Cô Vợ Tổng Giám Đốc Xinh Đẹp Của Tôi

Chương 1321: Nội giới - ngoại giới

Mai Can Thái Thiếu Bính

24/07/2013

- “Đồ sơn kim đan lục”? Luyện đan phổ?

Dương Thần sửng sốt, Cửu vĩ hồ ly này là có chủ ý gì?

Truyền thuyết, Đồ Sơn Thị Nãi này là vợ của Cổ Hoàng Đại Vũ, cũng nghe đồn là Cửu vĩ hồ linh. Đến bây giờ, đây quả thật chính là luyện đan phổ vốn có trong tộc của Ngọc Tuyết Ngưng.

Ngọc Tuyết Ngưng thản nhiên nói:

- Bộ tộc Cửu vĩ của ta từ thời kỳ cổ xưa đã có quan hệ với tu sĩ loài người, giành được các phương pháp luyện đan và vô số phương thuốc. Chỉ là Yêu tộc chúng ta cũng không am hiểu luyện đan, cũng không như tu sĩ nhân loại bình thường cần đan dược giúp đỡ. Cho nên luyện đan phổ này ở chỗ Bổn cung cũng không được trọng dụng.

- Bổn cung thấy ngươi có được Hỗn Độn đỉnh, lại tu luyện “Vãng niệm diễn sinh kinh”. Có thể dễ dàng sử dụng Tam Muội chân hỏa, chỉ sợ luyện đan cũng sớm đã học xong.

- Ngươi cầm đan phổ này nghiên cứu, bên trong có không ít phương thuốc là tuyệt mật thượng cổ. Có thể luyện chế ra Thượng phẩm, Cực phẩm, thậm chí là đan dược Tiên phẩm.

- Mà thân thể Long tộc, bất kể là long huyết, long cốt hay là các loại long lân đều là trân phẩm luyện đan. Nếu sau khi ngươi giết Long tộc có ý muốn học, có thể thử lấy để làm nguyên liệu luyện đan.

Dương Thần cực kỳ động tâm, mỗi thứ trong đan phổ này đều khiến hắn vô cùng yêu thích, không khỏi trịnh trọng hỏi:

- Vì sao lại giúp tôi?

Ngọc Tuyết Ngưng cười khẽ,

- Dù sao cũng là thay Ngọc Hồ cung ta đi tỷ thí, hơn nữa tu vi của ngươi lại kém cỏi, đương nhiên phải giúp một chút…

Dương Thần ngờ vực bỏ cuốn sách không rõ chất vào vào nhẫn tu di, nghiêm túc nói,

- Cảm ơn.

- Không cần nói cảm ơn, so với việc nói những lời vô dụng này, không bằng tra rõ ràng cho Bổn cung xem, rốt cuộc là ai giúp Cầu Vô Cương.

Ngọc Tuyết Ngưng híp mắt nói:

- Bổn cung biết, vừa rồi ngươi suy nghĩ cái gì. Nhưng ngươi không nói, Bổn cung cũng không muốn hỏi nhiều. Nếu không còn chuyện gì nữa thì xuất phát đi, tình nhân nhỏ Tuệ Lâm của ngươi, Bổn cung sẽ thay ngươi chăm sóc.

Dương Thần bất đắc dĩ trong lòng, thật đúng là không gì qua khỏi mắt xanh của cô.

Bản thân thật sự là có dự đoán, có thể là Văn Thao kia cũng còn sống mà chạy vào Vạn yêu giới tạo nên tất cả những chuyện này.

Văn Thao kia có thể cắn nuốt loài người, nói vậy thì cũng có thể cắn nuốt Yêu tộc, nếu dựa theo bộ dáng sau khi gã cắn nuốt mà biến thành, lại nắm trong tay năng lực và trí nhớ của cơ thể kia, vậy gã ở Vạn Yêu giới có thể mạnh hơn nhiều so với bên ngoài!

Bên ngoài giới, cho dù cắn nuốt thêm vài người, cũng không thể phát sinh tính chất bay vọt.

Nhưng ở Vạn Yêu giới này, đám Thiên yêu Thiên ma này đều là cao thủ có được sức kiên trì chịu đựng lớn vô cùng.

Nếu Văn Thao không ngừng mà cắn nuốt, thực lực có thể nói là tăng vọt!

Hơn nữa, gã có thể biến thành các loại hình thái, rất khó bắt được, khó lòng phòng bị!

