Chương 130: Triệu Hi Thành nổi giận
Thập Tam Xuân
13/07/2013
(Quá điêu toa, chỉ trong vài phút đã xuất hiện)
Giọng nói lạnh lùng khiến lớp học huyên náo trở nên yên lặng. Ai nấy không hẹn mà cùng lặng yên nhìn về phía người đứng ở cửa lớp học
Vừa nhìn, ánh mắt bọn họ đều không thể rời ra được.
Âu phục sẫm màu ôm khít dáng người cao lớn, khuôn mặt tuấn tú, đôi mắt đen mà sáng như sao tràn ngập sự lạnh lùng, Khóe miệng cười trào phúng như có như không. Điều này khiến anh nhìn qua giống như Tu la trong truyền thuyết vậy, tuấn mỹ mà âm trầm, cao quý mà lại tàn nhẫn.
Triệu Hi Thành đảo mắt qua mọi người, mỗi người tiếp xúc với ánh mắt hắn thì đều có cảm giác lạnh như băng. Có một số người thậm chí còn rụt người về phía sau, tự giảm bớt cảm giác tồn tại của bản thân
Tầm mắt của anh cuối cùng dừng lại trên người Chu Thiến, ánh mắt âm trầm trong chốt lát lại trở nên dịu dàng như nước. Anh đi về phía cô, bước đi thong dong, cảm giác tao nhã như quý tộc khiến mọi người đều cảm thấy, người đàn ông này không đơn giản.
Anh đi đến bên Chu Thiến, đầu tiên là dịu dàng cười với cô, sau đó lại chuyển mắt nhìn Hồ Giai Giai bên canh, sắc mặt trở nên âm lệ:
- Là cô sao? Cô nói tôi là gian phu?
Hồ Giai Giai chưa bao giờ gặp người đàn ông nào tuấn mỹ, cao quý như Triệu Hi Thành, nhất thời không khỏi ngây người. Miệng mở ra mà không nói được gì
Chu Thiến rất ngạc nhiên vì sự xuất hiện bất ngờ của anh, ngạc nhiên vô cùng nói:
- Sao anh đến đúng lúc như vây?
Trong lòng có sự ngạc nhiên, vui mừng. Triệu Hi Thành còn chưa kịp đáp lời thì Tiểu Mạt đã nói:
- Là vừa rồi mình gọi điện thoại cho anh ấy đến. Thiệu Lâm, không thể để mặc mọi người hiểu nhầm cậu
Cô lại chỉ vào Hồ Giai Giai, nói với Triệu Hi Thành:
- Chính là cô ta tung tin đồ, nói Thiệu Lâm là gái bao cao cấp, được người có tiền bao nuôi
Sau đó cô nhìn Hồ Giai Giai nói:
- Hồ Giai Giai, đây là chồng của Thiệu Lâm, Triệu Hi Thành, cô vì đố kỵ với Thiệu Lâm mà cố ý hại cô ấy. Cô mới là kẻ vô sỉ
Mọi ngươi xung quanh đều kinh ngạc, người đàn ông tuấn tú, nhìn rất giàu có này lại là chồng của Thiệu Lâm vốn luôn giản dị? Rất khó tin. Một số học viên nữ thì không che giấu nổi sự hâm mộ và đố kỵ.
Hồ Giai Giai cũng không ngờ Thiệu Lâm lại có người chồng vĩ đại như vậy. Lúc trước những lời cô ta nói trước mặt mọi người đều chẳng là gì. Các học viên đều nhìn cô ta với ánh mắt lạnh lùng, khinh thị. Cô ta vừa thấy khó xử lại vừa mất mặt, mà cũng vô cùng ghen tỵ vì Thiệu Lâm lấy được người chồng vừa đẹp trai, vừa giàu có. Cô ta càng không muốn cúi đầu trước Thiệu Lâm. Lập tức vênh mặt, mạnh miệng nói:
- Ai biết các người có tìm ai đến giả mạo không
Cô gái tóc ngắn cũng phụ họa nói:
- Đúng, cô nói là chồng thì đúng là chồng sao. Đây chẳng qua chỉ là người các cô tìm tới giả mạo thôi
Chuyện tới nước này, ngay các các bạn học xung quanh cũng đều thấy là bọn họ cố chống đỡ. Chồng người ta đã đứng ở bên cạnh, không phải diễn kịch, có thể tìm được người giả mạo làm chồng đến? Có một số người bình thường cũng có chút thân thiết đi đến khuyên bọn họ xin lỗi Chu Thiến
Chu Thiến nhìn khuôn mặt đỏ bừng của Hồ Giai Giai, cô ta vênh mặt, chết cũng không chịu nhận sai mà Triệu Hi Thành ở bên sắc mặt càng lúc càng âm trầm, hơi thở càng lúc càng lạnh lùng. Cô biết, một khi Triệu Hi Thành nổi giận thì chuyện sẽ không dễ giải quyết. Hồ Giai Giai dù sao cũng là bạn học của mình, chuyện này tuy rằng là cô ta không đúng nhưng mình cũng đã ra tay dạy dỗ cô ta. Mình cũng không bị thương tổn gì quá. Vạn nhất Triệu Hi Thành vì chuyện này mà gây rối cho cô ta, đem chuyện xáo tung lên thì cũng không tốt
Chu Thiến chậm rãi nói với Hồ Giai Giai:
- Chỉ cần bây giờ cô xin lỗi tôi trước mặc mọi người thì tôi sẽ coi như chưa có chuyện gì xảy ra.
Hồ Giai Giai cứng cổ không nói. Chuyện đã đến nước này, cô ta vốn cũng rất mất mặt rồi, còn bắt cô ta xin lỗi? Về sau còn có thể ngẩng đầu nhìn các bạn học khác sao?
Triệu Hi Thành nghe lời Tiểu Mạt nói, lòng vốn đã giận dữ, chỉ là dù sao cô ta cũng là bạn học của Thiệu Lâm. Nơi này cũng là nơi Thiệu Lâm học tập, anh chú ý đến cảm xúc của cô nên mới nhẫn nhịn không nói, xem Thiệu Lâm xử lý thế nào. Nhưng cô gái này ti tiện như vậy, làm ra chuyện tổn thương Thiệu Lâm mà ngay cả câu xin lỗi tối thiểu cũng không chịu nói, anh cuối cùng cũng không khắc chế được nữa
Anh hừ nhẹ một tiếng, lạnh lùng nói:
- Xem ra vị tiểu thư này vẫn là không tin thân phận của tôi. Vậy đi, cho công bằng, chúng ta giao việc này cho tòa án nhé!
- Tòa án?
Ngoài Triệu Hi Thành, tất cả mọi người đều ngây dại, liên quan gì đến tòa án. Hồ Giai Giai cùng kinh ngạc vô cùng
Triệu Hi Thành cười khẽ:
- Lời vị tiểu thư này nói đã cấu thành tội phỉ báng. Tôi sẽ kiện cô ra tòa, đến lúc đó, tòa án sẽ điều tra rõ chuyện tình, thân phận của tôi cũng sẽ sáng tỏ
Mọi người đều hít phải một ngụm khí lạnh, không ngờ chồng của Thiệu Lâm lại ngoan độc như vậy, còn muốn kiện Hồ Giai Giai, ánh mắt nhìn Triệu Hi Thành thêm một phần kính nể. Mà Hồ Giai Giai tái mặt, lắp bắp nói:
- Tôi… tôi chẳng qua là… nói… nói mấy câu. Anh dựa vào cái gì… kiện… kiện tôi phỉ báng. Anh… không kiện được tôi đâu. Anh đang dọa tôi sao?
