Cô Vợ Trẻ Con Của Lăng Thiếu Bá Đạo
Chương 54: Chọc giận đêm tân hôn (3)
Ức Tích Nhan
18/02/2014
Edit: Gà
Cảm giác của anh lúc này như bị tạt nước đá từ trên đầu xuống, toàn thân lạnh thấu, bản tính tự ái của đàn ông bị đả kích. Một sự ghen tuông hòa lẫn lửa giận lên men ở trong ngực, Lăng Bắc Hàn cúi đầu, trừng mắt nhìn vẻ mặt của Úc Tử Duyệt, bàn tay bỗng chốc giữ cằm của cô lại.
"Úc Tử Duyệt! Em nhìn cho rõ! Tôi là Lăng Bắc Hàn là chồng của em" Âm thanh bá đạo mà trầm thấp, lời nói ra càng giống như ra lệnh, ngón tay hung hăng bóp cằm cô, cảm giác như muốn bớp vỡ xương cốt của cô.
Mặc dù vẫn chưa có tình cảm, nhưng lúc này, trong miệng cô lại kêu tên của Lệ Mộ Phàm, làm Lăng Bắc Hàn bản tính trời sinh kiêu ngạo cường thế cảm thấy bị đả kích. Huống chi, cô hiên đang là vợ của anh.
"Ưmh ......Đau ..... Đừng đụng tôi......" Úc Tử Duyệt nhắm mắt lại, hình như thấy được vẻ mặt của Lăng Bắc Hàn, cô lầu bầu nói, đung đưa eo thon nhỏ, động tác mè nheo của cô lại chọc đến cứng rắn vẫn chưa mềm xuống của anh.
"Không đến lượt em quyết định đâu" Anh không muốn kiềm chế nữa, chỉ muốn hung hăng trừng phạt vật nhỏ không biết phân biệt này! Eo hổ giật giật, lửa nóng cứng ngắc đang chà xát ở bên ngoài, men theo khe hẹp, chuẩn bị tiến vào.
"Ụa..... Ụa ......" Vào lúc anh muốn dùng sức động thân vào thì nghe được tiếng nôn mửa, mùi hôi tanh xông thẳng vào hơi thở, người phía dưới đang nôn mửa như bắn pháo hoa….
"Khốn kiếp!" Lăng Bắc Hàn ảo não khẽ nguyền rủa một tiếng, liền vội vàng đứng lên, nhìn người không mảnh vải che thân trên giường trở mình lật qua lật lại nghiêng người, "Ụa......" Những thứ dơ bẩn từ trong miệng cô phun hết ra ngoài.
"Khó chịu quá......Chua quá ..... Nước ...... Ưm...... Lăng Bắc Hàn ......Ưm......" Úc Tử Duyệt lầm bầm réo gọi làm cho Lăng Bắc Hàn đang đứng ở một bên sửa sang lại quần áo quả thật dở khóc dở cười.
Nhóc con này muốn chơi mình?
Vật nhỏ này thật biết cách hành hạ anh. Dù dục vọng của anh có cao trào hơn nữa nhưng chứng kiến cảnh tượng nhếch nhác này, nghe thấy mùi chua này cũng bị dập tắt.
Lăng Bắc Hàn tiến lên, một tay ôm trọn thân thể mềm mại của cô móc vào khuỷu tay, đi thẳng tới phòng tắm, động tác có chút thô lỗ ném cô vào bồn tắm to, lý do có thể lý giải là do cô nôn mữa, lúc này Úc Tử Duyệt đã tỉnh táo lại đôi chút.
"Phụt......Phụt......" Trong miệng toàn mùi chua, thật khó chịu, cảm giác chua trong cỗ họng làm cô cau mày, dần dần mở hai mắt ra, nhìn tới gương mặt xanh mét tuấn tú của Lăng Bắc Hàn.
"Á...... Anh......" Nhìn xuống toàn thân lõa lồ bên dưới của mình thì cô rốt cuộc hét rầm lên, "Cứu mạng......Đồ bất lịch sự...... Á......" Úc Tử Duyệt cố gắng gào lên nhưng ngay tức khắc cái ót bị người khác dùng sức tóm lấy, nhúng nguyên khuôn mặt cô vào trong nước, cảm giác hít thở không thông làm cô kinh hoảng, giống như là người chết đuối, đôi tay khổ sở quơ quơ.
Lăng Bắc Hàn đúng thật là có tức giận! Nhưng trước khi cô bị sặc nước rất lý trí mà kéo cô lên.
"Khụ khụ...... Khụ.....Phù ......" Úc Tử Duyệt khổ sở ho khan, thở hồng hộc, khuôn mặt nhỏ nhắn đỏ bừng, "Anh.....Anh......Anh muốn mưu sát tôi!" Hồi lâu sau cô mới phản ứng được, trừng mắt nhìn khôn mặt xanh mét của Lăng Bắc Hàn rống lên.
Cảm giác say cũng hoàn toàn biết mắt, gào xong ý thức được cái gì đó, hai tay vội vàng che lấp lồng ngực của mình.
"Tôi quả thực muốn dìm chết em." Lăng Bắc Hàn nhìn cô chằm chằm hung tợn nói nói.
"Anh......Anh....." Úc Tử Duyệt thật là bị khuôn mặt tuấn tú hung tợn của Lăng Bắc Hàn cùng với tiếng rống to hù cho sợ, toàn thân run cầm cập, giống như một con thỏ con bị hoảng sợ, trợn to hai mắt thỏ đen nhánh, nhìn anh, muốn phản bác nhưng cứ lắp ba lắp bắp mãi chẳng thốt thành lời......
Cô thật lo lắng anh sẽ giết chết mình......
"Cho em mười phút tắm rửa, tắm xong đi quét dọn phòng ngủ đàng hoàn cho tôi" Lăng Bắc Hàn đứng lên cúi người nhìn xuống con thỏ con đang bị dọa sợ nằm trong bồn tắm trầm giọng nói.
Cảm giác của anh lúc này như bị tạt nước đá từ trên đầu xuống, toàn thân lạnh thấu, bản tính tự ái của đàn ông bị đả kích. Một sự ghen tuông hòa lẫn lửa giận lên men ở trong ngực, Lăng Bắc Hàn cúi đầu, trừng mắt nhìn vẻ mặt của Úc Tử Duyệt, bàn tay bỗng chốc giữ cằm của cô lại.
"Úc Tử Duyệt! Em nhìn cho rõ! Tôi là Lăng Bắc Hàn là chồng của em" Âm thanh bá đạo mà trầm thấp, lời nói ra càng giống như ra lệnh, ngón tay hung hăng bóp cằm cô, cảm giác như muốn bớp vỡ xương cốt của cô.
Mặc dù vẫn chưa có tình cảm, nhưng lúc này, trong miệng cô lại kêu tên của Lệ Mộ Phàm, làm Lăng Bắc Hàn bản tính trời sinh kiêu ngạo cường thế cảm thấy bị đả kích. Huống chi, cô hiên đang là vợ của anh.
"Ưmh ......Đau ..... Đừng đụng tôi......" Úc Tử Duyệt nhắm mắt lại, hình như thấy được vẻ mặt của Lăng Bắc Hàn, cô lầu bầu nói, đung đưa eo thon nhỏ, động tác mè nheo của cô lại chọc đến cứng rắn vẫn chưa mềm xuống của anh.
"Không đến lượt em quyết định đâu" Anh không muốn kiềm chế nữa, chỉ muốn hung hăng trừng phạt vật nhỏ không biết phân biệt này! Eo hổ giật giật, lửa nóng cứng ngắc đang chà xát ở bên ngoài, men theo khe hẹp, chuẩn bị tiến vào.
