Cô Vợ Trẻ Con Của Tổng Tài Lãnh Tuyệt
Chương 3
Kim Đại
06/08/2014
_Chào bà , chào 2 bác _ Hắn khẽ cuối đầu chào
Giang Hàn Vân và Giang Nguyệt Thi gật gật đầu rồi nhìn nhau tủm tỉm cười . Mà bên Vũ Thiên Tuyết và Lạc Tĩnh Nguyệt cũng không khác gì .... Trong khi 4 người kia đang có âm mưu lớn thì có 2 ông bố ngồi ngây ngốc không hiểu gì ... Mà 2 người đó là Vũ Thần Dạ và Vương Tuấn Tịnh
Hắn tuy rằng có chút không hiểu bà và mẹ đang âm mưu gì nhưng hắn chắc chắn là có chuyện chẳng lành . Trong lòng hắn nôn nóng , không thoải mái khi ngồi đây nhưng phải nhịn xuống ...bởi... nếu không thì bà sẽ không cho hắn đi bar ( =.='' )
Haiz , bởi vì để đi bar nên mình phải ngồi đây hả ? Hừ , nếu không phải là tổng tài thì mình cũng không cần đến bar chơi vào những lúc mệt mỏi
Hắn mang trong lòng oán hận cùng tức giận . Miễn cưỡng ngồi nhìn mọi người nói chuyện
_Phong , ta nghe nói con là tổng tài ? _ Vương Tuấn Tịnh hỏi
_À ...Vâng _Hắn đáp
_Phong , dạo này công ty như thế nào ? _ Ba hắn hỏi
_Tốt thưa ba .... _ Đôi mắt hắn lóe lên 1 ánh sáng rồi nhanh chóng vụt tắt
_Chào bà , chào 2 bác , chào...anh _Hàn Băng liếc nhìn hắn , cười cười nói
Đi tới ôm cổ ba mình nhõng nhẽo , nói :
_Ba hôm nay về sớm ?
_Ừ , Hàn Băng qua đây ngồi đi con ! _ Vương Tuấn Tịnh nói
Ngồi kế hắn ?
Mi mắt nàng giật giật , người không hiểu sao run lên 1 chút , cẩn thận ngồi xuống bên cạnh hắn . Vũ thần dạ lúc này mới lên tiếng :
_Hàn Băng , cháu năm nay đã bao nhiêu tuổi ?
_Ơ ...dạ ..cháu năm nay 20 tuổi rồi ! _ Nàng giật mình
_Cháu vẫn còn đi học sao ?
_Dạ ... Cháu chuẩn bị thực tập nghề rồi ạ
_Thế cháu đã chọn công ty nào chưa ? _Vũ Dạ Thần cườii hỏi
_Chưa ạ ! Cháu đang phân vân hì hì
_Hàn Băng , khi sáng con đi đâu vậy ?
Bất chợt , Giang nguyệt Thi hỏi , nàng run nhẹ 1 cái . Cái gì mà lạnh như thế ? Nàng nhất định sẽ bị đông cứng lại nha ....
_Hihi , ...mẹ ... _ Nàng làm mặt đáng thương nhìn Giang nguyệt Thi
_Nói .,... Khi sáng đi đâu mà để vừa về nhà đã ngủ như con lợn ?! _ Bà tức giận quát khẽ
_A ...Là...Là con đi ... Thư Viện...đúng chính là đi Thư Viện hihi _Nàng cười cười rồi chưng bộ mặt con mèo ra trước mặt bà khiến bà buồn cười nói
_Hừ ...được rồi ...Tối nay ngủ sớm 1 chút...Mai đi học nữa
_Vâng !!!
Cuộc đối thoại của nàng với mọi người khiến hắn có 1 chút để ý . Nói chuyện thoải mái , vui vẻ như thế mà liếc với lườm hắn ? Rốt cuộc nàng là loại người quái quỷ gì vậy ?
_Mẹ ...Pa...Con muốn ra vườn 1 chút ...trong nhà có chút ngột ngạt a _ Nàng chớp mắt ngây thơ nhìn Giang Nguyệt Thi nói
_Ừ....Tiểu Băng nhanh 1 chút ra ngoài đi nhiều đi _ Ba nàng gật gật
Nàng chào mọi ngươi xong thoải mái ra ngoài vườn ngồi hóng gió! Nga , trời mới mưa xong đã có cầu vòng . Cũng lâu rồi, nàng không ngắm nhìn cầu vòng sau cơn mưa cùng với người nào đó . Gương mặt xinh xắn thoáng qua 1 nét buồn .... Nhưng cũng phải nói , sau cơn mưa , dường như hoa hồng xanh của nàng đẹp rực rỡ thêm thì phải !!!
_Cả khu vườn toàn màu xanh !? _ Giọng hắn hòa vào cơn gió khiến nàng có chút thờ người ra
_Nga , anh làm tôi giật mình có biết hay không ? _Nàng tức giận
_Không biết
_........ Sao anh ra đây ? _Nàng hỏi hắn nhưng mắt lai chăm chú vào hoa hồng xanh của mình
_Bà kêu tôi ra đây xem cô làm gì _ Hắn thản nhiên đi đến gần nàng
Bất chợt , nàng khẽ đứng dậy khiến hắn giật mình , tóc nàng vô tình bay lướt qua mặt hắn khiến hắn bất giác lùi lại 1 bước
Ừm..tóc cô ta thơm quá
Hắn ngay lập tức liền thấy điểm không đúng ? Tóc nàng thơm ? Từ khi nào hắn lại nghĩ như vậy ? Hừ ...Chắc do mệt nên mới suy nghĩ lung tung ! Hắn thở hắc 1 cái rồi đi ra ngồi trên ghế ...lướt nhìn qua 1 vài cuốn sách của nàng . Ngôn tình ?
Cô ta nghiện ngôn tình ??
Phải nói , nàng rất biết chọn chỗ ,nơi đây là giữa khu vườn , trong khu vườn lại toàn hoa hồng xanh , lại còn có thể nhìn cầu vòng rất rõ ràng . Nếu đọc truyện mà đọc truyện trong lúc trời mưa nhất định rất thoải mái nha
Nàng thấy hắn dựa lưng vào ghế nhắm mắt thì đi tới ngồi đối diện trước mặt hắn ! Trong lúc nhất thời lại cảm thấy hắn giống người nào đó mà nàng yêu , đôi mắt nàng khẽ lay động nhưng lắng sâu như mặt nước .
A , sao hắn lại có thể giống anh ấy như vậy ?
Trong lúc thẫn thờ , hắn mở mắt thấy nàng thẫn thờ nhìn mình , gương mặt đáng yêu vô cùng ...khiến hắn có chút không quen ... Bỗng hắn đứng dậy bỏ đi , nàng lúc này mới hoàn hồn , gương mặt có chút hồng !
Nga , như thế nào lại nhìn hắn trắng trợn như vậy ? Nàng không phải là sắc nữ
_Sắc nữ !! _ Hắn không tiết lời phun ra 2 chữ khiến nàng khóc không ra nước mắt!
Hừ ! Sắc nữ ,...Hắn nói nàng là sắc nữ ! Bữa cơm chút nữa chắc chắn ăn không vào
Giang Hàn Vân và Giang Nguyệt Thi gật gật đầu rồi nhìn nhau tủm tỉm cười . Mà bên Vũ Thiên Tuyết và Lạc Tĩnh Nguyệt cũng không khác gì .... Trong khi 4 người kia đang có âm mưu lớn thì có 2 ông bố ngồi ngây ngốc không hiểu gì ... Mà 2 người đó là Vũ Thần Dạ và Vương Tuấn Tịnh
Hắn tuy rằng có chút không hiểu bà và mẹ đang âm mưu gì nhưng hắn chắc chắn là có chuyện chẳng lành . Trong lòng hắn nôn nóng , không thoải mái khi ngồi đây nhưng phải nhịn xuống ...bởi... nếu không thì bà sẽ không cho hắn đi bar ( =.='' )
Haiz , bởi vì để đi bar nên mình phải ngồi đây hả ? Hừ , nếu không phải là tổng tài thì mình cũng không cần đến bar chơi vào những lúc mệt mỏi
Hắn mang trong lòng oán hận cùng tức giận . Miễn cưỡng ngồi nhìn mọi người nói chuyện
_Phong , ta nghe nói con là tổng tài ? _ Vương Tuấn Tịnh hỏi
_À ...Vâng _Hắn đáp
_Phong , dạo này công ty như thế nào ? _ Ba hắn hỏi
_Tốt thưa ba .... _ Đôi mắt hắn lóe lên 1 ánh sáng rồi nhanh chóng vụt tắt
_Chào bà , chào 2 bác , chào...anh _Hàn Băng liếc nhìn hắn , cười cười nói
Đi tới ôm cổ ba mình nhõng nhẽo , nói :
_Ba hôm nay về sớm ?
_Ừ , Hàn Băng qua đây ngồi đi con ! _ Vương Tuấn Tịnh nói
Ngồi kế hắn ?
Mi mắt nàng giật giật , người không hiểu sao run lên 1 chút , cẩn thận ngồi xuống bên cạnh hắn . Vũ thần dạ lúc này mới lên tiếng :
_Hàn Băng , cháu năm nay đã bao nhiêu tuổi ?
_Ơ ...dạ ..cháu năm nay 20 tuổi rồi ! _ Nàng giật mình
_Cháu vẫn còn đi học sao ?
_Dạ ... Cháu chuẩn bị thực tập nghề rồi ạ
_Thế cháu đã chọn công ty nào chưa ? _Vũ Dạ Thần cườii hỏi
_Chưa ạ ! Cháu đang phân vân hì hì
_Hàn Băng , khi sáng con đi đâu vậy ?
Bất chợt , Giang nguyệt Thi hỏi , nàng run nhẹ 1 cái . Cái gì mà lạnh như thế ? Nàng nhất định sẽ bị đông cứng lại nha ....
_Hihi , ...mẹ ... _ Nàng làm mặt đáng thương nhìn Giang nguyệt Thi
_Nói .,... Khi sáng đi đâu mà để vừa về nhà đã ngủ như con lợn ?! _ Bà tức giận quát khẽ
_A ...Là...Là con đi ... Thư Viện...đúng chính là đi Thư Viện hihi _Nàng cười cười rồi chưng bộ mặt con mèo ra trước mặt bà khiến bà buồn cười nói
_Hừ ...được rồi ...Tối nay ngủ sớm 1 chút...Mai đi học nữa
_Vâng !!!
Cuộc đối thoại của nàng với mọi người khiến hắn có 1 chút để ý . Nói chuyện thoải mái , vui vẻ như thế mà liếc với lườm hắn ? Rốt cuộc nàng là loại người quái quỷ gì vậy ?
_Mẹ ...Pa...Con muốn ra vườn 1 chút ...trong nhà có chút ngột ngạt a _ Nàng chớp mắt ngây thơ nhìn Giang Nguyệt Thi nói
_Ừ....Tiểu Băng nhanh 1 chút ra ngoài đi nhiều đi _ Ba nàng gật gật
Nàng chào mọi ngươi xong thoải mái ra ngoài vườn ngồi hóng gió! Nga , trời mới mưa xong đã có cầu vòng . Cũng lâu rồi, nàng không ngắm nhìn cầu vòng sau cơn mưa cùng với người nào đó . Gương mặt xinh xắn thoáng qua 1 nét buồn .... Nhưng cũng phải nói , sau cơn mưa , dường như hoa hồng xanh của nàng đẹp rực rỡ thêm thì phải !!!
_Cả khu vườn toàn màu xanh !? _ Giọng hắn hòa vào cơn gió khiến nàng có chút thờ người ra
_Nga , anh làm tôi giật mình có biết hay không ? _Nàng tức giận
_Không biết
_........ Sao anh ra đây ? _Nàng hỏi hắn nhưng mắt lai chăm chú vào hoa hồng xanh của mình
_Bà kêu tôi ra đây xem cô làm gì _ Hắn thản nhiên đi đến gần nàng
Bất chợt , nàng khẽ đứng dậy khiến hắn giật mình , tóc nàng vô tình bay lướt qua mặt hắn khiến hắn bất giác lùi lại 1 bước
Ừm..tóc cô ta thơm quá
Hắn ngay lập tức liền thấy điểm không đúng ? Tóc nàng thơm ? Từ khi nào hắn lại nghĩ như vậy ? Hừ ...Chắc do mệt nên mới suy nghĩ lung tung ! Hắn thở hắc 1 cái rồi đi ra ngồi trên ghế ...lướt nhìn qua 1 vài cuốn sách của nàng . Ngôn tình ?
Cô ta nghiện ngôn tình ??
Phải nói , nàng rất biết chọn chỗ ,nơi đây là giữa khu vườn , trong khu vườn lại toàn hoa hồng xanh , lại còn có thể nhìn cầu vòng rất rõ ràng . Nếu đọc truyện mà đọc truyện trong lúc trời mưa nhất định rất thoải mái nha
Nàng thấy hắn dựa lưng vào ghế nhắm mắt thì đi tới ngồi đối diện trước mặt hắn ! Trong lúc nhất thời lại cảm thấy hắn giống người nào đó mà nàng yêu , đôi mắt nàng khẽ lay động nhưng lắng sâu như mặt nước .
A , sao hắn lại có thể giống anh ấy như vậy ?
Trong lúc thẫn thờ , hắn mở mắt thấy nàng thẫn thờ nhìn mình , gương mặt đáng yêu vô cùng ...khiến hắn có chút không quen ... Bỗng hắn đứng dậy bỏ đi , nàng lúc này mới hoàn hồn , gương mặt có chút hồng !
Nga , như thế nào lại nhìn hắn trắng trợn như vậy ? Nàng không phải là sắc nữ
_Sắc nữ !! _ Hắn không tiết lời phun ra 2 chữ khiến nàng khóc không ra nước mắt!
Hừ ! Sắc nữ ,...Hắn nói nàng là sắc nữ ! Bữa cơm chút nữa chắc chắn ăn không vào
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.