Cô Vợ Thần Y Của Cậu Hạ Là Học Sinh Cấp Ba
Chương 950
Đông Tuyết
18/01/2024
Quả nhiên là chỉ cần tập trung, đôi tay hành động theo suy nghĩ thì việc vượt qua khúc cua và thay đổi tốc độ chỉ là xảy ra trong tích tắc.
Mười vòng tiếp theo Tô Nhược Hân vẫn dẫn đầu.
Nhưng chiếc xe đua phía sau vẫn luôn bám sát và không hề bị bỏ lại phía sau.
Lúc nào cũng có cảm giác sắp vượt qua cô.
Vậy nên cô không hề dám thả lỏng.
Phía trước là khúc cua.
Chiếc xe phía sau tự giác bám theo cô, không vượt lên.
Tuy nhiên vào lúc chiếc xe đua màu xanh ngọc đi qua khúc cua, chiếc xe đua màu đỏ bỗng dưng tăng tốc.
Vượt trên đường thẳng là khả thi và dễ dàng nhất.
“Đi làn trong, không cần thay đổi tốc độ.” Tô Nhược Hân nhìn chiếc xe sắp vượt qua xe của mình, không nhịn được mà muốn tăng tốc, không ngờ người đàn ông bên cạnh lại ngay lập tức thấp giọng nhắc nhở cô.
Tô Nhược Hân nhìn đồng hồ tốc độ, tốc độ đã đạt đến mức cao nhất, nếu còn nhanh hơn nữa thì rất dễ gặp nguy hiểm.
Hạ Thiên Tường nhắc nhở đúng.
Chiếc xe đua màu đỏ đã vượt quá một nửa xe của cô, nhưng Tô Nhược Hân không hề vội vàng, vẫn giữ vững tốc độ bình thường, chiếm làn đường bên trong.
Khúc cua.
Chiếc xe đua màu đỏ vẫn chưa vượt lên hẳn chiếc xe của cô, nên khi đến khúc cua nó đành phải giảm tốc độ.
“Đồ bỏ đi, chẳng phải anh tự xưng là tay đua số một của đường đua Di Phong sao? Còn chẳng vượt qua được một người phụ nữ vừa mới lấy bằng lái xe, tôi nói cho anh biết, nếu như anh thua thì anh phải đền cho bà đây sáu tỷ, nếu không bà đây sẽ không tha cho anh.” Minh Lan tức giận.
Còn ba vòng nữa trận đấu sẽ kết thúc, nhưng tay đua nam chỗ cô ta không hề có ý vượt qua người phụ nữ đeo khẩu trang chút nào, cứ như hơn sáu tỷ sắp đến tay lại bị người ta cướp đi, cứ như cậu trai trắng trẻo sắp có được cũng bị người ta giành mất, Minh Lan không cam lòng gào thét.
“Mẹ nó cô câm miệng đi, tôi bị cô lừa còn chưa †ìm cô tính sổ, cô lại dám trả đũa ngược lại tôi ư?”
“Tôi lừa anh khi nào? Mẹ nó anh mới phải câm miệng đấy.” Minh Lan thẹn quá hóa giận, siêu xe và người đàn ông đã đến tay lại sắp bay mất, cô ta có thể không thẹn quá hóa giận sao?
“Đối phương rõ ràng là tay đua xe cừ khôi, cô lại nói cô ta là tay mơ chỉ mới thi xong bằng lái xe, chẳng phải là lừa tôi à?” Tay đua nam càng bực hơn.
“Cô ta thật sự chỉ mới thi xong bằng lái chiều nay, không tin tôi cho anh xem video lúc thi, lúc thực hành trên đường lái cho đến khi xe tắt máy dừng ngay giữa đường.” Minh Lan nói rồi mở điện thoại ra.
Xe đua lại chạy xong một vòng, còn hai vòng nữa, Minh Lan đưa điện thoại qua, trùng hợp chắn tâm nhìn của người đàn ông, soạt, xe đua đâm thẳng vào.
hàng rào chắn trên đường đua.
“A…’ Minh Lan giật mình hoảng sợ hét lên.
Tay đua nam vội vàng đánh vô lăng chuyển hướng, chiếc xe khó khăn tránh khỏi hàng rào, lại bị chiếc xe đua chạy vững vàng phía trước bỏ lại một đoạn.
“Mẹ nó, muốn chết thì tự mình nhảy xuống xe, đừng kéo tôi theo, đừng làm phiền ông đây lái xe.”
Mười vòng tiếp theo Tô Nhược Hân vẫn dẫn đầu.
Nhưng chiếc xe đua phía sau vẫn luôn bám sát và không hề bị bỏ lại phía sau.
Lúc nào cũng có cảm giác sắp vượt qua cô.
Vậy nên cô không hề dám thả lỏng.
Phía trước là khúc cua.
Chiếc xe phía sau tự giác bám theo cô, không vượt lên.
Tuy nhiên vào lúc chiếc xe đua màu xanh ngọc đi qua khúc cua, chiếc xe đua màu đỏ bỗng dưng tăng tốc.
Vượt trên đường thẳng là khả thi và dễ dàng nhất.
“Đi làn trong, không cần thay đổi tốc độ.” Tô Nhược Hân nhìn chiếc xe sắp vượt qua xe của mình, không nhịn được mà muốn tăng tốc, không ngờ người đàn ông bên cạnh lại ngay lập tức thấp giọng nhắc nhở cô.
Tô Nhược Hân nhìn đồng hồ tốc độ, tốc độ đã đạt đến mức cao nhất, nếu còn nhanh hơn nữa thì rất dễ gặp nguy hiểm.
Hạ Thiên Tường nhắc nhở đúng.
Chiếc xe đua màu đỏ đã vượt quá một nửa xe của cô, nhưng Tô Nhược Hân không hề vội vàng, vẫn giữ vững tốc độ bình thường, chiếm làn đường bên trong.
Khúc cua.
Chiếc xe đua màu đỏ vẫn chưa vượt lên hẳn chiếc xe của cô, nên khi đến khúc cua nó đành phải giảm tốc độ.
“Đồ bỏ đi, chẳng phải anh tự xưng là tay đua số một của đường đua Di Phong sao? Còn chẳng vượt qua được một người phụ nữ vừa mới lấy bằng lái xe, tôi nói cho anh biết, nếu như anh thua thì anh phải đền cho bà đây sáu tỷ, nếu không bà đây sẽ không tha cho anh.” Minh Lan tức giận.
Còn ba vòng nữa trận đấu sẽ kết thúc, nhưng tay đua nam chỗ cô ta không hề có ý vượt qua người phụ nữ đeo khẩu trang chút nào, cứ như hơn sáu tỷ sắp đến tay lại bị người ta cướp đi, cứ như cậu trai trắng trẻo sắp có được cũng bị người ta giành mất, Minh Lan không cam lòng gào thét.
“Mẹ nó cô câm miệng đi, tôi bị cô lừa còn chưa †ìm cô tính sổ, cô lại dám trả đũa ngược lại tôi ư?”
“Tôi lừa anh khi nào? Mẹ nó anh mới phải câm miệng đấy.” Minh Lan thẹn quá hóa giận, siêu xe và người đàn ông đã đến tay lại sắp bay mất, cô ta có thể không thẹn quá hóa giận sao?
“Đối phương rõ ràng là tay đua xe cừ khôi, cô lại nói cô ta là tay mơ chỉ mới thi xong bằng lái xe, chẳng phải là lừa tôi à?” Tay đua nam càng bực hơn.
“Cô ta thật sự chỉ mới thi xong bằng lái chiều nay, không tin tôi cho anh xem video lúc thi, lúc thực hành trên đường lái cho đến khi xe tắt máy dừng ngay giữa đường.” Minh Lan nói rồi mở điện thoại ra.
Xe đua lại chạy xong một vòng, còn hai vòng nữa, Minh Lan đưa điện thoại qua, trùng hợp chắn tâm nhìn của người đàn ông, soạt, xe đua đâm thẳng vào.
hàng rào chắn trên đường đua.
“A…’ Minh Lan giật mình hoảng sợ hét lên.
Tay đua nam vội vàng đánh vô lăng chuyển hướng, chiếc xe khó khăn tránh khỏi hàng rào, lại bị chiếc xe đua chạy vững vàng phía trước bỏ lại một đoạn.
“Mẹ nó, muốn chết thì tự mình nhảy xuống xe, đừng kéo tôi theo, đừng làm phiền ông đây lái xe.”
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.