Cô Vợ Yêu Nghiệt Của Đại Boss Mafia
Chương 26: Vẻ mặt hung dữ
lacyy
25/06/2023
Kỷ Minh Thành bày ra vẻ mặt ngớ ngẩn khi nghe Phong Cảnh Thần hỏi câu đó.
Chẳng lẽ lần trước hắn bị Mạc Ái Ly tiêm cho loại thuốc kì lạ nào đó
khiến thần kinh của hắn rơi vào trạng thái bất ổn rồi à? Không thể nào
một tên được cho là tài giỏi trong giới kinh doanh có thể hỏi một câu
xàm xí như vậy được...
"Tôi không có ý gì đâu nhưng NGÀI BỊ ĐIÊN ĐẤY À? ngài nghĩ cái quái gì mà nói tôi thích người phụ nữ hung dữ tàn nhẫn như Mạc Ái Ly kia chứ? Ngài có biết lần trước cô ta tiêm cho tôi cái thuốc gì đó mà khiến người tôi nổi mẩn đỏ suốt ba ngày không? Tôi thề là tôi né cô ta còn không kịp chứ đừng nói đến chuyện thích...!"
Phong Cảnh Thần nhìn Kỷ Minh Thành chằm chằm nhưng vẫn không tin lắm, hắn tiếp tục hỏi thêm một lần nữa cho chắc ăn...
"Cậu ghét Mạc Ái Ly như vậy, tại sao lại đòi đến bệnh viện bảo vệ cô ấy? Cậu đừng nói nhân lúc tôi không có ở đó, rồi cậu ra tay giết cô ấy đấy? Cẩn thận tôi chôn sống cậu!"
Kỷ Minh Thành chắp tay lại muốn lạy Phong Cảnh Thần mấy cái, cậu ta mà muốn giết Mạc Ái Ly thì hôm nay đã để cái thằng điên kia đâm chết cô ta rồi, hà cớ gì lại chắn trước mặt cô ta rồi để bản thân bị thương như thế cơ chứ?
"Này tôi mà muốn giết cô ta thì ngài cũng chẳng cản kịp đâu, chỉ là tôi lo lắng cho tương lai của ngài thôi. Dù sao ngài cũng chỉ có thể tiếp xúc thân mật với một mình cô ấy, lỡ cái tên dở hơi kia giết cô ấy thì ngài mất hậu bối à?"
Phong Cảnh Thần liếc Kỷ Minh Thành một cái nhưng cậu ta vẫn không sợ, cái miệng linh hoạt của cậu ta vẫn tiếp tục oang oang lên...
"Tôi nói thật là tôi cũng muốn nhìn thấy con của ngài lắm đấy! Hy vọng nó không bạo lực như hai vợ chồng ngài..."
Phong Cảnh Thần biết thừa là Kỷ Minh Thành chỉ muốn tìm lý do, cậu ta là người xưa nay làm việc gì cũng có mục đích của mình...
"Cậu thích ai ở chỗ làm của Mạc Ái Ly rồi đúng không? Cứ nói thẳng ra rồi tôi giải quyết cho cậu, cậu vòng vo nhiều thế làm gì?"
Kỷ Minh Thành có chút giật mình, cậu ta chẹp môi một cái liền muốn đứng dậy rời đi, trước khi đi hẳn, cậu ta cũng không quên nói vọng vào...
"Thế mai tôi đến bảo vệ bác sĩ Mạc đấy! Ngài cho hay không thì tôi cũng mặc kệ..."
Phong Cảnh Thần cũng muốn xem thử cô gái kia là người như thế nào mà cái tên ngông cuồng tàn sát như Kỷ Minh Thành lại có thể bày ra bộ dạng ngại ngùng như vậy. Rất có thể người đó còn ghê gớm hơn Mạc Ái Ly rất nhiều nên mới có thể chịu được tính cách của Kỷ Minh Thành...
Ngày hôm sau Kỷ Minh Thành lái xe đến văn phòng của Mạc Ái Ly để chờ sẵn, nhưng do cậu ta đến sớm quá nên Mạc Ái Ly chưa tới, chỉ có một mình San Tiểu Ái là chăm chỉ dọn dẹp văn phòng. Kỷ Minh Thành thầm nghĩ đây là cơ hội tốt để cậu ta có thể tiếp cận và làm quen với San Tiểu Ái...
"Này cô kia, cô biết tôi tên gì không?"
San Tiểu Ái giật mình, cô sợ hãi quay đầu sang nhìn khuôn mặt hung dữ của Kỷ Minh Thành, sau đó run rẩy trả lời...
"Tôi...tôi xin lỗi, tôi không biết..."
Kỷ Minh Thành đứng phắt dậy, cậu ta trực tiếp đè San Tiểu Ái vào tường, sau đó gằn giọng nói tên cho cô nàng biết...
"Tôi tên Kỷ Minh Thành, nhớ cho kĩ vào! Mai mốt tôi hỏi lại mà cô còn quên là chết với tôi!"
San Tiểu Ái ủy khuất rơi nước mắt, rõ ràng cô đã làm gì đâu mà người đàn ông này lại đe dọa cô. Hôm qua cô còn tỉ mỉ băng bó vết thương cho cậu ta, mà hôm nay cậu ta lại lấy oán báo ơn như thế...
"Này tên kia, anh định làm gì Tiểu Ái đấy!"
San Tiểu Ái vừa nghe thấy tiếng của Mạc Ái Ly, cô nàng vội vàng chạy đến sau lưng cô để trốn tránh...
"Chị...chị ơi, anh ta đe dọa em..."
Kỷ Minh Thành bày ra vẻ mặt ngớ ngẩn nhìn về phía San Tiểu Ái, rõ ràng cậu ta chỉ muốn chào hỏi và giới thiệu bản thân thôi mà, cậu ta đe dọa cô nàng lúc nào mà cô nàng lại méc Mạc Ái Ly như thế?
"Ơ, tôi chào hỏi cô thôi mà? Tôi đã làm gì cô đâu mà cô nói tôi đe dọa cô?"
Mạc Ái Ly nhăn mày nhìn Kỷ Minh Thành, rõ ràng hôm qua cô đã dặn Kỷ Minh Thành là San Tiểu Ái rất nhút nhát, cậu ta lại dùng cái thái độ bất cần đời để đi chào hỏi San Tiểu Ái thì cô nàng khóc ầm lên là đúng rồi. Kể cả không phải San Tiểu Ái đi chăng nữa thì bất cứ ai cũng khóc vì sợ thôi...
"Em ra ngoài làm việc tiếp đi, để chị nói chuyện riêng với cậu ta..."
San Tiểu Ái gật đầu, cô nàng không thèm nhìn Kỷ Minh Thành lấy một cái liền nhanh chóng chạy ra ngoài tiếp tục làm việc. Nếu biết trước cái tên kia là người hung hãn và đáng sợ như vậy thì cô nàng đã không tỉ mỉ băng bó vết thương cho cậu ta rồi...
"Tôi không có ý gì đâu nhưng NGÀI BỊ ĐIÊN ĐẤY À? ngài nghĩ cái quái gì mà nói tôi thích người phụ nữ hung dữ tàn nhẫn như Mạc Ái Ly kia chứ? Ngài có biết lần trước cô ta tiêm cho tôi cái thuốc gì đó mà khiến người tôi nổi mẩn đỏ suốt ba ngày không? Tôi thề là tôi né cô ta còn không kịp chứ đừng nói đến chuyện thích...!"
Phong Cảnh Thần nhìn Kỷ Minh Thành chằm chằm nhưng vẫn không tin lắm, hắn tiếp tục hỏi thêm một lần nữa cho chắc ăn...
"Cậu ghét Mạc Ái Ly như vậy, tại sao lại đòi đến bệnh viện bảo vệ cô ấy? Cậu đừng nói nhân lúc tôi không có ở đó, rồi cậu ra tay giết cô ấy đấy? Cẩn thận tôi chôn sống cậu!"
Kỷ Minh Thành chắp tay lại muốn lạy Phong Cảnh Thần mấy cái, cậu ta mà muốn giết Mạc Ái Ly thì hôm nay đã để cái thằng điên kia đâm chết cô ta rồi, hà cớ gì lại chắn trước mặt cô ta rồi để bản thân bị thương như thế cơ chứ?
"Này tôi mà muốn giết cô ta thì ngài cũng chẳng cản kịp đâu, chỉ là tôi lo lắng cho tương lai của ngài thôi. Dù sao ngài cũng chỉ có thể tiếp xúc thân mật với một mình cô ấy, lỡ cái tên dở hơi kia giết cô ấy thì ngài mất hậu bối à?"
Phong Cảnh Thần liếc Kỷ Minh Thành một cái nhưng cậu ta vẫn không sợ, cái miệng linh hoạt của cậu ta vẫn tiếp tục oang oang lên...
"Tôi nói thật là tôi cũng muốn nhìn thấy con của ngài lắm đấy! Hy vọng nó không bạo lực như hai vợ chồng ngài..."
Phong Cảnh Thần biết thừa là Kỷ Minh Thành chỉ muốn tìm lý do, cậu ta là người xưa nay làm việc gì cũng có mục đích của mình...
"Cậu thích ai ở chỗ làm của Mạc Ái Ly rồi đúng không? Cứ nói thẳng ra rồi tôi giải quyết cho cậu, cậu vòng vo nhiều thế làm gì?"
Kỷ Minh Thành có chút giật mình, cậu ta chẹp môi một cái liền muốn đứng dậy rời đi, trước khi đi hẳn, cậu ta cũng không quên nói vọng vào...
"Thế mai tôi đến bảo vệ bác sĩ Mạc đấy! Ngài cho hay không thì tôi cũng mặc kệ..."
Phong Cảnh Thần cũng muốn xem thử cô gái kia là người như thế nào mà cái tên ngông cuồng tàn sát như Kỷ Minh Thành lại có thể bày ra bộ dạng ngại ngùng như vậy. Rất có thể người đó còn ghê gớm hơn Mạc Ái Ly rất nhiều nên mới có thể chịu được tính cách của Kỷ Minh Thành...
Ngày hôm sau Kỷ Minh Thành lái xe đến văn phòng của Mạc Ái Ly để chờ sẵn, nhưng do cậu ta đến sớm quá nên Mạc Ái Ly chưa tới, chỉ có một mình San Tiểu Ái là chăm chỉ dọn dẹp văn phòng. Kỷ Minh Thành thầm nghĩ đây là cơ hội tốt để cậu ta có thể tiếp cận và làm quen với San Tiểu Ái...
"Này cô kia, cô biết tôi tên gì không?"
San Tiểu Ái giật mình, cô sợ hãi quay đầu sang nhìn khuôn mặt hung dữ của Kỷ Minh Thành, sau đó run rẩy trả lời...
"Tôi...tôi xin lỗi, tôi không biết..."
Kỷ Minh Thành đứng phắt dậy, cậu ta trực tiếp đè San Tiểu Ái vào tường, sau đó gằn giọng nói tên cho cô nàng biết...
"Tôi tên Kỷ Minh Thành, nhớ cho kĩ vào! Mai mốt tôi hỏi lại mà cô còn quên là chết với tôi!"
San Tiểu Ái ủy khuất rơi nước mắt, rõ ràng cô đã làm gì đâu mà người đàn ông này lại đe dọa cô. Hôm qua cô còn tỉ mỉ băng bó vết thương cho cậu ta, mà hôm nay cậu ta lại lấy oán báo ơn như thế...
"Này tên kia, anh định làm gì Tiểu Ái đấy!"
San Tiểu Ái vừa nghe thấy tiếng của Mạc Ái Ly, cô nàng vội vàng chạy đến sau lưng cô để trốn tránh...
"Chị...chị ơi, anh ta đe dọa em..."
Kỷ Minh Thành bày ra vẻ mặt ngớ ngẩn nhìn về phía San Tiểu Ái, rõ ràng cậu ta chỉ muốn chào hỏi và giới thiệu bản thân thôi mà, cậu ta đe dọa cô nàng lúc nào mà cô nàng lại méc Mạc Ái Ly như thế?
"Ơ, tôi chào hỏi cô thôi mà? Tôi đã làm gì cô đâu mà cô nói tôi đe dọa cô?"
Mạc Ái Ly nhăn mày nhìn Kỷ Minh Thành, rõ ràng hôm qua cô đã dặn Kỷ Minh Thành là San Tiểu Ái rất nhút nhát, cậu ta lại dùng cái thái độ bất cần đời để đi chào hỏi San Tiểu Ái thì cô nàng khóc ầm lên là đúng rồi. Kể cả không phải San Tiểu Ái đi chăng nữa thì bất cứ ai cũng khóc vì sợ thôi...
"Em ra ngoài làm việc tiếp đi, để chị nói chuyện riêng với cậu ta..."
San Tiểu Ái gật đầu, cô nàng không thèm nhìn Kỷ Minh Thành lấy một cái liền nhanh chóng chạy ra ngoài tiếp tục làm việc. Nếu biết trước cái tên kia là người hung hãn và đáng sợ như vậy thì cô nàng đã không tỉ mỉ băng bó vết thương cho cậu ta rồi...
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.