Cô Vợ Toàn Năng Trong Đầu Chỉ Có Ly Hôn!
Chương 86: Quay về Đế Đô (1)
Vương Khiết Băng (Yu)
26/12/2023
Lúc những giáo sư và sinh viên của học viện biết rằng Lạc Vô Song sắp rời đi thì họ đã chậm một bước, lúc đó thì cô, Kình Phát và Bạc Vi đã lên máy bay mất rồi. À, còn Đồng Vĩnh Thụy nữa chứ, mặc dù lần này đi theo Lạc Vô Song cậu ấy cũng học được kha khá, nhưng nếu như có thể ở lại Zina thêm một thời gian nữa thì sẽ tốt hơn.
Tuy nhiên, sau đó thì Lạc Vô Song và Kình Phát đã hứa sẽ cho phép Đồng Vĩnh Thụy đến Zina làm giảng viên hướng dẫn cho sinh viên mới, đương nhiên là dưới trướng của Bạc Vi rồi. Nghe đến đây Bạc Vi còn than vãn không đồng ý, nhưng sau đó không biết Đồng Vĩnh Thụy đã nói gì những cuối cùng cô ấy cũng chấp nhận.
Nhìn dáng vẻ của Bạc Vi hiện tại chắc chẳng ai dám tin cô ấy chính là “Giáo sư Stella” mà người người ngưỡng mộ đâu, hơn nữa còn phải nói rằng nhìn Bạc Vi bây giờ cứ hâm hâm dở dở thế nào ấy, trông chẳng khác gì một cô ngáo. Kiểu này về đến Đế Đô mà gặp Vũ Hàn hay Tiêu Tú Trân là đúng bài rồi, bộ ba tam ca tấu hài này chắc sẽ làm cười sập Tiêu gia mất.
Cuối cùng sau chuyến bay dài thì họ cũng đã dừng chân ở Đế Đô, tuy nhiên thì lần này không phải Tiêu Uẩn hay Vũ Hàn đến đón cô, mà là người cha nuôi - Vũ Thư Kiếm đến đón.
Khi này thì Bạc Vi mới há hốc với nhan sắc đỉnh cao của Vũ Thư Kiếm, nhìn người này thì ai dám nói ông ấy là cha của một đứa mười chín tuổi chứ? Cũng chẳng ai tin rằng ông ấy đã ngoài năm mươi cả. Vừa nhìn thấy Lạc Vô Song thì Vũ Thư Kiếm liền bước đến, còn dang tay ra ý định muốn ôm cô, nhưng Lạc Vô Song liền phũ phàng đẩy ông ấy ra, nói:
- Đừng làm trò này ở nơi đông người chứ.
- Ai dô, con gái của cha lại ngại ngùng rồi à? Thôi nào, đã mấy tháng không gặp rồi, cho cha ôm một chút đi.
Đến cuối cùng thì Lạc Vô Song vẫn là không thoát được cái ôm của ông ấy, hơn nữa Vũ Thư Kiếm còn cọ cọ mặt mình vào mặt cô, hoàn toàn xem cô là một con gấu bông mà ôm ấp. Nếu như là người khác thì chắc Lạc Vô Song đã đá mông đi rồi, nhưng cô lại không quá ghét cách thể hiện tình cảm này của ông ấy. Với một người có danh có tiếng như Vũ Thư Kiếm mà vẫn luôn muốn gần gũi con gái… Dù rằng không phải con ruột, còn nhớ lại Lạc gia, nếu ở bên ngoài không ra dáng vẻ của một đại tiểu thư thì chắc sẽ bị mắng đến bật khóc mất.
Sau khi ôm ấp xong thì Lạc Vô Song mới giới thiệu Vũ Thư Kiếm với Kình Phát, hiển nhiên hai người bạn già cũng rất nhanh đã bắt được tần số của nhau. Đúng rồi, hai người họ vừa gặp mà cứ ngỡ như đã quen nhau tám kiếp, không chỉ vui vẻ nói chuyện mà còn bá cổ khoác vai nhau như những người bạn thân… Mà câu chuyện họ nói chính là về cô.
Đúng rồi, hai ông bạn già đang mách lẻo nhau về những chuyện như Lạc Vô Song ức hiếp họ ra sao, rồi lạnh lùng, phũ phàng họ như thế nào… Nhiều đến mức mà người điềm tĩnh như Đồng Vĩnh Thụy còn phải bật cười, riêng Bạc Vi thì khỏi có nói, cười như điên luôn.
Khi đã di chuyển đến tập đoàn quốc tế Golden thì Lạc Vô Song đã gặp được Vũ Hàn cũng ở đây, nhưng mà lạ ghê nha, đối với Lạc Vô Song thì Vũ Thư Kiếm lúc nào cũng vui vẻ cười nói, còn nhiều lần dính lấy cô nữa chứ, nhưng đến khi đứng trước mặt Vũ Hàn thì nó lạ lắm.
- Thằng nhãi kia bây giờ mới về đó à? Cũng không thấy chào hỏi cha một tiếng.
- Thì cha già vẫn khỏe mạnh mà, khi nào chia gia tài rồi con về cũng không muộn. Cơ mà cha chỉ có mỗi con là con trai thôi, dù chia thì cũng chỉ cho mỗi con.
Vũ Thư Kiếm đã tức đến mức mắt nổ đom đóm, sau đó ông ấy liền bước đến gõ vào đầu của Vũ Hàn một cái, lườm nguýt cháy mặt, nói:
- Cậu miễn đi, tôi để lại tài sản cho Song Song còn hơn cho cậu.
- Cha à! Dù cha thích Lạc Vô Song đến đâu cũng không thể thiên vị như vậy chứ!
- Lạc Vô Song cái gì! Gọi “chị”.
Gương mặt của Vũ Hàn liền méo mó, cậu ấy còn nhìn về phía của cô, nhưng cô chỉ cười chứ chẳng đáp lại. Cuối cùng thì Vũ Hàn cũng phải ấm ức gọi:
- Chị ạ!
- Ngoan.
Sau đó thì Vũ Hàn còn lườm cho cô một cái, nhưng cậu ta chỉ vừa mới lườm đã bị ăn đánh từ Vũ Thư Kiếm, nhìn cảnh tượng này càng làm cho Bạc Vi cười đến ôm bụng. Quả nhiên là hai cha con nhà này thú vị thật đó, bảo sao Lạc Vô Song cứ sợ khi cô ấy gặp Vũ Hàn thì sẽ mất kiểm soát, bây giờ thì hiểu rồi… Là cười mất kiểm soát.
- Bóng ma học viện, đừng có cười nữa, một chút tôi đóng cửa thả Đậu Đậu bây giờ!
- Ô hay thằng nhãi này, có tin chị đây đá cưng ra chuồng gà không hả? Ăn nói lễ phép vào.
- Lễ với chả phép, nếu năm đó không phải do bà chị một lòng một dạ với Lạc Vô Song thì tôi đã có thể bình an vào học viện rồi.
Và cứ như vậy, Vũ Hàn và Bạc Vi cứ chí chóe nhau không ngừng, làm cho cả Lạc Vô Song và Đồng Vĩnh Thụy thấy đau đầu. Cuối cùng thì Lạc Vô Song kéo Vũ Hàn sang một bên, Đồng Vĩnh Thụy cũng nhanh tay kéo Bạc Vi lại, còn nhìn cô ấy nói:
- Thật không ngờ giáo sư Stella lại còn có mặt này đó.
- Ý cậu là sao hả? Đấm nhau không?
- Tôi không đánh với nữ nhân.
Rồi không biết tại sao mà từ cuộc chiến giữa Vũ Hàn và Bạc Vi, lại biến thành cuộc đấu khẩu giữa Bạc Vi và Đồng Vĩnh Thụy.
Lạc Vô Song thấy quá mệt mỏi, biết vậy nhốt Bạc Vi vô chuồng là được rồi nhỉ?
#Yu~
Tuy nhiên, sau đó thì Lạc Vô Song và Kình Phát đã hứa sẽ cho phép Đồng Vĩnh Thụy đến Zina làm giảng viên hướng dẫn cho sinh viên mới, đương nhiên là dưới trướng của Bạc Vi rồi. Nghe đến đây Bạc Vi còn than vãn không đồng ý, nhưng sau đó không biết Đồng Vĩnh Thụy đã nói gì những cuối cùng cô ấy cũng chấp nhận.
Nhìn dáng vẻ của Bạc Vi hiện tại chắc chẳng ai dám tin cô ấy chính là “Giáo sư Stella” mà người người ngưỡng mộ đâu, hơn nữa còn phải nói rằng nhìn Bạc Vi bây giờ cứ hâm hâm dở dở thế nào ấy, trông chẳng khác gì một cô ngáo. Kiểu này về đến Đế Đô mà gặp Vũ Hàn hay Tiêu Tú Trân là đúng bài rồi, bộ ba tam ca tấu hài này chắc sẽ làm cười sập Tiêu gia mất.
Cuối cùng sau chuyến bay dài thì họ cũng đã dừng chân ở Đế Đô, tuy nhiên thì lần này không phải Tiêu Uẩn hay Vũ Hàn đến đón cô, mà là người cha nuôi - Vũ Thư Kiếm đến đón.
Khi này thì Bạc Vi mới há hốc với nhan sắc đỉnh cao của Vũ Thư Kiếm, nhìn người này thì ai dám nói ông ấy là cha của một đứa mười chín tuổi chứ? Cũng chẳng ai tin rằng ông ấy đã ngoài năm mươi cả. Vừa nhìn thấy Lạc Vô Song thì Vũ Thư Kiếm liền bước đến, còn dang tay ra ý định muốn ôm cô, nhưng Lạc Vô Song liền phũ phàng đẩy ông ấy ra, nói:
- Đừng làm trò này ở nơi đông người chứ.
- Ai dô, con gái của cha lại ngại ngùng rồi à? Thôi nào, đã mấy tháng không gặp rồi, cho cha ôm một chút đi.
