Chương 186: Cậu ba dương trút giận thay cho vợ, thực lực ngược đãi kẻ xấu (3)
Mạch Hạ Du Trúc
29/10/2020
Hàn Nhã Thanh có hơi sững sờ khi bắt gặp ánh mắt của anh, tại sao anh lại nhìn cô vào lúc này?
Bọn họ là ẩn hôn, ẩn hôn đó! Anh như vậy không sợ bị người khác nhìn ra cái gì sao?
Dương Tầm Chiêu nhìn bộ dạng của cô đương nhiên là có thể đoán ra được suy nghĩ trong lòng của cô, anh âm thầm hít sâu một hơi, cô sợ bị người ta biết mối quan hệ của bọn họ như vậy sao?
Anh không thể bị lộ ra như vậy sao?
Câu nói vốn chưa được nói xong của Dương Tầm Chiêu bị nuốt về lại, anh biết có một số chuyện không thể ép cô quá gắt gao được, với tính cách của cô nếu như anh ép quá gắt thì còn không biết cô sẽ làm ra chuyện gì nữa.
Dương Tầm Chiêu nhìn ly Coca bị hạ thuốc được Hàn Nhã Thanh trước đó bỏ trên quầy, đôi con người của anh khẽ híp lại: “Kêu người chuyên nghiệp đến đây kiểm tra cái ly Coca này đi.”
Dám hạ thuốc vợ của anh, quả đúng là tìm chết? Món nợ này anh há không thể tính toán đàng hoàng sao?
Anh vốn định xem Hàn Nhã Thanh sẽ tự giải quyết như thế nào, để anh cũng tiện phát ra hiện ra một sơ hở trong đó, tìm ra một chút chứng cứ.
Nhưng bây giờ nếu anh đã xuống đây rồi, thì món nợ này đương nhiên cũng nên do anh thay cô tính.
Lời của anh vừa thốt ra, sắc mặt Hàn Nghiên Nghiên lập tức thay đổi, mà người nhân viên phục vụ hạ thuốc kia càng mềm
nhũn hai chân, suýt chút nữa đã ngã xuống đất.
Vẻ mặt Dụ Vỹ Luân rõ ràng cũng có thêm chút kinh ngạc, làm sao Dương Tầm Chiêu lại biết chuyện này? Dương Tầm Chiêu
trước giờ chưa bao giờ thích tọc mạch chuyện người khác, theo lý mà nói cho dù Dương Tầm Chiêu có biết rồi thì đáng lẽ cũng sẽ không ra tay quản mới đúng?
Dương Tầm Chiêu rốt cuộc là có ý gì?
Đôi con ngươi của Hàn Nhã Thanh cũng loé lên sự kinh ngạc, Dương Tầm Chiêu biết trong Coca có hạ thuốc? Anh không phải là mới đến sao? Sao lại biết?
Chuyện Hàn Nghiên Nghiên hạ thuốc cô rõ ràng là trước khi anh vào mà, nhưng anh không những là biết chuyện Hàn Nghiên Nghiên hạ thuốc, hơn nữa còn chính xác mà chỉ ra là ly Coca nào bị bỏ thuốc nữa!
Hàn Nhã Thanh nghĩ đến một loại khả năng, anh chỉ e là không phải vừa mới tới, anh chắc hẳn đã luôn ở một nơi nào đó nhìn tình hình trong đại sảnh, anh chắc chắn đã nhìn thấy rõ ràng tất cả mọi chuyện rồi.
Hàn Nhã Thanh biết, Dương Tầm Chiêu luôn muốn bắt lấy cái đuôi nhỏ của cô, cho nên trước đó Dương Tầm Chiêu không có xuất hiện chắc chắn là muốn xem cô xử lý chuyện này thế nào, để anh dễ nắm được cái thóp của cô từ trong đó.
Đương nhiên, nếu như Dương Tầm Chiêu không có xuất hiện, tiếp theo đây cô đích thực là sẽ không bỏ qua cho Hàn Nghiên Nghiên.
Nhưng, bây giờ Dương Tầm Chiêu đã chủ động ra tay rồi, giống như là chuyện tư liệu lần trước, hai lần này anh đều không có vì để túm lấy cái đuôi hồ ly của cô mà nhẫn tâm kiên trì đến cuối cùng.
Khoé miệng Hàn Nhã Thanh nhịn không được mà từ từ cong lên, xem ra Dương Tâm Chiêu thực sự là loại người tương đối dễ mềm lòng.
Đương nhiên, Hàn Nhã Thanh không biết sự mềm lòng của cậu ba Dương là có phân biệt người, người có thể khiến cậu ba
Dương mềm lòng chỉ e là cực ít cực ít.
