Cô Vợ Tổng Giám Đốc Xinh Đẹp Của Tôi
Chương 1235: Hủy diệt
Mai Can Thái Thiếu Bính
11/04/2017
Jerry cho là mình sản sinh ảo giác rồi, đây
chính là cánh cửa dung hợp kim tạo thành ngay cả đạn xuyên thép cũng
không thể xuyên thủng, không thể nói muốn ra nổ tung thì nổ tung được?
Mà nếu nói là nổ tung không bằng nói là có một lực lượng lớn từ bên ngoài tác động vào đem cánh cửa phá hủy đi.
Điện lưu cùng hoa lửa bay tán loạn bốn phía, ở bên trong khói bụi mờ mịt đó xuất hiện thân ảnh của một người đàn ông, giẫm lên tấm cửa thép, đi vào trong phòng thí nghiệm.
Người đi tới giống như một Ác Ma đến từ vực sâu, phía sau người đàn ông, hành lang máu đã chảy thành sông, tất cả những người đứng đó thân thể đều bị cắt làm hai đoạn, óc chảy ra như nước, tất cả đều là bảo vệ của phòng thí nghiệm này, mà phương pháp phân thây vô cùng tàn ác.
Hiển nhiên, những người này thành bia đỡ đạn để phát tiết lửa giận.
Dương Thần cuối cùng cũng tìm được căn cứ này, vừa mới đem chuyện Jane bị bắt cóc phát tiết lửa giận một chút, nhưng khi thấy rõ tinh huống trong phòng thí nghiệm, đặc biệt thấy người phụ nữ đang ngã trên mặt đất, trong đầu giống như có một tiếng nổ mạnh.
- Jane!
Dương Thần lao nhanh tới điên cuồng hét lên, một tay đỡ lấy Jane, ôm thân thể người phụ nữ, bàn tay vỗ vỗ khuôn mặt Jane.
- Em tại sao lại như vậy? Em trúng độc rồi?
Dương Thần cuống quít vận “Vãng Niệm Diễn Sinh Kinh”, đối với thân thể Jane kiểm tra một lượt.
Jane yếu ớt thở hổn hển, khóe miệng lộ ra một tia vui mừng, ánh mắt mờ nhạt mà nhìn người đàn Ông đang đứng trước mắt.
- Em... biết anh... nhất định sẽ cứu em... Giống như chín năm trước vậy.
- Đừng nói nữa để anh giải độc cho em.
Dương Thần hốc mắt bắt đầu đỏ lên, hắn vậy mà không có biện pháp kiểm tra ra Jane rốt cuộc trúng độc gì, chỉ có thể phát hiện có một loại độc tố trong cơ thể cô ấy, khiến thân thể cùng cơ năng nhanh chóng xấu đi.
Nhưng là vi loại độc tố này quá mức sền sệt, độ dung hợp cùng máu lại cực cao. Dương Thần chỉ dám cẩn cẩn từng li từng tí mà vận dụng Thiên Địa chi lực tiến hành khai thông đẩy lui một ít độc tố.
Rất nhanh, từ trong miệng Jane phụt ra một ngụm máu tụ.
Thế nhưng, cái này lại làm cho Dương Thần tuyệt vọng hơn, triệu chứng của Jane vậy mà không giảm bớt đi một tí nào.
- Em rốt cuộc bị trúng độc gì vậy, nhanh nói cho anh biết.
Dương Thần lớn tiếng nói.
Máu tươi nhuộm đỏ đôi môi của Jane, cô gái lại là khẽ lắc đầu.
- Là em tự mình phối độc, vì không để cho bọn họ cứu sống em, nên đã dùng một chút kỹ thuật đặc biệt... Sẽ từ từ khiến cơ năng toàn thân đình chỉ. Đã không kịp nữa rồi.
Dương Thần quả thực không thể tin vào chính lỗ tai minh, thân thể giống như bị sét đánh run rẩy, không ngừng lắc đầu.
- Không có khả năng. Không có khả năng.
Đột nhiên nhớ tới cái gì. Dương Thần mạnh mẽ quay đầu lại, nhìn về phía Jerry đang núp ở bảng điều khiển kia, trong mắt một mảng hung lệ.
- Súc sinh, đều là ngươi hại nàng, ngươi nếu như lập tức đưa thuốc giải độc cho cô giáo ngươi, ta sẽ cho ngươi được chết toàn thây.
