Cô Vợ Thần Bí Của Tổng Tài Hắc Bang
Chương 25: Hành động
Lam Nguyệt Tiểu Thư( L.a.m )
04/01/2021
Bên phía cô và anh\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_
Hiện tại, anh đang ở thế hạ phong nhưng vẫn không hề tỏ ra sợ hãi một chút nào mà bình thản như người đang bị chĩa súng không phải là mình vậy. Nhìn dáng vẻ bình thản, lười nhác này chả anh, lão tức giận nổi cả gân xanh trên mặt, nói:
" Đại lão Death bang anh nên biết bản thân đang trong tình cảnh như thế nào. Tôi thật sự rất ghét bộ dạng bây giờ của anh"
Anh im lặng, mặc kệ lời nói của lão ta, những thuộc hạ đi theo phía sau anh cũng rút súng chĩa về phía lão. Nhùn hành động của đám thuộc hạ của anh, lão liền cười ha hả nói
"Haha. Trong tình cảnh như vậy mà anh vẫn muốn chống lại tại. Đồng quy vu tận? Suy nghĩ thật non nớt đó đại lão"
Anh vẫn không nói gì hoàn toàn giữ sự im lặng từ đầu đến giờ. Anh lười tốn nước bọt với bọn chúng. Lão ta thấy vậy cảm thấy như anh đang khinh thường lão, thện quá hóa giận bước tới túm lấy cổ áo của anh do quá anh rất cao nên lão vất vả lắm mới túm được, gằng từng câu từng chữ:
" Đại lão Death bang tôi ghét nhất chính là bộ dạng không coi ai ra gì này của anh. Tôi dù sao cũng lăn lộn trong cái hắc đạo này mấy chục năm, anh gọi tôi một tiếng tiền bối cũng không ngoa nhưng thái độ của đối với tôi không khác gì một con chó. Anh nghĩ xem tôi có nên tiễn anh một đoạn không nhỉ?"
Vừa dứt lời, tay lão nắm chặt thành nắm đấm giáng xuống khuôn mặt của anh hưng anh đã nhanh hơn nắm chặt lấy tay lão. Một xú đấm của anh nhanh như cắt giáng xuống khuôn mặt lão, ngã xoảng xoài xuống đất, một ngụm máu từ miệng lão chảy ra. Anh túm cổ lão như cái cách lão túm cổ anh, liếc lão khinh bỉ giọng nói đầy mỉa mai:
" Thì sao? Ông nghĩ mình là ai?"
Lão biết nói về đánh nhau không một ai trong cái hắc đạo này có thể đánh bại anh nhưng liệu nắm đấm của anh có nhanh bằng mấy viên đạn của lão? Nghĩ như vậy lão liền lên tiếng, nói lớn:
" Tao là ai? Tao là người mà mày không thể nào động vào được"
Anh phớt lờ câu nói của lão, nói :
" Thế giới này, kẻ mạnh nắm quyền. Đợi khi nào ông mạnh hơn tôi rồi hãng nói" \- Anh hới dừng lại rồi nói tiếp " À, ông cũng không thể nào mạnh hơn tôi nữa vì hôm nay là ngày CHẾT của ông"
Nghe thấy câu nói cuối của anh lão run rẩy sợ hãi. Giọng nói ma quỷ anh gần lão đến đáng sợ, những người mà anh ban chữ chết hiện tại đều đã đi địa ngục báo danh. Lão ra hiệu cho mấy thuộc hạ của mình chuẩn bị nổ súng nhưng những thuộc hạ của anh đã ra tay trước giết hết tất cả các thuộc hạ của lão, những tiếng súng vang lên liên hồi " Pằng...pằng...pằng".
Lão nhìn thấy tất cả người của mình dần ngã xuống liền chết lặng, vậy hôm nay là ngày chết của lão thật sao? Lão không muốn, lão còn muốn sống tiếp lão chưa muốn chết. Lão lết đến gần anh, nắm chặt lấy chân của anh giọng nói run rẩy cầu xin anh nhộng còn dáng vẻ ta đây như vừa nãy:
" Đại lão, ngài đại nhân đại lượng không chấp kẻ tiểu nhân, ngài bỏ qua cho ta lần này của tôi được không? Tôi do xúc động quá nên mới làm ra chuyện như này, cảm xúc che mờ ló trí ngài tha cho tôi một mạng tôi đảm bảo không tái phạm nữa..."
Anh cuối xuống nhìn lão đang cầu xin như đang xem kịch đến khi lão dừng lại, anh mới cất tiếng:
" Nói xong chưa?"
Lão nghe thấy giọng nói của anh, ngơ ngác không hiểu ý của anh:
" Ý...ý của ngài là..."
Không để lão nói hết câu, anh lên tiếng cắt ngang câu nói của lão:
" Ông nên biết " Nhân từ với kẻ thù là tàn nhẫn với bản thân" nên...ông không thể sống"
Lão ta chưa kịp nói một chữ nào nữa đã bị viên đạn ghim ngay giữa chán chết ngay lập tức.
Cô ở bên ngoài từ nãy, quan sát tất cả mọ diễn biến, khi nhìn thấy lão ta đã chết liền lấy tay nhẫn nút kết nói với ba người kia nói:
" Hành động bước tiếp theo"
Giọng nói của nba người đông thanh:
" Ok"
Ngắt kết nối, cô quay người định rời đi không may dẫm phải một thanh sắt vang lên tiếng " Cạch", nghe thấy tiếng động anh quay sang cán cửa đang hơi hé mở nơi cô đang đứng. cất giọng lạnh băng:
" Ai?"
Hiện tại, anh đang ở thế hạ phong nhưng vẫn không hề tỏ ra sợ hãi một chút nào mà bình thản như người đang bị chĩa súng không phải là mình vậy. Nhìn dáng vẻ bình thản, lười nhác này chả anh, lão tức giận nổi cả gân xanh trên mặt, nói:
" Đại lão Death bang anh nên biết bản thân đang trong tình cảnh như thế nào. Tôi thật sự rất ghét bộ dạng bây giờ của anh"
Anh im lặng, mặc kệ lời nói của lão ta, những thuộc hạ đi theo phía sau anh cũng rút súng chĩa về phía lão. Nhùn hành động của đám thuộc hạ của anh, lão liền cười ha hả nói
"Haha. Trong tình cảnh như vậy mà anh vẫn muốn chống lại tại. Đồng quy vu tận? Suy nghĩ thật non nớt đó đại lão"
Anh vẫn không nói gì hoàn toàn giữ sự im lặng từ đầu đến giờ. Anh lười tốn nước bọt với bọn chúng. Lão ta thấy vậy cảm thấy như anh đang khinh thường lão, thện quá hóa giận bước tới túm lấy cổ áo của anh do quá anh rất cao nên lão vất vả lắm mới túm được, gằng từng câu từng chữ:
" Đại lão Death bang tôi ghét nhất chính là bộ dạng không coi ai ra gì này của anh. Tôi dù sao cũng lăn lộn trong cái hắc đạo này mấy chục năm, anh gọi tôi một tiếng tiền bối cũng không ngoa nhưng thái độ của đối với tôi không khác gì một con chó. Anh nghĩ xem tôi có nên tiễn anh một đoạn không nhỉ?"
Vừa dứt lời, tay lão nắm chặt thành nắm đấm giáng xuống khuôn mặt của anh hưng anh đã nhanh hơn nắm chặt lấy tay lão. Một xú đấm của anh nhanh như cắt giáng xuống khuôn mặt lão, ngã xoảng xoài xuống đất, một ngụm máu từ miệng lão chảy ra. Anh túm cổ lão như cái cách lão túm cổ anh, liếc lão khinh bỉ giọng nói đầy mỉa mai:
" Thì sao? Ông nghĩ mình là ai?"
Lão biết nói về đánh nhau không một ai trong cái hắc đạo này có thể đánh bại anh nhưng liệu nắm đấm của anh có nhanh bằng mấy viên đạn của lão? Nghĩ như vậy lão liền lên tiếng, nói lớn:
" Tao là ai? Tao là người mà mày không thể nào động vào được"
Anh phớt lờ câu nói của lão, nói :
" Thế giới này, kẻ mạnh nắm quyền. Đợi khi nào ông mạnh hơn tôi rồi hãng nói" \- Anh hới dừng lại rồi nói tiếp " À, ông cũng không thể nào mạnh hơn tôi nữa vì hôm nay là ngày CHẾT của ông"
Nghe thấy câu nói cuối của anh lão run rẩy sợ hãi. Giọng nói ma quỷ anh gần lão đến đáng sợ, những người mà anh ban chữ chết hiện tại đều đã đi địa ngục báo danh. Lão ra hiệu cho mấy thuộc hạ của mình chuẩn bị nổ súng nhưng những thuộc hạ của anh đã ra tay trước giết hết tất cả các thuộc hạ của lão, những tiếng súng vang lên liên hồi " Pằng...pằng...pằng".
Lão nhìn thấy tất cả người của mình dần ngã xuống liền chết lặng, vậy hôm nay là ngày chết của lão thật sao? Lão không muốn, lão còn muốn sống tiếp lão chưa muốn chết. Lão lết đến gần anh, nắm chặt lấy chân của anh giọng nói run rẩy cầu xin anh nhộng còn dáng vẻ ta đây như vừa nãy:
" Đại lão, ngài đại nhân đại lượng không chấp kẻ tiểu nhân, ngài bỏ qua cho ta lần này của tôi được không? Tôi do xúc động quá nên mới làm ra chuyện như này, cảm xúc che mờ ló trí ngài tha cho tôi một mạng tôi đảm bảo không tái phạm nữa..."
Anh cuối xuống nhìn lão đang cầu xin như đang xem kịch đến khi lão dừng lại, anh mới cất tiếng:
" Nói xong chưa?"
Lão nghe thấy giọng nói của anh, ngơ ngác không hiểu ý của anh:
" Ý...ý của ngài là..."
Không để lão nói hết câu, anh lên tiếng cắt ngang câu nói của lão:
" Ông nên biết " Nhân từ với kẻ thù là tàn nhẫn với bản thân" nên...ông không thể sống"
Lão ta chưa kịp nói một chữ nào nữa đã bị viên đạn ghim ngay giữa chán chết ngay lập tức.
Cô ở bên ngoài từ nãy, quan sát tất cả mọ diễn biến, khi nhìn thấy lão ta đã chết liền lấy tay nhẫn nút kết nói với ba người kia nói:
" Hành động bước tiếp theo"
Giọng nói của nba người đông thanh:
" Ok"
Ngắt kết nối, cô quay người định rời đi không may dẫm phải một thanh sắt vang lên tiếng " Cạch", nghe thấy tiếng động anh quay sang cán cửa đang hơi hé mở nơi cô đang đứng. cất giọng lạnh băng:
" Ai?"
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.