Đối với cái này, Dương Thần vô cùng không yên. Phải biết rằng bên ngoài giới, chính mình cũng chỉ có thể dùng Hỗn Độn đỉnh để trấn áp gã, hiện giờ nếu gã thật sự còn sống, thực lực của mình giảm đi ít nhiều, tu vi của gã lại có thể nhanh chóng tăng lên, bản thân sao có thể đấu với gã?

Nhưng băn khoăn lo lắng cũng không làm được gì, Dương Thần sau khi đơn giản từ biệt Tuệ Lâm, liền từ Ngọc Hồ cung xuất phát hướng về phía núi Xích Long Tuyết.



Tuệ Lâm sau khi biết được tâm ý của Dương Thần, càng hiện ra tâm tư gấp gáp, khó tránh vẻ mặt lo lắng.

Bóng dáng Ngọc Tuyết Ngưng chợt lóe lên, đi tới bên người Tuệ Lâm, giễu cợt nói:

- Cứ như vậy luyến tiếc, chẳng lẽ còn muốn động phòng xong mới để tình lang của cô đi sao?

Tuệ Lâm liên tục lắc đầu, khuôn mặt lại hồng hồng, cũng không biết là nói trúng rồi hay là không muốn.

Ngọc Tuyết Ngưng có chút không nói nổi với cô bé này, khẽ thở dài một hơi:

- Nhân những ngày đi ra ngoài này của hắn, cô nên yên tâm theo ta tu luyện, tu vi của cô đến đến đỉnh cao Hậu thiên. Bổn cung tự mình hướng dẫn cô, không đến vài ngày có thể bước vào cảnh giới Tiên Thiên. Đến lúc đó để Dương Thần cho cô chút đan dược, đến Tiên Thiên đại viên mãn cũng không cần bao lâu nữa.

- Trong Vạn Yêu giới này, ngay cả tu viHóa Thần cũng chưa tới, kỳ thực là nguy cơ tứ phía. Những tỳ nữ này của tôi đều mạnh hơn cô không biết bao nhiêu lần, cô không muốn kéo chân của Dương Thần, thì hãy tập trung tinh thần, bình ổn tu luyện.

Với cao thủ đỉnh cao cửu phẩm như Ngọc Tuyết Ngưng, tu luyện Hóa Thần trở xuống, thật rất giống đồ chơi dành cho con nít. Bởi vì chỉ có Hóa Thần kỳ là tính tuyệt đối cần cảnh giới thể ngộ, không thể hỗ trợ từ ngoại lực, cho nên cô cũng nói được cực kỳ tự tin.

Tuệ Lâm nghe xong lời này, trong mắt không khỏi lộ lên khát vọng mãnh liệt, cô quả thật chịu đủ cảm giác làm “Con ký sinh” rồi, cũng không cần biết nhiều lắm, tràn đầy quyết tâm gật đầu.



Ngoài giới, khách sạn quốc tế Thanh Long Yến Kinh .

Nơi này do hội Thanh Long đứng phía sau bỏ vốn xây dựng thành khách sạn lâm viên, cho dù trong mùa đông khắc nghiệt cũng sẽ không thiếu những người tới thăm.

Vừa vặn là ngày ánh nắng tươi sáng, tuy gió lạnh từng trận, nhưng dưới ánh mặt trời cũng trở nên không quá lạnh.

Trên sân bóng bên ngoài, một bóng dáng nho nhỏ đang nhanh chóng di chuyển, đem theo một đường bóng xảo quyệt chuẩn xác đánh trở về.

Mà ở đối diện cô, một cô gái thanh xuân sức sống, lại là có chút trứng chọi đá, mồ hôi túa ra như mưa, đã sắp không theo kịp tiết tấu đánh trả của quả bóng kia.

Cuối cùng, lại một lần nữa bóng rơi xuống trong sân, không thể tiếp, người buộc tóc một thân phấn hồng buồn bực vung vợt bóng bàn.

- Đừng đánh nữa đừng đánh nữa! Bắt nạt người quá! Chờ chú quay lại, chị cũng muốn chú ấy dạy chị công phu! Tiểu quái vật, chạy nhanh như vậy không mệt à?

Đường Đường liến thoắng oán trách, đi đến nhà tránh nắng bên cạnh sân bóng, cầm một ly đồ uống trên bàn, ‘ừng ực’ rót vào miệng.

- Chậm thôi, ai dạy con uống trà lỗ mãng như vậy, sắp lập gia đình rồi còn giống trẻ con.

Đường Uyển bên cạnh dạy dỗ.

