Chương 475: Bổn tộc trưởng cần?
Akay Hau
03/12/2020
Ngưu Ngũ Bá lời vừa nói ra, toàn bộ không gian nhất thời lâm vào tĩnh lặng…
Bá Lực Giao Quân mặc dù đã lường trước được điều này nhưng vẫn không nhịn được siết chặt nắm tay, trong lòng trăm mối cảm xúc ngỗn ngang…
Bản thân hắn được công nhận là thiên tài vạn năm có một của U Nguyên Đại Lục, tuổi chưa quá 500 đã đăng lâm top cao Hoàng Kim Bảng, trở thành người đứng đầu của một cái Cửu Cấp Thế Lực, uy danh hiển hách.
So với hắn, Hồ Khinh Vũ và Côn Minh Nguyệt lại thành danh sớm hơn, là người của thế hệ trước, là đối tượng hâm mộ của vô số nam tính yêu tộc qua bao thế hệ.
Khi Bá Lực Giao Quân còn trẻ, người hắn hâm mộ là Hồ Khinh Vũ với sức hút mãnh liệt…
Về phần Côn Minh Nguyệt mặc dù cũng xinh đẹp phi phàm, nhưng tính tình quá mức cao ngạo, là một nữ cường nhân chính hiệu, không hợp với gu của hắn.
Bá Lực Giao Quân đã âm thầm thề, khi mình trưởng thành phải mạnh hơn Hồ Khinh Vũ và lấy nàng làm thê tử…
Với thiên phú và quyết tâm kinh khủng, Bá Lực Giao Quân đã thành công làm được điều đó, đuổi kịp Hồ Khinh Vũ về thân phận và cả thực lực…
Có thể nói, Bá Lực Giao Quân sở hữu thiên phú còn trội hơn cả Hồ Khinh Vũ và Côn Minh Nguyệt…nên được xưng đệ nhất thiên tài U Nguyên cũng không phải hư danh.
Đáng tiếc cho đến tận bây giờ, Hồ Khinh Vũ vẫn chưa từng nhìn thẳng vào tình cảm của hắn, thậm chí quan hệ giữa Giao Tộc và Hồ Tộc cũng chưa bao giờ khắn khít.
Mà khiến Bá Lực Giao Quân càng tuyệt vọng hơn chính là, người từng dạy dỗ hắn, người vượt hơn hắn tất cả là Ngưu Ngũ Bá cũng nhìn trúng Hồ Khinh Vũ.
Người ngoài chỉ biết hắn và Ngưu Ngũ Bá có duyên sư đồ thời còn ở Thiên Yêu Học phủ, nhưng lại không biết nguyên nhân vì sao hai người không đối ngoại công bố…cũng không đường đường chính chính làm lễ bái sư.
Nguyên nhân sâu xa bên trong chính là cả hai đều biết mình thích cùng một nữ nhân, Ngưu Ngũ Bá và Bá Lực Giao Quân cùng mê luyến một người…làm sao có thể chính thức đạt thành quan hệ sư đồ?
Trong yêu tộc, Hồ Tộc thật sự có sức hấp dẫn quá lớn, các nàng là bạn tình song tu hoàn mỹ, bản thể xinh đẹp đáng yêu, xét về mặt cuốn hút giống đực so với Côn Tộc mang hình thể khổng lồ trội hơn rất nhiều.
Ngưu Ngũ Bá cũng là giống đực cường đại, truy cầu bạn tình tuyệt phẩm là chuyện thường tình…Bá Lực Giao Quân cũng chưa từng trách hắn, chỉ trách bản thân mình không đủ mạnh mà thôi…
Trong lúc Bá Lực Giao Quân vẫn đang miên mang suy nghĩ, Hồ Khinh Vũ đã nhàn nhạt nhìn Ngưu Ngũ Bá, không chút cảm xúc nói:
“Thật có lỗi, bổn tộc trưởng phải cô phụ hảo ý của Ngưu Tộc Trưởng rồi!”
Bá Lực Giao Quân nghe vậy sắc mặt mừng rỡ như điên, vội vàng ngẩng cao đầu, trái tim đập lên thình thịch, nàng đã từ chối Ngưu Ngũ Bá, nói vậy hắn vẫn còn cơ hội…
“Hồ tộc trưởng nên nghĩ lại, nàng là người đứng đầu của một tộc, nên vì toàn bộ tộc nhân của mình suy nghĩ, đừng quyết định theo cảm tính mà để lại hậu quả khó lường !”
Bị từ chối một cách thẳng thừng, Ngưu Ngũ Bá trong lòng trầm xuống, sắc mặt không dễ nhìn gằn giọng nói.
Hồ Khinh Vũ chưa trả lời, Hoa Ngọc Phượng đã nhếch miệng khinh thường cười nhạo:
“Hừ, đây gọi là cầu hôn? Ta thấy ép buộc tình cảm thì còn tạm được, nhìn xem phu quân nhà ta mà học hỏi !’’
Tô Nhan nghe vậy nhớ đến cảnh tượng ngày đó Lạc Nam và mình, nhất thời trong lòng ngọt ngào như được nếm mật, khóe môi mềm mại sau lớp khăn che cong lên rực rỡ...
Chúng nữ cũng tán thành gật đầu, đổi lại là các nàng chứng kiến nam nhân cầu thân mình như vậy, cũng sẽ cho một cái bạt tay.
Ngưu Ngũ Bá hiển nhiên không hiểu những thứ này, so về trình độ tán gái, một kẻ như hắn làm sao tâm lý bằng thanh niên đến từ hiện đại như Lạc Nam ?
Hắn chỉ biết trong yêu tộc, kẻ đầu đàn được quyền lựa chọn phối ngẫu, mà hắn hiện tại là kẻ đại diện cho chiến lực U Nguyên Đại Lục, là chỗ dựa duy nhất cho toàn bộ Hồ Tộc, Hồ Khinh Vũ từ chối hắn chính là biểu hiện theo cảm tính, không biết suy nghĩ, vì thế nên lôi an nguy của toàn bộ Hồ Tộc ra nhắc nhở nàng, mong nàng cân nhắc lại.
‘Ý của bổn Tộc trưởng đã quyết, nếu Ngưu Hiệu Trưởng không còn gì khác muốn nói, yến tiệc tiếp tục đi !’
Hồ Khinh Vũ giọng điệu mang theo quyết tuyệt, ánh mắt trực diện nhìn Ngưu Ngũ Bá, hy vọng hắn không nhắc lại chuyện này.
Nhưng làm sao Ngưu Ngũ Bá chịu bỏ qua ? hắn đã đâm lao rồi nên buộc phải theo lao, bằng không ngày sau đừng mong có cơ hội nhắc lại chuyện đề thân này.
Nghĩ đến đây, Ngưu Ngũ Bá bất chợt đứng lên, từ trong nhẫn trữ vật móc ra một cái hộp ngọc, sau đó hết sức trịnh trọng mở ra...
Trong lúc nhất thời, Linh Khí bốn phía rít gào mà đến, toàn diện tụ hợp vào bên trong hộp, nơi có một viên Yêu Đan màu trắng to như châu ngọc, bất phàm dị thường.
Mà nhìn thấy viên Yêu Đan này, một đám Hồ tộc ánh mắt nhất thời trừng thẳng, thân thể rung rẩy, hít thở không thông, ngay cả Hồ Khinh Vũ ánh mắt cũng thoáng biến đổi.
Ngưu Ngũ Bá tay cầm Yêu Đan, xem biểu hiện của một đám Hồ tộc, nhất thời lòng tin tăng mạnh, ra vẻ hào phóng nói :
‘Đây là một viên Yêu Đan của Bát Vĩ Yêu Hồ từ thời thượng cổ, khi còn sống chính là Bát Giai Hậu Kỳ cường giả, bổn Hiệu Trưởng phải bỏ một cái giá cực lớn mới đạt được nó, xem như Sính Lễ cầu hôn của ta !’
‘Ồ ?’
Chúng nữ Hậu Cung ồ lên một tiếng kinh ngạc, Yêu Đan chính là kết tinh của Yêu Thú, bên trong ẩn chứa gần như tu vi cả đời của Yêu Thú đó, trước đây Tiểu Sư cũng từng được Lạc Nam cho một viên Lôi Hệ Yêu Đan để gia tăng thực lực...
Không ngờ trong tay Ngưu Ngũ Bá có chuẩn bị thứ quý giá như vậy, trách không được dám mở miệng cầu hôn.
Từng ánh mắt chuyển về phía Hồ Khinh Vũ, hiển nhiên chờ đợi quyết định của nàng.
Như sợ Hồ Khinh Vũ tiếp tục từ chối, Ngưu Ngũ Bá nói thêm :
‘Yêu Đan của Bát Vĩ Yêu Hồ, nếu Hồ tộc trưởng có thể luyện hóa được nó, tin chắc rằng trong vòng mười năm ngươi sẽ đột phá Bát Giai, thậm chí thiên phú bản thân cũng sẽ có cơ hội lột xác, từ Lục Vĩ đạt đến Bát Vĩ, lợi ít như thế nào không cần nói cũng hiểu chứ ?’
Đám người nghe vậy gật đầu, quả thật không thể phủ nhận những lời Ngưu Ngũ Bá nói đều là sự thật, dụ hoặc lớn như vậy...tin tưởng bất kỳ Hồ tộc nào cũng khó thể kháng cự.
Tương truyền tổ tiên của Hồ Tộc tại U Nguyên Đại Lục thời xa xưa cũng là một vị Bát Vĩ Yêu Hồ, nếu Hồ Khinh Vũ có thể đạt được Yêu Đan, như vậy nàng có cơ hội sánh ngang tổ tiên của mình.
Đó là chưa kể có thể đột phá Bát giai, đây là điều mà hàng triệu Yêu Thú tại U Nguyên Đại Lục ước mơ tha thiết.
Chỉ đáng tiếc, mặc kệ Yêu Đan có sức hấp dẫn lớn đến thế nào, Hồ Khinh Vũ trong mắt không chút gợn sóng, nhìn Ngưu Ngũ Bá nói :
‘Hồ Tộc có thể dùng cái giá lớn để mua lại viên Yêu Đan trong tay Ngưu Hiệu Trưởng, về phần sính lễ...vẫn là đáp án cũ, ta đối với ngươi không có tình cảm, chúng ta không thể !’
Hồ Khinh Vũ muốn mua Yêu Đan làm gì ? đương nhiên là cho đồ đệ của nàng Hồ Ngọc Nghiên sử dụng...
Chỉ bất quá lời nào vào tai Ngưu Ngũ Bá khiến hắn cảm thấy bị sỉ nhục...
‘Ngươi...’ Ngưu Ngũ Bá trong lòng phẫn nộ đến sắc mặt đỏ bừng, Hồ Khinh Vũ bất cận nhân tình khiến hắn đau lòng không thôi, hơn nữa bất kể là ai bị từ chối nhiều lần như vậy cũng không vui vẻ gì, huống hồ hắn còn vì nàng chuẩn vị sính lễ đáng giá như vậy ?
Bất quá với thân phận của mình, Ngưu Ngũ Bá đương nhiên không thể biểu lộ ra ngoài, bèn đánh một ánh mắt tức giận cho thuộc hạ.
Rầm…
Thấy vậy, Nhị Trưởng Lão của Thiên Yêu Học Phủ vỗ bàn đứng dậy, chỉ mặt Hồ Khinh Vũ quát :
‘Hồ Khinh Vũ, bổn trưởng lão thấy ngươi căn bản không xứng đáng làm tộc trưởng Hồ tộc!’
‘Lớn mật!’
