Cô Vợ Tổng Giám Đốc Xinh Đẹp Của Tôi

Chương 716: Không hợp lệ.

Mai Can Thái Thiếu Bính

30/03/2013

Rời khỏi khu vực thành phố Trung Hải, trên đường cao tốc xe chạy thưa thớt……

Trong chiếc xe riêng Porsche Cayenne màu đỏ tươi của An Tâm, hai nữ vệ sĩ ngồi ở ghế trước, phụ trách lái xe.

Dương Thần ngồi ở phía sau nắm lấy tay An Tâm, để cho đầu của An Tâm có thể tựa trên vai mình.

Hình như An Tâm đã quá mệt, sau khi dặn dò xong chuyện, thì đã thiếp đi, hoàn toàn không muốn tiếp tục nói chuyện chỉ muốn dựa sát vào Dương Thần như thế.

Sắc mặt Dương Thần chẳng tốt chút nào, không nói nhiều, nhưng ánh mắt lại có vẻ căm hận điều gì đó.

Hầu như sau khi An Tâm nghẹn ngào nói xong những chuyện xảy gia gần đây trong nhà họ An, suy nghĩ đầu tiên của Dương Thần là ……. “Biết trước lúc đầu nên đem thằng ngốc An Tại Hoán với cha con nhà họ Liễu nuôi cá mập ăn một lượt.”

Sự việc nói nhỏ không nhỏ, nói lớn, thì thực ra Dương Thần cũng không xem là lớn.

Nguyên nhân lại là trong một hai tháng gần đây, trên toàn thế giới đều tập trung vào một vấn đề tranh chấp, Trung Quốc ở biển Đông với Philippin tranh chấp quyền sở hữu một quần đảo.

Bất luận xem xét như thế nào cũng là do Philippin kiếm chuyện, cậy vào sự hậu thuẫn về hỏa lực của Hoa kỳ, cáo mượn oai hùng.

Mà cấp cao Trung Quốc tuy rằng bị vô số người dân chửi ngầm bất tài, lại luôn kiên trì không chịu dùng đao dùng súng công kích, nhưng có điều cũng phải, nếu như người dân nói sao họ làm vậy, thì còn gọi gì là lãnh đạo.

Nhưng cũng không để Philippin được lợi gì, liên tục dùng Hạm đội hải quân chống cự ở trên quần đảo, cứ làm tiêu hao như vậy.

Kỳ thực người như Dương Thần có thể hiểu rõ cục diện này. Đối thủ thật sự của Trung Quốc không phải Philippin, mà là kẻ ẩn núp đằng sau Hoa Kỳ, Philippin chẳng qua chỉ là một con cờ đáng thương.

Mặc dù tổ chức đặc biệt Blue Storm của Hoa Kỳ, thực sự không phải quá mạnh, nhưng suy cho cùng trên thế giới hơn sáu mươi tỷ người này, được xem là trong thế giới con người và sinh vật bầy đàn, thực sự có thể thống trị thế giới, không phải siêu cao thủ, cũng chẳng phải tổ chức dị năng siêu cấp, vẫn là tổng hợp lại sức cạnh tranh về khoa học, kinh tế, văn hóa…của mỗi nước. Đây mới là nguồn gốc thúc đẩy xã hội loài người, vũ lực chỉ có thể giết người, không thể tạo ra.

Nếu như Trung Quốc thực sự giao chiến với Philippin thì tiền bạc bị mất, binh lực tổn thương, chỉ khiến cho quân Mỹ đứng đằng sau cười toe toét.

Người ta làm kinh doanh, kết quả như thế nào cũng không thiệt hại, mà Trung Quốc lại tự đâm đầu đi coi tiền như rác thật không lý trí.

Dĩ nhiên chính phủ Trung Quốc cũng không quá ngốc, chặn các cửa thương mại xuất nhập khẩu của Philippin, ngừng cung ứng các mặt hàng nhu yếu phẩm sinh hoạt, khiến người dân Philippin khắp nơi bất mãn.

Đến bây giờ, quân đội ta vẫn còn đối đầu với Hạm đội Philippin trên biển, có lẽ một số người lính nhiệt huyết cảm thấy chịu không nổi, nhưng quân lệnh như núi, họ cũng chỉ có thể trố mắt ra như vậy.

Dương Thần thấy qua vô số trận chiến, cũng hiểu rõ, nếu đánh thật sự sẽ mãnh liệt như thế nào, cho nên mấy cái tin tức kích động trên mạng này cũng chỉ xem qua, trong lòng vẫn hy vọng không đánh mà khuất phục được lòng binh, dù sao số binh sĩ đó cũng chỉ là thân thể máu thịt bình thường, cần gì gây khó dễ với súng đạn chứ.

Nhưng, xét đến cùng, đối với Dương Thần mà nói, chuyện này không liên quan gì đến hắn, chỉ cần nhóm hề đó không nhảy nhót trước mặt hắn, làm phiền cuộc sống của hắn, chuyện cũng không đến lượt hắn phải lo lắng.



Thế mà bắt đầu từ cuối tháng trước, An Tại Hoán lấy tư cách là Gia chủ lợi dụng sự tiện lợi của các cảng khẩu và tàu chở hàng của nhà họ An ở các tỉnh, thành phố phía nam Trung Quốc, mà lặng lẽ vận chuyển các loại nguyên liệu sản xuất và hóa chất vốn bị cấm tiếp tục tiêu thụ đến Philippin.

Các loại nguyên liệu đó, có thể giúp Philippin làm dịu tình trạng cuộc sống túng thiếu ở trong nước, cũng có thể giúp Philippin sản xuất thêm nhiều vũ khí!

Nếu như mâu thuẫn nội bộ của Philippin được xoa dịu, điều này có nghĩa là, bên Hoa Kỳ có thể có thêm thời gian chi viện, còn Trung Quốc thì sẽ khiến dư luận xã hội tiếp tục nóng lên, rất có nguy cơ sẽ gây nên bộc phát các loại tai họa ngầm!

Theo lẽ thường, vào thời điểm quan trọng này, một thương nhân bình thường như An Tại Hoán, không thể nào che mắt hải quan đem hàng hóa vận chuyển đến Philippin được, nhưng Cục điều tra liên bang FBI của Hoa Kỳ lại lén lút đến tìm hắn.

Gián điệp của FBI phụ trách xử lý khâu nhỏ, giúp An Tại Hoán tránh né tai mắt của chính phủ Trung Quốc, đồng thời cho An Tại Hoán lợi nhuận nhiều hơn gấp đôi!

Trước cám dỗ lớn như vậy, An Tại Hoán quả nhiên đã bị lôi cuốn.

Không phải vì hắn ta hoàn toàn tin tưởng FBI, mà vì bản thân hắn ta biết rõ, hắn ta còn có cổ phần của gia tộc Rothschild! Hơn nữa tàu hàng của hắn ta cũng vì có huy hiệu của gia tộc Rothschild mà có thể xin hải quan miễn kiểm tra! Đây chính là đặc quyền lớn nhất của gia tộc truyền kỳ cổ xưa này mà toàn thế giới công nhận!

Nhưng hắn ta lại không biết, FBI cũng vì âm thầm theo dõi được điều này, mới chọn hắn ta làm con đường nhập khẩu.

Do gia tộc Rothschild không độc quyền ở bất kỳ một quốc gia nào, chỉ cần thu được lợi nhuận, việc kinh doanh lại không gây thiệt hại đáng kể đến gia tộc, thì sẽ không từ chối ai cả.

Cho nên dù biết hành động của An Tại Hoán là lợi dụng đặc quyền của gia tộc, gia tộc Rothschild cũng sẽ không phản đối, bởi vì lợi nhuận kiếm được sẽ phải nộp cho Rothschild một phần rất lớn, với lại chẳng may xảy ra chuyện, chỉ cần đẩy trách nhiệm lên người An Tại Hoán, chính phủ Trung Quốc cũng không dám làm gì Rothschild.

Cây kim nào bọc lâu ngày mà chẳng lộ, An Tại Hoán giấu diếm mọi người trong nhà, sau khi tiến hành giao dịch hơn nửa tháng, cuối cùng vẫn là bị cơ quan an ninh của Bộ Quốc phòng và các bộ phận khác phát hiện ra manh mối!

Các lực lượng đặc biệt của Bộ Quốc phòng, dần dần chú ý đến An Tại Hoán, các tàu vận chuyển hànghóa cũng bị bắt ngừng lại.

Gia tộc Rothschild thấy tình hình đã bị bại lộ, cũng đã kiếm được một số tiền lớn, lập tức thu hồi một cách sạch sẽ, chỉ là bí mật bày tỏ với chính phủ Trung Quốc, đem tất cả trách nhiệm đều đổ lên người An Tại Hoán, tuyệt đối không vì quan hệ hợp tác mà nói giúp An Tại Hoán.

Mắt nhìn An Tại Hoán đến bước đường cùng, sắp chính thức bị bắt, bên Hoa Kỳ cũng không bỏ rơi hắn ta, sắp xếp nhân viên đặc công của FBI đưa An Tại Hoán vượt biên qua nước ngoài, khiến cho người của Bộ Quốc phòng không bắt được người.

Tuy rằng chuyện này hơi phí công tốn sức, nhưng là một tác phong đáng quý “ Thiên kim mua mã cốt”, người Mỹ không ngu, muốn cuộc chiến trong tương lai còn có người vì họ dốc sức, thì cần phải đối đãi trân trọng với mỗi con cờ từng bị lợi dụng qua, bằng không thì còn ai dám bán mạng vì họ nữa? Cho nên, họ sẵn lòng cứu An Tại Hoán, cho dù hắn ta đã hết giá trị lợi dụng.

Do đây chỉ là chiến tranh nhân loại bình thường, cũng không có gì đặc thù, nếu không An Tại Hoán tuyệt đối sẽ chạy không thoát.

