Chương 23
Thô Phạn Đạm Trà
10/07/2020
Tần Triết vốn định mang theo Tần Tranh trà trộn vào ký túc xá của cậu nhưng bị bác bảo vệ biết tỏng, lùa hai người ra ngoài. Hai người không thể làm gì khác đành đến nhà nghỉ gần trường học ngủ một đêm.
Nhà nghỉ nhỏ rất bẩn thỉu, trên tường loang lổ những vết mốc ẩm ướt, tay sờ lên ga giường dơ dáy dường như có thể cạo ra một lớp bụi. Tần Triết nghĩ một chút, mua gối và ga giường ở siêu thị bên cạnh, trải lên xong mới để Tần Tranh nằm lên.
Hôm nay Tần Tranh không còn bé hạt tiêu như hồi còn nhỏ, cơ thể cao lớn cùng Tần Tranh chen chúc trên giường đơn, ngủ không thoải mái. Tần Tranh sợ cậu khó chịu, liền đuổi cậu về ký túc xá mà ngủ, nhưng Tần Triết sống chết không đồng ý, muốn ngủ cùng với anh.
Kì thật đã rất lâu hai anh em không ngủ cùng nhau. Tần Triết tựa vào trong cổ Tần Tranh, vì cơ hội hiếm có này mà cười híp mắt, giống như khi còn bé cọ cọ cổ anh.
Tần Tranh bị tóc cậu cọ đến khó chịu, vỗ vỗ đầu của cậu, ”Đừng náo loạn.”
Tần Triết không quan tâm, hai tay cũng không nhà rỗi, từ hai bên sườn anh chọt đến nách khiến cả người Tần Tranh run rẩy, rốt cục không nhịn được nữa anh bật cười to ra, “Học đại học rồi, sao vẫn như con nít vậy.”
“Vậy cứ xem em là con nít đi, giống như khi còn bé.” Tần Triết vểnh môi, bò lên người Tần Tranh, bướng bỉnh thổi một hơn bên tai anh, “Khi còn bé chúng ta đều ngủ như thế này, đúng không?” Cậu vừa nói vừa cười gian, dùng bắp đùi khi có khi không chà sát bộ phận yếu đuối của Tần Tranh, cố ý nhưng giống như vô ý trêu chọc.
Khuôn mặt Tần Tranh dần đỏ lên, vươn tay đẩy Tần Triết ra, “Em lớn thế này rồi, nằm trên người anh rất nặng.”
“Em lạnh mà.” Tần Triết nhỏ giọng nói, sau đó giả vờ giả vịt đưa bàn tay đặt ở ngoài chăn thật lâu mới lạnh vói vào trong quần áo của Tần Tranh. Tần Tranh cảm thấy trong bụng lạnh lẽo, chỉ nghĩ Tần Triết thật sự rất lạnh, liền vươn tay ôm cậu vào trong ngực, lo lắng sờ trán cậu, sợ cậu bị ốm.
“Cẩn thận một chút, ngày mai anh đi mua chút thuốc cho em uống nhé?”
“Không cần đâu.” Tần Triết lắc đầu, “Đúng rồi, anh định ở đây mấy ngày?”
“Anh đặt vé tàu ngày kia rồi, đừng quên, anh còn phải đi làm.” Tần Tranh cười cười, ít nhiều có chút không nỡ, “Vốn muốn đến chúc mừng sinh nhật em, đúng rồi, em thích cái gì, ngày mai anh mua tặng em?”
“Tiền không mua được thứ em thích.” Tần Triết khe khẽ nói, không dám nhiều lời với Tần tranh, đành trả lời, “Vậy ngày mai theo em đi mua sắm.”
“Ừ.” Tần Tranh đồng ý, “Cũng muộn rồi, ngủ thôi.”
“Dạ.” Tần Triết nói, nhắm mắt lại.
Một lát sau, Tần Triết đoán Tần Tranh đang ngủ, vì vậy mở mắt ra, tham lam ngắm nhìn khuôn mặt say ngủ của anh.
Khuôn mặt của Tần Tranh khá tuấn tú, có vài phần giống với Tần Triết, chỉ là mấy năm lăn lộn ngoài xã hội, cằm nhọn lên, da thịt cũng dần thô ráp, nếm nhiều thăng trầm hơn Tần Triết.
Tần Triết chậm rãi cẩn thận vươn tay trái quét qua lông mi của Tần Tranh. Cậu không dám tiến quá gần, chỉ giữa không khí làm ra động tác vuốt ve. Ngón tay lướt qua sống mũi, dừng lại ở đôi môi. Môi Tần Tranh hơn nứt nẻ, tận cùng bên trong có chút ướt át, Tần Triết không nhịn được mà nuốt nước bọt, cố kìm nén dục vọng muốn chạm vào, ngón tay buông xuống dưới.
