Cô Vợ Tổng Giám Đốc Xinh Đẹp Của Tôi
Chương 759: Mất đi tu luyện.
Mai Can Thái Thiếu Bính
29/03/2013
Dương Thần đứng nguyên tại chỗ, đầu không hề ngẩng lên, hai tay chống hông, thái độ khó chịu. Nếu như không phải thân là nam tử hán đại trượng phu thì cũng đã chu môi ra giống như con gái rồi.
Cảnh tượng này trong mắt bọn người Cao Thiên Viên và Blue Storm, tất nhiên là bởi Dương Thần đã mất đi tu luyện, căn bản không thể chống lại những đòn tấn công dồn dập của Sukupu, đôi bên đều không rõ thực lực của đối phương.
Ánh đao lóe sáng, Di Di Thiết Hoàn sắc bén chém thẳng vào cánh tay của Dương Thần.
- Ôi!
Cũng không biết là ai đã lên tiếng trước. Trong con mắt của những người đứng chứng kiến cảnh đó lộ ra vẻ khó hiểu.
Chỉ biết là thanh Di Di Thiết Hoàn ấy quả thực đã chém vào cánh tay của Dương Thần, nhưng chiếc đao như có ma thuật, trên lưỡi đao đến một sợi lông của Dương Thần cũng không có, chứ đừng nói đến máu.
Dương Thần lúc này mới thản nhiên liếc nhìn Sukupu một cái, nói:
- Thế nào, xong rồi chứ?
Gương mặt của Sukupu lộ vẻ kinh hoàng, lập tức lắc mình một cái, lui lại vài bước:
- Xem ra tuy ngươi không còn tu luyện, nhưng cơ thể của ngươi lại vẫn cứng rắn như trước, tùy tiện tấn công sẽ không thể làm tổn hại đến ngươi.
Dương Thần cũng không muốn giải thích, vẫn đứng nguyên tại chỗ, trong đầu lại đang nghĩ đến những chuyện sẽ phải làm tiếp theo đây, không hề có hứng thú để ý xem bọn chúng sẽ tấn công mình như thế nào.
Cảm thấy bị coi thường, một tên trong số bọn Cao Thiên Viên toàn thân bọc trong chiếc áo choàng đen, đến bên cạnh Sukupu, giọng khàn khàn tục tằn nói:
- Tổng tướng đại nhân, thân thể của hắn đã cứng rắn như vậy, lại không thể dùng được sức mạnh của ngài, hay là để tôi thử sức, không có Hoa Hạ công pháp, cho dù thân thể của hắn có cứng tới đâu đi chăng nữa cũng sẽ có giới hạn của nó.
Sukupu cười nhẹ một tiếng:
- Bộ xương khô, đừng tự biến mình thành trò cười nữa.
- Không không, cứ việc giở mọi thủ đoạn đi.
Cédric ở phía sau nói:
- Các vị đại ca không cần phải lo lắng xung quanh đây, vì chúng ta đã liên lạc với cảnh sát để phong tỏa vùng này lại rồi, cho dù có xảy ra chuyện gì đi chăng nữa, cũng sẽ không có ai dám tới gần đây đâu.
- Khịt khịt….
Bộ xương khô cười đến chói tai:
- Nếu đã như vậy, tôi cũng không khách khí nữa.
Vừa dứt lời, cái bóng đen ấy đã tung ra hai luồng ánh sáng màu vàng đục mạnh mẽ, hô một tiếng bộ áo choàng bay ra, để lộ ra hình dáng thật sự của hắn ta.
Một bộ xương khô màu vàng đục hiện ra trước mắt mọi người.
Bộ xương khô ngoài hai hốc mắt có hai ngọn lửa lập lòe bên trong ra thì toàn thân đều trống rỗng, hơn nữa giữa mỗi khe hở của các xương còn thấy có làn khói đen lượn lờ xung quanh, vô cùng ma quái.
Đội đột kích Hải Báo lần này toàn là quân tinh nhuệ, nhìn thấy người của mình có dáng vẻ đáng sợ như vậy có vài tên còn thấy sợ hãi lùi lại mấy bước.
