Chương 148: Dạ Yến 1
Thập Tam Xuân
13/07/2013
Danh sách nhân viên tham gia dạ yến đã được quyết định
Đứng đầu đương nhiên là do Khắc Y phụ trách, hai stylist nổi tiếng khác thì một là thầy của Trương Bân, một là thầy của Lưu Văn Chí. Mà Chu Thiến và Bạch Huy bởi vì thời gian qua biểu hiện rất tốt nên cũng không nghi ngờ gì mà được nằm trong danh sách. Hồ Giai Giai và thầy của cô ta cũng có trong danh sách
Các học viên không được lựa chọn thì ủ rũ, năn nỉ những người được đi chụp nhiều ảnh của Hi Tuấn một chút cho các cô được đã cơn nghiền.
Công ty cũng nhanh chóng đưa ra ảnh chụp những ca sĩ tham gia dạ tiệc và tư liệu và các tiết mục. Các stylist cũng đến xem bọn họ diễn tập để hiểu rõ tình hình mà tạo hình phù hợp cho các ngôi sao của Hoa Hữu
Khắc Y cùng hai stylist lớn kia trong thời gian này luôn làm việc đến khuya, bọn họ thảo luận về phương án thiết kế cho từng ca sĩ thật kĩ càng. Nhất là của Hi Tuấn, Khắc Y có thể nói là hao hết tâm tư. Ông còn đặc biệt ở cùng Hi Tuấn vài ngày, để cẩn thận quan sát anh, hiểu biết tính cách, khí chất của anh để tạo ra hiệu quả tốt nhất.
Chu Thiến nghe nói điều này thì nói với Hi Thành:
- Thì ra thành công của ông ấy cũng chẳng phải vô duyên vô cớ mà nói, làm việc nghiêm túc, thận trọng như vậy, cũng không vì hôm nay mình có vinh quang mà ỷ lại, thật sự khiến cho người ta khâm phục, khó trách cho tới bây giờ địa vị của ông vẫn không thể thay thế được
Triệu Hi Thành gật gật đầu:
- Đúng thế, thành công không thiên vị bất kì ai, những người dám trả giá bằng mồ hôi và cố gắng sẽ đạt được thành công nhất định, còn nếu không, cho dù có ngậm khóa vàng cũng chỉ là uổng phí (Ngậm khóa vàng là từ chỉ những người sinh ra trong nhung lụa, tham khảo Hồng Lâu Mộng)
Chu Thiến nghe anh nói, nhớ tới anh trai của Tống Thiệu Lâm, anh chàng kia tâm tư không ở công việc, địa vị ở Tống thị đã chẳng còn như trước, bị những anh em dã tâm lớn luôn chăm chỉ khắc khổ dần đuổi qua. Một thời gian trước anh ta đến tìm em gái là cô, khẩn cầu cô giúp anh ta, nhờ Hi Thành giúp đỡ một công trình gì đó
Chu Thiến lúc đó dùng lời nói dịu dàng mà từ chối:
- Em và anh ấy dù là vợ chồng như chuyện công việc của anh ấy em không hiểu, cũng không muốn nhúng tay. Anh là anh của em, nếu anh ấy có thể giúp thì tất nhiên sẽ giúp, nếu không thể thì đó cũng là vì anh có lí do riêng của anh ấy, em nói gì cũng vô dụng
Có lẽ cô mở miệng thì anh sẽ giúp nhưng cô không muốn khiến anh khó xử
Anh ta lúc đó rất giận, oán hận nói:
- Giờ mày nghĩ rằng mày chiếm được trái tim nó thì trong mắt không ai, không coi nhà mẹ đẻ ra gì sao? Tao nói cho mày, phụ nữ cả đời đều chẳng rời được nhà mẹ đẻ đâu, có nhà mẹ đẻ chống đỡ thì ngày của mày mới tốt. Tao tốt thì mày mới tốt! Đàn ông rất dễ thay đổi, đến lúc đó đừng trách anh đây vô tình, không chịu giúp mày
Nói xong tức giận bỏ đi
Nghĩ vậy, Chu Thiến nhìn Triệu Hi Thành, anh đứng trên ban công giúp cô tỉa hoa. Bồn hoa nho nhỏ, anh cầm bình nước tưới hoa, vẻ mặt góc cạnh hoàn mỹ. Khóa miệng hơi mỉm cười, vẻ mặt thực sự chăm chú như thể là đang làm chuyện vô cùng thú vị khiến cho anh cảm thấy thật vui vẻ
Lòng anh sẽ thay đổi sao? Chuyện tương lai không ai có thể đoán được. Nhưng cô nguyện ý tin tưởng anh, cô cũng rất quý trọng thời gian hiện tại. Cô sẽ dụng tâm mà chăm sóc tình cảm của bọn họ, cố gắng đối tốt với anh, chuyện của tương lai sao phải buồn lo vô cớ làm gì?
Cô đi tới, cầm lấy bình nước trong tay anh nói:
- Sai rồi sai rồi, anh chỉ tưới lên lá cây, gốc cây chưa phun tới. Tổng giám đốc Triệu, loại chuyện này vẫn nên học theo tiểu nữ thì hơn
Triệu Hi Thành ôm lấy cô từ phía sau, tựa đầu lên vai cô, giọng nói tủi thân:
- À anh thấy em thời gian này vất vả nên mới giúp em. Đúng là cô gái khó đoán
Chu Thiến cười:
- Được rồi được rồi! Anh là người đàn ông biết săn sóc nhất
Nói xong cầm bình nước nhẹ phun về phía anh
Nước lạnh phun lên mặt, Triệu Hi Thành hét lớn chạy về phía sau nhìn cô:
- Em dám lấy oán báo ân? Anh phải báo thù
Nói xong xông lên cướp lấy bình phun nước trong tay cô, Chu Thiến hét lớn, trốn về phòng, chết cũng không buông
Triệu Hi Thành ngược lại lại cù cô, Chu Thiến cười lăn lộn, co rúm người lại
- Đừng cù em, em biết em sai rồi
Triệu Hi Thành nhìn nụ cười như hoa của cô, trong mắt có tình cảm dịu dàng đến say lòng người, anh khẽ nói:
- Biết sai thì hôn cái nào
Anh cúi đầu bịt lấy đôi môi cô
Thời gian này Chu Thiến cũng rất bận bịu. Các stylist lớn thì chuẩn bị tạo hình cho các ngôi sao còn những người còn lại thì chuẩn bị tạo hình cho vũ đoàn
Stylist ngày nào cũng dẫn trợ lý đến công ty Hoa Hữu, xem bọn họ diễn tập để tìm ra thiết kế phù hợp, sau đó cho bọn họ thử, nếu không hợp thì lại đổi thiết kế khác
Những vũ công không nhiều, chỉ có 10 người nhưng phải nhảy 5 bài khác nhau nên cũng cần thiết kế năm tạo hình riêng biệt, cũng rất bận
Cho nên lúc ăn trưa cũng ăn ở phòng tập luyện
Đưa ra ý tưởng là stylist nhưng mọi người đều biết năng lực của Chu Thiến nên có đôi khi cũng tham khảo ý kiến của cô. Có một điệu nhảy dân tộc, tạo hình chỉnh thể về cơ bản đều là ý tưởng của cô, rất được người phụ trách về vũ đạo khen ngợi. So sánh ra, Hồ Giai Giai kém nổi bật hơn nhiều. Cô ta cũng thử thiết kế cho một điệu nhảy hiện đại nhưng người phụ trách nhìn thấy lại khéo léo nói rằng thiết kế không tệ nhưng không hợp với điệu nhảy
Thấy Chu Thiến cũng được như các stylist, có một thiết kế riêng cho một điệu nhảy mà mình thì chỉ có thể ở bên làm việc vặt theo chỉ đạo của bọn họ thì rất khó chịu
Nhưng cũng may, có một chuyện khác thu hút sự chú ý của cô ta
Mỗi khi rảnh rỗi cô ta đều đến phòng trang điểm của nghệ sĩ tìm anh trai nhưng lại gặp Hi Tuấn ở đó khiến cô ta rất hưng phấn!
Hi Tuấn tuy rằng đã nổi tiếng nhưng vẫn là người mới, còn chưa được đến mức đàn anh đàn chị nên không thể giống bọn họ, có phòng trang điểm riêng, đến giờ vẫn chỉ dùng chung phòng trang điểm với mọi người
Hồ Giai Giai nhìn không chớp mắt, phát hiện càng nhìn càng thấy anh tuấn tú đến không thể tin được, có mấy phần giống anh trai anh ta. Nhưng Triệu Hi Thành trong vẻ đẹp trai còn có cả khí phách khiến người khác hoảng sợ. Còn Triệu Hi Tuấn lúc nào cũng ôn hòa, khiến cho người khác luôn thấy cảm động
Triệu Hi Tuấn cảm nhận được ánh mắt của người khác thì quay đầu, nhìn thấy Hồ Giai Giai biết cô ta là nhân viên của Yêu Ti Lệ thì cũng cười lịch sự với cô nàng
Lúc này Triệu Hi Tuấn qua một thời gian công ty chăm sóc cẩn thân, làn da càng trở nên trắng nõn, mày rậm, mắt nâu đầy ánh sáng, tóc đen dài như tơ lụa, những màu sắc đối lập vô cùng thu hút ánh nhìn của mọi người, lại thêm nụ cười thản nhiên của anh và chiếc hoa tai lóng lánh phát sáng đủ khiến Hồ Giai Giai hồn siêu phách lạc
Mặt cô ta lập tức nóng bừng, tim đập thình thịch. Cô ả vẫn luôn thích những chàng trai tuấn tú, trước kia gặp Trương Bân đã tưởng rằng rất tuấn tú nhưng so với Hi Tuấn thì Trương Bân còn kém xa
Huống chi anh còn có gia thế hiển hách như vậy. Tống Thiệu Lâm sở dĩ có thể được mọi người kính trọng nói trắng ra chẳng phải vì cô ta có gia thế hiển hách sao? Nếu cô ta cũng có thể gả vào hào môn thì cũng sẽ có được khí thế như Tống Thiệu Lâm? Cô ta nhớ tới cách ăn mặc của Tống Thiệu Lâm hôm đó, cả người toàn hàng hiệu, kim cương lóng lánh mà lòng kích động
Cô ta nhìn Hi Tuấn đang nói chuyện với người đại diện cách đó không xa, nghĩ rằng không phải ai cũng có cơ hội tiếp xúc với những người như thế, nếu trời cao đã cho cô ta cơ hội thì sao lại không thử xem sao?
Từ đó trở đi, mỗi khi có thời gian là cô ta sẽ chạy đến phòng trang điểm, vây quanh Triệu Hi Tuấn, giúp anh rót nước, cố ý bắt chuyện, nếu không thì cũng đến phòng tập luyện của anh mà xem anh tập vũ đạo rồi chờ khi anh nghỉ ngơi thì đưa khăn rót nước
Hành động này của cô ả khiến Triệu Hi Tuấn thấy rất khó xử, Triệu Hi Tuấn không tiện nói thẳng, chỉ uyển chuyển nhắc nhở rằng anh không quen có người bám sát. Nhưng Hồ Giai Giai nào dễ dàng bỏ qua, vẫn tùy tiện làm theo ý mình
Hi Tuấn không đủ nhẫn nại nên nói với người quản lý, người quản lý lại tìm đến Khắc Y, đem việc này nói ra, muốn ông quản lý tốt nhân viên của mình, đừng có đến quấy rầy Hi Tuấn
Khắc Y vốn luôn ôn hòa nghe xong mà giận tím mặt. Người ta bỏ nhiều tiền ra là mời bọn họ đến làm việc mà nhân viên lại chỉ lo quấn lấy các nam ca sĩ? Cái này truyền ra ngoài chẳng phải sẽ biến Yêu Ti Lệ bọn họ thành trò cười cho người khác sao?
Khắc Y gọi Hồ Giai Giai vào, mắng mỏ một hồi, ngữ khí vô cùng nghiêm khắc
- Hồ Giai Giai, thầy biết nữ sinh đều thích thần tượng nhưng em cũng phải hiểu rõ hoàn cảnh chứ! Chúng ta đến đây là để tìm thần tượng sao? Quy tắc trường học dạy em để đâu rồi? Các bạn học của em đều cố gắng làm việc, em còn thời gian nhàn hạ mà đi bám riết minh tinh? Đầu óc em nghĩ cái gì thế? Thầy nói cho em, em còn cứ thế này thì đừng tham gia kì thi xét tuyển nữa
Hồ Giai Giai bị Khắc Y dạy dỗ mà nước mắt ròng ròng, vô cùng xấu hổ, không khỏi sinh lòng oán hận với Hi Tuấn. Chẳng phải chỉ là một ngôi sao mới nổi thôi à? Có gì hơn người chứ? Lại còn dám tìm Khắc Y mà tố cáo cô ả! Hại cô ả xấu mặt, bị Khắc Y xem thường! Thật quá đáng ghét
Mọi người nghe chuyện này xong đều chê cười Hồ Giai Giai, nói cô ta đến Hi Tuấn cũng dám dây dưa, đúng là cóc ghẻ đòi ăn thịt thiên nga. Những lời này đến tai Hồ Giai Giai khiến cô ta vô cùng mất mặt, trong lòng càng oán hận Hi Tuấn. Cô nàng chẳng thể làm gì Hi Tuấn nên đem sự giận dữ trút lên tranh ảnh, album của anh. Những poster của Hi Tuấn qua tay cô ta đều trở nên biến dạng không ai nhìn nổi. Album của Hi Tuấn bị cô ả vứt xuống đất rồi ra sức mà đạp, vừa đạp vừa mắng:
- Đạp chết anh, đạp chết anh, ai bảo anh khinh thường tôi, ai bảo anh tố cáo tôi! Đạp chết anh…
Cứ đạp đến khi vỡ vụn thì mới thôi
Mãi đến khi kế hoạch thiết kế tạm ổn thì Chu Thiến mới giành thời gian mà đi tìm Triệu Hi Tuấn
Trong phòng hóa trang, mọi người đang bận rộn, Triệu Hi Tuấn ngồi cách đó không xa, đang mê mải đọc tạp chí. Bên cạnh còn vài ngôi sao khác, Chu Thiến nhìn qua thấy đều là những người cũng có chút danh tiếng, thường xuất hiện trên TV.
Chu Thiến đi vào, đầu tiên chào hỏi các stylist đang bận rộn với Trương Bân, cũng chào Lưu Văn Chí xã giao rồi mới đi đến chỗ Triệu Hi Tuấn. Chu Thiến hỏi:
- Giờ có bận không?
Triệu Hi Tuấn ngẩng đầu, thấy là cô thì mỉm cười vui vẻ nói:
- Chị dâu, cuối cùng cũng được gặp chị rồi
Vừa nói ra thì lại cảm thấy lỡ lời, mặt nóng bừng lên, cẩn thận nhìn sắc mặt Chu Thiến, thất cô không để ý thì thở phào nhẹ nhõm một hơi nhưng cũng thoáng chút thất vọng.
Chu Thiến cười nói:
- Giờ em là đại minh tinh, ngày nào cũng bận như thế, muốn gặp em thật đúng là khó. Giờ chị không làm phiền em chứ
- Không có, thầy Khắc Y có chút việc nên đi ra ngoài một chút
Anh đứng lên, dáng người cao lớn khiến người ta có cảm giác bị đè ép. Chu Thiến ngẩn ra rồi cười nói:
- Hi Tuấn, khí thế của em giờ thật mạnh quá đi
Hi Tuấn đắc ý nháy mắt mấy cái, sau đó vươn cánh tay khoe cơ bắp:
- Nhìn thấy không, ngày nào cũng phải tập thể hình 2 tiếng lận đó
Chu Thiến dựng ngón tay cái:
- Lợi hại lắm
Hi Tuấn cười đắc ý rồi cầm lấy áo khoác trên ghế nói:
- Mình ra ngoài uống trà nóng đi
Hai người đi vào căng tin trong công ty, lúc này nhà ăn khá vắng. Hi Tuấn gọi hail y trà sữa nóng và chút điểm tâm
Anh nói:
- Bánh ngọt và trà sữa nóng ở đây được lắm, nhiệt liệt đề cử
Chu Thiến nhìn anh, giờ anh đã tỏa sáng vô cùng, hai mắt sáng ngời có thần sắc, khóe miệng luôn mỉm cười, Hi Tuấn đầy tinh thần, phấn chấn như vậy khiến cô rất vui vẻ, có cảm giác kiêu ngạo như nhìn con mình khôn lớn thành tài, tuy rằng ý nghĩ này khiến cô cũng thấy có phần toát mồ hôi.
- Giờ có thoải mái, vui vẻ không
Triệu Hi Tuấn quấy quấy ly trà sữa, chậm rãi nói:
- Đúng thế, rất vui vẻ, nhìn thấy nhiều người hâm mộ, ủng hộ em, rất rất rất nhiều người cùng gọi tên em, sự cảm động, hân hoan đó em thực sự không biết hình dung ra sao. Mỗi ngày em đều rất mệt, phải tập luyện, ghi âm, ghi hình, trả lời phỏng vấn, có khi bận đến không có thời gian mà ngủ nhưng em thực sự rất vui. Em cảm thấy ngày nào cũng thật có ý nghĩa
Anh ngẩng đầu nhìn cô, ánh mắt không tự chủ được mà toát ra tình cảm ẩn sâu trong lòng:
- Chị dâu, nếu không nhờ có chị em sẽ không có được thành công ngày hôm nay. Cảm ơn chị đã luôn ủng hộ em ngay cả lúc em khó khăn nhất
Chu Thiến bị ánh mắt nóng rực của anh nhìn mà có chút ngại ngùng nhưng cô không ý thức được hàm nghĩa sâu xa của nó. Có lẽ trong mắt cô mà nói, giống như cô dành cho anh tình bạn thuần khiết vậy, anh nhất định cũng xem cô là bạn, thêm chút kính trọng chị dâu mình. Cô không thể ngờ rằng Hi Tuấn lại có tình cảm với mình
- Hi Tuấn, chị làm gì có công gì, mọi thứ đều là chính em lựa chọn, đều là em cố gắng, là dũng khí, mồ hôi của em đánh đổi lại mới có được thành công hôm nay. Chị nào có liên quan gì
Hi Tuấn thấy cô không muốn kể công thì chỉ cười, cũng không muốn nhắc đến nhiều nữa, tóm lại, những điều đó anh vẫn luôn ghi tạc trong lòng.
