Chương 673: Diệt Thiên Vô Pháp
Akay Hau
22/03/2021
Ở giữa chân trời, một thân ảnh lấy tốc độ cực nhanh lao ra, trên gương
mặt bao phủ hận ý ngập trời, hai mắt đỏ ngầu hằn từng làn tơ máu…
“Kẻ nào?”
Biến cố bất thình lình khiến toàn trường nhanh chóng chú ý, vội vàng đưa ánh mắt nhìn qua.
Trong khoảnh khắc đó, Chu Thương cùng Cao Vĩnh sắc mặt hiện lên vẻ mừng rỡ…
Mà Thiên Vô Pháp cùng Lam Thủy Kiệt đám người cũng là kinh hỉ tràn đầy, trong lòng hưng phấn thầm nghĩ:
“Đúng là ngu xuẩn, tìm ngươi chẳng thấy không ngờ lại chủ động chui đầu vào lưới!”
Ngay cả Địa Tiên Môn bên dưới vừa dâng lên một tia hy vọng cũng ảm đạm lắc đầu, trong lòng thở dài tiếc nuối.
Bởi vì thân ảnh đang mang theo hận ý lao vụt đến kia lại là Ngọc Hải, kẻ bị toàn cầu truy sát, thiếu chủ của Ngọc Tiên Môn trước đây.
Ngọc Hải đột nhiên xuất hiện và tấn công chẳng khiến đám người Thiên Vô Pháp lo ngại, trái lại tràn ngập vui mừng.
Mặc dù Ngọc Hải đạt được truyền thừa của Tiên Vương và thực lực tăng mạnh, nhưng ở trong mắt những Ngọc Tiên Viên Mãn như bọn hắn vẫn chẳng là cái thá gì.
Ngọc Hải xuất hiện chẳng những không giải quyết được gì, ngược lại chẳng khác nào hiến dâng thêm một Truyền Thừa Tiên Vương cho bọn hắn.
Đây chẳng khác nào cái bánh từ trên trời rơi xuống, Chu Thương đám người làm sao không cảm thấy kinh hỉ?
“Có thiếu chủ ngu xuẩn như vậy, Ngọc Tiên Môn thật bất hạnh!” Địa Tiên Môn đám người âm thầm cảm thấy thương hại.
Hiển nhiên trong mắt tất cả mọi người lúc này, Ngọc Hải xuất hiện với vẻ mặt phẫn nộ như vậy rõ ràng là đã bị thù hận lấn át lý trí, hành động cực kỳ không sáng suốt…chẳng những không báo được thù, còn đem hy vọng cuối cùng của toàn bộ Ngọc Tiên Môn chôn diệt rồi.
“Nếu ta là ngươi…sẽ âm thầm lẫn trốn tu luyện, chờ ngày có đủ thực lực mới sẽ báo thù!” Địa Ngọc Huyền ánh mắt phức tạp nhìn Ngọc Hải đang lao đến, trong lòng thở dài một hơi.
“Chết đi lũ súc sinh!” Ngọc Hải điên cuồng gào thét, Tử Lôi và Hắc Lôi bao phủ toàn thân, trên tay cầm theo Trấn Ma Đài lao vụt đến bất chấp biểu tình khác nhau của đám người.
“Ha hả, để bổn tọa bắt con chuột này!”
Lam Thủy Kiệt nhếch miệng cười nhạt, hắn nhanh nhạy muốn đối kháng với Ngọc Hải.
Chẳng phải vì Lam Thủy Kiệt tốt lành gì, chẳng qua là hắn muốn hớt tay trên, ra tay tiêu diệt sau đó cướp sạch mọi thứ trên người Ngọc Hải mà thôi.
“Hừ, phải chia đều đấy!” Chu Thương với Cao Vĩnh vội nói với theo, trong lòng hừ lạnh một tiếng.
Bọn hắn đương nhiên hiểu ý đồ của Lam Thủy Kiệt, chỉ bất quá không nhanh chân bằng đối phương mà thôi.
Thiên Vô Pháp trước đó bị Địa Mạnh Hùng đánh cho trọng thương, vì thế cũng không muốn làm chim đầu đàn.
Dù sao trong tay Ngọc Hải vẫn mang theo Vương Cấp Pháp Bảo, không cẩn thận có thể bị lật thuyền.
“Gia chủ cẩn thận Trấn Ma Đài của Ngọc Hải!” Hai tên Lam gia Lão Tổ lên tiếng nhắc nhở.
“Ha hả, ta đã biết!” Lam Thủy Kiệt sắc mặt cực kỳ tự tin, đối diện một Ngọc Hải dù có cầm Vương Cấp hắn cũng có thể ứng phó.
“Lam Thủy Kiệt, ngươi đã muốn xen vào vậy thì chết đi!” Ngọc Hải gầm thét, tốc độ không giảm ngược lại tăng mạnh.
“Ha hả, trẻ ranh còn hôi sửa…chết!” Lam Thủy Kiệt tay cầm Đại Đao, không chút lưu tình trảm ra một kích toàn lực.
ẦM ẦM ẦM…
Sóng lớn cuộn trào, Thủy Hệ Đao Pháp mạnh mẽ chưa từng có, trấn áp mà đến.
Ngọc Hải không nói tiếng nào ném ra Trấn Ma Đài, Tiên Lực cuồn cuộn hội tụ mà vào.
ẦM!
Trấn Ma Đài va chạm cùng Đại Đao mạnh mẽ, một vụ nổ lớn bộc phát giữa thiên không.
“Ha hả, Vương Cấp ở trong tay trẻ ranh thật là phí phạm!” Lam Thủy Kiệt cười gằn không thôi, bởi vì một Đao của hắn vậy mà ngăn cản được Trấn Ma Đài trấn áp.
Nếu là Ngọc Tiên cường giả sử dụng Trấn Ma Đài, Lam Thủy Kiệt hắn không nói lời nào sẽ quay người chạy trốn.
“Ngọc Hải vẫn còn quá non!”
Chứng kiến Lam Thủy Kiệt ung dung đối kháng Trấn Ma Đài, đám người ở trong lòng cảm thán, xem ra Ngọc Hải dữ nhiều lành ít rồi.
Trong lúc đám người cho rằng Ngọc Hải sẽ tiếp tục liều mạng với Lam Thủy Kiệt, biến cố đột ngột nảy sinh.
“Định Hồn!”
Vô tận Hồn Lực triển khai, Định Hồn trực tiện tác động vào Lam Thủy Kiệt khiến động tác của hắn bị chậm lại một nhịp rất nhỏ.
“Tốc Biến!”
Theo một âm thanh trầm lắng phát sinh, sau lưng Ngọc Hải có Cốt Viêm bùng nổ, Tốc Môn triển khai, Tốc Biến kích hoạt.
Thân ảnh Ngọc Hải đã biến mất khỏi tầm kiểm soát của Lam Thủy Kiệt, một lần nữa xuất hiện đã ở bên cạnh Thiên Tiên Môn Môn Chủ - Thiên Vô Pháp rồi.
“Tiểu tử muốn chết?”
Thiên Vô Pháp sững người nhìn Ngọc Hải đột nhiên tập kích lấy mình, trong lòng âm thầm cười lạnh.
Mặc dù hắn đã trọng thương, nhưng không phải một tiểu tử mới nhú như Ngọc Hải có thể đối phó, chưa kể Vương Cấp Pháp Bảo – Trấn Ma Đài đã không còn trong tay.
“Quang Minh Song Túc Chưởng!” Thiên Vô Pháp lạnh lùng rít gào, vô tận Quang Minh Tiên Lực bao trùm đôi bàn tay, không nói lời nào hướng Ngọc Hải chưởng ra.
“Ngọc Hải quá ngây thơ, hắn cho rằng Thiên Vô Pháp đã trọng thương thì có thể tập kích sao?” Đám người trong lòng thầm nghĩ.
Ngọc Hải ánh mắt nheo lại nhìn một đôi Quang Minh Song Túc Chưởng bắn mạnh đến, trong lòng cười gằn:
“Kẻ chết…chính là ngươi!”
“Vô Ảnh!”
Không gian rung động, trong ánh mắt khó tin của tất cả mọi người, bên cạnh Ngọc Hải tưởng chừng ngu ngốc lại xuất hiện một thân ảnh phong hoa tuyệt đại.
Giai nhân vừa xuất hiện, ánh mắt xinh đẹp và lạnh lùng lập tức khóa chặt gương mặt tái nhợt của Thiên Vô Pháp.
“Làm sao có thể?” Thiên Vô Pháp trong lòng rung lên, một cảm giác hãi hùng khiếp vía khiến hắn trợn tròn mắt.
Nữ nhân này…vì sao?
“Tiên Ma Đệ Nhất Chuyển!” Thiên Vô Ảnh lẩm bẩm một câu, vô tận Ma Lực trong cơ thể cấp tốc chuyển thành Lôi Tiên Lực theo ý nàng.
Hai bàn tay tuyệt mỹ nâng lên, hai thanh Lôi Mâu cấp tốc hình thành, ẩn chứa một cổ lực lượng cuồng bạo và hủy thiên diệt địa.
“Lôi Mâu Xuyên Tiên!”
Sát khí hóa thành thực chất, hai thanh Lôi Mâu dữ tợn tàn phá, Quang Minh Song Túc Chưởng bị nó nhẹ nhõm xuyên thấu mà qua…
PHẬP…
Trong ánh mắt trợn trắng của Thiên Vô Pháp, hai thanh Lôi Mâu vô tình lạnh lẽo xuyên thủng trái tim hắn, máu tươi cuồng phún giữa bầu trời, thê mỹ mà khốc liệt.
“Thiên Vô Pháp…ngươi có ngờ sẽ chết vào tay ta không?” Thiên Vô Ảnh ánh mắt ngây thơ hiếm thấy xuất hiện vẻ hận ý và tàn khốc, môi đỏ nhẹ mở.
“Làm sao…làm sao có thể?” Thiên Vô Pháp điên cuồng lắc đầu, điên cuồng điều động ý niệm để giữ bản thân mình tỉnh táo, ngay cả cơn đau tê tâm liệt phế nơi trái tim cũng quên mất.
Hiển nhiên hắn có nằm mơ cũng không hiểu vì sao muội muội của hắn, con cờ mà hắn bố trí, Ngọc Ma tưởng chừng như bị tiêu diệt…lại đột ngột xuất hiện.
Hơn nữa không phải Ma Lực, mà dùng chính là Tiên Lực.
Với kinh nghiệm chiến đấu, Thiên Vô Pháp nhận ra thực lực của Thiên Vô Ảnh hiện tại không quá mạnh, ít nhất không mạnh bằng khi nàng hóa thân thành Ngọc Ma đánh mất lý trí.
Nếu ở thời kỳ toàn thịnh, Thiên Vô Pháp hắn tự tin không bại vào tay Thiên Vô Ảnh ở trạng thái này.
Đáng tiếc…Thiên Vô Pháp trước đó đã bị Địa Mạnh Hùng trọng thương, Quang Minh Giáp bảo vệ cơ thể cũng đã vỡ vụn, mà Thiên Vô Ảnh lại xuất hiện một cách không dự báo trước, quá đỗi bất ngờ, như từ hư không biến ra vậy.
“Bấy nhiêu…đó, còn chưa đủ giết ta…”
Thiên Vô Pháp vừa phun máu, vừa chật vật mở miệng…
“Mau cứu Môn Chủ!” Mấy tên trưởng lão Thiên Tiên Môn lấy lại tinh thần sau sự xuất hiện của Thiên Vô Ảnh, muốn lao đến giải cứu Thiên Vô Pháp.
ẦM ẦM ẦM ẦM…
Tuy nhiên, lại có biến cố phát sinh…ngăn trở bọn hắn.
Một tòa Trận Pháp vô thanh vô tức không biết từ bao giờ bỗng nhiên xuất hiện, như một cái lồng chim, đem tất cả Thiên Tiên Môn trưởng lão nhốt vào bên trong.
“Tỏa Ngọc Trận!”
Trong hàng ngũ của Thiên Vô Pháp, một tên nam tử hai tay kết ấn, Trận Văn tung bay, sắc mặt bình thản nhàn nhạt lên tiếng.
Trận Pháp bao vây Thiên Tiên Môn mấy tên trưởng lão là hắn bố trí.
“Lý Quảng, mày điên rồi?” Mấy tên trưởng lão Thiên Tiên Môn nhìn nam tử bố trí trận pháp điên cuồng rống to.
Lý Quảng – Ngọc Cấp Chiến Trận Sư, khách khanh trưởng lão của Thiên Tiên Môn, được Thiên Vô Pháp thuê với cái giá cao để tham gia kế hoạch nuôi nhốt Ngọc Ma, định kỳ tiến hành gia cố Trận Pháp vây nhốt.
Lần trước khi bí mật Ngọc Ma bại lộ, trận pháp nhốt Ngọc Ma bị Lạc Nam phá vỡ, Lý Quảng lại bị Lạc Nam thu lấy Linh Hồn Bổn Nguyên nhận làm thuộc hạ.
Sau khi Lý Quảng trở về Thiên Tiên Môn, Thiên Vô Pháp trong cơn giận dữ xém chút nữa giết chết đi hắn.
Nhưng trong tình cảnh đó, Lý Quảng là Chiến Trận Sư cuối cùng còn sống sót…vì thế một đám Trưởng Lão Thiên Tiên Môn đã cầu xin buông tha tính mạng cho hắn, chờ ngày lập công chuộc tội.
Lý Quảng cũng không để Thiên Tiên Môn thất vọng, trong trận chiến tiêu diệt Ngọc Tiên Môn…Lý Quảng là một trong những Chiến Trận Sư tiến hành hóa giải hộ môn Lôi Võng Ngọc Tiên Trận của Ngọc Tiên Môn.
Trong trận chiến lần này, Thiên Vô Pháp triệu tập Lý Quảng gia nhập…đề phòng Địa Tiên Môn có Trận Pháp nào đó sẽ dùng đến hắn đứng ra hóa giải.
Tất cả nào ngờ được rằng, Lý Quảng đã sớm là con cờ của Lạc Nam? Hôm nay rốt cuộc thành công vận dụng.
Số lượng ít ỏi trưởng lão Thiên Tiên Môn bị Lý Quảng bí mật dùng Trận Pháp cầm chân…
Chu gia, Cao gia…Lam gia bất ngờ không kịp phản ứng.
Thiên Vô Ảnh không chút lưu tình, Ma Lực chuyển hóa Tiên Lực, một lần nữa tàn phá cơ thể Thiên Vô Pháp…
“Siêu Hồn - Đế Hồn Ấn!”
Lạc Nam trong vai Ngọc Hải ở một bên không chút chần chờ, Siêu Hồn gia tăng uy lực của Đế Hồn Ấn lên vô số lần, không chút lưu tình nện vào đầu Thiên Vô Pháp.
Thiên Vô Ảnh cùng Lạc Nam toàn lực công kích, Thiên Vô Pháp trọng thương từ trước…
ẦM…
Toàn bộ cơ thể Thiên Tiên Môn Chủ nổ tung, cả Linh Hồn cho đến thể xác…toàn diện bạo tạc, chết đến không thể chết thêm được nữa.
Tĩnh…
Toàn trường tĩnh lặng…
Không người thở mạnh nhìn tình cảnh này…
Biến cố xảy ra quá mức đột ngột, quá mức thiên biến vạn hóa…
Từ lúc Ngọc Hải tập kích, bất chợt bỏ qua mục tiêu đầu tiên là Lam Thủy Kiệt, nhắm vào Thiên Vô Pháp.
Cho đến bên cạnh Ngọc Hải bất chợt xuất hiện nữ nhân thần bí thực lực hùng mạnh trọng thương Thiên Vô Pháp, mấy tên Trưởng Lão Thiên Tiên Môn muốn lao đến giải cứu thì trong đội ngũ xuất hiện kẻ phản bội.
Kẻ phản bội này còn lại một vị Ngọc Cấp Chiến Trận Sư, nhân lúc người khác không chú ý đến hắn đã bố trí Tỏa Ngọc Trận, đem Ngọc Tiên trưởng lão vây nhốt vào trong.
Mà Ngọc Hải cùng nữ nhân thần bí nhân cơ hội khó được, diệt sát Thiên Vô Pháp.
Một đời Môn Chủ Thiên Tiên Môn, cường giả Ngọc Tiên Viên Mãn cao cao tại thượng chết!
“Ngọc Hải ngươi muốn chết!”
Lam Thủy Kiệt lấy lại tinh thần, hắn cảm thấy mình như một thằng hề, một thằng hề thực thụ bị Ngọc Hải dùng làm công cụ.
Ngọc Hải rõ ràng là lợi dụng hắn để đánh lạc hướng đám người, mục tiêu là đoạt mạng Thiên Vô Pháp.
Mặc dù trong tình cảnh đó bất kỳ ai tiến lên đều sẽ trở thành công cụ cho Ngọc Hải lợi dụng, nhưng Lam Thủy Kiệt vẫn cảm thấy mất mặt vô cùng.
Bất quá có cái chết của Thiên Vô Pháp làm tấm gương, lại thêm trước đó bị định trụ một thoáng quá mức quỷ dị, Lam Thủy Kiệt không dám liều lĩnh công kích Ngọc Hải, trái lại tụ tập cùng đội ngũ Lam gia, đề phòng nhìn chằm chằm.
Cao gia cùng Chu gia cũng tập hợp mà về, ánh mắt mang theo sát khí khóa chặt lấy Ngọc Hải.
Trong lúc không khí thập phần ngưng trọng, chỉ thấy Ngọc Hải đột nhiên cười tủm tỉm nói:
“Chuyện lần này đã xong, mục tiêu của ta chỉ là Thiên Vô Pháp, kế tiếp các vị có thể tự nhiên!”
“Tự nhiên?” Đám người hai mặt nhìn nhau.
Lạc Nam bình thản gật đầu, trong lòng tràn ngập hài lòng.
Mạo hiểm suy tính một phen, cuối cùng cũng làm thịt kẻ ngoan độc như Thiên Vô Pháp.
Lần này thành công có thể nói là thiên thời, địa lợi, nhân hòa…
Chỉ cần dẹp loạn Thiên Tiên Môn, tin chắc sẽ hoàn thành nhiệm vụ Ma Thù.
“Ngươi không phải vì cứu Địa Tiên Môn mà đến sao?” Lam Nhân Địch dùng ánh mắt kỳ quái hỏi.
“Cứu Địa Tiên Môn? Vì sao ta phải cứu Địa Tiên Môn?” Lạc Nam ngờ vực hỏi ngược lại khiến sắc mặt Địa Ngọc Huyền cùng một đám Địa Tiên Môn sắc mặt tối sầm.
Chút hy vọng Lạc Nam sẽ hỗ trợ bọn hắn tan thành mây khói.
Lạc Nam đây là lời nói thật, Địa Mạnh Hùng cùng Địa Tiên Môn trước đây từng liên thủ vây đánh Thiên Vô Ảnh trong sự kiện Ngọc Ma hắn vẫn còn nhớ rất rõ.
Mặc kệ nguyên nhân gì, kẻ nào từng đánh nữ nhân của hắn đều phải trả giá, Lạc Nam hắn không tìm Địa Tiên Môn tính sổ là may rồi, ở đâu sẽ vì Địa Tiên Môn ra mặt?
Chẳng qua cơ hội ngàn năm có một để giết Thiên Vô Pháp, nên hắn mới xuất hiện mà thôi.
“Ngươi không muốn trả thù chúng ta?” Chu Thương cùng Cao Vĩnh ánh mắt híp lại, cực độ đề phòng nhìn chằm chằm.
Ngọc Hải được truyền thừa Tiên Vương, bên cạnh còn có nữ nhân thần bí theo đồng hành…người như vậy nếu đã đắc tội phải giết trong trứng nước.
Chỉ là lời nói tiếp theo của Lạc Nam khiến sắc mặt đám người mộng bức:
“Trả thù? Ta đâu phải Ngọc Hải, trả thù cái rắm!”
Nói xong, diện mạo biến dị…một trương dung mạo hoàn toàn khác xuất hiện trong mắt đám người.
“Lạc Cầu Bại?” Lam Thủy Kiệt đám người như gặp quỷ nhảy dựng lên.
“Ngươi không phải Ngọc Hải?” Toàn trường trở nên kinh ngạc, ngay cả Địa Ngọc Huyền cũng lấy tay che lấy môi đỏ.
“Ngọc Hải anh tuấn bằng ta sao?” Lạc Nam cười hì hì.
Dùng diện mạo Ngọc Hải là để đám người chủ quan, nhất là Thiên Vô Pháp…nhờ vậy mới giết được hắn.
Nếu không dùng diện mạo Lạc Cầu Bại ngay từ đầu, Thiên Vô Pháp đám người sẽ đề phòng cảnh giác, làm sao dễ dàng giết chết?
Nhìn bộ mặt tươi cười của Lạc Nam, vô số người cảm thấy rợn cả tóc gáy.
Mọi diễn biến đều nằm trong tính toán của thanh niên trẻ tuổi này, mục đích chỉ vì giết đi Thiên Vô Pháp, quá mức kinh khủng.
Ghê gớm hơn nữa chính là, Thiên Tiên Môn vậy mà bị đối phương cài nội gián vào, toàn Môn không ai biết được, dẫn đến cái chết của Môn Chủ.
Người như Lạc Cầu Bại không thể đắc tội…
“Ngươi không phải Ngọc Hải, sao có được Trấn Ma Đài của hắn?” Chu Thương thắc mắc hỏi, hiển nhiên bọn hắn còn chưa liên kết được Ngọc Hải trước đây hoàn toàn là do Lạc Cầu Bại cải trang.
“Ta tìm được Ngọc Hải trong thời gian gần đây và cướp của hắn!” Lạc Nam mở miệng nói bừa.
Đúng lúc này, vài tên trưởng lão Thiên Tiên Môn bị nhốt trong Trận dùng ánh mắt khiếp đảm chỉ vào Thiên Vô Ảnh bên cạnh Lạc Nam, giọng điệu rung rung nói:
“Ma…nàng là Ma, chúng ta phải liên thủ giết chết nàng!”
…
Chúc mọi người ngủ ngon :D
...
Bác nào có lòng ủng hộ e lấy động lực thì đây ạ:
Số TK: 1809205083252
NGUYEN PHUOC HAU
Paypal: [email protected]
Ngân hàng Agribank ạ. (Chi nhánh: Cờ Đỏ - Cần Thơ II)
Momo: 0942973261
Viettelpay: 9704229212704295
Chân thành cảm ơn
“Kẻ nào?”
Biến cố bất thình lình khiến toàn trường nhanh chóng chú ý, vội vàng đưa ánh mắt nhìn qua.
Trong khoảnh khắc đó, Chu Thương cùng Cao Vĩnh sắc mặt hiện lên vẻ mừng rỡ…
Mà Thiên Vô Pháp cùng Lam Thủy Kiệt đám người cũng là kinh hỉ tràn đầy, trong lòng hưng phấn thầm nghĩ:
“Đúng là ngu xuẩn, tìm ngươi chẳng thấy không ngờ lại chủ động chui đầu vào lưới!”
Ngay cả Địa Tiên Môn bên dưới vừa dâng lên một tia hy vọng cũng ảm đạm lắc đầu, trong lòng thở dài tiếc nuối.
Bởi vì thân ảnh đang mang theo hận ý lao vụt đến kia lại là Ngọc Hải, kẻ bị toàn cầu truy sát, thiếu chủ của Ngọc Tiên Môn trước đây.
Ngọc Hải đột nhiên xuất hiện và tấn công chẳng khiến đám người Thiên Vô Pháp lo ngại, trái lại tràn ngập vui mừng.
Mặc dù Ngọc Hải đạt được truyền thừa của Tiên Vương và thực lực tăng mạnh, nhưng ở trong mắt những Ngọc Tiên Viên Mãn như bọn hắn vẫn chẳng là cái thá gì.
Ngọc Hải xuất hiện chẳng những không giải quyết được gì, ngược lại chẳng khác nào hiến dâng thêm một Truyền Thừa Tiên Vương cho bọn hắn.
Đây chẳng khác nào cái bánh từ trên trời rơi xuống, Chu Thương đám người làm sao không cảm thấy kinh hỉ?
“Có thiếu chủ ngu xuẩn như vậy, Ngọc Tiên Môn thật bất hạnh!” Địa Tiên Môn đám người âm thầm cảm thấy thương hại.
Hiển nhiên trong mắt tất cả mọi người lúc này, Ngọc Hải xuất hiện với vẻ mặt phẫn nộ như vậy rõ ràng là đã bị thù hận lấn át lý trí, hành động cực kỳ không sáng suốt…chẳng những không báo được thù, còn đem hy vọng cuối cùng của toàn bộ Ngọc Tiên Môn chôn diệt rồi.
“Nếu ta là ngươi…sẽ âm thầm lẫn trốn tu luyện, chờ ngày có đủ thực lực mới sẽ báo thù!” Địa Ngọc Huyền ánh mắt phức tạp nhìn Ngọc Hải đang lao đến, trong lòng thở dài một hơi.
“Chết đi lũ súc sinh!” Ngọc Hải điên cuồng gào thét, Tử Lôi và Hắc Lôi bao phủ toàn thân, trên tay cầm theo Trấn Ma Đài lao vụt đến bất chấp biểu tình khác nhau của đám người.
“Ha hả, để bổn tọa bắt con chuột này!”
Lam Thủy Kiệt nhếch miệng cười nhạt, hắn nhanh nhạy muốn đối kháng với Ngọc Hải.
Chẳng phải vì Lam Thủy Kiệt tốt lành gì, chẳng qua là hắn muốn hớt tay trên, ra tay tiêu diệt sau đó cướp sạch mọi thứ trên người Ngọc Hải mà thôi.
“Hừ, phải chia đều đấy!” Chu Thương với Cao Vĩnh vội nói với theo, trong lòng hừ lạnh một tiếng.
Bọn hắn đương nhiên hiểu ý đồ của Lam Thủy Kiệt, chỉ bất quá không nhanh chân bằng đối phương mà thôi.
Thiên Vô Pháp trước đó bị Địa Mạnh Hùng đánh cho trọng thương, vì thế cũng không muốn làm chim đầu đàn.
Dù sao trong tay Ngọc Hải vẫn mang theo Vương Cấp Pháp Bảo, không cẩn thận có thể bị lật thuyền.
“Gia chủ cẩn thận Trấn Ma Đài của Ngọc Hải!” Hai tên Lam gia Lão Tổ lên tiếng nhắc nhở.
“Ha hả, ta đã biết!” Lam Thủy Kiệt sắc mặt cực kỳ tự tin, đối diện một Ngọc Hải dù có cầm Vương Cấp hắn cũng có thể ứng phó.
“Lam Thủy Kiệt, ngươi đã muốn xen vào vậy thì chết đi!” Ngọc Hải gầm thét, tốc độ không giảm ngược lại tăng mạnh.
“Ha hả, trẻ ranh còn hôi sửa…chết!” Lam Thủy Kiệt tay cầm Đại Đao, không chút lưu tình trảm ra một kích toàn lực.
ẦM ẦM ẦM…
Sóng lớn cuộn trào, Thủy Hệ Đao Pháp mạnh mẽ chưa từng có, trấn áp mà đến.
Ngọc Hải không nói tiếng nào ném ra Trấn Ma Đài, Tiên Lực cuồn cuộn hội tụ mà vào.
ẦM!
Trấn Ma Đài va chạm cùng Đại Đao mạnh mẽ, một vụ nổ lớn bộc phát giữa thiên không.
“Ha hả, Vương Cấp ở trong tay trẻ ranh thật là phí phạm!” Lam Thủy Kiệt cười gằn không thôi, bởi vì một Đao của hắn vậy mà ngăn cản được Trấn Ma Đài trấn áp.
Nếu là Ngọc Tiên cường giả sử dụng Trấn Ma Đài, Lam Thủy Kiệt hắn không nói lời nào sẽ quay người chạy trốn.
“Ngọc Hải vẫn còn quá non!”
Chứng kiến Lam Thủy Kiệt ung dung đối kháng Trấn Ma Đài, đám người ở trong lòng cảm thán, xem ra Ngọc Hải dữ nhiều lành ít rồi.
Trong lúc đám người cho rằng Ngọc Hải sẽ tiếp tục liều mạng với Lam Thủy Kiệt, biến cố đột ngột nảy sinh.
“Định Hồn!”
Vô tận Hồn Lực triển khai, Định Hồn trực tiện tác động vào Lam Thủy Kiệt khiến động tác của hắn bị chậm lại một nhịp rất nhỏ.
“Tốc Biến!”
Theo một âm thanh trầm lắng phát sinh, sau lưng Ngọc Hải có Cốt Viêm bùng nổ, Tốc Môn triển khai, Tốc Biến kích hoạt.
Thân ảnh Ngọc Hải đã biến mất khỏi tầm kiểm soát của Lam Thủy Kiệt, một lần nữa xuất hiện đã ở bên cạnh Thiên Tiên Môn Môn Chủ - Thiên Vô Pháp rồi.
“Tiểu tử muốn chết?”
Thiên Vô Pháp sững người nhìn Ngọc Hải đột nhiên tập kích lấy mình, trong lòng âm thầm cười lạnh.
Mặc dù hắn đã trọng thương, nhưng không phải một tiểu tử mới nhú như Ngọc Hải có thể đối phó, chưa kể Vương Cấp Pháp Bảo – Trấn Ma Đài đã không còn trong tay.
“Quang Minh Song Túc Chưởng!” Thiên Vô Pháp lạnh lùng rít gào, vô tận Quang Minh Tiên Lực bao trùm đôi bàn tay, không nói lời nào hướng Ngọc Hải chưởng ra.
“Ngọc Hải quá ngây thơ, hắn cho rằng Thiên Vô Pháp đã trọng thương thì có thể tập kích sao?” Đám người trong lòng thầm nghĩ.
Ngọc Hải ánh mắt nheo lại nhìn một đôi Quang Minh Song Túc Chưởng bắn mạnh đến, trong lòng cười gằn:
“Kẻ chết…chính là ngươi!”
“Vô Ảnh!”
Không gian rung động, trong ánh mắt khó tin của tất cả mọi người, bên cạnh Ngọc Hải tưởng chừng ngu ngốc lại xuất hiện một thân ảnh phong hoa tuyệt đại.
Giai nhân vừa xuất hiện, ánh mắt xinh đẹp và lạnh lùng lập tức khóa chặt gương mặt tái nhợt của Thiên Vô Pháp.
“Làm sao có thể?” Thiên Vô Pháp trong lòng rung lên, một cảm giác hãi hùng khiếp vía khiến hắn trợn tròn mắt.
Nữ nhân này…vì sao?
“Tiên Ma Đệ Nhất Chuyển!” Thiên Vô Ảnh lẩm bẩm một câu, vô tận Ma Lực trong cơ thể cấp tốc chuyển thành Lôi Tiên Lực theo ý nàng.
Hai bàn tay tuyệt mỹ nâng lên, hai thanh Lôi Mâu cấp tốc hình thành, ẩn chứa một cổ lực lượng cuồng bạo và hủy thiên diệt địa.
“Lôi Mâu Xuyên Tiên!”
Sát khí hóa thành thực chất, hai thanh Lôi Mâu dữ tợn tàn phá, Quang Minh Song Túc Chưởng bị nó nhẹ nhõm xuyên thấu mà qua…
PHẬP…
Trong ánh mắt trợn trắng của Thiên Vô Pháp, hai thanh Lôi Mâu vô tình lạnh lẽo xuyên thủng trái tim hắn, máu tươi cuồng phún giữa bầu trời, thê mỹ mà khốc liệt.
“Thiên Vô Pháp…ngươi có ngờ sẽ chết vào tay ta không?” Thiên Vô Ảnh ánh mắt ngây thơ hiếm thấy xuất hiện vẻ hận ý và tàn khốc, môi đỏ nhẹ mở.
“Làm sao…làm sao có thể?” Thiên Vô Pháp điên cuồng lắc đầu, điên cuồng điều động ý niệm để giữ bản thân mình tỉnh táo, ngay cả cơn đau tê tâm liệt phế nơi trái tim cũng quên mất.
Hiển nhiên hắn có nằm mơ cũng không hiểu vì sao muội muội của hắn, con cờ mà hắn bố trí, Ngọc Ma tưởng chừng như bị tiêu diệt…lại đột ngột xuất hiện.
Hơn nữa không phải Ma Lực, mà dùng chính là Tiên Lực.
Với kinh nghiệm chiến đấu, Thiên Vô Pháp nhận ra thực lực của Thiên Vô Ảnh hiện tại không quá mạnh, ít nhất không mạnh bằng khi nàng hóa thân thành Ngọc Ma đánh mất lý trí.
Nếu ở thời kỳ toàn thịnh, Thiên Vô Pháp hắn tự tin không bại vào tay Thiên Vô Ảnh ở trạng thái này.
Đáng tiếc…Thiên Vô Pháp trước đó đã bị Địa Mạnh Hùng trọng thương, Quang Minh Giáp bảo vệ cơ thể cũng đã vỡ vụn, mà Thiên Vô Ảnh lại xuất hiện một cách không dự báo trước, quá đỗi bất ngờ, như từ hư không biến ra vậy.
“Bấy nhiêu…đó, còn chưa đủ giết ta…”
Thiên Vô Pháp vừa phun máu, vừa chật vật mở miệng…
“Mau cứu Môn Chủ!” Mấy tên trưởng lão Thiên Tiên Môn lấy lại tinh thần sau sự xuất hiện của Thiên Vô Ảnh, muốn lao đến giải cứu Thiên Vô Pháp.
ẦM ẦM ẦM ẦM…
Tuy nhiên, lại có biến cố phát sinh…ngăn trở bọn hắn.
Một tòa Trận Pháp vô thanh vô tức không biết từ bao giờ bỗng nhiên xuất hiện, như một cái lồng chim, đem tất cả Thiên Tiên Môn trưởng lão nhốt vào bên trong.
“Tỏa Ngọc Trận!”
Trong hàng ngũ của Thiên Vô Pháp, một tên nam tử hai tay kết ấn, Trận Văn tung bay, sắc mặt bình thản nhàn nhạt lên tiếng.
Trận Pháp bao vây Thiên Tiên Môn mấy tên trưởng lão là hắn bố trí.
“Lý Quảng, mày điên rồi?” Mấy tên trưởng lão Thiên Tiên Môn nhìn nam tử bố trí trận pháp điên cuồng rống to.
Lý Quảng – Ngọc Cấp Chiến Trận Sư, khách khanh trưởng lão của Thiên Tiên Môn, được Thiên Vô Pháp thuê với cái giá cao để tham gia kế hoạch nuôi nhốt Ngọc Ma, định kỳ tiến hành gia cố Trận Pháp vây nhốt.
Lần trước khi bí mật Ngọc Ma bại lộ, trận pháp nhốt Ngọc Ma bị Lạc Nam phá vỡ, Lý Quảng lại bị Lạc Nam thu lấy Linh Hồn Bổn Nguyên nhận làm thuộc hạ.
Sau khi Lý Quảng trở về Thiên Tiên Môn, Thiên Vô Pháp trong cơn giận dữ xém chút nữa giết chết đi hắn.
Nhưng trong tình cảnh đó, Lý Quảng là Chiến Trận Sư cuối cùng còn sống sót…vì thế một đám Trưởng Lão Thiên Tiên Môn đã cầu xin buông tha tính mạng cho hắn, chờ ngày lập công chuộc tội.
Lý Quảng cũng không để Thiên Tiên Môn thất vọng, trong trận chiến tiêu diệt Ngọc Tiên Môn…Lý Quảng là một trong những Chiến Trận Sư tiến hành hóa giải hộ môn Lôi Võng Ngọc Tiên Trận của Ngọc Tiên Môn.
Trong trận chiến lần này, Thiên Vô Pháp triệu tập Lý Quảng gia nhập…đề phòng Địa Tiên Môn có Trận Pháp nào đó sẽ dùng đến hắn đứng ra hóa giải.
Tất cả nào ngờ được rằng, Lý Quảng đã sớm là con cờ của Lạc Nam? Hôm nay rốt cuộc thành công vận dụng.
Số lượng ít ỏi trưởng lão Thiên Tiên Môn bị Lý Quảng bí mật dùng Trận Pháp cầm chân…
Chu gia, Cao gia…Lam gia bất ngờ không kịp phản ứng.
Thiên Vô Ảnh không chút lưu tình, Ma Lực chuyển hóa Tiên Lực, một lần nữa tàn phá cơ thể Thiên Vô Pháp…
“Siêu Hồn - Đế Hồn Ấn!”
Lạc Nam trong vai Ngọc Hải ở một bên không chút chần chờ, Siêu Hồn gia tăng uy lực của Đế Hồn Ấn lên vô số lần, không chút lưu tình nện vào đầu Thiên Vô Pháp.
Thiên Vô Ảnh cùng Lạc Nam toàn lực công kích, Thiên Vô Pháp trọng thương từ trước…
ẦM…
Toàn bộ cơ thể Thiên Tiên Môn Chủ nổ tung, cả Linh Hồn cho đến thể xác…toàn diện bạo tạc, chết đến không thể chết thêm được nữa.
Tĩnh…
Toàn trường tĩnh lặng…
Không người thở mạnh nhìn tình cảnh này…
Biến cố xảy ra quá mức đột ngột, quá mức thiên biến vạn hóa…
Từ lúc Ngọc Hải tập kích, bất chợt bỏ qua mục tiêu đầu tiên là Lam Thủy Kiệt, nhắm vào Thiên Vô Pháp.
Cho đến bên cạnh Ngọc Hải bất chợt xuất hiện nữ nhân thần bí thực lực hùng mạnh trọng thương Thiên Vô Pháp, mấy tên Trưởng Lão Thiên Tiên Môn muốn lao đến giải cứu thì trong đội ngũ xuất hiện kẻ phản bội.
Kẻ phản bội này còn lại một vị Ngọc Cấp Chiến Trận Sư, nhân lúc người khác không chú ý đến hắn đã bố trí Tỏa Ngọc Trận, đem Ngọc Tiên trưởng lão vây nhốt vào trong.
Mà Ngọc Hải cùng nữ nhân thần bí nhân cơ hội khó được, diệt sát Thiên Vô Pháp.
Một đời Môn Chủ Thiên Tiên Môn, cường giả Ngọc Tiên Viên Mãn cao cao tại thượng chết!
“Ngọc Hải ngươi muốn chết!”
Lam Thủy Kiệt lấy lại tinh thần, hắn cảm thấy mình như một thằng hề, một thằng hề thực thụ bị Ngọc Hải dùng làm công cụ.
Ngọc Hải rõ ràng là lợi dụng hắn để đánh lạc hướng đám người, mục tiêu là đoạt mạng Thiên Vô Pháp.
Mặc dù trong tình cảnh đó bất kỳ ai tiến lên đều sẽ trở thành công cụ cho Ngọc Hải lợi dụng, nhưng Lam Thủy Kiệt vẫn cảm thấy mất mặt vô cùng.
Bất quá có cái chết của Thiên Vô Pháp làm tấm gương, lại thêm trước đó bị định trụ một thoáng quá mức quỷ dị, Lam Thủy Kiệt không dám liều lĩnh công kích Ngọc Hải, trái lại tụ tập cùng đội ngũ Lam gia, đề phòng nhìn chằm chằm.
Cao gia cùng Chu gia cũng tập hợp mà về, ánh mắt mang theo sát khí khóa chặt lấy Ngọc Hải.
Trong lúc không khí thập phần ngưng trọng, chỉ thấy Ngọc Hải đột nhiên cười tủm tỉm nói:
“Chuyện lần này đã xong, mục tiêu của ta chỉ là Thiên Vô Pháp, kế tiếp các vị có thể tự nhiên!”
“Tự nhiên?” Đám người hai mặt nhìn nhau.
Lạc Nam bình thản gật đầu, trong lòng tràn ngập hài lòng.
Mạo hiểm suy tính một phen, cuối cùng cũng làm thịt kẻ ngoan độc như Thiên Vô Pháp.
Lần này thành công có thể nói là thiên thời, địa lợi, nhân hòa…
Chỉ cần dẹp loạn Thiên Tiên Môn, tin chắc sẽ hoàn thành nhiệm vụ Ma Thù.
“Ngươi không phải vì cứu Địa Tiên Môn mà đến sao?” Lam Nhân Địch dùng ánh mắt kỳ quái hỏi.
“Cứu Địa Tiên Môn? Vì sao ta phải cứu Địa Tiên Môn?” Lạc Nam ngờ vực hỏi ngược lại khiến sắc mặt Địa Ngọc Huyền cùng một đám Địa Tiên Môn sắc mặt tối sầm.
Chút hy vọng Lạc Nam sẽ hỗ trợ bọn hắn tan thành mây khói.
Lạc Nam đây là lời nói thật, Địa Mạnh Hùng cùng Địa Tiên Môn trước đây từng liên thủ vây đánh Thiên Vô Ảnh trong sự kiện Ngọc Ma hắn vẫn còn nhớ rất rõ.
Mặc kệ nguyên nhân gì, kẻ nào từng đánh nữ nhân của hắn đều phải trả giá, Lạc Nam hắn không tìm Địa Tiên Môn tính sổ là may rồi, ở đâu sẽ vì Địa Tiên Môn ra mặt?
Chẳng qua cơ hội ngàn năm có một để giết Thiên Vô Pháp, nên hắn mới xuất hiện mà thôi.
“Ngươi không muốn trả thù chúng ta?” Chu Thương cùng Cao Vĩnh ánh mắt híp lại, cực độ đề phòng nhìn chằm chằm.
Ngọc Hải được truyền thừa Tiên Vương, bên cạnh còn có nữ nhân thần bí theo đồng hành…người như vậy nếu đã đắc tội phải giết trong trứng nước.
Chỉ là lời nói tiếp theo của Lạc Nam khiến sắc mặt đám người mộng bức:
“Trả thù? Ta đâu phải Ngọc Hải, trả thù cái rắm!”
Nói xong, diện mạo biến dị…một trương dung mạo hoàn toàn khác xuất hiện trong mắt đám người.
“Lạc Cầu Bại?” Lam Thủy Kiệt đám người như gặp quỷ nhảy dựng lên.
“Ngươi không phải Ngọc Hải?” Toàn trường trở nên kinh ngạc, ngay cả Địa Ngọc Huyền cũng lấy tay che lấy môi đỏ.
“Ngọc Hải anh tuấn bằng ta sao?” Lạc Nam cười hì hì.
Dùng diện mạo Ngọc Hải là để đám người chủ quan, nhất là Thiên Vô Pháp…nhờ vậy mới giết được hắn.
Nếu không dùng diện mạo Lạc Cầu Bại ngay từ đầu, Thiên Vô Pháp đám người sẽ đề phòng cảnh giác, làm sao dễ dàng giết chết?
Nhìn bộ mặt tươi cười của Lạc Nam, vô số người cảm thấy rợn cả tóc gáy.
Mọi diễn biến đều nằm trong tính toán của thanh niên trẻ tuổi này, mục đích chỉ vì giết đi Thiên Vô Pháp, quá mức kinh khủng.
Ghê gớm hơn nữa chính là, Thiên Tiên Môn vậy mà bị đối phương cài nội gián vào, toàn Môn không ai biết được, dẫn đến cái chết của Môn Chủ.
Người như Lạc Cầu Bại không thể đắc tội…
“Ngươi không phải Ngọc Hải, sao có được Trấn Ma Đài của hắn?” Chu Thương thắc mắc hỏi, hiển nhiên bọn hắn còn chưa liên kết được Ngọc Hải trước đây hoàn toàn là do Lạc Cầu Bại cải trang.
“Ta tìm được Ngọc Hải trong thời gian gần đây và cướp của hắn!” Lạc Nam mở miệng nói bừa.
Đúng lúc này, vài tên trưởng lão Thiên Tiên Môn bị nhốt trong Trận dùng ánh mắt khiếp đảm chỉ vào Thiên Vô Ảnh bên cạnh Lạc Nam, giọng điệu rung rung nói:
“Ma…nàng là Ma, chúng ta phải liên thủ giết chết nàng!”
…
Chúc mọi người ngủ ngon :D
...
Bác nào có lòng ủng hộ e lấy động lực thì đây ạ:
Số TK: 1809205083252
NGUYEN PHUOC HAU
Paypal: [email protected]
Ngân hàng Agribank ạ. (Chi nhánh: Cờ Đỏ - Cần Thơ II)
Momo: 0942973261
Viettelpay: 9704229212704295
Chân thành cảm ơn
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.