Chương 113: Hắn về...
Akay Hau
22/02/2020
Bên trong Thánh Thành…
Bốn nữ Tử Âm, Thi Cầm, Trúc Loan và Tố Mai đang muốn tìm một gian khách sạn tạm dừng chân, chờ ngày chiêu sinh tiến đến…
Các nàng khí chất quá mức xuất chúng, đi đến nơi đâu cũng trở thành tiêu điểm, thu hút không ít ánh nhìn…
Vô tình đi ngang một gian tửu lâu xa hoa khá nhộn nhịp…
Trước cửa tửu lâu, không ít thanh niên thiên tài đang tiến vào, đều bị khí chất cao quý của các nàng buộc phải quay sang nhìn…
Trước cửa tửu lâu, một đôi thiếu nam thiếu nữ ăn mặc hoa phục rực rỡ đứng chào tân khách, đều có tu vi Nguyên Anh Sơ Kỳ, gặp tứ nữ đi ngang qua, vội vả vui mừng tiến đến chào hỏi:
“Xin bốn vị tiểu thư dừng bước!”
“Hai vị là?” Liễu Thi Cầm gật đầu xem như chào hỏi, ba nữ còn lại cũng quay sang nhìn…
“Tại hạ Lê Thanh, tiểu nữ Lê Nhi…” Đôi thiếu nam thiếu nữ khom người khách sáo giới thiệu…
“Hai vị có cần gì không?” Người lên tiếng vẫn là Liễu Thi Cầm, đối phương đã khách sáo các nàng cũng không thể quá mức thất lễ…
“Công tử nhà chúng tôi là Lê Khang, hôm nay tổ chức yến hội tại tửu lâu này, muốn được kết giao với thiên tài trong thiên hạ! ai cũng có thể là khách…” Lê Thanh cười nói, nhắc đến công tử nhà mình trong mắt hắn toát ra một tia kiêu ngạo…
“Đúng vậy! Nhìn bốn vị tiểu thư diện mạo như tiên, chúng ta mạo muội xin mời tham gia yến hội!” Lê Nhi cười tươi như hoa phụ họa…
“Lê Khang?” Tứ nữ nhìn nhau, đối với cái tên này chưa nghe qua bao giờ…
Nhìn bộ dạng của các nàng, Lê Thanh trong mắt lóe lên một tia không hài lòng, bất quá vẫn lịch sự cười giải thích:
“Lê gia chúng tôi là một Thất Cấp Thế Lực, công tử Lê Khang càng là Lão Sinh của Thánh Linh Học Phủ, đã gia nhập Học Phủ được 20 năm!”
Trong giọng điệu pha một tia ngạo nghễ, chờ đợi vẻ bái phục trên mặt chúng nữ…
Đáng tiếc các nàng vẫn thản nhiên như không, hoàn toàn chẳng biểu hiện chút hứng thú gì…
“E hèm! Lê Khang công tử hiện nay đã là Hóa Thần Sơ Kỳ cường giả, thiên phú cao tuyệt, lại là phó bang chủ của Cuồng Chiến Bang, bên trong Thánh Linh Học Phủ cũng có địa vị hiển hách!” Lê Nhi lên tiếng nói thêm…
Lần mở Yến Hội này của Cuồng Chiến Bang, mục đích là quảng bá thế lực đến đám tân sinh, từ đó chọn ra mầm móng tốt kết giao…nếu đối phương thành công thông qua khảo hạch, sẽ chiêu mộ vào Cuồng Chiến Bang…
Phương thức này không riêng gì Cuồng Chiến Bang thực hiện, mà không ít thế lực khác trong Học Phủ cũng làm theo, rất nhiều tòa Tửu Lâu nơi Thánh Thành nhộn nhịp vô cùng...
Học Phủ chưa bao giờ hạn chế tự do của Học Sinh, chỉ cần không xảy ra chiến đấu và tranh chấp, muốn làm gì cũng được…
Đó là lý do vì sao một Lão sinh như Lê Khang có thể tại Thánh Thành tổ chức Yến Hội, trắng trợn kết giao thiên tài trên đại lục…
Đây là một hành động khôn ngoan, nhằm mở rộng mối quan hệ hoặc chiêu mộ nhân tài, một công nhiều lợi…
Chúng nữ lúc này mới hiểu rõ chuyện gì xảy ra, trong lòng thầm nghĩ mình có nên tổ chức Yến Hội, tìm kím nữ nhân tài cho Hậu Cung hay không đây?
Bất quá Hậu Cung danh tiếng tại Thánh Linh Học Phủ hoàn toàn chưa có, sợ rằng không thể làm được, chỉ có thể gạt ý nghĩ này sang bên cạnh…
“Được rồi, tham gia một chút cũng được!” Mộc Tử Âm nhẹ nhàng lên tiếng, tam nữ còn lại nhìn nhau gật đầu…
Các nàng cũng muốn thăm dò một thoáng các thiên tài, cùng với tên Lão Sinh nơi này…
Chờ nam nhân kia trở về cũng sẽ không bở ngỡ…
Trong mắt hai người Lê Thanh đều hiện lên vẻ đắc ý, thầm nghĩ lần này nhất định công tử sẽ rất vui mừng…
Tứ nữ mặc dù che giấu phần lớn diện mạo, nhưng khí chất bất phàm cao quý không thể ẩn giấu, mà công tử nhà mình lại là người thích thưởng thức mỹ nhân…
Nếu thành công tác hợp cho đôi bên, Lê Khang nhất định sẽ trọng thưởng hai bọn hắn…
Bên trong Tửu Lâu là bầu không khí xa hoa đến cực điểm, các loại Linh Trà, Linh Quả liên tục được thị nữ lần lượt dâng lên…
Nơi này gồm có đại sảnh hết sức rộng rãi, ghế ngồi được xếp dọc theo hai bên, trước mặt bày biện đồ ăn thức uống…
Đã có không ít người ngồi, có nam có nữ, phần lớn đều là người trẻ tuổi, diện mạo ai nấy đều sáng sủa, không ít thiên tài đang ra vẻ khoe khoang, thao thao bất tuyệt về kiến thức cũng như bối cảnh của mình…
Tứ nữ âm thầm đánh giá, gặp bảo tọa xa hoa ở giữa đại sảnh vẫn còn trống, hiển nhiên là nhân vật chính của Yến Hội vẫn chưa ra mặt…
Các nàng cũng không nóng vội, chọn một dãy ghế ở sau cùng nhã nhặn ngồi xuống…
Chỉ là dù các nàng không gây ra động tĩnh gì, nhưng toàn bộ đại sảnh dường như lâm vào bầu không khí quỷ dị…
Hàng loạt đôi mắt đã tập trung trên thân tứ nữ, không sao rời đi…nữ nhân lộ ra ánh mắt ghen tị, mà nam nhân thì đủ loại cảm xúc khác biệt, có thưởng thức, có tò mò, có dâm ý…như muốn xuyên thủng lớp khăn che mặt mỏng manh của các nàng…
Đám nam nhân chỉ cảm thấy miệng đắng lưỡi khô, hận không thể lập tức chứng kiến diện mạo sau lớp khăn che mỏng kia …
“Chào bốn vị tiên tử! Tại hạ Lâm Thái, không biết có thể hân hạnh làm quen?”
Một thanh niên có bề ngoài anh tuấn, thân mặc lam y, tay cầm chén rượu nhẹ nhàng tiến đến lễ độ hỏi…chỉ là ánh mắt chứa đầy vẻ tham lam đã bán đứng vẻ bề ngoài lịch sự của hắn…
Tứ nữ vẫn thản nhiên như không, đối với loại người ngụy quân tử này, các nàng lười phản ứng…
Bản thân bị xem là không khí, Lâm Thái trong mắt lóe lên một tia tức giận, hắn là thiên tài của một Lục cấp thế lực, có tu vi Kim Đan Viên Mãn, từ nhỏ chưa từng bị xem thường như thế…
Lâm Thái cảm nhận được đã có không ít ánh mắt trêu tức tập trung trên người hắn…
Cố nén vẻ tức giận, hắn nặn ra một nụ cười từ tốn nhất có thể:
“Là tại hạ đường đột giai nhân, cáo từ!”
Trong lúc xoay lưng rời đi, Lâm Thái vô tình hất văng chén rượu trên tay, mục tiêu là từng mái tóc óng mượt của các nàng…
Hành động hèn hạ này lọt vào mắt vô số người, có kẻ ngốc mới tin tưởng một Kim Đan Viên Mãn lại vụng về như vậy…chỉ là không ai kịp thời ngăn cản nữa…
Mộc Tử Âm ánh mắt hơi lóe, bàn tay nhẹ phất, linh lực uyển chuyển tiến ra…
Phốc…
Rượu và chén cùng lúc dội ngược về thân thể Lâm Thái…hắn như một cái gối bị ném bay ra ngoài, phun ra một ngụm máu tươi…
Gương mặt sợ hãi tột độ chỉ tứ nữ hét ầm lên:
“Các ngươi dám động thủ bên trong Thánh Thành?”
Mộc Tử Âm ung dung thu tay, môi thơm khẽ mở:
“Thiên tài sao lại yếu kém như vậy? ta chỉ phòng thủ không để rượu dính vào người các tỷ muội mà thôi, nào ngờ lại vô tình văng trúng công tử, thật thất lễ quá!”
Đám người đôi mắt nghiêm nghị, chỉ một cái khoác tay nhẹ đã khiến một Kim Đan Viên Mãn hộc máu, nữ nhân này ít nhất là Nguyên Anh Trung Kỳ tu vi, không thể xem thường…
Dù không nhìn rõ tu vi của nàng, nhưng đám người theo bản năng cho rằng nàng có biện pháp nào đó ẩn giấu tu vi, thật tình không biết người ta là một Hóa Thần cường giả, các ngươi đương nhiên nhìn không ra…
“Hừ!” Lâm Thái thấy không ai vì mình ra mặt, tức giận hừ một tiếng, quay về chỗ ngồi…
Không ít người ném qua ánh mắt chế giễu, ngươi vẫn còn mặt mũi ở lại đây?
Đối với chuyện này, Lâm Thái cố nén tức giận, nhịn nhục ở lại, hắn cần tham gia yến hội này, mục tiêu được Lê Khang nhìn trúng, gia nhập Cuồng Chiến Bang…
Mà bầu không khí lại trở nên trầm tĩnh hẳn lên, không ai muốn dẫm vào vết xe đổ của Lâm Thái, vì thế tứ nữ tạm thời được yên ổn…
Theo từng vị thiên tài tiến vào đại sảnh, các ghế ngồi cũng dần được lắp đầy, yến hội một lần nữa trở nên nhộn nhịp…
Các loại mời rượu xã giao, các loại cười nói khoác lác phủ kín đại sảnh, duy chỉ nơi tứ nữ đang ngồi là vẫn trầm tĩnh, trái ngược với bầu không khí nơi này…
Bởi lẽ sau Lâm Thái, có thêm hai thiếu niên thiên tại tự tin dựa vào mị lực của mình có thể kết giao với các nàng, nhưng đều ngậm đắng rời đi…
“Lê Khang công tử đến!”
Theo âm thanh của toàn bộ thị nữ cùng lúc xướng lên, không khí lại một lần nữa yên tĩnh…
Cả đám cùng nhau hướng mắt về trung tâm đại sảnh, nơi đó một thanh niên vừa xuất hiện…
Hắn long hành hổ bộ bước đi, áo bào trắng tung bay, diện mạo tuấn lãng, mái tóc buông thả tự nhiên không câu thúc, khí thế trầm ổn tự tin vô cùng…
Tu vi Hóa Thần kỳ nhàn nhạt tỏa ra xung quanh, càng gia tăng khí thế vốn có…
Người này chính là Lê Khang, phó bang chủ Cuồng Chiến Bang, cũng là một vị lão sinh tại Thánh Linh Học Phủ…
Lê Khang ánh mắt đảo quanh toàn trường, chợt hắn sửng người, đồng tử co rụt lại nơi vị trí tứ nữ…
Thất thần trong chốc lát, cưỡng ép đem tia dị sắc trong mắt mình đè xuống, Lê Khang cười lớn ôn hòa nói:
“Khang mổ thật vinh hạnh khi được các vị thiếu niên anh hào, các vị tuyệt mỹ giai nhân nể mặt mà tham gia tiểu Yến Hội, chân thành cảm tạ chư vị!”
Đám người nghe thế, vội vàng đứng lên chắp tay khách khí:
“Lê công tử quá lời, có thể diện kiến phong thái của ngươi, là vinh dự của chúng ta!”
“Phải phải, Lê công tử là Học trưởng, là bậc sư huynh, về sau mong được chiếu cố nhiều hơn!”
“Lê công tử thật anh tuấn, nhân gia rất hân hạnh, hihi!”
Nhìn số đông ca ngợi và xu nịnh, tròng mắt Lê Khang hài lòng híp lại, giả vờ nhìn sang tứ nữ, thấy các nàng vẫn thản nhiên đánh giá xung quanh, trong lòng thầm hô thú vị…
“Dù nói thế nào, hôm nay vẫn là hân hạnh của Khang mổ, xin kính chư vị một ly!”
Lê Khang chắp tay, uống cạn chén rượu trước mặt…
“Hảo tửu lượng!”
Đám người vội vàng bưng chén, cùng lúc uống cạn…
Tứ nữ theo phép lịch sự của khách nhân, vẫn nhẹ nhàng nâng rượu lên nhấp môi một ngụm…
“Bốn vị tiểu thư này? Các ngươi là xem thường Lê công tử hay sao?” Lâm Thái vẫn luôn cay cú các nàng, thấy vậy giả vờ lên tiếng hỏi…
Lê Khang ánh mắt lấp lóe, hiện lên một tia không hài lòng…
Mà đám người cũng chú ý tứ nữ uống không hết rượu, cũng lên tiếng phụ họa:
“Các vị giai nhân, một ly rượu mà thôi, đã kính thì phải uống cho hết!”
“Thật ngại quá! Chúng ta không quen uống rượu…” Lý Trúc Loan nhếch miệng lên tiếng…
“Nếu các người cảm thấy phiền hà, chúng ta có thể rời đi!” Bạch Tố Mai đã chán ghét bầu không khí nơi này, trong trẻo lạnh nhạt lên tiếng…
Lê Khang thấy tình cảnh này, trong lòng thầm hô không ổn, hắn sao có thể để bốn mỹ nhân thần bí này rời khỏi tằm mắt, vội vàng lên tiếng giải vây:
“Haha, vài giọt rượu mà thôi! Mọi người cũng đừng đường đột giai nhân!”
“Hừ, công tử đã nói vậy thì ta không nói gì hơn, bất quá thân làm khách cũng nên tôn trọng gia chủ a!” Lâm Thái vẫn không cam lòng bồi thêm một câu…
Lê Khang trong mắt ẩn ẩn một tia tức giận, tên khốn kiếp này là ai, luôn gây chuyện cùng các nàng, làm mất mặt chủ nhân Yến Hội như hắn…
Bất quá vì bảo trì hình tượng ôn hòa lịch sự, Lê Khang chuyển dời sang trọng điểm buổi tiệc nói:
“Đối với các vị Thiên Kiêu có bối cảnh từ Lục Cấp Thế Lực trở lên, chắc hắn đã có danh ngạch lập tức tiến vào Học Phủ mà không cần tham gia khảo hạch?”
Đám người đồng ý gật đầu, đây là ưu điểm của các thế lực lớn, Lục Cấp nhận được 2 danh ngạch, cho tới Cửu Cấp nhận được tận 5 danh ngạch trực tiếp tiến vào Học Phủ…
Đương nhiên số lượng thiên tài có thể vào Học Phủ cũng không hề hạn chế, ngoài danh ngạch được chọn trực tiếp ra, các thanh niên của những thế lực này nếu muốn vào Học Phủ cũng có thể tham dự khảo hạch mà không phụ thuộc vào danh ngạch…
Về phần người của Ngũ cấp thế lực trở xuống, chỉ có một con đường duy nhất vào Học Phủ chính là thông qua khảo hạch…
Lâm Thái một mặt ngạo nghễ, hắn là một trong hai thiên tài nhận được danh ngạch vào Phủ trực tiếp của Lâm gia…
“Những huynh đệ tỷ muội nào có danh ngạch vào Học Phủ, nếu có nguyện vọng gia nhập Cuồng Chiến Bang, xin mời giơ tay!” Lê Khang nhẹ nhàng cười nói…
Hắn vừa dứt lời, Lâm Thái là tên đầu tiên vươn cả hai tay, theo sau đó là không ít thiếu niên thiếu nữ cũng nâng tay lên…
Lê Khang hài lòng gật đầu, có thể được gia tộc hay tông môn ban tặng Danh Ngạch đều không phải loại vô dụng gì, Cuồng Chiến Bang thỏa sức thu nhận cũng không sợ nuôi cơm không công…
“Các huynh muội muốn gia nhập Cuồng Chiến Bang, sau Yến Hội sẽ có trợ lý đến phụ trách ghi tên đóng dấu, ngày Chiêu Sinh mở ra cũng là lúc chúng ta trở thành người một nhà! Kính…” Lê Khang nâng lên chén rượu, một lần nữa uống cạn…
Duy chỉ còn lại gần 20 người vẫn ngồi yên tại chỗ, không có ý định gia nhập…
Hiển nhiên trong mắt bọn họ, Cuồng Chiến Bang chưa phải lựa chọn tốt nhất…
Tứ nữ Tử Âm thuộc số lượng ít ỏi đó…
Lê Khang đảo mắt nhìn qua, nhẹ nhàng bước lại vị trí các nàng, mở miệng ôn hòa hỏi:
“Mạo muội hỏi phương danh các vị tiểu thư? không biết chư vị xuất thân nơi nào?”
Đám người nhếch lổ tai lên, chờ đợi câu trả lời của các nàng…
“Chúng ta không môn không phái, tán tu mà thôi, công tử chê cười!” Mộc Tử Âm ung dung đáp…
“Vậy là các vị phải tham dự Khảo Hạch sao?” Lê Khang ánh mắt hiện lên một tia ngoài ý muốn, hắn không nghĩ các nàng lừa dối, dù sao thì sắp tới Chiêu Sinh mở ra sự thật phơi bày, nối dối bây giờ cũng chả có tác dụng gì…
Đám người nghe các nàng là tán tu, trong mắt hiện lên một tia khinh thường…người ở đây phần lớn đều có chút bối cảnh đấy…
Thậm chí không ít nam nhân bắt đầu đánh chủ ý xấu…
“Ta đối với một vị Chắp Sự chủ trì Khảo Hạch lần này có chút quen biết, nếu các vị tiểu thư cần gì cứ mở miệng, trong khả năng sẽ toàn lực trợ giúp!” Lê Khang vẫn ung dung nói, chỉ là tia ngạo nghễ trong mắt không che dấu được…
Quả nhiên đám người nghe tên này vậy mà có quen biết chắp sự, cả đám dùng ánh mắt ngưỡng mộ nhìn qua…chắp sự chính là Luyện Hư Kỳ a…
“Chúng ta sẽ dùng thực lực để thông qua khảo hạch! Đa tạ ý tốt rồi…” Liễu Thi Cầm lạnh nhạt nói…
“Được rồi, Vậy mời các vị tiên tử ở lại làm khách!” Lê Khang trong lòng âm trầm, ngoài mặt vẫn khách khí…
“Đa tạ. Bất quá chúng ta có chút việc, xin phép cáo từ!” Người lên tiếng là Bạch Tố Mai, nàng đã sớm phiền chết đi được…
Trước sắc mặt hơi khó coi của Lê Khang, tứ nữ định quanh lưng rời đi…
“A”
Bạch Tố Mai đột ngột không nhịn được che miệng thốt lên một tiếng mừng rỡ…
“Tố Mai sao vậy?” Tam nữ không hiểu nhìn qua…
“Là chàng! Ta cảm ứng được chàng rồi, chàng trở về rồi!” Bạch Tố Mai nước mắt lưng tròng, vui mừng quá đổi mỉm cười nói…
“Thật sự? Nhanh lên! chúng ta đi gặp tên xấu xa này!” Lý Trúc Loan nhoẻn môi cười rực rỡ, lo lắng trong lòng biến mất không còn tăm hơi…
Mộc Tử Âm và Liễu Thi Cầm trầm ổn hơn nhiều, thở phào một hơi nhẹ nhỏm, nhìn nhau cười mãn nguyện…
Thế là trước ánh mắt trợn tròn của đám đông, tứ nữ thân mật kéo tay nhau xoay người rời đi…
Lê Khang chứng kiến tình cảnh này, trong lòng như bị hung hăng đâm vài nhát, nữ nhân hắn ái mộ đối xử lạnh lùng với hắn, bây giờ lại vì một người nào đó mà vui mừng hớn hở như vậy…
Thái độ hoàn toàn đối lặp khiến một người cao ngạo như hắn tràn ngập cảm giác không cam lòng…
“Chư vị, chúng ta cũng ra ngoài một chuyến! Xem ra Khang mổ sắp được kết giao một nhân vật khó lường!”
Hít sâu một hơi bình tĩnh tâm tình, nhìn sang đám thiên tài có cùng suy nghĩ với hắn, bước chân ra khỏi tửu lâu…
Thấy tình cảnh này, đám người dồn dập đi theo…
Trong lúc nhất thời, bầu không khí nhộn nhịp hoàn toàn tan rã…
Bốn nữ Tử Âm, Thi Cầm, Trúc Loan và Tố Mai đang muốn tìm một gian khách sạn tạm dừng chân, chờ ngày chiêu sinh tiến đến…
Các nàng khí chất quá mức xuất chúng, đi đến nơi đâu cũng trở thành tiêu điểm, thu hút không ít ánh nhìn…
Vô tình đi ngang một gian tửu lâu xa hoa khá nhộn nhịp…
Trước cửa tửu lâu, không ít thanh niên thiên tài đang tiến vào, đều bị khí chất cao quý của các nàng buộc phải quay sang nhìn…
Trước cửa tửu lâu, một đôi thiếu nam thiếu nữ ăn mặc hoa phục rực rỡ đứng chào tân khách, đều có tu vi Nguyên Anh Sơ Kỳ, gặp tứ nữ đi ngang qua, vội vả vui mừng tiến đến chào hỏi:
“Xin bốn vị tiểu thư dừng bước!”
“Hai vị là?” Liễu Thi Cầm gật đầu xem như chào hỏi, ba nữ còn lại cũng quay sang nhìn…
“Tại hạ Lê Thanh, tiểu nữ Lê Nhi…” Đôi thiếu nam thiếu nữ khom người khách sáo giới thiệu…
“Hai vị có cần gì không?” Người lên tiếng vẫn là Liễu Thi Cầm, đối phương đã khách sáo các nàng cũng không thể quá mức thất lễ…
“Công tử nhà chúng tôi là Lê Khang, hôm nay tổ chức yến hội tại tửu lâu này, muốn được kết giao với thiên tài trong thiên hạ! ai cũng có thể là khách…” Lê Thanh cười nói, nhắc đến công tử nhà mình trong mắt hắn toát ra một tia kiêu ngạo…
“Đúng vậy! Nhìn bốn vị tiểu thư diện mạo như tiên, chúng ta mạo muội xin mời tham gia yến hội!” Lê Nhi cười tươi như hoa phụ họa…
“Lê Khang?” Tứ nữ nhìn nhau, đối với cái tên này chưa nghe qua bao giờ…
Nhìn bộ dạng của các nàng, Lê Thanh trong mắt lóe lên một tia không hài lòng, bất quá vẫn lịch sự cười giải thích:
“Lê gia chúng tôi là một Thất Cấp Thế Lực, công tử Lê Khang càng là Lão Sinh của Thánh Linh Học Phủ, đã gia nhập Học Phủ được 20 năm!”
Trong giọng điệu pha một tia ngạo nghễ, chờ đợi vẻ bái phục trên mặt chúng nữ…
Đáng tiếc các nàng vẫn thản nhiên như không, hoàn toàn chẳng biểu hiện chút hứng thú gì…
“E hèm! Lê Khang công tử hiện nay đã là Hóa Thần Sơ Kỳ cường giả, thiên phú cao tuyệt, lại là phó bang chủ của Cuồng Chiến Bang, bên trong Thánh Linh Học Phủ cũng có địa vị hiển hách!” Lê Nhi lên tiếng nói thêm…
Lần mở Yến Hội này của Cuồng Chiến Bang, mục đích là quảng bá thế lực đến đám tân sinh, từ đó chọn ra mầm móng tốt kết giao…nếu đối phương thành công thông qua khảo hạch, sẽ chiêu mộ vào Cuồng Chiến Bang…
Phương thức này không riêng gì Cuồng Chiến Bang thực hiện, mà không ít thế lực khác trong Học Phủ cũng làm theo, rất nhiều tòa Tửu Lâu nơi Thánh Thành nhộn nhịp vô cùng...
Học Phủ chưa bao giờ hạn chế tự do của Học Sinh, chỉ cần không xảy ra chiến đấu và tranh chấp, muốn làm gì cũng được…
Đó là lý do vì sao một Lão sinh như Lê Khang có thể tại Thánh Thành tổ chức Yến Hội, trắng trợn kết giao thiên tài trên đại lục…
Đây là một hành động khôn ngoan, nhằm mở rộng mối quan hệ hoặc chiêu mộ nhân tài, một công nhiều lợi…
Chúng nữ lúc này mới hiểu rõ chuyện gì xảy ra, trong lòng thầm nghĩ mình có nên tổ chức Yến Hội, tìm kím nữ nhân tài cho Hậu Cung hay không đây?
Bất quá Hậu Cung danh tiếng tại Thánh Linh Học Phủ hoàn toàn chưa có, sợ rằng không thể làm được, chỉ có thể gạt ý nghĩ này sang bên cạnh…
“Được rồi, tham gia một chút cũng được!” Mộc Tử Âm nhẹ nhàng lên tiếng, tam nữ còn lại nhìn nhau gật đầu…
Các nàng cũng muốn thăm dò một thoáng các thiên tài, cùng với tên Lão Sinh nơi này…
Chờ nam nhân kia trở về cũng sẽ không bở ngỡ…
Trong mắt hai người Lê Thanh đều hiện lên vẻ đắc ý, thầm nghĩ lần này nhất định công tử sẽ rất vui mừng…
Tứ nữ mặc dù che giấu phần lớn diện mạo, nhưng khí chất bất phàm cao quý không thể ẩn giấu, mà công tử nhà mình lại là người thích thưởng thức mỹ nhân…
Nếu thành công tác hợp cho đôi bên, Lê Khang nhất định sẽ trọng thưởng hai bọn hắn…
Bên trong Tửu Lâu là bầu không khí xa hoa đến cực điểm, các loại Linh Trà, Linh Quả liên tục được thị nữ lần lượt dâng lên…
Nơi này gồm có đại sảnh hết sức rộng rãi, ghế ngồi được xếp dọc theo hai bên, trước mặt bày biện đồ ăn thức uống…
Đã có không ít người ngồi, có nam có nữ, phần lớn đều là người trẻ tuổi, diện mạo ai nấy đều sáng sủa, không ít thiên tài đang ra vẻ khoe khoang, thao thao bất tuyệt về kiến thức cũng như bối cảnh của mình…
Tứ nữ âm thầm đánh giá, gặp bảo tọa xa hoa ở giữa đại sảnh vẫn còn trống, hiển nhiên là nhân vật chính của Yến Hội vẫn chưa ra mặt…
Các nàng cũng không nóng vội, chọn một dãy ghế ở sau cùng nhã nhặn ngồi xuống…
Chỉ là dù các nàng không gây ra động tĩnh gì, nhưng toàn bộ đại sảnh dường như lâm vào bầu không khí quỷ dị…
Hàng loạt đôi mắt đã tập trung trên thân tứ nữ, không sao rời đi…nữ nhân lộ ra ánh mắt ghen tị, mà nam nhân thì đủ loại cảm xúc khác biệt, có thưởng thức, có tò mò, có dâm ý…như muốn xuyên thủng lớp khăn che mặt mỏng manh của các nàng…
Đám nam nhân chỉ cảm thấy miệng đắng lưỡi khô, hận không thể lập tức chứng kiến diện mạo sau lớp khăn che mỏng kia …
“Chào bốn vị tiên tử! Tại hạ Lâm Thái, không biết có thể hân hạnh làm quen?”
Một thanh niên có bề ngoài anh tuấn, thân mặc lam y, tay cầm chén rượu nhẹ nhàng tiến đến lễ độ hỏi…chỉ là ánh mắt chứa đầy vẻ tham lam đã bán đứng vẻ bề ngoài lịch sự của hắn…
Tứ nữ vẫn thản nhiên như không, đối với loại người ngụy quân tử này, các nàng lười phản ứng…
Bản thân bị xem là không khí, Lâm Thái trong mắt lóe lên một tia tức giận, hắn là thiên tài của một Lục cấp thế lực, có tu vi Kim Đan Viên Mãn, từ nhỏ chưa từng bị xem thường như thế…
Lâm Thái cảm nhận được đã có không ít ánh mắt trêu tức tập trung trên người hắn…
Cố nén vẻ tức giận, hắn nặn ra một nụ cười từ tốn nhất có thể:
“Là tại hạ đường đột giai nhân, cáo từ!”
Trong lúc xoay lưng rời đi, Lâm Thái vô tình hất văng chén rượu trên tay, mục tiêu là từng mái tóc óng mượt của các nàng…
Hành động hèn hạ này lọt vào mắt vô số người, có kẻ ngốc mới tin tưởng một Kim Đan Viên Mãn lại vụng về như vậy…chỉ là không ai kịp thời ngăn cản nữa…
Mộc Tử Âm ánh mắt hơi lóe, bàn tay nhẹ phất, linh lực uyển chuyển tiến ra…
Phốc…
Rượu và chén cùng lúc dội ngược về thân thể Lâm Thái…hắn như một cái gối bị ném bay ra ngoài, phun ra một ngụm máu tươi…
Gương mặt sợ hãi tột độ chỉ tứ nữ hét ầm lên:
“Các ngươi dám động thủ bên trong Thánh Thành?”
Mộc Tử Âm ung dung thu tay, môi thơm khẽ mở:
“Thiên tài sao lại yếu kém như vậy? ta chỉ phòng thủ không để rượu dính vào người các tỷ muội mà thôi, nào ngờ lại vô tình văng trúng công tử, thật thất lễ quá!”
Đám người đôi mắt nghiêm nghị, chỉ một cái khoác tay nhẹ đã khiến một Kim Đan Viên Mãn hộc máu, nữ nhân này ít nhất là Nguyên Anh Trung Kỳ tu vi, không thể xem thường…
Dù không nhìn rõ tu vi của nàng, nhưng đám người theo bản năng cho rằng nàng có biện pháp nào đó ẩn giấu tu vi, thật tình không biết người ta là một Hóa Thần cường giả, các ngươi đương nhiên nhìn không ra…
“Hừ!” Lâm Thái thấy không ai vì mình ra mặt, tức giận hừ một tiếng, quay về chỗ ngồi…
Không ít người ném qua ánh mắt chế giễu, ngươi vẫn còn mặt mũi ở lại đây?
Đối với chuyện này, Lâm Thái cố nén tức giận, nhịn nhục ở lại, hắn cần tham gia yến hội này, mục tiêu được Lê Khang nhìn trúng, gia nhập Cuồng Chiến Bang…
Mà bầu không khí lại trở nên trầm tĩnh hẳn lên, không ai muốn dẫm vào vết xe đổ của Lâm Thái, vì thế tứ nữ tạm thời được yên ổn…
Theo từng vị thiên tài tiến vào đại sảnh, các ghế ngồi cũng dần được lắp đầy, yến hội một lần nữa trở nên nhộn nhịp…
Các loại mời rượu xã giao, các loại cười nói khoác lác phủ kín đại sảnh, duy chỉ nơi tứ nữ đang ngồi là vẫn trầm tĩnh, trái ngược với bầu không khí nơi này…
Bởi lẽ sau Lâm Thái, có thêm hai thiếu niên thiên tại tự tin dựa vào mị lực của mình có thể kết giao với các nàng, nhưng đều ngậm đắng rời đi…
“Lê Khang công tử đến!”
Theo âm thanh của toàn bộ thị nữ cùng lúc xướng lên, không khí lại một lần nữa yên tĩnh…
Cả đám cùng nhau hướng mắt về trung tâm đại sảnh, nơi đó một thanh niên vừa xuất hiện…
Hắn long hành hổ bộ bước đi, áo bào trắng tung bay, diện mạo tuấn lãng, mái tóc buông thả tự nhiên không câu thúc, khí thế trầm ổn tự tin vô cùng…
Tu vi Hóa Thần kỳ nhàn nhạt tỏa ra xung quanh, càng gia tăng khí thế vốn có…
Người này chính là Lê Khang, phó bang chủ Cuồng Chiến Bang, cũng là một vị lão sinh tại Thánh Linh Học Phủ…
Lê Khang ánh mắt đảo quanh toàn trường, chợt hắn sửng người, đồng tử co rụt lại nơi vị trí tứ nữ…
Thất thần trong chốc lát, cưỡng ép đem tia dị sắc trong mắt mình đè xuống, Lê Khang cười lớn ôn hòa nói:
“Khang mổ thật vinh hạnh khi được các vị thiếu niên anh hào, các vị tuyệt mỹ giai nhân nể mặt mà tham gia tiểu Yến Hội, chân thành cảm tạ chư vị!”
Đám người nghe thế, vội vàng đứng lên chắp tay khách khí:
“Lê công tử quá lời, có thể diện kiến phong thái của ngươi, là vinh dự của chúng ta!”
“Phải phải, Lê công tử là Học trưởng, là bậc sư huynh, về sau mong được chiếu cố nhiều hơn!”
“Lê công tử thật anh tuấn, nhân gia rất hân hạnh, hihi!”
Nhìn số đông ca ngợi và xu nịnh, tròng mắt Lê Khang hài lòng híp lại, giả vờ nhìn sang tứ nữ, thấy các nàng vẫn thản nhiên đánh giá xung quanh, trong lòng thầm hô thú vị…
“Dù nói thế nào, hôm nay vẫn là hân hạnh của Khang mổ, xin kính chư vị một ly!”
Lê Khang chắp tay, uống cạn chén rượu trước mặt…
“Hảo tửu lượng!”
Đám người vội vàng bưng chén, cùng lúc uống cạn…
Tứ nữ theo phép lịch sự của khách nhân, vẫn nhẹ nhàng nâng rượu lên nhấp môi một ngụm…
“Bốn vị tiểu thư này? Các ngươi là xem thường Lê công tử hay sao?” Lâm Thái vẫn luôn cay cú các nàng, thấy vậy giả vờ lên tiếng hỏi…
Lê Khang ánh mắt lấp lóe, hiện lên một tia không hài lòng…
Mà đám người cũng chú ý tứ nữ uống không hết rượu, cũng lên tiếng phụ họa:
“Các vị giai nhân, một ly rượu mà thôi, đã kính thì phải uống cho hết!”
“Thật ngại quá! Chúng ta không quen uống rượu…” Lý Trúc Loan nhếch miệng lên tiếng…
“Nếu các người cảm thấy phiền hà, chúng ta có thể rời đi!” Bạch Tố Mai đã chán ghét bầu không khí nơi này, trong trẻo lạnh nhạt lên tiếng…
Lê Khang thấy tình cảnh này, trong lòng thầm hô không ổn, hắn sao có thể để bốn mỹ nhân thần bí này rời khỏi tằm mắt, vội vàng lên tiếng giải vây:
“Haha, vài giọt rượu mà thôi! Mọi người cũng đừng đường đột giai nhân!”
“Hừ, công tử đã nói vậy thì ta không nói gì hơn, bất quá thân làm khách cũng nên tôn trọng gia chủ a!” Lâm Thái vẫn không cam lòng bồi thêm một câu…
Lê Khang trong mắt ẩn ẩn một tia tức giận, tên khốn kiếp này là ai, luôn gây chuyện cùng các nàng, làm mất mặt chủ nhân Yến Hội như hắn…
Bất quá vì bảo trì hình tượng ôn hòa lịch sự, Lê Khang chuyển dời sang trọng điểm buổi tiệc nói:
“Đối với các vị Thiên Kiêu có bối cảnh từ Lục Cấp Thế Lực trở lên, chắc hắn đã có danh ngạch lập tức tiến vào Học Phủ mà không cần tham gia khảo hạch?”
Đám người đồng ý gật đầu, đây là ưu điểm của các thế lực lớn, Lục Cấp nhận được 2 danh ngạch, cho tới Cửu Cấp nhận được tận 5 danh ngạch trực tiếp tiến vào Học Phủ…
Đương nhiên số lượng thiên tài có thể vào Học Phủ cũng không hề hạn chế, ngoài danh ngạch được chọn trực tiếp ra, các thanh niên của những thế lực này nếu muốn vào Học Phủ cũng có thể tham dự khảo hạch mà không phụ thuộc vào danh ngạch…
Về phần người của Ngũ cấp thế lực trở xuống, chỉ có một con đường duy nhất vào Học Phủ chính là thông qua khảo hạch…
Lâm Thái một mặt ngạo nghễ, hắn là một trong hai thiên tài nhận được danh ngạch vào Phủ trực tiếp của Lâm gia…
“Những huynh đệ tỷ muội nào có danh ngạch vào Học Phủ, nếu có nguyện vọng gia nhập Cuồng Chiến Bang, xin mời giơ tay!” Lê Khang nhẹ nhàng cười nói…
Hắn vừa dứt lời, Lâm Thái là tên đầu tiên vươn cả hai tay, theo sau đó là không ít thiếu niên thiếu nữ cũng nâng tay lên…
Lê Khang hài lòng gật đầu, có thể được gia tộc hay tông môn ban tặng Danh Ngạch đều không phải loại vô dụng gì, Cuồng Chiến Bang thỏa sức thu nhận cũng không sợ nuôi cơm không công…
“Các huynh muội muốn gia nhập Cuồng Chiến Bang, sau Yến Hội sẽ có trợ lý đến phụ trách ghi tên đóng dấu, ngày Chiêu Sinh mở ra cũng là lúc chúng ta trở thành người một nhà! Kính…” Lê Khang nâng lên chén rượu, một lần nữa uống cạn…
Duy chỉ còn lại gần 20 người vẫn ngồi yên tại chỗ, không có ý định gia nhập…
Hiển nhiên trong mắt bọn họ, Cuồng Chiến Bang chưa phải lựa chọn tốt nhất…
Tứ nữ Tử Âm thuộc số lượng ít ỏi đó…
Lê Khang đảo mắt nhìn qua, nhẹ nhàng bước lại vị trí các nàng, mở miệng ôn hòa hỏi:
“Mạo muội hỏi phương danh các vị tiểu thư? không biết chư vị xuất thân nơi nào?”
Đám người nhếch lổ tai lên, chờ đợi câu trả lời của các nàng…
“Chúng ta không môn không phái, tán tu mà thôi, công tử chê cười!” Mộc Tử Âm ung dung đáp…
“Vậy là các vị phải tham dự Khảo Hạch sao?” Lê Khang ánh mắt hiện lên một tia ngoài ý muốn, hắn không nghĩ các nàng lừa dối, dù sao thì sắp tới Chiêu Sinh mở ra sự thật phơi bày, nối dối bây giờ cũng chả có tác dụng gì…
Đám người nghe các nàng là tán tu, trong mắt hiện lên một tia khinh thường…người ở đây phần lớn đều có chút bối cảnh đấy…
Thậm chí không ít nam nhân bắt đầu đánh chủ ý xấu…
“Ta đối với một vị Chắp Sự chủ trì Khảo Hạch lần này có chút quen biết, nếu các vị tiểu thư cần gì cứ mở miệng, trong khả năng sẽ toàn lực trợ giúp!” Lê Khang vẫn ung dung nói, chỉ là tia ngạo nghễ trong mắt không che dấu được…
Quả nhiên đám người nghe tên này vậy mà có quen biết chắp sự, cả đám dùng ánh mắt ngưỡng mộ nhìn qua…chắp sự chính là Luyện Hư Kỳ a…
“Chúng ta sẽ dùng thực lực để thông qua khảo hạch! Đa tạ ý tốt rồi…” Liễu Thi Cầm lạnh nhạt nói…
“Được rồi, Vậy mời các vị tiên tử ở lại làm khách!” Lê Khang trong lòng âm trầm, ngoài mặt vẫn khách khí…
“Đa tạ. Bất quá chúng ta có chút việc, xin phép cáo từ!” Người lên tiếng là Bạch Tố Mai, nàng đã sớm phiền chết đi được…
Trước sắc mặt hơi khó coi của Lê Khang, tứ nữ định quanh lưng rời đi…
“A”
Bạch Tố Mai đột ngột không nhịn được che miệng thốt lên một tiếng mừng rỡ…
“Tố Mai sao vậy?” Tam nữ không hiểu nhìn qua…
“Là chàng! Ta cảm ứng được chàng rồi, chàng trở về rồi!” Bạch Tố Mai nước mắt lưng tròng, vui mừng quá đổi mỉm cười nói…
“Thật sự? Nhanh lên! chúng ta đi gặp tên xấu xa này!” Lý Trúc Loan nhoẻn môi cười rực rỡ, lo lắng trong lòng biến mất không còn tăm hơi…
Mộc Tử Âm và Liễu Thi Cầm trầm ổn hơn nhiều, thở phào một hơi nhẹ nhỏm, nhìn nhau cười mãn nguyện…
Thế là trước ánh mắt trợn tròn của đám đông, tứ nữ thân mật kéo tay nhau xoay người rời đi…
Lê Khang chứng kiến tình cảnh này, trong lòng như bị hung hăng đâm vài nhát, nữ nhân hắn ái mộ đối xử lạnh lùng với hắn, bây giờ lại vì một người nào đó mà vui mừng hớn hở như vậy…
Thái độ hoàn toàn đối lặp khiến một người cao ngạo như hắn tràn ngập cảm giác không cam lòng…
“Chư vị, chúng ta cũng ra ngoài một chuyến! Xem ra Khang mổ sắp được kết giao một nhân vật khó lường!”
Hít sâu một hơi bình tĩnh tâm tình, nhìn sang đám thiên tài có cùng suy nghĩ với hắn, bước chân ra khỏi tửu lâu…
Thấy tình cảnh này, đám người dồn dập đi theo…
Trong lúc nhất thời, bầu không khí nhộn nhịp hoàn toàn tan rã…
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.