Chương 2490: Ai là con mồi?
Akay Hau
10/02/2024
“Tham kiến chủ công.”
Tại một thế giới trôi nổi giữa hư không đen kịch, Ẩn Không Công Chúa - Ẩn Thanh Ảnh mang theo các vị trưởng lão hướng một nam nhân hành lễ.
Ở thế gian này, có thể khiến Ẩn Không Công Chúa phải gọi một tiếng chủ công, ngoại trừ Lạc Nam còn có thể là ai?
Lần trước khi chia tay, hắn đã giao cho Ẩn Thanh Ảnh trận bàn của Mạng Lưới Truyền Tống Trận mang về thiết lập, vậy nên lần này hắn trực tiếp thông qua Truyền Tống Trận tiến đến Ẩn Không Tộc, quá trình này chỉ mất vài ngày thời gian.
Lạc Nam gật đầu, ra hiệu cho bọn họ bình thân, lúc này mới hứng thú hỏi:
“Hoa Tử Linh ở đâu?”
“Bẩm chủ công, Hoa Tử Linh ở một vòng xoáy vô định giữa hư không, tuy nhiên nơi đó có vài cổ khí tức hùng mạnh, Tổ Trinh Sát nhất thời không dám tiến vào nên mới báo với ngài để định đoạt.” Ẩn Thanh Ảnh kính cẩn hồi đáp.
Lạc Nam vuốt vuốt cằm, mỉm cười gật gù:
“Mang ta đến nơi đó!”
“Thưa chủ công, mọi thứ đã sớm chuẩn bị sẳn sàng.” Ẩn Thanh Ảnh vỗ vỗ tay.
ẦM ẦM ẦM...
Từ bên trong Ẩn Không Đại Điện, một toà Chiến Xa được tám con Tinh Không Thú hình thể oai hùng kéo ra.
Chiến Xa vốn rất hoa lệ, nhưng chỉ cần Ẩn Thanh Ảnh động ý niệm, nó lập tức trở nên trong suốt, hoà nhập cùng một thể với hư không xung quanh, trở nên vô tung vô ảnh rất khó phát hiện.
“Đây là Tiềm Không Chiến Xa của Ẩn Không Tộc, mời chủ công!” Ẩn Thanh Ảnh nhấc váy cúi người.
“Tốt lắm.” Lạc Nam hài lòng bước lên Tiềm Không Chiến Xa, không gian bên trong quả nhiên rất sang trọng và xa hoa, đủ mọi tiện nghi.
Ẩn Thanh Ảnh tiến vào bên trong cùng hắn, ngoài ra còn có hai vị Trưởng Lão đi cùng lần lượt là Đại Trưởng Lão và Nhị Trưởng Lão, phụ trách điều khiển Chiến Xa cũng như trợ chiến nếu gặp nguy hiểm.
HÍ!
Tám con Tinh Không Thú ngửa đầu hí vang, dưới mệnh lệnh của hai vị Trưởng Lão lập tức đạp lấy hư không lao vọt đi.
Ẩn Thanh Ảnh dung nhan rung động lòng người, thần thái đoan trang cao quý, ưu nhã pha trà dâng lên.
Lạc Nam nhìn vào, chỉ thấy nước trà trong suốt như mắt mèo, hương thơm dễ chịu, làn khói bay lên vừa gặp không gian liền hoà tan ra.
Hắn tiếp nhận nhấp một ngụm, nhịn không được gật gù: “Trà ngon đấy...”
Vừa uống vào không nhiều, hắn đã nhận ra giác quan của mình đối với hoàn cảnh không gian xung quanh trở nên bén nhạy hơn một chút.
“Đây là Hư Không Trà, một loại tài nguyên ưa thích của các chủng tộc sống tại nơi này.” Ẩn Thanh Ảnh cười nói:
“Uống vào trong thời gian ngắn sẽ gia tăng cảm ngộ không gian, rất thích hợp để phụ trợ tu luyện.”
Nàng đưa đến một chiếc Nhẫn Trữ Vật, bên trong đã sớm chất một lượng khá nhiều Hư Không Trà.
“Vậy ta không khách khí.” Lạc Nam thoải mái thu lấy, mở miệng nói:
“Lần này Ẩn Không Tộc biểu hiện rất khá, nếu như ta có thể thu được Hoa Tử Linh, liền ban thưởng Bình Tâm Huyền Sương cho các ngươi.”
“Đội ơn chủ công!” Ẩn Thanh Ảnh nhoẻn miệng cười, hai mắt sáng rực tinh quang.
Ẩn Không Tộc nỗ lực trong thời gian qua, vì Lạc Nam săn lùng tài nguyên chính là chờ đợi câu nói vừa rồi của hắn.
Chỉ cần có được Bình Tâm Huyền Sương, phụ thân của nàng sẽ thoát khỏi sự tra tấn của tâm ma rồi.
“Khoảng cách nơi này đến Hoa Tử Linh còn bao xa?” Lạc Nam hỏi.
“Nửa tháng thưa chủ công.” Ẩn Thanh Ảnh trả lời:
“Tổ Trinh Sát vẫn còn canh giữ ở nơi đó.”
“Nửa tháng à...” Lạc Nam lẩm bẩm, chợt hỏi sang chuyện khác:
“So với Ẩn Không Tộc của nàng, Thời Không Tộc nội tình ra sao?”
Sắc mặt Ẩn Thanh Ảnh nhất thời trở nên nghiêm nghị, cung kính hồi đáp:
“Thời Không Tộc là một trong các thế lực mạnh nhất tại hư không vô định, Ẩn Không Tộc của thiếp thân kém xa lắm.”
“Bọn họ gồm có hai tầng lớp phân chia rõ ràng, tầng lớp Thời Không Tộc bình thường và tầng lớp Thời Không Hoàng Tộc.”
“Thời Không Tộc chỉ nắm giữ một số thủ đoạn cơ bản về Thời Gian và Không Gian, chẳng hạn như một số Vũ Kỹ, Công Pháp bình thường mà thôi, ví dụ tạm dừng thời gian lại trong khoảnh khắc, hoặc phong toả không gian.”
“Còn Thời Không Hoàng Tộc mới được xem là lực lượng hoàng gia chính tông, bọn hắn nắm giữ Thời Gian và Không Gian đến mức lô hoả thuần thanh, chế ngự hai cổ lực lượng này vô cùng đáng sợ, ví dụ như có thể khiến Thời Gian đảo ngược hoặc có thể sáng tạo ra một vùng không gian riêng biệt.”
Lạc Nam nghe vậy mỉm cười: “Nói đơn giản thì Thời Không Tộc giống Thiên Địa Dị Vật, còn Thời Không Hoàng Tộc là Vĩnh Hằng Thuộc Tính.”
“Chủ công liên tưởng rất hay.” Ẩn Thanh Ảnh gật đầu tán thành, nhịn không được che miệng cười khẽ:
“Thời Không Hoàng Tộc tuy cường đại hơn nhưng số lượng cực ít, chỉ loanh quanh những vị nhân vật cao tầng, đại đa số tộc nhân còn lại đều là Thời Không Tộc bình thường.”
“Bọn họ có bao nhiêu Cửu Cảnh Chí Tôn?” Đây mới là điều Lạc Nam quan tâm.
“Nội tình của Thời Không Tộc tương đối bí mật, tuy nhiên đã từng có lần Tộc Trưởng và Đại Trưởng Lão của bọn hắn liên thủ đánh giết một con Bạo Không Thú để chiếm đoạt thi thể mang đấu với giá trên trời, cả hai vị này đều là Cửu Cảnh Chí Tôn.” Ẩn Thanh Ảnh thận trọng nói:
“Nhưng tình báo của Ẩn Không Tộc không xác định được ngoài Tộc Trưởng và Đại Trưởng Lão, Ẩn Không Tộc liệu có còn Cửu Cảnh Chí Tôn nào khác hay không.”
“Trước mắt là hai Cửu Cảnh Chí Tôn à...” Lạc Nam ánh mắt loé lên.
Hắn sẽ không quên ân oán của mình và Thời Không Tộc, nếu để bọn chúng biết Hư Không Cẩu đang ở chỗ của mình, chắc chắn lại sẽ có phiền toái xảy ra.
Nhưng với thực lực và phe cánh hiện tại, Lạc Nam cũng không sợ lắm.
Thậm chí hắn cảm thấy khi mình đột phá Chí Tôn, có thể viếng thăm Thời Không Tộc một chuyến, chấm dứt ân oán.
ẦM ẦM ẦM ẦM ẦM...
Chợt bốn phía không gian bên ngoài chấn động kịch liệt, dù với sự ổn định của Tiềm Không Chiến Xa cũng bị tác động đến.
“Chuyện gì thế?” Lạc Nam nhịn không được điều động Âm Dương Nguyệt Hồn Nhãn quét ra ngoài quan sát.
Chỉ thấy 12 tên khổng lồ hình thể như núi đang đạp lên hư không, mỗi một lần đạp đều khiến toàn bộ hư không đen kịch vì đó chấn động.
Đáng nói ở chỗ, trên vai của 12 tên khổng lồ đang nâng lấy một cung điện nguy nga tráng lệ.
“Hít, đó là hành cung của Cự Không Tộc Trưởng.” Ẩn Thanh Ảnh vội vàng nói:
“Chủ công mau thu hồi tầm mắt tránh đắc tội đối phương.”
“Ồ...” Lạc Nam nghe vậy cũng liền nhắm lại Âm Dương Nguyệt Hồn Nhãn.
“Danh tiếng của Cự Không Tộc hiện tại đã là vô địch bên trong hư không.” Ẩn Thanh Ảnh kính sợ giải thích:
“Cự Không Tộc có đại năng kinh thiên động địa che chở, chỉ một đôi mắt liền diệt sát một vị Tử Linh Thần Sứ.”
“Chuyện này là thật à?” Lạc Nam kinh ngạc, hắn cũng từng nghe qua việc này nhưng khi đó vô thức cho rằng thế nhân phóng đại lên mà thôi.
“Là sự thật, thám tử các nơi đều tận mắt chứng kiến.” Ẩn Thanh Ảnh cười khổ:
“Vậy nên tốt nhất đừng đắc tội với Cự Không Tộc.”
“Hiểu.” Lạc Nam nhún nhún vai, hắn cũng đâu có điên mà trêu vào thế lực như vậy.
...
Bên trong Cự Không Hành Cung, một bóng hình mỹ nhân có chút lười biếng ngồi trên bảo toạ, thản nhiên hỏi:
“Trưởng lão, vừa rồi là thế lực nào đi qua? Bổn tộc trưởng cảm nhận được có ánh mắt dò xét chúng ta.”
“Bẩm tộc trưởng, là Tiềm Không Chiến Xa của Ẩn Không Công Chúa.” Một vị nữ trưởng lão đến gần chắp tay, bá khí nói:
“Ẩn Không Tộc cũng là chủng tộc đặc biệt, bọn họ có khả năng ẩn mình gần như tuyệt đối trong hư không, nếu sơ suất sẽ bị họ ám sát.”
“Nếu tộc trưởng có hứng, chúng ta sẽ thu phục Ẩn Không Tộc làm tổ chức tình báo.”
