Cô Vợ Trẻ Con Của Tổng Tài Lãnh Tuyệt
Chương 12
Kim Đại
06/08/2014
_Dạ ? Em ... _ Hàn Băng tránh né
_Cưng nói đi , cưng không thích em trai chị phải không ? _ Vũ Quan Mẫn nhìn chằm chằm vào Hàn Băng khiến nàng có chút không tự nhiên
_Em không thích Phong , từ đầu đã không thích _ Hàng mi dài cong cong rũ xuống
_Vậy sao ? _ Giọng nói của Vũ Quan Mẫn tràn ngập thất vọng . Cô thực sự rất muốn Hàn Băng là em dâu của mình nha
_Vâng
Tên tiểu tử đó ! làm thế nào mà 1 mĩ nhân bé nhỏ không yêu hắn chứ ? Làm hại cô mất đi cả người em dâu đáng yêu thế này
_A , hay là cưng đã có người trong mộng rồi ? Phải không ? _ Mắt cô sáng rực như bóng đen pha
_Em... Lúc đầu là có nhưng lúc sau đã không còn nữa _ Giọng nàng có chút rẫu rĩ
_Không còn ? _ Vũ Quan Mẫn không hiểu
_Chúng em vừa đã chia tay _ Mặt nàng cuối gầm xuống , tay bấu chặt lấy cái bóp để trên đùi , khóe mi ươn ướt
_Ai nha , chị thực không biết , cưng đừng có khóc nha _ Vũ Quan Mẫn đưa tay lau giọt nước mắt đang đọng trên khóe mi của Hàn Băng
_Em không khóc mà _ Hàn Băng gượng cười , kéo tay cô ra
_Ừ . Chị sẽ làm cho cưng quên đi hắn ta . Đây là số điện thoại của chị có gì cứ nhắn cho chị nha hihi_ Vũ Quan Mẫn nở nụ cười , tay nhét tờ giấy ghi số điện thoại của mình vào tay Hàn Băng
_E...._ Hàn Băng vừa định nói gì thì cánh cửa mở ra
Cạch
_Vũ Quan Mẫn, mừng chị trở về _ giọng nói của Phong lạnh nhạt vang lên
_Ngô , thật không thể ngờ rằng chị có được vinh hạnh như vậy , được tổng giám đốc đẹp trai , phong lưu đa tình đến chào hỏi ?! _ Vũ Quan Mẫn cười nhếch mép
_Không cần khách khí _ Hắn vừa định nói thêm gì nữa nhưng nhìn thấy người con gái đang bình tĩnh cầm tách trà uống thì những lời định nói ra lập tức nuốt vào trong bụng lại
Dường như cảm thấy ánh mắt của Phong nhìn mình , Hàn Băng lập tức hạ tách trà đang uống dở xuống , đứng dậy chào :
_A , chào anh
_Cô làm cái gì ở đây ? Sao còn chưa về ? _ Hắn đi đến ghế ngồi xuống , 2 chân bắt chéo nhìn nàng
_Nhà khóa cửa , về không được _ Nàng bình tĩnh nói
_Trèo vào , không được sao ? _ Hắn lạnh lùng
Bộp
_Chết tiệt _ Phong rủa , tay hắn xoa đầu mình
_Làm cái gì mà nhốt cô bé này ? _ Vũ Quan Mẫn không vui hỏi
_Nè , có gì từ từ nói , không cần phải đánh em như vậy _ Hắn liếc nhìn Vũ Quan Mẫn
_Câm miệng , ngươi trả lời ta đi _ Cô đi đến ngồi cạnh Hàn Băng cười cười
_Hừ . Chị chẳng lẽ không biết em không yêu cô ta ? _ Hắn thong thả nói
_Cô bé dễ thương như vậy sao ngươi lại không thích ? Phong , ta cảm thấy ngươi hình như ngu ngốc , sao lại không giữ cô bé lại , ta thích cô bé này và ta muốn cô bé làm em dâu ta _ Cô nói
_Nhưng ..Em không thích _ Hắn không hài lòng
_5 năm nay không gặp ngươi , vừa nghe mẹ bảo ngươi có vị hôn thê xinh đẹp, ta liền về nước nghe , mong gặp vị hôn thê đó nhưng chính ngươi lại khiến ta thất vọng ?
_ Haiz _ Hắn bất đắc dĩ thở dài
_Ngươi nhìn xem , Hàn Băng rất đẹp nha , cô bé không thấp , mắt lại to , da cũng trắng,đôi môi thì mỏng như cánh hoa đào , thân thể hoàn mĩ như vậy , sao ngươi không thích ? Cô bé lại là dõng dõi quý tộc , ăn nói lễ phép , có chừng mực như vậy . Ta là ngươi nhất định đã yêu nàng
Phong thở dài thườn thượt . Vũ Quan Mẫn xoay người vuốt ve gò má của Hàn Băng , vươn tay nhéo nhéo mấy cái lên gò má hồng hồng, nhịn không được liền nói :
_Mềm mịn quá ! Thương thật
Vũ Nhật Phong nhìn chăm chú cô gái bị chị mình nhéo má , lòng thầm nghĩ chị mình nói cũng đúng
_Phong , ngươi không lẽ muốn F.A cả đời ? _ Vũ Quan Mẫn " buông tha " cho gò má nàng hỏi
_Ha , không ngờ chị biết được những từ này _ Hắn chê cười
_ Xí , kệ ta _ Vũ Quan Mẫn không màng tranh cãi , hỏi tiếp :
_ Một cô gái như Hàn Băng ngươi không để ý mà đi để ý đến những đứa con gái ngu ngốc , ăn mặc thiếu vãi , ôm hôn nam nhân không kiêng kị ? _ Vũ Quan Mẫn tức giận
Chắc chắn Tiểu Băng không thích như vậy
_ Chị không biết rồi . Bọn họ tuy vậy nhìn rất bốc lửa nha _ Hắn cười tà
Bất chợt nhớ đến Hàn Băng ngày đó cùng một cô gái đến quán bar chơi hơn nửa đêm mà lại ăn mặc quyến rũ vô cùng . Nếu không nhớ lầm , ngày đó nàng và cô bạn đã đua xe trên đường
Tít Tít
Vừa mở điện thoại lập tức thấy 2 chữ " Thiệu Khanh ", đôi môi hồng khẽ nhếch lên , nội dung tin nhắn là :
*Tối đi bar nhé ? * _ Thiệu Khanh
*Được , chỗ cũ * _ Hàn Băng
*Đua xe không ? Có cả Vũ Vương ! * _ Thiệu Khanh
* Ok ! * _ Hàn Băng , môi nàng nở nụ cười đậm hơn
* Tớ đã nói với Vũ Vương là tối nay cậu sẽ thắng . Hắn liền cười rất lớn.Hihi * _ Thiệu Khanh
* Tớ không khiến cậu thật vọng * _ Hàn Băng
* Ừ , bái bai * _ Thiệu Khanh
_ Oh my baby , Tiểu Băng , tối nay đi đua xe à ? _ Vũ Quan Mẫn từ đầu đến cuối nhìn chằm chằm tin nhắn của nàng khiến cô có chút ngạc nhiên
_Dạ vâng ! _ Nàng cười nhẹ rồi đứng dậy : _ Thật xin lỗi , bây giờ em về chuẩn bị đi học
_ Tạm biệt em _ Vũ Quan Mẫn vẫy tay
Cạch
Cánh cửa vừa đóng lại , Vũ Quan Mẫn hỏi Phong :
_ Con bé vẫn còn đi học ?
_ Là sinh viên , chuẩn bị thực tập rồi
_ Thực tập trong công ty ?
_ Phải
_ Ngươi có mắt như mù _ Vũ Quan Mẫn cười lớn
_ Chết tiệt ! Chị đừng nhảm _ Hắn nghiến răng ken két : _ Chị ơi hình như chị cũng chưa có người yêu ?
_ Im miệng ngay _ Vũ Quan Mẫn đỏ mặt
_Cưng nói đi , cưng không thích em trai chị phải không ? _ Vũ Quan Mẫn nhìn chằm chằm vào Hàn Băng khiến nàng có chút không tự nhiên
_Em không thích Phong , từ đầu đã không thích _ Hàng mi dài cong cong rũ xuống
_Vậy sao ? _ Giọng nói của Vũ Quan Mẫn tràn ngập thất vọng . Cô thực sự rất muốn Hàn Băng là em dâu của mình nha
_Vâng
Tên tiểu tử đó ! làm thế nào mà 1 mĩ nhân bé nhỏ không yêu hắn chứ ? Làm hại cô mất đi cả người em dâu đáng yêu thế này
_A , hay là cưng đã có người trong mộng rồi ? Phải không ? _ Mắt cô sáng rực như bóng đen pha
_Em... Lúc đầu là có nhưng lúc sau đã không còn nữa _ Giọng nàng có chút rẫu rĩ
_Không còn ? _ Vũ Quan Mẫn không hiểu
_Chúng em vừa đã chia tay _ Mặt nàng cuối gầm xuống , tay bấu chặt lấy cái bóp để trên đùi , khóe mi ươn ướt
_Ai nha , chị thực không biết , cưng đừng có khóc nha _ Vũ Quan Mẫn đưa tay lau giọt nước mắt đang đọng trên khóe mi của Hàn Băng
_Em không khóc mà _ Hàn Băng gượng cười , kéo tay cô ra
_Ừ . Chị sẽ làm cho cưng quên đi hắn ta . Đây là số điện thoại của chị có gì cứ nhắn cho chị nha hihi_ Vũ Quan Mẫn nở nụ cười , tay nhét tờ giấy ghi số điện thoại của mình vào tay Hàn Băng
_E...._ Hàn Băng vừa định nói gì thì cánh cửa mở ra
Cạch
_Vũ Quan Mẫn, mừng chị trở về _ giọng nói của Phong lạnh nhạt vang lên
_Ngô , thật không thể ngờ rằng chị có được vinh hạnh như vậy , được tổng giám đốc đẹp trai , phong lưu đa tình đến chào hỏi ?! _ Vũ Quan Mẫn cười nhếch mép
_Không cần khách khí _ Hắn vừa định nói thêm gì nữa nhưng nhìn thấy người con gái đang bình tĩnh cầm tách trà uống thì những lời định nói ra lập tức nuốt vào trong bụng lại
Dường như cảm thấy ánh mắt của Phong nhìn mình , Hàn Băng lập tức hạ tách trà đang uống dở xuống , đứng dậy chào :
_A , chào anh
_Cô làm cái gì ở đây ? Sao còn chưa về ? _ Hắn đi đến ghế ngồi xuống , 2 chân bắt chéo nhìn nàng
_Nhà khóa cửa , về không được _ Nàng bình tĩnh nói
_Trèo vào , không được sao ? _ Hắn lạnh lùng
Bộp
_Chết tiệt _ Phong rủa , tay hắn xoa đầu mình
_Làm cái gì mà nhốt cô bé này ? _ Vũ Quan Mẫn không vui hỏi
_Nè , có gì từ từ nói , không cần phải đánh em như vậy _ Hắn liếc nhìn Vũ Quan Mẫn
_Câm miệng , ngươi trả lời ta đi _ Cô đi đến ngồi cạnh Hàn Băng cười cười
_Hừ . Chị chẳng lẽ không biết em không yêu cô ta ? _ Hắn thong thả nói
_Cô bé dễ thương như vậy sao ngươi lại không thích ? Phong , ta cảm thấy ngươi hình như ngu ngốc , sao lại không giữ cô bé lại , ta thích cô bé này và ta muốn cô bé làm em dâu ta _ Cô nói
_Nhưng ..Em không thích _ Hắn không hài lòng
_5 năm nay không gặp ngươi , vừa nghe mẹ bảo ngươi có vị hôn thê xinh đẹp, ta liền về nước nghe , mong gặp vị hôn thê đó nhưng chính ngươi lại khiến ta thất vọng ?
_ Haiz _ Hắn bất đắc dĩ thở dài
_Ngươi nhìn xem , Hàn Băng rất đẹp nha , cô bé không thấp , mắt lại to , da cũng trắng,đôi môi thì mỏng như cánh hoa đào , thân thể hoàn mĩ như vậy , sao ngươi không thích ? Cô bé lại là dõng dõi quý tộc , ăn nói lễ phép , có chừng mực như vậy . Ta là ngươi nhất định đã yêu nàng
Phong thở dài thườn thượt . Vũ Quan Mẫn xoay người vuốt ve gò má của Hàn Băng , vươn tay nhéo nhéo mấy cái lên gò má hồng hồng, nhịn không được liền nói :
_Mềm mịn quá ! Thương thật
Vũ Nhật Phong nhìn chăm chú cô gái bị chị mình nhéo má , lòng thầm nghĩ chị mình nói cũng đúng
_Phong , ngươi không lẽ muốn F.A cả đời ? _ Vũ Quan Mẫn " buông tha " cho gò má nàng hỏi
_Ha , không ngờ chị biết được những từ này _ Hắn chê cười
_ Xí , kệ ta _ Vũ Quan Mẫn không màng tranh cãi , hỏi tiếp :
_ Một cô gái như Hàn Băng ngươi không để ý mà đi để ý đến những đứa con gái ngu ngốc , ăn mặc thiếu vãi , ôm hôn nam nhân không kiêng kị ? _ Vũ Quan Mẫn tức giận
Chắc chắn Tiểu Băng không thích như vậy
_ Chị không biết rồi . Bọn họ tuy vậy nhìn rất bốc lửa nha _ Hắn cười tà
Bất chợt nhớ đến Hàn Băng ngày đó cùng một cô gái đến quán bar chơi hơn nửa đêm mà lại ăn mặc quyến rũ vô cùng . Nếu không nhớ lầm , ngày đó nàng và cô bạn đã đua xe trên đường
Tít Tít
Vừa mở điện thoại lập tức thấy 2 chữ " Thiệu Khanh ", đôi môi hồng khẽ nhếch lên , nội dung tin nhắn là :
*Tối đi bar nhé ? * _ Thiệu Khanh
*Được , chỗ cũ * _ Hàn Băng
*Đua xe không ? Có cả Vũ Vương ! * _ Thiệu Khanh
* Ok ! * _ Hàn Băng , môi nàng nở nụ cười đậm hơn
* Tớ đã nói với Vũ Vương là tối nay cậu sẽ thắng . Hắn liền cười rất lớn.Hihi * _ Thiệu Khanh
* Tớ không khiến cậu thật vọng * _ Hàn Băng
* Ừ , bái bai * _ Thiệu Khanh
_ Oh my baby , Tiểu Băng , tối nay đi đua xe à ? _ Vũ Quan Mẫn từ đầu đến cuối nhìn chằm chằm tin nhắn của nàng khiến cô có chút ngạc nhiên
_Dạ vâng ! _ Nàng cười nhẹ rồi đứng dậy : _ Thật xin lỗi , bây giờ em về chuẩn bị đi học
_ Tạm biệt em _ Vũ Quan Mẫn vẫy tay
Cạch
Cánh cửa vừa đóng lại , Vũ Quan Mẫn hỏi Phong :
_ Con bé vẫn còn đi học ?
_ Là sinh viên , chuẩn bị thực tập rồi
_ Thực tập trong công ty ?
_ Phải
_ Ngươi có mắt như mù _ Vũ Quan Mẫn cười lớn
_ Chết tiệt ! Chị đừng nhảm _ Hắn nghiến răng ken két : _ Chị ơi hình như chị cũng chưa có người yêu ?
_ Im miệng ngay _ Vũ Quan Mẫn đỏ mặt
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.