Con Đường Bá Chủ

Chương 162: Bình cảnh

Akay Hau

21/03/2020

Trên Cung Đình Thụ - Linh Giới Châu…

Lạc Nam tạm thời gác cái nhiệm vụ cấp Huyền Thoại qua một bên không thèm để ý…

Đối với nhiệm vụ cấp độ kinh người này, không thể làm thành trong một sớm một chiều được, trước mắt có chuyện quan trọng hơn…

Sau những giây phút thăng hoa giữa hai con người, cùng nhau thỏa mãn về cả thể xác lẫn tinh thần, rốt cuộc cũng đến thời khắc quan trọng nhất…

Lạc Nam nhẹ nhàng lấy ra Bát Hoang Hoành Thiên Viêm, đôi cánh rực lửa khiến nhiệt độ bầu không khí cấp tốc nóng lên, ngay cả làn da trắng hồng của Tần Mộng Ảnh cũng trở nên lấm tấm mồ hôi, khiến nàng càng thêm hấp dẫn…

“Long Tiên Thánh Điển ta truyền đã lĩnh ngộ hết rồi chứ?” Hắn ôn nhu hỏi...

“Không thành vấn đề!” Tần Mộng Ảnh nhoẻn miệng cười gật đầu, ngộ tính của nàng rất cao, lại thêm đã cùng hắn song tu thử nghiệm trước đó hai lần, việc vận dụng công pháp mặc dù chưa trơn tru như nước, nhưng cũng được xem là thành thạo…

“Chúng ta bắt đầu!” Lạc Nam gương mặt hết sức nghiêm túc, dù có Tử Tâm Phần Không Viêm và Kim Ô Hư Hảo bảo vệ, nhưng an toàn là trên hết, hắn không dám chủ quan chút nào…

“Để thiếp nuốt nó cho!” Tần Mộng Ảnh lo lắng, bàn tay chọp đến đôi cánh hừng hực lửa…

Lạc Nam sao có thể cho nàng cơ hội? nhanh nhẹn há miệng nuốt tọt vào trong…

AAAA

Một âm thanh gầm vang từ cổ họng hắn phát ra, cơn nóng dữ dội từ đan điền bộc phát…

Đôi cánh Dị Hỏa vừa thoát khỏi tay hắn đã muốn tung hoành ngang dọc bên trong cơ thể…

Diễm Tâm Đỉnh theo đó ù ù rung động, hai loại Dị Hỏa vốn có ngạo nghễ mà ra, cùng nhau đem người bạn mới còn lỳ lợm trấn áp…

Kim Ô Hư Hỏa là top 5 trên Dị Hỏa Bảng, so với Bát Hoang Hoành Không Viêm còn mạnh hơn một bậc, vì lẽ đó trước sự áp chế của nó, gia hỏa này cũng trở nên ngoan ngoãn, để mặc Lạc Nam vận công luyện hóa…

Bất Hủ Diễn Sinh Kinh một lần nữa làm tròn vai trò của nó, kết hợp Long Tiên Thánh Điển mang theo lực lượng truyền vào cơ thể Tần Mộng Ảnh…

Hai người ôm chầm lấy nhau, trái tim như hòa chung nhịp đập, dị hỏa màu thiên thanh nhanh chóng bao trùm hai con người, đem thân thể hai người từ từ rèn luyện…

So với những lần trước đau không muốn sống, lần này Lạc Nam đã trở nên quen thuộc, thậm chí có cảm giác nhẹ nhàng hơn…

Bộ phận sinh dục của nam và nữ vẫn lặng lẽ kết hợp, lực lượng của Bát Hoang Phần Thiên Viêm lặng lẽ chia đều cho hai con người…

Thời gian chầm chậm trôi…

Không biết qua bao lâu, ở hai tấm lưng trần cùng lúc mọc ra hai đôi cánh thiên thanh hàng vạn trượng…

