Cô Vợ Toàn Năng Trong Đầu Chỉ Có Ly Hôn!
Chương 40: Là một người không biết gì về tình yêu
Vương Khiết Băng (Yu)
25/12/2023
Một câu hỏi hết sức là thẳng thắn đến từ vị trí Lý Tinh Thần, câu hỏi này còn khiến cho tên Vũ Hàn đang cười sảng cũng phải ngậm miệng lại, Tiêu Tú Trân thì cũng mở to mắt nhìn về phía Lý Tinh Thần.
Tiêu Uẩn cũng có chút giật mình, nhưng vẫn phải gật đầu, thành thật mà nói thì anh cũng không biết nên nói từ đâu nữa… Lần đầu tiên gặp Lạc Vô Song chắc hẳn là ở hôn lễ rồi, vì ban đầu nhà anh nghe nói người sẽ gả cho anh là Lạc Như Song chứ không phải là cô, nhưng vào ngày tổ chức hôn lễ thì Lạc Vô Song đã chủ động tìm anh và nói rõ tình hình.
Mặc dù người chủ động nói về hợp đồng là anh, nhưng người trực tiếp muốn sửa luật là cô.
Sau đó anh đã biết cô cùng Tiêu Tú Trân hoặc cùng trường, còn cùng khoa chỉ khác chuyên ngành mà thôi. Khi đó anh hơi tò mò một chút, nên đã để Trần Thịnh đi điều tra, càng điều tra thì anh lại thấy cô gái này có quá nhiều bí mật và anh rất muốn khám phá nó. Nhưng mà, khi đó anh chỉ nghĩ là cùng lắm chỉ là điều tra một chút thôi, đến khi cô hỏi anh một câu… “Có thể nuôi thú cưng không”, đó là lần đầu Lạc Vô Song hỏi anh về một vấn đề gì đó, hiển nhiên anh rất nhanh đã đáp ứng cô. Rồi kể từ khi Đậu Đậu được đưa đến, anh lại nhìn được rất nhiều biểu hiện mà trước giờ anh chưa từng nhìn thấy.
Cũng chẳng biết từ bao giờ mà anh lại thích cô nữa… Chắc là từ lần đầu gặp mặt chăng?. Truyện Quan Trường
- Vô Song nói với em là hai người chỉ kết hôn hợp đồng, thời hạn một năm. Hơn nữa cậu ấy cũng biết Tiêu gia muốn kéo gần khoảng cách hơn, nhưng có lẽ cô ấy vẫn sợ… Nói sao thì Vô Song không có tuổi thơ tươi đẹp như những người khác, bị phân biệt đối xử đến mức tự lập quá sớm… Anh thử nghĩ đi, nếu như Vô Song không phải thiên tài như mọi người biết, thì liệu bây giờ cậu ấy sẽ còn sống đến bây giờ hay không?
Tiêu Uẩn biết chứ, từ khi điều tra về cô thì anh đã tra hết về Lạc gia rồi. Dù rằng Lạc gia không phải là một gia tộc có tiếng tăm hay là quyền lực, nhưng nội chiến đã qua nhiều đời, luôn luôn tạo áp lực cho hậu bối, đặc biệt là khi cha của Lạc Vô Song lại là cháu đích tôn nhà họ Lạc, nhưng ông ấy chỉ sinh được hai cô con gái, nếu như hai đứa đều không có gì nổi trội thì sớm muộn gì cũng khai trừ khỏi Lạc gia. Vì Lạc Như Song từ nhỏ đã bộc lộ sự nhanh nhạy và thông minh, nên Lạc Thiết Vinh với Nhiếp Linh Vân mới đào tạo cô ta nhiều một chút, cũng không phải là họ không thương Lạc Vô Song… Chỉ là họ nghe nói rằng những song sinh thai thì sẽ có một đứa hiện thân của thần linh, phù hộ may mắn, còn đứa còn lại là hiện thân của ác quỷ và đem lại nhiều điềm xui rủi.
Theo nhận định của họ và Lạc gì thì người nhanh nhẹn, thông minh như Lạc Như Song chính là hiện thân của sự may mắn, cũng đồng nghĩa với việc Lạc Vô Song chính là hiện thân của xui xẻo, từ đó thì họ cũng không quá chú tâm vào cô nữa.
- Bây giờ chắc Vô Song đang giận lắm nhỉ? Anh đã lợi dụng Đậu Đậu để khiến cô ấy lo lắng và quan tâm anh một chút… Anh… Anh phạm cái sai lầm ngu ngốc gì vậy chứ.
Tuy nhiên, Tiêu Tú Trân định an ủi anh thì Lý Tinh Thần lại xua tay lắc đầu, nói:
- Không không không, không có đâu, anh đừng nghĩ nhiều, con nhỏ thủ khoa đó cũng hay diễn lắm. Đừng tin quá mất khôn anh “zai” à.
Tiếp theo thì Lý Tinh Thần lại nghiêm túc nói:
- Vô Song chưa từng cảm nhận được tình cảm gia đình, nhưng có lẽ ông bà nội là ngoại lệ, cái tên Vô Song cũng là do họ đặt cho cậu ấy. Hơn nữa nha, hôm qua em quan sát khi Vô Song ở cạnh Lão tướng cũng rất hoạt bát, nhìn họ cực kỳ giống ông cháu của nhau luôn. Nên nếu anh muốn nắm bắt được Vô Song thì phải từ tình cảm trước.
- Ý em là sao?
Cũng may Tiêu Uẩn đã hỏi lại, chứ nếu anh mà phát ngôn một câu như “Vậy anh phải làm ông của Vô Song hả?” là xem như pha này hết cứu.
- Ý em là nếu anh thích người ta thì nói với người ta một tiếng, chứ làm cái trò vô bổ gì vậy hả trời. Ai! Ai bày trò cho anh? Trình Đinh đúng không? Cái tên rảnh rỗi sinh nông nổi này suốt ngày chỉ biết bày ra mấy trò kì quái, nếu không phải em rộng lượng thì bà đây đã đá anh ấy ra chuồng gà rồi.
Đừng nói là Tiêu Uẩn nghệch mặt ra, ngay ra Tiêu Tú Trân và Vũ Hàn cũng há hốc… Ô kìa, họ còn tưởng Lý Tinh Thần là một cô gái dịu dàng, nhu mì nữa đó… Hình như con mắt nhìn người của họ không chuẩn lắm nhỉ?
Sau khi mắng Trình Đinh ở trong lòng bảy bảy bốn mươi chín lần xong thì Lý Tinh Thần lại nhìn Tiêu Uẩn, cười nói:
- Vô Song rạch ròi thì anh cũng nên thẳng thắn với cậu ấy. Cái đứa này em thấy là trước giờ chưa biết yêu là gì đâu, nếu anh cứ ám chỉ xung quanh thì anh cứ chờ mất vợ đi.
Đến đây thì Lý Tinh Thần liền để Đậu Đậu xuống ghế sofa, sau đó liền đứng dậy, nói:
- Em nói xong rồi, bây giờ em về đây. Anh yên tâm, sau này em sẽ không để Trình Đinh bép xép nữa đâu, lão ta nghĩ lão là gà à? Mơ đi.
Đến khi Lý Tinh Thần đã rời khỏi Tiêu gia rồi nhưng ba người kia vẫn chưa hết sốc… Cái đó là tính cách thật của cô ấy, hay là do chơi lâu với Lạc Vô Song mà bị lây vậy?
Tuy nhiên thì có lẽ Lý Tinh Thần nói đúng, từ trước đến giờ ngoại trừ một Bạch Nguyệt Quang là Tiêu Dụ ra thì Lạc Vô Song chưa từng có bạn trai, mà tình cảm của cô ấy đối với Tiêu Dụ cũng chưa chắc là tình yêu nữa giữa nam và nữ nữa, cho nên cô gái đó về mảng yêu đương là vô cùng mờ mịt, thay vì cứ tìm cách cho cô đoán thì anh nên nói thẳng mới đúng chứ?
Phải rồi, anh rốt cuộc đang làm trò gì vậy chứ, điên mất thôi… Lại còn nghe lời Trình Đinh bày ra mấy trò không gọi điện thoại, không nhắn tin nữa chứ… Anh lại quên mất là Trình Đinh cũng chỉ một hạt thóc trên tay của Lý Tinh Thần mà thôi… Đến cả chuyện Trình Đinh và Lạc Như Song gặp nhau “xem mắt” cũng đã được sự chấp nhận của Lý Tinh Thần cơ mà. Anh điên rồi mới nghĩ là cậu ta có thể giúp được mình.
Bây giờ, anh phải lên nói chuyện với cô đã.
Nhưng, anh còn chưa kịp lên thì Vũ Hàn đã nói:
- Yên tâm đi, Lạc Vô Song không thích Quân Chí Thành, trên xe cũng không nói người khác, cũng chẳng có chút gì gọi là đưa tình đẩy ý. Hai người họ đều nói đến anh đó.
Tiêu Tú Trân ngạc nhiên, rõ ràng hai người họ trên xe nói rất nhiều chuyện, nhưng cô ấy có nghe thấy tên “Tiêu Uẩn” đâu nhỉ? Làm gì có chuyện đều nói đến anh trai của cô ấy chứ. Tuy nhiên thì Vũ Hàn cũng không giải thích, chỉ bĩu môi nhìn Tiêu Tú Trân rồi nói:
- Sau này ra đường đừng nói bản thân có quen với Lạc Vô Song nhé.
- Nè tên kia, cậu có ý gì hả?
- Ý trên mặt chữ.
Hai đứa nó cứ như vậy mà đuổi nhau khắp nhà, riêng Tiêu Uẩn thì lại khá bất ngờ, hóa ra Lạc Vô Song và Quân Chí Thành đang nói về anh à? Nhưng tại sao lại có anh trong câu chuyện của họ chứ? Bây giờ… Anh có nên lên gặp cô không đây?
Nghĩ ngợi một chút, anh vẫn quyết định lên gặp cô.
Lần này anh nhất định sẽ nói rõ, dù biết rằng khó có kết quả nhưng anh cũng không hi vọng bản thân sẽ đánh mất một cô gái tốt như vậy! Lạc Vô Song, cho dù cô toàn tâm toàn ý muốn ly hôn cũng không có cửa đâu!
#Yu~
Tiêu Uẩn cũng có chút giật mình, nhưng vẫn phải gật đầu, thành thật mà nói thì anh cũng không biết nên nói từ đâu nữa… Lần đầu tiên gặp Lạc Vô Song chắc hẳn là ở hôn lễ rồi, vì ban đầu nhà anh nghe nói người sẽ gả cho anh là Lạc Như Song chứ không phải là cô, nhưng vào ngày tổ chức hôn lễ thì Lạc Vô Song đã chủ động tìm anh và nói rõ tình hình.
Mặc dù người chủ động nói về hợp đồng là anh, nhưng người trực tiếp muốn sửa luật là cô.
Sau đó anh đã biết cô cùng Tiêu Tú Trân hoặc cùng trường, còn cùng khoa chỉ khác chuyên ngành mà thôi. Khi đó anh hơi tò mò một chút, nên đã để Trần Thịnh đi điều tra, càng điều tra thì anh lại thấy cô gái này có quá nhiều bí mật và anh rất muốn khám phá nó. Nhưng mà, khi đó anh chỉ nghĩ là cùng lắm chỉ là điều tra một chút thôi, đến khi cô hỏi anh một câu… “Có thể nuôi thú cưng không”, đó là lần đầu Lạc Vô Song hỏi anh về một vấn đề gì đó, hiển nhiên anh rất nhanh đã đáp ứng cô. Rồi kể từ khi Đậu Đậu được đưa đến, anh lại nhìn được rất nhiều biểu hiện mà trước giờ anh chưa từng nhìn thấy.
Cũng chẳng biết từ bao giờ mà anh lại thích cô nữa… Chắc là từ lần đầu gặp mặt chăng?. Truyện Quan Trường
- Vô Song nói với em là hai người chỉ kết hôn hợp đồng, thời hạn một năm. Hơn nữa cậu ấy cũng biết Tiêu gia muốn kéo gần khoảng cách hơn, nhưng có lẽ cô ấy vẫn sợ… Nói sao thì Vô Song không có tuổi thơ tươi đẹp như những người khác, bị phân biệt đối xử đến mức tự lập quá sớm… Anh thử nghĩ đi, nếu như Vô Song không phải thiên tài như mọi người biết, thì liệu bây giờ cậu ấy sẽ còn sống đến bây giờ hay không?
Tiêu Uẩn biết chứ, từ khi điều tra về cô thì anh đã tra hết về Lạc gia rồi. Dù rằng Lạc gia không phải là một gia tộc có tiếng tăm hay là quyền lực, nhưng nội chiến đã qua nhiều đời, luôn luôn tạo áp lực cho hậu bối, đặc biệt là khi cha của Lạc Vô Song lại là cháu đích tôn nhà họ Lạc, nhưng ông ấy chỉ sinh được hai cô con gái, nếu như hai đứa đều không có gì nổi trội thì sớm muộn gì cũng khai trừ khỏi Lạc gia. Vì Lạc Như Song từ nhỏ đã bộc lộ sự nhanh nhạy và thông minh, nên Lạc Thiết Vinh với Nhiếp Linh Vân mới đào tạo cô ta nhiều một chút, cũng không phải là họ không thương Lạc Vô Song… Chỉ là họ nghe nói rằng những song sinh thai thì sẽ có một đứa hiện thân của thần linh, phù hộ may mắn, còn đứa còn lại là hiện thân của ác quỷ và đem lại nhiều điềm xui rủi.
Theo nhận định của họ và Lạc gì thì người nhanh nhẹn, thông minh như Lạc Như Song chính là hiện thân của sự may mắn, cũng đồng nghĩa với việc Lạc Vô Song chính là hiện thân của xui xẻo, từ đó thì họ cũng không quá chú tâm vào cô nữa.
- Bây giờ chắc Vô Song đang giận lắm nhỉ? Anh đã lợi dụng Đậu Đậu để khiến cô ấy lo lắng và quan tâm anh một chút… Anh… Anh phạm cái sai lầm ngu ngốc gì vậy chứ.
Tuy nhiên, Tiêu Tú Trân định an ủi anh thì Lý Tinh Thần lại xua tay lắc đầu, nói:
- Không không không, không có đâu, anh đừng nghĩ nhiều, con nhỏ thủ khoa đó cũng hay diễn lắm. Đừng tin quá mất khôn anh “zai” à.
Tiếp theo thì Lý Tinh Thần lại nghiêm túc nói:
- Vô Song chưa từng cảm nhận được tình cảm gia đình, nhưng có lẽ ông bà nội là ngoại lệ, cái tên Vô Song cũng là do họ đặt cho cậu ấy. Hơn nữa nha, hôm qua em quan sát khi Vô Song ở cạnh Lão tướng cũng rất hoạt bát, nhìn họ cực kỳ giống ông cháu của nhau luôn. Nên nếu anh muốn nắm bắt được Vô Song thì phải từ tình cảm trước.
- Ý em là sao?
Cũng may Tiêu Uẩn đã hỏi lại, chứ nếu anh mà phát ngôn một câu như “Vậy anh phải làm ông của Vô Song hả?” là xem như pha này hết cứu.
- Ý em là nếu anh thích người ta thì nói với người ta một tiếng, chứ làm cái trò vô bổ gì vậy hả trời. Ai! Ai bày trò cho anh? Trình Đinh đúng không? Cái tên rảnh rỗi sinh nông nổi này suốt ngày chỉ biết bày ra mấy trò kì quái, nếu không phải em rộng lượng thì bà đây đã đá anh ấy ra chuồng gà rồi.
Đừng nói là Tiêu Uẩn nghệch mặt ra, ngay ra Tiêu Tú Trân và Vũ Hàn cũng há hốc… Ô kìa, họ còn tưởng Lý Tinh Thần là một cô gái dịu dàng, nhu mì nữa đó… Hình như con mắt nhìn người của họ không chuẩn lắm nhỉ?
Sau khi mắng Trình Đinh ở trong lòng bảy bảy bốn mươi chín lần xong thì Lý Tinh Thần lại nhìn Tiêu Uẩn, cười nói:
- Vô Song rạch ròi thì anh cũng nên thẳng thắn với cậu ấy. Cái đứa này em thấy là trước giờ chưa biết yêu là gì đâu, nếu anh cứ ám chỉ xung quanh thì anh cứ chờ mất vợ đi.
Đến đây thì Lý Tinh Thần liền để Đậu Đậu xuống ghế sofa, sau đó liền đứng dậy, nói:
- Em nói xong rồi, bây giờ em về đây. Anh yên tâm, sau này em sẽ không để Trình Đinh bép xép nữa đâu, lão ta nghĩ lão là gà à? Mơ đi.
Đến khi Lý Tinh Thần đã rời khỏi Tiêu gia rồi nhưng ba người kia vẫn chưa hết sốc… Cái đó là tính cách thật của cô ấy, hay là do chơi lâu với Lạc Vô Song mà bị lây vậy?
Tuy nhiên thì có lẽ Lý Tinh Thần nói đúng, từ trước đến giờ ngoại trừ một Bạch Nguyệt Quang là Tiêu Dụ ra thì Lạc Vô Song chưa từng có bạn trai, mà tình cảm của cô ấy đối với Tiêu Dụ cũng chưa chắc là tình yêu nữa giữa nam và nữ nữa, cho nên cô gái đó về mảng yêu đương là vô cùng mờ mịt, thay vì cứ tìm cách cho cô đoán thì anh nên nói thẳng mới đúng chứ?
Phải rồi, anh rốt cuộc đang làm trò gì vậy chứ, điên mất thôi… Lại còn nghe lời Trình Đinh bày ra mấy trò không gọi điện thoại, không nhắn tin nữa chứ… Anh lại quên mất là Trình Đinh cũng chỉ một hạt thóc trên tay của Lý Tinh Thần mà thôi… Đến cả chuyện Trình Đinh và Lạc Như Song gặp nhau “xem mắt” cũng đã được sự chấp nhận của Lý Tinh Thần cơ mà. Anh điên rồi mới nghĩ là cậu ta có thể giúp được mình.
Bây giờ, anh phải lên nói chuyện với cô đã.
Nhưng, anh còn chưa kịp lên thì Vũ Hàn đã nói:
- Yên tâm đi, Lạc Vô Song không thích Quân Chí Thành, trên xe cũng không nói người khác, cũng chẳng có chút gì gọi là đưa tình đẩy ý. Hai người họ đều nói đến anh đó.
Tiêu Tú Trân ngạc nhiên, rõ ràng hai người họ trên xe nói rất nhiều chuyện, nhưng cô ấy có nghe thấy tên “Tiêu Uẩn” đâu nhỉ? Làm gì có chuyện đều nói đến anh trai của cô ấy chứ. Tuy nhiên thì Vũ Hàn cũng không giải thích, chỉ bĩu môi nhìn Tiêu Tú Trân rồi nói:
- Sau này ra đường đừng nói bản thân có quen với Lạc Vô Song nhé.
- Nè tên kia, cậu có ý gì hả?
- Ý trên mặt chữ.
Hai đứa nó cứ như vậy mà đuổi nhau khắp nhà, riêng Tiêu Uẩn thì lại khá bất ngờ, hóa ra Lạc Vô Song và Quân Chí Thành đang nói về anh à? Nhưng tại sao lại có anh trong câu chuyện của họ chứ? Bây giờ… Anh có nên lên gặp cô không đây?
Nghĩ ngợi một chút, anh vẫn quyết định lên gặp cô.
Lần này anh nhất định sẽ nói rõ, dù biết rằng khó có kết quả nhưng anh cũng không hi vọng bản thân sẽ đánh mất một cô gái tốt như vậy! Lạc Vô Song, cho dù cô toàn tâm toàn ý muốn ly hôn cũng không có cửa đâu!
#Yu~
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.