Chương 1836
Mạch Hạ Du Trúc
14/10/2023
CHƯƠNG 1836
Quan hệ giữa bà ta và Tư Đồ Không gần như sụp đổ, bà ta ta không thể nào chấp nhận Liễu Ảnh, nhưng Tư Đồ Không lại tuyệt đối không từ bỏ Liễu Ảnh. Đây chính là mâu thuẫn không thể nào hóa giải. Bà ta từng chưa từng nghĩ sẽ hòa hợp với Liễu Ảnh, thế nên, chỉ có thể khiến Tư Đồ Không từ bỏ mà thôi.
“Con biết, con sẽ không từ bỏ Liễu Ảnh. Nếu con thật sự đã khiến mẹ thất vọng, vậy thì cứ như vậy đi.”
Tư Đồ Không lặp lại một lần, giống như đang kiên trì, lại giống như đang nhắc nhở điều gì đó. Giọng anh ta không chút đè nén, tâm trạng cô đơn, tăm tối, cảm xúc ấy bao trùm lên khống chế anh ta, Tư Đồ Không cúi đầu, nhìn không ra cảm xúc.
Bà Tư Đồ nghe âm thanh truyền tới từ điện thoại, lồng ngực nhói đau, giọng điệu này quá mức trầm thấp, không phải không có cảm xúc, mà là, chỉ có sự cô đơn và bất lực.
Bà ta chưa từng thấy Tư Đồ Không như vậy, anh ta luôn lạnh nhạt, vô cảm, kiêu căng, tự phụ, nhưng hiện giờ, trong nháy mắt như quay trở lại khoảng thời gian ba anh ta qua đời, khiến bà Tư Đồ cảm thấy hoảng loạn.
Chuyện này quan trọng với Tư Đồ Không đến vậy sao? Không ngờ lại khiến anh ta trở nên bất lực như thế, hơn nữa, dường như Tư Đồ Không đã từ bỏ chuyện quan trọng nào đó rồi, đây không phải là thứ mà bà Tư Đồ muốn thấy.
Nếu vì chuyện của Liễu Ảnh, khiến tính tình Tư Đồ Không thay đổi, vậy thì, chuyện này có đáng hay không, bà ta thật sự cần nghiêm túc suy nghĩ một chút.
“Tư Đồ Không, mẹ không ép con, mẹ chỉ hy vọng con có thể nghĩ kỹ, con và Liễu Ảnh không thể dễ dàng ở bên nhau được, cô ta sẽ không chấp nhận những chuyện con làm với cô ta, hơn nữa, con thật sự cảm thấy hai đứa có thể ở bên nhau sao? Trong lòng con có thể vượt qua rào cản kia không?”
Bà Tư Đồ tận tình khuyên bảo, bà ta không thể chèn ép Tư Đồ Không quá mức, hơn nữa bà ta sợ Tư Đồ Không sẽ trở lại khoảng thời gian ba anh ta mất, cho nên chỉ có thể lấy lùi làm tiến, để Tư Đồ Không tự mình quyết định.
Tư Đồ Không cảm thấy trong lòng dễ chịu hơn một chút, mẹ vẫn quan tâm tới anh ta, không ép anh ta quá mức, vậy nhưng, mẹ cũng sẽ không bỏ qua.
“Khi con quyết định thì đã nghĩ kỹ rồi, con không để ý chuyện quá khứ, đã đủ lắm rồi, nếu Liễu Ảnh có thể buông xuống mọi chuyện, chỉ cần cô ấy nói đồng ý, con và cô ấy nhất định sẽ ở bên nhau, con nhất định sẽ cưới cô ấy.”
Tư Đồ Không kiên định nói. Anh ta muốn nói rõ với mẹ, để mẹ hiểu rõ thái độ của anh ta, nếu không bà ta sẽ có suy nghĩ khác mất.
Bà Tư Đồ vô cùng tức giận, nhưng lại không dám nói lời quá đáng. Bà ta nghiến răng, sau đó chậm rãi lên tiếng, châm chọc nói: “Tư Đồ Không, con ngây thơ quá rồi.”
Anh ta thật sự cho rằng, chỉ cần hai chữ đồng ý là được rồi sao? Còn cảm thấy, đây chỉ là chuyện của hai người thôi sao? Chuyện giữa anh ta và Liễu Ảnh, sao có thể dễ dàng hòa hoãn và thông cảm được chứ?
“Liễu Ảnh mang thai rồi.” Tư Đồ Không bình tĩnh nói. Anh ta nhất định phải khiến mẹ anh ta từ bỏ suy nghĩ khác, đứa bé, là một lý do rất tốt, chuyện này chắc chắn không thể lay chuyển.
Đầu bên kia lập tức yên lặng, bà Tư Đồ ngạc nhiên tới nỗi sắp làm rơi điện thoại, vừa rồi, Tư Đồ Không nói cái gì? Con? Liễu Ảnh mang thai con của anh ta? Sao có thể!
Ngay sau đó, bà Tư Đồ lập tức hiểu ra, Liễu Ảnh mang thai, đương nhiên là vì Tư Đồ Không muốn, nếu Tư Đồ Không không muốn, anh ta sẽ có rất nhiều cách để Liễu Ảnh không thể mang thai. Dù có mang thai, với thủ đoạn của Tư Đồ Không, nếu anh ta không chấp nhận thì Liễu Ảnh cũng không thể giữ lại đứa bé này được.
Nhưng bây giờ, Tư Đồ Không lại nói với bà ta, Liễu Ảnh mang thai rồi, vậy thì chính là đang nói cho bà ta rằng anh ta để cho Liễu Ảnh mang thai, anh ta cho phép Liễu Ảnh sinh con cho anh ra, anh ta muốn cho Liễu Ảnh một địa vị danh chính ngôn thuận!
Bàn tay bà Tư Đồ siết chặt lại, móng tay sắc nhọn găm vào lòng bàn tay, cứ như không cảm nhận được đau đớn. Liễu Ảnh, Liễu Ảnh, không ngờ cô ta có thể khiến Tư Đồ Không thích đến vậy? Thích đến nỗi thà rằng mang thai trước rồi tính sau.
Bà Tư Đồ không hề nghĩ tới việc Liễu Ảnh mang thai rồi ép Tư Đồ Không cưới cô ta, vì bà ta biết rõ, Tư Đồ Không vô cùng khinh bỉ kiểu người chịu sự uy hiếp của người khác.
Nếu anh ta không đồng ý thì khi biết Liễu Ảnh mang thai, anh ta sẽ cho người phá bỏ đứa bé này, hoặc là nói, nếu Tư Đồ Không không đồng ý thì dù Liễu Ảnh có khóc tới chết trước mặt anh ta, Tư Đồ Không cũng sẽ chẳng để tâm.
Mà tình hình hiện giờ, anh ta lại muốn Liễu Ảnh giữ lại đứa bé, thậm chí là sinh đứa bé ra, còn mong được chịu trách nhiệm với Liễu Ảnh và đứa bé này.
Nhưng… bà Tư Đồ không hiểu, vì sao Liễu Ảnh lại không phá đứa bé đi, vì sao lại cho phép đứa bé này tồn tại? Nếu cô ta thật sự hận Tư Đồ Không, nếu cô ta thật sự muốn rời khỏi Tư Đồ Không thì đương nhiên sẽ không giữ lại đứa bé này.
Cho nên, rõ ràng Liễu Ảnh đang chơi trò lạt mềm buộc chặt! Nghĩ tới đây, lòng bà Tư Đồ như bị mèo cào, vừa nôn nóng vừa sốt ruột.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.