Đến cuối cùng thì Lạc Vô Song vẫn là không thoát được cái ôm của ông ấy, hơn nữa Vũ Thư Kiếm còn cọ cọ mặt mình vào mặt cô, hoàn toàn xem cô là một con gấu bông mà ôm ấp. Nếu như là người khác thì chắc Lạc Vô Song đã đá mông đi rồi, nhưng cô lại không quá ghét cách thể hiện tình cảm này của ông ấy. Với một người có danh có tiếng như Vũ Thư Kiếm mà vẫn luôn muốn gần gũi con gái… Dù rằng không phải con ruột, còn nhớ lại Lạc gia, nếu ở bên ngoài không ra dáng vẻ của một đại tiểu thư thì chắc sẽ bị mắng đến bật khóc mất.
Sau khi ôm ấp xong thì Lạc Vô Song mới giới thiệu Vũ Thư Kiếm với Kình Phát, hiển nhiên hai người bạn già cũng rất nhanh đã bắt được tần số của nhau. Đúng rồi, hai người họ vừa gặp mà cứ ngỡ như đã quen nhau tám kiếp, không chỉ vui vẻ nói chuyện mà còn bá cổ khoác vai nhau như những người bạn thân… Mà câu chuyện họ nói chính là về cô.
Đúng rồi, hai ông bạn già đang mách lẻo nhau về những chuyện như Lạc Vô Song ức hiếp họ ra sao, rồi lạnh lùng, phũ phàng họ như thế nào… Nhiều đến mức mà người điềm tĩnh như Đồng Vĩnh Thụy còn phải bật cười, riêng Bạc Vi thì khỏi có nói, cười như điên luôn.
Khi đã di chuyển đến tập đoàn quốc tế Golden thì Lạc Vô Song đã gặp được Vũ Hàn cũng ở đây, nhưng mà lạ ghê nha, đối với Lạc Vô Song thì Vũ Thư Kiếm lúc nào cũng vui vẻ cười nói, còn nhiều lần dính lấy cô nữa chứ, nhưng đến khi đứng trước mặt Vũ Hàn thì nó lạ lắm.
- Thằng nhãi kia bây giờ mới về đó à? Cũng không thấy chào hỏi cha một tiếng.
- Thì cha già vẫn khỏe mạnh mà, khi nào chia gia tài rồi con về cũng không muộn. Cơ mà cha chỉ có mỗi con là con trai thôi, dù chia thì cũng chỉ cho mỗi con.
Vũ Thư Kiếm đã tức đến mức mắt nổ đom đóm, sau đó ông ấy liền bước đến gõ vào đầu của Vũ Hàn một cái, lườm nguýt cháy mặt, nói:
- Cậu miễn đi, tôi để lại tài sản cho Song Song còn hơn cho cậu.
- Cha à! Dù cha thích Lạc Vô Song đến đâu cũng không thể thiên vị như vậy chứ!
- Lạc Vô Song cái gì! Gọi “chị”.
Gương mặt của Vũ Hàn liền méo mó, cậu ấy còn nhìn về phía của cô, nhưng cô chỉ cười chứ chẳng đáp lại. Cuối cùng thì Vũ Hàn cũng phải ấm ức gọi:
- Chị ạ!
- Ngoan.
Sau đó thì Vũ Hàn còn lườm cho cô một cái, nhưng cậu ta chỉ vừa mới lườm đã bị ăn đánh từ Vũ Thư Kiếm, nhìn cảnh tượng này càng làm cho Bạc Vi cười đến ôm bụng. Quả nhiên là hai cha con nhà này thú vị thật đó, bảo sao Lạc Vô Song cứ sợ khi cô ấy gặp Vũ Hàn thì sẽ mất kiểm soát, bây giờ thì hiểu rồi… Là cười mất kiểm soát.
- Bóng ma học viện, đừng có cười nữa, một chút tôi đóng cửa thả Đậu Đậu bây giờ!
- Ô hay thằng nhãi này, có tin chị đây đá cưng ra chuồng gà không hả? Ăn nói lễ phép vào.
- Lễ với chả phép, nếu năm đó không phải do bà chị một lòng một dạ với Lạc Vô Song thì tôi đã có thể bình an vào học viện rồi.
Và cứ như vậy, Vũ Hàn và Bạc Vi cứ chí chóe nhau không ngừng, làm cho cả Lạc Vô Song và Đồng Vĩnh Thụy thấy đau đầu. Cuối cùng thì Lạc Vô Song kéo Vũ Hàn sang một bên, Đồng Vĩnh Thụy cũng nhanh tay kéo Bạc Vi lại, còn nhìn cô ấy nói:
- Thật không ngờ giáo sư Stella lại còn có mặt này đó.
- Ý cậu là sao hả? Đấm nhau không?
- Tôi không đánh với nữ nhân.
Rồi không biết tại sao mà từ cuộc chiến giữa Vũ Hàn và Bạc Vi, lại biến thành cuộc đấu khẩu giữa Bạc Vi và Đồng Vĩnh Thụy.
Lạc Vô Song thấy quá mệt mỏi, biết vậy nhốt Bạc Vi vô chuồng là được rồi nhỉ?
#Yu~
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.