Dị hỏa vẫn ung dung từ tốn rèn giũa cơ thể cả hai…

Đẳng cấp Thể Tu của Lạc Nam cũng từng chút từng chút tăng lên…

Mà Tần Mộng Ảnh dần dần nhập môn với con đường này…



Thời gian rất nhanh, một tháng trôi qua…

Chúng nữ vẫn còn yên lặng bế quan, việc tu luyện công pháp cấp cao tiêu hao thời gian dài là điều dễ hiểu, chỉ là khí tức bên trong Nhã Cơ Cung đang ngày một tăng cao, khiến Lạc Nam bắt đầu âm thầm chờ mong…

Riêng Tô Mị cũng có động tĩnh, từng tiếng đàn mê hoặc thỉnh thoảng từ Mị Nhi Cung phát ra, cách ngày xuất quan có lẽ không xa…

Hắn vừa bước khỏi đại môn Nương Tử Bang, lập tức giật cả mình…

Năm tên lão già có nam có nữ, khí thế toàn thân thu liễm đến cực hạn, một mặt kinh ngạc đang nhìn hắn…

Trong lòng năm lão già kinh dị đến cực điểm, tiểu tử này thời gian ngắn không thấy đã đột phá Nguyên Anh Viên Mãn rồi ư?

Nguyên nhân đương nhiên là do luyện hóa Dị Hỏa top 6 mang lại…

Kim Nhi nói muốn tiếp tục sánh ngang Hóa Thần chỉ còn cách Tụ Đỉnh, thực lực của Lạc Nam lúc này chính thức lâm vào bình cảnh…

“Ra mắt chư vị tiền bối!” Lạc Nam chắp tay thi lễ…

Mặc dù không biết năm người này là ai, nhưng lại có thể vô hình tạo sức ép cho hắn, nhất định là cao tầng của Học Phủ…

“Tiểu tử ngươi khỏe, không biết thành viên Nương Tử Bang đi đâu hết rồi? lão phu chờ ở đây đã lâu!” Một lão già râu trắng mỉm cười…

Đám người còn lại cũng nhao nhao gật đầu…

Lạc Nam tròng mắt hơi chuyển, mở miệng kính cẩn hỏi:

“Các vị muốn tìm các nàng làm gì? Có cần tiểu tử chuyển lời hay không?”

“Đương nhiên là thu đồ đệ, nha đầu Liễu Thi Cầm tu luyện ra Dạ Phong hiếm thấy, đủ tư cách làm đệ tử của lão phu!” Một nam tử ung dung nhẹ nhàng như gió, vuốt râu nói…

“Không sai, các nàng đều là hạt giống tốt, ta có thể bồi dưỡng!” Bốn lão già còn lại gật gù…

Lạc Nam tròng mắt đảo quanh, thầm nghĩ nữ nhân của ta tu luyện toàn hàng xịn, hoàn cảnh tu luyện cũng ở mức vượt bậc, các ngươi nuôi nổi sao mà đòi thu đệ tử…

Bất quá ngoài mặt lại lấy cớ nói: “Thật đáng tiếc nha, sư phụ muốn giúp ta bồi dưỡng các nàng, đem cả đám cùng nhau bế quan rồi, ngay cả tiểu tử cũng không biết các nàng đang ở đâu…”

Năm lão già ngơ ngẩn nhìn nhau, nghe tên này nhắc đến hai từ sư phụ, cả đám nghiến răng nghiến lợi, âm thầm truyền âm trao đổi:

“Lại là bà nương kia, nàng ngay cả tình nhân của đồ đệ mình cũng không tha sao?”

“Theo ta nghĩ nàng chỉ rèn luyện các nha đầu ấy thôi, không có ý thu nhận đâu…”

“Tứ lão nói đúng, nhiều hạt giống tốt như vậy bà nương kia cũng không đủ sức dạy a...”



“Được rồi, Học Phủ lần này không thiếu mầm móng tốt, tạm thời bỏ qua đám nha đầu này…”

“Đám tiểu tử của Cửu cấp cũng không tệ a…”

“Không sai, đi thôi…”

Năm người liếc nhìn nhau, đột ngột biến mất…như hoàn toàn tan biến trong không gian…

Lạc Nam thở phào, quả nhiên năm vị Hợp Thể Kỳ a, chỉ có tu vi đó mới làm được thủ đoạn này…

Bất quá chúng nữ của hắn trên thân đồ tốt quá nhiều, Lạc Nam không tin tưởng được mấy tên lão quái này, hơn nữa hắn cho rằng chỉ là Hợp Thể Kỳ còn chưa đủ tư cách nhận nữ nhân mình làm đồ đệ…

Nếu để người khác biết suy nghĩ của tên này sẽ bị tươi sống tức chết…người ta vào Học Phủ để tìm sư phụ lợi hại, ngươi thì tốt rồi, giấu nữ nhân của mình hơn giấu bảo bối…

“Tiểu tử, lão nương giấu mấy tiểu tình nhân kia của ngươi khi nào?” Một âm thanh hài hước vang lên…

Lạc Nam chưa kịp định thần, chỉ cảm thấy bờ mông bị đạp một phát, ngã lăn ra đất…

Hắn chật vật đứng dậy nhìn sư phụ đại nhân đang chống nạnh, lập tức không biết xấu hổ cười hề hề xu nịnh:

“Sư phụ, ta không yên tâm giao các nàng cho mấy tên già đó nha, nếu ai cũng xinh đẹp tuyệt trần bá khí ngời ngời như người thì tốt rồi…”

Võ Tam Nương khí chất so với lần trước càng gia tăng một bậc, với tu vi của nàng luyện hóa Nham Tượng Trọng Viêm hầu như chẳng mấy khó khăn, vì lẽ đó xuất quan trước cả hắn…

“Xem như tiểu tử ngươi khéo miệng, lần này ta cõng nồi thay ngươi…nói đi! sắp tới định làm gì?” Võ Tam Nương hào phóng phất tay hỏi…

“Tiểu tử định đến Nhiệm Vụ Đường, tiếp nhận nhiệm vụ có phần thưởng là Dung Linh Thảo…” Lạc Nam thật thà nói…

“Không tệ, cũng không thể ở Học Phủ ngây ngốc quá lâu, ra ngoài dạo chơi cũng tốt… Mộng Ảnh đâu rồi?” Võ Tam Nương gật đầu hỏi…

“Nhị tỷ đã về Giảng Đường tiếp tục công việc giáo viên, nàng ấy đã đột phá Luyện Hư Hậu Kỳ sau khi cùng ta luyện hóa Dị Hỏa…” Lạc Nam cười đáp…

Trong lần song tu này, Lạc Nam dành phần lớn năng lượng cho Mộng Ảnh, dù sao thì hắn đã gặp bình cảnh, có hấp thụ nhiều cũng chỉ sánh ngang tu vi Nguyên Anh Viên Mãn mà thôi…

“Xem như nha đầu Mộng Ảnh không nhìn lầm tiểu tử ngươi…tranh thủ sớm trở về, lão nương có “huấn luyện đặc biệt” chuẩn bị riêng cho ngươi…” Võ Tam Nương như cười như không…

Lạc Nam âm thầm rùng mình, nghe huấn luyện đặc biệt của nàng, hắn cảm giác mình như đang bị ma quỷ nhìn chằm chằm…

“Sư phụ, nhờ ngươi thăm dò tin tức của mẫu thân ta!” Nghĩ tới nghĩ lui, Lạc Nam không khách khí mở miệng nhờ vả, trong thời gian này mẫu thân vẫn biệt vô âm tính, khiến hắn dần dần lo lắng…

“Yên tâm! chuyện của ngươi lão nương đã biết rõ, nếu mẫu thân ngươi tìm đến Học Phủ, người gặp nàng đầu tiên sẽ là ta…” Võ Tam Nương nghiêm túc hứa hẹn…đối với hoàn cảnh mẫu tử cách biệt của Lạc Nam, nàng sẽ thật sự để tâm…

“Đa tạ sư phụ!” Lạc Nam trong lòng cảm động…

“Cút!” Võ Tam Nương một cước đạp hắn bay ra ngoài, kèm theo âm thanh mắng chửi của nàng:

“Lần sau còn khách khí, lão nương không để yên cho ngươi…”

...

