Cô Vợ Tổng Giám Đốc Xinh Đẹp Của Tôi
Chương 812: Sát ý
Mai Can Thái Thiếu Bính
29/03/2013
- Không tồi.
Trong mắt Lý Mạc Thân ánh lên vẻ khen ngợi, nói:
- Cũng nhờ tin tức mà ngươi cung cấp đã nhắc nhở bọn ta tầm quan trọng của tên què đó. Hoa Vũ tuy không kịp xử lí xong những việc này, để đi cùng ngươi đến Đường Môn, nhưng những thành viên Viêm Hoàng Thiết Lữ khác cũng đã tìm được tên thanh niên què tên Văn Thao ấy. Hắn ta hiện đang chuẩn bị vào trường đại học Yến Kinh, đều là do Ninh Quang Diệu âm thầm đưa vào.
- Nhưng điều khiến cho chúng ta thấy khó hiểu là theo lí mà nói Văn Thao biết được những chuyện hắn ta không nên biết, nhưng lại không bị trừ khử. Trong việc này có rất nhiều điểm kì lạ. Người của chúng ta ở nhà họ Ninh báo cáo tên Văn Thao kia và La Thúy San được xe chở hàng đưa đến Yến Kinh cùng một ngày. Nhưng sau đó chỉ có Văn Thao còn sống sót, còn được đưa tới nhà họ Ninh gặp Ninh Quang Diệu, còn La Thúy San thì lại có tin rằng bà ta đã chết.
Dương Thần cười vẻ kì quái, nói:
- Lúc trước tôi đã cảm thấy tên nhóc đó không tầm thường, nhưng không ngờ rằng tên nhóc đó lại còn rất biết tính toán nữa. Trong chuyện này không phải nó gặp may, mà chắc hẳn là vì trên người nó có món đồ gì đó đáng để Ninh Thủ tướng giữ lại mạng sống cho nó.
- Chúng ta đã tiến hành giám sát tên Văn Thao đó rồi, nhưng muốn tìm ra thứ gì trên người hắn ta có ích cho tình báo thì khả năng không lớn lắm.
Lý Mạc Thân nói:
- Hơn nữa tin mới nhất vừa nhận được là thi thể của La Thúy San thực sự đã bị Nghiêm Bất Vấn mang đi rồi.
- Sao lại dám khẳng định như vậy? Tìm thấy rồi?
Dương Thần hỏi.
Lý Mạc Thân và Thái Vân Thành vẻ mặt suy tư.
- Nói tới nói lui cũng không thể nói hết được, tuy nhiên có hai người đóng vai trò rất quan trọng trong chuyện này.
Thái Vân Thành nói xen vào:
- Một người là Ninh Quốc Đống của nhà họ Ninh, người còn lại là Dương Liệt.
Nghe đến cái tên “Dương Liệt”, Dương Thần cau mày, im lặng.
Thái Vân Thành nói:
- Con người Dương Liệt này vô cùng kì quái. Trước đây cậu ta và cậu có xung đột, con phế võ công của cậu ta. Nhưng chỉ vài ngày sau, cậu ta đã hồi phục như trước, không những không bị phế, mà qua biểu hiện của mấy nhiệm vụ gần đây có thể thấy sức chiến đấu còn vô cùng mạnh mẽ. Điều này thì ta, Khôi Y của Bát Bộ Chúng và Vân Miểu sư thái đã có lần bàn đến, có lẽ thực lực của Dương Liệt đã đạt đến cảnh giới Tiên Thiên.
- Cái gì? Hắn ta?
Thái Ngưng xưa nay vốn là người điềm tĩnh, lúc này lại phản ứng mạnh mẽ như vậy, cô cho rằng ngoài người “quái thai” như Dương Thần có thể trẻ mãi không già ra, thì không ai có thể đạt tới cảnh giới Tiên Thiên nhanh hơn cô. Vậy mà không ngờ tên Dương Liệt kia lại đạt tới cảnh giới đó trước, hơn nữa còn trong tình trạng từng bị Dương thần phế một lần.
Dương Thần trầm ngâm:
- Chính tay tôi đã làm đứt toàn bộ kinh mạch của hắn ta, phế bỏ nội công hắn ta, sao có thể trong một thời gian ngắn đã hồi phục như trước, không những thế còn mạnh mẽ hơn trước.
- Nếu theo lẽ thường, thì là điều không thể. Nhưng Nghiêm Bất Vấn lại vốn là thiên tài khoa học có thể tạo ra nhiều kì tích.
Lý Mạc Thân thở dài nói:
- Dương Thần, ta thừa nhận cậu rất có thực lực, nhưng cậu cũng đừng nên xem thường Nghiêm Bất Vấn. Nghiêm Bất Vấn bản chất xấu xa, chúng ta cũng đã chú ý hắn ta từ lâu. Nhưng hắn ta lại có thể mang đến cho giới nghiên cứu khoa học Hoa Hạ phát minh về lực đẩy, là thứ trước nay chưa từng có. Toàn thế giới ngoài công chúa Jane của Anh quốc ra, không ai có thể so sánh được với hắn ta. Vậy nên chúng ta vì coi trọng người tài mà không trói buộc hắn ta.
- Hừ! Những thứ hắn ta làm là thí nghiệm sinh hóa, tôi không tin, tên biến thái đó lại không lấy người sống ra làm thí nghiệm…Chỉ là trong mắt mấy người sinh mạng của những người dân thường không quan trọng bằng việc phát minh ra những loại vũ khí mới mà thôi. Tôi cũng có thể hiểu được, vì dù sao tôi cũng chẳng tốt hơn các người là mấy, cho nên không cần phải rào trước đón sau với tôi.
Dương Thần nhếch mép nói.
Hai người có vẻ ngại ngùng, sau một hồi trầm ngâm, Thái Vân Thành lên tiếng:
- Dương Liệt sau khi thường xuyên qua lại với Nghiêm Bất Vấn thì dần trở nên mạnh mẽ hơn. Hơn nữa gần đây, hắn ta còn thường xuyên lui tới căn cứ nghiên cứu quân sự của Ngiêm Bất Vấn. Sau tang lễ của La Thúy San, Ninh Quốc Đống nhận lời mời của Dương Liệt, cũng bí mật tới phòng thí nghiệm của Nghiêm Bất Vấn.
- Nói như vậy, chỉ cần đến cái phòng thí nghiệm đó điều tra một chuyến, thì sẽ rõ mọi chuyện thôi đúng không?
Dương Thần hỏi.
- Chuyện này cần phải được sự đồng ý từ phía quân đội. Dù sao phòng thí nghiệm đó cũng thuộc phía quân đội, nói thế nào thì cha cậu cũng rất có tiếng nói, có ông ta ra mặt, thì phía quân đội chắc sẽ đồng ý cho chúng ta vào trong điều tra thôi.
Lý Mạc Thân cười nói:
- Ta sẽ mượn danh nghĩa của cậu, để Dương lão gia ra mặt một phen, cậu cũng đừng trách ta.
Dương Thần dáng vẻ bất cần nói:
- Ông ấy không phải kẻ ngốc, chẳng lẽ lại không phân biệt được ông đang lừa ông ta sao.
Lý Mạc Thân cười ha hả:
- Đúng. Tên tiểu tử Lý Độn nhà ta cũng có tham gia điều tra. Bây giờ đã xác định, con bé Đường Tâm nhà họ Đường có quan hệ mật thiết với Nghiêm Bất Vấn, khớp với suy đoán trước đó của chúng ta. Chỉ có điều Nghiêm Bất Vấn không để lộ ra bất kì dấu vết gì, chúng ta cũng không thể bắt người nhà họ Đường đến tra vấn được, cho nên có rất nhiều việc chúng ta phải tự mình đi điều tra cho rõ ràng.
Dương Thần nghe ra chút mưu mô trong những lời nói vừa rồi nhướn mày nói:
- Ông nói… “chúng ta”?
Lý Mạc Thân vẻ thản nhiên:
- Tất nhiên là chúng ta, chuyện của La Thúy San cậu cũng tham dự phần lớn, hơn nữa Dương Liệt và Ninh Quốc Đống đều có liên quan đến cậu, thậm chí…gia đình cậu và nhà họ Ninh cũng có quan hệ với nhau, không đúng hay sao?
Nhìn gương mặt gian xảo của lão ta, Dương Thần hiểu rõ, xem ra Lâm Nhược Khê là mấu chốt của sự việc, ngay cả đối với lão già nhà họ Lý cũng không ngoại lệ.
- Chẳng lẽ người muốn tôi giúp các ngươi điều tra?
Dương Thần nói:
- Tôi không rảnh rỗi, tôi còn bận xử lí việc nhà, nếu chúng dám động tới tôi, tôi giết sạch là xong.
- Cậu xem lại cậu đi…Sao người trẻ tuổi sát khí lại nặng như vậy?
Lý Mạc Thân lắc lắc đầu:
- Giết người có thể tạm thời bớt đi một việc, nhưng hậu họa khó lường. Nếu cậu tùy tiện giết một người trong số bọn chúng, sẽ khiến cho những tháng ngày sống ở Hoa Hạ của cậu khó mà yên ổn được. Cho dù muốn động thủ cũng phải có lí có tình chứ. Ta và Thái tướng quân đã bàn bạc rồi, nghi vẫn lớn nhất hiện nay là nhân vật chủ chốt – Nghiêm Bất Vấn, rốt cuộc hắn ta đang làm gì? Và phòng thí nghiệm của hắn ta có bí mật gì? …Và còn phải bí mật điều tra tên què Văn Thao, La Thúy San và nhà họ Ninh rốt có quan hệ gì, trên người tên đó đang cất giấu bí mật gì?
Dương Thần ngẫm nghĩ một lát, nếu như không phải tự mình ra tay, thì không có lí do gì để không giúp bọn họ một tay, cũng có thể giúp bản thân mình quét dọn đám sâu bọ nhàm chán xung quanh, hắn nói:
- Vậy các người nói đi, chỉ cần không ảnh hưởng tới vị trí trung lập của tôi, giúp các người cũng không hề gì.
- Đương nhiên không ảnh hưởng đến vị trí của cậu trên thế giới.
Thái Vân Thành nói:
- Cũng chỉ vì Viêm Hoàng Thiết Lữ không đủ nhân lực, lại không thể cử đặc công bình thường đi điều tra ở nơi đặc biệt như vậy. Vậy nên, mới nghĩ tới mượn cậu ít viện binh. Trong tay cậu lại vừa hay có một đội quân đặc biệt thích hợp với việc này, có thể tiến vào Hoa Hạ mà thần không biết quỷ không hay.
- Ý ông là… hội Bát Kỳ của Nhật.
Dương Thần chỉ có thể nghĩ tới đám Ninja kia, màu da, tướng mạo đều giống với người Hoa Hạ, đúng là thích hợp với công việc này.
Lý Mạc Thân gật đầu nói:
- Chúng ta sẽ mắt nhắm mắt mở để cho hội Bát Kỳ kia thâm nhập vào Hoa Hạ, bọn chúng đều nhất mực trung thành với cậu, không cần lo lắng chúng dám phản bội kế hoạch này. Còn về công sức cậu bỏ ra giúp bọn ta, ta sẽ cho phép cậu phái thêm thành viên đội Hải Ưng đến Trung Hải, để bảo đảm an toàn cho những người thân bên cạnh cậu. Hôm nay ta mới nhận được tin tình báo tiểu thư Lâm – vợ của cậu, vừa gặp phải chút phiền phức, nếu thành viên của Hải Ưng nhiều một chút, có lẽ cậu sẽ an tâm hơn.
Dương Thần vui vẻ, điều kiện này cũng không tồi, nên đã đồng ý.
Thái Vân Thành lại nói:
- Còn một việc nữa, tuy rằng khả năng không lớn nhưng vẫn nên liệt vào phạm vi điều tra. Trước đây trên Thái Bình Dương bóng dáng giống cậu như đúc đó, nếu như thực sự không phải cậu, vậy có thể khẳng định là có thần lực nào đó đã giả mạo. Ta mơ hồ cảm thấy, chuyện đó và Nghiêm Bất Vấn có lẽ cũng có quan hệ với nhau. Vì hắn ta có thể khiến cho sức chiến đấu của Dương Liệt tiến bộ nhanh như vậy, chắc chắn phải có năng lực đặc biệt nào đó.
Dương Thần trầm ngâm, những lời này của Thái Vân Thành khiến hắn nhớ lại một việc – đá Thần, có lẽ nào nó đã rơi vào tay của Nghiêm Bất Vấn?
Nếu Nghiêm Bất Vấn thông qua việc nghiên cứu đá Thần, khắc nó lên thân thể mình, dùng sức mạnh trên cơ thể mình, tạo ra thần lực thi triển không gian, điều này cũng rất có khả năng.
Nếu như vậy, thì quả thật vô cùng đáng sợ, nếu một người phá vỡ liên minh giữa các vị thần, một cỗ máy có thể chiến đấu như các vị thần, thi triển không gian một cách bừa bãi, sẽ uy hiếp tới các cấp bậc, hậu quả khó lường.
Nếu như, không phải một, mà là một đám thì sao?
- Nếu Ngiêm Bất Vấn đã nguy hiểm như vậy, chi bằng tôi trực tiếp giết hắn ta chẳng phải là cách tốt nhất hay sao?
Dương Thần đột nhiên nổi ý định...
- Không được!
Lý Mạc Thân vội nói:
- Chưa nói đến nhà họ Nghiêm là một đại gia tộc nắm giữ thực quyền, Nghiêm Bất Vấn tuy gây nhiều hiềm khích, nhưng hắn ta chưa làm điều gì tổn hại đến Hoa Hạ. Chúng ta cũng không thể chỉ dựa vào tin tức chưa chắc chắn như vậy, mà phủ nhận hoàn toàn cống hiến của hắn ta với Hoa Hạ. Trước khi chưa điều tra rõ ràng, tuyệt đối không được đụng đến Ngiêm Bất Vấn. Không may giết nhầm, chẳng phải là một mất mát lớn đối với Hoa Hạ hay sao?
Dương Thần bực bội, đúng là hợp tác với chính phủ thật phiền phức, vậy nên khoát tay, nói:
- Tùy các người, nếu hắn ta làm những chuyện khiến tôi không thể nhẫn nhịn được, lúc ấy tôi sẽ không để ý nhiều quy tắc như vậy đâu.
Sau khi mọi việc đã ổn thỏa, Lý Mạc Thân, Thái Vân Thành, Đường Điện Sơn cùng một số người của Đường Môn còn bàn bạc thêm về việc bố trí người, không ngoại trừ hy vọng trong khoảng thời gian đặc biệt này, có thể kiếm chút lợi ích từ môn phái cổ võ.
Đám người Đường Điện Sơn vốn dĩ muốn đặt mình ngoài chuyện này, nhưng đám trưởng lão của Đường Gia Bảo lại như bị một nhân vật không rõ danh tính nào đó khống chế, hại Đường Môn suýt nữa chỉ còn tồn tại trên danh nghĩa. Đường Gia Bảo ngoài những hậu thế đang lưu lạc bên ngoài, còn đồng ý cho những đệ tử tài gỏi của Tăng phái cùng tham gia giúp đỡ phá án. Cũng là tạo quan hệ tốt đẹp với quốc gia, tránh sau này chẳng may Đường Gia Bảo xảy ra chuyện gì, chúng đệ tử còn có chốn nương thân.
Cuộc trò chuyện kết thúc, Dương Thần nói với đám người Đường Điện Sơn là hắn muốn sáng sớm mai trở về Trung Hải, đằng nào ở lại đây lâu cũng không để làm gì, hắn còn có nhiều việc phải làm.
Người của Đường Môn cũng không tiện giữ lại, bọn họ gặp phải Dương Thần tính tình thất thường cũng phải lo lắng, đề phòng.
Thái Nghiên đương nhiên cũng cùng đi. Chỉ có điều nơi cô đến là Yến Kinh, nghe nói Yến Kinh cũng bắt đầu ngấm ngầm dậy sóng, cô lại là một thành viên của Viêm Hoàng Thiết Lữ, lại cũng lo lắng cho an nguy của cha.
Hai người cùng đi đến cạnh hiên nhà, Thái Ngưng cười nhợt nhạt, định trở về phòng của mình, Dương Thần đột nhiên giữ chặt cô lại.
Thái Ngưng sững sờ, không hiểu Dương Thần làm vậy là ý gì.
- Ngưng Nhi! Anh vốn dĩ muốn hoàn thiện phương pháp tu luyện mà anh đang nghiên cứu. Sau đó mới truyền lại cho em, nhưng nếu em đã muốn quay về Yến Kinh, chi bằng đêm nay anh sẽ truyền cho em trước những gì anh có thể dạy cho em. Có lẽ sẽ giúp ích không nhỏ khi em tiến vào cảnh giới Tiên Thiên.
Dương Thần trầm giọng nói.
Trong mắt Lý Mạc Thân ánh lên vẻ khen ngợi, nói:
- Cũng nhờ tin tức mà ngươi cung cấp đã nhắc nhở bọn ta tầm quan trọng của tên què đó. Hoa Vũ tuy không kịp xử lí xong những việc này, để đi cùng ngươi đến Đường Môn, nhưng những thành viên Viêm Hoàng Thiết Lữ khác cũng đã tìm được tên thanh niên què tên Văn Thao ấy. Hắn ta hiện đang chuẩn bị vào trường đại học Yến Kinh, đều là do Ninh Quang Diệu âm thầm đưa vào.
- Nhưng điều khiến cho chúng ta thấy khó hiểu là theo lí mà nói Văn Thao biết được những chuyện hắn ta không nên biết, nhưng lại không bị trừ khử. Trong việc này có rất nhiều điểm kì lạ. Người của chúng ta ở nhà họ Ninh báo cáo tên Văn Thao kia và La Thúy San được xe chở hàng đưa đến Yến Kinh cùng một ngày. Nhưng sau đó chỉ có Văn Thao còn sống sót, còn được đưa tới nhà họ Ninh gặp Ninh Quang Diệu, còn La Thúy San thì lại có tin rằng bà ta đã chết.
Dương Thần cười vẻ kì quái, nói:
- Lúc trước tôi đã cảm thấy tên nhóc đó không tầm thường, nhưng không ngờ rằng tên nhóc đó lại còn rất biết tính toán nữa. Trong chuyện này không phải nó gặp may, mà chắc hẳn là vì trên người nó có món đồ gì đó đáng để Ninh Thủ tướng giữ lại mạng sống cho nó.
- Chúng ta đã tiến hành giám sát tên Văn Thao đó rồi, nhưng muốn tìm ra thứ gì trên người hắn ta có ích cho tình báo thì khả năng không lớn lắm.
Lý Mạc Thân nói:
- Hơn nữa tin mới nhất vừa nhận được là thi thể của La Thúy San thực sự đã bị Nghiêm Bất Vấn mang đi rồi.
- Sao lại dám khẳng định như vậy? Tìm thấy rồi?
Dương Thần hỏi.
Lý Mạc Thân và Thái Vân Thành vẻ mặt suy tư.
- Nói tới nói lui cũng không thể nói hết được, tuy nhiên có hai người đóng vai trò rất quan trọng trong chuyện này.
Thái Vân Thành nói xen vào:
- Một người là Ninh Quốc Đống của nhà họ Ninh, người còn lại là Dương Liệt.
Nghe đến cái tên “Dương Liệt”, Dương Thần cau mày, im lặng.
Thái Vân Thành nói:
- Con người Dương Liệt này vô cùng kì quái. Trước đây cậu ta và cậu có xung đột, con phế võ công của cậu ta. Nhưng chỉ vài ngày sau, cậu ta đã hồi phục như trước, không những không bị phế, mà qua biểu hiện của mấy nhiệm vụ gần đây có thể thấy sức chiến đấu còn vô cùng mạnh mẽ. Điều này thì ta, Khôi Y của Bát Bộ Chúng và Vân Miểu sư thái đã có lần bàn đến, có lẽ thực lực của Dương Liệt đã đạt đến cảnh giới Tiên Thiên.
- Cái gì? Hắn ta?
Thái Ngưng xưa nay vốn là người điềm tĩnh, lúc này lại phản ứng mạnh mẽ như vậy, cô cho rằng ngoài người “quái thai” như Dương Thần có thể trẻ mãi không già ra, thì không ai có thể đạt tới cảnh giới Tiên Thiên nhanh hơn cô. Vậy mà không ngờ tên Dương Liệt kia lại đạt tới cảnh giới đó trước, hơn nữa còn trong tình trạng từng bị Dương thần phế một lần.
Dương Thần trầm ngâm:
- Chính tay tôi đã làm đứt toàn bộ kinh mạch của hắn ta, phế bỏ nội công hắn ta, sao có thể trong một thời gian ngắn đã hồi phục như trước, không những thế còn mạnh mẽ hơn trước.
- Nếu theo lẽ thường, thì là điều không thể. Nhưng Nghiêm Bất Vấn lại vốn là thiên tài khoa học có thể tạo ra nhiều kì tích.
Lý Mạc Thân thở dài nói:
- Dương Thần, ta thừa nhận cậu rất có thực lực, nhưng cậu cũng đừng nên xem thường Nghiêm Bất Vấn. Nghiêm Bất Vấn bản chất xấu xa, chúng ta cũng đã chú ý hắn ta từ lâu. Nhưng hắn ta lại có thể mang đến cho giới nghiên cứu khoa học Hoa Hạ phát minh về lực đẩy, là thứ trước nay chưa từng có. Toàn thế giới ngoài công chúa Jane của Anh quốc ra, không ai có thể so sánh được với hắn ta. Vậy nên chúng ta vì coi trọng người tài mà không trói buộc hắn ta.
- Hừ! Những thứ hắn ta làm là thí nghiệm sinh hóa, tôi không tin, tên biến thái đó lại không lấy người sống ra làm thí nghiệm…Chỉ là trong mắt mấy người sinh mạng của những người dân thường không quan trọng bằng việc phát minh ra những loại vũ khí mới mà thôi. Tôi cũng có thể hiểu được, vì dù sao tôi cũng chẳng tốt hơn các người là mấy, cho nên không cần phải rào trước đón sau với tôi.
Dương Thần nhếch mép nói.
Hai người có vẻ ngại ngùng, sau một hồi trầm ngâm, Thái Vân Thành lên tiếng:
- Dương Liệt sau khi thường xuyên qua lại với Nghiêm Bất Vấn thì dần trở nên mạnh mẽ hơn. Hơn nữa gần đây, hắn ta còn thường xuyên lui tới căn cứ nghiên cứu quân sự của Ngiêm Bất Vấn. Sau tang lễ của La Thúy San, Ninh Quốc Đống nhận lời mời của Dương Liệt, cũng bí mật tới phòng thí nghiệm của Nghiêm Bất Vấn.
- Nói như vậy, chỉ cần đến cái phòng thí nghiệm đó điều tra một chuyến, thì sẽ rõ mọi chuyện thôi đúng không?
Dương Thần hỏi.
- Chuyện này cần phải được sự đồng ý từ phía quân đội. Dù sao phòng thí nghiệm đó cũng thuộc phía quân đội, nói thế nào thì cha cậu cũng rất có tiếng nói, có ông ta ra mặt, thì phía quân đội chắc sẽ đồng ý cho chúng ta vào trong điều tra thôi.
Lý Mạc Thân cười nói:
- Ta sẽ mượn danh nghĩa của cậu, để Dương lão gia ra mặt một phen, cậu cũng đừng trách ta.
Dương Thần dáng vẻ bất cần nói:
- Ông ấy không phải kẻ ngốc, chẳng lẽ lại không phân biệt được ông đang lừa ông ta sao.
Lý Mạc Thân cười ha hả:
- Đúng. Tên tiểu tử Lý Độn nhà ta cũng có tham gia điều tra. Bây giờ đã xác định, con bé Đường Tâm nhà họ Đường có quan hệ mật thiết với Nghiêm Bất Vấn, khớp với suy đoán trước đó của chúng ta. Chỉ có điều Nghiêm Bất Vấn không để lộ ra bất kì dấu vết gì, chúng ta cũng không thể bắt người nhà họ Đường đến tra vấn được, cho nên có rất nhiều việc chúng ta phải tự mình đi điều tra cho rõ ràng.
Dương Thần nghe ra chút mưu mô trong những lời nói vừa rồi nhướn mày nói:
- Ông nói… “chúng ta”?
Lý Mạc Thân vẻ thản nhiên:
- Tất nhiên là chúng ta, chuyện của La Thúy San cậu cũng tham dự phần lớn, hơn nữa Dương Liệt và Ninh Quốc Đống đều có liên quan đến cậu, thậm chí…gia đình cậu và nhà họ Ninh cũng có quan hệ với nhau, không đúng hay sao?
Nhìn gương mặt gian xảo của lão ta, Dương Thần hiểu rõ, xem ra Lâm Nhược Khê là mấu chốt của sự việc, ngay cả đối với lão già nhà họ Lý cũng không ngoại lệ.
- Chẳng lẽ người muốn tôi giúp các ngươi điều tra?
Dương Thần nói:
- Tôi không rảnh rỗi, tôi còn bận xử lí việc nhà, nếu chúng dám động tới tôi, tôi giết sạch là xong.
- Cậu xem lại cậu đi…Sao người trẻ tuổi sát khí lại nặng như vậy?
Lý Mạc Thân lắc lắc đầu:
- Giết người có thể tạm thời bớt đi một việc, nhưng hậu họa khó lường. Nếu cậu tùy tiện giết một người trong số bọn chúng, sẽ khiến cho những tháng ngày sống ở Hoa Hạ của cậu khó mà yên ổn được. Cho dù muốn động thủ cũng phải có lí có tình chứ. Ta và Thái tướng quân đã bàn bạc rồi, nghi vẫn lớn nhất hiện nay là nhân vật chủ chốt – Nghiêm Bất Vấn, rốt cuộc hắn ta đang làm gì? Và phòng thí nghiệm của hắn ta có bí mật gì? …Và còn phải bí mật điều tra tên què Văn Thao, La Thúy San và nhà họ Ninh rốt có quan hệ gì, trên người tên đó đang cất giấu bí mật gì?
Dương Thần ngẫm nghĩ một lát, nếu như không phải tự mình ra tay, thì không có lí do gì để không giúp bọn họ một tay, cũng có thể giúp bản thân mình quét dọn đám sâu bọ nhàm chán xung quanh, hắn nói:
- Vậy các người nói đi, chỉ cần không ảnh hưởng tới vị trí trung lập của tôi, giúp các người cũng không hề gì.
- Đương nhiên không ảnh hưởng đến vị trí của cậu trên thế giới.
Thái Vân Thành nói:
- Cũng chỉ vì Viêm Hoàng Thiết Lữ không đủ nhân lực, lại không thể cử đặc công bình thường đi điều tra ở nơi đặc biệt như vậy. Vậy nên, mới nghĩ tới mượn cậu ít viện binh. Trong tay cậu lại vừa hay có một đội quân đặc biệt thích hợp với việc này, có thể tiến vào Hoa Hạ mà thần không biết quỷ không hay.
- Ý ông là… hội Bát Kỳ của Nhật.
Dương Thần chỉ có thể nghĩ tới đám Ninja kia, màu da, tướng mạo đều giống với người Hoa Hạ, đúng là thích hợp với công việc này.
Lý Mạc Thân gật đầu nói:
- Chúng ta sẽ mắt nhắm mắt mở để cho hội Bát Kỳ kia thâm nhập vào Hoa Hạ, bọn chúng đều nhất mực trung thành với cậu, không cần lo lắng chúng dám phản bội kế hoạch này. Còn về công sức cậu bỏ ra giúp bọn ta, ta sẽ cho phép cậu phái thêm thành viên đội Hải Ưng đến Trung Hải, để bảo đảm an toàn cho những người thân bên cạnh cậu. Hôm nay ta mới nhận được tin tình báo tiểu thư Lâm – vợ của cậu, vừa gặp phải chút phiền phức, nếu thành viên của Hải Ưng nhiều một chút, có lẽ cậu sẽ an tâm hơn.
Dương Thần vui vẻ, điều kiện này cũng không tồi, nên đã đồng ý.
Thái Vân Thành lại nói:
- Còn một việc nữa, tuy rằng khả năng không lớn nhưng vẫn nên liệt vào phạm vi điều tra. Trước đây trên Thái Bình Dương bóng dáng giống cậu như đúc đó, nếu như thực sự không phải cậu, vậy có thể khẳng định là có thần lực nào đó đã giả mạo. Ta mơ hồ cảm thấy, chuyện đó và Nghiêm Bất Vấn có lẽ cũng có quan hệ với nhau. Vì hắn ta có thể khiến cho sức chiến đấu của Dương Liệt tiến bộ nhanh như vậy, chắc chắn phải có năng lực đặc biệt nào đó.
Dương Thần trầm ngâm, những lời này của Thái Vân Thành khiến hắn nhớ lại một việc – đá Thần, có lẽ nào nó đã rơi vào tay của Nghiêm Bất Vấn?
Nếu Nghiêm Bất Vấn thông qua việc nghiên cứu đá Thần, khắc nó lên thân thể mình, dùng sức mạnh trên cơ thể mình, tạo ra thần lực thi triển không gian, điều này cũng rất có khả năng.
Nếu như vậy, thì quả thật vô cùng đáng sợ, nếu một người phá vỡ liên minh giữa các vị thần, một cỗ máy có thể chiến đấu như các vị thần, thi triển không gian một cách bừa bãi, sẽ uy hiếp tới các cấp bậc, hậu quả khó lường.
Nếu như, không phải một, mà là một đám thì sao?
- Nếu Ngiêm Bất Vấn đã nguy hiểm như vậy, chi bằng tôi trực tiếp giết hắn ta chẳng phải là cách tốt nhất hay sao?
Dương Thần đột nhiên nổi ý định...
- Không được!
Lý Mạc Thân vội nói:
- Chưa nói đến nhà họ Nghiêm là một đại gia tộc nắm giữ thực quyền, Nghiêm Bất Vấn tuy gây nhiều hiềm khích, nhưng hắn ta chưa làm điều gì tổn hại đến Hoa Hạ. Chúng ta cũng không thể chỉ dựa vào tin tức chưa chắc chắn như vậy, mà phủ nhận hoàn toàn cống hiến của hắn ta với Hoa Hạ. Trước khi chưa điều tra rõ ràng, tuyệt đối không được đụng đến Ngiêm Bất Vấn. Không may giết nhầm, chẳng phải là một mất mát lớn đối với Hoa Hạ hay sao?
Dương Thần bực bội, đúng là hợp tác với chính phủ thật phiền phức, vậy nên khoát tay, nói:
- Tùy các người, nếu hắn ta làm những chuyện khiến tôi không thể nhẫn nhịn được, lúc ấy tôi sẽ không để ý nhiều quy tắc như vậy đâu.
Sau khi mọi việc đã ổn thỏa, Lý Mạc Thân, Thái Vân Thành, Đường Điện Sơn cùng một số người của Đường Môn còn bàn bạc thêm về việc bố trí người, không ngoại trừ hy vọng trong khoảng thời gian đặc biệt này, có thể kiếm chút lợi ích từ môn phái cổ võ.
Đám người Đường Điện Sơn vốn dĩ muốn đặt mình ngoài chuyện này, nhưng đám trưởng lão của Đường Gia Bảo lại như bị một nhân vật không rõ danh tính nào đó khống chế, hại Đường Môn suýt nữa chỉ còn tồn tại trên danh nghĩa. Đường Gia Bảo ngoài những hậu thế đang lưu lạc bên ngoài, còn đồng ý cho những đệ tử tài gỏi của Tăng phái cùng tham gia giúp đỡ phá án. Cũng là tạo quan hệ tốt đẹp với quốc gia, tránh sau này chẳng may Đường Gia Bảo xảy ra chuyện gì, chúng đệ tử còn có chốn nương thân.
Cuộc trò chuyện kết thúc, Dương Thần nói với đám người Đường Điện Sơn là hắn muốn sáng sớm mai trở về Trung Hải, đằng nào ở lại đây lâu cũng không để làm gì, hắn còn có nhiều việc phải làm.
Người của Đường Môn cũng không tiện giữ lại, bọn họ gặp phải Dương Thần tính tình thất thường cũng phải lo lắng, đề phòng.
Thái Nghiên đương nhiên cũng cùng đi. Chỉ có điều nơi cô đến là Yến Kinh, nghe nói Yến Kinh cũng bắt đầu ngấm ngầm dậy sóng, cô lại là một thành viên của Viêm Hoàng Thiết Lữ, lại cũng lo lắng cho an nguy của cha.
Hai người cùng đi đến cạnh hiên nhà, Thái Ngưng cười nhợt nhạt, định trở về phòng của mình, Dương Thần đột nhiên giữ chặt cô lại.
Thái Ngưng sững sờ, không hiểu Dương Thần làm vậy là ý gì.
- Ngưng Nhi! Anh vốn dĩ muốn hoàn thiện phương pháp tu luyện mà anh đang nghiên cứu. Sau đó mới truyền lại cho em, nhưng nếu em đã muốn quay về Yến Kinh, chi bằng đêm nay anh sẽ truyền cho em trước những gì anh có thể dạy cho em. Có lẽ sẽ giúp ích không nhỏ khi em tiến vào cảnh giới Tiên Thiên.
Dương Thần trầm giọng nói.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.