“Thế à...” Mỹ nhân khép lại đôi mắt đẹp, trong trẻo hạ lệnh:
“Chuyện ở Trung Châu quan trọng hơn, trước mắt đến đó đã, Ẩn Không Tộc muốn thu giờ nào cũng được.”
“Tuân mệnh!” Vị trưởng lão cáo lui, toàn bộ đại điện lại trở về tĩnh lặng.
Còn lại một mình mỹ nhân giữa đại điện khổng lồ, bờ môi tinh tế đỏ như liệt diễm của nàng nhẹ lẩm bẩm:
“Bà nương kia đã nói, nếu ta và Thiên Ý có thể đạt thành tích đứng đầu trong sự kiện đó sẽ để chúng ta trở về...”
“Cứ chờ mà xem!”
...
Thời gian rất nhanh trôi qua, nơi cần đến rốt cuộc đã đến.
Rời khỏi Tiềm Không Chiến Xa, trước mặt Lạc Nam lúc này là một vòng xoáy không gian trôi nổi giữa màn đêm đen kịch.
“Ồ, vòng xoáy không gian này sẽ dẫn tiến đến một nơi khác?” Lạc Nam vuốt cằm.
Chợt hắn cảm giác được vài cổ khí tức chậm rãi tiếp cận, nhưng lại không nhìn thấy thân ảnh của bọn hắn.
Mở ra Âm Dương Nguyệt Hồn Nhãn quan sát mới có thể chứng kiến một nhóm người khoác áo choàng như vô tung vô ảnh từ trong vòng xoáy chui ra, hướng Ẩn Thanh Ảnh quỳ gối lên tiếng:
“Tổ Trinh Sát tham kiến công chúa.”
Hiển nhiên khả năng ẩn thân của Ẩn Không Tộc là danh bất hư truyền.
“Ừm.” Ẩn Thanh Ảnh nghiêm túc gật đầu, lên tiếng: “Trình báo tình hình đi!”
“Bẩm công chúa, phía sau vòng xoáy này là một vùng hư không nguy hiểm, theo đánh giá của chúng tôi, nơi đó là một chiến trường xưa cổ, đã từng có rất nhiều cường giả ngã xuống.” Người đi đầu Tổ Trinh Sát bẩm báo.
“Chiến trường giữa hư không à...” Lạc Nam vuốt cằm, chẳng trách tạo thành điều kiện hoàn mỹ sinh ra Hoa Tử Linh.
Bởi vì chiến trường là nơi có rất nhiều tử khí, lại thêm chiến trường này xảy ra ở giữa hư không...tuy rằng trường hợp này cực kỳ hy hữu nhưng không phải là không có.
“Theo thông tin các ngươi báo về, có vài hơi thở cường đại còn sót lại trong chiến trường đó à?” Ẩn Thanh Ảnh hỏi thẳng trọng tâm.
“Vâng, vậy nên tổ trinh sát không dám vào sâu hơn để khám phá.” Một thành viên nói.
Lạc Nam gật đầu, Tổ Trinh Sát này đa số đều có tu vi Thánh Đế mà thôi, bằng vào khả năng của Ẩn Không Tộc nên bọn họ có thể ẩn nấp quan sát, nhưng muốn chiến đấu thì không đủ lá gan.
“Vào thôi!” Lạc Nam đề nghị.
“Vâng!” Ẩn Thanh Ảnh phất tay ra hiệu hai vị Trưởng Lão cường đại đi cùng, về phần Tổ Trinh Sát thì canh giữ ở bên ngoài lối vào.
Lạc Nam cẩn trọng điều động Bất Hủ Kinh Văn bao trùm toàn thân, lúc này mới dẫn đầu nhảy vào vòng xoáy.
Cảm giác như chìm vào vô tận thời gian và không gian...toàn thân lập tức được dịch chuyển đến một nơi cực kỳ xa xôi.
“Thì ra chiến trường kia nằm ở một nơi khác, chẳng qua vì thời gian quá lâu trôi nổi giữa hư không nên đã hình thành vòng xoáy băng cắt với một chỗ khác, vô tình tạo thành lối vào.” Lạc Nam đánh giá tình hình, trường hợp này giống như tiến vào một hư không thông đạo có khả năng Truyền Tống vậy.
Rất nhanh, trong tầm mắt hiện ra hàng trăm vạn dặm không gian sụp đổ, có vô số hư không loạn lưu đang xoay tròn ở khắp nơi cực kỳ nguy hiểm, ngửi một cái liền có thể cảm nhận mùi vị huyết tinh, những luồng sát khí, dư âm từ trận chiến vẫn chưa hoàn toàn tiêu tán.
Thấy Ẩn Thanh Ảnh và hai vị trưởng lão đã đuổi đến, Lạc Nam khẽ hỏi:
“Ẩn Không Tộc nội tình lâu đời, đã từng nghe qua về chiến trường này?”
“Thật khó mà nói...” Đại Trưởng Lão cười khổ đáp:
“Bẩm Chủ Công, chiến trường ở tại hư không chưa chắc do những tồn tại sống ở hư không tạo ra, không loại trừ khả năng cường giả từ Ngũ Châu Tứ Vực đến phát động trận chiến.”
Nhị Trưởng Lão tiếp lời: “Huống hồ hư không quá mức bao la rộng lớn, tồn tại từ trước cả thời đại Ngũ Châu Tứ Vực, dù là Ẩn Không Tộc cũng chỉ nắm được một phần nhỏ mà thôi.”
“Nói cũng đúng...” Lạc Nam gật đầu tán thành lời này.
Nếu đến bên trong hư không, phạm vi của nó gần như là vô hạn, Ẩn Không Tộc làm sao có thể biết hết được?
Mà lúc này, sự chú ý của Lạc Nam liền hội tụ vào một thứ.
Chỉ thấy giữa không gian đen kịch, một đoá hoa màu tím chậm rãi xoay tròn, từng cánh hoa ngập tràn sắc thái đen tuyền bí hiểm.
Bản thân tu luyện Tử Vong Lực nên Lạc Nam có thể cảm giác được đoá hoa này vẫn đang không ngừng thấp thụ Tử Khí ở chiến trường hoang tàn để tiếp tục phát triển.
Nhưng ngay khi Lạc Nam định bước đến gần vị trí của Hoa Tử Linh, hắn chợt dừng lại một nhịp bước.
Tổ Trinh Sát của Ẩn Không Tộc có thể cảm giác được, không có lý nào hắn không phát hiện...
Quả thật xung quanh Hoa Tử Linh có vài cổ khí tức đang ẩn giấu, hơn nữa đều vô cùng mạnh mẽ.
“Chẳng lẽ là cường giả còn sống sót sau trận chiến?” Lạc Nam ánh mắt loé lên.
RĂNG RẮC...
Bất chợt sau lưng truyền đến âm thanh sụp đổ, vòng xoáy không gian mà hắn và Ẩn Thanh Ảnh vừa tiến vào đã hoàn toàn bị phá diệt.
“Khặc khặc khặc, cá lại cắn câu...lần này thu hoạch không tệ, có hai Thất Cảnh Chí Tôn và một Lục Cảnh Chí Tôn.”
Tiếng cười quỷ dị vang vọng bốn phương tám hướng.
“Kẻ nào?” Ẩn Thanh Ảnh cùng hai vị trưởng lão lập tức đề phòng.
Sau đó, cảnh tượng khiến nàng tê dại cả da đầu diễn ra.
Giữa những hư không loạn lưu nguy hiểm, lít nha lít nhít bảy con giun khổng lồ chui ra.
Chúng nó toàn thân như giun đất nhưng có màu đen kịch, phần đầu là một cái miệng rộng như lỗ đen với đầy rẫy răng nhọn như các thanh đao, sẳn sàng nghiền nát tất cả như một cái cối xoay thịt.
“Thực Không Thú à...” Lạc Nam ánh mắt ngưng lại, hắn từng đụng độ một con Thực Không Thú lạc vào Bách Thú Vũ Trụ của Tây Thi tác oai tác quái.
Bất quá con Thực Không Thú ở nơi đó chỉ là thể loại sâu kiến trước bảy con Thực Không Thú trước mặt này.
Bởi vì khí tức của chúng nó kém nhất cũng là Thất Cảnh Chí Tôn.
Ba Thất Cảnh, ba Bát Cảnh và một Cửu Cảnh.
“Đáng ghét, lại là giống loài khó chơi này.” Ẩn Thanh Ảnh khẩn trương siết chặt nắm tay.
Nếu so về mức độ nguy hiểm của các loài thú ngoài hư không, Tinh Không Thú chỉ xếp chót, kế đó là Bạo Không Thú...sau đó mới là Thực Không Thú.
Tinh Không Thú rất mạnh và trâu bò nhưng lại có linh trí thấp, Bạo Không Thú chỉ biết điên cuồng nổ tung một cách liều mạng, còn Thực Không Thú lại có khả năng ăn Không Gian để trưởng thành.
Quan trọng nhất, Thực Không Thú có linh trí cực kỳ cao, tâm ngoan thủ lạc, thủ đoạn tàn độc vô cùng.
Mà bởi vì có được linh trí cao như thế, Thực Không Thú có thể tự mình tu luyện như các tu sĩ bình thường, học tập các loại Công Pháp, Kiếm Pháp...vân vân.
“Thì ra các ngươi dùng Hoa Tử Linh làm mồi câu để dụ dỗ con mồi tìm đến à?” Lạc Nam hướng đám Thực Không Thú hỏi.
Không thể không nói loài Thực Không Thú này đều thuộc thể loại gian tà âm hiểm, tên ở Bách Thú Vũ Trụ và đám trước mặt đều mang đầy âm mưu quỷ kế.
Nhìn tu vi của bọn nó, rõ ràng đã lợi dụng vùng chiến trường này để làm việc ác từ rất lâu rồi nên mới có thực lực cao như vậy.
Tổ Trinh Sát của Ẩn Không Tộc như cá cắn câu mà không hề hay biết.
“Tiểu tử Thánh Đế này không sợ chết à?” Đám Thực Không Thú không để Lạc Nam vào mắt, con mồi của bọn nó chính là ba người Ẩn Thanh Ảnh phía sau.
Bảy luồng ánh sáng bao trùm toàn thân, bọn nó biến thành bảy tên thanh niên với diện mạo lăng lệ và hung ác, đầu lưỡi duỗi ra liếm liếm miệng môi như sắp ăn được miếng mồi lý tưởng.
Thấy tình cảnh này, Lạc Nam nở nụ cười tà:
“Các ngươi có từng nghĩ, thợ săn sẽ biến thành con mồi?”
...
Năm con rồng, mà rồng xếp thứ 5 trong 12 con giáp nên bạo trước 5 chương đêm nay vậy.
Hẹn cả nhà ngày mai tiếp tục.
Cảm ơn vì những lời chúc sức khoẻ, chúc tết và lì xì của mọi người.
Năm mới chúc tất cả quý đọc giả và gia đình người thân an khang thịnh vượng, vạn sự như ý.
Cung hỷ <3
Ai có lòng lì xì em thì thông tin đây ạ:
-Techcombank số TK: 8822261998 - NGUYEN PHUOC HAU
- Agribank số TK: 1809205083252 - (Cờ Đỏ Cần Thơ II) - NGUYEN PHUOC HAU
- Momo và viettelpay: 0942973261
- Paypal: [email protected]
E chân thành cảm ơn <3
Tại một thế giới trôi nổi giữa hư không đen kịch, Ẩn Không Công Chúa - Ẩn Thanh Ảnh mang theo các vị trưởng lão hướng một nam nhân hành lễ.
Ở thế gian này, có thể khiến Ẩn Không Công Chúa phải gọi một tiếng chủ công, ngoại trừ Lạc Nam còn có thể là ai?
Lần trước khi chia tay, hắn đã giao cho Ẩn Thanh Ảnh trận bàn của Mạng Lưới Truyền Tống Trận mang về thiết lập, vậy nên lần này hắn trực tiếp thông qua Truyền Tống Trận tiến đến Ẩn Không Tộc, quá trình này chỉ mất vài ngày thời gian.
Lạc Nam gật đầu, ra hiệu cho bọn họ bình thân, lúc này mới hứng thú hỏi:
“Hoa Tử Linh ở đâu?”
“Bẩm chủ công, Hoa Tử Linh ở một vòng xoáy vô định giữa hư không, tuy nhiên nơi đó có vài cổ khí tức hùng mạnh, Tổ Trinh Sát nhất thời không dám tiến vào nên mới báo với ngài để định đoạt.” Ẩn Thanh Ảnh kính cẩn hồi đáp.
Lạc Nam vuốt vuốt cằm, mỉm cười gật gù:
“Mang ta đến nơi đó!”
“Thưa chủ công, mọi thứ đã sớm chuẩn bị sẳn sàng.” Ẩn Thanh Ảnh vỗ vỗ tay.
ẦM ẦM ẦM...
Từ bên trong Ẩn Không Đại Điện, một toà Chiến Xa được tám con Tinh Không Thú hình thể oai hùng kéo ra.
Chiến Xa vốn rất hoa lệ, nhưng chỉ cần Ẩn Thanh Ảnh động ý niệm, nó lập tức trở nên trong suốt, hoà nhập cùng một thể với hư không xung quanh, trở nên vô tung vô ảnh rất khó phát hiện.
“Đây là Tiềm Không Chiến Xa của Ẩn Không Tộc, mời chủ công!” Ẩn Thanh Ảnh nhấc váy cúi người.
“Tốt lắm.” Lạc Nam hài lòng bước lên Tiềm Không Chiến Xa, không gian bên trong quả nhiên rất sang trọng và xa hoa, đủ mọi tiện nghi.
Ẩn Thanh Ảnh tiến vào bên trong cùng hắn, ngoài ra còn có hai vị Trưởng Lão đi cùng lần lượt là Đại Trưởng Lão và Nhị Trưởng Lão, phụ trách điều khiển Chiến Xa cũng như trợ chiến nếu gặp nguy hiểm.
HÍ!
Tám con Tinh Không Thú ngửa đầu hí vang, dưới mệnh lệnh của hai vị Trưởng Lão lập tức đạp lấy hư không lao vọt đi.
Ẩn Thanh Ảnh dung nhan rung động lòng người, thần thái đoan trang cao quý, ưu nhã pha trà dâng lên.
Lạc Nam nhìn vào, chỉ thấy nước trà trong suốt như mắt mèo, hương thơm dễ chịu, làn khói bay lên vừa gặp không gian liền hoà tan ra.
Hắn tiếp nhận nhấp một ngụm, nhịn không được gật gù: “Trà ngon đấy...”
Vừa uống vào không nhiều, hắn đã nhận ra giác quan của mình đối với hoàn cảnh không gian xung quanh trở nên bén nhạy hơn một chút.
“Đây là Hư Không Trà, một loại tài nguyên ưa thích của các chủng tộc sống tại nơi này.” Ẩn Thanh Ảnh cười nói:
“Uống vào trong thời gian ngắn sẽ gia tăng cảm ngộ không gian, rất thích hợp để phụ trợ tu luyện.”
Nàng đưa đến một chiếc Nhẫn Trữ Vật, bên trong đã sớm chất một lượng khá nhiều Hư Không Trà.
“Vậy ta không khách khí.” Lạc Nam thoải mái thu lấy, mở miệng nói:
“Lần này Ẩn Không Tộc biểu hiện rất khá, nếu như ta có thể thu được Hoa Tử Linh, liền ban thưởng Bình Tâm Huyền Sương cho các ngươi.”
“Đội ơn chủ công!” Ẩn Thanh Ảnh nhoẻn miệng cười, hai mắt sáng rực tinh quang.
Ẩn Không Tộc nỗ lực trong thời gian qua, vì Lạc Nam săn lùng tài nguyên chính là chờ đợi câu nói vừa rồi của hắn.
Chỉ cần có được Bình Tâm Huyền Sương, phụ thân của nàng sẽ thoát khỏi sự tra tấn của tâm ma rồi.
“Khoảng cách nơi này đến Hoa Tử Linh còn bao xa?” Lạc Nam hỏi.
“Nửa tháng thưa chủ công.” Ẩn Thanh Ảnh trả lời:
“Tổ Trinh Sát vẫn còn canh giữ ở nơi đó.”
“Nửa tháng à...” Lạc Nam lẩm bẩm, chợt hỏi sang chuyện khác:
“So với Ẩn Không Tộc của nàng, Thời Không Tộc nội tình ra sao?”
Sắc mặt Ẩn Thanh Ảnh nhất thời trở nên nghiêm nghị, cung kính hồi đáp:
“Thời Không Tộc là một trong các thế lực mạnh nhất tại hư không vô định, Ẩn Không Tộc của thiếp thân kém xa lắm.”
“Bọn họ gồm có hai tầng lớp phân chia rõ ràng, tầng lớp Thời Không Tộc bình thường và tầng lớp Thời Không Hoàng Tộc.”
“Thời Không Tộc chỉ nắm giữ một số thủ đoạn cơ bản về Thời Gian và Không Gian, chẳng hạn như một số Vũ Kỹ, Công Pháp bình thường mà thôi, ví dụ tạm dừng thời gian lại trong khoảnh khắc, hoặc phong toả không gian.”
“Còn Thời Không Hoàng Tộc mới được xem là lực lượng hoàng gia chính tông, bọn hắn nắm giữ Thời Gian và Không Gian đến mức lô hoả thuần thanh, chế ngự hai cổ lực lượng này vô cùng đáng sợ, ví dụ như có thể khiến Thời Gian đảo ngược hoặc có thể sáng tạo ra một vùng không gian riêng biệt.”
Lạc Nam nghe vậy mỉm cười: “Nói đơn giản thì Thời Không Tộc giống Thiên Địa Dị Vật, còn Thời Không Hoàng Tộc là Vĩnh Hằng Thuộc Tính.”
“Chủ công liên tưởng rất hay.” Ẩn Thanh Ảnh gật đầu tán thành, nhịn không được che miệng cười khẽ:
“Thời Không Hoàng Tộc tuy cường đại hơn nhưng số lượng cực ít, chỉ loanh quanh những vị nhân vật cao tầng, đại đa số tộc nhân còn lại đều là Thời Không Tộc bình thường.”
“Bọn họ có bao nhiêu Cửu Cảnh Chí Tôn?” Đây mới là điều Lạc Nam quan tâm.
“Nội tình của Thời Không Tộc tương đối bí mật, tuy nhiên đã từng có lần Tộc Trưởng và Đại Trưởng Lão của bọn hắn liên thủ đánh giết một con Bạo Không Thú để chiếm đoạt thi thể mang đấu với giá trên trời, cả hai vị này đều là Cửu Cảnh Chí Tôn.” Ẩn Thanh Ảnh thận trọng nói:
“Nhưng tình báo của Ẩn Không Tộc không xác định được ngoài Tộc Trưởng và Đại Trưởng Lão, Ẩn Không Tộc liệu có còn Cửu Cảnh Chí Tôn nào khác hay không.”
“Trước mắt là hai Cửu Cảnh Chí Tôn à...” Lạc Nam ánh mắt loé lên.
Hắn sẽ không quên ân oán của mình và Thời Không Tộc, nếu để bọn chúng biết Hư Không Cẩu đang ở chỗ của mình, chắc chắn lại sẽ có phiền toái xảy ra.
Nhưng với thực lực và phe cánh hiện tại, Lạc Nam cũng không sợ lắm.
Thậm chí hắn cảm thấy khi mình đột phá Chí Tôn, có thể viếng thăm Thời Không Tộc một chuyến, chấm dứt ân oán.
ẦM ẦM ẦM ẦM ẦM...
Chợt bốn phía không gian bên ngoài chấn động kịch liệt, dù với sự ổn định của Tiềm Không Chiến Xa cũng bị tác động đến.
“Chuyện gì thế?” Lạc Nam nhịn không được điều động Âm Dương Nguyệt Hồn Nhãn quét ra ngoài quan sát.
Chỉ thấy 12 tên khổng lồ hình thể như núi đang đạp lên hư không, mỗi một lần đạp đều khiến toàn bộ hư không đen kịch vì đó chấn động.
Đáng nói ở chỗ, trên vai của 12 tên khổng lồ đang nâng lấy một cung điện nguy nga tráng lệ.
“Hít, đó là hành cung của Cự Không Tộc Trưởng.” Ẩn Thanh Ảnh vội vàng nói:
“Chủ công mau thu hồi tầm mắt tránh đắc tội đối phương.”
“Ồ...” Lạc Nam nghe vậy cũng liền nhắm lại Âm Dương Nguyệt Hồn Nhãn.
“Danh tiếng của Cự Không Tộc hiện tại đã là vô địch bên trong hư không.” Ẩn Thanh Ảnh kính sợ giải thích:
“Cự Không Tộc có đại năng kinh thiên động địa che chở, chỉ một đôi mắt liền diệt sát một vị Tử Linh Thần Sứ.”
“Chuyện này là thật à?” Lạc Nam kinh ngạc, hắn cũng từng nghe qua việc này nhưng khi đó vô thức cho rằng thế nhân phóng đại lên mà thôi.
“Là sự thật, thám tử các nơi đều tận mắt chứng kiến.” Ẩn Thanh Ảnh cười khổ:
“Vậy nên tốt nhất đừng đắc tội với Cự Không Tộc.”
“Hiểu.” Lạc Nam nhún nhún vai, hắn cũng đâu có điên mà trêu vào thế lực như vậy.
...
Bên trong Cự Không Hành Cung, một bóng hình mỹ nhân có chút lười biếng ngồi trên bảo toạ, thản nhiên hỏi:
“Trưởng lão, vừa rồi là thế lực nào đi qua? Bổn tộc trưởng cảm nhận được có ánh mắt dò xét chúng ta.”
“Bẩm tộc trưởng, là Tiềm Không Chiến Xa của Ẩn Không Công Chúa.” Một vị nữ trưởng lão đến gần chắp tay, bá khí nói:
“Ẩn Không Tộc cũng là chủng tộc đặc biệt, bọn họ có khả năng ẩn mình gần như tuyệt đối trong hư không, nếu sơ suất sẽ bị họ ám sát.”
“Nếu tộc trưởng có hứng, chúng ta sẽ thu phục Ẩn Không Tộc làm tổ chức tình báo.”
“Thế à...” Mỹ nhân khép lại đôi mắt đẹp, trong trẻo hạ lệnh:
“Chuyện ở Trung Châu quan trọng hơn, trước mắt đến đó đã, Ẩn Không Tộc muốn thu giờ nào cũng được.”
“Tuân mệnh!” Vị trưởng lão cáo lui, toàn bộ đại điện lại trở về tĩnh lặng.
Còn lại một mình mỹ nhân giữa đại điện khổng lồ, bờ môi tinh tế đỏ như liệt diễm của nàng nhẹ lẩm bẩm:
“Bà nương kia đã nói, nếu ta và Thiên Ý có thể đạt thành tích đứng đầu trong sự kiện đó sẽ để chúng ta trở về...”
“Cứ chờ mà xem!”
...
Thời gian rất nhanh trôi qua, nơi cần đến rốt cuộc đã đến.
Rời khỏi Tiềm Không Chiến Xa, trước mặt Lạc Nam lúc này là một vòng xoáy không gian trôi nổi giữa màn đêm đen kịch.
“Ồ, vòng xoáy không gian này sẽ dẫn tiến đến một nơi khác?” Lạc Nam vuốt cằm.
Chợt hắn cảm giác được vài cổ khí tức chậm rãi tiếp cận, nhưng lại không nhìn thấy thân ảnh của bọn hắn.
Mở ra Âm Dương Nguyệt Hồn Nhãn quan sát mới có thể chứng kiến một nhóm người khoác áo choàng như vô tung vô ảnh từ trong vòng xoáy chui ra, hướng Ẩn Thanh Ảnh quỳ gối lên tiếng:
“Tổ Trinh Sát tham kiến công chúa.”
Hiển nhiên khả năng ẩn thân của Ẩn Không Tộc là danh bất hư truyền.
“Ừm.” Ẩn Thanh Ảnh nghiêm túc gật đầu, lên tiếng: “Trình báo tình hình đi!”
“Bẩm công chúa, phía sau vòng xoáy này là một vùng hư không nguy hiểm, theo đánh giá của chúng tôi, nơi đó là một chiến trường xưa cổ, đã từng có rất nhiều cường giả ngã xuống.” Người đi đầu Tổ Trinh Sát bẩm báo.
“Chiến trường giữa hư không à...” Lạc Nam vuốt cằm, chẳng trách tạo thành điều kiện hoàn mỹ sinh ra Hoa Tử Linh.
Bởi vì chiến trường là nơi có rất nhiều tử khí, lại thêm chiến trường này xảy ra ở giữa hư không...tuy rằng trường hợp này cực kỳ hy hữu nhưng không phải là không có.
“Theo thông tin các ngươi báo về, có vài hơi thở cường đại còn sót lại trong chiến trường đó à?” Ẩn Thanh Ảnh hỏi thẳng trọng tâm.
“Vâng, vậy nên tổ trinh sát không dám vào sâu hơn để khám phá.” Một thành viên nói.
Lạc Nam gật đầu, Tổ Trinh Sát này đa số đều có tu vi Thánh Đế mà thôi, bằng vào khả năng của Ẩn Không Tộc nên bọn họ có thể ẩn nấp quan sát, nhưng muốn chiến đấu thì không đủ lá gan.
“Vào thôi!” Lạc Nam đề nghị.
“Vâng!” Ẩn Thanh Ảnh phất tay ra hiệu hai vị Trưởng Lão cường đại đi cùng, về phần Tổ Trinh Sát thì canh giữ ở bên ngoài lối vào.
Lạc Nam cẩn trọng điều động Bất Hủ Kinh Văn bao trùm toàn thân, lúc này mới dẫn đầu nhảy vào vòng xoáy.
Cảm giác như chìm vào vô tận thời gian và không gian...toàn thân lập tức được dịch chuyển đến một nơi cực kỳ xa xôi.
“Thì ra chiến trường kia nằm ở một nơi khác, chẳng qua vì thời gian quá lâu trôi nổi giữa hư không nên đã hình thành vòng xoáy băng cắt với một chỗ khác, vô tình tạo thành lối vào.” Lạc Nam đánh giá tình hình, trường hợp này giống như tiến vào một hư không thông đạo có khả năng Truyền Tống vậy.
Rất nhanh, trong tầm mắt hiện ra hàng trăm vạn dặm không gian sụp đổ, có vô số hư không loạn lưu đang xoay tròn ở khắp nơi cực kỳ nguy hiểm, ngửi một cái liền có thể cảm nhận mùi vị huyết tinh, những luồng sát khí, dư âm từ trận chiến vẫn chưa hoàn toàn tiêu tán.
Thấy Ẩn Thanh Ảnh và hai vị trưởng lão đã đuổi đến, Lạc Nam khẽ hỏi:
“Ẩn Không Tộc nội tình lâu đời, đã từng nghe qua về chiến trường này?”
“Thật khó mà nói...” Đại Trưởng Lão cười khổ đáp:
“Bẩm Chủ Công, chiến trường ở tại hư không chưa chắc do những tồn tại sống ở hư không tạo ra, không loại trừ khả năng cường giả từ Ngũ Châu Tứ Vực đến phát động trận chiến.”
Nhị Trưởng Lão tiếp lời: “Huống hồ hư không quá mức bao la rộng lớn, tồn tại từ trước cả thời đại Ngũ Châu Tứ Vực, dù là Ẩn Không Tộc cũng chỉ nắm được một phần nhỏ mà thôi.”
“Nói cũng đúng...” Lạc Nam gật đầu tán thành lời này.
Nếu đến bên trong hư không, phạm vi của nó gần như là vô hạn, Ẩn Không Tộc làm sao có thể biết hết được?
Mà lúc này, sự chú ý của Lạc Nam liền hội tụ vào một thứ.
Chỉ thấy giữa không gian đen kịch, một đoá hoa màu tím chậm rãi xoay tròn, từng cánh hoa ngập tràn sắc thái đen tuyền bí hiểm.
Bản thân tu luyện Tử Vong Lực nên Lạc Nam có thể cảm giác được đoá hoa này vẫn đang không ngừng thấp thụ Tử Khí ở chiến trường hoang tàn để tiếp tục phát triển.
Nhưng ngay khi Lạc Nam định bước đến gần vị trí của Hoa Tử Linh, hắn chợt dừng lại một nhịp bước.
Tổ Trinh Sát của Ẩn Không Tộc có thể cảm giác được, không có lý nào hắn không phát hiện...
Quả thật xung quanh Hoa Tử Linh có vài cổ khí tức đang ẩn giấu, hơn nữa đều vô cùng mạnh mẽ.
“Chẳng lẽ là cường giả còn sống sót sau trận chiến?” Lạc Nam ánh mắt loé lên.
RĂNG RẮC...
Bất chợt sau lưng truyền đến âm thanh sụp đổ, vòng xoáy không gian mà hắn và Ẩn Thanh Ảnh vừa tiến vào đã hoàn toàn bị phá diệt.
“Khặc khặc khặc, cá lại cắn câu...lần này thu hoạch không tệ, có hai Thất Cảnh Chí Tôn và một Lục Cảnh Chí Tôn.”
Tiếng cười quỷ dị vang vọng bốn phương tám hướng.
“Kẻ nào?” Ẩn Thanh Ảnh cùng hai vị trưởng lão lập tức đề phòng.
Sau đó, cảnh tượng khiến nàng tê dại cả da đầu diễn ra.
Giữa những hư không loạn lưu nguy hiểm, lít nha lít nhít bảy con giun khổng lồ chui ra.
Chúng nó toàn thân như giun đất nhưng có màu đen kịch, phần đầu là một cái miệng rộng như lỗ đen với đầy rẫy răng nhọn như các thanh đao, sẳn sàng nghiền nát tất cả như một cái cối xoay thịt.
“Thực Không Thú à...” Lạc Nam ánh mắt ngưng lại, hắn từng đụng độ một con Thực Không Thú lạc vào Bách Thú Vũ Trụ của Tây Thi tác oai tác quái.
Bất quá con Thực Không Thú ở nơi đó chỉ là thể loại sâu kiến trước bảy con Thực Không Thú trước mặt này.
Bởi vì khí tức của chúng nó kém nhất cũng là Thất Cảnh Chí Tôn.
Ba Thất Cảnh, ba Bát Cảnh và một Cửu Cảnh.
“Đáng ghét, lại là giống loài khó chơi này.” Ẩn Thanh Ảnh khẩn trương siết chặt nắm tay.
Nếu so về mức độ nguy hiểm của các loài thú ngoài hư không, Tinh Không Thú chỉ xếp chót, kế đó là Bạo Không Thú...sau đó mới là Thực Không Thú.
Tinh Không Thú rất mạnh và trâu bò nhưng lại có linh trí thấp, Bạo Không Thú chỉ biết điên cuồng nổ tung một cách liều mạng, còn Thực Không Thú lại có khả năng ăn Không Gian để trưởng thành.
Quan trọng nhất, Thực Không Thú có linh trí cực kỳ cao, tâm ngoan thủ lạc, thủ đoạn tàn độc vô cùng.
Mà bởi vì có được linh trí cao như thế, Thực Không Thú có thể tự mình tu luyện như các tu sĩ bình thường, học tập các loại Công Pháp, Kiếm Pháp...vân vân.
“Thì ra các ngươi dùng Hoa Tử Linh làm mồi câu để dụ dỗ con mồi tìm đến à?” Lạc Nam hướng đám Thực Không Thú hỏi.
Không thể không nói loài Thực Không Thú này đều thuộc thể loại gian tà âm hiểm, tên ở Bách Thú Vũ Trụ và đám trước mặt đều mang đầy âm mưu quỷ kế.
Nhìn tu vi của bọn nó, rõ ràng đã lợi dụng vùng chiến trường này để làm việc ác từ rất lâu rồi nên mới có thực lực cao như vậy.
Tổ Trinh Sát của Ẩn Không Tộc như cá cắn câu mà không hề hay biết.
“Tiểu tử Thánh Đế này không sợ chết à?” Đám Thực Không Thú không để Lạc Nam vào mắt, con mồi của bọn nó chính là ba người Ẩn Thanh Ảnh phía sau.
Bảy luồng ánh sáng bao trùm toàn thân, bọn nó biến thành bảy tên thanh niên với diện mạo lăng lệ và hung ác, đầu lưỡi duỗi ra liếm liếm miệng môi như sắp ăn được miếng mồi lý tưởng.
Thấy tình cảnh này, Lạc Nam nở nụ cười tà:
“Các ngươi có từng nghĩ, thợ săn sẽ biến thành con mồi?”
...
Năm con rồng, mà rồng xếp thứ 5 trong 12 con giáp nên bạo trước 5 chương đêm nay vậy.
Hẹn cả nhà ngày mai tiếp tục.
Cảm ơn vì những lời chúc sức khoẻ, chúc tết và lì xì của mọi người.
Năm mới chúc tất cả quý đọc giả và gia đình người thân an khang thịnh vượng, vạn sự như ý.
Cung hỷ <3
Ai có lòng lì xì em thì thông tin đây ạ:
-Techcombank số TK: 8822261998 - NGUYEN PHUOC HAU
- Agribank số TK: 1809205083252 - (Cờ Đỏ Cần Thơ II) - NGUYEN PHUOC HAU
- Momo và viettelpay: 0942973261
- Paypal: [email protected]
E chân thành cảm ơn <3
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.