Chỉ nằm trong lòng Tần Tranh thế này đã khiến cậu hưng phấn tột độ, căn bản không thể ngủ, si mê ngây ngốc nhìn khuôn mặt của anh giống như nhìn thế nào cũng không đủ.
Một lát sau, cậu cảm thấy chỉ nhìn như thế này cũng nhàm chán, vì thế tay phải đặt trên bụng Tần Tranh cũng bắt đầu rục rịch.
Ngón tay chậm rãi lần đến ngực Tần Tranh, Tần Triết cắn môi, nhẹ nhàng xoa bóp hai điểm trước ngực anh cho đến khi chúng trở nên cứng rắn.
Tần Tranh đang ngủ bật ra một tiếng rên, đầu lông mày anh nhíu lại.
Tần Triết vội vàng nhắm mắt lại, đợi một lúc, thấy anh không tỉnh lại, cậu liền bắt đầu dày vò hạ thân của Tần tranh. Trong nhà nghỉ sơ sài, mùa đông mà không có hệ thống sưởi ấm, hai người sợ lạnh không dám cởi quần áo, lúc này lại có chút bất tiện.
Tần Triết thò tay sờ soạng bụng Tần Tranh, xác định anh không tỉnh lại, liền chậm rãi lướt xuống, bắt đầu lúc có lúc không ma sát chỗ nào đó của Tần Tranh, cho đến khi chỗ đó từ từ sưng lên.
“A…” Tần Tranh phát ra tiếng rên rỉ, Tần Triết giật mình, không dám tiếp tục lộn xộn. Cậu nhắm tịt mắt làm bộ ngủ say.
Tần Tranh mông lung tỉnh lại giữa giấc mộng xuân, cảm thấy dưới thân nóng nực, buồn bực với bản thân, nghĩ sao mình lại có phản ứng vào lúc này. Tuy nhiên Tần Triết đang nằm ngủ trong lòng anh khiến anh không thể cử động. Anh đành hít sâu một hơi, cố gắng nhịn xuống.
Thế nhưng nhóc con trong lòng không để anh sống yên ổn, cậu bất ngờ bắt đầu lộn xộn. Đùi cậu từng chút cọ xát vào nơi đang cương một nửa khiến Tần Tranh càng đỏ mặt, hơi thở dần gấp gáp.
Qua một lát, nhóc con lại làm tình hình thêm nghiêm trọng, một chân cậu móc ngang thắt lưng anh, tiếp tục nhích tới nhích lui, mãi đến khi Tiểu Tranh nho nhỏ triệt để tỉnh dậy. Tần Tranh cảm thấy cả người bị nhốt trong lồng hấp, nóng bức khó chịu.
Anh thở hổn hển từng hơi, đột nhiên cúi đầu xuống thấy khóe miệng Tần Triết lặng lẽ tạo thành một nụ cười, anh bực mình vươn tay hung hăng véo má Tần Triết, “Nhóc thối, bắt đầu biết trêu chọc anh trai em đấy hả.”
Tần Triết đau đớn kêu la, thấy khuôn mặt xấu hổ của Tần Tranh, lại cười hì hì nói, “Em là thấy anh đã lâu không được thỏa mãn thôi.”
Cơ thể Tần Tranh nóng như lửa, không thể ngủ được. Anh rời giường, chạy đến phòng tắm giải quyết vấn đề sinh lý. Tần Triết nhìn anh vội vàng chạy đi, nụ cười trên khóe môi liền biến mất, chỉ mới nửa năm, Tần Tranh dường như đã quên chuyện cậu làm năm đó.Tuy nhiên, trò bông đùa này đã đối với Tần Triết hiện tại mà nói đã là cực hạn. Dù thế nào, cậu cũng không dám nói toạc móng heo với Tần Tranh, dẫm lên vết xe đổ kì nghỉ hè năm ấy. Dùng mọi phép thử, Tần Tranh vẫn vững vàng như núi, Tần Triết buồn bã nghĩ, anh thật sự không có cảm giác với cậu.
Trong phòng tắm, Tần Tranh cởi quần, vừa bắt đầu nắm lấy phân thân đứng thẳng của mình vừa nhắm mắt lại, nghĩ đến cuốn phim trước đây anh từng xem. Nhưng dù thế nào cũng không bắn ra được, trong lòng anh có chút nôn nóng, không biết sao lại nhớ tới lúc Tần Triết vừa mới biết đến loại chuyện này, trong ký túc xá giúp anh thủ dâm. Tần Triết nho nhỏ ngồi sát anh, tay phải ra sức xoa nắn phân thân của anh…
Tần Tranh ngơ ngác nhìn chất dịch trắng đục trong tay, đột nhiên cảm thấy toàn thân bị hút hết sức lực.
Nhà nghỉ nhỏ rất bẩn thỉu, trên tường loang lổ những vết mốc ẩm ướt, tay sờ lên ga giường dơ dáy dường như có thể cạo ra một lớp bụi. Tần Triết nghĩ một chút, mua gối và ga giường ở siêu thị bên cạnh, trải lên xong mới để Tần Tranh nằm lên.
Hôm nay Tần Tranh không còn bé hạt tiêu như hồi còn nhỏ, cơ thể cao lớn cùng Tần Tranh chen chúc trên giường đơn, ngủ không thoải mái. Tần Tranh sợ cậu khó chịu, liền đuổi cậu về ký túc xá mà ngủ, nhưng Tần Triết sống chết không đồng ý, muốn ngủ cùng với anh.
Kì thật đã rất lâu hai anh em không ngủ cùng nhau. Tần Triết tựa vào trong cổ Tần Tranh, vì cơ hội hiếm có này mà cười híp mắt, giống như khi còn bé cọ cọ cổ anh.
Tần Tranh bị tóc cậu cọ đến khó chịu, vỗ vỗ đầu của cậu, ”Đừng náo loạn.”
Tần Triết không quan tâm, hai tay cũng không nhà rỗi, từ hai bên sườn anh chọt đến nách khiến cả người Tần Tranh run rẩy, rốt cục không nhịn được nữa anh bật cười to ra, “Học đại học rồi, sao vẫn như con nít vậy.”
“Vậy cứ xem em là con nít đi, giống như khi còn bé.” Tần Triết vểnh môi, bò lên người Tần Tranh, bướng bỉnh thổi một hơn bên tai anh, “Khi còn bé chúng ta đều ngủ như thế này, đúng không?” Cậu vừa nói vừa cười gian, dùng bắp đùi khi có khi không chà sát bộ phận yếu đuối của Tần Tranh, cố ý nhưng giống như vô ý trêu chọc.
Khuôn mặt Tần Tranh dần đỏ lên, vươn tay đẩy Tần Triết ra, “Em lớn thế này rồi, nằm trên người anh rất nặng.”
“Em lạnh mà.” Tần Triết nhỏ giọng nói, sau đó giả vờ giả vịt đưa bàn tay đặt ở ngoài chăn thật lâu mới lạnh vói vào trong quần áo của Tần Tranh. Tần Tranh cảm thấy trong bụng lạnh lẽo, chỉ nghĩ Tần Triết thật sự rất lạnh, liền vươn tay ôm cậu vào trong ngực, lo lắng sờ trán cậu, sợ cậu bị ốm.
“Cẩn thận một chút, ngày mai anh đi mua chút thuốc cho em uống nhé?”
“Không cần đâu.” Tần Triết lắc đầu, “Đúng rồi, anh định ở đây mấy ngày?”
“Anh đặt vé tàu ngày kia rồi, đừng quên, anh còn phải đi làm.” Tần Tranh cười cười, ít nhiều có chút không nỡ, “Vốn muốn đến chúc mừng sinh nhật em, đúng rồi, em thích cái gì, ngày mai anh mua tặng em?”
“Tiền không mua được thứ em thích.” Tần Triết khe khẽ nói, không dám nhiều lời với Tần tranh, đành trả lời, “Vậy ngày mai theo em đi mua sắm.”
“Ừ.” Tần Tranh đồng ý, “Cũng muộn rồi, ngủ thôi.”
“Dạ.” Tần Triết nói, nhắm mắt lại.
Một lát sau, Tần Triết đoán Tần Tranh đang ngủ, vì vậy mở mắt ra, tham lam ngắm nhìn khuôn mặt say ngủ của anh.
Khuôn mặt của Tần Tranh khá tuấn tú, có vài phần giống với Tần Triết, chỉ là mấy năm lăn lộn ngoài xã hội, cằm nhọn lên, da thịt cũng dần thô ráp, nếm nhiều thăng trầm hơn Tần Triết.
Tần Triết chậm rãi cẩn thận vươn tay trái quét qua lông mi của Tần Tranh. Cậu không dám tiến quá gần, chỉ giữa không khí làm ra động tác vuốt ve. Ngón tay lướt qua sống mũi, dừng lại ở đôi môi. Môi Tần Tranh hơn nứt nẻ, tận cùng bên trong có chút ướt át, Tần Triết không nhịn được mà nuốt nước bọt, cố kìm nén dục vọng muốn chạm vào, ngón tay buông xuống dưới.
Chỉ nằm trong lòng Tần Tranh thế này đã khiến cậu hưng phấn tột độ, căn bản không thể ngủ, si mê ngây ngốc nhìn khuôn mặt của anh giống như nhìn thế nào cũng không đủ.
Một lát sau, cậu cảm thấy chỉ nhìn như thế này cũng nhàm chán, vì thế tay phải đặt trên bụng Tần Tranh cũng bắt đầu rục rịch.
Ngón tay chậm rãi lần đến ngực Tần Tranh, Tần Triết cắn môi, nhẹ nhàng xoa bóp hai điểm trước ngực anh cho đến khi chúng trở nên cứng rắn.
Tần Tranh đang ngủ bật ra một tiếng rên, đầu lông mày anh nhíu lại.
Tần Triết vội vàng nhắm mắt lại, đợi một lúc, thấy anh không tỉnh lại, cậu liền bắt đầu dày vò hạ thân của Tần tranh. Trong nhà nghỉ sơ sài, mùa đông mà không có hệ thống sưởi ấm, hai người sợ lạnh không dám cởi quần áo, lúc này lại có chút bất tiện.
Tần Triết thò tay sờ soạng bụng Tần Tranh, xác định anh không tỉnh lại, liền chậm rãi lướt xuống, bắt đầu lúc có lúc không ma sát chỗ nào đó của Tần Tranh, cho đến khi chỗ đó từ từ sưng lên.
“A…” Tần Tranh phát ra tiếng rên rỉ, Tần Triết giật mình, không dám tiếp tục lộn xộn. Cậu nhắm tịt mắt làm bộ ngủ say.
Tần Tranh mông lung tỉnh lại giữa giấc mộng xuân, cảm thấy dưới thân nóng nực, buồn bực với bản thân, nghĩ sao mình lại có phản ứng vào lúc này. Tuy nhiên Tần Triết đang nằm ngủ trong lòng anh khiến anh không thể cử động. Anh đành hít sâu một hơi, cố gắng nhịn xuống.
Thế nhưng nhóc con trong lòng không để anh sống yên ổn, cậu bất ngờ bắt đầu lộn xộn. Đùi cậu từng chút cọ xát vào nơi đang cương một nửa khiến Tần Tranh càng đỏ mặt, hơi thở dần gấp gáp.
Qua một lát, nhóc con lại làm tình hình thêm nghiêm trọng, một chân cậu móc ngang thắt lưng anh, tiếp tục nhích tới nhích lui, mãi đến khi Tiểu Tranh nho nhỏ triệt để tỉnh dậy. Tần Tranh cảm thấy cả người bị nhốt trong lồng hấp, nóng bức khó chịu.
Anh thở hổn hển từng hơi, đột nhiên cúi đầu xuống thấy khóe miệng Tần Triết lặng lẽ tạo thành một nụ cười, anh bực mình vươn tay hung hăng véo má Tần Triết, “Nhóc thối, bắt đầu biết trêu chọc anh trai em đấy hả.”
Tần Triết đau đớn kêu la, thấy khuôn mặt xấu hổ của Tần Tranh, lại cười hì hì nói, “Em là thấy anh đã lâu không được thỏa mãn thôi.”
Cơ thể Tần Tranh nóng như lửa, không thể ngủ được. Anh rời giường, chạy đến phòng tắm giải quyết vấn đề sinh lý. Tần Triết nhìn anh vội vàng chạy đi, nụ cười trên khóe môi liền biến mất, chỉ mới nửa năm, Tần Tranh dường như đã quên chuyện cậu làm năm đó.Tuy nhiên, trò bông đùa này đã đối với Tần Triết hiện tại mà nói đã là cực hạn. Dù thế nào, cậu cũng không dám nói toạc móng heo với Tần Tranh, dẫm lên vết xe đổ kì nghỉ hè năm ấy. Dùng mọi phép thử, Tần Tranh vẫn vững vàng như núi, Tần Triết buồn bã nghĩ, anh thật sự không có cảm giác với cậu.
Trong phòng tắm, Tần Tranh cởi quần, vừa bắt đầu nắm lấy phân thân đứng thẳng của mình vừa nhắm mắt lại, nghĩ đến cuốn phim trước đây anh từng xem. Nhưng dù thế nào cũng không bắn ra được, trong lòng anh có chút nôn nóng, không biết sao lại nhớ tới lúc Tần Triết vừa mới biết đến loại chuyện này, trong ký túc xá giúp anh thủ dâm. Tần Triết nho nhỏ ngồi sát anh, tay phải ra sức xoa nắn phân thân của anh…
Tần Tranh ngơ ngác nhìn chất dịch trắng đục trong tay, đột nhiên cảm thấy toàn thân bị hút hết sức lực.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.