An Tâm nói xong những chuyện đó, tựa trên vai Dương Thần mắt nhắm lại, lặng im một hồi lâu mới mới tiếp tục thỏ thẻ:

- Trước đó vài ngày, ông biết mình sắp bị bắt, nên ông muốn em cầu cứu anh, để anh nghĩ cách giúp ông. Nhưng, sao em có thể mở miệng được……Nếu như không có anh thì hai cha con em từ lâu đã bị nhà họ Liễu ăn đến không còn xương rồi, ông đã không biết hối cải, còn làm ra những việc phản quốc…



- Nhưng mà em lại không bỏ rơi ông được, bởi vì suy cho cùng ông vẫn là cha của em, nên em rất đau khổ, buổi tối mới uống nhiều rượu như thế, ban ngày còn lên công ty trễ.

Dương Thần thở một tiếng dài, cũng là bản thân quá hờ hững, vẫn là thiếu quan tâm đến người phụ nữ bên cạnh mình.

An Tâm rưng rưng nước mắt gật đầu:

- Xin lỗi…Em biết giấu diếm anh là không đúng, nhưng mà đúng lúc công ty Quốc Tế Ngọc Lôi cũng xảy ra chuyện…Anh lại không phải chỉ thuộc về mình em, em không thể vì người đó gặp chuyện mà khiến anh bỏ rơi chị Lâm mà qua giúp em xử lý mấy chuyện này. Lúc đầu, vì chuyện của Lỗ Dân, em đã cảm thấy rất có lỗi với bác gái và Tổng giám đốc Lâm bọn họ rồi, lần này đối phương lại là người của Bộ Quốc phòng và FBI, em……em thực sự không dám nói…

Dương Thần vuốt vuốt tóc của An Tâm, người phụ nữ này có lẽ là người vợ thứ ba “không hợp lệ” nhất, dường như luôn lo sợ mình sẽ bỏ rơi cô ấy, chuyện gì cũng lo trước lo sau, luôn muốn hùa theo mình, nhưng lại tự làm khổ chính bản thân cô ấy.

- Không có gì đâu, anh giúp em giải quyết vấn đề một chút, em ngoan ngoãn đi theo anh là được.

Dương Thần an ủi An Tâm vài câu, lấy điện thoại ra, suy nghĩ kỹ lưỡng, gọi tới một số điện thoại.

Sau khi bên kia bắt máy, truyền lại tiếng cười dài của một người đàn ông.

- Bạn thân mến của tôi, Diêm Vương Các Hạ, tại sao lại gọi cho tôi vào giờ này, vợ của ông lại gây ra một trận thương chiến đẹp khiến cả thế giới im lặng, không đáng để vợ chồng hai người ăn mừng sao?

- Edward, chuyện của nhà họ An sao lại không nói với tôi.

Dương Thần không chào hỏi nhiều, đi thẳng vào vấn đề. Cho dù những người khác trong gia tộc Rothschild hắn không quen biết, nhưng người bạn hắn quen biết nhiều năm lại là nhân viên nồng cốt mà không báo tin cho mình, Dương Thần có lẽ hơi nổi cáu, Edward không thể không biết.

Edward ở bên đó cười gượng.

- Anh cũng quá thẳng rồi, tôi còn muốn tiếp tục kiếm ăn… Dương Thần, tôi mong anh có thể hiểu, tuy rằng tôi là bạn anh, nhưng cũng là một trong những người được chọn để kế thừa, tôi phải suy nghĩ cho gia tộc mình…

- Chỉ vì vụ làm ăn của An Tại Hoán có thể kiếm lời?

Dương Thần nhíu mày.

- Đúng vậy!

Edward thẳng thắng thừa nhận.

- Đối với gia tộc Rothschild chúng tôi mà nói, quốc gia, dân tộc, lãnh thổ, đều không là gì cả. Chúng tôi có thể đứng vững không ngã, là dựa vào dùng tiền bạc để xây thành trì! Chỉ cần có thể thu lợi nhuận, chúng tôi sẵn sàng làm bất cứ chuyện gì cho dù phải vào địa ngục. Hành động của An Tại Hoán tuy sẽ khiến Trung Quốc rơi vào cảnh ngộ khó xử, nhưng đây không phải chuyện chúng tôi cần cân nhắc. Chúng tôi chỉ quan tâm ông ấy có thể giúp chúng tôi thu được lợi nhuận lớn như thế nào, còn phần kết cục của ông ấy thế nào, thì phải tùy vận mạng của ông ấy. Nếu như tôi nói trước với anh, anh nhất định sẽ ngăn cản, đó chẳng khác nào, mang đến cho gia tộc chúng tôi một sự tổn thất…

Là một thành viên của gia tộc Rothschild, tôi không thể làm điều đó, mong anh có thể hiểu, đồng thời, là bạn của anh, tôi cần nói tiếng xin lỗi với anh.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện bách hợp
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Cô Vợ Tổng Giám Đốc Xinh Đẹp Của Tôi

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook