Cô Vợ Tổng Giám Đốc Xinh Đẹp Của Tôi
Chương 1252: Bất tử bất diệt
Mai Can Thái Thiếu Bính
17/06/2013
Cảnh tượng này, không chỉ làm cho các chư thần ở hiện trường và những người khổng lồ khó nén sự khiếp sợ, ngay cả Dương Thần cũng sợ hết hồn hết vía!
Đó cũng không phải tự bản thân khống chế, là bản thân Hỗn Độn đưa ra quyết định!
Tên nghiệt súc này, cuối cùng thực sự vẫn có được ý thức của mình, có thể đi thôn tính máu huyết của linh hồn sống!
Tên hắc bào trước đó từng nói, Hỗn Độn chính là đại thần thượng cổ kết hợp chém giết hủy diệt, hủy hoại thân thể, nhưng không cách nào thật sự hủy diệt linh hồn, mới bất đắc dĩ đem phong ấn luyện hóa vào trong Hỗn Độn đỉnh.
Dương Thần vốn tưởng rằng đó chỉ là điều vô nghĩa, sao lại có thể luân lạc tới mức bị phong ấn?
Nhưng hôm nay xem ra, Hỗn Độn quả thật bất tử bất diệt, trải qua hàng vạn năm bị phong ấn, hiện giờ lại vẫn có thể có ý thức, trong trận chiến, nắm lấy cơ hội bổ sung cho thực lực của chính mình!
Cũng ngay trong lúc Dương Thần choáng váng, dáng vẻ khí thế độc ác của Hỗn Độn, dường như tương đối bất mãn với sáu người khổng lồ dám cự tuyệt bị bản thân thôn tính, cái miệng lớn dính máu lại một lần nữa với tốc độ nhanh gấp bội từng bước xơi tái cơ thể của những người khổng lồ!
Khi càng ngày càng nhiều huyết mạch Titan bị Hỗn Độn hấp thu, Dương Thần bỗng nhiên chấn động tâm thần, cảm thấy một sự hung tàn mãnh liệt, điên cuồng, thác loạn, hung ác, oán giận…
Đủ loại cảm xúc tiêu cực hắc ám, bắt đầu xâm nhập vào đầu óc thần kinh của mình!
Dương Thần thậm chí có thể nhận thấy được, chính mình giống như bị một đám vực sâu hắc ám hấp dẫn, bắt đầu không ngừng đau quặn bụng dưới!
Mãnh thú Hỗn Độn khổng lồ vừa gặm nuốt cơ thể của người khổng lồ, dường như lại vừa cười ha ha với bản thân, châm chọc sự yếu ớt của chính mình, mà còn dám liều lĩnh khống chế nó!
Dần dần, ý thức của Dương Thần bắt đầu mơ hồ, não trương phồng lên, một loại triệu chứng đã rất lâu rồi không xuất hiện, làm Dương Thần không có cách nào ngăn cản mà lâm vào bên trong sự cuồng bạo…
- Ánh mắt của Hades…
Christine vẫn chú ý cặn kẽ tới tình trạng của Dương Thần, lập tức phát hiện ra có cái gì không đúng.
Các chư thần cũng đồng thời nhìn sang, khi nhìn thấy hai con ngươi của Dương Thần biến thành màu đỏ sậm, khuôn mặt không còn chút mầu sắc, bốn phía cơ thể lại có màn sương đen dày đặc mơ hồ lượn lờ, lập tức đều có một dự cảm bất thường…
Một khắc sau đó, các chư thần cuối cùng cũng ý thức được, dự cảm này cụ thể là cái gì!
Chỉ thấy bàn tay lớn của Dương Thần tê liệt khua múa, Hỗn Độn đỉnh xoay tròn với tốc độ cao, lại phát tán ra một lượng lớn hình ảnh quái vật màu đen tương đối nhỏ, hướng về phía những lính đánh thuê của loài người vẫn còn sống ở khắp hội trường đánh tới!
- Hades! Anh điên rồi?
- Dừng tay!
Dương Thần vốn không nghe thấy tiếng gào thét của đám người Christine, khóe miệng nổi lên một nụ cười quỷ dị hung ác.
Những hình ảnh quái vật cuồng loạn này, tựa như những con sâu hút máu, tất cả những lính đánh thuê bị hình ảnh quái vật lượn lờ xuyên qua, đều bị hút cạn máu huyết, trở thành cái xác khô!
Cùng với sự múa loạn của lũ quỷ, những chiến sĩ lính đánh thuê thân thể cường tráng, trong sự vô thức hoàn toàn, đã bị nuốt sạch!
Nếu là những người bình thường, cũng khá ổn, hiện giờ những lính đánh thuê có mặt ở hiện trường, vốn là quân tinh nhuệ, khí huyết tràn đầy, đối với Hỗn Độn mà nói, đây chính là thức ăn bổ dưỡng!
Những con thú khổng lồ Hỗn Độn phát ra những tiếng hét điên cuồng phấn kích, dường như chất chứa cơn thịnh nộ vô số năm, cuối cùng cũng có thể phát tiết, tựa như trái tim của vương giả tàn bạo đã yên lặng quá lâu, cuối cùng cũng có thể sống lại!
Không chỉ có những người khổng lồ đang bị xơi tái sợ hãi, các Thần cũng đang rất sợ!
Có thể nói với loại không hề có chút nhân tính này, tàn sát vạn người trong nháy mắt, căn bản giống như biến từng sinh mạng thành những đồ ăn thuần túy!
Những người khổng lồ bị khiếp đảm, đâu còn tâm trạng phân phối tinh thần lực để khống chế không gian pháp tắc dị độ này, rất nhanh, toàn bộ không gian xung quanh bị phong tỏa, cũng theo đó mà vỡ tan!
Một khi nhận thấy không gian pháp tắc lại lần nữa hồi phục, chư thần không chút do dự cùng lựa chọn gỡ bỏ phong tỏa, bay lên không trung!
Nếu còn lưu lại ở trường đấu thú, các chư thần đều lo lắng, con quái vật đó có thể ăn cả bọn họ hay không!
Tuy rằng vào giờ phút này các chư thần đã thoát khỏi nguy hiểm, nhưng không ai lựa chọn việc rời đi, dù sao thì bọn họ không ít thì nhiều cũng đều dựa vào sức chống đỡ của Dương Thần, mới có thể thoát khỏi nguy hiểm, không thể nhìn thấy tình trạng tối tăm mù mịt này của Dương Thần liền rời đi ngay.
Lúc này, hai bóng hình xinh đẹp từ bên ngoài trường đấu thú bay tới, chính là Thái Ngưng và Sắc Vi.
Trên tay Sắc Vi, còn mang theo một thiếu niên người da trắng đầu đội mũ giáp kim loại, người thiếu niên này, rõ ràng là có mối thù giết cha với Dương Thần, pháp sư tinh thần hệ tài năng xuất chúng của gương trong đá, Prince!
Giờ phút này, Prince đã bị đánh ngất đi, giống như con gà con bị xách theo.
- Tại sao lại có thể như vậy, ông xã anh ấy bị làm sao vậy…
Sắc Vi thì thào hỏi.
Christine lo lắng lắc đầu:
- Chúng tôi cũng không rõ, dường như con quái vật mà pháp bảo thả ra, sinh ra tác dụng phụ với Hades, hắn hiện tại có lẽ không thể khống chế được chính mình…
Hermes một tay đoạt lấy Prince trên tay Sắc Vi, lộ ra chiếc răng nanh:
- Chết tiệt, chính là tên tiểu tử này đã phóng thích ma pháp tinh thần hệ sao?
- Hermes, không nên làm hại nó, cho dù muốn giết cũng phải hỏi rõ ràng.
Poseidon giọng trịnh trọng nói.
- Chiếc mũ giáp trên đầu nó, xem ra giống như một phương tiện đặc chế nào đó, có lẽ dựa vào nó để khuếch tán biên độ tăng trưởng pháp thuật tinh thần hệ của nó.
Apollo nói.
- Giờ mọi người nói những thứ đó còn có tác dụng gì? Mau nghĩ biện pháp đi, Dương Thần anh ấy phải làm thế nào?
Thái Ngưng không kìm nổi tức giận nói.
Nhưng các chư thần lại ủ rũ mặt mày, nhất thời trong một thời gian ngắn căn bản không có chủ ý.
Phía dưới, giờ phút này Dương Thần giống như một pho tượng tử thần màu đen đặt mình vào đám cháy mãnh liệt, mặt không chút thay đổi nhìn vào tất cả những gì xảy ra.
Trong Hỗn Độn đỉnh không ngừng phát ra tiếng kiêu thảm thiết như quỷ khóc sói gào, dường như vô số hồn phách bên trong bị luyện hóa hấp thu.
Hình dáng của mãnh thú Hỗn Độn cũng càng ngày càng rõ ràng, so với lúc đầu mới hiện lên, càng to lớn hơn, màu xám xịt dần dần dày đặc, vô cùng đục ngầu.
Một đôi mắt đỏ tươi như chiếc đèn lồng, cũng bắt đầu trở nên càng diêm dúa lòe loẹt, rất sống động…
Cùng với Hỗn Độn không ngừng nuốt sạch hơn vạn máu huyết tươi sốt của các linh hồn sống, lại không ngừng hấp thu huyết mạch Titan, bản năng hấp thu và luyện hóa, trở nên phát ra càng hùng mạnh!
Sáu gã người khổng lồ lúc đầu còn có thể vô tư giằng co, nhưng đến giờ, lại vùng vẫy giãy chết, trông thấy nửa thân người đều bị nuốt sống đến hầu như không còn!
Đám người Buruntes và Arie Erskine tuyệt đối không thể ngờ tới, trận tác chiến trù hoạch đã lâu lần này, lại có thể có một kết cục chấm dứt bị coi như đồ ăn như thế này!
Nhưng cho dù bọn họ có oán giận và không cam chịu cỡ nào, đều chỉ có thể sợ hãi mà kêu gào đau đớn, những tiếng gào thét buồn bã mãnh liệt tựa như những con thú mệt mỏi đang kêu khóc buồn thảm!
Lực thiên địa mênh mông, lúc này trở thành nguồn tài nguyên thổ nhưỡng liên tục không ngừng của Hỗn Độn đỉnh, Hỗn Độn đỉnh trở nên đen trầm phát sáng, như núi Thái Sơn vút lên trời cao, ngạo mạn không chịu nổi.
- Không được, tôi phải đi ngăn cản anh ấy… Anh ấy sẽ bị Hỗn Độn đỉnh khống chế triệt để!
Khuôn mặt xinh đẹp của Sắc Vi trắng bệch, không muốn chờ đợi hơn nữa, liền nghiêng mình hướng xuống dưới bay đi.
Thái Ngưng cũng không ngăn cản nhiều, cùng bay đến chỗ Dương Thần.
- Không cần đi!
Christine muốn hét to, nhưng không kịp.
Hai người phụ nữ vừa đến xung quanh cơ thể Dương Thần, liền cảm thấy một lực hút cực lớn, từ Hỗn Độn đỉnh truyền đến!
- Ông xã! Mau dừng tay! Mau tỉnh lại đi!
Đồng thời với tiếng kêu gào thét sắc nhọn của Sắc Vi, cô không ngừng phát ra lực chân nguyên ổn định thân hình.
Thái Ngưng thử tới gần Dương Thần, tuy rằng cực kỳ gian nan, mới có thể không bị Hỗn Độn nuốt vào, nhưng người phụ nữ vẫn cắn răng, nắm lấy tay Dương Thần từ bên cạnh!
- Ông xã… Mau… Mau dừng lại…
Hai tròng mắt Thái Ngưng đỏ lên, thử dùng lực chân nguyên tiến vào cơ thể Dương Thần, bình ổn lực thiên địa trong cơ thể Dương Thần, nhưng không ngờ, vừa mới tìm kiếm xâm nhập, dường như đã dẫn đến sự bất mãn mãnh liệt của mãnh thú Hỗn Độn khổng lồ!
Con mãnh thú Hỗn Độn hình như đã coi Thái Ngưng như một món ăn ngon, bắt đầu nếm thử chân nguyên mà Thái Ngưng phát ra!