Một đám trưởng lão Hồ Tộc nghe vậy quát lớn, khí thế đằng đằng...các nàng mặc dù trọng thương chưa khỏi, nhưng đã luôn canh cánh trong lòng đối với việc Thiên Yêu Học Phủ cứu viện chậm trễ, lúc này lại gặp đám này dám chất vấn Tộc trưởng của mình, cả đám giận dữ.
‘Im lặng...’
Hồ Khinh Vũ khoác tay, đem các vị trưởng lão Hồ tộc bình ổn xuống, lúc này hướng ánh mắt về phía Nhị Trưởng Lão Thiên Yêu Học Phủ, nhàn nhạt mở miệng :
‘Vị trưởng lão này, vì sao nói Khinh Vũ không xứng làm tộc trưởng Hồ tộc, xin chỉ giáo cho ?’
‘Hahaha !’
Nhị trưởng lão Thiên Yêu Học Phủ cười lạnh, như đang chờ nàng nói ra câu hỏi này, hắn thản nhiên đứng dậy, một mặt chất vấn, lần lượt kể ra :
‘Thứ nhất, ngươi vì cớ gì thà rằng để Hồ Tộc có nguy cơ bị Huyết Hoàng Địa tiếp tục tấn công, vẫn không chịu nhận che chở đến từ Học Phủ chứng ta, có nghĩ đến an nguy tộc nhân của mình hay không? ngươi lấy lý do Thiên Yêu Học Phủ và Hồ tộc không phải quen thuộc nên khó sát nhập, vậy nếu ngươi gả cho Hiệu Trưởng của chúng ta, hai tộc chính là người một nhà cùng nhau liên thủ chống lại kẻ thù chung, đó mới chính là lựa chọn hoàn mỹ nhất mà một vị tộc trưởng nên làm !’
‘Thứ hai, ngươi từ chối Yêu Đan Bát Vĩ Yêu Hồ, đây là muốn Hồ Tộc không thể nhìn thấy được huy hoàng của tổ tiên ngày xưa hay sao? hơn nữa nếu ngươi luyện hóa được Yêu Đan, thực lực sẽ tấn thân Bát giai và đủ sức bảo vệ Hồ Tộc, chỗ tốt như vậy thân là một tộc trưởng phải biết vì lợi ít chung toàn Tộc cân nhắc, mà không phải vì suy nghĩ của cá nhân dứt khoát khước từ !’
‘Cuối cùng, Hiệu Trưởng của chúng ta có chỗ nào không xứng với ngươi ? luận thân phận hắn cao hơn ngươi rất nhiều, luận thực lực càng không cần phải nói...nếu được hắn che chở, toàn bộ Hồ Tộc sẽ vĩnh viễn đạt bình an, ngươi sao lại từ chối ?’
“Tất cả những quyết định của ngươi chỉ chứng minh rằng ngươi bị cảm xúc cá nhân chi phối mà không đặt lợi ít Hồ tộc lên hàng đầu, sao xứng làm Tộc trưởng ?”
Nhị Trưởng Lão Thiên Yêu Học Phủ liên tục đưa ra dẫn chứng, lời nói rõ ràng rành mạch, nước miếng văng tung tóe, chỉ trích Hồ Khinh Vũ trước mặt vô số người.
Bất quá từ đầu đến cuối hắn lại không dám nhìn thẳng vào mắt nàng, sợ bản thân mình thất thố trước đôi mắt thiên kiều bách mị đó.
Nghe lời nói thao thao bất tuyệt của Nhị Trưởng Lão Thiên Yêu Học Phủ, một đám người trở nên yên lặng, bởi vì bọn hắn không phản biện được.
Theo lẽ thường mà nói, thân là người đứng đầu một tộc hay một thế lực, phải biết cân nhắc vì toàn cục, đôi lúc phải hy sinh lợi ít cá nhân hoặc thậm chí là hy sinh cả thân tình…
Điển hình nhất là Bá Lực Giao Quân, hắn vì không muốn Giao Tộc đắc tội Ngưu Ngũ Bá mà chấp nhận buông bỏ theo đuỗi Hồ Khinh Vũ dù trong lòng đang rỉ máu, thậm chí vì để Giao Tộc trở thành một trong tam tộc mạnh nhất mà bất nghĩa không viện trợ Hồ tộc trong thời gian nhanh nhất.
Trước đó thì có Băng Trường Không, hắn vì Băng Huyền Đế Quốc mà cắn răng nhắm mắt nhìn một đám cốt nhục tương tàn, chỉ để chọn ra người xuất chúng nhất kế thừa ngôi vị Thái Tử.
Nhưng ở đây, Hồ Khinh Vũ lại đang làm ngược lại, nàng bỏ qua tất cả lợi ít rành rành trước mắt của Hồ Tộc, chỉ để từ chối Ngưu Ngũ Bá.
Vì thế mà khi Nhị Trưởng Lão Thiên Yêu Học Phủ chất vấn, một đám người đưa mắt nhìn sang nàng, chờ phản ứng của Hồ Khinh Vũ.
Ngưu Ngũ Bá hài lòng liếc nhìn Nhị Trưởng Lão, lão già này chính là kẻ có tài ăn nói nhất Thiên Yêu Học Phủ, lần này mang hắn theo quả là quyết định đúng đắn.
Tên Nhị Trưởng Lão dương dương đắc ý, nếu lần này hắn có thể làm thay đổi ý định của Hồ Khinh Vũ, như vậy nhất định sẽ được Ngưu Ngũ Bá trọng thưởng, thậm chí có thể cạnh tranh cái ghế Đại Trưởng Lão một lần.
‘Khanh khách !’
Trong ánh nhìn chăm chú của mọi người, bất chợt một tiếng cười mang theo vô tận mị hoặc vang lên, khiến một đám nam nhân đũng quần dựng thẳng thành lều.
Chỉ thấy bả vai Hồ Khinh Vũ rung rẩy, hiển nhiên là đang cố nhịn cười...
Mấy nữ Hậu Cung cũng cười khúc khích, ngay cả lạnh lùng như Cơ Băng và Cơ Nhã cũng không nhịn được nhếch miệng.
Trong sự khó hiểu của đám đông và bất an của Ngưu Ngũ Bá, chỉ thấy Hồ Khinh Vũ một chân chéo qua đùi ngọc, bộ dạng lười biếng mười phần, so với thái độ bình tĩnh trước đó thay đổi toàn bộ, lạnh nhạt nói :
‘Nhị trưởng lão nói rất đúng, thân là một vị tộc trưởng của Hồ Tộc, ta nên cân nhắc cho Hồ tộc lợi ít to lớn nhất !’
Thấy ngay cả Hồ Khinh Vũ cũng tán thành mình, tên Nhị Trưởng Lão càng thêm đắc ý, cho rằng nàng đã chấp nhận, trong lòng vui vẻ đến nở hoa.
Bất quá rất nhanh, lời tiếp theo của nàng khiến sắc mặt hắn cứng ngắc trở lại...
‘Lợi ít mà ngươi nói không phải lớn nhất, thậm chí ngoài viên yêu đan kia còn có chút giá trị, những thứ khác trong mắt ta chính là đồ bỏ đi !’
Lời nói sắc lạnh đâm vào lòng người, có thể trở thành người đứng đầu một tộc, Hồ Khinh Vũ sẽ hiền lành sao ? Thiên Yêu Học Phủ không ngừng chạm vào chỗ mấu chốt trong lòng nàng, đã đến thời điểm phản kích.
‘Buồn cười, thế gian này ngoài Thiên Yêu Học Phủ, ai sẽ cho Hồ Tộc những lợi ít lớn đến như vậy ? Đa Bảo Các cũng khó làm được !’ Tên Nhị Trưởng Lão sắc mặt tự tin cuồng vọng nói.
Đám đông cũng nghi hoặc đến cực điểm, không ai hiểu trong lòng Hồ Khinh Vũ đang suy nghĩ gì, nhất thời tập trung cao độ...
‘Thứ nhất, Hồ Tộc cần che chở từ Học Phủ? Thật buồn cười…ở đây chúng ta đều là người trưởng thành, không có ai là ngu ngốc, trước đó Thiên Yêu Học Phủ và Giao Tộc cứu viện chúng ta chậm trễ là vì mục đích gì, trong lòng các ngươi hiểu rất rõ, bổn tộc trưởng còn có thể đặt niềm tin vào Thiên Yêu Học Phủ sao?”
Hồ Khinh Vũ đưa lên một ngón tay, chưa đợi bọn hắn kịp phản ứng, nàng vươn lên ngón tay thứ hai, lạnh nhạt cười nói:
“Thứ hai, Yêu Đan Bát Giai có thể trợ giúp Hồ Tộc đột phá Bát Giai không phải là chuyện giả, thậm chí có thể giúp Hồ tộc trở thành Bát Vĩ Yêu Hồ để sánh ngang với tổ tiên cũng là sự thật!”
“Vậy tại sao ngươi còn khước từ nó?” Ngưu Ngũ Bá rốt cuộc không nhịn được phải lên tiếng.
“Khanh khách, câu trả lời rất đơn giản…”
Hồ Khinh Vũ cười lên quyến rũ, sau đó bất chợt vươn người đứng dậy, trong ánh mắt muốn rớt ra ngoài và từng cái miệng há hốc, một cổ uy áp kinh thiên động địa từ thân thể quyến rũ của nàng phá không mà ra…
ẦM ẦM ẦM ẦM…
Trong khoảnh khắc đó, đất trời biến sắc, không gian bốn phía xung quanh vỡ thành từng mảnh, một đám yêu thú sắc mặt hãi hùng, xém chút phun máu.
Chưa dừng lại ở đó, trong sự ngỡ ngàng của vô số tộc nhân Hồ Tộc, phía sau lưng Hồ Khinh Vũ, nơi có Sáu cái đuôi mềm mại bất chợt lập lòe ánh sáng chói mắt…
Khi ánh sáng tản đi, chín cái đuôi cao quý ngạo nghễ vươn cao, huy vũ bên cạnh thân thể tuyệt trần, giữa cái trán Hồ Khinh Vũ xuất hiện một ấn ký Thiên Hồ tinh xảo, đem khí chất cao quý của nàng phóng đại gấp vô số lần…
XOẠT XOẠT XOẠT…
Toàn bộ Hồ Tộc từ trên xuống dưới chỉ cảm thấy một luồng uy áp đến từ tận cùng nơi huyết mạch, khiến các nàng sinh ra cảm giác thuần phục tuyệt đối, không tự chủ quỳ rạp xuống đất, từng đôi mắt đẹp tràn ngập sùng bái và mê mang khó hiểu.
Hồ Khinh Vũ lúc này như một nữ hoàng, ánh mắt sắt bén đảo mắt qua Ngưu Ngũ Bá đám người, môi thơm khai mở, âm thanh ngạo nghễ vang vọng bốn phương:
“Bổn tộc trưởng cần gì đột phá Bát Giai khi chính ta đã là một Bát giai cường giả?”
“Bổn tộc trưởng cần gì sánh ngang với Tổ Tiên khi ta thậm chí đã siêu việt Tổ Tiên?”
“Yêu Đan của các ngươi, thật có giá như vậy sao?”
“Ực…” Tiếng nuốt nước bọt khô khốc trong cổ họng.
Sau đó là tĩnh…
Tĩnh lặng đến cực hạn…
Không một ai đáp lại lời nói của Hồ Khinh Vũ, bởi vì bọn hắn đang không bình tĩnh, thậm chí mất đi khả năng phản ứng trong thoáng chốc...
Chỉ còn lại chúng nữ Hậu Cung sắc mặt thản nhiên, hứng thú uống rượu xem màn kịch hay đang diễn ra trước mắt…
…
Chúc ae đọc truyện vui vẻ, ăn uống ngon miệng :D
Bá Lực Giao Quân mặc dù đã lường trước được điều này nhưng vẫn không nhịn được siết chặt nắm tay, trong lòng trăm mối cảm xúc ngỗn ngang…
Bản thân hắn được công nhận là thiên tài vạn năm có một của U Nguyên Đại Lục, tuổi chưa quá 500 đã đăng lâm top cao Hoàng Kim Bảng, trở thành người đứng đầu của một cái Cửu Cấp Thế Lực, uy danh hiển hách.
So với hắn, Hồ Khinh Vũ và Côn Minh Nguyệt lại thành danh sớm hơn, là người của thế hệ trước, là đối tượng hâm mộ của vô số nam tính yêu tộc qua bao thế hệ.
Khi Bá Lực Giao Quân còn trẻ, người hắn hâm mộ là Hồ Khinh Vũ với sức hút mãnh liệt…
Về phần Côn Minh Nguyệt mặc dù cũng xinh đẹp phi phàm, nhưng tính tình quá mức cao ngạo, là một nữ cường nhân chính hiệu, không hợp với gu của hắn.
Bá Lực Giao Quân đã âm thầm thề, khi mình trưởng thành phải mạnh hơn Hồ Khinh Vũ và lấy nàng làm thê tử…
Với thiên phú và quyết tâm kinh khủng, Bá Lực Giao Quân đã thành công làm được điều đó, đuổi kịp Hồ Khinh Vũ về thân phận và cả thực lực…
Có thể nói, Bá Lực Giao Quân sở hữu thiên phú còn trội hơn cả Hồ Khinh Vũ và Côn Minh Nguyệt…nên được xưng đệ nhất thiên tài U Nguyên cũng không phải hư danh.
Đáng tiếc cho đến tận bây giờ, Hồ Khinh Vũ vẫn chưa từng nhìn thẳng vào tình cảm của hắn, thậm chí quan hệ giữa Giao Tộc và Hồ Tộc cũng chưa bao giờ khắn khít.
Mà khiến Bá Lực Giao Quân càng tuyệt vọng hơn chính là, người từng dạy dỗ hắn, người vượt hơn hắn tất cả là Ngưu Ngũ Bá cũng nhìn trúng Hồ Khinh Vũ.
Người ngoài chỉ biết hắn và Ngưu Ngũ Bá có duyên sư đồ thời còn ở Thiên Yêu Học phủ, nhưng lại không biết nguyên nhân vì sao hai người không đối ngoại công bố…cũng không đường đường chính chính làm lễ bái sư.
Nguyên nhân sâu xa bên trong chính là cả hai đều biết mình thích cùng một nữ nhân, Ngưu Ngũ Bá và Bá Lực Giao Quân cùng mê luyến một người…làm sao có thể chính thức đạt thành quan hệ sư đồ?
Trong yêu tộc, Hồ Tộc thật sự có sức hấp dẫn quá lớn, các nàng là bạn tình song tu hoàn mỹ, bản thể xinh đẹp đáng yêu, xét về mặt cuốn hút giống đực so với Côn Tộc mang hình thể khổng lồ trội hơn rất nhiều.
Ngưu Ngũ Bá cũng là giống đực cường đại, truy cầu bạn tình tuyệt phẩm là chuyện thường tình…Bá Lực Giao Quân cũng chưa từng trách hắn, chỉ trách bản thân mình không đủ mạnh mà thôi…
Trong lúc Bá Lực Giao Quân vẫn đang miên mang suy nghĩ, Hồ Khinh Vũ đã nhàn nhạt nhìn Ngưu Ngũ Bá, không chút cảm xúc nói:
“Thật có lỗi, bổn tộc trưởng phải cô phụ hảo ý của Ngưu Tộc Trưởng rồi!”
Bá Lực Giao Quân nghe vậy sắc mặt mừng rỡ như điên, vội vàng ngẩng cao đầu, trái tim đập lên thình thịch, nàng đã từ chối Ngưu Ngũ Bá, nói vậy hắn vẫn còn cơ hội…
“Hồ tộc trưởng nên nghĩ lại, nàng là người đứng đầu của một tộc, nên vì toàn bộ tộc nhân của mình suy nghĩ, đừng quyết định theo cảm tính mà để lại hậu quả khó lường !”
Bị từ chối một cách thẳng thừng, Ngưu Ngũ Bá trong lòng trầm xuống, sắc mặt không dễ nhìn gằn giọng nói.
Hồ Khinh Vũ chưa trả lời, Hoa Ngọc Phượng đã nhếch miệng khinh thường cười nhạo:
“Hừ, đây gọi là cầu hôn? Ta thấy ép buộc tình cảm thì còn tạm được, nhìn xem phu quân nhà ta mà học hỏi !’’
Tô Nhan nghe vậy nhớ đến cảnh tượng ngày đó Lạc Nam và mình, nhất thời trong lòng ngọt ngào như được nếm mật, khóe môi mềm mại sau lớp khăn che cong lên rực rỡ...
Chúng nữ cũng tán thành gật đầu, đổi lại là các nàng chứng kiến nam nhân cầu thân mình như vậy, cũng sẽ cho một cái bạt tay.
Ngưu Ngũ Bá hiển nhiên không hiểu những thứ này, so về trình độ tán gái, một kẻ như hắn làm sao tâm lý bằng thanh niên đến từ hiện đại như Lạc Nam ?
Hắn chỉ biết trong yêu tộc, kẻ đầu đàn được quyền lựa chọn phối ngẫu, mà hắn hiện tại là kẻ đại diện cho chiến lực U Nguyên Đại Lục, là chỗ dựa duy nhất cho toàn bộ Hồ Tộc, Hồ Khinh Vũ từ chối hắn chính là biểu hiện theo cảm tính, không biết suy nghĩ, vì thế nên lôi an nguy của toàn bộ Hồ Tộc ra nhắc nhở nàng, mong nàng cân nhắc lại.
‘Ý của bổn Tộc trưởng đã quyết, nếu Ngưu Hiệu Trưởng không còn gì khác muốn nói, yến tiệc tiếp tục đi !’
Hồ Khinh Vũ giọng điệu mang theo quyết tuyệt, ánh mắt trực diện nhìn Ngưu Ngũ Bá, hy vọng hắn không nhắc lại chuyện này.
Nhưng làm sao Ngưu Ngũ Bá chịu bỏ qua ? hắn đã đâm lao rồi nên buộc phải theo lao, bằng không ngày sau đừng mong có cơ hội nhắc lại chuyện đề thân này.
Nghĩ đến đây, Ngưu Ngũ Bá bất chợt đứng lên, từ trong nhẫn trữ vật móc ra một cái hộp ngọc, sau đó hết sức trịnh trọng mở ra...
Trong lúc nhất thời, Linh Khí bốn phía rít gào mà đến, toàn diện tụ hợp vào bên trong hộp, nơi có một viên Yêu Đan màu trắng to như châu ngọc, bất phàm dị thường.
Mà nhìn thấy viên Yêu Đan này, một đám Hồ tộc ánh mắt nhất thời trừng thẳng, thân thể rung rẩy, hít thở không thông, ngay cả Hồ Khinh Vũ ánh mắt cũng thoáng biến đổi.
Ngưu Ngũ Bá tay cầm Yêu Đan, xem biểu hiện của một đám Hồ tộc, nhất thời lòng tin tăng mạnh, ra vẻ hào phóng nói :
‘Đây là một viên Yêu Đan của Bát Vĩ Yêu Hồ từ thời thượng cổ, khi còn sống chính là Bát Giai Hậu Kỳ cường giả, bổn Hiệu Trưởng phải bỏ một cái giá cực lớn mới đạt được nó, xem như Sính Lễ cầu hôn của ta !’
‘Ồ ?’
Chúng nữ Hậu Cung ồ lên một tiếng kinh ngạc, Yêu Đan chính là kết tinh của Yêu Thú, bên trong ẩn chứa gần như tu vi cả đời của Yêu Thú đó, trước đây Tiểu Sư cũng từng được Lạc Nam cho một viên Lôi Hệ Yêu Đan để gia tăng thực lực...
Không ngờ trong tay Ngưu Ngũ Bá có chuẩn bị thứ quý giá như vậy, trách không được dám mở miệng cầu hôn.
Từng ánh mắt chuyển về phía Hồ Khinh Vũ, hiển nhiên chờ đợi quyết định của nàng.
Như sợ Hồ Khinh Vũ tiếp tục từ chối, Ngưu Ngũ Bá nói thêm :
‘Yêu Đan của Bát Vĩ Yêu Hồ, nếu Hồ tộc trưởng có thể luyện hóa được nó, tin chắc rằng trong vòng mười năm ngươi sẽ đột phá Bát Giai, thậm chí thiên phú bản thân cũng sẽ có cơ hội lột xác, từ Lục Vĩ đạt đến Bát Vĩ, lợi ít như thế nào không cần nói cũng hiểu chứ ?’
Đám người nghe vậy gật đầu, quả thật không thể phủ nhận những lời Ngưu Ngũ Bá nói đều là sự thật, dụ hoặc lớn như vậy...tin tưởng bất kỳ Hồ tộc nào cũng khó thể kháng cự.
Tương truyền tổ tiên của Hồ Tộc tại U Nguyên Đại Lục thời xa xưa cũng là một vị Bát Vĩ Yêu Hồ, nếu Hồ Khinh Vũ có thể đạt được Yêu Đan, như vậy nàng có cơ hội sánh ngang tổ tiên của mình.
Đó là chưa kể có thể đột phá Bát giai, đây là điều mà hàng triệu Yêu Thú tại U Nguyên Đại Lục ước mơ tha thiết.
Chỉ đáng tiếc, mặc kệ Yêu Đan có sức hấp dẫn lớn đến thế nào, Hồ Khinh Vũ trong mắt không chút gợn sóng, nhìn Ngưu Ngũ Bá nói :
‘Hồ Tộc có thể dùng cái giá lớn để mua lại viên Yêu Đan trong tay Ngưu Hiệu Trưởng, về phần sính lễ...vẫn là đáp án cũ, ta đối với ngươi không có tình cảm, chúng ta không thể !’
Hồ Khinh Vũ muốn mua Yêu Đan làm gì ? đương nhiên là cho đồ đệ của nàng Hồ Ngọc Nghiên sử dụng...
Chỉ bất quá lời nào vào tai Ngưu Ngũ Bá khiến hắn cảm thấy bị sỉ nhục...
‘Ngươi...’ Ngưu Ngũ Bá trong lòng phẫn nộ đến sắc mặt đỏ bừng, Hồ Khinh Vũ bất cận nhân tình khiến hắn đau lòng không thôi, hơn nữa bất kể là ai bị từ chối nhiều lần như vậy cũng không vui vẻ gì, huống hồ hắn còn vì nàng chuẩn vị sính lễ đáng giá như vậy ?
Bất quá với thân phận của mình, Ngưu Ngũ Bá đương nhiên không thể biểu lộ ra ngoài, bèn đánh một ánh mắt tức giận cho thuộc hạ.
Rầm…
Thấy vậy, Nhị Trưởng Lão của Thiên Yêu Học Phủ vỗ bàn đứng dậy, chỉ mặt Hồ Khinh Vũ quát :
‘Hồ Khinh Vũ, bổn trưởng lão thấy ngươi căn bản không xứng đáng làm tộc trưởng Hồ tộc!’
‘Lớn mật!’
Một đám trưởng lão Hồ Tộc nghe vậy quát lớn, khí thế đằng đằng...các nàng mặc dù trọng thương chưa khỏi, nhưng đã luôn canh cánh trong lòng đối với việc Thiên Yêu Học Phủ cứu viện chậm trễ, lúc này lại gặp đám này dám chất vấn Tộc trưởng của mình, cả đám giận dữ.
‘Im lặng...’
Hồ Khinh Vũ khoác tay, đem các vị trưởng lão Hồ tộc bình ổn xuống, lúc này hướng ánh mắt về phía Nhị Trưởng Lão Thiên Yêu Học Phủ, nhàn nhạt mở miệng :
‘Vị trưởng lão này, vì sao nói Khinh Vũ không xứng làm tộc trưởng Hồ tộc, xin chỉ giáo cho ?’
‘Hahaha !’
Nhị trưởng lão Thiên Yêu Học Phủ cười lạnh, như đang chờ nàng nói ra câu hỏi này, hắn thản nhiên đứng dậy, một mặt chất vấn, lần lượt kể ra :
‘Thứ nhất, ngươi vì cớ gì thà rằng để Hồ Tộc có nguy cơ bị Huyết Hoàng Địa tiếp tục tấn công, vẫn không chịu nhận che chở đến từ Học Phủ chứng ta, có nghĩ đến an nguy tộc nhân của mình hay không? ngươi lấy lý do Thiên Yêu Học Phủ và Hồ tộc không phải quen thuộc nên khó sát nhập, vậy nếu ngươi gả cho Hiệu Trưởng của chúng ta, hai tộc chính là người một nhà cùng nhau liên thủ chống lại kẻ thù chung, đó mới chính là lựa chọn hoàn mỹ nhất mà một vị tộc trưởng nên làm !’
‘Thứ hai, ngươi từ chối Yêu Đan Bát Vĩ Yêu Hồ, đây là muốn Hồ Tộc không thể nhìn thấy được huy hoàng của tổ tiên ngày xưa hay sao? hơn nữa nếu ngươi luyện hóa được Yêu Đan, thực lực sẽ tấn thân Bát giai và đủ sức bảo vệ Hồ Tộc, chỗ tốt như vậy thân là một tộc trưởng phải biết vì lợi ít chung toàn Tộc cân nhắc, mà không phải vì suy nghĩ của cá nhân dứt khoát khước từ !’
‘Cuối cùng, Hiệu Trưởng của chúng ta có chỗ nào không xứng với ngươi ? luận thân phận hắn cao hơn ngươi rất nhiều, luận thực lực càng không cần phải nói...nếu được hắn che chở, toàn bộ Hồ Tộc sẽ vĩnh viễn đạt bình an, ngươi sao lại từ chối ?’
“Tất cả những quyết định của ngươi chỉ chứng minh rằng ngươi bị cảm xúc cá nhân chi phối mà không đặt lợi ít Hồ tộc lên hàng đầu, sao xứng làm Tộc trưởng ?”
Nhị Trưởng Lão Thiên Yêu Học Phủ liên tục đưa ra dẫn chứng, lời nói rõ ràng rành mạch, nước miếng văng tung tóe, chỉ trích Hồ Khinh Vũ trước mặt vô số người.
Bất quá từ đầu đến cuối hắn lại không dám nhìn thẳng vào mắt nàng, sợ bản thân mình thất thố trước đôi mắt thiên kiều bách mị đó.
Nghe lời nói thao thao bất tuyệt của Nhị Trưởng Lão Thiên Yêu Học Phủ, một đám người trở nên yên lặng, bởi vì bọn hắn không phản biện được.
Theo lẽ thường mà nói, thân là người đứng đầu một tộc hay một thế lực, phải biết cân nhắc vì toàn cục, đôi lúc phải hy sinh lợi ít cá nhân hoặc thậm chí là hy sinh cả thân tình…
Điển hình nhất là Bá Lực Giao Quân, hắn vì không muốn Giao Tộc đắc tội Ngưu Ngũ Bá mà chấp nhận buông bỏ theo đuỗi Hồ Khinh Vũ dù trong lòng đang rỉ máu, thậm chí vì để Giao Tộc trở thành một trong tam tộc mạnh nhất mà bất nghĩa không viện trợ Hồ tộc trong thời gian nhanh nhất.
Trước đó thì có Băng Trường Không, hắn vì Băng Huyền Đế Quốc mà cắn răng nhắm mắt nhìn một đám cốt nhục tương tàn, chỉ để chọn ra người xuất chúng nhất kế thừa ngôi vị Thái Tử.
Nhưng ở đây, Hồ Khinh Vũ lại đang làm ngược lại, nàng bỏ qua tất cả lợi ít rành rành trước mắt của Hồ Tộc, chỉ để từ chối Ngưu Ngũ Bá.
Vì thế mà khi Nhị Trưởng Lão Thiên Yêu Học Phủ chất vấn, một đám người đưa mắt nhìn sang nàng, chờ phản ứng của Hồ Khinh Vũ.
Ngưu Ngũ Bá hài lòng liếc nhìn Nhị Trưởng Lão, lão già này chính là kẻ có tài ăn nói nhất Thiên Yêu Học Phủ, lần này mang hắn theo quả là quyết định đúng đắn.
Tên Nhị Trưởng Lão dương dương đắc ý, nếu lần này hắn có thể làm thay đổi ý định của Hồ Khinh Vũ, như vậy nhất định sẽ được Ngưu Ngũ Bá trọng thưởng, thậm chí có thể cạnh tranh cái ghế Đại Trưởng Lão một lần.
‘Khanh khách !’
Trong ánh nhìn chăm chú của mọi người, bất chợt một tiếng cười mang theo vô tận mị hoặc vang lên, khiến một đám nam nhân đũng quần dựng thẳng thành lều.
Chỉ thấy bả vai Hồ Khinh Vũ rung rẩy, hiển nhiên là đang cố nhịn cười...
Mấy nữ Hậu Cung cũng cười khúc khích, ngay cả lạnh lùng như Cơ Băng và Cơ Nhã cũng không nhịn được nhếch miệng.
Trong sự khó hiểu của đám đông và bất an của Ngưu Ngũ Bá, chỉ thấy Hồ Khinh Vũ một chân chéo qua đùi ngọc, bộ dạng lười biếng mười phần, so với thái độ bình tĩnh trước đó thay đổi toàn bộ, lạnh nhạt nói :
‘Nhị trưởng lão nói rất đúng, thân là một vị tộc trưởng của Hồ Tộc, ta nên cân nhắc cho Hồ tộc lợi ít to lớn nhất !’
Thấy ngay cả Hồ Khinh Vũ cũng tán thành mình, tên Nhị Trưởng Lão càng thêm đắc ý, cho rằng nàng đã chấp nhận, trong lòng vui vẻ đến nở hoa.
Bất quá rất nhanh, lời tiếp theo của nàng khiến sắc mặt hắn cứng ngắc trở lại...
‘Lợi ít mà ngươi nói không phải lớn nhất, thậm chí ngoài viên yêu đan kia còn có chút giá trị, những thứ khác trong mắt ta chính là đồ bỏ đi !’
Lời nói sắc lạnh đâm vào lòng người, có thể trở thành người đứng đầu một tộc, Hồ Khinh Vũ sẽ hiền lành sao ? Thiên Yêu Học Phủ không ngừng chạm vào chỗ mấu chốt trong lòng nàng, đã đến thời điểm phản kích.
‘Buồn cười, thế gian này ngoài Thiên Yêu Học Phủ, ai sẽ cho Hồ Tộc những lợi ít lớn đến như vậy ? Đa Bảo Các cũng khó làm được !’ Tên Nhị Trưởng Lão sắc mặt tự tin cuồng vọng nói.
Đám đông cũng nghi hoặc đến cực điểm, không ai hiểu trong lòng Hồ Khinh Vũ đang suy nghĩ gì, nhất thời tập trung cao độ...
‘Thứ nhất, Hồ Tộc cần che chở từ Học Phủ? Thật buồn cười…ở đây chúng ta đều là người trưởng thành, không có ai là ngu ngốc, trước đó Thiên Yêu Học Phủ và Giao Tộc cứu viện chúng ta chậm trễ là vì mục đích gì, trong lòng các ngươi hiểu rất rõ, bổn tộc trưởng còn có thể đặt niềm tin vào Thiên Yêu Học Phủ sao?”
Hồ Khinh Vũ đưa lên một ngón tay, chưa đợi bọn hắn kịp phản ứng, nàng vươn lên ngón tay thứ hai, lạnh nhạt cười nói:
“Thứ hai, Yêu Đan Bát Giai có thể trợ giúp Hồ Tộc đột phá Bát Giai không phải là chuyện giả, thậm chí có thể giúp Hồ tộc trở thành Bát Vĩ Yêu Hồ để sánh ngang với tổ tiên cũng là sự thật!”
“Vậy tại sao ngươi còn khước từ nó?” Ngưu Ngũ Bá rốt cuộc không nhịn được phải lên tiếng.
“Khanh khách, câu trả lời rất đơn giản…”
Hồ Khinh Vũ cười lên quyến rũ, sau đó bất chợt vươn người đứng dậy, trong ánh mắt muốn rớt ra ngoài và từng cái miệng há hốc, một cổ uy áp kinh thiên động địa từ thân thể quyến rũ của nàng phá không mà ra…
ẦM ẦM ẦM ẦM…
Trong khoảnh khắc đó, đất trời biến sắc, không gian bốn phía xung quanh vỡ thành từng mảnh, một đám yêu thú sắc mặt hãi hùng, xém chút phun máu.
Chưa dừng lại ở đó, trong sự ngỡ ngàng của vô số tộc nhân Hồ Tộc, phía sau lưng Hồ Khinh Vũ, nơi có Sáu cái đuôi mềm mại bất chợt lập lòe ánh sáng chói mắt…
Khi ánh sáng tản đi, chín cái đuôi cao quý ngạo nghễ vươn cao, huy vũ bên cạnh thân thể tuyệt trần, giữa cái trán Hồ Khinh Vũ xuất hiện một ấn ký Thiên Hồ tinh xảo, đem khí chất cao quý của nàng phóng đại gấp vô số lần…
XOẠT XOẠT XOẠT…
Toàn bộ Hồ Tộc từ trên xuống dưới chỉ cảm thấy một luồng uy áp đến từ tận cùng nơi huyết mạch, khiến các nàng sinh ra cảm giác thuần phục tuyệt đối, không tự chủ quỳ rạp xuống đất, từng đôi mắt đẹp tràn ngập sùng bái và mê mang khó hiểu.
Hồ Khinh Vũ lúc này như một nữ hoàng, ánh mắt sắt bén đảo mắt qua Ngưu Ngũ Bá đám người, môi thơm khai mở, âm thanh ngạo nghễ vang vọng bốn phương:
“Bổn tộc trưởng cần gì đột phá Bát Giai khi chính ta đã là một Bát giai cường giả?”
“Bổn tộc trưởng cần gì sánh ngang với Tổ Tiên khi ta thậm chí đã siêu việt Tổ Tiên?”
“Yêu Đan của các ngươi, thật có giá như vậy sao?”
“Ực…” Tiếng nuốt nước bọt khô khốc trong cổ họng.
Sau đó là tĩnh…
Tĩnh lặng đến cực hạn…
Không một ai đáp lại lời nói của Hồ Khinh Vũ, bởi vì bọn hắn đang không bình tĩnh, thậm chí mất đi khả năng phản ứng trong thoáng chốc...
Chỉ còn lại chúng nữ Hậu Cung sắc mặt thản nhiên, hứng thú uống rượu xem màn kịch hay đang diễn ra trước mắt…
…
Chúc ae đọc truyện vui vẻ, ăn uống ngon miệng :D
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.