Triệu Hi Thành thoải mái nói:
- Kiện được hay không thì thử qua là biết. Triệu gia tôi có đoàn luật sư lớn, ngay cả án phí báng đơn giản mà cũng không làm được thì tất cả từ chức đi là xong
Lúc anh nói chuyện, cả người tản ra khí thế lạnh thấu xương không gì sánh bằng. Sự tự tin vô cùng như có sức áp đảo khiến mọi người có cảm giác không ngóc nổi đầu lên. Mọi người thầm đoán, người đàn ông đẹp trai, thần bí này rốt cuộc có lai lịch gì. Khẩu khí thật lớn! Đoàn luật sư…
Chu Thiến biết anh thực sự tức giận nhưng những việc này anh làm đều là vì mình. Hơn nữa, Hồ Giai Giai cũng thật đáng ghét, nhân cơ hội này dọa dẫm cô ta cũng được. Để cho cô ta sau này không dám làm bậy nữa. Chờ Hi Thành hết giận, sẽ khuyên anh bỏ chuyện này. Người ta dù sao cũng là cô gái trẻ, chỉ làm chút chuyện mà kiện ra tòa cũng không hay. Cho nên Chu Thiến cũng chỉ lạnh lùng nhìn cô ta
Sắc mặt Hồ Giai Giai càng thêm tái mét, nước mắt lưng tròng, môi khẽ run lên, trông thật đáng thương. Cô gái tóc ngắn sớm đã biết tình hình không ổn, cũng sớm đã lui về phía sau cô ta, cúi đầu, không nói được một lời.
Đang lúc mọi người không biết nên làm gì thì giáo viên cùng một người đàn ông xa lạ đi vào
Hồ Giai Giai ngẩng đầu thấy người đàn ông kia thì hét to một tiếng:
- Anh ơi!
Sau đó nhào vào lòng người đàn ông kia òa khóc. Thầy giáo đi vào, nghiêm túc nói:
- Mời sáng sớm, rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì!
Thì ra có học viên thấy tình hình nghiêm trọng thì đã đi mời giáo viên đến, mà giáo viên biết việc này có liên quan đến Hồ Giai Giai thì nghĩ một chút bèn gọi cả anh cô ta đến cùng
Hồ Gia Hào vẫn luôn thương yêu em gái, giờ thấy em gái khóc như vậy, trong cơn giận dữ, ngẩng đầu lạnh lùng nói
- Rốt cuộc là chuyện gì xảy ra!
Trong ngữ khí có ý sẽ ra mặt cho em gái, mà khi ánh mắt anh ta đảo qua Triệu Hi Thành thì lửa giận trong nháy mắt biến mất, thay vào đó mắt lại sáng bừng. Anh ta đẩy em gái mình ra, bước nhanh đến bên Triệu Hi Thành, vẻ mặt kích động mà nói:
- Sếp Triệu sao lại đến đây? Là cần chúng tôi phục vụ sao?
Trước kia Triệu Hi Thành cũng từng mang một số phụ nữ tới cửa hàng bọn họ trang điểm, anh ta cũng từng phục vụ qua bọn họ, Triệu Hi Thành có đôi khi cũng ngồi bên cạnh nên anh biết Triệu Hi Thành
Thấy anh trai cúi đầu khom lưng càng khiến Hồ Giai Giai thêm khiếp sợ, cô ta ôm mặt cả kinh:
- Anh ơi, anh ta coi thường em, còn nói sẽ kiện em
Hồ Gia Hào lắp bắp kinh hãi, nhìn muội muội:
- Sao em có thể khiến sếp Triệu tức giận
Hồ Giai Giai thấy anh ta nói vậy, tia hi vọng cuối cùng cũng tan biết. Cô ta bắt đầu biết sợ hãi, đinh xin tha nhưng quá mất mặt, vừa vội vừa tức vừa sợ, mấy cảm xúc dày vò, cô ta òa lên khóc lớn
Mà Triệu Hi Thành chỉ lạnh lùng nhìn mọi thứ, vẻ mặt xa cách như thể mọi việc không liên qua gì đển mình, Tiểu Mạt hừ lạnh một tiếng, nói nhỏ:
- Đáng đời, ai bảo cô ta đáng ghét như vậy, thì ra là cũng biết sợ
Chu Thiến thấy Hồ Giai Giai bị cảnh cáo, cô cũng không định kiện cô ta thật nên muốn khuyên Hi Thành đổi ý
Bên kia, Hồ Gia Hào nghe cô gái tóc ngắn kể qua tình hình, lúc này đi đến bên Hồ Giai Giai, vung tay lên tát Hồ Giai Giai rồi mắng:
- Em cũng quá không hiểu chuyện, những lời này có thể tùy tiện mà nói sao? Mau đi xin lỗi Triệu phu nhân nếu không không có gì hay ho cho em đâu
Hồ Giai Giai bị anh đánh cho ngây người, từ nhỏ đến lớn, anh chưa bao giờ đánh mình, cũng chưa bao giờ lớn tiếng mắng mình như vậy. Cô ta bưng mặt, trong mắt đầy sự hoảng sợ, tủi thân, nhất thời quên cả khóc
Hồ Gia Hào thấy cô ta còn thất thần thì lại quát:
- Còn không mau đi!
Thực sự để sếp Triệu đem việc này lên tòa án thì đã không còn kịp rồi. Tuy nói tội phỉ báng không to nhưng họ Triệu kia có thân phận, địa vị gì? Hoàn toàn có thể xử phạt em gái mình ở mức cao nhất, ngồi tù cũng có thể. Như thế tương lai của em mình hoàn toàn mất hết
Hồ Giai Giai cũng biết, nếu mình không cúi đầu thì sẽ là trát của tòa án chờ mình. So với gặp quan tòa thì nhục nhã hiện giờ có là gì. Cô ta áp chế sự phẫn hận trong lòng, cắn chặt môi, cảm giác không cam lòng, nhục nhã này khiến cho cô ta không nhịn được mà run người nhưng vẫn đi đến bên Chu Thiến.
Cô ta cúi đầu trước mặt Chu Thiến, tuy không cam tâm, tuy thông hận nhưng vẫn ép mình phải cúi đầu
- Xin tha thứ cho tôi, là tôi không hiểu chuyện, tôi không nên nói những lời này hại cô, rất xin lỗi!
Cô ta nói xong, giọng nói như nghiến từ kẽ răng mà qua, mỗi chữ đều khiến cô ta vô cùng nhục nhã, mỗi chữ đều khiến cô ta hận thấu xương.
Chu Thiến thở dài, chẳng lẽ sẽ thực sự kiện cô ta lên tòa sao? Mặc kệ cô ta có thực sự nhận thức mình sai hay không nhưng sau này hẳn cũng sẽ không dám sinh sự nữa
Chu Thiến nhìn Triệu Hi Thành dịu dàng nói:
- Hi Thành, thôi đi, cô ấy còn nhỏ tuổi, hơn nữa em cũng không sao, không cần đem chuyện gây rối như vậy
Triệu Hi Thành âm ngoan đảo mắt nhìn anh em họ Hồ một cái nhưng đến khi nhìn Chu Thiến ánh mắt lại trở nên nhu hòa;
- Đều nghe lời em, em muốn xử lý sao thì làm vậy
Anh nói chuyện với cô, hoàn toàn là một con người khác, ánh mắt ôn nhu, giọng nói dịu dàng khiến đám con trai mở rộng tầm mắt mà các cô gái thì ghen tỵ vô cùng
Sau đó, anh lại cao giọng nói:
- Triệu Hi Thành tôi không phải là người dễ dàng bỏ qua cho ai, chẳng qua nể mặt Thiệu Lâm, chuyện này tôi tạm thời cho qua. Nếu để cho tôi biết có ai lại gây chuyện làm tổn thương đến vợ tôi thì Thiệu Lâm dù tốt bụng nhưng Triệu Hi Thành tôi cũng không phải là người chỉ biết nói suông
Khi nói chuyện, ánh mắt anh đảo qua tất cả những người đang ngồi, sự lạnh lùng trong mắt khiến ai nấy không rét mà run
Giọng nói lạnh lùng khiến lớp học huyên náo trở nên yên lặng. Ai nấy không hẹn mà cùng lặng yên nhìn về phía người đứng ở cửa lớp học
Vừa nhìn, ánh mắt bọn họ đều không thể rời ra được.
Âu phục sẫm màu ôm khít dáng người cao lớn, khuôn mặt tuấn tú, đôi mắt đen mà sáng như sao tràn ngập sự lạnh lùng, Khóe miệng cười trào phúng như có như không. Điều này khiến anh nhìn qua giống như Tu la trong truyền thuyết vậy, tuấn mỹ mà âm trầm, cao quý mà lại tàn nhẫn.
Triệu Hi Thành đảo mắt qua mọi người, mỗi người tiếp xúc với ánh mắt hắn thì đều có cảm giác lạnh như băng. Có một số người thậm chí còn rụt người về phía sau, tự giảm bớt cảm giác tồn tại của bản thân
Tầm mắt của anh cuối cùng dừng lại trên người Chu Thiến, ánh mắt âm trầm trong chốt lát lại trở nên dịu dàng như nước. Anh đi về phía cô, bước đi thong dong, cảm giác tao nhã như quý tộc khiến mọi người đều cảm thấy, người đàn ông này không đơn giản.
Anh đi đến bên Chu Thiến, đầu tiên là dịu dàng cười với cô, sau đó lại chuyển mắt nhìn Hồ Giai Giai bên canh, sắc mặt trở nên âm lệ:
- Là cô sao? Cô nói tôi là gian phu?
Hồ Giai Giai chưa bao giờ gặp người đàn ông nào tuấn mỹ, cao quý như Triệu Hi Thành, nhất thời không khỏi ngây người. Miệng mở ra mà không nói được gì
Chu Thiến rất ngạc nhiên vì sự xuất hiện bất ngờ của anh, ngạc nhiên vô cùng nói:
- Sao anh đến đúng lúc như vây?
Trong lòng có sự ngạc nhiên, vui mừng. Triệu Hi Thành còn chưa kịp đáp lời thì Tiểu Mạt đã nói:
- Là vừa rồi mình gọi điện thoại cho anh ấy đến. Thiệu Lâm, không thể để mặc mọi người hiểu nhầm cậu
Cô lại chỉ vào Hồ Giai Giai, nói với Triệu Hi Thành:
- Chính là cô ta tung tin đồ, nói Thiệu Lâm là gái bao cao cấp, được người có tiền bao nuôi
Sau đó cô nhìn Hồ Giai Giai nói:
- Hồ Giai Giai, đây là chồng của Thiệu Lâm, Triệu Hi Thành, cô vì đố kỵ với Thiệu Lâm mà cố ý hại cô ấy. Cô mới là kẻ vô sỉ
Mọi ngươi xung quanh đều kinh ngạc, người đàn ông tuấn tú, nhìn rất giàu có này lại là chồng của Thiệu Lâm vốn luôn giản dị? Rất khó tin. Một số học viên nữ thì không che giấu nổi sự hâm mộ và đố kỵ.
Hồ Giai Giai cũng không ngờ Thiệu Lâm lại có người chồng vĩ đại như vậy. Lúc trước những lời cô ta nói trước mặt mọi người đều chẳng là gì. Các học viên đều nhìn cô ta với ánh mắt lạnh lùng, khinh thị. Cô ta vừa thấy khó xử lại vừa mất mặt, mà cũng vô cùng ghen tỵ vì Thiệu Lâm lấy được người chồng vừa đẹp trai, vừa giàu có. Cô ta càng không muốn cúi đầu trước Thiệu Lâm. Lập tức vênh mặt, mạnh miệng nói:
- Ai biết các người có tìm ai đến giả mạo không
Cô gái tóc ngắn cũng phụ họa nói:
- Đúng, cô nói là chồng thì đúng là chồng sao. Đây chẳng qua chỉ là người các cô tìm tới giả mạo thôi
Chuyện tới nước này, ngay các các bạn học xung quanh cũng đều thấy là bọn họ cố chống đỡ. Chồng người ta đã đứng ở bên cạnh, không phải diễn kịch, có thể tìm được người giả mạo làm chồng đến? Có một số người bình thường cũng có chút thân thiết đi đến khuyên bọn họ xin lỗi Chu Thiến
Chu Thiến nhìn khuôn mặt đỏ bừng của Hồ Giai Giai, cô ta vênh mặt, chết cũng không chịu nhận sai mà Triệu Hi Thành ở bên sắc mặt càng lúc càng âm trầm, hơi thở càng lúc càng lạnh lùng. Cô biết, một khi Triệu Hi Thành nổi giận thì chuyện sẽ không dễ giải quyết. Hồ Giai Giai dù sao cũng là bạn học của mình, chuyện này tuy rằng là cô ta không đúng nhưng mình cũng đã ra tay dạy dỗ cô ta. Mình cũng không bị thương tổn gì quá. Vạn nhất Triệu Hi Thành vì chuyện này mà gây rối cho cô ta, đem chuyện xáo tung lên thì cũng không tốt
Chu Thiến chậm rãi nói với Hồ Giai Giai:
- Chỉ cần bây giờ cô xin lỗi tôi trước mặc mọi người thì tôi sẽ coi như chưa có chuyện gì xảy ra.
Hồ Giai Giai cứng cổ không nói. Chuyện đã đến nước này, cô ta vốn cũng rất mất mặt rồi, còn bắt cô ta xin lỗi? Về sau còn có thể ngẩng đầu nhìn các bạn học khác sao?
Triệu Hi Thành nghe lời Tiểu Mạt nói, lòng vốn đã giận dữ, chỉ là dù sao cô ta cũng là bạn học của Thiệu Lâm. Nơi này cũng là nơi Thiệu Lâm học tập, anh chú ý đến cảm xúc của cô nên mới nhẫn nhịn không nói, xem Thiệu Lâm xử lý thế nào. Nhưng cô gái này ti tiện như vậy, làm ra chuyện tổn thương Thiệu Lâm mà ngay cả câu xin lỗi tối thiểu cũng không chịu nói, anh cuối cùng cũng không khắc chế được nữa
Anh hừ nhẹ một tiếng, lạnh lùng nói:
- Xem ra vị tiểu thư này vẫn là không tin thân phận của tôi. Vậy đi, cho công bằng, chúng ta giao việc này cho tòa án nhé!
- Tòa án?
Ngoài Triệu Hi Thành, tất cả mọi người đều ngây dại, liên quan gì đến tòa án. Hồ Giai Giai cùng kinh ngạc vô cùng
Triệu Hi Thành cười khẽ:
- Lời vị tiểu thư này nói đã cấu thành tội phỉ báng. Tôi sẽ kiện cô ra tòa, đến lúc đó, tòa án sẽ điều tra rõ chuyện tình, thân phận của tôi cũng sẽ sáng tỏ
Mọi người đều hít phải một ngụm khí lạnh, không ngờ chồng của Thiệu Lâm lại ngoan độc như vậy, còn muốn kiện Hồ Giai Giai, ánh mắt nhìn Triệu Hi Thành thêm một phần kính nể. Mà Hồ Giai Giai tái mặt, lắp bắp nói:
- Tôi… tôi chẳng qua là… nói… nói mấy câu. Anh dựa vào cái gì… kiện… kiện tôi phỉ báng. Anh… không kiện được tôi đâu. Anh đang dọa tôi sao?
Triệu Hi Thành thoải mái nói:
- Kiện được hay không thì thử qua là biết. Triệu gia tôi có đoàn luật sư lớn, ngay cả án phí báng đơn giản mà cũng không làm được thì tất cả từ chức đi là xong
Lúc anh nói chuyện, cả người tản ra khí thế lạnh thấu xương không gì sánh bằng. Sự tự tin vô cùng như có sức áp đảo khiến mọi người có cảm giác không ngóc nổi đầu lên. Mọi người thầm đoán, người đàn ông đẹp trai, thần bí này rốt cuộc có lai lịch gì. Khẩu khí thật lớn! Đoàn luật sư…
Chu Thiến biết anh thực sự tức giận nhưng những việc này anh làm đều là vì mình. Hơn nữa, Hồ Giai Giai cũng thật đáng ghét, nhân cơ hội này dọa dẫm cô ta cũng được. Để cho cô ta sau này không dám làm bậy nữa. Chờ Hi Thành hết giận, sẽ khuyên anh bỏ chuyện này. Người ta dù sao cũng là cô gái trẻ, chỉ làm chút chuyện mà kiện ra tòa cũng không hay. Cho nên Chu Thiến cũng chỉ lạnh lùng nhìn cô ta
Sắc mặt Hồ Giai Giai càng thêm tái mét, nước mắt lưng tròng, môi khẽ run lên, trông thật đáng thương. Cô gái tóc ngắn sớm đã biết tình hình không ổn, cũng sớm đã lui về phía sau cô ta, cúi đầu, không nói được một lời.
Đang lúc mọi người không biết nên làm gì thì giáo viên cùng một người đàn ông xa lạ đi vào
Hồ Giai Giai ngẩng đầu thấy người đàn ông kia thì hét to một tiếng:
- Anh ơi!
Sau đó nhào vào lòng người đàn ông kia òa khóc. Thầy giáo đi vào, nghiêm túc nói:
- Mời sáng sớm, rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì!
Thì ra có học viên thấy tình hình nghiêm trọng thì đã đi mời giáo viên đến, mà giáo viên biết việc này có liên quan đến Hồ Giai Giai thì nghĩ một chút bèn gọi cả anh cô ta đến cùng
Hồ Gia Hào vẫn luôn thương yêu em gái, giờ thấy em gái khóc như vậy, trong cơn giận dữ, ngẩng đầu lạnh lùng nói
- Rốt cuộc là chuyện gì xảy ra!
Trong ngữ khí có ý sẽ ra mặt cho em gái, mà khi ánh mắt anh ta đảo qua Triệu Hi Thành thì lửa giận trong nháy mắt biến mất, thay vào đó mắt lại sáng bừng. Anh ta đẩy em gái mình ra, bước nhanh đến bên Triệu Hi Thành, vẻ mặt kích động mà nói:
- Sếp Triệu sao lại đến đây? Là cần chúng tôi phục vụ sao?
Trước kia Triệu Hi Thành cũng từng mang một số phụ nữ tới cửa hàng bọn họ trang điểm, anh ta cũng từng phục vụ qua bọn họ, Triệu Hi Thành có đôi khi cũng ngồi bên cạnh nên anh biết Triệu Hi Thành
Thấy anh trai cúi đầu khom lưng càng khiến Hồ Giai Giai thêm khiếp sợ, cô ta ôm mặt cả kinh:
- Anh ơi, anh ta coi thường em, còn nói sẽ kiện em
Hồ Gia Hào lắp bắp kinh hãi, nhìn muội muội:
- Sao em có thể khiến sếp Triệu tức giận
Hồ Giai Giai thấy anh ta nói vậy, tia hi vọng cuối cùng cũng tan biết. Cô ta bắt đầu biết sợ hãi, đinh xin tha nhưng quá mất mặt, vừa vội vừa tức vừa sợ, mấy cảm xúc dày vò, cô ta òa lên khóc lớn
Mà Triệu Hi Thành chỉ lạnh lùng nhìn mọi thứ, vẻ mặt xa cách như thể mọi việc không liên qua gì đển mình, Tiểu Mạt hừ lạnh một tiếng, nói nhỏ:
- Đáng đời, ai bảo cô ta đáng ghét như vậy, thì ra là cũng biết sợ
Chu Thiến thấy Hồ Giai Giai bị cảnh cáo, cô cũng không định kiện cô ta thật nên muốn khuyên Hi Thành đổi ý
Bên kia, Hồ Gia Hào nghe cô gái tóc ngắn kể qua tình hình, lúc này đi đến bên Hồ Giai Giai, vung tay lên tát Hồ Giai Giai rồi mắng:
- Em cũng quá không hiểu chuyện, những lời này có thể tùy tiện mà nói sao? Mau đi xin lỗi Triệu phu nhân nếu không không có gì hay ho cho em đâu
Hồ Giai Giai bị anh đánh cho ngây người, từ nhỏ đến lớn, anh chưa bao giờ đánh mình, cũng chưa bao giờ lớn tiếng mắng mình như vậy. Cô ta bưng mặt, trong mắt đầy sự hoảng sợ, tủi thân, nhất thời quên cả khóc
Hồ Gia Hào thấy cô ta còn thất thần thì lại quát:
- Còn không mau đi!
Thực sự để sếp Triệu đem việc này lên tòa án thì đã không còn kịp rồi. Tuy nói tội phỉ báng không to nhưng họ Triệu kia có thân phận, địa vị gì? Hoàn toàn có thể xử phạt em gái mình ở mức cao nhất, ngồi tù cũng có thể. Như thế tương lai của em mình hoàn toàn mất hết
Hồ Giai Giai cũng biết, nếu mình không cúi đầu thì sẽ là trát của tòa án chờ mình. So với gặp quan tòa thì nhục nhã hiện giờ có là gì. Cô ta áp chế sự phẫn hận trong lòng, cắn chặt môi, cảm giác không cam lòng, nhục nhã này khiến cho cô ta không nhịn được mà run người nhưng vẫn đi đến bên Chu Thiến.
Cô ta cúi đầu trước mặt Chu Thiến, tuy không cam tâm, tuy thông hận nhưng vẫn ép mình phải cúi đầu
- Xin tha thứ cho tôi, là tôi không hiểu chuyện, tôi không nên nói những lời này hại cô, rất xin lỗi!
Cô ta nói xong, giọng nói như nghiến từ kẽ răng mà qua, mỗi chữ đều khiến cô ta vô cùng nhục nhã, mỗi chữ đều khiến cô ta hận thấu xương.
Chu Thiến thở dài, chẳng lẽ sẽ thực sự kiện cô ta lên tòa sao? Mặc kệ cô ta có thực sự nhận thức mình sai hay không nhưng sau này hẳn cũng sẽ không dám sinh sự nữa
Chu Thiến nhìn Triệu Hi Thành dịu dàng nói:
- Hi Thành, thôi đi, cô ấy còn nhỏ tuổi, hơn nữa em cũng không sao, không cần đem chuyện gây rối như vậy
Triệu Hi Thành âm ngoan đảo mắt nhìn anh em họ Hồ một cái nhưng đến khi nhìn Chu Thiến ánh mắt lại trở nên nhu hòa;
- Đều nghe lời em, em muốn xử lý sao thì làm vậy
Anh nói chuyện với cô, hoàn toàn là một con người khác, ánh mắt ôn nhu, giọng nói dịu dàng khiến đám con trai mở rộng tầm mắt mà các cô gái thì ghen tỵ vô cùng
Sau đó, anh lại cao giọng nói:
- Triệu Hi Thành tôi không phải là người dễ dàng bỏ qua cho ai, chẳng qua nể mặt Thiệu Lâm, chuyện này tôi tạm thời cho qua. Nếu để cho tôi biết có ai lại gây chuyện làm tổn thương đến vợ tôi thì Thiệu Lâm dù tốt bụng nhưng Triệu Hi Thành tôi cũng không phải là người chỉ biết nói suông
Khi nói chuyện, ánh mắt anh đảo qua tất cả những người đang ngồi, sự lạnh lùng trong mắt khiến ai nấy không rét mà run
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.