Cô Vợ Thanh Mai Trúc Mã Của Cậu Chủ Phúc Hắc
Chương 13
Y Ngưng Hữu Tình
02/06/2023
Không kịp phản ứng , Hạ Tử Ngôn ôm chầm lấy cậu , nước mẳt rơi liên tục :"Tớ không biết cậu có phải là hoàng tử hay không nhưng tớ muốn cậu làm hoàng tử của tớ , được không ? Trịnh Vũ Kình , cậu dẫn tớ đi du học với cậu được không , mình đừng rời xa nhau nữa .... "
Cô không biết sau này sẽ như thế nào , cuộc tình này sẽ đi đến đâu . Nhưng ngay lúc này cho cô ích kỉ một lần , Trịnh Vũ Kình tớ không yêu cậu nhưng tớ sẽ học cách yêu cậu .
Trịnh Vũ Kình siết chặt eo cô , giọng khàn khàn như có cái gì nghẹn ở cổ họng :" Tớ nhất định sẽ bên cạnh cậu !"
Đây không phải là lời ngon ngọt mà là một lời hứa . Nó đã cho cô cảm giác an toàn và những ước mơ về tương lai .
Những tiếng vỗ tay vang liên tục , Trịnh Vũ Kình buông eo cô ra , ấn nhẹ trên trán một nụ hôn .
Lúc này Phó Luật đi tới cười híp mắt cầm lấy tay cô trao cho Anh :" Kình , bác trao đứa con gái duy nhất cho con . Nhất định , nhất định phải đối với nó thật tốt ! "
Nước mắt làm nhòa những cảnh vật xung quanh , Hạ Tử Ngôn mỉm cười nắm lấy Trịnh Vũ Kình . Buổi sinh nhật được kết thúc một cách viên mãn và đầy cảm xúc .
Hạnh phúc có , vui vẻ có , đau buồn có . Hạ Tử Ngôn ngồi trong phòng nhìn chiếc đồng hồ mà Trịnh Vũ Kình tặng , mỉm cười chua xót . Hãy cho tớ thời gian , sau này nhất định sẽ yêu cậu , nhất định !
Phó Tử Hiên đứng dưới lầu nhìn lên phòng cô , bấy lâu nay người cô yêu là Trịnh Vũ Kình ? Thì ra từ trước đến giờ là anh tự mình đa tình , cứ tưởng rằng một ngày nào đó sẽ hạnh phúc bên cô . Cứ tưởng rằng chỉ cần hai người yêu nhau thì nhất định vượt qua tất cả , vượt qua danh phận " anh em " . Một lon bia đưa trước mặt anh , Phó Tử Hiên ngước đầu lên nhìn chủ nhân của lon bia , sự bi thương khi nãy tan biến , gương mặt trở nên lạnh lùng khó gần .
" Rượu có thể giải sầu cơ mà ! "
Phó Tử Hiên cầm lấy lon rượu uống một ngụm , hoàn toàn ngó lơ Du Khả Uyên cũng không để ý nụ cười đắc ý của cô ta .
Nhìn căn phòng tối um , Anh đứng dậy liếc nhìn cô ta :" Biến về nhà cô ! "
Phó Tử Hiên đi lên lầu , mặc kệ cô ta đi theo mình . Anh đóng sầm cửa lại vào nhà tắm đột nhiên cảm thấy người khó chịu , anh xối nước lên người nhưng vẫn không thể làm dịu lại nhiệt độ nóng bỏng trong người . Đột nhiên cửa phòng mở ra , Du Khả Uyên đi tới bên anh , trên người chỉ còn những quần áo nhỏ . Cô đi tới ôm lấy cổ anh , nhẹ nhàng hôn xuống đôi môi mềm mại ấy .
Phó Tử Hiên đẩy cô ta ra nhưng dục vọng khiến anh không cách nào kìm chế được . Anh không vào bước dạo đầu , mạnh mẽ xâm nhập vào *** ***** của cô ta .
Du Khả Uyên ôm lấy cổ anh nghên đón , phối hợp với tiết tấu của anh . Căn phòng đầy mùi hoang ái và dục vọng .
[...]
Sáng sớm , biệt thự Phó gia .
Đại sảnh tĩnh lặng đến kì lạ , Hạ Tử Ngôn bước xuống lầu thì thấy Phó Luật và Phó Tử Hiên ngồi đối diện nhau nhưng không nói một lời .
Bác quản gia cùng bác Dương cũng không ai dám mở lời , Cô nghi ngờ đi tới :" Chào buổi sáng ba , anh . "
" Bùng "
Phó Luật tức giận đẩy đổ hết ly trà trên bàn , hung dữ đi tới tát vào mặt Phó Tử Hiên :" Nghiệp chủng ! "
Hạ Tử Ngôn hoảng sợ tột độ , Cô chạy tới kéo tay Ông :" Ba ! "
" Tại sao mày có thể hủy hoại trinh tiết của người ta ! Người đó còn là bạn học của em gái mày ! Súc sinh ! "
Đầu cô như nổ tung , lời nói của Ông như một cây dao đâm thẳng vào tim cô . Hạ Tử Ngôn mỉm cười ngước đầu lên nhìn ông , kìm chế những giọt lệ :" Ba , cô ấy là Du Khả Uyên , bạn gái của anh . "
Phó Luật mệt mỏi ngồi xuống , cô bé ấy chỉ mới mười tám tuổi nhưng lại rất am hiểm , Tử Hiên tuyệt đối không thể cưới cô ta !
Hạ Tử Ngôn thấy ông đã nguôi giận , gượng cười :" Con con lên lầu , quản gia làm xong thức ăn kêu con . "
Vừa quay lưng , nước mắt lăn dài trên khóe môi . Cũng tốt , tất cả mọi thứ điều sẽ chấm dứt thôi , ừm , đây là lần cuối cùng em đau vì anh . Suy nghĩ này khiến lòng cô đau nhói , Phó Tử Hiên ... anh làm em đau lắm , anh biết không ... ?
Phó Tử Hiên đứng trước cửa phòng cô , tầng nước mỏng trong mắt cứ thế chảy xuống . Ngôn Ngôn , anh xin lỗi ...
Một cánh cửa , hai con người , hai trái tim đều đang rỉ máu . Nước mắt chảy thành sông , máu làm nhiễm đỏ khăn tay trắng . Nước mắt đã khô , máu đã cạn , trái tim đã chết ...
Trái tim anh đau vì em , em đâu hay ...
Trái tim em đau vì anh , anh đâu ngờ ...
Cô không biết sau này sẽ như thế nào , cuộc tình này sẽ đi đến đâu . Nhưng ngay lúc này cho cô ích kỉ một lần , Trịnh Vũ Kình tớ không yêu cậu nhưng tớ sẽ học cách yêu cậu .
Trịnh Vũ Kình siết chặt eo cô , giọng khàn khàn như có cái gì nghẹn ở cổ họng :" Tớ nhất định sẽ bên cạnh cậu !"
Đây không phải là lời ngon ngọt mà là một lời hứa . Nó đã cho cô cảm giác an toàn và những ước mơ về tương lai .
Những tiếng vỗ tay vang liên tục , Trịnh Vũ Kình buông eo cô ra , ấn nhẹ trên trán một nụ hôn .
Lúc này Phó Luật đi tới cười híp mắt cầm lấy tay cô trao cho Anh :" Kình , bác trao đứa con gái duy nhất cho con . Nhất định , nhất định phải đối với nó thật tốt ! "
Nước mắt làm nhòa những cảnh vật xung quanh , Hạ Tử Ngôn mỉm cười nắm lấy Trịnh Vũ Kình . Buổi sinh nhật được kết thúc một cách viên mãn và đầy cảm xúc .
Hạnh phúc có , vui vẻ có , đau buồn có . Hạ Tử Ngôn ngồi trong phòng nhìn chiếc đồng hồ mà Trịnh Vũ Kình tặng , mỉm cười chua xót . Hãy cho tớ thời gian , sau này nhất định sẽ yêu cậu , nhất định !
Phó Tử Hiên đứng dưới lầu nhìn lên phòng cô , bấy lâu nay người cô yêu là Trịnh Vũ Kình ? Thì ra từ trước đến giờ là anh tự mình đa tình , cứ tưởng rằng một ngày nào đó sẽ hạnh phúc bên cô . Cứ tưởng rằng chỉ cần hai người yêu nhau thì nhất định vượt qua tất cả , vượt qua danh phận " anh em " . Một lon bia đưa trước mặt anh , Phó Tử Hiên ngước đầu lên nhìn chủ nhân của lon bia , sự bi thương khi nãy tan biến , gương mặt trở nên lạnh lùng khó gần .
" Rượu có thể giải sầu cơ mà ! "
Phó Tử Hiên cầm lấy lon rượu uống một ngụm , hoàn toàn ngó lơ Du Khả Uyên cũng không để ý nụ cười đắc ý của cô ta .
Nhìn căn phòng tối um , Anh đứng dậy liếc nhìn cô ta :" Biến về nhà cô ! "
Phó Tử Hiên đi lên lầu , mặc kệ cô ta đi theo mình . Anh đóng sầm cửa lại vào nhà tắm đột nhiên cảm thấy người khó chịu , anh xối nước lên người nhưng vẫn không thể làm dịu lại nhiệt độ nóng bỏng trong người . Đột nhiên cửa phòng mở ra , Du Khả Uyên đi tới bên anh , trên người chỉ còn những quần áo nhỏ . Cô đi tới ôm lấy cổ anh , nhẹ nhàng hôn xuống đôi môi mềm mại ấy .
Phó Tử Hiên đẩy cô ta ra nhưng dục vọng khiến anh không cách nào kìm chế được . Anh không vào bước dạo đầu , mạnh mẽ xâm nhập vào *** ***** của cô ta .
Du Khả Uyên ôm lấy cổ anh nghên đón , phối hợp với tiết tấu của anh . Căn phòng đầy mùi hoang ái và dục vọng .
[...]
Sáng sớm , biệt thự Phó gia .
Đại sảnh tĩnh lặng đến kì lạ , Hạ Tử Ngôn bước xuống lầu thì thấy Phó Luật và Phó Tử Hiên ngồi đối diện nhau nhưng không nói một lời .
Bác quản gia cùng bác Dương cũng không ai dám mở lời , Cô nghi ngờ đi tới :" Chào buổi sáng ba , anh . "
" Bùng "
Phó Luật tức giận đẩy đổ hết ly trà trên bàn , hung dữ đi tới tát vào mặt Phó Tử Hiên :" Nghiệp chủng ! "
Hạ Tử Ngôn hoảng sợ tột độ , Cô chạy tới kéo tay Ông :" Ba ! "
" Tại sao mày có thể hủy hoại trinh tiết của người ta ! Người đó còn là bạn học của em gái mày ! Súc sinh ! "
Đầu cô như nổ tung , lời nói của Ông như một cây dao đâm thẳng vào tim cô . Hạ Tử Ngôn mỉm cười ngước đầu lên nhìn ông , kìm chế những giọt lệ :" Ba , cô ấy là Du Khả Uyên , bạn gái của anh . "
Phó Luật mệt mỏi ngồi xuống , cô bé ấy chỉ mới mười tám tuổi nhưng lại rất am hiểm , Tử Hiên tuyệt đối không thể cưới cô ta !
Hạ Tử Ngôn thấy ông đã nguôi giận , gượng cười :" Con con lên lầu , quản gia làm xong thức ăn kêu con . "
Vừa quay lưng , nước mắt lăn dài trên khóe môi . Cũng tốt , tất cả mọi thứ điều sẽ chấm dứt thôi , ừm , đây là lần cuối cùng em đau vì anh . Suy nghĩ này khiến lòng cô đau nhói , Phó Tử Hiên ... anh làm em đau lắm , anh biết không ... ?
Phó Tử Hiên đứng trước cửa phòng cô , tầng nước mỏng trong mắt cứ thế chảy xuống . Ngôn Ngôn , anh xin lỗi ...
Một cánh cửa , hai con người , hai trái tim đều đang rỉ máu . Nước mắt chảy thành sông , máu làm nhiễm đỏ khăn tay trắng . Nước mắt đã khô , máu đã cạn , trái tim đã chết ...
Trái tim anh đau vì em , em đâu hay ...
Trái tim em đau vì anh , anh đâu ngờ ...
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.