Chương 783: CẬU BA DƯƠNG ĐIỀU TRA CHUYỆN ĐỨA BÉ (3)
Mạch Hạ Du Trúc
17/02/2021
Lúc này cậu ba Dương đang mở họp video trên xe đột nhiên hắt hơi mấy cái.
Thư ký Lưu ngẩn người, điều chỉnh máy sưởi trong xe lên cao hơn một chút, thư ký Lưu nghĩ khí lạnh hơi nhiều rồi!!
Mà cậu ba Dương lại hoàn toàn không có tâm trạng nghe cuộc họp video, anh lại ngây người mất tập trung.
Mặc dù cậu ba Dương nhìn chằm chằm vào máy tính trước mặt, nhưng anh lại không nghe lọt tai chữ nào, một chữ cũng không nghe vào!!
"Tôi đã xong, Dương, anh có ý kiến gì không?” Người báo cáo bên kia đã nói xong.
Cậu ba Dương vẫn ngẩn người, không có phản ứng gì.
"Dương? Anh có nghe thấy không?" Người bên kia rõ ràng sửng sốt, không nhịn được lại hỏi một tiếng.
Nhưng cậu ba Dương vẫn không có phản ứng gì, cứ ngây người ra.
Đám người quản lý cấp cao bên kia có chút choáng váng, tình huống này là thế nào?
Tổng giám đốc của bọn họ ngây người trong lúc họp sao?
"Không lẽ mạng có vấn đề rồi sao?" Có người không nhịn được đưa ra thắc mắc, bọn họ tuyệt đối không tin tổng giám đốc của bọn họ ngây người trong lúc họp, bọn họ tin chắc tín hiệu bên tổng giám đốc có vấn đề.
"Tôi thấy tổng giám đốc giữ tư thế này nửa ngày rồi, không hề động đậy, chắc chắn là mạng có vấn đề, kết nối lại xem."
"Đúng, đúng, chắc chắn là mạng có vấn đề, tổng giám đốc vốn đang ở bên ngoài còn ở trên xe nên tín hiệu không tốt."
"Đúng con khỉ, rõ ràng anh ấy vẫn chớp mắt, hơn nữa âm thanh bên kia vẫn truyên tới." Người đàn ông vừa báo cáo lập tức hét lên một câu.
Tuy rằng xe của cậu ba Dương cách âm rất tốt, gần như không có quá nhiều tạp âm, nhưng dù sao cậu ba Dương vẫn bên ngoài nên vẫn có âm thanh truyền tới.
Mọi người nghe thấy anh ta nói thì im lặng, sau đó bọn họ nghe thấy âm thanh từ loa truyền đến, tuy rằng giọng nói không lớn, nhưng bọn họ nghe thấy rõ ràng.
Mà tổng giám đốc bọn họ vẫn giữ tư thế ngây người.
Thư ký Lưu lái xe phía trước nghe thấy âm thanh truyền tới thì không nhịn được lặng lẽ nhìn tổng giám đốc nhà mình.
Anh ta thấy tổng giám đốc ngây người, vốn không nghe bên kia nói thì khóe môi thư ký Lưu giật giật.
"Tổng giám đốc, cuộc họp video đã kết thúc rồi sao?" Thư ký Lưu suy nghĩ, sau đó uyển chuyển hỏi một câu.
Thư ký Lưu muốn nhắc nhở cậu ba Dương để anh nhanh chóng lấy lại tinh thần, tiếp tục cuộc họp video.
Anh ta không thể nói với tổng giám đốc nhà mình, cuộc họp video vẫn chưa kết thúc nên anh phải nghiêm túc họp đi sao?
Cuộc họp vừa mới bắt đầu, đương nhiên không thể kết thúc nhanh như thế, chỉ cần cậu ba Dương lấy lại tinh thân thì sẽ phát hiện.
"Ồ, ừm." Cậu ba Dương nghe thư ký Lưu nói thì hơi hoàn hồn, trả lời hai tiếng.
Sau đó, sau đó...
Sau đó Thư ký Lưu nhìn thấy tổng giám đốc nhà mình đóng máy tính lại.
Thư ký Lưu:”..."
Con mẹ nói!
Rốt cuộc anh, anh ta đã làm cái gì? Rốt cuộc anh ta đã làm cái gì?
Vì sao anh ta lại hỏi có phải cuộc họp đã kết thúc hay chưa, vì sao anh ta lại nói hai chữ kết thúc chứ?
Hiện tại anh ta muốn thu hồi lại còn kịp hay không?
Nhưng rõ ràng đã không còn kịp nữa rồi.
Bởi vì tổng giám đốc nhà anh ta đã đóng máy tính lại.
Chẳng lẽ tổng giám đốc không thấy nhiều người bên kia đang nhìn mình sao, bọn họ đang chờ đợi, thậm chí đang thảo luận hay sao?
Mọi người bên kia hoàn toàn choáng váng!!
Chuyện gì xảy ra vậy?!
Cuộc họp video vừa bắt đầu sao lại kết thúc rồi? Vẫn chưa nói đến phân quan trọng mà.
Vừa rồi bọn họ nhìn thấy tổng giám đốc động đậy chứng tỏ không phải do mạng có vấn đề gì cả.
Nhưng vì sao tổng giám đốc lại tắt máy tính? Chẳng lẽ tổng giám đốc cho rằng đã kết thúc rồi sao?!
Xin hỏi vừa rồi tổng giám đốc đã đi vào cõi thần tiên nào ra vũ trụ sao?
Cuộc họp video này vô cùng vô cùng quan trọng, tổng giám đốc lại coi như trò đùa như thế?
Anh coi như trò đùa như vậy?
Anh còn là tổng giám đốc uy phong lừng lẫy mà bọn họ biết sao?
"Tổng giám đốc, các kế hoạch trong cuộc họp video đã thông qua rồi sao?" Thư ký Lưu biết rõ tầm quan trọng của cuộc họp, anh ta cũng biết cuộc họp chưa kết thúc, cho nên anh ta muốn cứu vớt một chút.
Thư ký Lưu nghĩ mình nhắc nhở như vậy đã quá rõ ràng, chắc chắn tổng giám đốc nhà mình có thể phát hiện.
"Hả? Ừm." Cậu ba Dương nhẹ giọng trả lời, hình như có chút khó hiểu, nhưng chữ cuối cùng lại dùng giọng chắc chắn.
Anh đã nói vậy chứng tỏ đã thông qua.
Thư ký Lưu:”..."
Tổng giám đốc, anh nói dối cũng không đỏ mặt sao?
Xin hỏi đã thông qua cái gì?
Vừa rồi cuộc họp mới bắt đầu, anh vẫn chưa nói gì lại đóng máy tính.
Anh ta hỏi rõ ràng như thế, tổng giám đốc vẫn chưa lấy lại tinh thân, còn chưa ý thức được vấn đề.
Chuyện này vốn vô cùng quan trọng, cũng vô cùng nghiêm trọng, theo lý thuyết tổng giám đốc phải tự mình qua đó, nhưng vì bà chủ nên tổng giám đốc nói muốn xử lý qua cuộc họp video.
Nếu anh muốn xử lý qua cuộc họp video thì tổng giám đốc phải thật sự nghiêm túc xử lý chứ, cuộc họp chỉ vừa bắt đầu thì anh lại kết thúc, rốt cuộc chuyện gì đã xảy ra?
Anh ta biết sản nghiệp của anh lớn, không sợ phá sản, nhưng anh cũng không thể tùy hứng như thế?
Thư ký Lưu rất muốn hỏi tổng giám đốc nhà mình rốt cuộc đã thông qua kế hoạch gì?
Thư ký Lưu biết rõ tổng giám đốc nhà mình chắc chắn không nói ra được.
Nhưng Thư ký Lưu nghĩ lại vẫn không dám hỏi ra.
Nhưng đúng lúc này điện thoại của cậu ba Dương vang lên, cậu ba Dương nhìn thoáng qua, sau đó nghe máy.
"Dương, sao lại thế này? Sao lại đóng cuộc họp video?" Giọng nói bên kia vô cùng gấp gáp, bên đó có rất nhiều chuyện khẩn cấp chờ anh giải quyết.
"Không phải đã kết thúc rồi sao?" Đến bây giờ cậu ba Dương vẫn chưa lấy lại tinh thân, anh buột miệng nói ra mấy lời này.
Thư ký Lưu:”..."
Không nhìn thấy, thật sự không nhìn thấy gì cả, nếu có thể thì anh ta thật sự không muốn thừa nhận đây là tổng giám đốc nhà mình.
"Kết thúc cái gì? Cuộc họp vừa mới bắt đầu? Còn chưa thảo luận gì cả thì sao có thể kết thúc? Sao có thể kết thúc được." Người đàn ông bên kia sửng sốt hai giây, sau đó tiếng gầm gừ truyên đến.
Mộng Nguyên là người phụ trách bên kia cũng là cổ đông của công ty bên đó, bình thường anh ta có chút sợ cậu ba Dương, nhưng lúc này anh ta thật sự rất gấp.
Cậu ba Dương chớp mắt, có lẽ cuối cùng anh cũng ý thức được vấn đề, sau đó anh rất bình tĩnh nói một câu: "Chưa kết thúc thì chưa kết thúc, anh hung dữ làm gì? Không giáo dục.”
Thư ký Lưu:”..."
Trong lúc này Thư ký Lưu cảm thấy mình suýt nữa đánh tay lái ra ngoài.
Đậu má, người này thật sự là tổng giám đốc nhà mình sao? Thật sự là tổng giám đốc nhà mình sao?
Thư ký Lưu ngẩn người, điều chỉnh máy sưởi trong xe lên cao hơn một chút, thư ký Lưu nghĩ khí lạnh hơi nhiều rồi!!
Mà cậu ba Dương lại hoàn toàn không có tâm trạng nghe cuộc họp video, anh lại ngây người mất tập trung.
Mặc dù cậu ba Dương nhìn chằm chằm vào máy tính trước mặt, nhưng anh lại không nghe lọt tai chữ nào, một chữ cũng không nghe vào!!
"Tôi đã xong, Dương, anh có ý kiến gì không?” Người báo cáo bên kia đã nói xong.
Cậu ba Dương vẫn ngẩn người, không có phản ứng gì.
"Dương? Anh có nghe thấy không?" Người bên kia rõ ràng sửng sốt, không nhịn được lại hỏi một tiếng.
Nhưng cậu ba Dương vẫn không có phản ứng gì, cứ ngây người ra.
Đám người quản lý cấp cao bên kia có chút choáng váng, tình huống này là thế nào?
Tổng giám đốc của bọn họ ngây người trong lúc họp sao?
"Không lẽ mạng có vấn đề rồi sao?" Có người không nhịn được đưa ra thắc mắc, bọn họ tuyệt đối không tin tổng giám đốc của bọn họ ngây người trong lúc họp, bọn họ tin chắc tín hiệu bên tổng giám đốc có vấn đề.
"Tôi thấy tổng giám đốc giữ tư thế này nửa ngày rồi, không hề động đậy, chắc chắn là mạng có vấn đề, kết nối lại xem."
"Đúng, đúng, chắc chắn là mạng có vấn đề, tổng giám đốc vốn đang ở bên ngoài còn ở trên xe nên tín hiệu không tốt."
"Đúng con khỉ, rõ ràng anh ấy vẫn chớp mắt, hơn nữa âm thanh bên kia vẫn truyên tới." Người đàn ông vừa báo cáo lập tức hét lên một câu.
Tuy rằng xe của cậu ba Dương cách âm rất tốt, gần như không có quá nhiều tạp âm, nhưng dù sao cậu ba Dương vẫn bên ngoài nên vẫn có âm thanh truyền tới.
Mọi người nghe thấy anh ta nói thì im lặng, sau đó bọn họ nghe thấy âm thanh từ loa truyền đến, tuy rằng giọng nói không lớn, nhưng bọn họ nghe thấy rõ ràng.
Mà tổng giám đốc bọn họ vẫn giữ tư thế ngây người.
Thư ký Lưu lái xe phía trước nghe thấy âm thanh truyền tới thì không nhịn được lặng lẽ nhìn tổng giám đốc nhà mình.
Anh ta thấy tổng giám đốc ngây người, vốn không nghe bên kia nói thì khóe môi thư ký Lưu giật giật.
"Tổng giám đốc, cuộc họp video đã kết thúc rồi sao?" Thư ký Lưu suy nghĩ, sau đó uyển chuyển hỏi một câu.
Thư ký Lưu muốn nhắc nhở cậu ba Dương để anh nhanh chóng lấy lại tinh thần, tiếp tục cuộc họp video.
Anh ta không thể nói với tổng giám đốc nhà mình, cuộc họp video vẫn chưa kết thúc nên anh phải nghiêm túc họp đi sao?
Cuộc họp vừa mới bắt đầu, đương nhiên không thể kết thúc nhanh như thế, chỉ cần cậu ba Dương lấy lại tinh thân thì sẽ phát hiện.
"Ồ, ừm." Cậu ba Dương nghe thư ký Lưu nói thì hơi hoàn hồn, trả lời hai tiếng.
Sau đó, sau đó...
Sau đó Thư ký Lưu nhìn thấy tổng giám đốc nhà mình đóng máy tính lại.
Thư ký Lưu:”..."
Con mẹ nói!
Rốt cuộc anh, anh ta đã làm cái gì? Rốt cuộc anh ta đã làm cái gì?
Vì sao anh ta lại hỏi có phải cuộc họp đã kết thúc hay chưa, vì sao anh ta lại nói hai chữ kết thúc chứ?
Hiện tại anh ta muốn thu hồi lại còn kịp hay không?
Nhưng rõ ràng đã không còn kịp nữa rồi.
Bởi vì tổng giám đốc nhà anh ta đã đóng máy tính lại.
Chẳng lẽ tổng giám đốc không thấy nhiều người bên kia đang nhìn mình sao, bọn họ đang chờ đợi, thậm chí đang thảo luận hay sao?
Mọi người bên kia hoàn toàn choáng váng!!
Chuyện gì xảy ra vậy?!
