Chương 47: Hạ Cẩm Hề, cẩn thận
Minh Nguyệt
22/04/2022
Trong phòng sách, ánh mắt Cố phu nhân nhìn khắp người bọn họ một lượt.
Một lúc sau, bà mới từ từ nói.
“Hành động hôm nay của hai con thật sự là đến cả người lớn tuổi như bà đây không biết phải để đâu nữa, lần sau nhớ khoá cửa phòng lại.”
Ánh mắt của Cố phu nhân không hài lòng liếc nhìn họ: “Khụ khụ, tuy hai đứa mới kết hôn, nhưng phải biết kiềm chế một chút! Mới sáng sớm đã ……”
Cố Tây Thành vừa nghe thì khuôn mặt anh tuấn lập tức tối sầm lại.
“Bà à, bà nghĩ quá nhiều rồi.”
“Sao lại nói bà nghĩ quá nhiều?” Cố phu nhân không hài lòng.
Tô Nhan Hề cũng không đồng ý, thậm chí còn không hài lòng hơn Cố phu nhân: “Không phải bà nghĩ nhiều, tất cả đều do anh, anh lại ……”
“Cô im miệng!” Cố Tây Thành cau mày, người phụ nữ này còn không hiểu rõ tình hình sao?
Hiển nhiên, người nào đó hoàn toàn không hiểu rõ tình hình, ánh mắt đầy oán trách nhìn Cố Tây Thành.
“Sao anh hét vào tôi, rõ ràng người làm sai là anh, anh dựa vào cái gì mà hét vào tôi, lúc nãy nếu không phải anh ức hiếp tôi, sao tôi phải gào thét, ư ư .……”
“Kêu cô yên lặng cô nghe không hiểu sao?” Cố Tây Thành không thể chịu nổi, đưa tay bịt miệng ai đó lại.
Cố phu nhân nhìn hai người họ, cau mày lại, ánh mắt thăm dò nhìn Tô Nhan Hề.
Nha đầu này nên nói là đơn thuần hay là ngốc nghếch đây?
Chồng mình làm gì lẽ nào còn gọi là ức hiếp?
Khụ khụ ……
“Được rồi, hai con đừng làm chướng mắt ta nữa, mau ra ngoài đi!”
Giới trẻ bây giờ, không biết xấu hổ!
“Ư ư …….” Trong lòng Tô Nhan Hề cảm thấy ấm ức gấp bội, cô còn chưa được thanh minh mà!
Nhưng miệng mình bị bịt mất rồi, cái gì cũng chưa kịp nói thì đã bị lôi ra khỏi phòng sách.
Tới vườn hoa trong biệt thự, Cố Tây Thành mới buông tay.
Tô Nhan Hề có được tự do thì giận dữ hét lên: “Cố Tây Thành, anh có biết hành động khi nãy của anh rất bất lịch sự không? Hơn nữa, nam nữ thụ thụ bất thân, có biết không?”
Vậy mà lại dùng đôi tay của anh che môi cô, thật quá đáng mà.
“Hạ Cẩm Hề, cô muốn để bà biết chuyện chúng ta là hữu danh vô thực sao? Hay muốn bà ép chúng ta thành vợ chồng thực sự?”
“Tôi ……”
“Lúc nãy nếu tôi không ngăn cản, cô có biết cô sẽ gây ra hoạ gì không?”
Khuôn mặt đẹp đẽ của Cố Tây Thành vẫn tối sầm lại: “Hay cô mong chờ tôi có thể làm chút chút gì đó với cô?”
Tô Nhan Hề trừng mắt, hai tay che lấy ngực, lùi một bước: “Còn lâu tôi mới mong đợi!”
“Nếu đã như vậy, cô yên lặng chút đi, đừng để bà biết mối quan hệ bây giờ của chúng ta.”
“Mối quan hệ bây giờ của chúng ta ……” Tô Nhan Hề suy nghĩ một lúc, nhớ đến chuyện sáng nay, nghĩ tới lời của Cố phu nhân, đầu óc cô lập tức thông suốt.
Phải rồi, nếu để Cố phu nhân biết bây giờ bọn họ vẫn chưa …… cái đó!”
Nhất định sẽ lại có một trận phong ba!
Nghĩ tới hậu quả và việc xảy ra lúc nãy, khiến cô kinh ngạc che miệng lại.
Không được, nhất định không thể để Cố phu nhân biết.
Thấy cô chột dạ, Cố Tây Thành thở phào nhẹ nhõm.
Ánh mắt sâu xa quan sát cô, đối với chuyện xảy ra sáng nay, anh cảm thấy nên nói cho rõ ràng.
“Hạ Cẩm Hề, tôi không có hứng thú với cô!”
Một lúc sau, bà mới từ từ nói.
“Hành động hôm nay của hai con thật sự là đến cả người lớn tuổi như bà đây không biết phải để đâu nữa, lần sau nhớ khoá cửa phòng lại.”
Ánh mắt của Cố phu nhân không hài lòng liếc nhìn họ: “Khụ khụ, tuy hai đứa mới kết hôn, nhưng phải biết kiềm chế một chút! Mới sáng sớm đã ……”
Cố Tây Thành vừa nghe thì khuôn mặt anh tuấn lập tức tối sầm lại.
“Bà à, bà nghĩ quá nhiều rồi.”
“Sao lại nói bà nghĩ quá nhiều?” Cố phu nhân không hài lòng.
Tô Nhan Hề cũng không đồng ý, thậm chí còn không hài lòng hơn Cố phu nhân: “Không phải bà nghĩ nhiều, tất cả đều do anh, anh lại ……”
“Cô im miệng!” Cố Tây Thành cau mày, người phụ nữ này còn không hiểu rõ tình hình sao?
Hiển nhiên, người nào đó hoàn toàn không hiểu rõ tình hình, ánh mắt đầy oán trách nhìn Cố Tây Thành.
“Sao anh hét vào tôi, rõ ràng người làm sai là anh, anh dựa vào cái gì mà hét vào tôi, lúc nãy nếu không phải anh ức hiếp tôi, sao tôi phải gào thét, ư ư .……”
“Kêu cô yên lặng cô nghe không hiểu sao?” Cố Tây Thành không thể chịu nổi, đưa tay bịt miệng ai đó lại.
Cố phu nhân nhìn hai người họ, cau mày lại, ánh mắt thăm dò nhìn Tô Nhan Hề.
Nha đầu này nên nói là đơn thuần hay là ngốc nghếch đây?
Chồng mình làm gì lẽ nào còn gọi là ức hiếp?
Khụ khụ ……
“Được rồi, hai con đừng làm chướng mắt ta nữa, mau ra ngoài đi!”
Giới trẻ bây giờ, không biết xấu hổ!
“Ư ư …….” Trong lòng Tô Nhan Hề cảm thấy ấm ức gấp bội, cô còn chưa được thanh minh mà!
Nhưng miệng mình bị bịt mất rồi, cái gì cũng chưa kịp nói thì đã bị lôi ra khỏi phòng sách.
Tới vườn hoa trong biệt thự, Cố Tây Thành mới buông tay.
Tô Nhan Hề có được tự do thì giận dữ hét lên: “Cố Tây Thành, anh có biết hành động khi nãy của anh rất bất lịch sự không? Hơn nữa, nam nữ thụ thụ bất thân, có biết không?”
Vậy mà lại dùng đôi tay của anh che môi cô, thật quá đáng mà.
“Hạ Cẩm Hề, cô muốn để bà biết chuyện chúng ta là hữu danh vô thực sao? Hay muốn bà ép chúng ta thành vợ chồng thực sự?”
“Tôi ……”
“Lúc nãy nếu tôi không ngăn cản, cô có biết cô sẽ gây ra hoạ gì không?”
Khuôn mặt đẹp đẽ của Cố Tây Thành vẫn tối sầm lại: “Hay cô mong chờ tôi có thể làm chút chút gì đó với cô?”
Tô Nhan Hề trừng mắt, hai tay che lấy ngực, lùi một bước: “Còn lâu tôi mới mong đợi!”
“Nếu đã như vậy, cô yên lặng chút đi, đừng để bà biết mối quan hệ bây giờ của chúng ta.”
“Mối quan hệ bây giờ của chúng ta ……” Tô Nhan Hề suy nghĩ một lúc, nhớ đến chuyện sáng nay, nghĩ tới lời của Cố phu nhân, đầu óc cô lập tức thông suốt.
Phải rồi, nếu để Cố phu nhân biết bây giờ bọn họ vẫn chưa …… cái đó!”
Nhất định sẽ lại có một trận phong ba!
Nghĩ tới hậu quả và việc xảy ra lúc nãy, khiến cô kinh ngạc che miệng lại.
Không được, nhất định không thể để Cố phu nhân biết.
Thấy cô chột dạ, Cố Tây Thành thở phào nhẹ nhõm.
Ánh mắt sâu xa quan sát cô, đối với chuyện xảy ra sáng nay, anh cảm thấy nên nói cho rõ ràng.
“Hạ Cẩm Hề, tôi không có hứng thú với cô!”
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.