Jerry cảm thấy một lực lượng thật lớn giống như thiên uy, khiến hai chân y như nhũn ra, đặc biệt thấy cái hành lang tràn đầy mảnh vỡ thi thể kia, quả thực buồn nôn.
Nhưng vì thù hận đối với Dương Thần, lại làm cho y điên cuồng mà cười to nói:
- Ngươi tên Ác ma này, tuy rằng không biết ngươi vì sao tìm được nơi này, nhưng ta cũng nói cho ngươi biết không có cửa đâu. Jane tự tay điều phối độc dược, trên cái thế giới này vốn chỉ có mình cô ta có thể hiểu, chỉ tiếc cô ta chết nhanh quá, ngươi cũng không thể cứu được cô ta đâu.
- Muốn chết.
Sự nhẫn nại của Dương Thần đã đến cực hạn.
Mắt thấy Dương Thần đang có ý ra tay đối với chính mình, Jerry lại hô lớn:
- Ngươi ngàn vạn không được qua đây, nếu như ta chết, phòng thí nghiệm này bởi vì đã được hẹn giờ mà sẽ kích nổ. Đến lúc đó, hai quả Fury đã được hoàn thành ở đây sẽ hoàn toàn nổ tung, không chỉ có ngươi, toàn bộ Bavaria cùng toàn bộ nước Đức đều phải trở thành Địa Ngục nhân gian. Ngươi muốn mạng sống của mấy tỷ con người chôn cùng ta sao?
Sự tức giận của Dương Thần mạnh mẽ nén xuống, quay đầu nhìn về phía Jane.
- Fury, vũ khí mà hắn đang nói, chính là nguyên nhân bọn hắn bắt em tới đây?
Jane vô lực gật đầu.
- Vâng... là em tự đặt tên cho nó.
- Cái kia rốt cuộc là vật gì?
- Là... Một loại vũ khí hạt nhân đời mới. Một quà... tương đương với sức phá hủy của năm trăm quả bom hydro.
- Cái gì...
Dương Thần không khỏi ngơ ngẩn.
Năm trăm quả bom Hydro? Bom Hydro tinh khiết bình thường phóng xạ đã gần nghìn km, cái kia đừng nói nước Đức cùng các nước láng giềng xung quanh, nếu tập trung được kích nổ, chẳng phải toàn bộ châu Âu đều trở thành Địa Ngục sao?
Bắc Phù Dư cùng cái tổ chức kia rốt cuộc là có dã tâm gì, lại chế tạo ra cái vật phản nhân loại này?
- Hắc hắc, vật này lợi hại phải không? Ngươi nêu dám giết ta, ta cũng vui vẻ cho ngươi giết.
Jerry đắc ý cười nói:
- Ngươi tên Ác ma này, trơ mắt nhìn người phụ nữ yêu mến chết ở trước mặt mình, có đúng rất đau khổ hay không? Ha ha ta đợi giờ khắc này lâu lắm rồi, đáng đời ngươi, ngươi nên xuống Địa ngục đi là vừa.
Dương Thần tức nổ phổi, nhưng hắn thực sự không dám cầm mạng sống của mấy tỷ người làm ra quyết định qua loa.
- Thế nào, không dám chứ gì?
Jerry cười ha hả nói:
- Ngày hôm nay ngươi tới thật đúng lúc, ta phải báo thù cho cha, mẹ của ta, cùng muội muội vừa mới ba tuổi của ta.
- Báo thù? Ta với ngươi có thù gì sao?
Dương Thần lên tiếng chất vấn.
Jerry cười nhạt.
- Ngươi đương nhiên không nhớ, ngươi giết nhiều người như vậy, ngươi nhớ kĩ được tất cả sao? Ngươi có thể đã sớm quên, năm năm trước tại Loaue Belarus, có một thôn nhỏ tên là Watts.
- Watts?
Dương Thẩn lông mày nhíu lại, hắn xác thực không biết có địa phương nào như thế, dù sao cũng chỉ là một địa điểm nhỏ, căn bản cũng không để ý đến tên.
- Ngươi quả nhiên không biết.
Jerry trong mắt tràn đầy lửa giận báo thù.
- Thôn chúng ta chết tổng cộng 180 mạng người, trong đó mấy trẻ nhỏ, chỉ có một mình ta phải đi học bên ngoài, đúng lúc không có trong nhà, đã bị ngươi mang người giết hại hầu như không còn một ai.
- Nguyên nhân chỉ là bên trong làng của chúng ta có địch nhân của các ngươi trà trộn vào, ngươi lại chém tận giết tuyệt một người đều không tha, ngươi cho dù muốn giết, vì sao ngay cả trẻ nhỏ ba tuổi cũng không tha?
- Lẽ nào một tiểu cô nương ba tuổi cũng là lính đánh thuê hóa trang sao? Các ngươi không có năng lực tìm được toàn bộ bọn họ, cứ như vậy lạm sát kẻ vô tội, nhưng lại đem thôn của chúng ta đốt cháy sạch, ngay cả thi thể cũng không lưu lại.
Trong đầu Dương Thần, rốt cục mang máng nhớ lại đoạn chuyện cũ kia, khi đó, đúng là đầu óc mình không khống chế được, nhưng cũng là giết người khát máu thành tính, gần như là giai đoạn nhập ma.
Mơ hồ còn nhớ rõ, bởi vì cái lần giết hại hơn trăm người bình thường kia, sợ rằng chính mình lúc đó vẫn còn chưa đã tay.
Nghe được Jerry khóc rống lên mà nói ra như thế, Dương Thần không khỏi cảm thấy một nỗi thê lương cô tịch.
Coi như mình muốn theo đuổi cuộc sống bình yên an ổn, cho dù muốn sống một cuộc sống bình thường. Sợ rằng, trên cái thế giới này, người hận mình thấu xương cũng sẽ trăm phương nghìn kế mà tìm chính mình báo thù.
Tuy rằng bây giờ nghĩ lại, rất nhiều lần giết người, cùng không phải là chủ tâm của mình, thế nhưng bản thân mình xác thực là một đao phủ, một tên đồ tể, ác ma chân chính.
- Bây giờ, ngươi đã nhớ được chưa?
Nước mắt Jerry biến mất, âm trầm mà nói:
- Ngươi cùng nên chịu trịu phạt đi, vốn là tổ chức đáp ứng sẽ báo thù cho ta, ta mới mang theo thù hận nín nhịn đến tận bây giờ. Thế nhưng ngày hôm nay ngươi đã tìm tới nơi này, ta đây cũng không có ý định sống sót rời khỏi.
Dương Thần lúc này mới từ trong hồi ức tĩnh lại, nghe được lời nói của Jerry, không khỏi cao giọng nói:
- Ngươi muốn làm gì, ngươi cho là kích nổ Fury để giết chết ta là có thể báo thù cho cha mẹ ngươi sao? Đừng mơ mộng hão huyền nữa, ngươi chỉ là giống như ta giết chết càng nhiều người thường hơn mà thôi.
- Thế thì sao? Đây đều là việc ác của ngươi hại ta phải đi trên con đường này, đừng tưởng rằng ta không biết, cho dù ta hôm nay thoát được, ngươi nhất định sẽ phái người giết chết ta, không bằng ta kéo theo hàng tỷ người để chôn cùng ta, tất cả những người này đều bị ngươi hại chết ha ha ha...
Trong tiếng cười như điên dại, Jerry dùng tay mạnh mẽ đập nát một vòng bảo hộ bằng thủy tinh, sau đó đặt tay trên một nút màu đỏ lớn.
Tít tít.
Tiếng cảnh báo vang lên, máy móc vang lên giọng nữ nói:
“Mở ra tính năng Hủy diệt, đếm ngược ba mươi giây, phòng thí nghiệm sẽ kích nổ. Ba mươi... Hai mươi chín...”
- Kết thúc, tất cả đều kết thúc.
Jerry dang rộng hai tay như trút được gánh nặng mà cười điên cuồng.
Dương Thần ngây người, người không thể giết, không thì Fury sẽ bị kích nổ, hiện tại ngay cả phòng thí nghiệm cũng đã bị kích nổ, đây chẳng phải là hoàn toàn không có biện pháp ngăn cản sự bạo tạc của đạn hạt nhân mang tính hủy diệt này hay sao?
Nhìn Jane trong lòng đang hấp hối. Dưong Thần cắn răng, ôm lấy Jane cấp tốc lao ra ngoài.