Những người khác trong đại sảnh đều không hiểu ý của Dương Tầm Chiêu, ai nấy cũng sững sờ.
“Cậu Dương, tôi sẽ lập tức tìm bác sĩ xét nghiệm chuyên nghiệp đến đây hoá nghiệm.” Nhưng mà giám đốc rất lanh lẹ, lập tức ý thức ra là ly Coca đó có thể là có vấn đề.
Cậu ba Dương tuyệt đối không phải là người gây náo loạn vô lý, càng huống hô là lời do đích thân cậu ba Dương thốt ra, giám đốc cũng không dám không quan tâm.
Thấy cậu ba Dương không có phản đối, giám đốc trực tiếp bắt đầu gọi điện thoại liên hệ với bác sĩ xét nghiệm.
Hàn Nghiên Nghiên sợ hãi đến toát mồ hôi lạnh, trong ly Coca đó bị hạ thuốc, nếu như để bác sĩ xét nghiệm đến đây kiểm tra, chắc chắn sẽ kiểm tra ra vấn đề, chuyện này là cậu ba Dương đề xuất, cậu năm Tào thân là Cục trưởng Cục cảnh sát cũng có mặt.
Đến lúc đó chắc chắn có thể tra ra, nhân viên hạ thuốc đó chắc chắc sẽ chạy không thoát, cô ta cũng chắc chắn không thoát.
Lúc này nhân viên phục vụ hạ thuốc đó đã sợ đến sắc mặt trắng bệch, toàn thân phát run rồi.
Hàn Nghiên Nghiên càng nghĩ càng sợ, đôi mắt cô ta nhìn về phía ly Coca bị hạ thuốc đó, không có ai rõ hơn cô ta là trong đó đã bỏ thuốc gì, cho nên, cô ta tuyệt đối không thể để cho bác sĩ xét nghiệm đến hoá nghiệm được.
Hàn Nghiên Nghiên muôn tiêu huỷ chứng cứ, nhưng cô ta biết cậu ba Dương tuyệt đối không dễ bị gạt như vậy, cho nên nếu
như cô ta giả vờ không cẩn thận làm đổ ly Coca thì chắc chắn là không được.
Hoặc chỉ có một cách.
Hàn Nghiên Nghiên thâm thở ra một hơi, hạ quyết tâm, sau đó đi tới đó.
“Ly Coca này có vấn đề gì sao? Tôi sẽ thử xem.” Hàn Nghiên Nghiên đi tới quầy, đưa tay ra định bưng ly Coca bị hạ thuốc đó
lên.
Cách khả thi duy nhất mà Hàn Nghiên Nghiên nghĩ tới lúc này chính là tự mình uống ly Coca này, cô ta biết chỉ có như vậy mới có thể xua tan nghỉ ngờ của cậu ba Dương, mới có thể ngăn cậu ba Dương tiếp tục điều tra, hơn nữa còn sẽ không khiến người ta nghi ngờ lên người cô ta.
Tất nhiên cô ta biết đó là loại thuốc gì, cô ta cũng biết rõ hậu quả của việc uống nó, nhưng bây giờ cô ta chỉ có thể đánh cược, lỡ như bị cậu ba Dương tra ra là cô ta bảo nhân viên phục vụ hạ thuốc, vậy thì cô ta hoàn toàn toi rồi.
Cũng may, loại thuốc này sau khi uống vào xong thì qua một thời gian mới phát tác, cô ta hoàn toàn có thể lợi dụng thời gian
đó mà rời đi.
Hàn Nhã Thanh khẽ nhướng mày, Hàn Nghiên Nghiên cũng liều thật! Chỉ là Hàn Nhã Thanh không cảm thấy Dương Tâm Chiêu sẽ dễ dàng bỏ qua vậy đâu.
“Cô muốn thử? Được thôi. Hiệu quả sẽ càng thêm rõ ràng hơn nữa.” Dương Tầm Chiêu không có nhìn Hàn Nghiên Nghiên, chỉ có cái thanh âm nhẹ nhàng đó truyền đến: “Thời gian hai tiếng chắc cũng đủ để mọi người nhìn rõ ràng rồi."
“Ý gì? Hai tiếng gì?” Bàn tay đang vươn về phía ly Coca của Hàn Nghiên Nghiên chợt dừng lại, nhanh chóng đảo mắt qua, vẻ mặt kinh hãi nhìn cậu ba Dương.