- Đừng…
Thái Ngưng kinh hô một tiếng, Dương Thần đã thực sự quay lại, một tay nắm lấy cái cổ của cô ấy!
Khuôn mặt Dương Thần với màn sương đen dày đặc bao phủ, khóe miệng nhe răng cười độc ác, dường như hoàn toàn không quen biết người con gái trước mặt, từ trong cơ thể của Thái Ngưng, bắt đầu hấp thụ chân nguyên vào bên trong cơ thể mình!
Nhìn thấy vẻ mặt hoàn toàn không quen biết của người đàn ông, nước mắt Thái Ngưng chảy xuống như vỡ đê, tâm cảnh cực kỳ đau buồn, làm cô ấy lãnh đạm, căn bản không còn cách nào để nảy sinh ý niệm phản kháng.
Sắc Vi nhìn thấy cảnh tượng như vậy, mặt không còn chút máu, nhưng bất kể cô có gọi như thế nào, Dương Thần cũng không có ý thu tay lại!
Ngay lúc ngàn cân treo sợi tóc, đột nhiên một bình phong che chở màu bạc hình tròn khổng lồ thình lình rơi xuống, phương thức phá vỡ không gian bá đạo, cắt vào đến bên trong đầu lâu của linh hồn thú dữ Hỗn Độn đỉnh!
Sau khi cái lá chắn lớn mang quầng sáng màu bạc rơi xuống, nổ ra vô số tia lửa lôi điện, tựa như vô vàn tiếng sấm sét vang lên, tràn ngập ra một mảnh điện xà màu vàng xanh đang đập, thoáng chốc không trung tỏa sáng!
- Ngoàm
Con mãnh thú Hỗn Độn kêu thảm một tiếng, cũng bị cái lá chắn sấm điện khổng lồ màu bạc bất thình lình xuất hiện làm cho kinh sợ, cuối cùng cũng nhả ra, nôn ra sáu người khổng lồ không hoàn chỉnh!
Dù là như thế, sáu người khổng lồ cũng đã ngắc ngoải, chồng chất trên mặt đất, những tiếng kêu vang dội liên tiếp, làm dậy lên một mảng lớn bụi mù!
- Lá chắn Aegis?
- Athéna?
Đó cũng không phải tự bản thân khống chế, là bản thân Hỗn Độn đưa ra quyết định!
Tên nghiệt súc này, cuối cùng thực sự vẫn có được ý thức của mình, có thể đi thôn tính máu huyết của linh hồn sống!
Tên hắc bào trước đó từng nói, Hỗn Độn chính là đại thần thượng cổ kết hợp chém giết hủy diệt, hủy hoại thân thể, nhưng không cách nào thật sự hủy diệt linh hồn, mới bất đắc dĩ đem phong ấn luyện hóa vào trong Hỗn Độn đỉnh.
Dương Thần vốn tưởng rằng đó chỉ là điều vô nghĩa, sao lại có thể luân lạc tới mức bị phong ấn?
Nhưng hôm nay xem ra, Hỗn Độn quả thật bất tử bất diệt, trải qua hàng vạn năm bị phong ấn, hiện giờ lại vẫn có thể có ý thức, trong trận chiến, nắm lấy cơ hội bổ sung cho thực lực của chính mình!
Cũng ngay trong lúc Dương Thần choáng váng, dáng vẻ khí thế độc ác của Hỗn Độn, dường như tương đối bất mãn với sáu người khổng lồ dám cự tuyệt bị bản thân thôn tính, cái miệng lớn dính máu lại một lần nữa với tốc độ nhanh gấp bội từng bước xơi tái cơ thể của những người khổng lồ!
Khi càng ngày càng nhiều huyết mạch Titan bị Hỗn Độn hấp thu, Dương Thần bỗng nhiên chấn động tâm thần, cảm thấy một sự hung tàn mãnh liệt, điên cuồng, thác loạn, hung ác, oán giận…
Đủ loại cảm xúc tiêu cực hắc ám, bắt đầu xâm nhập vào đầu óc thần kinh của mình!
Dương Thần thậm chí có thể nhận thấy được, chính mình giống như bị một đám vực sâu hắc ám hấp dẫn, bắt đầu không ngừng đau quặn bụng dưới!
Mãnh thú Hỗn Độn khổng lồ vừa gặm nuốt cơ thể của người khổng lồ, dường như lại vừa cười ha ha với bản thân, châm chọc sự yếu ớt của chính mình, mà còn dám liều lĩnh khống chế nó!
Dần dần, ý thức của Dương Thần bắt đầu mơ hồ, não trương phồng lên, một loại triệu chứng đã rất lâu rồi không xuất hiện, làm Dương Thần không có cách nào ngăn cản mà lâm vào bên trong sự cuồng bạo…
- Ánh mắt của Hades…
Christine vẫn chú ý cặn kẽ tới tình trạng của Dương Thần, lập tức phát hiện ra có cái gì không đúng.
Các chư thần cũng đồng thời nhìn sang, khi nhìn thấy hai con ngươi của Dương Thần biến thành màu đỏ sậm, khuôn mặt không còn chút mầu sắc, bốn phía cơ thể lại có màn sương đen dày đặc mơ hồ lượn lờ, lập tức đều có một dự cảm bất thường…
Một khắc sau đó, các chư thần cuối cùng cũng ý thức được, dự cảm này cụ thể là cái gì!
Chỉ thấy bàn tay lớn của Dương Thần tê liệt khua múa, Hỗn Độn đỉnh xoay tròn với tốc độ cao, lại phát tán ra một lượng lớn hình ảnh quái vật màu đen tương đối nhỏ, hướng về phía những lính đánh thuê của loài người vẫn còn sống ở khắp hội trường đánh tới!
- Hades! Anh điên rồi?
- Dừng tay!
Dương Thần vốn không nghe thấy tiếng gào thét của đám người Christine, khóe miệng nổi lên một nụ cười quỷ dị hung ác.
Những hình ảnh quái vật cuồng loạn này, tựa như những con sâu hút máu, tất cả những lính đánh thuê bị hình ảnh quái vật lượn lờ xuyên qua, đều bị hút cạn máu huyết, trở thành cái xác khô!
Cùng với sự múa loạn của lũ quỷ, những chiến sĩ lính đánh thuê thân thể cường tráng, trong sự vô thức hoàn toàn, đã bị nuốt sạch!
Nếu là những người bình thường, cũng khá ổn, hiện giờ những lính đánh thuê có mặt ở hiện trường, vốn là quân tinh nhuệ, khí huyết tràn đầy, đối với Hỗn Độn mà nói, đây chính là thức ăn bổ dưỡng!
Những con thú khổng lồ Hỗn Độn phát ra những tiếng hét điên cuồng phấn kích, dường như chất chứa cơn thịnh nộ vô số năm, cuối cùng cũng có thể phát tiết, tựa như trái tim của vương giả tàn bạo đã yên lặng quá lâu, cuối cùng cũng có thể sống lại!
Không chỉ có những người khổng lồ đang bị xơi tái sợ hãi, các Thần cũng đang rất sợ!
Có thể nói với loại không hề có chút nhân tính này, tàn sát vạn người trong nháy mắt, căn bản giống như biến từng sinh mạng thành những đồ ăn thuần túy!
Những người khổng lồ bị khiếp đảm, đâu còn tâm trạng phân phối tinh thần lực để khống chế không gian pháp tắc dị độ này, rất nhanh, toàn bộ không gian xung quanh bị phong tỏa, cũng theo đó mà vỡ tan!
Một khi nhận thấy không gian pháp tắc lại lần nữa hồi phục, chư thần không chút do dự cùng lựa chọn gỡ bỏ phong tỏa, bay lên không trung!
Nếu còn lưu lại ở trường đấu thú, các chư thần đều lo lắng, con quái vật đó có thể ăn cả bọn họ hay không!
Tuy rằng vào giờ phút này các chư thần đã thoát khỏi nguy hiểm, nhưng không ai lựa chọn việc rời đi, dù sao thì bọn họ không ít thì nhiều cũng đều dựa vào sức chống đỡ của Dương Thần, mới có thể thoát khỏi nguy hiểm, không thể nhìn thấy tình trạng tối tăm mù mịt này của Dương Thần liền rời đi ngay.
Lúc này, hai bóng hình xinh đẹp từ bên ngoài trường đấu thú bay tới, chính là Thái Ngưng và Sắc Vi.
Trên tay Sắc Vi, còn mang theo một thiếu niên người da trắng đầu đội mũ giáp kim loại, người thiếu niên này, rõ ràng là có mối thù giết cha với Dương Thần, pháp sư tinh thần hệ tài năng xuất chúng của gương trong đá, Prince!
Giờ phút này, Prince đã bị đánh ngất đi, giống như con gà con bị xách theo.
- Tại sao lại có thể như vậy, ông xã anh ấy bị làm sao vậy…
Sắc Vi thì thào hỏi.
Christine lo lắng lắc đầu:
- Chúng tôi cũng không rõ, dường như con quái vật mà pháp bảo thả ra, sinh ra tác dụng phụ với Hades, hắn hiện tại có lẽ không thể khống chế được chính mình…
Hermes một tay đoạt lấy Prince trên tay Sắc Vi, lộ ra chiếc răng nanh:
- Chết tiệt, chính là tên tiểu tử này đã phóng thích ma pháp tinh thần hệ sao?
- Hermes, không nên làm hại nó, cho dù muốn giết cũng phải hỏi rõ ràng.
Poseidon giọng trịnh trọng nói.
- Chiếc mũ giáp trên đầu nó, xem ra giống như một phương tiện đặc chế nào đó, có lẽ dựa vào nó để khuếch tán biên độ tăng trưởng pháp thuật tinh thần hệ của nó.
Apollo nói.
- Giờ mọi người nói những thứ đó còn có tác dụng gì? Mau nghĩ biện pháp đi, Dương Thần anh ấy phải làm thế nào?
Thái Ngưng không kìm nổi tức giận nói.
Nhưng các chư thần lại ủ rũ mặt mày, nhất thời trong một thời gian ngắn căn bản không có chủ ý.
Phía dưới, giờ phút này Dương Thần giống như một pho tượng tử thần màu đen đặt mình vào đám cháy mãnh liệt, mặt không chút thay đổi nhìn vào tất cả những gì xảy ra.
Trong Hỗn Độn đỉnh không ngừng phát ra tiếng kiêu thảm thiết như quỷ khóc sói gào, dường như vô số hồn phách bên trong bị luyện hóa hấp thu.
Hình dáng của mãnh thú Hỗn Độn cũng càng ngày càng rõ ràng, so với lúc đầu mới hiện lên, càng to lớn hơn, màu xám xịt dần dần dày đặc, vô cùng đục ngầu.
Một đôi mắt đỏ tươi như chiếc đèn lồng, cũng bắt đầu trở nên càng diêm dúa lòe loẹt, rất sống động…
Cùng với Hỗn Độn không ngừng nuốt sạch hơn vạn máu huyết tươi sốt của các linh hồn sống, lại không ngừng hấp thu huyết mạch Titan, bản năng hấp thu và luyện hóa, trở nên phát ra càng hùng mạnh!
Sáu gã người khổng lồ lúc đầu còn có thể vô tư giằng co, nhưng đến giờ, lại vùng vẫy giãy chết, trông thấy nửa thân người đều bị nuốt sống đến hầu như không còn!
Đám người Buruntes và Arie Erskine tuyệt đối không thể ngờ tới, trận tác chiến trù hoạch đã lâu lần này, lại có thể có một kết cục chấm dứt bị coi như đồ ăn như thế này!
Nhưng cho dù bọn họ có oán giận và không cam chịu cỡ nào, đều chỉ có thể sợ hãi mà kêu gào đau đớn, những tiếng gào thét buồn bã mãnh liệt tựa như những con thú mệt mỏi đang kêu khóc buồn thảm!
Lực thiên địa mênh mông, lúc này trở thành nguồn tài nguyên thổ nhưỡng liên tục không ngừng của Hỗn Độn đỉnh, Hỗn Độn đỉnh trở nên đen trầm phát sáng, như núi Thái Sơn vút lên trời cao, ngạo mạn không chịu nổi.
- Không được, tôi phải đi ngăn cản anh ấy… Anh ấy sẽ bị Hỗn Độn đỉnh khống chế triệt để!
Khuôn mặt xinh đẹp của Sắc Vi trắng bệch, không muốn chờ đợi hơn nữa, liền nghiêng mình hướng xuống dưới bay đi.
Thái Ngưng cũng không ngăn cản nhiều, cùng bay đến chỗ Dương Thần.
- Không cần đi!
Christine muốn hét to, nhưng không kịp.
Hai người phụ nữ vừa đến xung quanh cơ thể Dương Thần, liền cảm thấy một lực hút cực lớn, từ Hỗn Độn đỉnh truyền đến!
- Ông xã! Mau dừng tay! Mau tỉnh lại đi!
Đồng thời với tiếng kêu gào thét sắc nhọn của Sắc Vi, cô không ngừng phát ra lực chân nguyên ổn định thân hình.
Thái Ngưng thử tới gần Dương Thần, tuy rằng cực kỳ gian nan, mới có thể không bị Hỗn Độn nuốt vào, nhưng người phụ nữ vẫn cắn răng, nắm lấy tay Dương Thần từ bên cạnh!
- Ông xã… Mau… Mau dừng lại…
Hai tròng mắt Thái Ngưng đỏ lên, thử dùng lực chân nguyên tiến vào cơ thể Dương Thần, bình ổn lực thiên địa trong cơ thể Dương Thần, nhưng không ngờ, vừa mới tìm kiếm xâm nhập, dường như đã dẫn đến sự bất mãn mãnh liệt của mãnh thú Hỗn Độn khổng lồ!
Con mãnh thú Hỗn Độn hình như đã coi Thái Ngưng như một món ăn ngon, bắt đầu nếm thử chân nguyên mà Thái Ngưng phát ra!
- Đừng…
Thái Ngưng kinh hô một tiếng, Dương Thần đã thực sự quay lại, một tay nắm lấy cái cổ của cô ấy!
Khuôn mặt Dương Thần với màn sương đen dày đặc bao phủ, khóe miệng nhe răng cười độc ác, dường như hoàn toàn không quen biết người con gái trước mặt, từ trong cơ thể của Thái Ngưng, bắt đầu hấp thụ chân nguyên vào bên trong cơ thể mình!
Nhìn thấy vẻ mặt hoàn toàn không quen biết của người đàn ông, nước mắt Thái Ngưng chảy xuống như vỡ đê, tâm cảnh cực kỳ đau buồn, làm cô ấy lãnh đạm, căn bản không còn cách nào để nảy sinh ý niệm phản kháng.
Sắc Vi nhìn thấy cảnh tượng như vậy, mặt không còn chút máu, nhưng bất kể cô có gọi như thế nào, Dương Thần cũng không có ý thu tay lại!
Ngay lúc ngàn cân treo sợi tóc, đột nhiên một bình phong che chở màu bạc hình tròn khổng lồ thình lình rơi xuống, phương thức phá vỡ không gian bá đạo, cắt vào đến bên trong đầu lâu của linh hồn thú dữ Hỗn Độn đỉnh!
Sau khi cái lá chắn lớn mang quầng sáng màu bạc rơi xuống, nổ ra vô số tia lửa lôi điện, tựa như vô vàn tiếng sấm sét vang lên, tràn ngập ra một mảnh điện xà màu vàng xanh đang đập, thoáng chốc không trung tỏa sáng!
- Ngoàm
Con mãnh thú Hỗn Độn kêu thảm một tiếng, cũng bị cái lá chắn sấm điện khổng lồ màu bạc bất thình lình xuất hiện làm cho kinh sợ, cuối cùng cũng nhả ra, nôn ra sáu người khổng lồ không hoàn chỉnh!
Dù là như thế, sáu người khổng lồ cũng đã ngắc ngoải, chồng chất trên mặt đất, những tiếng kêu vang dội liên tiếp, làm dậy lên một mảng lớn bụi mù!
- Lá chắn Aegis?
- Athéna?
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.