Bộ xương khô nghe nói là tướng sĩ của Nhật thời cổ bị chết trong chiến tranh, vì thi thể mãi không được ai mai táng, nên tà niệm không ngừng tích tụ mà biến thành yêu quái, hơn nữa chưa nói đến việc hắn ta đã thu hút vô số các thây ma khác để nhập lại làm một với cơ thể mình, chỉ tính mỗi việc bộ xương kia đã hút bao nhiêu là tinh khí từ hàng nghìn vạn xác chết, có lẽ độ dẻo dai của nó khó ai có thể lường hết được.
Bộ xương khô đã để lộ hình dáng thật của mình, khi tiếp xúc với không khí, bản thân dần trở nên to lớn, làn khói đen vờn quanh mờ ảo, xương cốt bỗng nhiên dài ra, to lớn gấp hơn hai lần so với lúc đầu, trở thành bộ xương khổng lồ cao khoảng 3 mét.
- Minh Vương, để ta thử xem ngươi cứng rắn đến đâu.
Vừa nói vừa nhanh như chớp, bộ xương nhảy một cái đã đến trước mặt Dương Thần.
“Phịch!”
Một quyền cốt như cối xay lớn giáng xuống chỗ Dương thần đang đứng.
Tuy nhiên một quyền ấy có thể làm cho mặt đất xuất hiện một cái hố sâu hoắm, bụi đất bay mù mịt, nhưng lại chẳng hề tổn hại đến một sợi tóc của Dương Thần.
Dương Thần không biết từ lúc nào đã thi triển đến sau lưng bộ xương khô.
Lần này mọi người lại được một phen kinh hãi.
Bị đánh trúng không hề hấn gì, chém không đứt, có thể hiểu là vì bản thân vẫn còn độ rắn chắc như trước, nhưng còn thuật di chuyển tức thời mà không một ai có thể thấy rõ được như thế này thì phải giải thích như thế nào đây?
- Chết tiệt, chẳng lẽ hắn vẫn chưa bị mất đi tu luyện?
Tên da đen Stark kinh hoàng nói.
- Không….không thể có chuyện đó.
Cédric lắc đầu:
- Nếu đã là nhận định của Chủ Thần, thì chắc chắn không sai. Nếu ta đoán không nhầm thì mặc dù tu luyện của hắn không còn, nhưng vì thân thể vẫn còn nên thần kinh phản ứng vẫn còn nhanh nhẹn như vậy, cho nên hắn mới có thể làm được như vậy.
Mọi người nghe nói vậy cũng yên tâm được phần nào, dù sao cũng chỉ có thân thể còn cứng rắn, bọn họ cũng không có gì phải lo lắng quá.
- Khốn kiếp.
Bộ xương khô ra một đòn không trúng, nổi giận đùng đùng, toàn thân hừng hực nộ khí, đột nhiên hiện ra giữa không trung lao về phía Dương Thần.
- Mau tránh ra!
Cédric vừa nhìn thấy, liền chỉ đạo cho mấy tên của đội đột kích Hải Báo đang đứng gần chỗ Dương thần lập tức tránh ra chỗ khác.
Nhưng vẫn chậm mất một chút, có hai tên của đội Hải Báo hít phải làn khói độc màu đen, thân thể trong chốc lát đã mục nát thối rữa, chết vô cùng thê thảm, những tên khác cũng ngay lập tức lùi lại mấy chục bước.
Trong khi đó Dương Thần không hề tránh đi, vẫn đứng nguyên tại chỗ, chỉ bịt mũi, nhăn mày, phẩy phẩy tay, nói:
- Thối quá!
Bộ xương khô thẹn quá hoá giận, cả thân thể to lớn nhanh như cơn lốc, xoay người một cái, mang theo làn khói độc mạnh mẽ lại một lần nữa đánh về phía Dương Thần, bàn tay to lớn mở rộng như muốn túm gọn lấy Dương Thần.
- Chạy đi đâu.
Bộ xương khô hét lớn, Dương Thần vẫn không hề động đậy, hai ngọn lửa trong hốc mắt của bộ xương khô cháy hừng hực.
Nhưng, một cảnh tượng khó tin lại xảy ra…
Chỉ thấy bàn tay bạch cốt to lớn sắp tóm được Dương Thần, đến lúc còn cách một tấc thì đột ngột dừng lại.
Mọi người nghi hoặc không hiểu vì sao bộ xương khô lại đột ngột dừng tấn công.
- Này! Sao ngươi lại đứng đơ ra đó? Còn không mau giải quyết hắn đi!
Stark nôn nóng nói.
Bỗng nhiên toàn bộ khung xương bắt đầu run lên bần bật, phát ra âm thanh khàn khàn:
- Tôi…tôi không bắt được hắn.
Mọi người kinh hãi, rốt cuộc cũng phát hiện ra bộ xương khô đã dùng toàn bộ sức lực của mình, nhưng vẫn không thể đến gần được Dương Thần.
Sukupu tay cầm trường đao, ánh mắt đầy nghi hoặc:
- Làm sao có thể, ta hoàn toàn không cảm nhận được một chút năng lượng dao động nào, rốt cuộc là chuyện gì đây?
Đúng như Sukupu nói hai tên yêu quái khác của Cao Thiên Viên cũng thấy khó hiểu. Yêu quái vốn dĩ nhạy cảm hơn loài người khi cảm nhận sự dao động của không gian, nhưng chúng lại không thể nhìn ra Dương Thần rốt cuộc đã dùng thủ đoạn gì khiến lực tấn công mạnh mẽ của bộ xương khô không cách nào tiếp cận được.
Hơn nữa, khói độc của bộ xương khô cho dù là yêu quái cũng khó có thể chống lại được, vậy mà Dương Thần hít vào cũng không hề có chút phản ứng gì, chỉ nói “rất thối”…
Dương Thần hờ hững ngẩng đầu, thần sắc mệt mỏi, nhẹ nhàng nói:
- Giải tán.
Mọi người không hiểu câu nói của Dương thần có ý gì, cái gì mà giải tán?
Nhưng chuyện xảy ra ngay sau đó khiến tất cả mọi người như bị hàn băng đâm thấu xương, tim như tức thì rơi vào đầm lầy hắc ám.
Bộ xương khô lúc nãy còn oai phong dung mãnh là vậy, đột nhiên từng khúc sương trên cơ thể giống như bị phong hóa lâu năm giữa sa mạc, chỉ cần một va đập nhỏ cũng có thể tan thành cát bụi.
Đúng như vậy, từng chút, từng chút một trên cơ thể bộ xương khô tan ra như cát bụi chỉ trong nháy mắt đã biến mất không chút dấu vết.
Chỉ có hai con mắt màu vàng lập lòe như ma chơi là tắt sau cùng, khoảnh khắc hai đốm lửa ấy tắt thì toàn bộ xương cốt, cũng như làn khói độc mờ ảo cũng đã sớm tiêu tan rồi.
- Bộ xương khô sao có thể…
Con yêu quái
Kejoro mặc bộ ki-mô-nô đỏ che mồm, lảo đảo lùi lại.
Cả biệt đội đột kích Hải Báo đều trợn mắt há hốc mồm, tay cầm súng run rẩy.
Cédric và Stark sắc mặt cứng ngắc, ánh mắt đầy vẻ kinh hãi.
Lần này, những người có mặt ở đó đều đã rõ, người đàn ông này căn bản không hề bị phế đi tu luyện.
Sukupu vẻ mặt trầm ngâm, sát khí hừng hực, tay nắm chặt Di Di Thiết Hoàn, nói:
- Tuy ta bây giờ không thể lí giải được vì sao ngươi không hề làm dao dộng năng lượng nhưng vẫn có thể loại bỏ được thuộc hạ của ta, nhưng rõ ràng là thực lực của ngươi vẫn cao thâm khó lường, chúng ta đúng là thất sách rồi. Ta thiết nghĩ, bây giờ ngoài liều một phen sống chết, ngoài ra cũng chẳng còn cách nào khác.
- Tổng tướng đại nhân, để tôi và Phi Đầu giúp ngài một tay.
Kejoro quát lên một tiếng cùng với yêu nam thanh tú bên cạnh ra hiệu bằng ánh mắt, cùng đưa ra quyết định liều chết một phen.
Trong nháy mắt, mái tóc đen dài của Kejoro xõa ra tung bay đầy trời, biến thành những mũi tên vô cùng sắc nhọn, giống như thiên nữ tán hoa, nhưng đấy đều là những mũi tên trí mạng, tiếng xé gió chói tai, toàn bộ hướng thẳng về phía Dương Thần.
Còn tên Phi Đầu thì không biết từ đâu một đống đầu người bay ra từ cổ hắn ta.
Động tác tay nhanh đến nỗi khiến người khác phải hoa mắt chóng mặt, mà giữa không trung cái đầu người lấy hai tai làm cánh, mồm, mũi, hai mắt, hai tai nhảy múa trên sợi tơ.
Sợi tơ gần như trong suốt này lại có thể dễ dàng cắt đứt được cả ngọc thạch, có thể thấy chỗ Dương Thần đang đứng bị bao vây tứ phía chỉ còn một khoảng trống nhỏ xung quanh.
- Áo nghĩa, minh kính chỉ thủy, anh.
Sukupu và hai tên thuộc hạ phối hợp không chút sơ hở, Dương Thần lại rơi vào một khung cảnh mơ hồ, xung quanh người hắn có vô số những bông hoa anh đào màu hồng phấn rơi xuống…
Mà những bông hoa anh đào ấy lại giống như những hạt mưa bụi bồng bềnh bồng bềnh như những đợt sóng giữa không trung.
Dương Thần hờ hững đứng tại chỗ, ngắm nhìn những đóa hoa anh đào đang nhảy múa quanh thân mình, khi những bông hoa ấy gần chạm đến người hắn, những đóa hoa bé nhỏ ấy lại biến thành yêu hỏa nóng rực, quanh những đóa hoa phát ra ánh vàng rực rỡ.
Con yêu quái thứ ba của bọn Cao Thiên Viên đột nhiên phát lực, Cédric của Blue Storm và Stark mặt mày hớn hở, xem ra những người này quả không tầm thường, không biết chừng còn có cơ hội…
Mũi tên, sợi tơ cắt, và đóa hoa lửa bay đầy trời kia cùng phối hợp lại tạo nên một nhà tù thiên mệnh không một ai có thể thoát khỏi.
Cảnh tượng này trong mắt bọn người Cao Thiên Viên và Blue Storm, tất nhiên là bởi Dương Thần đã mất đi tu luyện, căn bản không thể chống lại những đòn tấn công dồn dập của Sukupu, đôi bên đều không rõ thực lực của đối phương.
Ánh đao lóe sáng, Di Di Thiết Hoàn sắc bén chém thẳng vào cánh tay của Dương Thần.
- Ôi!
Cũng không biết là ai đã lên tiếng trước. Trong con mắt của những người đứng chứng kiến cảnh đó lộ ra vẻ khó hiểu.
Chỉ biết là thanh Di Di Thiết Hoàn ấy quả thực đã chém vào cánh tay của Dương Thần, nhưng chiếc đao như có ma thuật, trên lưỡi đao đến một sợi lông của Dương Thần cũng không có, chứ đừng nói đến máu.
Dương Thần lúc này mới thản nhiên liếc nhìn Sukupu một cái, nói:
- Thế nào, xong rồi chứ?
Gương mặt của Sukupu lộ vẻ kinh hoàng, lập tức lắc mình một cái, lui lại vài bước:
- Xem ra tuy ngươi không còn tu luyện, nhưng cơ thể của ngươi lại vẫn cứng rắn như trước, tùy tiện tấn công sẽ không thể làm tổn hại đến ngươi.
Dương Thần cũng không muốn giải thích, vẫn đứng nguyên tại chỗ, trong đầu lại đang nghĩ đến những chuyện sẽ phải làm tiếp theo đây, không hề có hứng thú để ý xem bọn chúng sẽ tấn công mình như thế nào.
Cảm thấy bị coi thường, một tên trong số bọn Cao Thiên Viên toàn thân bọc trong chiếc áo choàng đen, đến bên cạnh Sukupu, giọng khàn khàn tục tằn nói:
- Tổng tướng đại nhân, thân thể của hắn đã cứng rắn như vậy, lại không thể dùng được sức mạnh của ngài, hay là để tôi thử sức, không có Hoa Hạ công pháp, cho dù thân thể của hắn có cứng tới đâu đi chăng nữa cũng sẽ có giới hạn của nó.
Sukupu cười nhẹ một tiếng:
- Bộ xương khô, đừng tự biến mình thành trò cười nữa.
- Không không, cứ việc giở mọi thủ đoạn đi.
Cédric ở phía sau nói:
- Các vị đại ca không cần phải lo lắng xung quanh đây, vì chúng ta đã liên lạc với cảnh sát để phong tỏa vùng này lại rồi, cho dù có xảy ra chuyện gì đi chăng nữa, cũng sẽ không có ai dám tới gần đây đâu.
- Khịt khịt….
Bộ xương khô cười đến chói tai:
- Nếu đã như vậy, tôi cũng không khách khí nữa.
Vừa dứt lời, cái bóng đen ấy đã tung ra hai luồng ánh sáng màu vàng đục mạnh mẽ, hô một tiếng bộ áo choàng bay ra, để lộ ra hình dáng thật sự của hắn ta.
Một bộ xương khô màu vàng đục hiện ra trước mắt mọi người.
Bộ xương khô ngoài hai hốc mắt có hai ngọn lửa lập lòe bên trong ra thì toàn thân đều trống rỗng, hơn nữa giữa mỗi khe hở của các xương còn thấy có làn khói đen lượn lờ xung quanh, vô cùng ma quái.
Đội đột kích Hải Báo lần này toàn là quân tinh nhuệ, nhìn thấy người của mình có dáng vẻ đáng sợ như vậy có vài tên còn thấy sợ hãi lùi lại mấy bước.
Bộ xương khô nghe nói là tướng sĩ của Nhật thời cổ bị chết trong chiến tranh, vì thi thể mãi không được ai mai táng, nên tà niệm không ngừng tích tụ mà biến thành yêu quái, hơn nữa chưa nói đến việc hắn ta đã thu hút vô số các thây ma khác để nhập lại làm một với cơ thể mình, chỉ tính mỗi việc bộ xương kia đã hút bao nhiêu là tinh khí từ hàng nghìn vạn xác chết, có lẽ độ dẻo dai của nó khó ai có thể lường hết được.
Bộ xương khô đã để lộ hình dáng thật của mình, khi tiếp xúc với không khí, bản thân dần trở nên to lớn, làn khói đen vờn quanh mờ ảo, xương cốt bỗng nhiên dài ra, to lớn gấp hơn hai lần so với lúc đầu, trở thành bộ xương khổng lồ cao khoảng 3 mét.
- Minh Vương, để ta thử xem ngươi cứng rắn đến đâu.
Vừa nói vừa nhanh như chớp, bộ xương nhảy một cái đã đến trước mặt Dương Thần.
“Phịch!”
Một quyền cốt như cối xay lớn giáng xuống chỗ Dương thần đang đứng.
Tuy nhiên một quyền ấy có thể làm cho mặt đất xuất hiện một cái hố sâu hoắm, bụi đất bay mù mịt, nhưng lại chẳng hề tổn hại đến một sợi tóc của Dương Thần.
Dương Thần không biết từ lúc nào đã thi triển đến sau lưng bộ xương khô.
Lần này mọi người lại được một phen kinh hãi.
Bị đánh trúng không hề hấn gì, chém không đứt, có thể hiểu là vì bản thân vẫn còn độ rắn chắc như trước, nhưng còn thuật di chuyển tức thời mà không một ai có thể thấy rõ được như thế này thì phải giải thích như thế nào đây?
- Chết tiệt, chẳng lẽ hắn vẫn chưa bị mất đi tu luyện?
Tên da đen Stark kinh hoàng nói.
- Không….không thể có chuyện đó.
Cédric lắc đầu:
- Nếu đã là nhận định của Chủ Thần, thì chắc chắn không sai. Nếu ta đoán không nhầm thì mặc dù tu luyện của hắn không còn, nhưng vì thân thể vẫn còn nên thần kinh phản ứng vẫn còn nhanh nhẹn như vậy, cho nên hắn mới có thể làm được như vậy.
Mọi người nghe nói vậy cũng yên tâm được phần nào, dù sao cũng chỉ có thân thể còn cứng rắn, bọn họ cũng không có gì phải lo lắng quá.
- Khốn kiếp.
Bộ xương khô ra một đòn không trúng, nổi giận đùng đùng, toàn thân hừng hực nộ khí, đột nhiên hiện ra giữa không trung lao về phía Dương Thần.
- Mau tránh ra!
Cédric vừa nhìn thấy, liền chỉ đạo cho mấy tên của đội đột kích Hải Báo đang đứng gần chỗ Dương thần lập tức tránh ra chỗ khác.
Nhưng vẫn chậm mất một chút, có hai tên của đội Hải Báo hít phải làn khói độc màu đen, thân thể trong chốc lát đã mục nát thối rữa, chết vô cùng thê thảm, những tên khác cũng ngay lập tức lùi lại mấy chục bước.
Trong khi đó Dương Thần không hề tránh đi, vẫn đứng nguyên tại chỗ, chỉ bịt mũi, nhăn mày, phẩy phẩy tay, nói:
- Thối quá!
Bộ xương khô thẹn quá hoá giận, cả thân thể to lớn nhanh như cơn lốc, xoay người một cái, mang theo làn khói độc mạnh mẽ lại một lần nữa đánh về phía Dương Thần, bàn tay to lớn mở rộng như muốn túm gọn lấy Dương Thần.
- Chạy đi đâu.
Bộ xương khô hét lớn, Dương Thần vẫn không hề động đậy, hai ngọn lửa trong hốc mắt của bộ xương khô cháy hừng hực.
Nhưng, một cảnh tượng khó tin lại xảy ra…
Chỉ thấy bàn tay bạch cốt to lớn sắp tóm được Dương Thần, đến lúc còn cách một tấc thì đột ngột dừng lại.
Mọi người nghi hoặc không hiểu vì sao bộ xương khô lại đột ngột dừng tấn công.
- Này! Sao ngươi lại đứng đơ ra đó? Còn không mau giải quyết hắn đi!
Stark nôn nóng nói.
Bỗng nhiên toàn bộ khung xương bắt đầu run lên bần bật, phát ra âm thanh khàn khàn:
- Tôi…tôi không bắt được hắn.
Mọi người kinh hãi, rốt cuộc cũng phát hiện ra bộ xương khô đã dùng toàn bộ sức lực của mình, nhưng vẫn không thể đến gần được Dương Thần.
Sukupu tay cầm trường đao, ánh mắt đầy nghi hoặc:
- Làm sao có thể, ta hoàn toàn không cảm nhận được một chút năng lượng dao động nào, rốt cuộc là chuyện gì đây?
Đúng như Sukupu nói hai tên yêu quái khác của Cao Thiên Viên cũng thấy khó hiểu. Yêu quái vốn dĩ nhạy cảm hơn loài người khi cảm nhận sự dao động của không gian, nhưng chúng lại không thể nhìn ra Dương Thần rốt cuộc đã dùng thủ đoạn gì khiến lực tấn công mạnh mẽ của bộ xương khô không cách nào tiếp cận được.
Hơn nữa, khói độc của bộ xương khô cho dù là yêu quái cũng khó có thể chống lại được, vậy mà Dương Thần hít vào cũng không hề có chút phản ứng gì, chỉ nói “rất thối”…
Dương Thần hờ hững ngẩng đầu, thần sắc mệt mỏi, nhẹ nhàng nói:
- Giải tán.
Mọi người không hiểu câu nói của Dương thần có ý gì, cái gì mà giải tán?
Nhưng chuyện xảy ra ngay sau đó khiến tất cả mọi người như bị hàn băng đâm thấu xương, tim như tức thì rơi vào đầm lầy hắc ám.
Bộ xương khô lúc nãy còn oai phong dung mãnh là vậy, đột nhiên từng khúc sương trên cơ thể giống như bị phong hóa lâu năm giữa sa mạc, chỉ cần một va đập nhỏ cũng có thể tan thành cát bụi.
Đúng như vậy, từng chút, từng chút một trên cơ thể bộ xương khô tan ra như cát bụi chỉ trong nháy mắt đã biến mất không chút dấu vết.
Chỉ có hai con mắt màu vàng lập lòe như ma chơi là tắt sau cùng, khoảnh khắc hai đốm lửa ấy tắt thì toàn bộ xương cốt, cũng như làn khói độc mờ ảo cũng đã sớm tiêu tan rồi.
- Bộ xương khô sao có thể…
Con yêu quái
Kejoro mặc bộ ki-mô-nô đỏ che mồm, lảo đảo lùi lại.
Cả biệt đội đột kích Hải Báo đều trợn mắt há hốc mồm, tay cầm súng run rẩy.
Cédric và Stark sắc mặt cứng ngắc, ánh mắt đầy vẻ kinh hãi.
Lần này, những người có mặt ở đó đều đã rõ, người đàn ông này căn bản không hề bị phế đi tu luyện.
Sukupu vẻ mặt trầm ngâm, sát khí hừng hực, tay nắm chặt Di Di Thiết Hoàn, nói:
- Tuy ta bây giờ không thể lí giải được vì sao ngươi không hề làm dao dộng năng lượng nhưng vẫn có thể loại bỏ được thuộc hạ của ta, nhưng rõ ràng là thực lực của ngươi vẫn cao thâm khó lường, chúng ta đúng là thất sách rồi. Ta thiết nghĩ, bây giờ ngoài liều một phen sống chết, ngoài ra cũng chẳng còn cách nào khác.
- Tổng tướng đại nhân, để tôi và Phi Đầu giúp ngài một tay.
Kejoro quát lên một tiếng cùng với yêu nam thanh tú bên cạnh ra hiệu bằng ánh mắt, cùng đưa ra quyết định liều chết một phen.
Trong nháy mắt, mái tóc đen dài của Kejoro xõa ra tung bay đầy trời, biến thành những mũi tên vô cùng sắc nhọn, giống như thiên nữ tán hoa, nhưng đấy đều là những mũi tên trí mạng, tiếng xé gió chói tai, toàn bộ hướng thẳng về phía Dương Thần.
Còn tên Phi Đầu thì không biết từ đâu một đống đầu người bay ra từ cổ hắn ta.
Động tác tay nhanh đến nỗi khiến người khác phải hoa mắt chóng mặt, mà giữa không trung cái đầu người lấy hai tai làm cánh, mồm, mũi, hai mắt, hai tai nhảy múa trên sợi tơ.
Sợi tơ gần như trong suốt này lại có thể dễ dàng cắt đứt được cả ngọc thạch, có thể thấy chỗ Dương Thần đang đứng bị bao vây tứ phía chỉ còn một khoảng trống nhỏ xung quanh.
- Áo nghĩa, minh kính chỉ thủy, anh.
Sukupu và hai tên thuộc hạ phối hợp không chút sơ hở, Dương Thần lại rơi vào một khung cảnh mơ hồ, xung quanh người hắn có vô số những bông hoa anh đào màu hồng phấn rơi xuống…
Mà những bông hoa anh đào ấy lại giống như những hạt mưa bụi bồng bềnh bồng bềnh như những đợt sóng giữa không trung.
Dương Thần hờ hững đứng tại chỗ, ngắm nhìn những đóa hoa anh đào đang nhảy múa quanh thân mình, khi những bông hoa ấy gần chạm đến người hắn, những đóa hoa bé nhỏ ấy lại biến thành yêu hỏa nóng rực, quanh những đóa hoa phát ra ánh vàng rực rỡ.
Con yêu quái thứ ba của bọn Cao Thiên Viên đột nhiên phát lực, Cédric của Blue Storm và Stark mặt mày hớn hở, xem ra những người này quả không tầm thường, không biết chừng còn có cơ hội…
Mũi tên, sợi tơ cắt, và đóa hoa lửa bay đầy trời kia cùng phối hợp lại tạo nên một nhà tù thiên mệnh không một ai có thể thoát khỏi.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.