"Ụa..... Ụa ......" Vào lúc anh muốn dùng sức động thân vào thì nghe được tiếng nôn mửa, mùi hôi tanh xông thẳng vào hơi thở, người phía dưới đang nôn mửa như bắn pháo hoa….
"Khốn kiếp!" Lăng Bắc Hàn ảo não khẽ nguyền rủa một tiếng, liền vội vàng đứng lên, nhìn người không mảnh vải che thân trên giường trở mình lật qua lật lại nghiêng người, "Ụa......" Những thứ dơ bẩn từ trong miệng cô phun hết ra ngoài.
"Khó chịu quá......Chua quá ..... Nước ...... Ưm...... Lăng Bắc Hàn ......Ưm......" Úc Tử Duyệt lầm bầm réo gọi làm cho Lăng Bắc Hàn đang đứng ở một bên sửa sang lại quần áo quả thật dở khóc dở cười.
Nhóc con này muốn chơi mình?
Vật nhỏ này thật biết cách hành hạ anh. Dù dục vọng của anh có cao trào hơn nữa nhưng chứng kiến cảnh tượng nhếch nhác này, nghe thấy mùi chua này cũng bị dập tắt.
Lăng Bắc Hàn tiến lên, một tay ôm trọn thân thể mềm mại của cô móc vào khuỷu tay, đi thẳng tới phòng tắm, động tác có chút thô lỗ ném cô vào bồn tắm to, lý do có thể lý giải là do cô nôn mữa, lúc này Úc Tử Duyệt đã tỉnh táo lại đôi chút.
"Phụt......Phụt......" Trong miệng toàn mùi chua, thật khó chịu, cảm giác chua trong cỗ họng làm cô cau mày, dần dần mở hai mắt ra, nhìn tới gương mặt xanh mét tuấn tú của Lăng Bắc Hàn.
"Á...... Anh......" Nhìn xuống toàn thân lõa lồ bên dưới của mình thì cô rốt cuộc hét rầm lên, "Cứu mạng......Đồ bất lịch sự...... Á......" Úc Tử Duyệt cố gắng gào lên nhưng ngay tức khắc cái ót bị người khác dùng sức tóm lấy, nhúng nguyên khuôn mặt cô vào trong nước, cảm giác hít thở không thông làm cô kinh hoảng, giống như là người chết đuối, đôi tay khổ sở quơ quơ.
Lăng Bắc Hàn đúng thật là có tức giận! Nhưng trước khi cô bị sặc nước rất lý trí mà kéo cô lên.
"Khụ khụ...... Khụ.....Phù ......" Úc Tử Duyệt khổ sở ho khan, thở hồng hộc, khuôn mặt nhỏ nhắn đỏ bừng, "Anh.....Anh......Anh muốn mưu sát tôi!" Hồi lâu sau cô mới phản ứng được, trừng mắt nhìn khôn mặt xanh mét của Lăng Bắc Hàn rống lên.
Cảm giác say cũng hoàn toàn biết mắt, gào xong ý thức được cái gì đó, hai tay vội vàng che lấp lồng ngực của mình.
"Tôi quả thực muốn dìm chết em." Lăng Bắc Hàn nhìn cô chằm chằm hung tợn nói nói.
"Anh......Anh....." Úc Tử Duyệt thật là bị khuôn mặt tuấn tú hung tợn của Lăng Bắc Hàn cùng với tiếng rống to hù cho sợ, toàn thân run cầm cập, giống như một con thỏ con bị hoảng sợ, trợn to hai mắt thỏ đen nhánh, nhìn anh, muốn phản bác nhưng cứ lắp ba lắp bắp mãi chẳng thốt thành lời......
Cô thật lo lắng anh sẽ giết chết mình......
"Cho em mười phút tắm rửa, tắm xong đi quét dọn phòng ngủ đàng hoàn cho tôi" Lăng Bắc Hàn đứng lên cúi người nhìn xuống con thỏ con đang bị dọa sợ nằm trong bồn tắm trầm giọng nói.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.