Cuộc họp video vừa bắt đầu sao lại kết thúc rồi? Vẫn chưa nói đến phân quan trọng mà.
Vừa rồi bọn họ nhìn thấy tổng giám đốc động đậy chứng tỏ không phải do mạng có vấn đề gì cả.
Nhưng vì sao tổng giám đốc lại tắt máy tính? Chẳng lẽ tổng giám đốc cho rằng đã kết thúc rồi sao?!
Xin hỏi vừa rồi tổng giám đốc đã đi vào cõi thần tiên nào ra vũ trụ sao?
Cuộc họp video này vô cùng vô cùng quan trọng, tổng giám đốc lại coi như trò đùa như thế?
Anh coi như trò đùa như vậy?
Anh còn là tổng giám đốc uy phong lừng lẫy mà bọn họ biết sao?
"Tổng giám đốc, các kế hoạch trong cuộc họp video đã thông qua rồi sao?" Thư ký Lưu biết rõ tầm quan trọng của cuộc họp, anh ta cũng biết cuộc họp chưa kết thúc, cho nên anh ta muốn cứu vớt một chút.
Thư ký Lưu nghĩ mình nhắc nhở như vậy đã quá rõ ràng, chắc chắn tổng giám đốc nhà mình có thể phát hiện.
"Hả? Ừm." Cậu ba Dương nhẹ giọng trả lời, hình như có chút khó hiểu, nhưng chữ cuối cùng lại dùng giọng chắc chắn.
Anh đã nói vậy chứng tỏ đã thông qua.
Thư ký Lưu:”..."
Tổng giám đốc, anh nói dối cũng không đỏ mặt sao?
Xin hỏi đã thông qua cái gì?
Vừa rồi cuộc họp mới bắt đầu, anh vẫn chưa nói gì lại đóng máy tính.
Anh ta hỏi rõ ràng như thế, tổng giám đốc vẫn chưa lấy lại tinh thân, còn chưa ý thức được vấn đề.
Chuyện này vốn vô cùng quan trọng, cũng vô cùng nghiêm trọng, theo lý thuyết tổng giám đốc phải tự mình qua đó, nhưng vì bà chủ nên tổng giám đốc nói muốn xử lý qua cuộc họp video.
Nếu anh muốn xử lý qua cuộc họp video thì tổng giám đốc phải thật sự nghiêm túc xử lý chứ, cuộc họp chỉ vừa bắt đầu thì anh lại kết thúc, rốt cuộc chuyện gì đã xảy ra?
Anh ta biết sản nghiệp của anh lớn, không sợ phá sản, nhưng anh cũng không thể tùy hứng như thế?
Thư ký Lưu rất muốn hỏi tổng giám đốc nhà mình rốt cuộc đã thông qua kế hoạch gì?
Thư ký Lưu biết rõ tổng giám đốc nhà mình chắc chắn không nói ra được.
Nhưng Thư ký Lưu nghĩ lại vẫn không dám hỏi ra.
Nhưng đúng lúc này điện thoại của cậu ba Dương vang lên, cậu ba Dương nhìn thoáng qua, sau đó nghe máy.
"Dương, sao lại thế này? Sao lại đóng cuộc họp video?" Giọng nói bên kia vô cùng gấp gáp, bên đó có rất nhiều chuyện khẩn cấp chờ anh giải quyết.
"Không phải đã kết thúc rồi sao?" Đến bây giờ cậu ba Dương vẫn chưa lấy lại tinh thân, anh buột miệng nói ra mấy lời này.
Thư ký Lưu:”..."
Không nhìn thấy, thật sự không nhìn thấy gì cả, nếu có thể thì anh ta thật sự không muốn thừa nhận đây là tổng giám đốc nhà mình.
"Kết thúc cái gì? Cuộc họp vừa mới bắt đầu? Còn chưa thảo luận gì cả thì sao có thể kết thúc? Sao có thể kết thúc được." Người đàn ông bên kia sửng sốt hai giây, sau đó tiếng gầm gừ truyên đến.
Mộng Nguyên là người phụ trách bên kia cũng là cổ đông của công ty bên đó, bình thường anh ta có chút sợ cậu ba Dương, nhưng lúc này anh ta thật sự rất gấp.
Cậu ba Dương chớp mắt, có lẽ cuối cùng anh cũng ý thức được vấn đề, sau đó anh rất bình tĩnh nói một câu: "Chưa kết thúc thì chưa kết thúc, anh hung dữ làm gì? Không giáo dục.”
Thư ký Lưu:”..."
Trong lúc này Thư ký Lưu cảm thấy mình suýt nữa đánh tay lái ra ngoài.
Đậu má, người này thật sự là tổng giám đốc nhà mình sao? Thật sự là tổng giám đốc nhà mình sao?
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.