“Cái này mà cũng không hiểu à? Ý của anh ba là nếu cô đã có lòng muốn thử thuốc, vậy thì cô không được rời khỏi đây trong hai tiếng sau khi uống hết ly Coca đó, như vậy mới có thể khiến mọi người nhìn rõ hậu quả khi uống ly Coca.” Cậu năm Tào biết Dương Tầm Chiêu trước giờ không thích giải thích, đặc biệt là đối với loại diêm dúa rẻ tiên này thì anh ba càng không thèm giải thích nữa, cho nên anh ta phải thay anh ba giải thích.
Cơ thể Hàn Nghiên Nghiên nhịn không được mà khẽ run lên, cô ta vốn còn muốn uống xong Coca thì sẽ nhanh chóng tìm cơ
hội rời đi, nhưng bây giờ rõ ràng là không được rồi.
Cô ta quá rõ là sau khi uống thuốc đó xong sẽ có phản ứng như thế nào, thuốc này sẽ khiến người ta trở nên điên cuồng, sẽ
khiến người ta mất kiểm soát, thậm chí sẽ khiến người ta làm ra một số chuyện kinh khủng không thể nhìn nổi.
Hàn Nghiên Nghiên vốn định khiến cho Hàn Nhã Thanh mất mặt trước đám đông, mà Hàn Nhã Thanh trước đây đã vốn có
"bệnh, đến lúc đó cô ta có thể nói là Hàn Nhã Thanh bệnh cũ tái phát rồi.
Nhưng cô ta không ngờ sự việc lại phát triển đến bước này, nếu như không thể rời khỏi, Hàn Nghiên Nghiên tuyệt đối không
dám uống nữa.
“Cô hai Hàn, mời.” Cậu năm Tào thấy Hàn Nghiên Nghiên cứng đờ không động đậy, rất là tốt bụng" mà nhắc nhở một câu.
“Tôi, tôi không thích uống Coca... Hàn Nghiên Nghiên âm thầm thở ra một hơi, từ từ thu tay về, âm thầm siết chặt lại.
“Nếu đã như vậy, cô hai Hàn hãy yên lặng đợi đi, đợi có kết quả kiểm tra, đừng giở trò nữa, nếu không, người khác sẽ cảm thấy là cô hai Hàn có mục đích khác đó.” Cậu năm Tào trước giờ độc mồm độc miệng, lại không biết thương hoa tiếc ngọc, cho nên lúc này cũng chả thèm nể tình Hàn Nghiên Nghiên chút nào.
Sự đặc sắc còn ở phía sau a!
Bọn họ là ẩn hôn, ẩn hôn đó! Anh như vậy không sợ bị người khác nhìn ra cái gì sao?
Dương Tầm Chiêu nhìn bộ dạng của cô đương nhiên là có thể đoán ra được suy nghĩ trong lòng của cô, anh âm thầm hít sâu một hơi, cô sợ bị người ta biết mối quan hệ của bọn họ như vậy sao?
Anh không thể bị lộ ra như vậy sao?
Câu nói vốn chưa được nói xong của Dương Tầm Chiêu bị nuốt về lại, anh biết có một số chuyện không thể ép cô quá gắt gao được, với tính cách của cô nếu như anh ép quá gắt thì còn không biết cô sẽ làm ra chuyện gì nữa.
Dương Tầm Chiêu nhìn ly Coca bị hạ thuốc được Hàn Nhã Thanh trước đó bỏ trên quầy, đôi con người của anh khẽ híp lại: “Kêu người chuyên nghiệp đến đây kiểm tra cái ly Coca này đi.”
Dám hạ thuốc vợ của anh, quả đúng là tìm chết? Món nợ này anh há không thể tính toán đàng hoàng sao?
Anh vốn định xem Hàn Nhã Thanh sẽ tự giải quyết như thế nào, để anh cũng tiện phát ra hiện ra một sơ hở trong đó, tìm ra một chút chứng cứ.
Nhưng bây giờ nếu anh đã xuống đây rồi, thì món nợ này đương nhiên cũng nên do anh thay cô tính.
Lời của anh vừa thốt ra, sắc mặt Hàn Nghiên Nghiên lập tức thay đổi, mà người nhân viên phục vụ hạ thuốc kia càng mềm
nhũn hai chân, suýt chút nữa đã ngã xuống đất.
Vẻ mặt Dụ Vỹ Luân rõ ràng cũng có thêm chút kinh ngạc, làm sao Dương Tầm Chiêu lại biết chuyện này? Dương Tầm Chiêu
trước giờ chưa bao giờ thích tọc mạch chuyện người khác, theo lý mà nói cho dù Dương Tầm Chiêu có biết rồi thì đáng lẽ cũng sẽ không ra tay quản mới đúng?
