Chương 981: NỮ THẦN HÀN RA TAY, CHÂN TƯỚNG RÕ RÀNG (2)
Mạch Hạ Du Trúc
25/03/2021
"Cô xem, con gái không muốn cô quan tâm chuyện của nó, cũng không đồng ý để cô tìm người đến giúp đỡ, phóng viên vừa mới nói, con gái đã không
đồng ý, bọn họ sẽ không thể cưỡng ép quản việc này, vậy nên cô hãy nhanh chóng đưa người của cô đi đi!” Lý Minh lúc này càng thêm hùng hồn, dù
sao phóng viên đều ‘giúp’ ông ta nói chuyện.
"Lý Minh, ông có thể lý trí một chút hay không, con gái còn nhỏ, ông là một người trưởng thành, có lẽ ông hiểu chuyện này phải làm thế nào mới thật sự tốt cho con gái, tại sao ông có thể lừa dối con gái như vậy?” Giờ phút này Bà Lưu vừa tức vừa nôn nóng, bà ta cho rằng sở dĩ con gái như vậy là vì Lý Minh lừa dối.
"Tôi không hề lừa dối con gái, đây đều là con gái tự mình cho ý kiến, nó đã không còn là đứa bé ba tuổi, nó đã hiểu chuyện rồi!”
"Mẹ, đậy thật sự là suy nghĩ của con, không phải ba lừa dối con, là con không tin bọn họ, không muốn bọn họ quản chuyện của con!” Cô gái nhỏ trực tiếp đứng về phía ba mình, thay ba nói chuyện, thái độ vô cùng kiên định.
"Tiểu Ngân, con còn nhỏ, không hiểu nhiều, chuyện này chúng ta thật sự cần bọn họ giúp đỡ!” Bà Lưu vẫn cố gắng khuyên bảo con gái.
"Con nói con không muốn bọn họ quan tâm, tại sao mẹ lại phải ép con? Rốt cuộc mẹ có mục đích gì? Có phải thật sự giống những gì ba nói, mẹ nhận tiền của nhà họ Đường, muốn giúp nhà họ Đường đến hại con sao?” Nhưng cô gái nhỏ không những không nghe lời giải thích của Bà Lưu, còn trực tiếp nổi giận, những gì cô gái nhỏ nói ra lúc này càng khiến cho lòng người kinh sợ.
"Mẹ không có, mẹ thật sự không có, là mẹ thấy được chuyện của con, sau đó trưng cầu ý kiến rất nhiều tình huống, sau đó biết bọn họ có thể giúp con, vậy nên mẹ mới liên hệ bọn họ, mẹ tuyệt đối không nhận tiền của nhà họ Đường, mẹ cũng tuyệt đối không thể nhận tiền của nhà họ Đường!” Lời như vậy, vừa rồi Lý Minh đã nói qua, lúc ấy Bà Lưu chỉ tức giận, nhưng bây giờ con gái của mình cũng nói ra lời như vậy khiến trái tim Bà Lưu tan nát.
Con gái tại sao có thể hiểu lầm bà ta như vậy?
"Cô đừng nhiều lời ở đây, con gái đã nói rất rõ ràng, không muốn cô quan tâm đến chuyện này, vậy nên, cô và những người mà cô mời đến không có tư cách quản chuyện này, đều rời đi cho tôi!” Lý Minh lần nữa trực tiếp đuổi người, trực tiếp kéo Bà Lưu đẩy ra ngoài.
"Lý Minh, anh thả tôi ra!” Bà Lưu dùng sức muốn tránh ông ra ra, nhưng sức lực của Lý Minh quá lớn, Bà Lưu hoàn toàn không có cách nào tránh ra được.
"Tôi đã nói, việc này các người không có tư cách quản, nếu cách người vẫn ở lại đây, tôi sẽ báo cảnh sát!” Lý Minh đã đẩy Bà Lưu đến cổng, sau đó trực tiếp chuyển hướng đến đặc phái viên Chu.
