Chương 257: Cậu ba dương quá đen tối rồi (4)
Mạch Hạ Du Trúc
08/11/2020
Vốn dĩ cô chủ quan cho rằng chuyện tối hôm qua là do lỗi của mình, cộng thêm đoạn phim chứng cứ vừa nãy và giọng điệu uất ức của Dương Tầm Chiêu lúc này nữa, cô có muốn cứng rắn cũng không được.
Nghe thấy cô nói thế, Dương Tầm Chiêu mấp máy không thành lời, cô gái này quá đơn thuần trong chuyện tình cảm rồi.
Giờ cô hỏi như vậy, anh rất sẵn lòng cho cô một dẫn chứng chỉ tiết.
Lời cô nói khiến cho kế hoạch của anh có thể tiến hành tiếp rất thuận lợi.
Vốn dĩ Hàn Nhã Thanh muốn phản kháng, nhưng Dương Tầm Chiêu cứ bày ra đủ loại chứng cứ, bao gồm cả những vết trầy xước trên người anh nữa.
Hàn Nhã Thanh kinh ngạc.
Cô biết mỗi lần sau rượu mình đều rất điên, vì Đường Minh Hạo như xuyên vào tim mình, thế nhưng anh vẫn không ngắt lời cậu bé. Đợi Đường Minh Hạo nói xong mới đáp: “Minh Hạo, cháu nghĩ thế nào về việc mẹ cháu kết hôn?”
Minh Hạo trước giờ luôn có chủ kiến, hơn nữa rõ ràng là thằng bé có suy nghĩ riêng về chuyện này. Nếu không, Minh Hạo sẽ không cứ mở miệng ra nói “chồng của mẹ”.
Đường Bách Khiêm cảm thấy Đường Minh Hạo thật ra trong lòng đã chấp nhận chuyện này rồi.
Đường Minh Hạo hơi sững lại, nhìn Đường Bách Khiêm. Biểu cảm có xen một chút kỳ quái. Ngẫm nghĩ một chút, sau đó đột nhiên nói: “Chú Đường, chú không cảm thấy việc mẹ cháu có thể kết hôn được là một kỳ tích sao?”
Cậu biết việc mẹ kết hôn lần này không hề đơn giản, thật ra cậu luôn biết mẹ vì cậu và em gái nên vốn dĩ không hề có ý định cưới chồng, mẹ đã định cả đời này ở vậy nuôi hai anh em cậu.
Thế nhưng cậu lại mong mẹ có thể tìm được một người chồng yêu thương mẹ.
Cậu không muốn mình và em gái trở thành gánh nặng của mẹ, vậy nên cậu luôn nỗ lực khiến bản thân trở nên mạnh mẽ hơn.
Nghe thấy cô nói thế, Dương Tầm Chiêu mấp máy không thành lời, cô gái này quá đơn thuần trong chuyện tình cảm rồi.
Giờ cô hỏi như vậy, anh rất sẵn lòng cho cô một dẫn chứng chỉ tiết.
Lời cô nói khiến cho kế hoạch của anh có thể tiến hành tiếp rất thuận lợi.
Vốn dĩ Hàn Nhã Thanh muốn phản kháng, nhưng Dương Tầm Chiêu cứ bày ra đủ loại chứng cứ, bao gồm cả những vết trầy xước trên người anh nữa.
Hàn Nhã Thanh kinh ngạc.
Cô biết mỗi lần sau rượu mình đều rất điên, vì Đường Minh Hạo như xuyên vào tim mình, thế nhưng anh vẫn không ngắt lời cậu bé. Đợi Đường Minh Hạo nói xong mới đáp: “Minh Hạo, cháu nghĩ thế nào về việc mẹ cháu kết hôn?”
Minh Hạo trước giờ luôn có chủ kiến, hơn nữa rõ ràng là thằng bé có suy nghĩ riêng về chuyện này. Nếu không, Minh Hạo sẽ không cứ mở miệng ra nói “chồng của mẹ”.
Đường Bách Khiêm cảm thấy Đường Minh Hạo thật ra trong lòng đã chấp nhận chuyện này rồi.
Đường Minh Hạo hơi sững lại, nhìn Đường Bách Khiêm. Biểu cảm có xen một chút kỳ quái. Ngẫm nghĩ một chút, sau đó đột nhiên nói: “Chú Đường, chú không cảm thấy việc mẹ cháu có thể kết hôn được là một kỳ tích sao?”
Cậu biết việc mẹ kết hôn lần này không hề đơn giản, thật ra cậu luôn biết mẹ vì cậu và em gái nên vốn dĩ không hề có ý định cưới chồng, mẹ đã định cả đời này ở vậy nuôi hai anh em cậu.
Thế nhưng cậu lại mong mẹ có thể tìm được một người chồng yêu thương mẹ.
Cậu không muốn mình và em gái trở thành gánh nặng của mẹ, vậy nên cậu luôn nỗ lực khiến bản thân trở nên mạnh mẽ hơn.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.