Chương 1587: Anh ta thích cô ấy (2)
Mạch Hạ Du Trúc
30/09/2021
Câu này của Hàn Nhã Thanh, không biết là nói Liễu Ảnh hay nói Tư Đồ Không đây nữa.
Nhưng giờ khắc này, trong lòng Hàn Nhã Thanh đã có đáp án. Vì Liễu Ảnh, Tư Đồ Không có thể xông tới Câu lạc bộ Tinh Vân bắt người đã đủ để chứng tỏ Tư Đồ Không coi trọng Liễu Ảnh đến thế nào rồi.
Có thể thành công được như ngày hôm nay, Tư Đồ Không tuyệt đối không phải là kiểu người dễ bị kích động, trừ khi chuyện này rất quan trọng đối với anh ta, quan trọng đến mức khiến anh ta không thể nào giữ được sự điềm tĩnh, không thể nào suy nghĩ như bình thường được, nên mới làm ra chuyện xốc nổi, không màng tới hậu quả như thế này.
Rõ ràng Tư Đồ Không biết Liễu Ảnh và Bùi Dật Duy gặp nhau ở Câu lạc bộ Tinh Vân mà anh ta lại có thể đợi tới ba tiếng đồng hồ mới xông vào. Như vậy đã đủ cho thấy Tư Đồ Không kiên nhẫn với Liễu Ảnh đến mức nào rồi. Hơn nữa, anh ta cũng tôn trọng Liễu Ảnh, nếu không đã chẳng đời nào chờ đợi lâu như vậy.
Sở dĩ, cuối cùng Tư Đồ Không xông vào bắt người là vì thật sự không thể nhịn được nữa. Người con gái mình thích ở với người đàn ông khác, tại một nơi như Câu lạc bộ Tinh Vân hơn ba tiếng đồng hồ, đổi thành bất cứ người đàn ông nào e rằng cũng sẽ cuống cuồng lên cả thôi.
Do đó, chỉ riêng chuyện này thôi, Hàn Nhã Thanh cũng đã có thể hiểu cho Tư Đồ Không rồi.
“Vì chuyện này nên cậu cảm thấy có khả năng tin tức bùng nổ trên mạng hôm nay liên quan đến Tư Đồ Không sao? Có điều, suy nghĩ của cậu và tớ lại hoàn toàn trái ngược nhau đấy.” Hàn Nhã Thanh hiểu rõ suy nghĩ của Liễu Ảnh lúc này nhưng cô không đồng tình với suy nghĩ ấy.
Đương nhiên, Tư Đồ Không có thể có được thành tựu như ngày hôm nay thì lòng dạ cũng phải thâm sâu khó lường, thủ đoạn cực kỳ quyết đoán, thậm chí có thể nói là vô cùng độc ác.
Nhưng Hàn Nhã Thanh cảm thấy, có lẽ chuyện này không phải do Tư Đồ Không làm. Tư Đồ Không có thể không từ thủ đoạn để đạt được mục đích nhưng Tư Đồ Không là một người khôn ngoan. Anh ta thích Liễu Ảnh, qua chuyện vừa rồi, Hàn Nhã Thanh cảm thấy tình cảm Tư Đồ Không dành cho Liễu Ảnh rất sâu đậm.
Tư Đồ Không biết Liễu Ảnh thích Bùi Dật Duy, chắc chắn anh ta cũng hiểu rõ tính cách của Liễu Ảnh, nếu vì Liễu Ảnh mà Tư Đồ Không thật sự làm ra một số chuyện bất lợi cho Bùi Dật Duy thì chắc chắn Liễu Ảnh sẽ không bao giờ tha thứ cho anh ta, thậm chí cô ấy sẽ tự trách bản thân mình.
Cũng giống như chuyện của ba cô ấy vậy.
Huống chi, bây giờ Liễu Ảnh vừa mới biết được chân tướng năm năm trước. Vào thời khắc mẫn cảm như thế này, Tư Đồ Không càng không thể làm bậy được.
Mà Tư Đồ Không và Liễu Ảnh cũng đã ở bên nhau năm năm rồi, chắc chắn không thể nào Liễu Ảnh lại không hề có tình cảm với Tư Đồ Không được, còn những chuyện trước đây đều đã là quá khứ, cũng không phải hoàn toàn không có cách giải quyết.
Nhưng cô không ngờ rằng Tư Đồ Không lại đối xử với Liễu Ảnh như thế, cũng khó trách Liễu Ảnh kiên quyết cho rằng Tư Đồ Không không thể nào thích mình được. Chỉ e những chuyện Tư Đồ Không làm với Liễu Ảnh đã để lại bóng ma tâm lý trong lòng cô ấy từ lâu.
Những chuyện Tư Đồ Không đã làm đó đã sớm khắc sâu vào tâm trí Liễu Ảnh, thế nên Liễu Ảnh tuyệt đối không tin Tư Đồ Không thích mình.
Tư Đồ Không làm thế này là tự bê đá đập vào chân mình.
“Được rồi, chúng ta không nhắc tới anh ta nữa, không quan tâm tới anh ta nữa.” Hàn Nhã Thanh thấy rõ cảm xúc của Liễu Ảnh đã hơi mất kiểm soát, bèn vươn tay kéo Liễu Ảnh vào lòng, nhẹ giọng an ủi cô ấy.
Hàn Nhã Thanh không ngờ rằng, khi ở bên cạnh Tư Đồ Không, Liễu Ảnh đã phải chịu đựng nhiều đau khổ như vậy.
Mấy năm trước cô mất liên lạc với Liễu Ảnh, nên hoàn toàn không biết những chuyện liên quan đến Liễu Ảnh. Lần này gặp nhau, Liễu Ảnh cũng không hé răng nửa lời. Hàn Nhã Thanh chỉ biết mỗi chuyện Liễu Ảnh và Tư Đồ Không sống với nhau.
Bởi vì Liễu Ảnh lảng tránh không muốn kể, nên cô cũng không hỏi nhiều, càng không thể đi điều tra, vậy nên cô thật sự không biết những chuyện khác.
“Nhã Thanh, tớ không muốn ở bên anh ta nữa, không muốn ở bên anh ta nữa.” Liễu Ảnh nhào vào lòng Hàn Nhã Thanh, khóc òa lên. Có quá nhiều chuyện đè nén trong lòng cô ấy, Liễu Ảnh đã không chịu nổi nữa rồi.
“Được rồi, được rồi, không ở bên anh ta nữa.” Hàn Nhã Thanh đã biết Tư Đồ Không làm những chuyện như thế với Liễu Ảnh, đương nhiên cũng không thể nói tốt giúp Tư Đồ Không được nữa.
Nhưng giờ khắc này, trong lòng Hàn Nhã Thanh đã có đáp án. Vì Liễu Ảnh, Tư Đồ Không có thể xông tới Câu lạc bộ Tinh Vân bắt người đã đủ để chứng tỏ Tư Đồ Không coi trọng Liễu Ảnh đến thế nào rồi.
Có thể thành công được như ngày hôm nay, Tư Đồ Không tuyệt đối không phải là kiểu người dễ bị kích động, trừ khi chuyện này rất quan trọng đối với anh ta, quan trọng đến mức khiến anh ta không thể nào giữ được sự điềm tĩnh, không thể nào suy nghĩ như bình thường được, nên mới làm ra chuyện xốc nổi, không màng tới hậu quả như thế này.
Rõ ràng Tư Đồ Không biết Liễu Ảnh và Bùi Dật Duy gặp nhau ở Câu lạc bộ Tinh Vân mà anh ta lại có thể đợi tới ba tiếng đồng hồ mới xông vào. Như vậy đã đủ cho thấy Tư Đồ Không kiên nhẫn với Liễu Ảnh đến mức nào rồi. Hơn nữa, anh ta cũng tôn trọng Liễu Ảnh, nếu không đã chẳng đời nào chờ đợi lâu như vậy.
Sở dĩ, cuối cùng Tư Đồ Không xông vào bắt người là vì thật sự không thể nhịn được nữa. Người con gái mình thích ở với người đàn ông khác, tại một nơi như Câu lạc bộ Tinh Vân hơn ba tiếng đồng hồ, đổi thành bất cứ người đàn ông nào e rằng cũng sẽ cuống cuồng lên cả thôi.
Do đó, chỉ riêng chuyện này thôi, Hàn Nhã Thanh cũng đã có thể hiểu cho Tư Đồ Không rồi.
“Vì chuyện này nên cậu cảm thấy có khả năng tin tức bùng nổ trên mạng hôm nay liên quan đến Tư Đồ Không sao? Có điều, suy nghĩ của cậu và tớ lại hoàn toàn trái ngược nhau đấy.” Hàn Nhã Thanh hiểu rõ suy nghĩ của Liễu Ảnh lúc này nhưng cô không đồng tình với suy nghĩ ấy.
Đương nhiên, Tư Đồ Không có thể có được thành tựu như ngày hôm nay thì lòng dạ cũng phải thâm sâu khó lường, thủ đoạn cực kỳ quyết đoán, thậm chí có thể nói là vô cùng độc ác.
Nhưng Hàn Nhã Thanh cảm thấy, có lẽ chuyện này không phải do Tư Đồ Không làm. Tư Đồ Không có thể không từ thủ đoạn để đạt được mục đích nhưng Tư Đồ Không là một người khôn ngoan. Anh ta thích Liễu Ảnh, qua chuyện vừa rồi, Hàn Nhã Thanh cảm thấy tình cảm Tư Đồ Không dành cho Liễu Ảnh rất sâu đậm.
Tư Đồ Không biết Liễu Ảnh thích Bùi Dật Duy, chắc chắn anh ta cũng hiểu rõ tính cách của Liễu Ảnh, nếu vì Liễu Ảnh mà Tư Đồ Không thật sự làm ra một số chuyện bất lợi cho Bùi Dật Duy thì chắc chắn Liễu Ảnh sẽ không bao giờ tha thứ cho anh ta, thậm chí cô ấy sẽ tự trách bản thân mình.
Cũng giống như chuyện của ba cô ấy vậy.
Huống chi, bây giờ Liễu Ảnh vừa mới biết được chân tướng năm năm trước. Vào thời khắc mẫn cảm như thế này, Tư Đồ Không càng không thể làm bậy được.
Mà Tư Đồ Không và Liễu Ảnh cũng đã ở bên nhau năm năm rồi, chắc chắn không thể nào Liễu Ảnh lại không hề có tình cảm với Tư Đồ Không được, còn những chuyện trước đây đều đã là quá khứ, cũng không phải hoàn toàn không có cách giải quyết.
Nhưng cô không ngờ rằng Tư Đồ Không lại đối xử với Liễu Ảnh như thế, cũng khó trách Liễu Ảnh kiên quyết cho rằng Tư Đồ Không không thể nào thích mình được. Chỉ e những chuyện Tư Đồ Không làm với Liễu Ảnh đã để lại bóng ma tâm lý trong lòng cô ấy từ lâu.
Những chuyện Tư Đồ Không đã làm đó đã sớm khắc sâu vào tâm trí Liễu Ảnh, thế nên Liễu Ảnh tuyệt đối không tin Tư Đồ Không thích mình.
Tư Đồ Không làm thế này là tự bê đá đập vào chân mình.
“Được rồi, chúng ta không nhắc tới anh ta nữa, không quan tâm tới anh ta nữa.” Hàn Nhã Thanh thấy rõ cảm xúc của Liễu Ảnh đã hơi mất kiểm soát, bèn vươn tay kéo Liễu Ảnh vào lòng, nhẹ giọng an ủi cô ấy.
Hàn Nhã Thanh không ngờ rằng, khi ở bên cạnh Tư Đồ Không, Liễu Ảnh đã phải chịu đựng nhiều đau khổ như vậy.
Mấy năm trước cô mất liên lạc với Liễu Ảnh, nên hoàn toàn không biết những chuyện liên quan đến Liễu Ảnh. Lần này gặp nhau, Liễu Ảnh cũng không hé răng nửa lời. Hàn Nhã Thanh chỉ biết mỗi chuyện Liễu Ảnh và Tư Đồ Không sống với nhau.
Bởi vì Liễu Ảnh lảng tránh không muốn kể, nên cô cũng không hỏi nhiều, càng không thể đi điều tra, vậy nên cô thật sự không biết những chuyện khác.
“Nhã Thanh, tớ không muốn ở bên anh ta nữa, không muốn ở bên anh ta nữa.” Liễu Ảnh nhào vào lòng Hàn Nhã Thanh, khóc òa lên. Có quá nhiều chuyện đè nén trong lòng cô ấy, Liễu Ảnh đã không chịu nổi nữa rồi.
“Được rồi, được rồi, không ở bên anh ta nữa.” Hàn Nhã Thanh đã biết Tư Đồ Không làm những chuyện như thế với Liễu Ảnh, đương nhiên cũng không thể nói tốt giúp Tư Đồ Không được nữa.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.