Lần này nàng ra tay không nhẹ, Lạc Nam thật sự bị đạp bay, chỉ là chưa kịp rơi xuống đất, một đôi tay nhu mềm đã đỡ lấy hắn…

“Thơm quá!” Cảm giác có mùi hương êm ái truyền vào trong mũi, Lạc Nam tham lam hít sâu một hơi, không nhịn được mở miệng khen ngợi…

“Hừ!” Người đỡ hắn hừ lạnh một tiếng, đem tên này ném xuống đất…

Lạc Nam đứng bật người dậy, lúc này mới nhìn thấy người đối diện…

Làn da thắng tuyết, liễu hờn vì kém xinh…

Mày liễu mi cong, mũi quyền môi thắm, gương mặt ẩn ẩn một tia kiên cường và cố chấp…

“Tuyền nhi bảo bối!” Lạc Nam mừng rỡ thốt lên…

“Công tử ăn nói cẩn thận! Thanh Tuyền không phải nữ nhân để ngươi trêu chọc…” Tiêu Thanh Tuyền cắn cắn môi, hết sức nghiêm túc nói…

“Nàng xuất quan khi nào? Truyền thừa ổn không?” Lạc Nam cũng biết không thể tiếp tục chọc giận nàng, ôn nhu hỏi thăm…

“Nhờ phúc của công tử, Thanh Tuyền thành công tiếp nhận truyền thừa từ giữa tháng trước…” Tiêu Thanh Tuyền nhớ lại cảnh tượng khi đó trên bậc thang, đè ép cảm giác tim đập mạnh, mở miệng đáp…

“Vậy là tốt rồi…” Lạc Nam thở phào nhẹ nhõm, truyền thừa chính thống của một Độ Kiếp Kỳ quả nhiên không phải dạng vừa, Tiêu Thanh Tuyền vậy mà đã là Hóa Thần Sơ Kỳ, kinh dị vô cùng…phải biết trước đó nàng chỉ là Nguyên Anh Hậu Kỳ mà thôi…

“Ta muốn mời Thanh Tuyền gia nhập thế lực của ta, không biết ý nàng thế nào?” Hắn không vòng vo, trực tiếp vào chủ đề…

“Thật xin lỗi, Thanh Tuyền cả đời phiêu bạt đã quen, không có ý gia nhập Thế Lực…” Tiêu Thanh Tuyền lắc đầu…

“Nàng không định đền đáp ta sao?” Lạc Nam mặt dày vô lại…

Tiêu Thanh Tuyền cau mày, không nghĩ tên này ân oán rõ ràng như vậy, bất quá nàng cũng không ghét, gật đầu nói:

“Ân tình của công tử Thanh Tuyền không quên, ngoài việc gia nhập thế lực và những việc nằm ngoài khả năng của Thanh Tuyền, nhất định sẽ đáp ứng!”

“Vậy nàng lập tức gả cho ta…” Hắn hết sức nghiêm túc nói…

“Ngươi…việc này nằm ngoài khả năng của Thanh Tuyền!” Tiêu Thanh Tuyền tức giận đến dậm chân…

“Trai lớn lấy vợ gái lớn gả chồng là bình thường, sao lại không nằm trong khả năng của nàng?” Lạc Nam không hài lòng lắc lắc đầu…

“Nếu công tử không đứng đắn ta sẽ rời đi…” Tiêu Thanh Tuyền thật sự cảm thấy tức giận…

“Công tử, cô nương này là một Ngũ Chuyển Luyện Đan Sư sở hữu Dị Hỏa, thiên phú luyện đan rất khủng bố, bên trong nàng còn có một linh hồn bị trọng thương đang ẩn náu, nhất định là người đã dạy dỗ nàng…ngươi không được bỏ lỡ a…” Âm thanh của Kim Nhi vang lên trong tai…

Lạc Nam âm thầm giật mình, thắc mắc hỏi:

“Nàng có Dị Hỏa sao ta không cảm ứng được?”



