Chương 205: Dị biến
Akay Hau
11/04/2020
Nhẫn trữ vật của một Hợp Thể Trung Kỳ, lại là trưởng lão của Bách Linh Học Phủ, đương nhiên đồ vật phong phú…
Lạc Nam ánh mắt đảo qua một vòng, khóe miệng co giật mấy cái, tên này vậy mà có cả dâm thư…
Ngoài ra ngay cả công pháp Băng Kiếm Bình Thiên Quyết cũng có, đây là một môn Linh Cấp Trung Phẩm công pháp…không thể xem thường…
Bất quá Lạc Nam chẳng thèm quan tâm, vài kiện Thiên Cấp pháp bảo hắn cũng chả cần…
“Ồ…”
Một vật rơi vào mắt Lạc Nam, khiến hắn lập tức thốt lên…
Một tấm da cổ xưa nồng đậm khí tức quanh minh, lập lòe chớp tắt trong nhẫn trữ vật…
Chính là lớp da của Quang Minh Tượng…một mảnh tàn đồ của Quang Minh Thánh Địa…
Tính đến nay, Lạc Nam chỉ thu được hai tấm, đây là tấm thứ ba…
Lập tức chọn nó…
Bàn tay vừa lật, cầm tàn đồ trong tay…tiếp tục quan sát…
Mà Băng Kiếm Lão Nhân thấy tên này vậy mà chọn tấm bản đồ không hoàn chỉnh, ánh mắt lóe lên, cũng không nói không rằng…suy nghĩ trong lòng không bộc lộ ra ngoài…
Tinh Linh Nữ Vương thản nhiên đứng đó, âm thầm quan sát Băng Kiếm Lão Nhân, đề phòng tên này động tay động chân…
Lạc Nam quan sát lựa chọn hồi lâu, cuối cùng thất vọng thở dài…
Đám người khóe miệng giật giật trước thái độ của hắn…ngươi nha, được chọn đồ của Hợp Thể Kỳ còn biểu lộ như vậy? muốn chúng ta tức chết sao?
Dù Lam Cực và Lam Hoành cũng ghen ghét đến phát điên, dù là bọn hắn thân phận không thấp cũng thèm nhỏ dãi đấy…
Cuối cùng, Lạc Nam chỉ đành vơ vét toàn bộ Linh Thạch trước ánh mắt phún hỏa của Băng Kiếm Lão Nhân…
Số lượng đạt 80 vạn, đủ để hắn sử dụng gia tốc trận 80 ngày thời gian thực…
“Có thể chọn hai vật, ta chọn tấm tàn đồ rách này cùng Linh Thạch…” Lạc Nam thản nhiên cười nói, đem da của Quang Minh Tượng cùng 80 vạn Linh Thạch thu hồi…
“Được rồi…chuyện lần này xem như xong…lão phu cáo từ…” Băng Kiếm Lão Nhân mặc dù ngoài mặt tỏ vẻ tức giận, nhưng cũng âm thầm thở ra một hơi…
Chỉ cần người này không chọn công pháp của hắn xem như may trong rủi…
Trừng mắt nhìn Lam Cực cùng Lam Hoành giận dữ, đột ngột xé rách một lỗ hổng không gian lớn…
Lam Cực đám người như được đại xá, vội vàng tiến vào bên trong…ngay cả Ám Lệ cùng Ám Nhiên cũng không ngoại lệ…
Trong thoáng chốc, mặt biển chỉ còn ba người Lạc Nam và mẫu tử Á Nhi…
“Đa tạ Tinh Linh Nữ Vương cứu giúp!” Hắn vặn người đứng dậy chắp tay, mặc dù toàn thân mềm yếu, nhưng vẫn đủ sức nói chuyện…
“Đa tạ…” Cơ Nhã cùng Tiêu Thanh Tuyền cũng kính nể hành lễ, nữ nhân bá khí như vị nữ vương này chính là mục tiêu phấn đấu của các nàng…
Tinh Linh Nữ Vương nhìn qua nhất nam nhị nữ…trong ánh mắt chất chứa một tia khen ngợi…
Thiên phú của bọn hắn nàng đã chứng kiến, nhất là thanh niên tên Lạc Nam này, dùng tu vi Nguyên Anh Viên Mãn đối chiến Luyện Hư, có thể dung từ yêu nghiệt để hình dung cũng không quá đáng...
Hắn đối xử tốt với Á Nhi, nàng cũng quan sát từ lâu, đối với thanh niên này có một tia hảo cảm…
Dù ở bất kỳ đâu, thiên tài luôn được ưu ái…
“Lạc Nam ca ca thật lợi hại, mạnh hơn đám thiên tài trên Bách Linh Bảng tự cao tự đại kia nhiều…” Á Nhi hai mắt rực rỡ, tiểu nha đầu đã sớm bị phong thái của hắn mê hoặc…
“May mắn mà thôi…nếu không có nữ vương cứu giúp, ta dữ nhiều lành ít rồi…” Lạc Nam cười khổ, sở trường của Ám Lệ là ám sát, mà hắn vừa may sở hữu Bạch Nguyệt Đoạt Hồn Nhãn có thể khắc chế…
Nếu đổi lại một Luyện Hư Khác, chưa chắc đã có kết quả như vậy…
Tinh Linh Nữ Vương thấy tên này vừa có tài vừa khiêm tốn, cuối cùng cũng cất tiếng nói:
“Tinh Linh Đảo có Nhân Sâm Triệu Năm, bao giờ ngươi rảnh có thể đến lấy…”
Âm thanh như tiên âm lượn lờ, như nước suối đầu nguồn khiến người mê say…
Lạc Nam và Tiêu Thanh Tuyền mừng rỡ như điên, nắm chặt tay nhau đồng thanh nói:
“Lập tức đến lấy cũng được!”
Trong cơ thể Tiêu Thanh Tuyền, nữ nhân sư phụ cũng thoáng kích động một phen…cảm động đương nhiên không thiếu…
“Còn gần hai tháng là đến sinh nhật mẫu thân, Lạc Nam ca ca và các tỷ tỷ có thể tham dự thật là tốt quá…” Á Nhi nhẩy cẩng lên vì vui sướng…
“Nhất định rồi…” Lạc Nam và hai nữ mỉm cười, về tình về lý hắn đều phải có mặt để cảm tạ…
Huống hồ đối với Tinh Linh Nữ Vương, trái tim Lạc Nam xuất hiện cảm giác rung động…
Nữ nhân mị lực mạnh mẽ như nàng, chỉ cần là nam nhân hầu hết đều không thể kháng cự…hắn cũng không ngoại lệ…
Chỉ là biết với thân phận hiện nay của mình, đó chỉ là chuyện xa vời…nên giấu tình cảm ấy vào tận đáy lòng…
Bất quá Tinh Linh Nữ Vương là nhân vật nào? Chút ý niệm khác thường của hắn sao có thể qua khỏi mắt nàng? Chẳng qua bản thân nàng không thèm để ý mà thôi…
Nam nhân có ý đồ với nàng, toàn bộ Tinh Cầu này đếm không xuể, đã sớm quen rồi…
Thậm chí nàng còn âm thầm tán thưởng Lạc Nam còn trẻ tuổi đã biết khắc chế cảm xúc như vậy là hết sức khó được…
Không ít tên là chủ một thế lực, vừa gặp nàng đã đánh mất tâm tính, chỉ đổi lấy sự xem nhẹ mà thôi…
Điển hình là tên cung chủ của Hải Cung, Tinh Linh Nữ Vương hoàn toàn không nhìn người lụy tình như vậy vào mắt…
Đối với nữ nhân kiêu ngạo, ngươi càng lụy nàng chỉ khiến giá trị của ngươi trong mắt nàng càng thấp…
“Được rồi…ta mang ngươi cùng…” Tinh Linh Nữ Vương đang muốn xé rách không gian, ánh mắt chợt co lại…
Á Nhi cũng giật mình nhìn xuống đáy biển…
Không gian dưới biển nứt ra một lổ hổng cự đại, từ bên trong lao ra bóng đen khổng lồ dài hàng trăm trượng…nhanh chóng che phủ một vùng biển cả…
Dị biến nảy sinh...
ÒM…
Do đứng trên mặt biển...Lạc Nam và nhị nữ chưa kịp định thần, chỉ cảm thấy trời đất tối sầm, bị thứ khủng bố kia một hơi nuốt gọn vào miệng, cùng vô số đàn cá lớn nhỏ xung quanh…
Hiển nhiên bóng đen kia không phân biệt được đâu là con mồi, đâu là kẻ bị xui xẻo, một hơi nuốt sạch...
“Mẫu thân…mau cứu ca ca…” Á Nhi sợ hãi đến gương mặt trắng bệch, thứ khủng bố quá mức to lớn, vượt qua tưởng tượng của nàng…
“Hắn sẽ không gặp nguy hiểm…” Tinh Linh Nữ Vương ánh mắt lóe lên một tia phức tạp, nhàn nhạt mở miệng…
“Nhưng mà thứ đó khủng bố như vậy…” Á Nhi lắc đầu như trống bỏi…
“Nghe lời ta…hắn sẽ không gặp nguy hiểm, trái lại còn là một hồi cơ duyên…chỉ là nắm bắt được hay không, phải xem chính hắn…” Tinh Linh Nữ Vương nhẹ giọng lẩm bẩm…
“Đó là thứ gì nha mẫu thân? Làm sao lại có con Cá Voi lớn như vậy?” Á Nhi tin tưởng mẫu thân mình, nhìn thân thể khủng bố kia một lần nữa lao đi, chỉ cảm thấy mọi thứ không quá chân thật...
Thứ nuốt chửng Lạc Nam và nhị nữ là một con cá voi toàn thân màu xanh đậm, ẩn dưới làn nước như một bóng đen khủng bố... kích cỡ thậm chí sánh bằng Nhật Đảo, mỗi cái chuyển mình của nó, đều khiến biển cả thét gào, hình thành sóng thần khủng bố...
“Một Thất Cấp Yêu Thú, thuộc Côn Tộc tại U Nguyên Đại Lục...ngàn năm trước trong một lần tu luyện gặp phải sự cố dẫn đến linh trí phát sinh vấn đề, trở nên khờ khạo như một đứa trẻ, lang thang khắp nơi trong biển rộng...từ U Nguyên đến tận Hải Châu...” Tinh Linh Nữ Vương thở dài nói, giọng nói ẩn chứa một tia thương hại...
Chuyện này chỉ có những người thân phận cao và quan hệ rộng mới biết được...thậm chí cường giả Côn Tộc từng mấy lần đến Hải Châu tìm về đồng tộc, nhưng đều bạt vô âm tính...
Dù sao thì biển cả quá mức mênh mông, Thất giai yêu thú mặc dù khủng bố nhưng vẫn như mò kim đáy biển mà thôi...
Huống hồ tên này di chuyển liên tục, muốn tìm được phải xem vận khí rồi...
Không nghĩ tới lần này lại đột nhiên xé rách không gian xuất hiện, còn đem Lạc Nam cùng nhị nữ nuốt mất...
“Hắn thật đáng thương nha...!” Á Nhi hai mắt rơm rớm...Tinh Linh vốn là chủng tộc yêu tự nhiên, thấy con Cá Voi này bi thảm như vậy cảm thấy thương hại vô cùng...
“Nếu Lạc Nam có thể cứu được tên này, hắn sẽ trở thành đại ân nhân của Côn Tộc tại U Nguyên Đại Lục...khi đó...” Tinh Linh Nữ Vương trầm tư cảm thán một tiếng, bàn tay tinh xảo xé rách không gian...
“Lạc Nam ca ca, Á Nhi ở nhà chờ ngươi...” Trước khi rời khỏi, Tiểu nha đầu không quên há miệng gào to xuống mặt biển...
Tinh Linh Nữ Vương lột xuống mủ vải trùm đầu của Á Nhi, để lộ đôi tai nhọn đặc trưng của Tinh Linh, nhẹ đảo tay, bùn đất trên mặt Á Nhi hoàn toàn biến mất...
Để lộ làn da trắng như tuyết đông, diện mạo xinh xắn như thiên thần nhỏ, gò má ửng hồng cùng đôi mắt ngây thơ lúng liếng nước...phấn điêu ngọc trác...
Tiểu nha đầu còn nhỏ, đã có dung nhan hại nước hại dân...
Tinh Linh Nữ Vương một tay xách nàng như con mèo nhỏ...hai mẹ con bước chân vào hư không...
Chính thức khép lại...
...
Mật thất tại Thánh Linh Học Phủ...
Võ Tam Nương ngồi xếp bằng trên không trung, hư ảnh con voi ẩn hiện sau lưng nàng, khí thế trầm ổn như núi cao, thu liễm đến cực hạn...
Ánh mắt xinh đẹp nhướn lên... như có thể xuyên thấu tầng tầng không gian, bắt gặp Lạc Nam vậy mà lọt vào miệng rộng của con cá voi kia, đôi môi đỏ mọng mỉm cười vui vẻ...
“Tiểu tử thúi này...mặc kệ ngươi vậy...”
...
Lạc Nam chỉ cảm thấy mất đi ánh sáng, xung quanh một màu tối đen như mực, hai cổ thân thể mềm mại đang ôm chặt lấy hắn...trong lòng ngực là một tiểu gia hỏa đang cuộn tròn...
Ở nơi kỳ quái này, bọn họ như bị một lực lượng mạnh mẽ kìm hãm...
Bốn thân ảnh ôm chặt lấy nhau, đang bị một vòng lốc xoáy mạnh mẽ hút vào thứ gì đó...trời đất quay cuồng, dù Luyện Hư Kỳ như Cơ Nhã cũng không thể vận chuyển Linh Lực...
Ý niệm vừa động, cả bốn cùng lúc tiến vào Linh Giới Châu...
Mà Linh Giới Châu trở thành đối tượng bị thay thế, trôi theo dòng xoáy khủng bố, cùng vô số cá tôm lẫn lộn...
Bên trong Linh Giới Châu...
Phụt...
Bốn người cùng lúc phun ra một ngụm nước...
“Phu quân, Tiểu Sư, Nhã tỷ, Thanh Tuyền...chuyện gì xảy ra?”
Thủy Nương Khanh đang luyện Thương Pháp, thấy dáng vẻ mấy người chật vật như vậy, hớt ha hớt hải chạy đến hỏi thăm...
Lạc Nam lắc đầu cười khổ, hoàn toàn không biết trời trăng mây nước gì...
“Chúng ta bị thứ gì đó nuốt vào trong bụng...” Cơ Nhã dùng Linh Lực xua tan nước trên người, môi đỏ khai mở...
Tiêu Thanh Tuyền nhợt nhạt gật đầu, Dị Hỏa nhanh chóng hong khô cơ thể...
“Bị nuốt vào bụng?” Thủy Nương Khanh một mặt mộng bức, Cơ Nhã là Luyện Hư Trung Kỳ a...thực lực so với nàng còn mạnh hơn, vậy mà để thứ gì đó nuốt vào?
Ngay cả Lạc Nam cũng giật mình, nhìn sang nàng với ánh mắt tò mò...
“Có thể trời không biết quỷ không hay tập kích chúng ta mà thiếp không thể phản ứng, chỉ có thể là Thất Giai yêu thú trở lên, thực lực khủng bố...” Cơ Nhã hất lên tóc mai, từ tốn phân tích...
Ngoài tình huống đó ra, nàng thật sự không nghĩ ra còn thứ gì khác...
“Đúng là Thất giai yêu thú, Tiểu Sư có thể cảm nhận được thực lực mạnh mẽ của nó...” Tiểu Sư lắc lư thân thể làm khô bộ lông, mở lấy miệng nhỏ xác nhận...
Đám người bừng tĩnh...quả thật chỉ có Thất giai, tương đương với Hợp Thể Kỳ mới đủ khiến Cơ Nhã lâm vào bị động như vậy...
“Sao Tinh Linh Nữ Vương không cứu chúng ta?” Tiêu Thanh Tuyền thắc mắc...
Lạc Nam trầm ngâm suy nghĩ, cuối cùng nói:
“Ta không cảm nhận được sát khí từ yêu thú này, chắc hẳn chúng ta sẽ không gặp nguy hiểm quá lớn...chỉ là làm sao có thể thoát ra khỏi cơ thể nó, là một vấn đề...”
Bên trong cơ thể Thất giai yêu thú, không gian cứng cáp đến cực điểm, dù là Cơ Nhã cũng không dám mạo muội xé rách, nếu để bị nó phát hiện...không biết xảy ra hậu quả gì...
Thủy Nương Khanh cũng hết chỗ nói, chuyện ly kỳ như vậy mà nam nhân nhà mình cũng trải qua cho được, khiến nàng vừa buồn cười vừa lo lắng...
“Chỉ còn cách theo đường bài tiết của nó ra ngoài...” Tiêu Thanh Tuyền mở miệng...
Sư phụ nàng đề nghị như vậy...
“Bài tiết?” Cơ Nhã và Thủy Nương Khanh tóc gáy dựng đứng, các nàng không dám tưởng tượng...
“Yên tâm...để lão công các nàng lo chuyện này...” Lạc Nam cười nói, hắn sao có thể để các nàng làm chuyện như vậy?
“Chàng trước hết trị thương, mọi chuyện rồi sẽ có cách giải quyết...” Cơ Nhã suy nghĩ nói nói...
Lạc Nam gật đầu, lúc này lấy ra Gia Tốc Trận đặt trên mặt đất, trước ánh mắt xấu hổ của mấy nữ, cười hề hề lôi Thủy Nương Khanh tiến vào...
Trận pháp gia tốc...
Rất nhanh, bên trong truyền ra âm thanh rên rỉ của nữ nhân cùng tiếng thở dốc hữu lực mạnh mẽ của nam nhân...
Nhất thú hai người nhìn nhau, gương mặt cả ba cùng ửng đỏ...
“Nhanh như vậy?”
Nữa ngày trôi qua, bắt gặp Lạc Nam khỏe mạnh như trâu bước ra, chúng nữ kinh ngạc hỏi...
Theo sau hắn, Thủy Nương Khanh làn da còn ửng đỏ, khóe môi treo lấy nụ cười thỏa mãn...dung nhan rực rở xinh đẹp như hoa tươi được tưới nước...
“Long Tiên Thánh Điển rất thần kỳ, các nàng không cần kinh ngạc...ta và Khanh Nhi đã song tu liên tục 5 ngày...” Lạc Nam đắc chí khoe khoang...
Nếu không phải Cơ Nhã cùng Tuyền Nhi còn là xử nữ, hắn đã lôi các nàng vào chung vui rồi...
Lần đầu tiên của hai nữ, không thể dùng vào mục đích trị thương đấy...
“Chàng dự định thế nào?” Tiêu Thanh Tuyền mở miệng...
“Các nàng cứ ở bên trong...ta ra ngoài thám thính tình hình...” Lạc Nam phân phó nói...
“Không được, quá mạo hiểm...chúng ta đi cùng...” Tam nữ và Tiểu Sư cùng lúc lên tiếng phủ quyết...
“Đang ở trong bụng Thất giai a, tu vi các nàng cao hơn ta, rất dễ bị nó cảm ứng được...huống hồ thăm dò tình hình thì ta là thích hợp nhất, chỉ cần không ổn có thể trốn vào lập tức...” Lạc Nam nói ra...
“Chuyện này...” Tam nữ liếc nhau chau mày, hắn nói quả thật có lý...
Bọn họ không biết gia hỏa to con này đã trở nên khù khờ như một đứa trẻ, theo bản năng cho rằng đang trong cơ thể của một tên hung thần...
“Tiểu Sư sẽ đi theo chủ nhân...” Tiểu Sư quả quyết lên tiếng, thân thể nhỏ nhắn nhảy tọt vào lòng hắn...
Lạc Nam sủng ái xoa xoa đầu nàng, trước ánh mắt của chúng nữ, thân ảnh biến mất...
...
Bịch...
Lạc Nam ôm lấy Tiểu Sư, chỉ cảm thấy mình vừa rơi xuống một nơi mềm mại...
Linh Giới Châu trở về trên người...
Nơi này tối đen như mực, Tỵ Thủy Châu xuất hiện trên tay, chất lỏng xung quanh chủ động cách xa một vòng...
Bạch Nguyệt Đoạt Hồn Nhãn đảo quanh, hắn phát hiện mình đang ở dạ dày của gia hỏa khổng lồ này...
“Quả nhiên là Thất Cấp, cơ thể thanh lọc đến cực hạn... dù ở dạ dày vẫn không có mùi hôi thối...” Âm thầm cảm thán một tiếng, Lạc Nam phát hiện nơi này có thể điều động linh lực...
Hiện tại có hai lựa chọn, thứ nhất là phá nát thân thể Thất giai tiến ra...thứ hai là đi theo đường bài tiết của nó...
Bất quá người ta là Thất giai, mình vừa động thủ sẽ lập tức bị nghiền nát như con kiến nhỏ...không thể bất cẩn được...
Nghĩ tới nghĩ lui, Lạc Nam quyết định trước hết thăm dò rồi tính...
Dần dần lần mò bước đi...
Âm thanh tiêu hóa không ngừng vang lên bên tai...Cũng may có Tỵ Thủy Châu mà không dính vào người hắn...
Lạc Nam đi một đoạn đường, cảm thấy cửa dạ dày khủng bố của yêu thú này đang mở ra...
Hắn lập tức tiến vào bên trong...
Đột nhiên nhìn thấy...
Lạc Nam ánh mắt đảo qua một vòng, khóe miệng co giật mấy cái, tên này vậy mà có cả dâm thư…
Ngoài ra ngay cả công pháp Băng Kiếm Bình Thiên Quyết cũng có, đây là một môn Linh Cấp Trung Phẩm công pháp…không thể xem thường…
Bất quá Lạc Nam chẳng thèm quan tâm, vài kiện Thiên Cấp pháp bảo hắn cũng chả cần…
“Ồ…”
Một vật rơi vào mắt Lạc Nam, khiến hắn lập tức thốt lên…
Một tấm da cổ xưa nồng đậm khí tức quanh minh, lập lòe chớp tắt trong nhẫn trữ vật…
Chính là lớp da của Quang Minh Tượng…một mảnh tàn đồ của Quang Minh Thánh Địa…
Tính đến nay, Lạc Nam chỉ thu được hai tấm, đây là tấm thứ ba…
Lập tức chọn nó…
Bàn tay vừa lật, cầm tàn đồ trong tay…tiếp tục quan sát…
Mà Băng Kiếm Lão Nhân thấy tên này vậy mà chọn tấm bản đồ không hoàn chỉnh, ánh mắt lóe lên, cũng không nói không rằng…suy nghĩ trong lòng không bộc lộ ra ngoài…
Tinh Linh Nữ Vương thản nhiên đứng đó, âm thầm quan sát Băng Kiếm Lão Nhân, đề phòng tên này động tay động chân…
Lạc Nam quan sát lựa chọn hồi lâu, cuối cùng thất vọng thở dài…
Đám người khóe miệng giật giật trước thái độ của hắn…ngươi nha, được chọn đồ của Hợp Thể Kỳ còn biểu lộ như vậy? muốn chúng ta tức chết sao?
Dù Lam Cực và Lam Hoành cũng ghen ghét đến phát điên, dù là bọn hắn thân phận không thấp cũng thèm nhỏ dãi đấy…
Cuối cùng, Lạc Nam chỉ đành vơ vét toàn bộ Linh Thạch trước ánh mắt phún hỏa của Băng Kiếm Lão Nhân…
Số lượng đạt 80 vạn, đủ để hắn sử dụng gia tốc trận 80 ngày thời gian thực…
“Có thể chọn hai vật, ta chọn tấm tàn đồ rách này cùng Linh Thạch…” Lạc Nam thản nhiên cười nói, đem da của Quang Minh Tượng cùng 80 vạn Linh Thạch thu hồi…
“Được rồi…chuyện lần này xem như xong…lão phu cáo từ…” Băng Kiếm Lão Nhân mặc dù ngoài mặt tỏ vẻ tức giận, nhưng cũng âm thầm thở ra một hơi…
Chỉ cần người này không chọn công pháp của hắn xem như may trong rủi…
Trừng mắt nhìn Lam Cực cùng Lam Hoành giận dữ, đột ngột xé rách một lỗ hổng không gian lớn…
Lam Cực đám người như được đại xá, vội vàng tiến vào bên trong…ngay cả Ám Lệ cùng Ám Nhiên cũng không ngoại lệ…
Trong thoáng chốc, mặt biển chỉ còn ba người Lạc Nam và mẫu tử Á Nhi…
“Đa tạ Tinh Linh Nữ Vương cứu giúp!” Hắn vặn người đứng dậy chắp tay, mặc dù toàn thân mềm yếu, nhưng vẫn đủ sức nói chuyện…
“Đa tạ…” Cơ Nhã cùng Tiêu Thanh Tuyền cũng kính nể hành lễ, nữ nhân bá khí như vị nữ vương này chính là mục tiêu phấn đấu của các nàng…
Tinh Linh Nữ Vương nhìn qua nhất nam nhị nữ…trong ánh mắt chất chứa một tia khen ngợi…
Thiên phú của bọn hắn nàng đã chứng kiến, nhất là thanh niên tên Lạc Nam này, dùng tu vi Nguyên Anh Viên Mãn đối chiến Luyện Hư, có thể dung từ yêu nghiệt để hình dung cũng không quá đáng...
Hắn đối xử tốt với Á Nhi, nàng cũng quan sát từ lâu, đối với thanh niên này có một tia hảo cảm…
Dù ở bất kỳ đâu, thiên tài luôn được ưu ái…
“Lạc Nam ca ca thật lợi hại, mạnh hơn đám thiên tài trên Bách Linh Bảng tự cao tự đại kia nhiều…” Á Nhi hai mắt rực rỡ, tiểu nha đầu đã sớm bị phong thái của hắn mê hoặc…
“May mắn mà thôi…nếu không có nữ vương cứu giúp, ta dữ nhiều lành ít rồi…” Lạc Nam cười khổ, sở trường của Ám Lệ là ám sát, mà hắn vừa may sở hữu Bạch Nguyệt Đoạt Hồn Nhãn có thể khắc chế…
Nếu đổi lại một Luyện Hư Khác, chưa chắc đã có kết quả như vậy…
Tinh Linh Nữ Vương thấy tên này vừa có tài vừa khiêm tốn, cuối cùng cũng cất tiếng nói:
“Tinh Linh Đảo có Nhân Sâm Triệu Năm, bao giờ ngươi rảnh có thể đến lấy…”
Âm thanh như tiên âm lượn lờ, như nước suối đầu nguồn khiến người mê say…
Lạc Nam và Tiêu Thanh Tuyền mừng rỡ như điên, nắm chặt tay nhau đồng thanh nói:
“Lập tức đến lấy cũng được!”
Trong cơ thể Tiêu Thanh Tuyền, nữ nhân sư phụ cũng thoáng kích động một phen…cảm động đương nhiên không thiếu…
“Còn gần hai tháng là đến sinh nhật mẫu thân, Lạc Nam ca ca và các tỷ tỷ có thể tham dự thật là tốt quá…” Á Nhi nhẩy cẩng lên vì vui sướng…
“Nhất định rồi…” Lạc Nam và hai nữ mỉm cười, về tình về lý hắn đều phải có mặt để cảm tạ…
Huống hồ đối với Tinh Linh Nữ Vương, trái tim Lạc Nam xuất hiện cảm giác rung động…
Nữ nhân mị lực mạnh mẽ như nàng, chỉ cần là nam nhân hầu hết đều không thể kháng cự…hắn cũng không ngoại lệ…
Chỉ là biết với thân phận hiện nay của mình, đó chỉ là chuyện xa vời…nên giấu tình cảm ấy vào tận đáy lòng…
Bất quá Tinh Linh Nữ Vương là nhân vật nào? Chút ý niệm khác thường của hắn sao có thể qua khỏi mắt nàng? Chẳng qua bản thân nàng không thèm để ý mà thôi…
Nam nhân có ý đồ với nàng, toàn bộ Tinh Cầu này đếm không xuể, đã sớm quen rồi…
Thậm chí nàng còn âm thầm tán thưởng Lạc Nam còn trẻ tuổi đã biết khắc chế cảm xúc như vậy là hết sức khó được…
Không ít tên là chủ một thế lực, vừa gặp nàng đã đánh mất tâm tính, chỉ đổi lấy sự xem nhẹ mà thôi…
Điển hình là tên cung chủ của Hải Cung, Tinh Linh Nữ Vương hoàn toàn không nhìn người lụy tình như vậy vào mắt…
Đối với nữ nhân kiêu ngạo, ngươi càng lụy nàng chỉ khiến giá trị của ngươi trong mắt nàng càng thấp…
“Được rồi…ta mang ngươi cùng…” Tinh Linh Nữ Vương đang muốn xé rách không gian, ánh mắt chợt co lại…
Á Nhi cũng giật mình nhìn xuống đáy biển…
Không gian dưới biển nứt ra một lổ hổng cự đại, từ bên trong lao ra bóng đen khổng lồ dài hàng trăm trượng…nhanh chóng che phủ một vùng biển cả…
Dị biến nảy sinh...
ÒM…
Do đứng trên mặt biển...Lạc Nam và nhị nữ chưa kịp định thần, chỉ cảm thấy trời đất tối sầm, bị thứ khủng bố kia một hơi nuốt gọn vào miệng, cùng vô số đàn cá lớn nhỏ xung quanh…
Hiển nhiên bóng đen kia không phân biệt được đâu là con mồi, đâu là kẻ bị xui xẻo, một hơi nuốt sạch...
“Mẫu thân…mau cứu ca ca…” Á Nhi sợ hãi đến gương mặt trắng bệch, thứ khủng bố quá mức to lớn, vượt qua tưởng tượng của nàng…
“Hắn sẽ không gặp nguy hiểm…” Tinh Linh Nữ Vương ánh mắt lóe lên một tia phức tạp, nhàn nhạt mở miệng…
“Nhưng mà thứ đó khủng bố như vậy…” Á Nhi lắc đầu như trống bỏi…
“Nghe lời ta…hắn sẽ không gặp nguy hiểm, trái lại còn là một hồi cơ duyên…chỉ là nắm bắt được hay không, phải xem chính hắn…” Tinh Linh Nữ Vương nhẹ giọng lẩm bẩm…
“Đó là thứ gì nha mẫu thân? Làm sao lại có con Cá Voi lớn như vậy?” Á Nhi tin tưởng mẫu thân mình, nhìn thân thể khủng bố kia một lần nữa lao đi, chỉ cảm thấy mọi thứ không quá chân thật...
Thứ nuốt chửng Lạc Nam và nhị nữ là một con cá voi toàn thân màu xanh đậm, ẩn dưới làn nước như một bóng đen khủng bố... kích cỡ thậm chí sánh bằng Nhật Đảo, mỗi cái chuyển mình của nó, đều khiến biển cả thét gào, hình thành sóng thần khủng bố...
“Một Thất Cấp Yêu Thú, thuộc Côn Tộc tại U Nguyên Đại Lục...ngàn năm trước trong một lần tu luyện gặp phải sự cố dẫn đến linh trí phát sinh vấn đề, trở nên khờ khạo như một đứa trẻ, lang thang khắp nơi trong biển rộng...từ U Nguyên đến tận Hải Châu...” Tinh Linh Nữ Vương thở dài nói, giọng nói ẩn chứa một tia thương hại...
Chuyện này chỉ có những người thân phận cao và quan hệ rộng mới biết được...thậm chí cường giả Côn Tộc từng mấy lần đến Hải Châu tìm về đồng tộc, nhưng đều bạt vô âm tính...
Dù sao thì biển cả quá mức mênh mông, Thất giai yêu thú mặc dù khủng bố nhưng vẫn như mò kim đáy biển mà thôi...
Huống hồ tên này di chuyển liên tục, muốn tìm được phải xem vận khí rồi...
Không nghĩ tới lần này lại đột nhiên xé rách không gian xuất hiện, còn đem Lạc Nam cùng nhị nữ nuốt mất...
“Hắn thật đáng thương nha...!” Á Nhi hai mắt rơm rớm...Tinh Linh vốn là chủng tộc yêu tự nhiên, thấy con Cá Voi này bi thảm như vậy cảm thấy thương hại vô cùng...
“Nếu Lạc Nam có thể cứu được tên này, hắn sẽ trở thành đại ân nhân của Côn Tộc tại U Nguyên Đại Lục...khi đó...” Tinh Linh Nữ Vương trầm tư cảm thán một tiếng, bàn tay tinh xảo xé rách không gian...
“Lạc Nam ca ca, Á Nhi ở nhà chờ ngươi...” Trước khi rời khỏi, Tiểu nha đầu không quên há miệng gào to xuống mặt biển...
Tinh Linh Nữ Vương lột xuống mủ vải trùm đầu của Á Nhi, để lộ đôi tai nhọn đặc trưng của Tinh Linh, nhẹ đảo tay, bùn đất trên mặt Á Nhi hoàn toàn biến mất...
Để lộ làn da trắng như tuyết đông, diện mạo xinh xắn như thiên thần nhỏ, gò má ửng hồng cùng đôi mắt ngây thơ lúng liếng nước...phấn điêu ngọc trác...
Tiểu nha đầu còn nhỏ, đã có dung nhan hại nước hại dân...
Tinh Linh Nữ Vương một tay xách nàng như con mèo nhỏ...hai mẹ con bước chân vào hư không...
Chính thức khép lại...
...
Mật thất tại Thánh Linh Học Phủ...
Võ Tam Nương ngồi xếp bằng trên không trung, hư ảnh con voi ẩn hiện sau lưng nàng, khí thế trầm ổn như núi cao, thu liễm đến cực hạn...
Ánh mắt xinh đẹp nhướn lên... như có thể xuyên thấu tầng tầng không gian, bắt gặp Lạc Nam vậy mà lọt vào miệng rộng của con cá voi kia, đôi môi đỏ mọng mỉm cười vui vẻ...
“Tiểu tử thúi này...mặc kệ ngươi vậy...”
...
Lạc Nam chỉ cảm thấy mất đi ánh sáng, xung quanh một màu tối đen như mực, hai cổ thân thể mềm mại đang ôm chặt lấy hắn...trong lòng ngực là một tiểu gia hỏa đang cuộn tròn...
Ở nơi kỳ quái này, bọn họ như bị một lực lượng mạnh mẽ kìm hãm...
Bốn thân ảnh ôm chặt lấy nhau, đang bị một vòng lốc xoáy mạnh mẽ hút vào thứ gì đó...trời đất quay cuồng, dù Luyện Hư Kỳ như Cơ Nhã cũng không thể vận chuyển Linh Lực...
Ý niệm vừa động, cả bốn cùng lúc tiến vào Linh Giới Châu...
Mà Linh Giới Châu trở thành đối tượng bị thay thế, trôi theo dòng xoáy khủng bố, cùng vô số cá tôm lẫn lộn...
Bên trong Linh Giới Châu...
Phụt...
Bốn người cùng lúc phun ra một ngụm nước...
“Phu quân, Tiểu Sư, Nhã tỷ, Thanh Tuyền...chuyện gì xảy ra?”
Thủy Nương Khanh đang luyện Thương Pháp, thấy dáng vẻ mấy người chật vật như vậy, hớt ha hớt hải chạy đến hỏi thăm...
Lạc Nam lắc đầu cười khổ, hoàn toàn không biết trời trăng mây nước gì...
“Chúng ta bị thứ gì đó nuốt vào trong bụng...” Cơ Nhã dùng Linh Lực xua tan nước trên người, môi đỏ khai mở...
Tiêu Thanh Tuyền nhợt nhạt gật đầu, Dị Hỏa nhanh chóng hong khô cơ thể...
“Bị nuốt vào bụng?” Thủy Nương Khanh một mặt mộng bức, Cơ Nhã là Luyện Hư Trung Kỳ a...thực lực so với nàng còn mạnh hơn, vậy mà để thứ gì đó nuốt vào?
Ngay cả Lạc Nam cũng giật mình, nhìn sang nàng với ánh mắt tò mò...
“Có thể trời không biết quỷ không hay tập kích chúng ta mà thiếp không thể phản ứng, chỉ có thể là Thất Giai yêu thú trở lên, thực lực khủng bố...” Cơ Nhã hất lên tóc mai, từ tốn phân tích...
Ngoài tình huống đó ra, nàng thật sự không nghĩ ra còn thứ gì khác...
“Đúng là Thất giai yêu thú, Tiểu Sư có thể cảm nhận được thực lực mạnh mẽ của nó...” Tiểu Sư lắc lư thân thể làm khô bộ lông, mở lấy miệng nhỏ xác nhận...
Đám người bừng tĩnh...quả thật chỉ có Thất giai, tương đương với Hợp Thể Kỳ mới đủ khiến Cơ Nhã lâm vào bị động như vậy...
“Sao Tinh Linh Nữ Vương không cứu chúng ta?” Tiêu Thanh Tuyền thắc mắc...
Lạc Nam trầm ngâm suy nghĩ, cuối cùng nói:
“Ta không cảm nhận được sát khí từ yêu thú này, chắc hẳn chúng ta sẽ không gặp nguy hiểm quá lớn...chỉ là làm sao có thể thoát ra khỏi cơ thể nó, là một vấn đề...”
Bên trong cơ thể Thất giai yêu thú, không gian cứng cáp đến cực điểm, dù là Cơ Nhã cũng không dám mạo muội xé rách, nếu để bị nó phát hiện...không biết xảy ra hậu quả gì...
Thủy Nương Khanh cũng hết chỗ nói, chuyện ly kỳ như vậy mà nam nhân nhà mình cũng trải qua cho được, khiến nàng vừa buồn cười vừa lo lắng...
“Chỉ còn cách theo đường bài tiết của nó ra ngoài...” Tiêu Thanh Tuyền mở miệng...
Sư phụ nàng đề nghị như vậy...
“Bài tiết?” Cơ Nhã và Thủy Nương Khanh tóc gáy dựng đứng, các nàng không dám tưởng tượng...
“Yên tâm...để lão công các nàng lo chuyện này...” Lạc Nam cười nói, hắn sao có thể để các nàng làm chuyện như vậy?
“Chàng trước hết trị thương, mọi chuyện rồi sẽ có cách giải quyết...” Cơ Nhã suy nghĩ nói nói...
Lạc Nam gật đầu, lúc này lấy ra Gia Tốc Trận đặt trên mặt đất, trước ánh mắt xấu hổ của mấy nữ, cười hề hề lôi Thủy Nương Khanh tiến vào...
Trận pháp gia tốc...
Rất nhanh, bên trong truyền ra âm thanh rên rỉ của nữ nhân cùng tiếng thở dốc hữu lực mạnh mẽ của nam nhân...
Nhất thú hai người nhìn nhau, gương mặt cả ba cùng ửng đỏ...
“Nhanh như vậy?”
Nữa ngày trôi qua, bắt gặp Lạc Nam khỏe mạnh như trâu bước ra, chúng nữ kinh ngạc hỏi...
Theo sau hắn, Thủy Nương Khanh làn da còn ửng đỏ, khóe môi treo lấy nụ cười thỏa mãn...dung nhan rực rở xinh đẹp như hoa tươi được tưới nước...
“Long Tiên Thánh Điển rất thần kỳ, các nàng không cần kinh ngạc...ta và Khanh Nhi đã song tu liên tục 5 ngày...” Lạc Nam đắc chí khoe khoang...
Nếu không phải Cơ Nhã cùng Tuyền Nhi còn là xử nữ, hắn đã lôi các nàng vào chung vui rồi...
Lần đầu tiên của hai nữ, không thể dùng vào mục đích trị thương đấy...
“Chàng dự định thế nào?” Tiêu Thanh Tuyền mở miệng...
“Các nàng cứ ở bên trong...ta ra ngoài thám thính tình hình...” Lạc Nam phân phó nói...
“Không được, quá mạo hiểm...chúng ta đi cùng...” Tam nữ và Tiểu Sư cùng lúc lên tiếng phủ quyết...
“Đang ở trong bụng Thất giai a, tu vi các nàng cao hơn ta, rất dễ bị nó cảm ứng được...huống hồ thăm dò tình hình thì ta là thích hợp nhất, chỉ cần không ổn có thể trốn vào lập tức...” Lạc Nam nói ra...
“Chuyện này...” Tam nữ liếc nhau chau mày, hắn nói quả thật có lý...
Bọn họ không biết gia hỏa to con này đã trở nên khù khờ như một đứa trẻ, theo bản năng cho rằng đang trong cơ thể của một tên hung thần...
“Tiểu Sư sẽ đi theo chủ nhân...” Tiểu Sư quả quyết lên tiếng, thân thể nhỏ nhắn nhảy tọt vào lòng hắn...
Lạc Nam sủng ái xoa xoa đầu nàng, trước ánh mắt của chúng nữ, thân ảnh biến mất...
...
Bịch...
Lạc Nam ôm lấy Tiểu Sư, chỉ cảm thấy mình vừa rơi xuống một nơi mềm mại...
Linh Giới Châu trở về trên người...
Nơi này tối đen như mực, Tỵ Thủy Châu xuất hiện trên tay, chất lỏng xung quanh chủ động cách xa một vòng...
Bạch Nguyệt Đoạt Hồn Nhãn đảo quanh, hắn phát hiện mình đang ở dạ dày của gia hỏa khổng lồ này...
“Quả nhiên là Thất Cấp, cơ thể thanh lọc đến cực hạn... dù ở dạ dày vẫn không có mùi hôi thối...” Âm thầm cảm thán một tiếng, Lạc Nam phát hiện nơi này có thể điều động linh lực...
Hiện tại có hai lựa chọn, thứ nhất là phá nát thân thể Thất giai tiến ra...thứ hai là đi theo đường bài tiết của nó...
Bất quá người ta là Thất giai, mình vừa động thủ sẽ lập tức bị nghiền nát như con kiến nhỏ...không thể bất cẩn được...
Nghĩ tới nghĩ lui, Lạc Nam quyết định trước hết thăm dò rồi tính...
Dần dần lần mò bước đi...
Âm thanh tiêu hóa không ngừng vang lên bên tai...Cũng may có Tỵ Thủy Châu mà không dính vào người hắn...
Lạc Nam đi một đoạn đường, cảm thấy cửa dạ dày khủng bố của yêu thú này đang mở ra...
Hắn lập tức tiến vào bên trong...
Đột nhiên nhìn thấy...
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.