Chương 277
Nam An
21/04/2022
CHƯƠNG 277
Hạ Tịch Nghiên nhìn cô ta: “Tôi đi đâu cũng cần phải báo cáo với cô sao?”
“cô”
“Cô Lăng, cô là thiên kim của tập đoàn Lăng Thị, nhưng nơi này là Vân Duệ, cô là nhà thiết kế, tôi cũng là nhà thiết kế, cô cũng không phải là cấp trên của tôi, cho nên không cần phải dùng giọng điệu chất vấn kia để hỏi tôi đâu!” Hạ Tịch Nghiên nhìn cô ta nói từng chữ một.
Nghe Hạ Tịch Nghiên nói như vậy, Lăng Tiêu Tường cau mày, phải thừa nhận rằng cô nói rất có lý, cô ta không thể phản bác được gì.
“Chỉ là hỏi một chút, cô Hạ không cần phản ứng lớn như vậy, hay là cô chột dạ?”
Lăng Tiêu Tường nhìn cô hỏi ngược lại.
Nghe được câu này, Hạ Tịch Nghiên cười: “Chột dạ? Chột dạ cái gì? Đừng nói là tôi chột dạ, cho dù tôi thật sự làm chuyện gì đó, cũng sẽ không chột dạ!” Vừa nói, Hạ Tịch Nghiên sâu sắc nhìn cô ta một cái, xoay người rời đi.
Lăng Tiêu Tường đứng ở chỗ đó, nghe Hạ Tịch Nghiên nói như vậy, tức đến nỗi không nói lên lời, nhưng cũng không nói được gì, đứng tại chỗ, nhìn bóng lưng Hạ Tịch Nghiên mà tức giận!
Ngay vào lúc này, một người đi qua đó, lúc thấy Lăng Tiêu Tường, không nhịn được mở miệng: “Thật ra thì mỗi ngày vào giờ này cô Hạ đều thích đến nhà bếp để uống nước!”
Nghe được câu này, Lăng Tiêu Tường ngẩn người, chẳng nhẽ… Cô ta suy nghĩ nhiều rồi?
Hôm sau.
Hôm nay, nhà họ Mục rất náo nhiệt.
Bởi vì mẹ của Mục Chính Hi và bà nội của anh từ nước ngoài trở về, cứ cách một khoảng thời gian hai người đều phải đi nước ngoài chơi một phen, bây giờ nghe †in Hạ Tịch Nghiên trở vê, bọn họ mới quyết định quay về sớm.
Hôm nay, tâm trạng của Mục Chính Hi rất tốt.
Vừa đi làm, vừa sắp xếp chuyện.
Mà Hạ Tịch Nghiên cũng nhớ đến buổi †ối cùng Mục Chính Hi về nhà họ Mục ăn cơm, cho nên hôm nay, cô đặc biệt hẹn Đô Đô ra ngoài mua đồ.
Đô Đô nhìn cô: “Cậu thật sự muốn quay về cùng Mục Chính Hi ăn cơm sao!”
Hạ Tịch Nghiên gật đầu: “Đúng vậy, mình đã đồng ý rồi!”
“Nhưng mà… Hai người đã ly hôn, bây giờ quay về, cậu không cảm thấy rất kỳ lạ sao?” Đô Đô hỏi ngược lại.
Nói tới cái này, Hạ Tịch Nghiên nhún vai: “Không còn cách nào nha, thật ra thì, cho dù Mục Chính Hi không nói, thì sau khi tớ biết chuyện, cũng sẽ đến thăm họ, dù sao thì lúc ở nhà họ Mục, bọn họ cũng đối xử tốt với mình!” Hạ Tịch Nghiên nói.
Mỗi lần nói đến việc này, Đô Đô luôn thở dài.
“Ai, nếu như trước kia Mục Chính Hi có thể đối xử tốt với cậu bằng một nửa bây giờ, hai người cũng sẽ không thành ra như vậy!” Đô Đô nói.
Hạ Tịch Nghiên được tất cả mọi người ở nhà họ Mục thích, chỉ có mình Mục Chính Hi.
Nhưng Mục Chính Hi lại là then chốt.
“Trên thế giới này không có nếu như!”
Hạ Tịch Nghiên nhìn cô nói từng chữ một.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.