Cô Vợ Tổng Giám Đốc Xinh Đẹp Của Tôi
Chương 328: Thay đổi.
Mai Can Thái Thiếu Bính
30/03/2013
Thật ra người ngoài nhìn thấy là một hình ảnh vô cùng thần kỳ và khủng bố. Dương Thần thì không thấy gì đặc biệt.
Hiện giờ nội công rất viên mãn, hắn mới chính thức vận khí ra ngoài được.
Vừa rồi khi mấy người Jodie đi qua, cùng lúc là lực ép mạnh khiến mấy người không thể chống cự được, thậm chí ngừng thở. Những người khác, khi chân khí của Dương Thần toát ra mạnh mẽ, hình thành một khu vực khí.
Tại đó, Dương Thần chỉ dùng nội lực đơn giản nhất. Khí sinh ra sức ép làm cho sáu người kia chịu nội thương khó có thể phát hiện.
Bụng của sáu người đều sôi lên sùng sục. Cả người ngã xuống đất. không hộc máu là vì máu chưa lên đến miệng đã ngã xuống.
Dùng một chiêu kỳ diệu như vậy Dương Thần cũng không đắc ý nhiều. Đây chẳng qua là chiêu mà hắn dùng cảnh giới bình thường phát ra thôi, chưa đến mức tinh xảo, chỉ là dựa vào thực lực thôi.
Tokugawa cùng Bát Nhã và Hồ Ly lập tức căng thẳng, ngay cả Cửu Vĩ và cô gái tóc ngắn vừa mới cười cợt giờ đều nghiêm mắt đứng ở một phía khác nhìn Dương Thần.
Bọn họ biết rõ, mức độ của Dương Thần đã vượt qua khả năng bọn họ có thể lý giải được. Ngoài nghênh chiến, bọn họ không còn con đường nào khác.
- Theo truyền thuyết, khinh công ngày xưa của Trung Quốc có môn pháp gọi là “Súc Địa Thành Thốn”, luyện đến cảnh giới cao nhân, người sử dụng có thể đạt đến mức thần tốc. Minh Vương ngài đã không còn kém công pháp trong truyền thuyết là mấy.
Giọng Tokugawa có chút nặng nề, Yêu đao trong tay vẫn lóe lên tia máu như cũ, không ngừng lắc lư. Dường như bất cứ lúc nào cũng đợi ra trận lần nữa.
- Ồ, tôi thì chưa từng nghe nói qua nhưng khả năng của tôi so với thần tốc còn có chút khoảng cách.
Dương Thần nói.
Tokugawa giơ Thôn Chính lên, chỉ cách hai mét, chỉ vào Dương Thần,
- Dù vậy, tôi cũng có cơ hội dùng hết sức ứng phó.
Dương Thần cũng không để ý đến việc đao đang chỉ vào mình, nhìn năm người còn lại một cái, nhìn cô gái tóc ngắn vẫn chưa lộ thân thủ nói:
- Cô hẳn là chị em của Cửu Vĩ, Cửu Miêu đúng không?
Cửu Miêu tóc ngắn màu vàng đồng tử co rút lại, trợn mắt cười nói:
- Hóa ra anh đã biết tôi.
- Cao Thiên Nguyên tuy là một tổ chức nhưng không có thủ lĩnh, các cô muốn trả thù, là vì chị của cô. Tự quyết định đi.
Dương Thần hỏi.
- Đúng vậy, tuy nhiên rất không may, anh hình như còn mạnh hơn sự tưởng tượng của chúng tôi rất nhiều. Điều này làm cho hai chị em chúng tôi cảm thấy sợ.
Cửu Miêu vỗ ngực nói.
Dương Thần thản nhiên, không vui không giận. Có chút hào hứng nói:
- Tôi đã từng giao thủ với đa số các tổ chức bí mật. Cao Thiên Nguyên của các cô xem như là khá tốt. Tôi hi vọng thái độ của các cô sẽ làm cho tôi thấy một cái gì đó mới.
Trong đôi mắt màu xanh của Cửu Miêu hiện lên một tia tức giận.
- Anh cho là anh có thể đứng lên lần nữa, chúng tôi sẽ sợ anh sao? Đừng giả thần giả quỷ, tiếp chiêu.
Vừa dứt lời, Cửu Miêu giống như một bóng đen, trong chớp mắt đã hiện ra trước mặt Dương Thần.
Trên tay không biết từ lúc nào đã có một trảo dài sắc nhọn, dường như còn có cả diện, tất nhiên phát lực chụp vào cổ họng Dương Thần.
Cơ thể Dương Thần đã mạnh hơn trước. Cửu Miêu dù nhanh nhưng hắn vẫn thoải mái tránh sang một bên.
Độ nhạy bén của Cửu Miêu cũng cực cao, một lần không trúng, xoay người quét chân một cái, nổi lên một luồng gió xoáy.
Gió lớn nổi lên cuồn cuộn, không khí gợn sóng. Cửa sổ xung quanh tòa nhà đều vỡ tan tành.
Lúc này Dương Thần mới ý thức được thủ đoạn của Cửu Miêu thay đổi và tác động rất nhanh. Đối với trận gió ngông cuông do chân tạo ra chri vỗ một bàn tay.
Cửu Miêu hừ một tiếng tức giận, dùng lực xoáy mãnh liệt vào bàn tay của Dương Thần. Đúng là không có tác dụng gì.
Cửu Miêu phải lui vì lực của tay Dương Thần, nhưng tay vừa chống xống đất đã hô một tiếng:
- Lên!
Dương Thần còn đang nghĩ xem là có ý gì đã cảm thấy sàn nhà bằng gỗ rung lên.
Rầm!
Chỉ nghe được một tiếng nổ, đất đá và bụi tụ lại đâm thẳng về phía điện thoại.
- Tài thật!
Dương Thần vội vàng trách nhưng vẫn không tránh được hết bùn đất bắn vào người.
- Theo truyền thuyết Cửu Miêu cứ chín năm lại mọc một đuôi, cứ mỗi một đuôi lại có thêm một khả năng tự nhiên. Đến Cửu mệnh là lúc có thể sử dụng kim mộc thủy hỏa thổ gió bão sấm chớp, điện. Xem ra, cô ít nhất đã bậc thứ ba.
Dương Thần cũng không nao núng chặc lưỡi nói.
Cửu Miêu cố gắng thế nào cũng không làm gì được Dương Thần, còn bị xem xét như đồ chơi. Biết Dương Thần cố ý đùa y, tức giận:
- Còn chưa hết.
Nói xong, hai tay sắc bén của Cửu Miêu lại một lần nữa kéo dài, ước chừng đến năm mét, mũi nhọn nổi lên bốn phía, đánh mạnh về phía Dương Thần. Tốc độ còn mạnh hơn so với lần trước.
Thấy người chị em mình đấu nhau sống chết với Dương Thần. Cửu Vĩ cũng hung hăng trừng mắt nhìn Tokugawa
- Tokugawa, muốn sống sót hãy hợp tác với chúng tôi. Chẳng lẽ anh muốn chị em chúng tôi chết mới chịu sao?
- Muốn đánh thì đánh, không cần nói với tôi. Tôi tất nhiên sẽ cùng hắn phân cao thấp.
Tokugawa vẫn không hành động.
Cửu Vĩ oán hận trừng mắt nhìn y. Chỉ hận không đủ sức đào hai mắt y ra.
Cô am hiểu về thuốc và ảo thuật, và khả năng đọc suy nghĩ của người khác. Thật sự không có gì lo lắng, nếu là tùy tiện chiến đấu, chỉ tạo thành trở ngại cho Cửu Miêu. Cho nên, chỉ có thể lo lắng xuông.
Đang lúc Cửu Vĩ do dự, nghĩ có nên ra chiến đấu với Dương Thần, dựa vào ảo thuật của mình vận dụng ra đây để tạo một cơ hội sống hay không thì trận chiến giữa Cửu Miêu và Dương Thần chợt chuyển sang một bước ngoặt mới.
Cửu Miêu dùng lôi trảo hướng về phía Dương Thần. Cũng không nghĩ Dương Thần nâng tay trái lên, cứng rắn ngăn lại.
Luồng điện không ngừng phát nổ trong tay Dương Thần. Nhưng Dương Thần không nhúc nhích tí nào, một chút khác thường cũng không có.
- Xem ra, đạo hạnh của cô cũng là như thế.
Dương Thần buông tiếng thở dài buồn tẻ, tay trái đẩy đi.
- A!
Cửu Yêu hét lên một tiếng đau đớn. Móng vuốt sắc bén bên tay phải của cô đã bị Dương Thần kéo về phía hắn, bẻ gãy!
Máu tươi từ ngón tay phun ra, Cửu Miêu vội vàng rút lui đến một góc, nhìn Dương Thần vô cùng oán hận. Không giống như con mèo, trái lại giống như con báo.
Tuy nhiên ngay lúc Dương Thần chuẩn bị tiến thêm một bước tiến công mới, móng vuốt sắc nhọn của Cửu Miêu lập tức dài ra một lần nữa, máu tươi cũng hết, dường như chưa hề bị thương.
- A, chả trách cô là Cửu Miêu, năng lực khôi phục cũng rất mạnh.
- Hừ.
Cửu Miêu đang muốn vồ đến một lần nữa, lại nghe Cửu Vĩ hô to một tiếng:
- Trợ thủ!
Khóe mắt Dương Thần đảo mắt nhìn nhất thời tái mặt.
Chỉ thấy Cửu Vĩ không biết khi nào đã biến thành Thập Thất, một người mặc chiếc váy màu xanh, tóc đen, vẻ mặt rất đau buồn, đặc biệt đôi mắt nhìn Dương Thần oán trách, giống như Thập Thất sống lại một lần nữa, đứng trước mặt Dương Thần.
- Thập Tam… Không cần giết người nữa.
Dương Thần ngây người.
Mặc dù biết là không phải là Thập Thất thật sự chỉ là Cửu Vĩ dùng phép ảo thuật, nhưng Dương Thần vẫn sửng sốt một lúc.
Chỉ có điều, cao thủ so chiêu, chỉ cần một lát thất thần, đủ tạo ra một chuyển biến lớn.
Không chỉ có Cửu Miêu có được cơ hội lao thẳng đến ngực Dương Thần, đến cả Tokugawa không muốn ra tay cũng chợt lóe lên ánh hào quang trong mắt. Yêu Đao Thôn Chính hình như là hai rồng đã rời khỏi, mạnh mẽ đâm về phía gáy Dương Thần.
Chỉ sau một lát, hai người đền tiến công về phía Dương Thần.
Chăng qua, ngay khi hai người nghĩ đến việc mình sắp đạt cố gắng hết sức thì “Thập Thất” cũng đột nhiên trợn mắt, lộ vẻ không thể tin nổi.
- Vì… cái gì?
Dương Thần ban đầu bỗng nhiên tan biến tại tại chỗ, thành ảo ảnh. Mà Dương Thần thật sự, đã chuyển đến phía sau “Thập Thất”.
Khóe miệng “Thập thất” chảy máu tươi, hai đầu gối quỳ rạp xuống đất, sau đó chậm rãi gục xuống, mở to hai mắt chết ngay tại chỗ.
“Thập thất” chết đi, sức tấn công của Tokugawa và Cửu Miêu lại thất bại toàn bộ. Nhìn Cửu Vĩ trên mặt đất, không có ảo ảnh chống đỡ đã trở lại thân hình ban đầu.
Dương Thần xoay người, không tỏ thái độ nào, thản nhiên nhìn người phụ nữ thậm chí còn không biết mình đã chết như thế nào nằm trên mặt đất.
- Thập thất của ta, đã chết rồi!
Hiện giờ nội công rất viên mãn, hắn mới chính thức vận khí ra ngoài được.
Vừa rồi khi mấy người Jodie đi qua, cùng lúc là lực ép mạnh khiến mấy người không thể chống cự được, thậm chí ngừng thở. Những người khác, khi chân khí của Dương Thần toát ra mạnh mẽ, hình thành một khu vực khí.
Tại đó, Dương Thần chỉ dùng nội lực đơn giản nhất. Khí sinh ra sức ép làm cho sáu người kia chịu nội thương khó có thể phát hiện.
Bụng của sáu người đều sôi lên sùng sục. Cả người ngã xuống đất. không hộc máu là vì máu chưa lên đến miệng đã ngã xuống.
Dùng một chiêu kỳ diệu như vậy Dương Thần cũng không đắc ý nhiều. Đây chẳng qua là chiêu mà hắn dùng cảnh giới bình thường phát ra thôi, chưa đến mức tinh xảo, chỉ là dựa vào thực lực thôi.
Tokugawa cùng Bát Nhã và Hồ Ly lập tức căng thẳng, ngay cả Cửu Vĩ và cô gái tóc ngắn vừa mới cười cợt giờ đều nghiêm mắt đứng ở một phía khác nhìn Dương Thần.
Bọn họ biết rõ, mức độ của Dương Thần đã vượt qua khả năng bọn họ có thể lý giải được. Ngoài nghênh chiến, bọn họ không còn con đường nào khác.
- Theo truyền thuyết, khinh công ngày xưa của Trung Quốc có môn pháp gọi là “Súc Địa Thành Thốn”, luyện đến cảnh giới cao nhân, người sử dụng có thể đạt đến mức thần tốc. Minh Vương ngài đã không còn kém công pháp trong truyền thuyết là mấy.
Giọng Tokugawa có chút nặng nề, Yêu đao trong tay vẫn lóe lên tia máu như cũ, không ngừng lắc lư. Dường như bất cứ lúc nào cũng đợi ra trận lần nữa.
- Ồ, tôi thì chưa từng nghe nói qua nhưng khả năng của tôi so với thần tốc còn có chút khoảng cách.
Dương Thần nói.
Tokugawa giơ Thôn Chính lên, chỉ cách hai mét, chỉ vào Dương Thần,
- Dù vậy, tôi cũng có cơ hội dùng hết sức ứng phó.
Dương Thần cũng không để ý đến việc đao đang chỉ vào mình, nhìn năm người còn lại một cái, nhìn cô gái tóc ngắn vẫn chưa lộ thân thủ nói:
- Cô hẳn là chị em của Cửu Vĩ, Cửu Miêu đúng không?
Cửu Miêu tóc ngắn màu vàng đồng tử co rút lại, trợn mắt cười nói:
- Hóa ra anh đã biết tôi.
- Cao Thiên Nguyên tuy là một tổ chức nhưng không có thủ lĩnh, các cô muốn trả thù, là vì chị của cô. Tự quyết định đi.
Dương Thần hỏi.
- Đúng vậy, tuy nhiên rất không may, anh hình như còn mạnh hơn sự tưởng tượng của chúng tôi rất nhiều. Điều này làm cho hai chị em chúng tôi cảm thấy sợ.
Cửu Miêu vỗ ngực nói.
Dương Thần thản nhiên, không vui không giận. Có chút hào hứng nói:
- Tôi đã từng giao thủ với đa số các tổ chức bí mật. Cao Thiên Nguyên của các cô xem như là khá tốt. Tôi hi vọng thái độ của các cô sẽ làm cho tôi thấy một cái gì đó mới.
Trong đôi mắt màu xanh của Cửu Miêu hiện lên một tia tức giận.
- Anh cho là anh có thể đứng lên lần nữa, chúng tôi sẽ sợ anh sao? Đừng giả thần giả quỷ, tiếp chiêu.
Vừa dứt lời, Cửu Miêu giống như một bóng đen, trong chớp mắt đã hiện ra trước mặt Dương Thần.
Trên tay không biết từ lúc nào đã có một trảo dài sắc nhọn, dường như còn có cả diện, tất nhiên phát lực chụp vào cổ họng Dương Thần.
Cơ thể Dương Thần đã mạnh hơn trước. Cửu Miêu dù nhanh nhưng hắn vẫn thoải mái tránh sang một bên.
Độ nhạy bén của Cửu Miêu cũng cực cao, một lần không trúng, xoay người quét chân một cái, nổi lên một luồng gió xoáy.
Gió lớn nổi lên cuồn cuộn, không khí gợn sóng. Cửa sổ xung quanh tòa nhà đều vỡ tan tành.
Lúc này Dương Thần mới ý thức được thủ đoạn của Cửu Miêu thay đổi và tác động rất nhanh. Đối với trận gió ngông cuông do chân tạo ra chri vỗ một bàn tay.
Cửu Miêu hừ một tiếng tức giận, dùng lực xoáy mãnh liệt vào bàn tay của Dương Thần. Đúng là không có tác dụng gì.
Cửu Miêu phải lui vì lực của tay Dương Thần, nhưng tay vừa chống xống đất đã hô một tiếng:
- Lên!
Dương Thần còn đang nghĩ xem là có ý gì đã cảm thấy sàn nhà bằng gỗ rung lên.
Rầm!
Chỉ nghe được một tiếng nổ, đất đá và bụi tụ lại đâm thẳng về phía điện thoại.
- Tài thật!
Dương Thần vội vàng trách nhưng vẫn không tránh được hết bùn đất bắn vào người.
- Theo truyền thuyết Cửu Miêu cứ chín năm lại mọc một đuôi, cứ mỗi một đuôi lại có thêm một khả năng tự nhiên. Đến Cửu mệnh là lúc có thể sử dụng kim mộc thủy hỏa thổ gió bão sấm chớp, điện. Xem ra, cô ít nhất đã bậc thứ ba.
Dương Thần cũng không nao núng chặc lưỡi nói.
Cửu Miêu cố gắng thế nào cũng không làm gì được Dương Thần, còn bị xem xét như đồ chơi. Biết Dương Thần cố ý đùa y, tức giận:
- Còn chưa hết.
Nói xong, hai tay sắc bén của Cửu Miêu lại một lần nữa kéo dài, ước chừng đến năm mét, mũi nhọn nổi lên bốn phía, đánh mạnh về phía Dương Thần. Tốc độ còn mạnh hơn so với lần trước.
Thấy người chị em mình đấu nhau sống chết với Dương Thần. Cửu Vĩ cũng hung hăng trừng mắt nhìn Tokugawa
- Tokugawa, muốn sống sót hãy hợp tác với chúng tôi. Chẳng lẽ anh muốn chị em chúng tôi chết mới chịu sao?
- Muốn đánh thì đánh, không cần nói với tôi. Tôi tất nhiên sẽ cùng hắn phân cao thấp.
Tokugawa vẫn không hành động.
Cửu Vĩ oán hận trừng mắt nhìn y. Chỉ hận không đủ sức đào hai mắt y ra.
Cô am hiểu về thuốc và ảo thuật, và khả năng đọc suy nghĩ của người khác. Thật sự không có gì lo lắng, nếu là tùy tiện chiến đấu, chỉ tạo thành trở ngại cho Cửu Miêu. Cho nên, chỉ có thể lo lắng xuông.
Đang lúc Cửu Vĩ do dự, nghĩ có nên ra chiến đấu với Dương Thần, dựa vào ảo thuật của mình vận dụng ra đây để tạo một cơ hội sống hay không thì trận chiến giữa Cửu Miêu và Dương Thần chợt chuyển sang một bước ngoặt mới.
Cửu Miêu dùng lôi trảo hướng về phía Dương Thần. Cũng không nghĩ Dương Thần nâng tay trái lên, cứng rắn ngăn lại.
Luồng điện không ngừng phát nổ trong tay Dương Thần. Nhưng Dương Thần không nhúc nhích tí nào, một chút khác thường cũng không có.
- Xem ra, đạo hạnh của cô cũng là như thế.
Dương Thần buông tiếng thở dài buồn tẻ, tay trái đẩy đi.
- A!
Cửu Yêu hét lên một tiếng đau đớn. Móng vuốt sắc bén bên tay phải của cô đã bị Dương Thần kéo về phía hắn, bẻ gãy!
Máu tươi từ ngón tay phun ra, Cửu Miêu vội vàng rút lui đến một góc, nhìn Dương Thần vô cùng oán hận. Không giống như con mèo, trái lại giống như con báo.
Tuy nhiên ngay lúc Dương Thần chuẩn bị tiến thêm một bước tiến công mới, móng vuốt sắc nhọn của Cửu Miêu lập tức dài ra một lần nữa, máu tươi cũng hết, dường như chưa hề bị thương.
- A, chả trách cô là Cửu Miêu, năng lực khôi phục cũng rất mạnh.
- Hừ.
Cửu Miêu đang muốn vồ đến một lần nữa, lại nghe Cửu Vĩ hô to một tiếng:
- Trợ thủ!
Khóe mắt Dương Thần đảo mắt nhìn nhất thời tái mặt.
Chỉ thấy Cửu Vĩ không biết khi nào đã biến thành Thập Thất, một người mặc chiếc váy màu xanh, tóc đen, vẻ mặt rất đau buồn, đặc biệt đôi mắt nhìn Dương Thần oán trách, giống như Thập Thất sống lại một lần nữa, đứng trước mặt Dương Thần.
- Thập Tam… Không cần giết người nữa.
Dương Thần ngây người.
Mặc dù biết là không phải là Thập Thất thật sự chỉ là Cửu Vĩ dùng phép ảo thuật, nhưng Dương Thần vẫn sửng sốt một lúc.
Chỉ có điều, cao thủ so chiêu, chỉ cần một lát thất thần, đủ tạo ra một chuyển biến lớn.
Không chỉ có Cửu Miêu có được cơ hội lao thẳng đến ngực Dương Thần, đến cả Tokugawa không muốn ra tay cũng chợt lóe lên ánh hào quang trong mắt. Yêu Đao Thôn Chính hình như là hai rồng đã rời khỏi, mạnh mẽ đâm về phía gáy Dương Thần.
Chỉ sau một lát, hai người đền tiến công về phía Dương Thần.
Chăng qua, ngay khi hai người nghĩ đến việc mình sắp đạt cố gắng hết sức thì “Thập Thất” cũng đột nhiên trợn mắt, lộ vẻ không thể tin nổi.
- Vì… cái gì?
Dương Thần ban đầu bỗng nhiên tan biến tại tại chỗ, thành ảo ảnh. Mà Dương Thần thật sự, đã chuyển đến phía sau “Thập Thất”.
Khóe miệng “Thập thất” chảy máu tươi, hai đầu gối quỳ rạp xuống đất, sau đó chậm rãi gục xuống, mở to hai mắt chết ngay tại chỗ.
“Thập thất” chết đi, sức tấn công của Tokugawa và Cửu Miêu lại thất bại toàn bộ. Nhìn Cửu Vĩ trên mặt đất, không có ảo ảnh chống đỡ đã trở lại thân hình ban đầu.
Dương Thần xoay người, không tỏ thái độ nào, thản nhiên nhìn người phụ nữ thậm chí còn không biết mình đã chết như thế nào nằm trên mặt đất.
- Thập thất của ta, đã chết rồi!
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.