Cô Vợ Trẻ Con Của Lăng Thiếu Bá Đạo
Chương 51: Sau khi kết thúc hôn lễ
Ức Tích Nhan
18/02/2014
Edit: Gà
Xa xa thấy Lăng Bắc Hàn dắt tay cô gái kia, lồng chiếc nhẫn vào ngón tay của cô. Hạ Tĩnh Sơ cảm thấy lòng mình quặn đau như rỉ máu, lại có phần không cam lòng.
Tại sao anh có thể cưới người khác? Tại sao có thể?
Cô kích động muốn tiến lên ngăn cản, trên thực tế, cô đã chuẩn bị bước đi......
Nhưng, còn chưa đi được hai bước, đã bị người khác giữ lại, quay đầu nhìn thì thấy gương mặt nghiêm túc của Lăng Bắc Diệp, "Chị Hạ, chỗ này không phải là nơi chị nên tới." Lăng Bắc Diệp nhỏ giọng nói, giọng nói mang vẻ uy nghiêm không cho cự tuyệt.
"Anh....." Vẻ dịu dàng nhã nhặn lịch sự trên mặt nhuộm đầy sự tức giận, muốn phản bác nhưng không thể không để ý thế lực của nhà họ Lăng.
"Anh buông tôi ra! Tự tôi sẽ đi" Mang theo chua xót cùng bất đắc dĩ trong lòng, Hạ Tĩnh Sơ hất tay Lăng Bắc Diệp ra bỏ đi từ cửa sau.
A Hàn, anh vẫn thích em chứ, bất đắc dĩ mới kết hôn phải không.....Cũng như bản thân cô bất đắc dĩ rời đi, có đúng hay không? Nghe từ trong lễ đường truyền tới tiếng vỗ tay, bước chân cô loạng choạng đi trên hành lang, trong lòng lo lắng tự hỏi.
"Bây giờ chú rễ có thể hôn cô dâu rồi." Giọng nói của MC điều khiển chương trình vang dội trong lễ đường, cũng truyền ra phía ngoài, có người cười vui, cũng có người rơi lệ......
Có thể không hôn không?
Úc Tử Duyệt ngước đầu nhìn Lăng Bắc Hàn, cặp mắt sáng như hai quả châu đặt câu hỏi, hết sức không vui vì bị Lăng Bắc Hàn hôn.
Vậy mà, Lăng Bắc Hàn lại không khách khí chút nào cúi đầu, bàn tay giữ chặt cái ót của cô, động tác lưu loát dứt khoát hôn xuống, đưa tới tiếng vỗ tay như sấm của toàn hội trường......
Bà cụ nhà họ Lăng ngồi ở phía dưới, cũng không ngừng gật đầu, miệng thì thào nói, "Làm tốt lắm, làm tốt lắm......" Tiếu Dĩnh cùng Lăng Chí Tiêu trên mặt cũng tràn ngập nụ cười, riêng vẻ mặt của Tiếu Dĩnh thì không còn biểu cảm nào khác.
"Sao chưa chịu buông ra?" Đồ lính thối lại bị anh ta chiếm tiện nghi, môi bị anh hôn đến nóng bỏng, Úc Tử Duyệt trong lòng tức giận nói, sau đó cô cố ý, hung hăng dùng sức dùng răng lưỡi của anh.
Lăng Bắc Hàn đau đến thiếu chút nữa rên lên, kịp thời ẩn nhẫn được, buông môi cô ra, khóe miệng mỉm cười hai mắt lại bén nhọn nhìn cô chằm chằm.
Bày tay to lớn bắt được bàn tay nhỏ bé của cô, dắt cô đi xuống sân khấu......
Nhân viên phục vụ bưng khay đi theo sau lưng của bọn họ, bên trong là năm chai rượu, cô dâu chú rễ bắt đầu đi mời rượu. Hai mắt Úc Tử Duyệt thoáng nhìn tới khách mời trên trăm bàn, một bàn mời một chén? Cũng có thể say chết à?
Nhưng làm cô kinh ngạc chính là bình rượu kia lại là nước! Cho nên, cô uống rất sảng khoái, bắt chước Lăng Bắc Hàn mời rượu hết ly này tới ly khác.
Đến bàn bạn bè của Lăng Bắc Hàn thì chai rượu giả bị hết sạch, "Không được! Phải quyết tâm, nếu không lão Lăng cậu một hồi khỏi phải nghĩ đến vào động phòng!" Chính trị viên Trương dẫn mấy tên quân nhân nhất quyết không tha nói.
Anh cũng không quên, ban đầu anh một câu cười giỡn thế nhưng thành sự thật, vợ của Lăng Bắc Hàn lại chính là cô bé gặp ở Tây Tạng, còn cứng rắn nói mình là bọn mai mối, ép Lăng Bắc Hàn kính anh ba ly rượu.
"Tôi uống thay cho cô ấy." Lăng Bắc Hàn uống liền 3 chén, lão Trương đối với bọn họ lại nhất quyết không tha lại nói tiếp.
"Mọi người nhìn một chút, đừng xem Lăng trung tá của chúng ta bình thường ma quỷ trong mắt binh lính, thật ra thì cũng là......Ha ha......"
Lời nói của lão Trương làm gò má khẽ nhuộm đỏ ửng gương mặt lạnh lùng của Lăng Bắc Hàn, đang muốn nâng chén lại bị Úc Tử Duyệt đoạt lấy, "Ai cần anh tat hay mặt! Tôi tự uống!" Lăng Bắc Hàn còn chưa kịp ngăn cản thì cô vừa dứt lời đã ngửa đầu uống cạn!
"Wow!"
"Chị dâu nhỏ thật sảng khoái." Các chiến hữu nhìn Úc Tử Duyệt ngửa đầu uống cạn, lại uống liền hai chén, rối rít vỗ tay ồn ào lên kêu,
"Đừng uống nữa." Nhìn khuôn mặt nhỏ nhắn của cô đỏ hồng, Lăng Bắc Hàn ở bên tai cô nói nhỏ.
"Tôi đang vui mà, anh phiền quá?" Cô liếc anh bằng nữa con mắt, hết sức không cảm kích.
Thời gian còn lại, thừa dịp Lăng Bắc Hàn xã giao thì Úc Tử Duyệt len lén lại uống rất nhiều rượu trắng, giống như đang mượn rượu giải sầu.
Hậu quả là, cô bị Lăng Bắc Hàn bế ra khỏi khách sạn! Vốn bạn bè sẽ tổ chức náo động phòng tân hôn đã bị Lăng Bắc Hàn lấy lý do say từ chối hết!
Xa xa thấy Lăng Bắc Hàn dắt tay cô gái kia, lồng chiếc nhẫn vào ngón tay của cô. Hạ Tĩnh Sơ cảm thấy lòng mình quặn đau như rỉ máu, lại có phần không cam lòng.
Tại sao anh có thể cưới người khác? Tại sao có thể?
Cô kích động muốn tiến lên ngăn cản, trên thực tế, cô đã chuẩn bị bước đi......
Nhưng, còn chưa đi được hai bước, đã bị người khác giữ lại, quay đầu nhìn thì thấy gương mặt nghiêm túc của Lăng Bắc Diệp, "Chị Hạ, chỗ này không phải là nơi chị nên tới." Lăng Bắc Diệp nhỏ giọng nói, giọng nói mang vẻ uy nghiêm không cho cự tuyệt.
"Anh....." Vẻ dịu dàng nhã nhặn lịch sự trên mặt nhuộm đầy sự tức giận, muốn phản bác nhưng không thể không để ý thế lực của nhà họ Lăng.
"Anh buông tôi ra! Tự tôi sẽ đi" Mang theo chua xót cùng bất đắc dĩ trong lòng, Hạ Tĩnh Sơ hất tay Lăng Bắc Diệp ra bỏ đi từ cửa sau.
A Hàn, anh vẫn thích em chứ, bất đắc dĩ mới kết hôn phải không.....Cũng như bản thân cô bất đắc dĩ rời đi, có đúng hay không? Nghe từ trong lễ đường truyền tới tiếng vỗ tay, bước chân cô loạng choạng đi trên hành lang, trong lòng lo lắng tự hỏi.
"Bây giờ chú rễ có thể hôn cô dâu rồi." Giọng nói của MC điều khiển chương trình vang dội trong lễ đường, cũng truyền ra phía ngoài, có người cười vui, cũng có người rơi lệ......
Có thể không hôn không?
Úc Tử Duyệt ngước đầu nhìn Lăng Bắc Hàn, cặp mắt sáng như hai quả châu đặt câu hỏi, hết sức không vui vì bị Lăng Bắc Hàn hôn.
Vậy mà, Lăng Bắc Hàn lại không khách khí chút nào cúi đầu, bàn tay giữ chặt cái ót của cô, động tác lưu loát dứt khoát hôn xuống, đưa tới tiếng vỗ tay như sấm của toàn hội trường......
Bà cụ nhà họ Lăng ngồi ở phía dưới, cũng không ngừng gật đầu, miệng thì thào nói, "Làm tốt lắm, làm tốt lắm......" Tiếu Dĩnh cùng Lăng Chí Tiêu trên mặt cũng tràn ngập nụ cười, riêng vẻ mặt của Tiếu Dĩnh thì không còn biểu cảm nào khác.
"Sao chưa chịu buông ra?" Đồ lính thối lại bị anh ta chiếm tiện nghi, môi bị anh hôn đến nóng bỏng, Úc Tử Duyệt trong lòng tức giận nói, sau đó cô cố ý, hung hăng dùng sức dùng răng lưỡi của anh.
Lăng Bắc Hàn đau đến thiếu chút nữa rên lên, kịp thời ẩn nhẫn được, buông môi cô ra, khóe miệng mỉm cười hai mắt lại bén nhọn nhìn cô chằm chằm.
Bày tay to lớn bắt được bàn tay nhỏ bé của cô, dắt cô đi xuống sân khấu......
Nhân viên phục vụ bưng khay đi theo sau lưng của bọn họ, bên trong là năm chai rượu, cô dâu chú rễ bắt đầu đi mời rượu. Hai mắt Úc Tử Duyệt thoáng nhìn tới khách mời trên trăm bàn, một bàn mời một chén? Cũng có thể say chết à?
Nhưng làm cô kinh ngạc chính là bình rượu kia lại là nước! Cho nên, cô uống rất sảng khoái, bắt chước Lăng Bắc Hàn mời rượu hết ly này tới ly khác.
Đến bàn bạn bè của Lăng Bắc Hàn thì chai rượu giả bị hết sạch, "Không được! Phải quyết tâm, nếu không lão Lăng cậu một hồi khỏi phải nghĩ đến vào động phòng!" Chính trị viên Trương dẫn mấy tên quân nhân nhất quyết không tha nói.
Anh cũng không quên, ban đầu anh một câu cười giỡn thế nhưng thành sự thật, vợ của Lăng Bắc Hàn lại chính là cô bé gặp ở Tây Tạng, còn cứng rắn nói mình là bọn mai mối, ép Lăng Bắc Hàn kính anh ba ly rượu.
"Tôi uống thay cho cô ấy." Lăng Bắc Hàn uống liền 3 chén, lão Trương đối với bọn họ lại nhất quyết không tha lại nói tiếp.
"Mọi người nhìn một chút, đừng xem Lăng trung tá của chúng ta bình thường ma quỷ trong mắt binh lính, thật ra thì cũng là......Ha ha......"
Lời nói của lão Trương làm gò má khẽ nhuộm đỏ ửng gương mặt lạnh lùng của Lăng Bắc Hàn, đang muốn nâng chén lại bị Úc Tử Duyệt đoạt lấy, "Ai cần anh tat hay mặt! Tôi tự uống!" Lăng Bắc Hàn còn chưa kịp ngăn cản thì cô vừa dứt lời đã ngửa đầu uống cạn!
"Wow!"
"Chị dâu nhỏ thật sảng khoái." Các chiến hữu nhìn Úc Tử Duyệt ngửa đầu uống cạn, lại uống liền hai chén, rối rít vỗ tay ồn ào lên kêu,
"Đừng uống nữa." Nhìn khuôn mặt nhỏ nhắn của cô đỏ hồng, Lăng Bắc Hàn ở bên tai cô nói nhỏ.
"Tôi đang vui mà, anh phiền quá?" Cô liếc anh bằng nữa con mắt, hết sức không cảm kích.
Thời gian còn lại, thừa dịp Lăng Bắc Hàn xã giao thì Úc Tử Duyệt len lén lại uống rất nhiều rượu trắng, giống như đang mượn rượu giải sầu.
Hậu quả là, cô bị Lăng Bắc Hàn bế ra khỏi khách sạn! Vốn bạn bè sẽ tổ chức náo động phòng tân hôn đã bị Lăng Bắc Hàn lấy lý do say từ chối hết!
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.