Chương 147: NGƯỜI ĐÀN ÔNG THẦN BÍ 2
Nam An
15/01/2021
Sau khi nghe lời đề nghị của Alexia, Hạ Tịch Nghiên suy nghĩ một lát rồi trả lời: “Xin lỗi Alexia, có thể gia nhập công ty cô là điều trước đây
tôi hằng mơ ước, nhưng hiện tại đã lấy được danh hiệu quán quân của cuộc thi là một sự khẳng định đối với tôi rồi, cảm ơn cô đã cho tôi cơ hội,
nhưng tôi không muốn ra nước ngoài, tôi vẫn muốn ở trong nước, ở thành
phố mình sinh ra, làm công việc hiện tại, vì thế rất xin lỗi cô!” Cuối
cùng Hạ Tịch Nghiên từ chối Alexia.
Mục Chính Hi ở bên cạnh không xen vào, quả thực anh cũng không ngờ Hạ Tịch Nghiên lại nói ra những lời này. Trong nội tâm anh vừa vui mừng, vừa thỏa mãn.
Sau khi nghe những lời này của cô, Alexia đưa mắt nhìn Mục Chính Hi một cái rồi cười nói: “Xem ra tổng giám đốc Mục vẫn chưa nói rõ tình hình cụ thể cho cô.”
Nghe đến đây, Hạ Tịch Nghiên nhìn Alexia, chớp mắt tỏ vẻ không hiểu: “Nghĩa là sao?”
“Gia nhập đội ngũ của tôi, không có nghĩa nhất định phải cùng tôi ra nước ngoài, đội ngũ của tôi quá hiểu phong cách của tôi, cơ bản không thể bứt phá được, vì vậy tôi muốn tìm một số tác phẩm mới mẻ, có dung khí, mà tác phẩm của cô Hạ đây tôi vô cùng tán thưởng. Nếu như có thể, cô chỉ cần giao một số tác phẩm của mình hàng năm cho tôi là được.”
Alexia nói với Hạ Tịch Nghiên. Hạ Tịch Nghiên hơi ngây người không hiểu nhìn Alexia, đồng thời ánh mắt cũng chuyển hướng sang Mục Chính Hi đang đứng bên cạnh, nhưng anh chỉ mỉm cười đứng đó, dường như sớm đã hiểu rõ tình hình.
Hiện tại Hạ Tịch Nghiên mới biết, thì ra Mục Chính Hi đang thăm dò cô, xem cô có ý định nhảy việc hay không. Người đàn ông này tuy rằng không nói gì, nhưng trong lòng đã có tính toán. Hạ Tịch Nghiên không nhịn được mà lườm anh một cáu.
“Thế nào? Cô Hạ có hứng thú không?” Alexia hỏi.
“Tất nhiên, chuyện nhất cử lưỡng tiện như thế này cô ấy đương nhiên đồng ý!”
Hạ Tịch Nghiên còn chưa mở miệng, Mục Chính Hi liền cướp lời. Alexia và Hạ Tịch Nghiên đều nhìn về phía anh.
“Cô Hạ, như vậy được chứ?” Alexia vẫn nhìn Hạ Tịch Nghiên rồi hỏi thêm một lần nữa.
Hạ Tịch Nghiên gật đầu: “Nếu như có thể như vậy, tôi tất nhiên sẽ gia nhập. Có thể gia nhập đội ngũ của cô là điều tôi luôn theo đuổi!” Nghe đến đây, Alexia liền cười: “Như vậy đội ngũ tôi lại có thêm một cao thủ.” “Tôi còn nhiều điều cần học hỏi!” Hạ Tịch Nghiên cười, khiêm tốn nói. Alexia chính là thích bộ dáng khiêm tốn như vậy của Hạ Tịch Nghiên. “Nếu đã như vậy, chúng ta thỏa thuận rồi nhé, trở về tôi sẽ liên lạc lạc.” – Alexia nói.
“Được!” Hạ Tịch Nghiên gật đầu đáp. Đúng lúc đó có người tiến đến nói với Alexia điều gì đó, nghe xong cô ấy gật gật đầu: “Được, tôi biết rồi.”