Phòng thí nghiệm được kích nổ, Fury cũng được kích nổ, chính mình căn bản không có biện pháp ngăn cản, chuyện duy nhất có thể làm lúc này chính là dùng hết khả năng ôm Jane nhanh chóng rời đi.
Mà nếu nói là nổ tung không bằng nói là có một lực lượng lớn từ bên ngoài tác động vào đem cánh cửa phá hủy đi.
Điện lưu cùng hoa lửa bay tán loạn bốn phía, ở bên trong khói bụi mờ mịt đó xuất hiện thân ảnh của một người đàn ông, giẫm lên tấm cửa thép, đi vào trong phòng thí nghiệm.
Người đi tới giống như một Ác Ma đến từ vực sâu, phía sau người đàn ông, hành lang máu đã chảy thành sông, tất cả những người đứng đó thân thể đều bị cắt làm hai đoạn, óc chảy ra như nước, tất cả đều là bảo vệ của phòng thí nghiệm này, mà phương pháp phân thây vô cùng tàn ác.
Hiển nhiên, những người này thành bia đỡ đạn để phát tiết lửa giận.
Dương Thần cuối cùng cũng tìm được căn cứ này, vừa mới đem chuyện Jane bị bắt cóc phát tiết lửa giận một chút, nhưng khi thấy rõ tinh huống trong phòng thí nghiệm, đặc biệt thấy người phụ nữ đang ngã trên mặt đất, trong đầu giống như có một tiếng nổ mạnh.
- Jane!
Dương Thần lao nhanh tới điên cuồng hét lên, một tay đỡ lấy Jane, ôm thân thể người phụ nữ, bàn tay vỗ vỗ khuôn mặt Jane.
- Em tại sao lại như vậy? Em trúng độc rồi?
Dương Thần cuống quít vận “Vãng Niệm Diễn Sinh Kinh”, đối với thân thể Jane kiểm tra một lượt.
Jane yếu ớt thở hổn hển, khóe miệng lộ ra một tia vui mừng, ánh mắt mờ nhạt mà nhìn người đàn Ông đang đứng trước mắt.
- Em... biết anh... nhất định sẽ cứu em... Giống như chín năm trước vậy.
- Đừng nói nữa để anh giải độc cho em.
Dương Thần hốc mắt bắt đầu đỏ lên, hắn vậy mà không có biện pháp kiểm tra ra Jane rốt cuộc trúng độc gì, chỉ có thể phát hiện có một loại độc tố trong cơ thể cô ấy, khiến thân thể cùng cơ năng nhanh chóng xấu đi.
Nhưng là vi loại độc tố này quá mức sền sệt, độ dung hợp cùng máu lại cực cao. Dương Thần chỉ dám cẩn cẩn từng li từng tí mà vận dụng Thiên Địa chi lực tiến hành khai thông đẩy lui một ít độc tố.
Rất nhanh, từ trong miệng Jane phụt ra một ngụm máu tụ.
Thế nhưng, cái này lại làm cho Dương Thần tuyệt vọng hơn, triệu chứng của Jane vậy mà không giảm bớt đi một tí nào.
- Em rốt cuộc bị trúng độc gì vậy, nhanh nói cho anh biết.
Dương Thần lớn tiếng nói.
Máu tươi nhuộm đỏ đôi môi của Jane, cô gái lại là khẽ lắc đầu.
- Là em tự mình phối độc, vì không để cho bọn họ cứu sống em, nên đã dùng một chút kỹ thuật đặc biệt... Sẽ từ từ khiến cơ năng toàn thân đình chỉ. Đã không kịp nữa rồi.
Dương Thần quả thực không thể tin vào chính lỗ tai minh, thân thể giống như bị sét đánh run rẩy, không ngừng lắc đầu.
- Không có khả năng. Không có khả năng.
Đột nhiên nhớ tới cái gì. Dương Thần mạnh mẽ quay đầu lại, nhìn về phía Jerry đang núp ở bảng điều khiển kia, trong mắt một mảng hung lệ.
- Súc sinh, đều là ngươi hại nàng, ngươi nếu như lập tức đưa thuốc giải độc cho cô giáo ngươi, ta sẽ cho ngươi được chết toàn thây.
Jerry cảm thấy một lực lượng thật lớn giống như thiên uy, khiến hai chân y như nhũn ra, đặc biệt thấy cái hành lang tràn đầy mảnh vỡ thi thể kia, quả thực buồn nôn.
Nhưng vì thù hận đối với Dương Thần, lại làm cho y điên cuồng mà cười to nói:
- Ngươi tên Ác ma này, tuy rằng không biết ngươi vì sao tìm được nơi này, nhưng ta cũng nói cho ngươi biết không có cửa đâu. Jane tự tay điều phối độc dược, trên cái thế giới này vốn chỉ có mình cô ta có thể hiểu, chỉ tiếc cô ta chết nhanh quá, ngươi cũng không thể cứu được cô ta đâu.
- Muốn chết.
Sự nhẫn nại của Dương Thần đã đến cực hạn.
Mắt thấy Dương Thần đang có ý ra tay đối với chính mình, Jerry lại hô lớn:
- Ngươi ngàn vạn không được qua đây, nếu như ta chết, phòng thí nghiệm này bởi vì đã được hẹn giờ mà sẽ kích nổ. Đến lúc đó, hai quả Fury đã được hoàn thành ở đây sẽ hoàn toàn nổ tung, không chỉ có ngươi, toàn bộ Bavaria cùng toàn bộ nước Đức đều phải trở thành Địa Ngục nhân gian. Ngươi muốn mạng sống của mấy tỷ con người chôn cùng ta sao?
Sự tức giận của Dương Thần mạnh mẽ nén xuống, quay đầu nhìn về phía Jane.
- Fury, vũ khí mà hắn đang nói, chính là nguyên nhân bọn hắn bắt em tới đây?
Jane vô lực gật đầu.
- Vâng... là em tự đặt tên cho nó.
- Cái kia rốt cuộc là vật gì?
- Là... Một loại vũ khí hạt nhân đời mới. Một quà... tương đương với sức phá hủy của năm trăm quả bom hydro.
- Cái gì...
Dương Thần không khỏi ngơ ngẩn.
Năm trăm quả bom Hydro? Bom Hydro tinh khiết bình thường phóng xạ đã gần nghìn km, cái kia đừng nói nước Đức cùng các nước láng giềng xung quanh, nếu tập trung được kích nổ, chẳng phải toàn bộ châu Âu đều trở thành Địa Ngục sao?
Bắc Phù Dư cùng cái tổ chức kia rốt cuộc là có dã tâm gì, lại chế tạo ra cái vật phản nhân loại này?
- Hắc hắc, vật này lợi hại phải không? Ngươi nêu dám giết ta, ta cũng vui vẻ cho ngươi giết.
Jerry đắc ý cười nói:
- Ngươi tên Ác ma này, trơ mắt nhìn người phụ nữ yêu mến chết ở trước mặt mình, có đúng rất đau khổ hay không? Ha ha ta đợi giờ khắc này lâu lắm rồi, đáng đời ngươi, ngươi nên xuống Địa ngục đi là vừa.
Dương Thần tức nổ phổi, nhưng hắn thực sự không dám cầm mạng sống của mấy tỷ người làm ra quyết định qua loa.
- Thế nào, không dám chứ gì?
Jerry cười ha hả nói:
- Ngày hôm nay ngươi tới thật đúng lúc, ta phải báo thù cho cha, mẹ của ta, cùng muội muội vừa mới ba tuổi của ta.
- Báo thù? Ta với ngươi có thù gì sao?
Dương Thần lên tiếng chất vấn.
Jerry cười nhạt.
- Ngươi đương nhiên không nhớ, ngươi giết nhiều người như vậy, ngươi nhớ kĩ được tất cả sao? Ngươi có thể đã sớm quên, năm năm trước tại Loaue Belarus, có một thôn nhỏ tên là Watts.
- Watts?
Dương Thẩn lông mày nhíu lại, hắn xác thực không biết có địa phương nào như thế, dù sao cũng chỉ là một địa điểm nhỏ, căn bản cũng không để ý đến tên.
- Ngươi quả nhiên không biết.
Jerry trong mắt tràn đầy lửa giận báo thù.
- Thôn chúng ta chết tổng cộng 180 mạng người, trong đó mấy trẻ nhỏ, chỉ có một mình ta phải đi học bên ngoài, đúng lúc không có trong nhà, đã bị ngươi mang người giết hại hầu như không còn một ai.
- Nguyên nhân chỉ là bên trong làng của chúng ta có địch nhân của các ngươi trà trộn vào, ngươi lại chém tận giết tuyệt một người đều không tha, ngươi cho dù muốn giết, vì sao ngay cả trẻ nhỏ ba tuổi cũng không tha?
- Lẽ nào một tiểu cô nương ba tuổi cũng là lính đánh thuê hóa trang sao? Các ngươi không có năng lực tìm được toàn bộ bọn họ, cứ như vậy lạm sát kẻ vô tội, nhưng lại đem thôn của chúng ta đốt cháy sạch, ngay cả thi thể cũng không lưu lại.
Trong đầu Dương Thần, rốt cục mang máng nhớ lại đoạn chuyện cũ kia, khi đó, đúng là đầu óc mình không khống chế được, nhưng cũng là giết người khát máu thành tính, gần như là giai đoạn nhập ma.
Mơ hồ còn nhớ rõ, bởi vì cái lần giết hại hơn trăm người bình thường kia, sợ rằng chính mình lúc đó vẫn còn chưa đã tay.
Nghe được Jerry khóc rống lên mà nói ra như thế, Dương Thần không khỏi cảm thấy một nỗi thê lương cô tịch.
Coi như mình muốn theo đuổi cuộc sống bình yên an ổn, cho dù muốn sống một cuộc sống bình thường. Sợ rằng, trên cái thế giới này, người hận mình thấu xương cũng sẽ trăm phương nghìn kế mà tìm chính mình báo thù.
Tuy rằng bây giờ nghĩ lại, rất nhiều lần giết người, cùng không phải là chủ tâm của mình, thế nhưng bản thân mình xác thực là một đao phủ, một tên đồ tể, ác ma chân chính.
- Bây giờ, ngươi đã nhớ được chưa?
Nước mắt Jerry biến mất, âm trầm mà nói:
- Ngươi cùng nên chịu trịu phạt đi, vốn là tổ chức đáp ứng sẽ báo thù cho ta, ta mới mang theo thù hận nín nhịn đến tận bây giờ. Thế nhưng ngày hôm nay ngươi đã tìm tới nơi này, ta đây cũng không có ý định sống sót rời khỏi.
Dương Thần lúc này mới từ trong hồi ức tĩnh lại, nghe được lời nói của Jerry, không khỏi cao giọng nói:
- Ngươi muốn làm gì, ngươi cho là kích nổ Fury để giết chết ta là có thể báo thù cho cha mẹ ngươi sao? Đừng mơ mộng hão huyền nữa, ngươi chỉ là giống như ta giết chết càng nhiều người thường hơn mà thôi.
- Thế thì sao? Đây đều là việc ác của ngươi hại ta phải đi trên con đường này, đừng tưởng rằng ta không biết, cho dù ta hôm nay thoát được, ngươi nhất định sẽ phái người giết chết ta, không bằng ta kéo theo hàng tỷ người để chôn cùng ta, tất cả những người này đều bị ngươi hại chết ha ha ha...
Trong tiếng cười như điên dại, Jerry dùng tay mạnh mẽ đập nát một vòng bảo hộ bằng thủy tinh, sau đó đặt tay trên một nút màu đỏ lớn.
Tít tít.
Tiếng cảnh báo vang lên, máy móc vang lên giọng nữ nói:
“Mở ra tính năng Hủy diệt, đếm ngược ba mươi giây, phòng thí nghiệm sẽ kích nổ. Ba mươi... Hai mươi chín...”
- Kết thúc, tất cả đều kết thúc.
Jerry dang rộng hai tay như trút được gánh nặng mà cười điên cuồng.
Dương Thần ngây người, người không thể giết, không thì Fury sẽ bị kích nổ, hiện tại ngay cả phòng thí nghiệm cũng đã bị kích nổ, đây chẳng phải là hoàn toàn không có biện pháp ngăn cản sự bạo tạc của đạn hạt nhân mang tính hủy diệt này hay sao?
Nhìn Jane trong lòng đang hấp hối. Dưong Thần cắn răng, ôm lấy Jane cấp tốc lao ra ngoài.
Phòng thí nghiệm được kích nổ, Fury cũng được kích nổ, chính mình căn bản không có biện pháp ngăn cản, chuyện duy nhất có thể làm lúc này chính là dùng hết khả năng ôm Jane nhanh chóng rời đi.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.