“Dị Hỏa kia có liên kết với cả Tiêu Thanh Tuyền và linh hồn trong người nàng, các nàng có bí pháp đặc biệt ẩn giấu, trừ khi Độ Kiếp Kỳ dò xét mới phát hiện!” Kim Nhi giải thích nói…

Lạc Nam hít sâu một hơi, mắt thấy Tiêu Thanh Tuyền hơi có vẻ không kiên nhẫn, vội vàng nói:

“Ta muốn nàng cùng ta làm một nhiệm vụ, sau khi xong chuyện xem như hai bên không còn nợ nhau!”

“Chỉ đơn giản như vậy?” Tiêu Thanh Tuyền ngờ vực hỏi, thầm thắc mắc tại sao tên này đột nhiên tốt như vậy…

“Đương nhiên, nhìn mặt ta có giống nói dối không?” Lạc Nam tự tin sờ sờ mặt…

“Giống” Tuyền nhi âm thầm nói trong lòng, bất quá ngoài mặt gật đầu chấp nhận yêu cầu của hắn…

“Vậy cùng đến Nhiệm Vụ Đường nào!” Lạc Nam gật đầu cười nói…

Tiêu Thanh Tuyền nhìn bóng lưng của hắn, chỉ cảm thấy nam nhân này thật khó hiểu, khi thì có vẻ vô sĩ, khi thì chính nhân quân tử, khi thì hào hiệp rộng lượng…thật không biết đâu mới là hắn…

“Thanh niên này không đơn giản, Tuyền nhi ngươi cẩn thận một chút!” Bên trong cơ thể nàng, âm thanh diệu dàng êm tai lại cất lên…

“Sư phụ, hắn chỉ là Nguyên Anh Viên Mãn, chẳng lẽ mạnh hơn ta sao?” Tuyền nhi hiếu thắng hỏi…

“Đó là cảm giác của vi sư, sẽ không sai…” Âm thanh kia thoáng cảm thán một tiếng…

Tiêu Thanh Tuyền hít sâu một hơi, cảm giác tò mò về thanh niên trước mặt càng thêm mãnh liệt…

“Thú vị!” Nhìn đôi nam nữ cùng nhau rời đi, Võ Tam Nương hứng thú lẩm bẩm một tiếng…

Với ánh mắt của nàng, đương nhiên nhận ra bí mật trong người Tiêu Thanh Tuyền, chẳng qua nàng cũng lười nhiều chuyện…



Nhiệm Vụ Đường…

Đây là một kiến trúc uy nghiêm bất phàm, có tổng cộng năm tầng, Học Sinh ra vào tấp nập…

Lạc Nam và Tiêu Thanh Tuyền đến trước cửa, lập tức thu hút chú ý của vô số tu sĩ…

Dù sao hai người quá mức ưu tú, quá mức nổi bậc…

Một người là tân Quán Quân Thánh Linh Bảng, người còn lại đạt truyền thừa của Độ Kiếp Kỳ cường giả…

Nhìn hai người đi chung một chỗ, lại nhớ đến thời điểm Khảo Hạch thứ hai Lạc Nam nhường truyền thừa cho Tiêu Thanh Tuyền, không ít người âm thầm suy đoán có lẽ đóa hoa rực rỡ này đã bị tên kia hái mất…

Lạc Nam và Tiêu Thanh Tuyền âm thầm quan sát, tại nơi này có treo từng cái bảng cao hàng trượng, bên trên là từng tấm da lít nha lít nhít các loại nhiệm vụ được ghi chép tường tận tỉ mỉ, từ nội dung, địa điểm và phần thưởng…

“Nhất Tinh nhiệm vụ?” Lạc Nam nhướn mày lẩm bẩm…

“Hai vị Học Đệ, Học Muội cần giúp đỡ gì không? tỷ là người phụ trách hướng dẫn tân sinh tại Nhiệm Vụ Đường…” Một nữ sinh xinh đẹp mặc đồng phục đặc biệt tiến đến chào hỏi…