Anh chuyển chủ đề:
- Còn chị, bây giờ thế nào rồi? Với anh cả… tốt chứ? Cha mẹ có khỏe không?
- Chị tốt lắm, giờ đang thực tập, sắp thi kết thúc rồi, đến lúc đó chị nhất định sẽ thi vào công ty, cố gắng thành trợ lý cho Khắc Y để học hỏi thầy/ Còn nữa, chị cũng mong có thể trở thành một stylit có tiếng, để cho mọi người đều thích thiết kế của chị, đây là mơ ước của chị
Chu Thiến cười cười, nhắc đến chuyện này, hai mắt cô sáng bừng, gò má ửng hồng, khóe miệng cười tươi như hoa khiến người ta nhìn không tự chủ được mà bị mê muội. Hi Tuấn lấy tay chống cằm, mặt mìm cười, chăm chú nghe cô nói
- Còn chuyện chị với anh trai em à? Bọn chị chuyển về biệt thự, chắc chị kể với em rồi nhỉ
Hi Tuấn gật gật đầu, trong lòng có chút chua xót nhưng vẫn luôn mỉm cười. Cô ấy thuộc về anh. Triệu Hi Tuấn thực sự không có tư cách ghen tị.
- Anh trai em thay đổi rất nhiều, thực sự khác với anh ấy trước kia, thú thật, chị rất thích anh ấy của bây giờ. Anh ấy chỉ cần không có việc phải đi xã giao thì đều về nhà đúng giờ, sau đó cùng chị ăn cơm, tưới hoa, cùng xem TV, có khi còn lái xe ra bờ sông ngắm cảnh đêm. Nhưng giờ buổi tối rất lạnh, ngồi trong xe cũng chẳng thú vị gì nên cũng ít đi hơn…
Cô thao thao bất tuyệt kể về cuộc sống với Triệu Hi Thành, lúc thú vị còn thoải mái cười lớn. Ánh hào quang trên mặt cô, Hi Tuấn biết, đó chính là ánh hào quang hạnh phúc. Trên đời này có lẽ chỉ có anh cả mới có thể khiến cô có cảm giác hạnh phúc này. Bọn họ đều là người mà anh quan tâm, chỉ cần bọn họ hạnh phúc, sự mất mát của anh nào có đáng gì?
Lòng tuy đau nhưng đây chẳng phải cũng là một loại hạnh phúc?
Triệu Hi Tuấn nhìn khuôn mặt đầy thần thái của cô, thản nhiên cười
- À, đúng rồi, Hi Tuấn, tuần sau sinh nhật mẹ, em nhất định phải về nhé. Bọn mình bình tĩnh nói với cha, cha nhất định sẽ hiểu
Hi Tuấn gật gật đầu:
- Vâng, em nhất định sẽ về
Đó là nhà của anh, cha mẹ anh, bất kể giờ anh có thành công cỡ nào, anh đều mong có thể được người nhà ủng hộ, chia sẽ thành công với gia đình
Bọn họ tiếp tục trò chuyện, hoàn toàn không để ý tới ở chiếc bàn khác, Hồ Giai Giai đang tập trung nhìn bọn họ
Cô ta vào căng tin đã lâu. Vốn là đói bụng, định mua có gì đó ăn nhưng tới nơi lại bắt gặp bọn họ
Hai người đó đều là hai người cô ta cực căm ghét, cô ta nhìn bọn họ thôi cũng còn tức giận. Nhưng đó lại là hai người cô ta chẳng thể làm gì, ngoài việc tức giận trong lòng cũng chẳng làm gì hơn được. Cô ta ra sức lườm bọn họ vài cái, vốn định đinh. Nhưng nhìn bọn họ nói chuyện phiếm mà trong lòng đột nhiên sinh ra cảm giác khác thường. Cảm giác này khiến tim cô ta đập thình thịch, tìm chiếc bàn gần đó mà ngồi lại
Chờ cô ta cẩn thận quan sát hồi lâu thì đã có thể hiểu cảm giác khác thường đó là vì đâu. Là vì ánh mắt của Hi Tuấn, ánh mắt Hi Tuấn nhìn Tống Thiệu Lâm, ánh mắt nóng bỏng mà cô ta vẫn thường nhìn thấy trong mắt những chàng trai theo đuổi mình. Đó là ánh mắt ái mộ, khát vọng.
Hi Tuấn lại dùng ánh mắt đó nhìn chị dâu mình! Điều này chứng minh cái gì? Chứng minh bọn họ có gian tình.
Ha ha, hai kẻ cô ta ghét nhất lại có gian tình. Hay! Hay! Thật quá hay! Ông trời đang giúp cô rồi, lại để cô phát hiện bí mật động trời này. Chỉ cần tìm ra được bằng chứng thì nhất định sẽ khiến cho bọn họ được đẹp mặt.
Hồ Giai Giai lòng mừng như điên, thiếu chút nữa thì cười lớn
Tống Thiệu Lâm, xem xem chồng cô có thể tiếp tục yêu thương cô nữa không. Hi Tuấn, anh coi thường tôi, tôi sẽ xem xem người đời biết anh có tình cảm với chị dâu thì sẽ còn coi anh là bạch mã vương tử? Thời của anh sắp hết rồi
Cô ta đứng lên, vì quá mức kích động, mà làm đổ ghế loảng xoảng khiến hai người chú ý. Tống Thiệu Lâm và Hi Tuấn nhìn thấy Hồ Giai Giai thì không hẹn mà cùng nhíu mày
Chu Thiến nhìn cô ta, cô ta nhìn lại Chu Thiến rồi đột nhiên cười đầy quỷ dị
Lòng Chu Thiến dâng lên cảm giác không hay
Lần này nhất định phải đánh chết lũ ruồi bọ này.
Đứng đầu đương nhiên là do Khắc Y phụ trách, hai stylist nổi tiếng khác thì một là thầy của Trương Bân, một là thầy của Lưu Văn Chí. Mà Chu Thiến và Bạch Huy bởi vì thời gian qua biểu hiện rất tốt nên cũng không nghi ngờ gì mà được nằm trong danh sách. Hồ Giai Giai và thầy của cô ta cũng có trong danh sách
Các học viên không được lựa chọn thì ủ rũ, năn nỉ những người được đi chụp nhiều ảnh của Hi Tuấn một chút cho các cô được đã cơn nghiền.
Công ty cũng nhanh chóng đưa ra ảnh chụp những ca sĩ tham gia dạ tiệc và tư liệu và các tiết mục. Các stylist cũng đến xem bọn họ diễn tập để hiểu rõ tình hình mà tạo hình phù hợp cho các ngôi sao của Hoa Hữu
Khắc Y cùng hai stylist lớn kia trong thời gian này luôn làm việc đến khuya, bọn họ thảo luận về phương án thiết kế cho từng ca sĩ thật kĩ càng. Nhất là của Hi Tuấn, Khắc Y có thể nói là hao hết tâm tư. Ông còn đặc biệt ở cùng Hi Tuấn vài ngày, để cẩn thận quan sát anh, hiểu biết tính cách, khí chất của anh để tạo ra hiệu quả tốt nhất.
Chu Thiến nghe nói điều này thì nói với Hi Thành:
- Thì ra thành công của ông ấy cũng chẳng phải vô duyên vô cớ mà nói, làm việc nghiêm túc, thận trọng như vậy, cũng không vì hôm nay mình có vinh quang mà ỷ lại, thật sự khiến cho người ta khâm phục, khó trách cho tới bây giờ địa vị của ông vẫn không thể thay thế được
Triệu Hi Thành gật gật đầu:
- Đúng thế, thành công không thiên vị bất kì ai, những người dám trả giá bằng mồ hôi và cố gắng sẽ đạt được thành công nhất định, còn nếu không, cho dù có ngậm khóa vàng cũng chỉ là uổng phí (Ngậm khóa vàng là từ chỉ những người sinh ra trong nhung lụa, tham khảo Hồng Lâu Mộng)
Chu Thiến nghe anh nói, nhớ tới anh trai của Tống Thiệu Lâm, anh chàng kia tâm tư không ở công việc, địa vị ở Tống thị đã chẳng còn như trước, bị những anh em dã tâm lớn luôn chăm chỉ khắc khổ dần đuổi qua. Một thời gian trước anh ta đến tìm em gái là cô, khẩn cầu cô giúp anh ta, nhờ Hi Thành giúp đỡ một công trình gì đó
Chu Thiến lúc đó dùng lời nói dịu dàng mà từ chối:
- Em và anh ấy dù là vợ chồng như chuyện công việc của anh ấy em không hiểu, cũng không muốn nhúng tay. Anh là anh của em, nếu anh ấy có thể giúp thì tất nhiên sẽ giúp, nếu không thể thì đó cũng là vì anh có lí do riêng của anh ấy, em nói gì cũng vô dụng
Có lẽ cô mở miệng thì anh sẽ giúp nhưng cô không muốn khiến anh khó xử
Anh ta lúc đó rất giận, oán hận nói:
- Giờ mày nghĩ rằng mày chiếm được trái tim nó thì trong mắt không ai, không coi nhà mẹ đẻ ra gì sao? Tao nói cho mày, phụ nữ cả đời đều chẳng rời được nhà mẹ đẻ đâu, có nhà mẹ đẻ chống đỡ thì ngày của mày mới tốt. Tao tốt thì mày mới tốt! Đàn ông rất dễ thay đổi, đến lúc đó đừng trách anh đây vô tình, không chịu giúp mày
Nói xong tức giận bỏ đi
Nghĩ vậy, Chu Thiến nhìn Triệu Hi Thành, anh đứng trên ban công giúp cô tỉa hoa. Bồn hoa nho nhỏ, anh cầm bình nước tưới hoa, vẻ mặt góc cạnh hoàn mỹ. Khóa miệng hơi mỉm cười, vẻ mặt thực sự chăm chú như thể là đang làm chuyện vô cùng thú vị khiến cho anh cảm thấy thật vui vẻ
Lòng anh sẽ thay đổi sao? Chuyện tương lai không ai có thể đoán được. Nhưng cô nguyện ý tin tưởng anh, cô cũng rất quý trọng thời gian hiện tại. Cô sẽ dụng tâm mà chăm sóc tình cảm của bọn họ, cố gắng đối tốt với anh, chuyện của tương lai sao phải buồn lo vô cớ làm gì?
Cô đi tới, cầm lấy bình nước trong tay anh nói:
- Sai rồi sai rồi, anh chỉ tưới lên lá cây, gốc cây chưa phun tới. Tổng giám đốc Triệu, loại chuyện này vẫn nên học theo tiểu nữ thì hơn
Triệu Hi Thành ôm lấy cô từ phía sau, tựa đầu lên vai cô, giọng nói tủi thân:
- À anh thấy em thời gian này vất vả nên mới giúp em. Đúng là cô gái khó đoán
Chu Thiến cười:
- Được rồi được rồi! Anh là người đàn ông biết săn sóc nhất
Nói xong cầm bình nước nhẹ phun về phía anh
Nước lạnh phun lên mặt, Triệu Hi Thành hét lớn chạy về phía sau nhìn cô:
- Em dám lấy oán báo ân? Anh phải báo thù
Nói xong xông lên cướp lấy bình phun nước trong tay cô, Chu Thiến hét lớn, trốn về phòng, chết cũng không buông
Triệu Hi Thành ngược lại lại cù cô, Chu Thiến cười lăn lộn, co rúm người lại
- Đừng cù em, em biết em sai rồi
Triệu Hi Thành nhìn nụ cười như hoa của cô, trong mắt có tình cảm dịu dàng đến say lòng người, anh khẽ nói:
- Biết sai thì hôn cái nào
Anh cúi đầu bịt lấy đôi môi cô
Thời gian này Chu Thiến cũng rất bận bịu. Các stylist lớn thì chuẩn bị tạo hình cho các ngôi sao còn những người còn lại thì chuẩn bị tạo hình cho vũ đoàn
Stylist ngày nào cũng dẫn trợ lý đến công ty Hoa Hữu, xem bọn họ diễn tập để tìm ra thiết kế phù hợp, sau đó cho bọn họ thử, nếu không hợp thì lại đổi thiết kế khác
Những vũ công không nhiều, chỉ có 10 người nhưng phải nhảy 5 bài khác nhau nên cũng cần thiết kế năm tạo hình riêng biệt, cũng rất bận
Cho nên lúc ăn trưa cũng ăn ở phòng tập luyện
Đưa ra ý tưởng là stylist nhưng mọi người đều biết năng lực của Chu Thiến nên có đôi khi cũng tham khảo ý kiến của cô. Có một điệu nhảy dân tộc, tạo hình chỉnh thể về cơ bản đều là ý tưởng của cô, rất được người phụ trách về vũ đạo khen ngợi. So sánh ra, Hồ Giai Giai kém nổi bật hơn nhiều. Cô ta cũng thử thiết kế cho một điệu nhảy hiện đại nhưng người phụ trách nhìn thấy lại khéo léo nói rằng thiết kế không tệ nhưng không hợp với điệu nhảy
Thấy Chu Thiến cũng được như các stylist, có một thiết kế riêng cho một điệu nhảy mà mình thì chỉ có thể ở bên làm việc vặt theo chỉ đạo của bọn họ thì rất khó chịu
Nhưng cũng may, có một chuyện khác thu hút sự chú ý của cô ta
Mỗi khi rảnh rỗi cô ta đều đến phòng trang điểm của nghệ sĩ tìm anh trai nhưng lại gặp Hi Tuấn ở đó khiến cô ta rất hưng phấn!
Hi Tuấn tuy rằng đã nổi tiếng nhưng vẫn là người mới, còn chưa được đến mức đàn anh đàn chị nên không thể giống bọn họ, có phòng trang điểm riêng, đến giờ vẫn chỉ dùng chung phòng trang điểm với mọi người
Hồ Giai Giai nhìn không chớp mắt, phát hiện càng nhìn càng thấy anh tuấn tú đến không thể tin được, có mấy phần giống anh trai anh ta. Nhưng Triệu Hi Thành trong vẻ đẹp trai còn có cả khí phách khiến người khác hoảng sợ. Còn Triệu Hi Tuấn lúc nào cũng ôn hòa, khiến cho người khác luôn thấy cảm động
Triệu Hi Tuấn cảm nhận được ánh mắt của người khác thì quay đầu, nhìn thấy Hồ Giai Giai biết cô ta là nhân viên của Yêu Ti Lệ thì cũng cười lịch sự với cô nàng
Lúc này Triệu Hi Tuấn qua một thời gian công ty chăm sóc cẩn thân, làn da càng trở nên trắng nõn, mày rậm, mắt nâu đầy ánh sáng, tóc đen dài như tơ lụa, những màu sắc đối lập vô cùng thu hút ánh nhìn của mọi người, lại thêm nụ cười thản nhiên của anh và chiếc hoa tai lóng lánh phát sáng đủ khiến Hồ Giai Giai hồn siêu phách lạc
Mặt cô ta lập tức nóng bừng, tim đập thình thịch. Cô ả vẫn luôn thích những chàng trai tuấn tú, trước kia gặp Trương Bân đã tưởng rằng rất tuấn tú nhưng so với Hi Tuấn thì Trương Bân còn kém xa
Huống chi anh còn có gia thế hiển hách như vậy. Tống Thiệu Lâm sở dĩ có thể được mọi người kính trọng nói trắng ra chẳng phải vì cô ta có gia thế hiển hách sao? Nếu cô ta cũng có thể gả vào hào môn thì cũng sẽ có được khí thế như Tống Thiệu Lâm? Cô ta nhớ tới cách ăn mặc của Tống Thiệu Lâm hôm đó, cả người toàn hàng hiệu, kim cương lóng lánh mà lòng kích động
Cô ta nhìn Hi Tuấn đang nói chuyện với người đại diện cách đó không xa, nghĩ rằng không phải ai cũng có cơ hội tiếp xúc với những người như thế, nếu trời cao đã cho cô ta cơ hội thì sao lại không thử xem sao?
Từ đó trở đi, mỗi khi có thời gian là cô ta sẽ chạy đến phòng trang điểm, vây quanh Triệu Hi Tuấn, giúp anh rót nước, cố ý bắt chuyện, nếu không thì cũng đến phòng tập luyện của anh mà xem anh tập vũ đạo rồi chờ khi anh nghỉ ngơi thì đưa khăn rót nước
Hành động này của cô ả khiến Triệu Hi Tuấn thấy rất khó xử, Triệu Hi Tuấn không tiện nói thẳng, chỉ uyển chuyển nhắc nhở rằng anh không quen có người bám sát. Nhưng Hồ Giai Giai nào dễ dàng bỏ qua, vẫn tùy tiện làm theo ý mình
Hi Tuấn không đủ nhẫn nại nên nói với người quản lý, người quản lý lại tìm đến Khắc Y, đem việc này nói ra, muốn ông quản lý tốt nhân viên của mình, đừng có đến quấy rầy Hi Tuấn
Khắc Y vốn luôn ôn hòa nghe xong mà giận tím mặt. Người ta bỏ nhiều tiền ra là mời bọn họ đến làm việc mà nhân viên lại chỉ lo quấn lấy các nam ca sĩ? Cái này truyền ra ngoài chẳng phải sẽ biến Yêu Ti Lệ bọn họ thành trò cười cho người khác sao?
Khắc Y gọi Hồ Giai Giai vào, mắng mỏ một hồi, ngữ khí vô cùng nghiêm khắc
- Hồ Giai Giai, thầy biết nữ sinh đều thích thần tượng nhưng em cũng phải hiểu rõ hoàn cảnh chứ! Chúng ta đến đây là để tìm thần tượng sao? Quy tắc trường học dạy em để đâu rồi? Các bạn học của em đều cố gắng làm việc, em còn thời gian nhàn hạ mà đi bám riết minh tinh? Đầu óc em nghĩ cái gì thế? Thầy nói cho em, em còn cứ thế này thì đừng tham gia kì thi xét tuyển nữa
Hồ Giai Giai bị Khắc Y dạy dỗ mà nước mắt ròng ròng, vô cùng xấu hổ, không khỏi sinh lòng oán hận với Hi Tuấn. Chẳng phải chỉ là một ngôi sao mới nổi thôi à? Có gì hơn người chứ? Lại còn dám tìm Khắc Y mà tố cáo cô ả! Hại cô ả xấu mặt, bị Khắc Y xem thường! Thật quá đáng ghét
Mọi người nghe chuyện này xong đều chê cười Hồ Giai Giai, nói cô ta đến Hi Tuấn cũng dám dây dưa, đúng là cóc ghẻ đòi ăn thịt thiên nga. Những lời này đến tai Hồ Giai Giai khiến cô ta vô cùng mất mặt, trong lòng càng oán hận Hi Tuấn. Cô nàng chẳng thể làm gì Hi Tuấn nên đem sự giận dữ trút lên tranh ảnh, album của anh. Những poster của Hi Tuấn qua tay cô ta đều trở nên biến dạng không ai nhìn nổi. Album của Hi Tuấn bị cô ả vứt xuống đất rồi ra sức mà đạp, vừa đạp vừa mắng:
- Đạp chết anh, đạp chết anh, ai bảo anh khinh thường tôi, ai bảo anh tố cáo tôi! Đạp chết anh…
Cứ đạp đến khi vỡ vụn thì mới thôi
Mãi đến khi kế hoạch thiết kế tạm ổn thì Chu Thiến mới giành thời gian mà đi tìm Triệu Hi Tuấn
Trong phòng hóa trang, mọi người đang bận rộn, Triệu Hi Tuấn ngồi cách đó không xa, đang mê mải đọc tạp chí. Bên cạnh còn vài ngôi sao khác, Chu Thiến nhìn qua thấy đều là những người cũng có chút danh tiếng, thường xuất hiện trên TV.
Chu Thiến đi vào, đầu tiên chào hỏi các stylist đang bận rộn với Trương Bân, cũng chào Lưu Văn Chí xã giao rồi mới đi đến chỗ Triệu Hi Tuấn. Chu Thiến hỏi:
- Giờ có bận không?
Triệu Hi Tuấn ngẩng đầu, thấy là cô thì mỉm cười vui vẻ nói:
- Chị dâu, cuối cùng cũng được gặp chị rồi
Vừa nói ra thì lại cảm thấy lỡ lời, mặt nóng bừng lên, cẩn thận nhìn sắc mặt Chu Thiến, thất cô không để ý thì thở phào nhẹ nhõm một hơi nhưng cũng thoáng chút thất vọng.
Chu Thiến cười nói:
- Giờ em là đại minh tinh, ngày nào cũng bận như thế, muốn gặp em thật đúng là khó. Giờ chị không làm phiền em chứ
- Không có, thầy Khắc Y có chút việc nên đi ra ngoài một chút
Anh đứng lên, dáng người cao lớn khiến người ta có cảm giác bị đè ép. Chu Thiến ngẩn ra rồi cười nói:
- Hi Tuấn, khí thế của em giờ thật mạnh quá đi
Hi Tuấn đắc ý nháy mắt mấy cái, sau đó vươn cánh tay khoe cơ bắp:
- Nhìn thấy không, ngày nào cũng phải tập thể hình 2 tiếng lận đó
Chu Thiến dựng ngón tay cái:
- Lợi hại lắm
Hi Tuấn cười đắc ý rồi cầm lấy áo khoác trên ghế nói:
- Mình ra ngoài uống trà nóng đi
Hai người đi vào căng tin trong công ty, lúc này nhà ăn khá vắng. Hi Tuấn gọi hail y trà sữa nóng và chút điểm tâm
Anh nói:
- Bánh ngọt và trà sữa nóng ở đây được lắm, nhiệt liệt đề cử
Chu Thiến nhìn anh, giờ anh đã tỏa sáng vô cùng, hai mắt sáng ngời có thần sắc, khóe miệng luôn mỉm cười, Hi Tuấn đầy tinh thần, phấn chấn như vậy khiến cô rất vui vẻ, có cảm giác kiêu ngạo như nhìn con mình khôn lớn thành tài, tuy rằng ý nghĩ này khiến cô cũng thấy có phần toát mồ hôi.
- Giờ có thoải mái, vui vẻ không
Triệu Hi Tuấn quấy quấy ly trà sữa, chậm rãi nói:
- Đúng thế, rất vui vẻ, nhìn thấy nhiều người hâm mộ, ủng hộ em, rất rất rất nhiều người cùng gọi tên em, sự cảm động, hân hoan đó em thực sự không biết hình dung ra sao. Mỗi ngày em đều rất mệt, phải tập luyện, ghi âm, ghi hình, trả lời phỏng vấn, có khi bận đến không có thời gian mà ngủ nhưng em thực sự rất vui. Em cảm thấy ngày nào cũng thật có ý nghĩa
Anh ngẩng đầu nhìn cô, ánh mắt không tự chủ được mà toát ra tình cảm ẩn sâu trong lòng:
- Chị dâu, nếu không nhờ có chị em sẽ không có được thành công ngày hôm nay. Cảm ơn chị đã luôn ủng hộ em ngay cả lúc em khó khăn nhất
Chu Thiến bị ánh mắt nóng rực của anh nhìn mà có chút ngại ngùng nhưng cô không ý thức được hàm nghĩa sâu xa của nó. Có lẽ trong mắt cô mà nói, giống như cô dành cho anh tình bạn thuần khiết vậy, anh nhất định cũng xem cô là bạn, thêm chút kính trọng chị dâu mình. Cô không thể ngờ rằng Hi Tuấn lại có tình cảm với mình
- Hi Tuấn, chị làm gì có công gì, mọi thứ đều là chính em lựa chọn, đều là em cố gắng, là dũng khí, mồ hôi của em đánh đổi lại mới có được thành công hôm nay. Chị nào có liên quan gì
Hi Tuấn thấy cô không muốn kể công thì chỉ cười, cũng không muốn nhắc đến nhiều nữa, tóm lại, những điều đó anh vẫn luôn ghi tạc trong lòng.
Anh chuyển chủ đề:
- Còn chị, bây giờ thế nào rồi? Với anh cả… tốt chứ? Cha mẹ có khỏe không?
- Chị tốt lắm, giờ đang thực tập, sắp thi kết thúc rồi, đến lúc đó chị nhất định sẽ thi vào công ty, cố gắng thành trợ lý cho Khắc Y để học hỏi thầy/ Còn nữa, chị cũng mong có thể trở thành một stylit có tiếng, để cho mọi người đều thích thiết kế của chị, đây là mơ ước của chị
Chu Thiến cười cười, nhắc đến chuyện này, hai mắt cô sáng bừng, gò má ửng hồng, khóe miệng cười tươi như hoa khiến người ta nhìn không tự chủ được mà bị mê muội. Hi Tuấn lấy tay chống cằm, mặt mìm cười, chăm chú nghe cô nói
- Còn chuyện chị với anh trai em à? Bọn chị chuyển về biệt thự, chắc chị kể với em rồi nhỉ
Hi Tuấn gật gật đầu, trong lòng có chút chua xót nhưng vẫn luôn mỉm cười. Cô ấy thuộc về anh. Triệu Hi Tuấn thực sự không có tư cách ghen tị.
- Anh trai em thay đổi rất nhiều, thực sự khác với anh ấy trước kia, thú thật, chị rất thích anh ấy của bây giờ. Anh ấy chỉ cần không có việc phải đi xã giao thì đều về nhà đúng giờ, sau đó cùng chị ăn cơm, tưới hoa, cùng xem TV, có khi còn lái xe ra bờ sông ngắm cảnh đêm. Nhưng giờ buổi tối rất lạnh, ngồi trong xe cũng chẳng thú vị gì nên cũng ít đi hơn…
Cô thao thao bất tuyệt kể về cuộc sống với Triệu Hi Thành, lúc thú vị còn thoải mái cười lớn. Ánh hào quang trên mặt cô, Hi Tuấn biết, đó chính là ánh hào quang hạnh phúc. Trên đời này có lẽ chỉ có anh cả mới có thể khiến cô có cảm giác hạnh phúc này. Bọn họ đều là người mà anh quan tâm, chỉ cần bọn họ hạnh phúc, sự mất mát của anh nào có đáng gì?
Lòng tuy đau nhưng đây chẳng phải cũng là một loại hạnh phúc?
Triệu Hi Tuấn nhìn khuôn mặt đầy thần thái của cô, thản nhiên cười
- À, đúng rồi, Hi Tuấn, tuần sau sinh nhật mẹ, em nhất định phải về nhé. Bọn mình bình tĩnh nói với cha, cha nhất định sẽ hiểu
Hi Tuấn gật gật đầu:
- Vâng, em nhất định sẽ về
Đó là nhà của anh, cha mẹ anh, bất kể giờ anh có thành công cỡ nào, anh đều mong có thể được người nhà ủng hộ, chia sẽ thành công với gia đình
Bọn họ tiếp tục trò chuyện, hoàn toàn không để ý tới ở chiếc bàn khác, Hồ Giai Giai đang tập trung nhìn bọn họ
Cô ta vào căng tin đã lâu. Vốn là đói bụng, định mua có gì đó ăn nhưng tới nơi lại bắt gặp bọn họ
Hai người đó đều là hai người cô ta cực căm ghét, cô ta nhìn bọn họ thôi cũng còn tức giận. Nhưng đó lại là hai người cô ta chẳng thể làm gì, ngoài việc tức giận trong lòng cũng chẳng làm gì hơn được. Cô ta ra sức lườm bọn họ vài cái, vốn định đinh. Nhưng nhìn bọn họ nói chuyện phiếm mà trong lòng đột nhiên sinh ra cảm giác khác thường. Cảm giác này khiến tim cô ta đập thình thịch, tìm chiếc bàn gần đó mà ngồi lại
Chờ cô ta cẩn thận quan sát hồi lâu thì đã có thể hiểu cảm giác khác thường đó là vì đâu. Là vì ánh mắt của Hi Tuấn, ánh mắt Hi Tuấn nhìn Tống Thiệu Lâm, ánh mắt nóng bỏng mà cô ta vẫn thường nhìn thấy trong mắt những chàng trai theo đuổi mình. Đó là ánh mắt ái mộ, khát vọng.
Hi Tuấn lại dùng ánh mắt đó nhìn chị dâu mình! Điều này chứng minh cái gì? Chứng minh bọn họ có gian tình.
Ha ha, hai kẻ cô ta ghét nhất lại có gian tình. Hay! Hay! Thật quá hay! Ông trời đang giúp cô rồi, lại để cô phát hiện bí mật động trời này. Chỉ cần tìm ra được bằng chứng thì nhất định sẽ khiến cho bọn họ được đẹp mặt.
Hồ Giai Giai lòng mừng như điên, thiếu chút nữa thì cười lớn
Tống Thiệu Lâm, xem xem chồng cô có thể tiếp tục yêu thương cô nữa không. Hi Tuấn, anh coi thường tôi, tôi sẽ xem xem người đời biết anh có tình cảm với chị dâu thì sẽ còn coi anh là bạch mã vương tử? Thời của anh sắp hết rồi
Cô ta đứng lên, vì quá mức kích động, mà làm đổ ghế loảng xoảng khiến hai người chú ý. Tống Thiệu Lâm và Hi Tuấn nhìn thấy Hồ Giai Giai thì không hẹn mà cùng nhíu mày
Chu Thiến nhìn cô ta, cô ta nhìn lại Chu Thiến rồi đột nhiên cười đầy quỷ dị
Lòng Chu Thiến dâng lên cảm giác không hay
Lần này nhất định phải đánh chết lũ ruồi bọ này.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.