Dương Tầm Chiêu rốt cuộc là có ý gì?
Đôi con ngươi của Hàn Nhã Thanh cũng loé lên sự kinh ngạc, Dương Tầm Chiêu biết trong Coca có hạ thuốc? Anh không phải là mới đến sao? Sao lại biết?
Chuyện Hàn Nghiên Nghiên hạ thuốc cô rõ ràng là trước khi anh vào mà, nhưng anh không những là biết chuyện Hàn Nghiên Nghiên hạ thuốc, hơn nữa còn chính xác mà chỉ ra là ly Coca nào bị bỏ thuốc nữa!
Hàn Nhã Thanh nghĩ đến một loại khả năng, anh chỉ e là không phải vừa mới tới, anh chắc hẳn đã luôn ở một nơi nào đó nhìn tình hình trong đại sảnh, anh chắc chắn đã nhìn thấy rõ ràng tất cả mọi chuyện rồi.
Hàn Nhã Thanh biết, Dương Tầm Chiêu luôn muốn bắt lấy cái đuôi nhỏ của cô, cho nên trước đó Dương Tầm Chiêu không có xuất hiện chắc chắn là muốn xem cô xử lý chuyện này thế nào, để anh dễ nắm được cái thóp của cô từ trong đó.
Đương nhiên, nếu như Dương Tầm Chiêu không có xuất hiện, tiếp theo đây cô đích thực là sẽ không bỏ qua cho Hàn Nghiên Nghiên.
Nhưng, bây giờ Dương Tầm Chiêu đã chủ động ra tay rồi, giống như là chuyện tư liệu lần trước, hai lần này anh đều không có vì để túm lấy cái đuôi hồ ly của cô mà nhẫn tâm kiên trì đến cuối cùng.
Khoé miệng Hàn Nhã Thanh nhịn không được mà từ từ cong lên, xem ra Dương Tâm Chiêu thực sự là loại người tương đối dễ mềm lòng.
Đương nhiên, Hàn Nhã Thanh không biết sự mềm lòng của cậu ba Dương là có phân biệt người, người có thể khiến cậu ba
Dương mềm lòng chỉ e là cực ít cực ít.
Những người khác trong đại sảnh đều không hiểu ý của Dương Tầm Chiêu, ai nấy cũng sững sờ.
“Cậu Dương, tôi sẽ lập tức tìm bác sĩ xét nghiệm chuyên nghiệp đến đây hoá nghiệm.” Nhưng mà giám đốc rất lanh lẹ, lập tức ý thức ra là ly Coca đó có thể là có vấn đề.
Cậu ba Dương tuyệt đối không phải là người gây náo loạn vô lý, càng huống hô là lời do đích thân cậu ba Dương thốt ra, giám đốc cũng không dám không quan tâm.
Thấy cậu ba Dương không có phản đối, giám đốc trực tiếp bắt đầu gọi điện thoại liên hệ với bác sĩ xét nghiệm.
Hàn Nghiên Nghiên sợ hãi đến toát mồ hôi lạnh, trong ly Coca đó bị hạ thuốc, nếu như để bác sĩ xét nghiệm đến đây kiểm tra, chắc chắn sẽ kiểm tra ra vấn đề, chuyện này là cậu ba Dương đề xuất, cậu năm Tào thân là Cục trưởng Cục cảnh sát cũng có mặt.
Đến lúc đó chắc chắn có thể tra ra, nhân viên hạ thuốc đó chắc chắc sẽ chạy không thoát, cô ta cũng chắc chắn không thoát.
Lúc này nhân viên phục vụ hạ thuốc đó đã sợ đến sắc mặt trắng bệch, toàn thân phát run rồi.
Hàn Nghiên Nghiên càng nghĩ càng sợ, đôi mắt cô ta nhìn về phía ly Coca bị hạ thuốc đó, không có ai rõ hơn cô ta là trong đó đã bỏ thuốc gì, cho nên, cô ta tuyệt đối không thể để cho bác sĩ xét nghiệm đến hoá nghiệm được.
Hàn Nghiên Nghiên muôn tiêu huỷ chứng cứ, nhưng cô ta biết cậu ba Dương tuyệt đối không dễ bị gạt như vậy, cho nên nếu
như cô ta giả vờ không cẩn thận làm đổ ly Coca thì chắc chắn là không được.
Hoặc chỉ có một cách.
Hàn Nghiên Nghiên thâm thở ra một hơi, hạ quyết tâm, sau đó đi tới đó.
“Ly Coca này có vấn đề gì sao? Tôi sẽ thử xem.” Hàn Nghiên Nghiên đi tới quầy, đưa tay ra định bưng ly Coca bị hạ thuốc đó
lên.
Cách khả thi duy nhất mà Hàn Nghiên Nghiên nghĩ tới lúc này chính là tự mình uống ly Coca này, cô ta biết chỉ có như vậy mới có thể xua tan nghỉ ngờ của cậu ba Dương, mới có thể ngăn cậu ba Dương tiếp tục điều tra, hơn nữa còn sẽ không khiến người ta nghi ngờ lên người cô ta.
Tất nhiên cô ta biết đó là loại thuốc gì, cô ta cũng biết rõ hậu quả của việc uống nó, nhưng bây giờ cô ta chỉ có thể đánh cược, lỡ như bị cậu ba Dương tra ra là cô ta bảo nhân viên phục vụ hạ thuốc, vậy thì cô ta hoàn toàn toi rồi.
Cũng may, loại thuốc này sau khi uống vào xong thì qua một thời gian mới phát tác, cô ta hoàn toàn có thể lợi dụng thời gian
đó mà rời đi.
Hàn Nhã Thanh khẽ nhướng mày, Hàn Nghiên Nghiên cũng liều thật! Chỉ là Hàn Nhã Thanh không cảm thấy Dương Tâm Chiêu sẽ dễ dàng bỏ qua vậy đâu.
“Cô muốn thử? Được thôi. Hiệu quả sẽ càng thêm rõ ràng hơn nữa.” Dương Tầm Chiêu không có nhìn Hàn Nghiên Nghiên, chỉ có cái thanh âm nhẹ nhàng đó truyền đến: “Thời gian hai tiếng chắc cũng đủ để mọi người nhìn rõ ràng rồi."
“Ý gì? Hai tiếng gì?” Bàn tay đang vươn về phía ly Coca của Hàn Nghiên Nghiên chợt dừng lại, nhanh chóng đảo mắt qua, vẻ mặt kinh hãi nhìn cậu ba Dương.
“Cái này mà cũng không hiểu à? Ý của anh ba là nếu cô đã có lòng muốn thử thuốc, vậy thì cô không được rời khỏi đây trong hai tiếng sau khi uống hết ly Coca đó, như vậy mới có thể khiến mọi người nhìn rõ hậu quả khi uống ly Coca.” Cậu năm Tào biết Dương Tầm Chiêu trước giờ không thích giải thích, đặc biệt là đối với loại diêm dúa rẻ tiên này thì anh ba càng không thèm giải thích nữa, cho nên anh ta phải thay anh ba giải thích.
Cơ thể Hàn Nghiên Nghiên nhịn không được mà khẽ run lên, cô ta vốn còn muốn uống xong Coca thì sẽ nhanh chóng tìm cơ
hội rời đi, nhưng bây giờ rõ ràng là không được rồi.
Cô ta quá rõ là sau khi uống thuốc đó xong sẽ có phản ứng như thế nào, thuốc này sẽ khiến người ta trở nên điên cuồng, sẽ
khiến người ta mất kiểm soát, thậm chí sẽ khiến người ta làm ra một số chuyện kinh khủng không thể nhìn nổi.
Hàn Nghiên Nghiên vốn định khiến cho Hàn Nhã Thanh mất mặt trước đám đông, mà Hàn Nhã Thanh trước đây đã vốn có
"bệnh, đến lúc đó cô ta có thể nói là Hàn Nhã Thanh bệnh cũ tái phát rồi.
Nhưng cô ta không ngờ sự việc lại phát triển đến bước này, nếu như không thể rời khỏi, Hàn Nghiên Nghiên tuyệt đối không
dám uống nữa.
“Cô hai Hàn, mời.” Cậu năm Tào thấy Hàn Nghiên Nghiên cứng đờ không động đậy, rất là tốt bụng" mà nhắc nhở một câu.
“Tôi, tôi không thích uống Coca... Hàn Nghiên Nghiên âm thầm thở ra một hơi, từ từ thu tay về, âm thầm siết chặt lại.
“Nếu đã như vậy, cô hai Hàn hãy yên lặng đợi đi, đợi có kết quả kiểm tra, đừng giở trò nữa, nếu không, người khác sẽ cảm thấy là cô hai Hàn có mục đích khác đó.” Cậu năm Tào trước giờ độc mồm độc miệng, lại không biết thương hoa tiếc ngọc, cho nên lúc này cũng chả thèm nể tình Hàn Nghiên Nghiên chút nào.
Sự đặc sắc còn ở phía sau a!
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.