Sau khi trợ lý rời đi, Alexia nhìn bọn họ: “Lát nữa có một người đến, hai người đừng khách sáo, tôi có việc bận một chút!”
Mục Chính Hi gật đầu, Alexia cười với anh rồi đi về một hướng khác. Người phục vụ đi đến trước mặt bọn họ, Mục Chính Hi và Hạ Tịch Nghiên mỗi người lấy cho mình một ly champagne.
Mục Chính Hi ở bên cạnh không xen vào, quả thực anh cũng không ngờ Hạ Tịch Nghiên lại nói ra những lời này. Trong nội tâm anh vừa vui mừng, vừa thỏa mãn.
Sau khi nghe những lời này của cô, Alexia đưa mắt nhìn Mục Chính Hi một cái rồi cười nói: “Xem ra tổng giám đốc Mục vẫn chưa nói rõ tình hình cụ thể cho cô.”
Nghe đến đây, Hạ Tịch Nghiên nhìn Alexia, chớp mắt tỏ vẻ không hiểu: “Nghĩa là sao?”
“Gia nhập đội ngũ của tôi, không có nghĩa nhất định phải cùng tôi ra nước ngoài, đội ngũ của tôi quá hiểu phong cách của tôi, cơ bản không thể bứt phá được, vì vậy tôi muốn tìm một số tác phẩm mới mẻ, có dung khí, mà tác phẩm của cô Hạ đây tôi vô cùng tán thưởng. Nếu như có thể, cô chỉ cần giao một số tác phẩm của mình hàng năm cho tôi là được.”
Alexia nói với Hạ Tịch Nghiên. Hạ Tịch Nghiên hơi ngây người không hiểu nhìn Alexia, đồng thời ánh mắt cũng chuyển hướng sang Mục Chính Hi đang đứng bên cạnh, nhưng anh chỉ mỉm cười đứng đó, dường như sớm đã hiểu rõ tình hình.
Hiện tại Hạ Tịch Nghiên mới biết, thì ra Mục Chính Hi đang thăm dò cô, xem cô có ý định nhảy việc hay không. Người đàn ông này tuy rằng không nói gì, nhưng trong lòng đã có tính toán. Hạ Tịch Nghiên không nhịn được mà lườm anh một cáu.
“Thế nào? Cô Hạ có hứng thú không?” Alexia hỏi.
“Tất nhiên, chuyện nhất cử lưỡng tiện như thế này cô ấy đương nhiên đồng ý!”
Hạ Tịch Nghiên còn chưa mở miệng, Mục Chính Hi liền cướp lời. Alexia và Hạ Tịch Nghiên đều nhìn về phía anh.
“Cô Hạ, như vậy được chứ?” Alexia vẫn nhìn Hạ Tịch Nghiên rồi hỏi thêm một lần nữa.
Hạ Tịch Nghiên gật đầu: “Nếu như có thể như vậy, tôi tất nhiên sẽ gia nhập. Có thể gia nhập đội ngũ của cô là điều tôi luôn theo đuổi!” Nghe đến đây, Alexia liền cười: “Như vậy đội ngũ tôi lại có thêm một cao thủ.” “Tôi còn nhiều điều cần học hỏi!” Hạ Tịch Nghiên cười, khiêm tốn nói. Alexia chính là thích bộ dáng khiêm tốn như vậy của Hạ Tịch Nghiên. “Nếu đã như vậy, chúng ta thỏa thuận rồi nhé, trở về tôi sẽ liên lạc lạc.” – Alexia nói.
“Được!” Hạ Tịch Nghiên gật đầu đáp. Đúng lúc đó có người tiến đến nói với Alexia điều gì đó, nghe xong cô ấy gật gật đầu: “Được, tôi biết rồi.”
Sau khi trợ lý rời đi, Alexia nhìn bọn họ: “Lát nữa có một người đến, hai người đừng khách sáo, tôi có việc bận một chút!”
Mục Chính Hi gật đầu, Alexia cười với anh rồi đi về một hướng khác. Người phục vụ đi đến trước mặt bọn họ, Mục Chính Hi và Hạ Tịch Nghiên mỗi người lấy cho mình một ly champagne.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.