Giống như trang phục đôi, Đường Uyển cũng mặc một bộ đồ thể thao hồng, bím tóc đuôi ngựa được buộc túm phía sau, đang ngồi trên ghế nghỉ ngơi. Nhưng thân thể đầy đặn kinh người, khiến áo thể thao của cô to hơn vài số.

- Sợ cái gì, dù sao ở đây hôm nay đều là con gái, thục nữ cái gì, trước mặt đàn ông giả bộ chút là được rồi.

Đường Đường ợ một cái nói.

Lúc này, một thân áo phông trắng, váy thể thao ngắn, Lam Lam giống như một trận lốc xoáy nhỏ chạy tới bên bàn, đôi mắt trông mong nhìn đồ uống trên tay Đường Đường, quay đầu nhìn Lâm Nhược Khê bàn bên kia.

- Mẹ, Lam Lam cũng muốn uống nước ngọt

Lâm Nhược Khê đeo kính đen, đang dựa vào ghế sô pha xem tạp chí tài chính và kinh tế, nghe thấy tiếng nói của con gái, tùy tay đem bình nước cho cô.

Lam Lam chu môi,



- Lam Lam muốn uống nước ngọt của chị Đường Đường, không muốn uống nước.

Lâm Nhược Khê lúc này mới đứng dậy, tháo kính đen xuống, sắc mặt không vui nói:

- Lại không ngoan rồi, nói với con bao nhiều lần rồi, trong nước ngọt có rất nhiều đường, càng uống càng béo. Đây là đồ uống dinh dưỡng cho con, vị hoa quả, uống vào sẽ không béo.

Lam Lam tủi thân nhận bình nước, dẹt miệng giống như bị đánh.

- Chị Nhược Khê, chị cũng quá nghiêm khắc nha, Lam Lam nhỏ như vậy, béo một chút cũng không nên thế. Đây không phải là đứa trẻ mập mạp sao, quá đáng yêu nha.

Đường Đường cảm thấy đứa nhỏ này rất đáng thương.

- Đúng vậy, Nhược Khê, đồ uống vận động này kỳ thật không nhiều nhiệt lượng, để con bé uống đi, dù sao sau này luyện công rồi cũng tốt thôi, gầy lại cũng đơn giản.

Đường Uyển cũng khuyên nhủ.

Lâm Nhược Khê thở dài, bỏ chai nước chưa mở nắp của Lam Lam lại.

Bé mập lần này mặt mày hớn hở, hai má cọ trên đùi Đường Đường:

- Chị Đường Đường thật tốt.

Đường Đường nhe răng với cô:

- Tốt cái gì mà tốt, biết chị tốt còn không cho chị mặt mũi, thua chị một ván cũng khó như vậy sao?

Lam lam chu môi,

- Là chị quá chậm, Lam Lam lần đầu tiên đánh đã đánh tốt hơn chị rồi…

- Chị… tiểu quỷ này… chị đánh vào mông em!

Đường Đường buông đồ uống, làm bộ muốn bắt Lam Lam.

Nhưng Lam Lam thật sự rất nhanh nhẹn, nhanh như chớp bỏ chạy cách một khoảng xa, bắt đầu mở nắp đồ uống, vẫn không quên muốn uống.

Nhìn con gái đuổi theo Lam Lam chạy khắp nơi, Đường Uyển có chút không nói được, cười nhạt một tiếng, nói với Lâm Nhược Khê:

- Tuổi trẻ thật tốt, giống như chúng ta, tính là có thân thể và thể lực, cũng không cách nào chơi vui vẻ như vậy.

Vốn tưởng Lâm Nhược Khê ít nhất sẽ đáp một tiếng, nhưng sau khi nói xong Đường Uyển phát hiện, Lâm Nhược Khê ngồi trên ghế, yên lặng ngẩn người, ánh mắt không có tiêu điểm, cũng không biết đang nghĩ cái gì.

- Đang lo lắng Dương Thần?

Đường Uyển mỉm cười khuyên:

- Tinh thần em không tốt, hôm nay ra ngoài thả lỏng đừng suy nghĩ nữa. Anh ấy nhất định không có việc gì, chúng ta không thể để mình rối loạn đầu trận tuyến, phải ngoan ngoãn chờ anh ấy về.

Lâm Nhược Khê cũng mãnh liệt hoàn hồn, sau khi sửng sốt, lộ ra thần sắc ngượng ngùng:

- Không, em biết chồng em nhất định không có việc gì, em là đang nghĩ chuyện khác…

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện Đam Mỹ
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Cô Vợ Tổng Giám Đốc Xinh Đẹp Của Tôi

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook