Chương 1426: Già nên hồ Đồ
Lạt Tiêu
29/12/2020
Vào buổi chiều, Cố Tri Dân đi đón Tiêu Văn rồi đưa cô ta tới công ty, ảnh chụp hai người liền xuất hiện ở trên mạng.
Bloger đem ảnh chụp của hai người đăng lên trên mạng, rất nhanh liền lên chủ để tìm kiếm hot: Cố Tri Dân và Tiêu Văn loại bỏ tin đồn chia tay.
Thẩm Lệ đi quay với e-kip chương trình «Tôi và cuộc sống của tôi», đi quay cả một ngày, đến tối về cô mới nhìn thấy tin chủ để tìm kiếm hot này.
Lúc này tin chủ để tìm kiếm hot đó cũng sắp bị bật ra khỏi bảng tin chủ để tìm kiếm hot rồi.
Cô click vào chủ để tìm kiếm hot, có tất cả sáu bức ảnh, là ảnh chụp lén nhưng cũng không phải quá mờ mà vẫn có thể nhìn thấy được rất rõ ràng, lúc Cố Tri Dân để Tiêu Văn lên xe còn dùng tay ngăn ở trên mui xe thay Tiêu Văn, sợ Tiêu Văn đụng vào trần xe.
Hành động nhỏ bé nhưng lại chứa đây sự quan tâm này lại được cộng đồng mạng chú ý, đa số mọi người để lại bình luận bên dưới khen Cố Tri Dân biết săn sóc, nói hai người mười phần ân ái.
Đương nhiên cũng có người hoàn toàn không đồng ý rồi ném đá.
"Quan tâm cái quỷ gì, là dàn dựng cả thôi đúng không?"
"Nhìn qua thì đúng là dàn dựng rồi, dàn dựng một cách rất rõ ràng luôn, ha ha..."
"Diễn cảnh ân ái rồi cũng chia tay, tôi thấy cuối cùng đôi này cũng sẽ chia tay thôi."
"Tôi cũng cảm thấy sớm muộn gì cũng chia tay, trong chương trình «Tôi và cuộc sống của tôi» người tôi ghét nhất chính là Tiêu Văn, vừa già mồm lại vừa đáng ghét..."
Có rất nhiều người bởi vì tranh luận chuyện này mà đã tạo thành một cuộc khẩu chiến trên mạng.
Chuyện này không hề liên quan gì đến Thẩm Lệ, cô cũng vừa mới nhìn thấy.
Cố Mãn Mãn là em họ của Cố Tri Dân, sau khi đọc hết những nội dung bình luận trên mạng này liền lắc đầu, vẻ mặt vô cùng khó hiểu nhìn về phía Thẩm Lệ, nhưng giọng điệu lại vô cùng nghiêm túc: "Chị Thẩm Lệ, chị nói xem rốt cuộc là anh họ em vừa ý Tiêu Văn ở điểm nào vậy? Đến tận bây giờ em cũng vẫn không thể hiểu được anh họ em đang suy nghĩ cái gì nữa, người ta nói con người càng già càng hồ đồ, trước kia em còn không tin nhưng bây giờ nhìn anh họ em là em là tin rồi."
"Anh họ em mới có ba mươi tuổi thôi mà." Thẩm Lệ vừa cười vừa nói.
"Người khác là tám mươi tuổi mới già nhưng anh họ em thì ba mươi tuổi đã già rồi, còn già đến mức hồ đồ rồi." Cố Mãn Mãn bĩu môi.
Thẩm Lệ không tiếp tục thảo luận đề tài này với cô ấy nữa mà dời sang chủ đề khác: "Ngày mai mấy giờ tới Kim Hải quay chương trình vậy?"
Tập thứ hai sẽ được phát sóng vào cuối tuần nên bây giờ là lúc mọi người đang tập hợp lại để quay chương trình.
"Thông báo là mười giờ sáng mới bắt đầu, chị có thể ngủ nướng thêm một chút rồi hẵng qua, chuyện này chị không cần phải lo, em sẽ sắp xếp, yên tâm đi." Cố Mãn Mãn vỗ ngực cam đoan.
...
Hôm sau.
Thẩm Lệ ngủ đến chín giờ mới rời giường, trên đường tới Kim Hải còn tùy tiện ăn bữa sáng một chút, lúc đến Kim Hải vừa đúng chín giờ năm mươi phút.
Lúc Thẩm Lệ đến thì hai người Mạc Đình Kiên và Hạ Diệp Chi cũng đã đến rồi, mấy người khách quý khác cũng đã đến hết ngoại trừ Cố Tri Dân và Tiêu Văn.
Cả đoàn người đợi đến mười giờ nhưng Cố Tri Dân và Tiêu Văn vẫn không hề xuất hiện.
Mãi cho đến mười giờ hai mươi phút mới thấy Cố Tri Dân và Tiêu Văn khoan thai đi tới.
Tất cả mọi người đều không ngờ Cố Tri Dân và Tiêu Văn sẽ đến muộn, dù sao hai người Mạc Đình Kiên và Hạ Diệp Chi còn tới đúng giờ được, Mạc Đình Kiên còn không đến trễ thì không có lý do gì Cố Tri Dân lại đến trễ.
Tiêu Văn cảm nhận được ánh mắt mọi người đều đang đổ dồn lên người mình thì vô cùng đắc ý, người ra sân cuối cùng luôn luôn khiến cho người ta chú ý nhất.
Tất cả mọi người đã cùng nhau quay một tập của chương trình nên cũng có hiểu biết đối với tính cách của Tiêu Văn, Tiêu Văn đến muộn mà trên mặt không có nửa điểm áy náy thì cũng thôi đi nhưng đây lại còn đắc ý.
Hai người Lệ Tây Tước và Vũ Tường sau khi liếc mắt nhìn nhau vẫn lễ phép đứng dậy chào hỏi.
Kính Giai Nguyệt làm MC của chương trình nên đương nhiên vẫn phải khuấy động bầu không khí: "Tổng giám đốc Cố, Văn Văn, chỉ chờ hai người thôi đấy."
Tiêu Văn chỉ mỉm cười với Kính Giai Nguyệt một cách qua loa sau đó ngồi xuống vị trí của mình.
Bloger đem ảnh chụp của hai người đăng lên trên mạng, rất nhanh liền lên chủ để tìm kiếm hot: Cố Tri Dân và Tiêu Văn loại bỏ tin đồn chia tay.
Thẩm Lệ đi quay với e-kip chương trình «Tôi và cuộc sống của tôi», đi quay cả một ngày, đến tối về cô mới nhìn thấy tin chủ để tìm kiếm hot này.
Lúc này tin chủ để tìm kiếm hot đó cũng sắp bị bật ra khỏi bảng tin chủ để tìm kiếm hot rồi.
Cô click vào chủ để tìm kiếm hot, có tất cả sáu bức ảnh, là ảnh chụp lén nhưng cũng không phải quá mờ mà vẫn có thể nhìn thấy được rất rõ ràng, lúc Cố Tri Dân để Tiêu Văn lên xe còn dùng tay ngăn ở trên mui xe thay Tiêu Văn, sợ Tiêu Văn đụng vào trần xe.
Hành động nhỏ bé nhưng lại chứa đây sự quan tâm này lại được cộng đồng mạng chú ý, đa số mọi người để lại bình luận bên dưới khen Cố Tri Dân biết săn sóc, nói hai người mười phần ân ái.
Đương nhiên cũng có người hoàn toàn không đồng ý rồi ném đá.
"Quan tâm cái quỷ gì, là dàn dựng cả thôi đúng không?"
"Nhìn qua thì đúng là dàn dựng rồi, dàn dựng một cách rất rõ ràng luôn, ha ha..."
"Diễn cảnh ân ái rồi cũng chia tay, tôi thấy cuối cùng đôi này cũng sẽ chia tay thôi."
"Tôi cũng cảm thấy sớm muộn gì cũng chia tay, trong chương trình «Tôi và cuộc sống của tôi» người tôi ghét nhất chính là Tiêu Văn, vừa già mồm lại vừa đáng ghét..."
Có rất nhiều người bởi vì tranh luận chuyện này mà đã tạo thành một cuộc khẩu chiến trên mạng.
Chuyện này không hề liên quan gì đến Thẩm Lệ, cô cũng vừa mới nhìn thấy.
Cố Mãn Mãn là em họ của Cố Tri Dân, sau khi đọc hết những nội dung bình luận trên mạng này liền lắc đầu, vẻ mặt vô cùng khó hiểu nhìn về phía Thẩm Lệ, nhưng giọng điệu lại vô cùng nghiêm túc: "Chị Thẩm Lệ, chị nói xem rốt cuộc là anh họ em vừa ý Tiêu Văn ở điểm nào vậy? Đến tận bây giờ em cũng vẫn không thể hiểu được anh họ em đang suy nghĩ cái gì nữa, người ta nói con người càng già càng hồ đồ, trước kia em còn không tin nhưng bây giờ nhìn anh họ em là em là tin rồi."
"Anh họ em mới có ba mươi tuổi thôi mà." Thẩm Lệ vừa cười vừa nói.
"Người khác là tám mươi tuổi mới già nhưng anh họ em thì ba mươi tuổi đã già rồi, còn già đến mức hồ đồ rồi." Cố Mãn Mãn bĩu môi.
Thẩm Lệ không tiếp tục thảo luận đề tài này với cô ấy nữa mà dời sang chủ đề khác: "Ngày mai mấy giờ tới Kim Hải quay chương trình vậy?"
Tập thứ hai sẽ được phát sóng vào cuối tuần nên bây giờ là lúc mọi người đang tập hợp lại để quay chương trình.
"Thông báo là mười giờ sáng mới bắt đầu, chị có thể ngủ nướng thêm một chút rồi hẵng qua, chuyện này chị không cần phải lo, em sẽ sắp xếp, yên tâm đi." Cố Mãn Mãn vỗ ngực cam đoan.
...
Hôm sau.
Thẩm Lệ ngủ đến chín giờ mới rời giường, trên đường tới Kim Hải còn tùy tiện ăn bữa sáng một chút, lúc đến Kim Hải vừa đúng chín giờ năm mươi phút.
Lúc Thẩm Lệ đến thì hai người Mạc Đình Kiên và Hạ Diệp Chi cũng đã đến rồi, mấy người khách quý khác cũng đã đến hết ngoại trừ Cố Tri Dân và Tiêu Văn.
Cả đoàn người đợi đến mười giờ nhưng Cố Tri Dân và Tiêu Văn vẫn không hề xuất hiện.
Mãi cho đến mười giờ hai mươi phút mới thấy Cố Tri Dân và Tiêu Văn khoan thai đi tới.
Tất cả mọi người đều không ngờ Cố Tri Dân và Tiêu Văn sẽ đến muộn, dù sao hai người Mạc Đình Kiên và Hạ Diệp Chi còn tới đúng giờ được, Mạc Đình Kiên còn không đến trễ thì không có lý do gì Cố Tri Dân lại đến trễ.
Tiêu Văn cảm nhận được ánh mắt mọi người đều đang đổ dồn lên người mình thì vô cùng đắc ý, người ra sân cuối cùng luôn luôn khiến cho người ta chú ý nhất.
Tất cả mọi người đã cùng nhau quay một tập của chương trình nên cũng có hiểu biết đối với tính cách của Tiêu Văn, Tiêu Văn đến muộn mà trên mặt không có nửa điểm áy náy thì cũng thôi đi nhưng đây lại còn đắc ý.
Hai người Lệ Tây Tước và Vũ Tường sau khi liếc mắt nhìn nhau vẫn lễ phép đứng dậy chào hỏi.
Kính Giai Nguyệt làm MC của chương trình nên đương nhiên vẫn phải khuấy động bầu không khí: "Tổng giám đốc Cố, Văn Văn, chỉ chờ hai người thôi đấy."
Tiêu Văn chỉ mỉm cười với Kính Giai Nguyệt một cách qua loa sau đó ngồi xuống vị trí của mình.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.