“Học tỷ tốt, ta muốn tiếp nhận nhiệm vụ có phần thưởng là Dung Linh Thảo…!” Lạc Nam gật đầu nói thẳng…

“Dung Linh Thảo, hắn muốn luyện Dung Hỏa Đan sao?” Tiêu Thanh Tuyền và linh hồn thần bí trong người đồng thời suy nghĩ, đúng là người trong nghề có khác…

Vị Học Tỷ hướng dẫn viên hơi suy nghĩ, mở miệng cười nói:

“Nhiệm vụ gồm có năm cấp độ khó khăn khác nhau, từ Nhất Tinh đến Ngũ Tinh, tương ứng với năm tầng của Nhiệm Vụ Đường, ở hai tầng đầu, nhiệm vụ chỉ khen thưởng Điểm Tích Lũy…Học Đệ muốn tìm nhiệm vụ có tặng kèm vật phẩm phải đến tầng 3 trở lên…” Học tỷ cười nói…

“Đa tạ Học tỷ, ngươi thật xinh đẹp!” Lạc Nam cười ôn hòa một tiếng, nhét vào tai nàng một túi Linh Thạch…

“Phong lưu!” Tiêu Thanh Tuyền thấy tình cảnh này, bĩu môi một phát…

Nữ nhân xinh đẹp hai mắt tỏa sáng, tiễn đưa hai người Lạc Nam đến tận cửa thang mới tiếp tục công việc…

Âm thầm mở ra túi linh thạch, nàng kinh ngạc thốt lên một tiếng, vội vàng thu hồi…

Bên trong có hàng trăm viên Cực Phẩm linh thạch, tương ứng thời gian rất dài làm việc của nàng a…

Trong lúc nhất thời, nữ hướng dẫn xinh đẹp trong mắt xuất hiện trái tim…



Lạc Nam và Tiêu Thanh Tuyền lên đến tầng 3, nơi này Học Sinh ít hơn hẳn hai tầng trước, bất quá thực lực tổng thể cao hơn, đa số là lão sinh đã nhập học lâu năm…

“Nhiệm Vụ Tam Tinh – Diệt Ngũ giai yêu thú gây hại dân lành tại Trấn Bình Minh, phần thưởng 3000 Điểm Tích Lũy cùng một viên Lập Anh Đan…”

“Nhiệm Vụ Tam Tinh – Hộ tống thương đội Hồng Anh vạn dặm đường, phần thưởng 2800 Điểm Tích Lũy cùng một gốc Thủy Linh Thảo…”

“Nhiệm Vụ Tam Tinh – Giả làm người yêu của Cẩm Lan Sục trong một tuần, phần thưởng 3500 Điểm Tích Lũy cùng một Công pháp Vung Đao Tự Cung…”



Từng loại nhiệm vụ được Lạc Nam quan sát, rất nhanh toàn bộ nhiệm vụ Tam Tinh hắn đều nhìn thấy, chẳng có nhiệm vụ tặng thưởng Dung Hỏa Đan…

“Tiếp tục…” Lạc Nam lôi kéo Tiêu Thanh Tuyền lên tầng thứ tư…

Vừa liếc nhìn thoáng chốc, một nhiệm vụ cụ thể lập tức đập vào mắt hắn…

“Tứ Tinh Nhiệm Vụ - Thu thập 7 viên Yêu Đan của Ngũ Giai Yêu Thú – Chương Ngư (Bạch Tuộc) sống tại Biển Tây Hải Châu Đại Lục, phần thưởng 14000 điểm tích lũy cùng hai nhánh dược liệu Dung Linh Thảo…”

“Chính là nó!” Lạc Nam hai mắt tỏa sáng, phi thân mà lên, tháo xuống tấm da được đính trên cao có ghi chép nhiệm vụ…

Hành vi này đồng nghĩa việc hắn chính thức tiếp nhận nhiệm vụ này…

Trong lúc nhất thời, số người ít ỏi tại Tầng 4 của Nhiệm Vụ Đường dùng ánh mắt khác thường nhìn qua…

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện trọng sinh
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Con Đường Bá Chủ

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook