Chương 336: Làm xét nghiệm adn (2)
Mạch Hạ Du Trúc
20/11/2020
Sau đó anh không đợi Tịch Xuyên mở miệng đã cúp điện thoại.
Tịch Xuyên nhìn cuộc gọi kết thúc thì hoàn toàn ngây người, nhất thời chưa lấy lại tinh thần.
Rốt, rốt cuộc chuyện này là thế nào?
Thật ra lúc nãy anh ta nghe đại ca nói thì muốn đổi ý, nhưng đại ca không cho anh ta có cơ hội đổi ý.
Rốt cuộc đại ca có ý gì?
Anh ta làm như vậy có gây phiền phức cho anh ba không?
Nhưng vừa rồi đại ca nói lỡ chị dâu hiểu lầm thì sao, cho nên anh ta cảm thấy nên gọi điện thoại cho chị dâu giải thích một chút.
Anh ta cũng biết anh ba và chị dâu là kết hôn hợp đồng, tình huống khá đặc biệt, tốt nhất không nên có hiểu lầm.
Tịch Xuyên cũng không có số điện thoại của Hàn Nhã Thanh, cho nên gọi cho Dương Tầm Chiêu.
Anh ba đưa chị dâu đi công tác, anh ta biết anh ba và chị dâu ở bên nhau, anh ta gọi cho anh ba cũng giống nhau, hơn nữa cũng thuận tiện nói cho anh ba biết chuyện này.
Đến lúc đó mẹ anh ta tra hỏi thì anh ba cũng có sự chuẩn bị.
Tịch Xuyên vẫn chưa gọi cho Dương Tâm Chiêu thì điện thoại lại đột nhiên vang lên.
Tịch Xuyên nhìn màn hình hiển thị trên điện thoại thì sắc mặt hơi trầm xuống, nhanh chóng nghe máy.
"Tổng giám đốc Tịch, cô Dương chặn đường cô Hứa ở trung tâm thương mại."
Tịch Xuyên thay đổi sắc mặt, cũng không kịp gọi điện thoại đã nhanh chóng lái xe rời đi.
Trong trung tâm thương mại, Dương Trà My mang mấy người phụ nữ bao vây Hứa Dinh Dinh.
Hứa Dinh Dinh ngẩn người, lúc cô nhìn Dương Trà My thì con ngươi trầm xuống, rõ ràng hôm nay Dương Trà My cố ý tới chặn cô, cô ta chọn nơi đông đúc như vậy chắc chắn muốn lợi dụng dư luận mắng chửi cô.
Hứa Dinh Dinh cũng biết Tịch Xuyên và Dương Trà My vốn phải kết hôn, nếu chỉ nhìn một cách đơn giản, chỉ nhìn bề ngoài thì cô thật sự đuối lý.
Lúc này bọn họ bao vây, cô chỉ có một mình chiến đấu.
Nhưng Nhã Thanh nhà cô từng nói cho dù lúc nào cũng không thể thua khí thế, chỉ cần có đủ khí thế thì mặc dù đối phương có hàng nghìn hàng chục nghìn người cũng có thể phản kích lại, nghiền ép đối phương.
Cho nên Hứa Dinh Dinh không trốn tránh, cứ đứng thẳng lưng như vậy, đôi mắt cười như không cười nhìn Dương Trà My.
Dương Trà My hơi giật mình, không nghĩ tới Hứa Dinh Dinh lại bình tĩnh dưới tình huống này như thế.
Mấy người phụ nữ khác cũng sửng sốt, bọn họ nhìn về phía Dương Trà My cũng mang theo một chút bất ngờ.
Dương Trà My lấy lại tinh thần, nhanh chóng ra hiệu với mấy người phụ nữ kia.
"Cô là phụ nữ không biết xấu hổ cướp chồng của người khác, kẻ thứ ba không biết xấu hổ."
"Phụ nữ khốn nạn không biết xấu hổ, cướp chồng của người khác thì sẽ chết không được yên."
"Tôi ghét nhất là kẻ thứ ba, tôi thấy kẻ thứ ba một lần thì sẽ đánh một lần."
Mấy người phụ nữ lập tức bắt đầu mắng Hứa Dinh Dinh, một người phụ nữ trong đó còn giả vờ muốn ra tay đánh người.
Dương Trà My giả vờ có lòng tốt ngăn cản người phụ nữ kia.
Hôm nay Dương Trà My tới đây là muốn làm cho Hứa Dinh Dinh lúng túng, muốn làm cho Hứa Dinh Dinh trở thành người ai cũng chán ghét, mọi người đòi đánh kẻ thứ ba.
Dương Trà My vẫn có đầu óc, cô ta biết tình huống này không thể ra tay, nếu ra tay thì Hứa Dinh Dinh bị đánh sẽ nhận được sự đồng tình của mọi người.
Trung tâm thương mại là nơi có nhiều người nhất, xung quanh bọn họ nhanh chóng có không ít người, bắt đầu chỉ trỏ về phía Hứa Dinh Dinh.
Hứa Dinh Dinh cũng biết Dương Trà My không dám ra tay với mình thì trong lòng thầm cười lạnh, vẻ mặt cô càng thản nhiên.
Còn ai là kẻ thứ ba, ai cướp đàn ông của ai thì Hứa Dinh Dinh biết tranh luận vấn đề này không được rõ ràng, cô cảm thấy không cần phải tranh cãi.
Tịch Xuyên đã trở lại, mặc dù cô mang tiếng là kẻ thứ ba, nhưng lúc này cô sẽ không đẩy anh ta ra.
Hơn nữa cô và Tịch Xuyên vốn quen biết và yêu nhau mấy năm trước, là Dương Trà My cố chen vào, hai năm trước Dương Trà My phá hoại quan hệ của cô và Tịch Xuyên đã làm không ít chuyện ghê tởm.
Hiện tại Dương Trà My giả vờ đáng thương ở trước mặt cô sao? Thật là buồn cười.
Còn Dương Trà My đã làm những chuyện xấu xa kia...
Tất nhiên hôm nay Dương Trà My tự mình đưa tới cửa, vậy thì đừng trách cô.
"Cô Dương, cô nói tôi cướp chồng sắp cưới của cô sao?" Hứa Dinh Dinh nhìn người đến xem ngày càng nhiều thì cười cười, đột nhiên lên tiếng hỏi.
Dương Trà My không nói gì chỉ cúi đầu, giả bộ dáng vẻ tủi thân đau khổ.
"Vốn dĩ là như vậy, Trà My và cậu Tịch vốn còn hơn mười ngày nữa là kết hôn, cô lại đột nhiên chen ngang một chân, quyến rũ cậu Tịch, mỗi ngày chiếm lấy cậu Tịch, không cho cậu Tịch về nhà, cô cướp đàn ông của người khác chưa đủ rõ ràng sao?" Một người phụ nữ bên cạnh Dương Trà My hiểu ý, lập tức cố ý lớn tiếng nói, dường như sợ người khác không nghe thấy.
"Vậy tôi muốn hỏi cô Dương, cô và chồng sắp cưới của cô đính hôn lúc nào?” Hứa Dinh Dinh cũng không để ý tới người phụ nữ kia, đôi mắt vẫn cười như không cười nhìn Dương Trà My.
"Mặc dù chúng tôi không đính hôn, nhưng tôi và Xuyên đã ở bên nhau hơn sáu năm, hai nhà đã định ngày kết hôn." Lần này Dương Trà My tự mình trả lời.
Dương Trà My nói sáu năm trước, có lẽ khi đó Tịch Xuyên không biết cô ta là ai.
Hứa Dinh Dinh cũng không vạch trần Dương Trà My, khóe môi cô hơi cong lên, nụ cười lạnh trên mặt càng rõ hơn: "Thật sao? Vậy đúng là kỳ lạ, nếu cô Dương và cậu Tịch đã ở bên nhau hơn sáu năm, mười ngày nữa sẽ kết hôn, vậy cậu Tịch có biết nửa tháng trước cô Dương và tổng giám đốc Lý của Minh Nguyên cùng đến sơn trang Sơ Thanh chơi hay không?”
Hứa Dinh Dinh là cao thủ máy tính, người khác không điều tra được nhưng cô có thể điều tra được.
Hai ngày nay cô cố ý điều tra Dương Trà My một chút, không ngờ kết quả làm cho người ta không cách nào tưởng tượng được.
"Chúng tôi đến bàn chuyện hợp đồng, cô đừng nói bậy nói bạ." Dương Trà My thay đổi sắc mặt, trong lòng hoảng sợ, sao Hứa Dinh Dinh lại biết chuyện đó?
Rõ ràng nhà họ Dương đã xử lý chuyện đó rất tốt, ngay cả bà Tịch nhà họ Tịch cũng không biết, sao Hứa Dinh Dinh lại biết được?
Thật ra bởi vì nhà họ Dương và tổng giám đốc Lý hợp tác với nhau, một lần tổng giám đốc Lý uống nhiều rượu ôm lấy cô ta, mà cô ta chỉ giãy giụa mấy cái nhưng cũng không tránh khỏi, sau đó dục vọng chiến thắng tất cả.
Vào lúc đó, cô ta giả vờ từ chối đi theo tổng giám đốc Lý, tổng giám đốc Lý là một người dũng mãnh, một đêm trôi qua làm cho Dương Trà My luyến tiếc, cho nên hai người lại phóng túng ba ngày ba đêm, cuối cùng mới lưu luyến chia tay.
Dương Trà My vốn lớn hơn Tịch Xuyên hai tuổi, năm nay cô ta đã ba mươi tuổi, sáu năm trước bà Tịch nhìn trúng cô ta, bà ta nói muốn cô ta gả cho Tịch Xuyên, lần đầu tiên cô ta thấy Tịch Xuyên đã thích anh ta, cô ta thích Tịch Xuyên, thật sự rất thích!
Tịch Xuyên nhìn cuộc gọi kết thúc thì hoàn toàn ngây người, nhất thời chưa lấy lại tinh thần.
Rốt, rốt cuộc chuyện này là thế nào?
Thật ra lúc nãy anh ta nghe đại ca nói thì muốn đổi ý, nhưng đại ca không cho anh ta có cơ hội đổi ý.
Rốt cuộc đại ca có ý gì?
Anh ta làm như vậy có gây phiền phức cho anh ba không?
Nhưng vừa rồi đại ca nói lỡ chị dâu hiểu lầm thì sao, cho nên anh ta cảm thấy nên gọi điện thoại cho chị dâu giải thích một chút.
Anh ta cũng biết anh ba và chị dâu là kết hôn hợp đồng, tình huống khá đặc biệt, tốt nhất không nên có hiểu lầm.
Tịch Xuyên cũng không có số điện thoại của Hàn Nhã Thanh, cho nên gọi cho Dương Tầm Chiêu.
Anh ba đưa chị dâu đi công tác, anh ta biết anh ba và chị dâu ở bên nhau, anh ta gọi cho anh ba cũng giống nhau, hơn nữa cũng thuận tiện nói cho anh ba biết chuyện này.
Đến lúc đó mẹ anh ta tra hỏi thì anh ba cũng có sự chuẩn bị.
Tịch Xuyên vẫn chưa gọi cho Dương Tâm Chiêu thì điện thoại lại đột nhiên vang lên.
Tịch Xuyên nhìn màn hình hiển thị trên điện thoại thì sắc mặt hơi trầm xuống, nhanh chóng nghe máy.
"Tổng giám đốc Tịch, cô Dương chặn đường cô Hứa ở trung tâm thương mại."
Tịch Xuyên thay đổi sắc mặt, cũng không kịp gọi điện thoại đã nhanh chóng lái xe rời đi.
Trong trung tâm thương mại, Dương Trà My mang mấy người phụ nữ bao vây Hứa Dinh Dinh.
Hứa Dinh Dinh ngẩn người, lúc cô nhìn Dương Trà My thì con ngươi trầm xuống, rõ ràng hôm nay Dương Trà My cố ý tới chặn cô, cô ta chọn nơi đông đúc như vậy chắc chắn muốn lợi dụng dư luận mắng chửi cô.
Hứa Dinh Dinh cũng biết Tịch Xuyên và Dương Trà My vốn phải kết hôn, nếu chỉ nhìn một cách đơn giản, chỉ nhìn bề ngoài thì cô thật sự đuối lý.
Lúc này bọn họ bao vây, cô chỉ có một mình chiến đấu.
Nhưng Nhã Thanh nhà cô từng nói cho dù lúc nào cũng không thể thua khí thế, chỉ cần có đủ khí thế thì mặc dù đối phương có hàng nghìn hàng chục nghìn người cũng có thể phản kích lại, nghiền ép đối phương.
Cho nên Hứa Dinh Dinh không trốn tránh, cứ đứng thẳng lưng như vậy, đôi mắt cười như không cười nhìn Dương Trà My.
Dương Trà My hơi giật mình, không nghĩ tới Hứa Dinh Dinh lại bình tĩnh dưới tình huống này như thế.
Mấy người phụ nữ khác cũng sửng sốt, bọn họ nhìn về phía Dương Trà My cũng mang theo một chút bất ngờ.
Dương Trà My lấy lại tinh thần, nhanh chóng ra hiệu với mấy người phụ nữ kia.
"Cô là phụ nữ không biết xấu hổ cướp chồng của người khác, kẻ thứ ba không biết xấu hổ."
"Phụ nữ khốn nạn không biết xấu hổ, cướp chồng của người khác thì sẽ chết không được yên."
"Tôi ghét nhất là kẻ thứ ba, tôi thấy kẻ thứ ba một lần thì sẽ đánh một lần."
Mấy người phụ nữ lập tức bắt đầu mắng Hứa Dinh Dinh, một người phụ nữ trong đó còn giả vờ muốn ra tay đánh người.
Dương Trà My giả vờ có lòng tốt ngăn cản người phụ nữ kia.
Hôm nay Dương Trà My tới đây là muốn làm cho Hứa Dinh Dinh lúng túng, muốn làm cho Hứa Dinh Dinh trở thành người ai cũng chán ghét, mọi người đòi đánh kẻ thứ ba.
Dương Trà My vẫn có đầu óc, cô ta biết tình huống này không thể ra tay, nếu ra tay thì Hứa Dinh Dinh bị đánh sẽ nhận được sự đồng tình của mọi người.
Trung tâm thương mại là nơi có nhiều người nhất, xung quanh bọn họ nhanh chóng có không ít người, bắt đầu chỉ trỏ về phía Hứa Dinh Dinh.
Hứa Dinh Dinh cũng biết Dương Trà My không dám ra tay với mình thì trong lòng thầm cười lạnh, vẻ mặt cô càng thản nhiên.
Còn ai là kẻ thứ ba, ai cướp đàn ông của ai thì Hứa Dinh Dinh biết tranh luận vấn đề này không được rõ ràng, cô cảm thấy không cần phải tranh cãi.
Tịch Xuyên đã trở lại, mặc dù cô mang tiếng là kẻ thứ ba, nhưng lúc này cô sẽ không đẩy anh ta ra.
Hơn nữa cô và Tịch Xuyên vốn quen biết và yêu nhau mấy năm trước, là Dương Trà My cố chen vào, hai năm trước Dương Trà My phá hoại quan hệ của cô và Tịch Xuyên đã làm không ít chuyện ghê tởm.
Hiện tại Dương Trà My giả vờ đáng thương ở trước mặt cô sao? Thật là buồn cười.
Còn Dương Trà My đã làm những chuyện xấu xa kia...
Tất nhiên hôm nay Dương Trà My tự mình đưa tới cửa, vậy thì đừng trách cô.
"Cô Dương, cô nói tôi cướp chồng sắp cưới của cô sao?" Hứa Dinh Dinh nhìn người đến xem ngày càng nhiều thì cười cười, đột nhiên lên tiếng hỏi.
Dương Trà My không nói gì chỉ cúi đầu, giả bộ dáng vẻ tủi thân đau khổ.
"Vốn dĩ là như vậy, Trà My và cậu Tịch vốn còn hơn mười ngày nữa là kết hôn, cô lại đột nhiên chen ngang một chân, quyến rũ cậu Tịch, mỗi ngày chiếm lấy cậu Tịch, không cho cậu Tịch về nhà, cô cướp đàn ông của người khác chưa đủ rõ ràng sao?" Một người phụ nữ bên cạnh Dương Trà My hiểu ý, lập tức cố ý lớn tiếng nói, dường như sợ người khác không nghe thấy.
"Vậy tôi muốn hỏi cô Dương, cô và chồng sắp cưới của cô đính hôn lúc nào?” Hứa Dinh Dinh cũng không để ý tới người phụ nữ kia, đôi mắt vẫn cười như không cười nhìn Dương Trà My.
"Mặc dù chúng tôi không đính hôn, nhưng tôi và Xuyên đã ở bên nhau hơn sáu năm, hai nhà đã định ngày kết hôn." Lần này Dương Trà My tự mình trả lời.
Dương Trà My nói sáu năm trước, có lẽ khi đó Tịch Xuyên không biết cô ta là ai.
Hứa Dinh Dinh cũng không vạch trần Dương Trà My, khóe môi cô hơi cong lên, nụ cười lạnh trên mặt càng rõ hơn: "Thật sao? Vậy đúng là kỳ lạ, nếu cô Dương và cậu Tịch đã ở bên nhau hơn sáu năm, mười ngày nữa sẽ kết hôn, vậy cậu Tịch có biết nửa tháng trước cô Dương và tổng giám đốc Lý của Minh Nguyên cùng đến sơn trang Sơ Thanh chơi hay không?”
Hứa Dinh Dinh là cao thủ máy tính, người khác không điều tra được nhưng cô có thể điều tra được.
Hai ngày nay cô cố ý điều tra Dương Trà My một chút, không ngờ kết quả làm cho người ta không cách nào tưởng tượng được.
"Chúng tôi đến bàn chuyện hợp đồng, cô đừng nói bậy nói bạ." Dương Trà My thay đổi sắc mặt, trong lòng hoảng sợ, sao Hứa Dinh Dinh lại biết chuyện đó?
Rõ ràng nhà họ Dương đã xử lý chuyện đó rất tốt, ngay cả bà Tịch nhà họ Tịch cũng không biết, sao Hứa Dinh Dinh lại biết được?
Thật ra bởi vì nhà họ Dương và tổng giám đốc Lý hợp tác với nhau, một lần tổng giám đốc Lý uống nhiều rượu ôm lấy cô ta, mà cô ta chỉ giãy giụa mấy cái nhưng cũng không tránh khỏi, sau đó dục vọng chiến thắng tất cả.
Vào lúc đó, cô ta giả vờ từ chối đi theo tổng giám đốc Lý, tổng giám đốc Lý là một người dũng mãnh, một đêm trôi qua làm cho Dương Trà My luyến tiếc, cho nên hai người lại phóng túng ba ngày ba đêm, cuối cùng mới lưu luyến chia tay.
Dương Trà My vốn lớn hơn Tịch Xuyên hai tuổi, năm nay cô ta đã ba mươi tuổi, sáu năm trước bà Tịch nhìn trúng cô ta, bà ta nói muốn cô ta gả cho Tịch Xuyên, lần đầu tiên cô ta thấy Tịch Xuyên đã thích anh ta, cô ta thích Tịch Xuyên, thật sự rất thích!
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.