Ông ta đương nhiên không dám trực tiếp đẩy đặc phái viên Chu, nhưng ý nói uy hiếp trong lời nói của ông ta lại rất rõ ràng.
Hơn nữa ông ta còn nói thẳng rằng mình muốn báo cảnh sát!
Chuyện của cô gái nhỏ đã xảy ra mấy ngày nhưng ông ta cũng không báo cảnh sát, bây giờ lại nói muốn báo, đám người nghe thấy ông ta nói lời này liền cảm thấy có chút buồn cười.
Không rõ trong đầu người đàn ông này chứa thứ gì?
Nhưng giờ phút này thái độ của Lý Minh rất kiên quyết, thái độ của cô gái nhỏ cũng rất kiên quyết.
"Bà Lưu, thật rất xin lỗi, nếu ông Lý và con gái của bà kiên quyết như vậy, chúng tôi thật sự không thể tham dự vào chuyện này!” Giờ phút này đặc phái viên Chu cũng không có cách nào.
Anh ta rất đồng tình với cô gái nhỏ, nhưng khi thân chủ không muốn để bọn họ quản thì bọn họ còn biết quản thế nào?
Bọn họ cũng không có khả năng thật sự cưỡng để quản!
"Đặc phái viên Chu, anh đừng đi, anh nhất định phải giúp con gái tôi một chút, nhất định phải giúp nó!” Bà Lưu ngăn đặc phái viên Chu đang muốn rời đi.
"Bà Lưu, thật rất xin lỗi, mặc dù chúng tôi là hiệp hội quốc tế bảo vệ phụ nữ và trẻ em, nhưng chúng tôi cũng không thể không quan tâm đến ý kiến của người trong cuộc mà cưỡng ép tham dự, xin Bà Lưu có thể hiểu cho chúng tôi!” Đặc phái viên Chu than thở lắc đầu.
Bà Lưu vẫn chặn ở cổng như cũ, bà ta suy nghĩ một chút, đột nhiên nói: "Đặc phái viên Chu, con gái của tôi không đồng ý để các người quản, nhưng tôi cần sự giúp đỡ của các người, Lý Minh bạo hành tôi, bạo hành con gái tôi, tôi muốn tố cáo ông ta, các người là hiệp hội bảo vệ phụ nữ, chuyện như vậy các người có thể quản đúng không?”
Đặc phái viên Chu có chút sửng sốt: "Chuyện như vậy chúng tôi sẽ giúp đỡ, nhưng bây giờ hai người đã chia tay, đó là những chuyện trước kia, có một số bằng chứng bà cũng không thể cung cấp, hơn nữa việc này với chuyện của con gái bà hoàn toàn khác biệt...”
Đặc phái viên Chu hoàn toàn chỉ là bàn việc, dù sao tính chất của việc bạo hành trong hôn nhân và chuyện của cô gái nhỏ này hoàn toàn khác nhau.
"Bà Lưu, tôi biết bà muốn giúp đỡ con gái của bà, bà làm như thế, đối với chuyện của con gái bà cũng không giúp được gì, dù sao thì thái độ của con gái bà...” Đặc phái viên Chu vẫn chưa nói hết lời, nhưng ý trong lời nói lại rất rõ ràng.
Vừa rồi thái độ của cô gái nhỏ, mọi người đều thấy rất rõ, gái nhỏ rõ ràng là hướng về phía ba của mình, cho dù những lời của Bà Lưu sự thật, cho dù Lý Minh thật sự đánh con gái của bà ta.
Chỉ e là cô gái nhỏ vì muốn bảo vệ ba, cũng chưa chắc sẽ thừa nhận, nếu thật sự như vậy, chuyện mà Bà Lưu nói sẽ vô cùng khó làm.
Hơn nữa cũng là chuyện trước kia, rất khó để tìm được chứng cớ.
"Không, không phải chuyện trước kia, trước đây mấy ngày Lý Minh còn chạy đến chỗ tôi đánh tôi, đó là ngày hai mươi, đúng, chính là ngày hai mươi, chính vào ngày hôm buổi tối con gái tôi xảy ra chuyện, hơn nữa hôm đó Lý Minh còn cưỡng bức tôi, ông ta còn uy hiếp không cho tôi nói ra, nếu không sẽ giết chết con gái của chúng tôi, tôi muốn tố cáo ông ta, hơn nữa hôm đó Lý Minh còn cưỡng ép, tôi cầu xin mọi người giúp đỡ!” Bà Lưu lần nữa nói ra tin tức khiến cho mọi người đều giật mình.
Theo như lời giải thích của Bà Lưu, vào ngày hôm cô gái nhỏ xảy ra chuyện, Lý Minh vẫn chạy đến nơi ở của Bà Lưu, ép buộc bà ta, còn đánh bà ta?
Bà Lưu nói vừa xong, liền xắn tay áo của mình lên, sau đó mọi người đều thấy trên cánh tay bà ta thật sự có vết thương, mặc dù đã qua mấy ngày nhưng vết thương vẫn còn rất rõ ràng.
"Bà nói bậy bạ gì đó? Ngày đó tôi không hề đến tìm bà, bà đừng nói xấu tôi!” Sắc mặt Lý Minh rõ ràng đã thay đổi, giờ phút này ông ta lại có chút căng thẳng.
"Đặc phái viên Chu, anh nhất định phải giúp tôi, hơn nữa đêm hôm đó lúc Lý Minh rời khỏi đã rất muộn, tôi có lý do để nghi ngờ ông ta không chăm sóc tốt cho con gái nên mới khiến con gái xảy ra chuyện, vậy nên các người nhất định phải giúp tôi, bây giờ mặc kệ những người khác thế nào, tự tôi cầu xin các người giúp tôi!” Bà Lưu hoàn toàn không để ý đến Lý Minh, mà chỉ cần xin đặc phái viên Chu.
"Nếu như đúng như những gì cô nói, việc này chúng tôi chắc chắn sẽ giúp đỡ, tuy nhiên chúng tôi cần phải kiểm chứng và xác minh lại, đương nhiên, chúng tôi cũng sẽ tiến thành các thủ tục pháp lý khi cần thiết!” Đặc phái viên Chu nghe những lời Bà Lưu nói thì nghiêm túc suy nghĩ, sau đó nhẹ gật đầu.
Đặc phái viên Chu nói rất hợp tình hợp lý khiến cho không có người nào có thể chất vấn.
"Lý Minh, ông có thể lý trí một chút hay không, con gái còn nhỏ, ông là một người trưởng thành, có lẽ ông hiểu chuyện này phải làm thế nào mới thật sự tốt cho con gái, tại sao ông có thể lừa dối con gái như vậy?” Giờ phút này Bà Lưu vừa tức vừa nôn nóng, bà ta cho rằng sở dĩ con gái như vậy là vì Lý Minh lừa dối.
"Tôi không hề lừa dối con gái, đây đều là con gái tự mình cho ý kiến, nó đã không còn là đứa bé ba tuổi, nó đã hiểu chuyện rồi!”
"Mẹ, đậy thật sự là suy nghĩ của con, không phải ba lừa dối con, là con không tin bọn họ, không muốn bọn họ quản chuyện của con!” Cô gái nhỏ trực tiếp đứng về phía ba mình, thay ba nói chuyện, thái độ vô cùng kiên định.
"Tiểu Ngân, con còn nhỏ, không hiểu nhiều, chuyện này chúng ta thật sự cần bọn họ giúp đỡ!” Bà Lưu vẫn cố gắng khuyên bảo con gái.
"Con nói con không muốn bọn họ quan tâm, tại sao mẹ lại phải ép con? Rốt cuộc mẹ có mục đích gì? Có phải thật sự giống những gì ba nói, mẹ nhận tiền của nhà họ Đường, muốn giúp nhà họ Đường đến hại con sao?” Nhưng cô gái nhỏ không những không nghe lời giải thích của Bà Lưu, còn trực tiếp nổi giận, những gì cô gái nhỏ nói ra lúc này càng khiến cho lòng người kinh sợ.
"Mẹ không có, mẹ thật sự không có, là mẹ thấy được chuyện của con, sau đó trưng cầu ý kiến rất nhiều tình huống, sau đó biết bọn họ có thể giúp con, vậy nên mẹ mới liên hệ bọn họ, mẹ tuyệt đối không nhận tiền của nhà họ Đường, mẹ cũng tuyệt đối không thể nhận tiền của nhà họ Đường!” Lời như vậy, vừa rồi Lý Minh đã nói qua, lúc ấy Bà Lưu chỉ tức giận, nhưng bây giờ con gái của mình cũng nói ra lời như vậy khiến trái tim Bà Lưu tan nát.
Con gái tại sao có thể hiểu lầm bà ta như vậy?
"Cô đừng nhiều lời ở đây, con gái đã nói rất rõ ràng, không muốn cô quan tâm đến chuyện này, vậy nên, cô và những người mà cô mời đến không có tư cách quản chuyện này, đều rời đi cho tôi!” Lý Minh lần nữa trực tiếp đuổi người, trực tiếp kéo Bà Lưu đẩy ra ngoài.
"Lý Minh, anh thả tôi ra!” Bà Lưu dùng sức muốn tránh ông ra ra, nhưng sức lực của Lý Minh quá lớn, Bà Lưu hoàn toàn không có cách nào tránh ra được.
"Tôi đã nói, việc này các người không có tư cách quản, nếu cách người vẫn ở lại đây, tôi sẽ báo cảnh sát!” Lý Minh đã đẩy Bà Lưu đến cổng, sau đó trực tiếp chuyển hướng đến đặc phái viên Chu.
Ông ta đương nhiên không dám trực tiếp đẩy đặc phái viên Chu, nhưng ý nói uy hiếp trong lời nói của ông ta lại rất rõ ràng.
Hơn nữa ông ta còn nói thẳng rằng mình muốn báo cảnh sát!
Chuyện của cô gái nhỏ đã xảy ra mấy ngày nhưng ông ta cũng không báo cảnh sát, bây giờ lại nói muốn báo, đám người nghe thấy ông ta nói lời này liền cảm thấy có chút buồn cười.
Không rõ trong đầu người đàn ông này chứa thứ gì?
Nhưng giờ phút này thái độ của Lý Minh rất kiên quyết, thái độ của cô gái nhỏ cũng rất kiên quyết.
"Bà Lưu, thật rất xin lỗi, nếu ông Lý và con gái của bà kiên quyết như vậy, chúng tôi thật sự không thể tham dự vào chuyện này!” Giờ phút này đặc phái viên Chu cũng không có cách nào.
Anh ta rất đồng tình với cô gái nhỏ, nhưng khi thân chủ không muốn để bọn họ quản thì bọn họ còn biết quản thế nào?
Bọn họ cũng không có khả năng thật sự cưỡng để quản!
"Đặc phái viên Chu, anh đừng đi, anh nhất định phải giúp con gái tôi một chút, nhất định phải giúp nó!” Bà Lưu ngăn đặc phái viên Chu đang muốn rời đi.
"Bà Lưu, thật rất xin lỗi, mặc dù chúng tôi là hiệp hội quốc tế bảo vệ phụ nữ và trẻ em, nhưng chúng tôi cũng không thể không quan tâm đến ý kiến của người trong cuộc mà cưỡng ép tham dự, xin Bà Lưu có thể hiểu cho chúng tôi!” Đặc phái viên Chu than thở lắc đầu.
Bà Lưu vẫn chặn ở cổng như cũ, bà ta suy nghĩ một chút, đột nhiên nói: "Đặc phái viên Chu, con gái của tôi không đồng ý để các người quản, nhưng tôi cần sự giúp đỡ của các người, Lý Minh bạo hành tôi, bạo hành con gái tôi, tôi muốn tố cáo ông ta, các người là hiệp hội bảo vệ phụ nữ, chuyện như vậy các người có thể quản đúng không?”
Đặc phái viên Chu có chút sửng sốt: "Chuyện như vậy chúng tôi sẽ giúp đỡ, nhưng bây giờ hai người đã chia tay, đó là những chuyện trước kia, có một số bằng chứng bà cũng không thể cung cấp, hơn nữa việc này với chuyện của con gái bà hoàn toàn khác biệt...”
Đặc phái viên Chu hoàn toàn chỉ là bàn việc, dù sao tính chất của việc bạo hành trong hôn nhân và chuyện của cô gái nhỏ này hoàn toàn khác nhau.
"Bà Lưu, tôi biết bà muốn giúp đỡ con gái của bà, bà làm như thế, đối với chuyện của con gái bà cũng không giúp được gì, dù sao thì thái độ của con gái bà...” Đặc phái viên Chu vẫn chưa nói hết lời, nhưng ý trong lời nói lại rất rõ ràng.
Vừa rồi thái độ của cô gái nhỏ, mọi người đều thấy rất rõ, gái nhỏ rõ ràng là hướng về phía ba của mình, cho dù những lời của Bà Lưu sự thật, cho dù Lý Minh thật sự đánh con gái của bà ta.
Chỉ e là cô gái nhỏ vì muốn bảo vệ ba, cũng chưa chắc sẽ thừa nhận, nếu thật sự như vậy, chuyện mà Bà Lưu nói sẽ vô cùng khó làm.
Hơn nữa cũng là chuyện trước kia, rất khó để tìm được chứng cớ.
"Không, không phải chuyện trước kia, trước đây mấy ngày Lý Minh còn chạy đến chỗ tôi đánh tôi, đó là ngày hai mươi, đúng, chính là ngày hai mươi, chính vào ngày hôm buổi tối con gái tôi xảy ra chuyện, hơn nữa hôm đó Lý Minh còn cưỡng bức tôi, ông ta còn uy hiếp không cho tôi nói ra, nếu không sẽ giết chết con gái của chúng tôi, tôi muốn tố cáo ông ta, hơn nữa hôm đó Lý Minh còn cưỡng ép, tôi cầu xin mọi người giúp đỡ!” Bà Lưu lần nữa nói ra tin tức khiến cho mọi người đều giật mình.
Theo như lời giải thích của Bà Lưu, vào ngày hôm cô gái nhỏ xảy ra chuyện, Lý Minh vẫn chạy đến nơi ở của Bà Lưu, ép buộc bà ta, còn đánh bà ta?
Bà Lưu nói vừa xong, liền xắn tay áo của mình lên, sau đó mọi người đều thấy trên cánh tay bà ta thật sự có vết thương, mặc dù đã qua mấy ngày nhưng vết thương vẫn còn rất rõ ràng.
"Bà nói bậy bạ gì đó? Ngày đó tôi không hề đến tìm bà, bà đừng nói xấu tôi!” Sắc mặt Lý Minh rõ ràng đã thay đổi, giờ phút này ông ta lại có chút căng thẳng.
"Đặc phái viên Chu, anh nhất định phải giúp tôi, hơn nữa đêm hôm đó lúc Lý Minh rời khỏi đã rất muộn, tôi có lý do để nghi ngờ ông ta không chăm sóc tốt cho con gái nên mới khiến con gái xảy ra chuyện, vậy nên các người nhất định phải giúp tôi, bây giờ mặc kệ những người khác thế nào, tự tôi cầu xin các người giúp tôi!” Bà Lưu hoàn toàn không để ý đến Lý Minh, mà chỉ cần xin đặc phái viên Chu.
"Nếu như đúng như những gì cô nói, việc này chúng tôi chắc chắn sẽ giúp đỡ, tuy nhiên chúng tôi cần phải kiểm chứng và xác minh lại, đương nhiên, chúng tôi cũng sẽ tiến thành các thủ tục pháp lý khi cần thiết!” Đặc phái viên Chu nghe những lời Bà Lưu nói thì nghiêm túc suy nghĩ, sau đó nhẹ gật đầu.
Đặc phái viên Chu nói rất hợp tình hợp lý khiến cho không có người nào có thể chất vấn.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.