[Cổ Xuyên Kim] Độc Sủng Quý Phi Xuyên Đến Hiện Đại

Chương 10: Thân Mật Thì Thầm

Tịch Điệp

23/10/2024

Dưới ánh mắt chăm chú của mọi người anh từng bước đi về phía cửa sau , Khang Ngọc Nghi cảm thấy không được tự nhiên, nhưng khi đến trước mặt Lý Nguyên Hành cô vẫn ngoan ngoãn chào hỏi.

"Anh Nguyên Hành, sao anh lại đến đây?"

Ngoài miệng thì gọi anh Nguyên Hành, nhưng thật ra cô luôn cảm thấy anh vẫn là vị vua uy nghiêm thời cổ đại, trong lòng vẫn có chút kính sợ.

Lý Nguyên Hành rất tự nhiên nhận lấy ba lô trong tay cô, đeo lên một bên vai, sau đó xoay người đi ra ngoài.

Anh không trả lời mà hỏi lại: "Em đã quen với phòng vẽ bên này chưa?"

"Ừm, rất quen rồi!" Khang Ngọc Nghi gật gật đầu, nhanh chóng đuổi theo bước chân của anh.

Cuối thu ngày ngắn đêm dài, khoảng bốn giờ chiều mặt trời đã bắt đầu lặn về phía tây.

Tòa nhà dạy học và tòa nhà nghệ thuật không nằm trong cùng một khu, ở giữa còn cách một nhà ăn, khoảng cách gần 500 mét.

Lý Nguyên Hành cố ý đi chậm lại để sóng vai cùng cô, ánh nắng chiều tà kéo bóng của hai người rất dài, thỉnh thoảng chồng lên nhau.

Nghĩ đến lát nữa phải leo lên năm tầng lầu, Khang Ngọc Nghi lập tức ủ rũ.

Đi tới chân cầu thang vắng vẻ của tòa nhà dạy học, Lý Nguyên Hành lại đề nghị cõng cô, nhưng cô từ chối.

"Em vẫn nên thử tự mình leo, cũng không thể ngày nào cũng chờ anh Nguyên Hành đến cõng." Khang Ngọc Nghi lặng lẽ nắm chặt ống tay áo đồng phục.

Buổi sáng cô còn chưa nhớ ra bất kỳ ký ức nào về hiện đại, sở dĩ thoải mái để anh cõng mình là vì còn coi anh là chồng để dựa dẫm.

Mà bây giờ, cô đã quyết định sẽ giữ khoảng cách với anh, đương nhiên không thể lại để anh cõng mình.

Họ dù sao ở thời cổ đại từng là phu thiếp nhiều năm, còn đêm đêm ngủ chung chăn gối.

Nếu như tiếp tục dây dưa không rõ ràng, chờ ngày nào đó anh kết hôn với tiểu thư môn đăng hộ đối, chẳng phải cô sẽ trở thành kẻ thứ ba sao?

Lý Nguyên Hành nhíu mày nhìn cô, nhưng cuối cùng vẫn không nói gì.



Vừa đi vừa nghỉ, vất vả lắm mới leo đến tầng ba, Khang Ngọc Nghi thở hổn hển, tay chân đều mỏi nhừ.

Tiếng thở dốc mềm mại không ngừng vang lên bên tai, yết hầu Lý Nguyên Hành khẽ động, nhìn cô.

Chỉ thấy khuôn mặt nhỏ nhắn ửng đỏ, vì thở gấp mà ngực phập phồng, đường cong căng tròn cũng...

Chết tiệt. Lý Nguyên Hành nhanh chóng dời mắt đi, nhưng phản ứng sinh lý vẫn nhanh hơn một bước.

Thật trùng hợp, còn bị Khang Ngọc Nghi nhìn thấy.

Chiếc quần thể thao màu xanh dương, mơ hồ có thể thấy được hình dáng hung hăng dữ tợn.

Khang Ngọc Nghi giật mình tròn mắt, cô có làm gì đâu, không liên quan đến cô!

Cô không dám nhìn thêm nữa, chỉ giả vờ như không có chuyện gì xảy ra, lặng lẽ leo cầu thang.

Sau khi đến tầng năm, cô nhỏ giọng nói câu "Tạm biệt anh Nguyên Hành" rồi không quay đầu lại chạy về phía phòng học.

Tiết ngữ văn đã bắt đầu, Khang Ngọc Nghi tiếp tục xin phép giáo viên giống như buổi sáng, rất nhanh đã trở lại chỗ ngồi của mình.

Bạn cùng bàn Triệu Phi Phi lặng lẽ chọc cô, nhỏ giọng trêu chọc: "Nghe nói cậu và học thần yêu đương đến tận tòa nhà nghệ thuật?"

Sau đó cô ấy lại lén mở điện thoại trong ngăn bàn ra, nhấp vào bài đăng mới nhất trên diễn đàn cho cô xem.

【 Xong rồi! Học thần hoàn toàn trở thành nô lệ của vợ, trước mặt mọi người còn thân mật thì thầm! 】

Kéo xuống dưới, tất cả đều là ảnh chụp từ các góc độ khác nhau.

Hai người bọn họ có chiều cao và vóc dáng chênh lệch rõ ràng, hơn nữa ngoại hình đều rất xuất sắc, đứng cạnh nhau toát ra không khí mập mờ như bong bóng màu hồng.

Khang Ngọc Nghi xem xong, buồn bã gãi đầu.

Trong lòng cô càng thêm kiên định giữ khoảng cách với Lý Nguyên Hành, nhất là ở trường học.

Đột nhiên nhớ tới điều gì, Khang Ngọc Nghi nhẹ giọng hỏi: "Đúng rồi Phi Phi, vừa nãy giờ tự học cậu đi đâu vậy?"



Triệu Phi Phi không cần suy nghĩ, "Tớ đương nhiên là đi luyện nhảy cao."

Lớp mười hai là lớp học kết hợp, học sinh thể dục và học sinh nghệ thuật cùng học khối văn hóa, Triệu Phi Phi là thể dục sinh.

"Ừm, vậy à." Khang Ngọc Nghi gật đầu tỏ vẻ đã hiểu.

Hoàng hôn buông xuống, cùng với tiếng chuông tan học cuối cùng cũng kết thúc một ngày học.

Mặc dù đã học lớp mười hai, nhưng buổi tối của học sinh nghệ thuật được tự do sắp xếp, học sinh có thể trực tiếp về nhà.

Khang Ngọc Nghi đi ra khỏi phòng học, lúc này lại không thấy Lý Nguyên Hành đâu, cô ngẩn người vài giây.

Triệu Phi Phi rất tự nhiên khoác tay cô, "Khang Ngọc Nghi cậu về nhà luôn à? Có muốn cùng tớ đến căng tin ăn cơm không?"

Chưa đợi Khang Ngọc Nghi trả lời, họ đã bị một nam sinh cao lớn đẹp trai chặn đường.

"À..." Triệu Phi Phi vội vàng buông tay cô ra, sờ mũi, "Được rồi, vẫn là trả cậu cho bạn trai cậu vậy."

Nói xong, cô ấy quay đầu rời đi.

Sắc mặt Khang Ngọc Nghi hơi cứng lại, chỉ cảm thấy vô cùng xấu hổ.

Giống như buổi sáng khi đến trường, hai người được chú Vương lái xe đưa về biệt thự nhà họ Lý.

Chờ họ xuống xe trước cửa chính, chú Vương mới lái xe vào gara.

Sắp vào nhà, Khang Ngọc Nghi đột nhiên nắm chặt ống tay áo Lý Nguyên Hành, thận trọng nói: "Anh Nguyên Hành, chúng ta bàn bạc một chuyện được không?"

Lý Nguyên Hành nhìn cô chằm chằm nửa giây, giọng hơi trầm xuống: "Em nói đi."

Khang Ngọc Nghi bị anh nhìn chằm chằm đến mức chột dạ, không nhịn được bấm ngón tay, "Hiện đại khác với cổ đại, chúng ta vẫn nên giữ khoảng cách một chút..."

Những lời tương tự, buổi sáng Lý Nguyên Hành mới nói qua.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện bách hợp
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện [Cổ Xuyên Kim] Độc Sủng Quý Phi Xuyên Đến Hiện Đại

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook