Chương 14: Gặp cố lão phu nhân
Minh Nguyệt
22/04/2022
Đúng vậy, thưa thiếu phu nhân!
- A?
Không phải bà ấy sống trong nhà cũ của Cố gia sao? Sao lại đến đây kia chứ? Cằm Tô Nhan Hề suýt rơi xuống, hôm nay là ngày gì thế này?
Gặp hết người này đến người kia, mà một người so với một người còn nguy hiểm hơn. Nhưng dù thế nào đi chăng nữa, thì vị lão phu nhân này cũng là nhân vật quan trọng, không thể đắc tội được. Nghĩ đến đây, Tô Nhan Hề liền chải chuốt lại gọn gàng.
- Đi, đến ngoài cổng đợi!
Chuẩn bị nghênh đón lão phu nhân đến đây.
- Mời thiếu phu nhân!
Tô Nhan Hề vẩn còn chút không quen lắm với cái danh hiệu thiếu phu nhân này, khiến cô cảm thấy có chút bối rối khó hiểu.
- Quản gia, Cố Gia Thành anh ấy…...đi đâu mất rồi?
Mới sáng sớm, cô đã phát hiện anh không có mặt trong biệt thự.
- Thiếu gia từ sớm đã đi đi đến công ty rồi!
- À!
Xem ra cô chỉ đành một mình ứng phó với lão phu nhân, Tô Nhan Hề chợt có cảm giác như ra chiến trường. Hạ Nhan Hề từng nói, bất luận khi nào, nhất định phải lấy lòng lão phu nhân.
Hạ Nhan Hề từng gặp qua Cố lão phu nhân trong tiệc cưới, lão phu nhân khiến cô có ấn tượng bà là một người rất ‘uy nghiêm’.Nên lần gặp lại này, nhìn có vẻ càng nghiêm túc hơn thế nữa.
Một đoàn người hoành tráng bước vào trong đại sảnh ……
- Mọi người đều lui xuống đi!
Cố lão phu nhân nói một câu, tất cả mọi người đều theo quản gia rời khỏi đại sảnh. Trong chốc lát, đại sảnh rộng chỉ còn lại Hạ Nhan Hề và lão phu nhân.
Tô Nhan Hề nắm chắc đôi bàn tay, từ từ ngẩng đầu lên, nhìn qua lão phu nhân đang ngồi trên chiếc sofa phong cách tây.
- Lão phu nhân……
- Cháu gọi ta là gì?
- Bà…… Bà, bà nội!
Tô nhan hề cười ngượng ngùng:
- Bà ơi, bà thích uống gì để cháu đi chuẩn bị ạ.
Đôi mắt sắc bén của Cố lão phu nhân nhìn thẳng vào cô, và từ từ mới mở miệng.
- Họ biết ta thích uống gì đấy, cứ nói họ tự xử lí là được. Đều là người một nhà, không cần câu nệ, ngồi đi.
- Dạ!
Tô Nhan Hề khép nép ngồi xuống chiếc sofa đơn, đan tay để đên đùi, như vẻ người con gái nết na hiền thục. Hoặc nói cách khác, trước mặt Cố lão phu nhân, cô tự trở nên đứng ngồi đúng tư thế. Cũng có thể là do e ngại, cho nên khi ở trước mặt Cố lão phu nhân, cô lại rất căng thẳng. Và sự căng thẳng của cô cũng bị lão phu nhân nhìn ra rõ rệt. Lão phu nhân nhoẻn cười:
- Nhớ lần đầu tiên gặp cháu, có vẻ cháu không có khẩn trương như bây giờ.
Lúc chọn cô, cũng chính vì sự điềm tỉnh, đầy vẻ tự tin, dáng người đẩy đà, bà mới đồng ý để cô trờ thành cháu dâu của Cố gia, trở thành nữ chủ nhân sau này của Cố gia, muốn trờ thành nữ chủ nhân của người nhà họ Cố thì phải cần có khí chất, dũng khí và tự tin.
- Dạ cháu ……
Tô Nhan Hề bổng khựng lại, người mà lão phu nhân đang nói đến là chị ấy, chứ không phải cô!
- Trán của cháu làm sao thế?
- À…...dạ không sao, cháu bất cẩn té thôi ạ.
Tô Nhan Hề dùng tay che đi vết thường, sau đó chợt nghĩ mình như bịt tai trộm chuông, tự lừa dối mình. Và thế, vẫn là bỏ tay xuống, đối mặt một cách bình thường. Cố lão phu nhân nhìn kỹ hơn và bà cau mày.
- Giờ đây cháu đã là người của Cố gia, nhất cử nhất động cũng phải chú ý, không thể làm mất mặt của người nhà họ Cố chúng ta, chuyện hôn lễ đã qua rồi, nên chúng ta không nói nữa. Hiện tại cháu xem lại bộ dạng của mình lúc này, nếu như báo chí chụp được đăng lên thì chẳng phải lại trở thành trò cười cho mọi người sao chứ.
- Cháu xin lỗi bà.
- Từ hôm nay về sau, cháu và Tây Thành cứ dọn về nhà cũ ở chung với ta. Ta sẽ đích thân chỉ dạy, để cho cháu trở thành một Cố gia thiếu phu nhân chuẩn mực!
- À……
-
Tô Nhan Hề kinh ngạc há hốc miệng, tại sao lại đột nhiên có cảm giác nổi cả da gà. Dọn về nhà cũ? Chỉ bảo!
Mệnh lệnh Cố lão phu nhân vừa ban ra, người giúp việc đều bắt đầu hành động. Thời gian chưa đến một tiếng đồng hồ, tất cả đồ đạc và bao gồm cô đều được để lên xe, đi thẳng về nhà cũ của Cố gia.
Thần tốc nhanh đến nổi Hạ Nhan Hề đều cảm thấy không thực tế.
Nhà cũ Cố gia, là nơi lần đầu tiên Tô Nhan Hề đặt chân đến.
Cả ngôi nhà nhìn ra cũng chẳng xa hoa tráng lệ gì, không có thiết kế phô trương, nhưng lại có một nét tao nhã và uy nghiêm, nói lên rằng Cố gia không phải là một nơi để xem nhẹ được.
- Mang hết đồ của thiếu phu nhân để vào phòng ngủ của thiếu gia.
- A?
Không phải bà ấy sống trong nhà cũ của Cố gia sao? Sao lại đến đây kia chứ? Cằm Tô Nhan Hề suýt rơi xuống, hôm nay là ngày gì thế này?
Gặp hết người này đến người kia, mà một người so với một người còn nguy hiểm hơn. Nhưng dù thế nào đi chăng nữa, thì vị lão phu nhân này cũng là nhân vật quan trọng, không thể đắc tội được. Nghĩ đến đây, Tô Nhan Hề liền chải chuốt lại gọn gàng.
- Đi, đến ngoài cổng đợi!
Chuẩn bị nghênh đón lão phu nhân đến đây.
- Mời thiếu phu nhân!
Tô Nhan Hề vẩn còn chút không quen lắm với cái danh hiệu thiếu phu nhân này, khiến cô cảm thấy có chút bối rối khó hiểu.
- Quản gia, Cố Gia Thành anh ấy…...đi đâu mất rồi?
Mới sáng sớm, cô đã phát hiện anh không có mặt trong biệt thự.
- Thiếu gia từ sớm đã đi đi đến công ty rồi!
- À!
Xem ra cô chỉ đành một mình ứng phó với lão phu nhân, Tô Nhan Hề chợt có cảm giác như ra chiến trường. Hạ Nhan Hề từng nói, bất luận khi nào, nhất định phải lấy lòng lão phu nhân.
Hạ Nhan Hề từng gặp qua Cố lão phu nhân trong tiệc cưới, lão phu nhân khiến cô có ấn tượng bà là một người rất ‘uy nghiêm’.Nên lần gặp lại này, nhìn có vẻ càng nghiêm túc hơn thế nữa.
Một đoàn người hoành tráng bước vào trong đại sảnh ……
- Mọi người đều lui xuống đi!
Cố lão phu nhân nói một câu, tất cả mọi người đều theo quản gia rời khỏi đại sảnh. Trong chốc lát, đại sảnh rộng chỉ còn lại Hạ Nhan Hề và lão phu nhân.
Tô Nhan Hề nắm chắc đôi bàn tay, từ từ ngẩng đầu lên, nhìn qua lão phu nhân đang ngồi trên chiếc sofa phong cách tây.
- Lão phu nhân……
- Cháu gọi ta là gì?
- Bà…… Bà, bà nội!
Tô nhan hề cười ngượng ngùng:
- Bà ơi, bà thích uống gì để cháu đi chuẩn bị ạ.
Đôi mắt sắc bén của Cố lão phu nhân nhìn thẳng vào cô, và từ từ mới mở miệng.
- Họ biết ta thích uống gì đấy, cứ nói họ tự xử lí là được. Đều là người một nhà, không cần câu nệ, ngồi đi.
- Dạ!
Tô Nhan Hề khép nép ngồi xuống chiếc sofa đơn, đan tay để đên đùi, như vẻ người con gái nết na hiền thục. Hoặc nói cách khác, trước mặt Cố lão phu nhân, cô tự trở nên đứng ngồi đúng tư thế. Cũng có thể là do e ngại, cho nên khi ở trước mặt Cố lão phu nhân, cô lại rất căng thẳng. Và sự căng thẳng của cô cũng bị lão phu nhân nhìn ra rõ rệt. Lão phu nhân nhoẻn cười:
- Nhớ lần đầu tiên gặp cháu, có vẻ cháu không có khẩn trương như bây giờ.
Lúc chọn cô, cũng chính vì sự điềm tỉnh, đầy vẻ tự tin, dáng người đẩy đà, bà mới đồng ý để cô trờ thành cháu dâu của Cố gia, trở thành nữ chủ nhân sau này của Cố gia, muốn trờ thành nữ chủ nhân của người nhà họ Cố thì phải cần có khí chất, dũng khí và tự tin.
- Dạ cháu ……
Tô Nhan Hề bổng khựng lại, người mà lão phu nhân đang nói đến là chị ấy, chứ không phải cô!
- Trán của cháu làm sao thế?
- À…...dạ không sao, cháu bất cẩn té thôi ạ.
Tô Nhan Hề dùng tay che đi vết thường, sau đó chợt nghĩ mình như bịt tai trộm chuông, tự lừa dối mình. Và thế, vẫn là bỏ tay xuống, đối mặt một cách bình thường. Cố lão phu nhân nhìn kỹ hơn và bà cau mày.
- Giờ đây cháu đã là người của Cố gia, nhất cử nhất động cũng phải chú ý, không thể làm mất mặt của người nhà họ Cố chúng ta, chuyện hôn lễ đã qua rồi, nên chúng ta không nói nữa. Hiện tại cháu xem lại bộ dạng của mình lúc này, nếu như báo chí chụp được đăng lên thì chẳng phải lại trở thành trò cười cho mọi người sao chứ.
- Cháu xin lỗi bà.
- Từ hôm nay về sau, cháu và Tây Thành cứ dọn về nhà cũ ở chung với ta. Ta sẽ đích thân chỉ dạy, để cho cháu trở thành một Cố gia thiếu phu nhân chuẩn mực!
- À……
-
Tô Nhan Hề kinh ngạc há hốc miệng, tại sao lại đột nhiên có cảm giác nổi cả da gà. Dọn về nhà cũ? Chỉ bảo!
Mệnh lệnh Cố lão phu nhân vừa ban ra, người giúp việc đều bắt đầu hành động. Thời gian chưa đến một tiếng đồng hồ, tất cả đồ đạc và bao gồm cô đều được để lên xe, đi thẳng về nhà cũ của Cố gia.
Thần tốc nhanh đến nổi Hạ Nhan Hề đều cảm thấy không thực tế.
Nhà cũ Cố gia, là nơi lần đầu tiên Tô Nhan Hề đặt chân đến.
Cả ngôi nhà nhìn ra cũng chẳng xa hoa tráng lệ gì, không có thiết kế phô trương, nhưng lại có một nét tao nhã và uy nghiêm, nói lên rằng Cố gia không phải là một nơi để xem nhẹ được.
- Mang hết đồ của thiếu phu nhân để vào phòng ngủ của thiếu gia.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.