Chương 621: Thành công tốt đẹp
Akay Hau
21/02/2021
“Phốc!”
Lạc Nam một ngụm trà vừa mới uống vào miệng vội phun ra ngoài.
Tà tu? Thông tin về tà tu? Đây không phải là hắn sao?
Huống hồ nhìn biểu hiện sùng bái của Địa Ngọc Huyền, đây là chuyện gì xảy ra? Mình rõ ràng không nhận biết nàng nha.
Lấy lại bình tĩnh, hiện tại Lạc Nam đang trong vai Ngọc Hải…không thể để nữ nhân này nhìn ra sơ hở gì.
Nghĩ đến đến, Lạc Nam cười lạnh nói: “Ha hả, một tên tà tu gian ác mà thôi, Địa tiểu thư lại để tâm đến hắn? chẳng lẽ cũng vì lượng Thiên Địa Dị Vật và các thủ đoạn trên người hắn sao?”
“Hừ!”
Ngoài ý muốn của Lạc Nam, Địa Ngọc Huyền thái độ lập tức chuyển biến, từ lạnh nhạt chuyển thành tức giận hừ một tiếng, không chút khách khí nói:
“Ngọc Tiên Môn muốn xem người trong thiên hạ thành kẻ ngu hết sao? nếu sỡ hữu những thủ đoạn đó mà trở thành Tà Tu, như vậy Địa Ngọc Huyền ta cũng tình nguyện trở thành một Tà Tu như vậy đấy!”
“Cái gọi là Tà Tu, thực chất chỉ là cái cớ để những kẻ tham lam đường đường chính chính truy sát hắn mà thôi, thiên hạ này rất nhiều kẻ không ngu…nhưng cố tình giả ngu để đạt được lợi ít, đúng là buồn cười!”
Địa Ngọc Huyền nói một tràng khiến Lạc Nam á khẩu, hắn không hiểu vì sao nữ nhân này lại nói tốt cho mình, cũng chẳng hiều vì sao Địa Ngọc Huyền tức giận như vậy…
Bất quá cách nàng nhìn nhận vấn đề không khác bản thân hắn bao nhiêu, tiểu thư của Địa Tiên Môn quả nhiên không phải nữ nhân đơn giản.
Trong lòng nghĩ vậy, ngoài mặc Lạc Nam lại là cười lạnh nhạt:
“Thì tính sao đây? Kẻ kia hiện tại đã là chuột chạy qua đường, người người kêu đánh…Địa Tiên Môn chẳng phải cũng như vậy sao?”
“Hừ, đừng tưởng Địa Tiên Môn chúng ta thấp hèn đến như vậy…từ khi thông tin từ Tà Tu kia lộ ra, phụ thân ta đã hạ lệnh toàn bộ môn phái không được dính liếu vào chuyện này!” Địa Ngọc Huyền lại là thản nhiên đáp.
“Ồ?!” Lạc Nam có chút bất ngờ.
Thời gian qua hắn trong vai Ngọc Hải có tìm hiểu, biết số lượng cường giả ra sức truy tìm tung tích của “tà tu” ngày một tăng, các thế lực lớn hầu như đều đã xuất động, không ngờ Địa Tiên Môn lại là ngoại lệ.
“Vì sao? nếu bắt được hắn…chỉ cần đạt được một phần đồ vật trên người hắn cũng là lợi ít cực lớn a, Địa Tiên Môn của các người không quan tâm sao?” Lạc Nam có chút thắc mắc hỏi.
Địa Ngọc Huyền cao ngạo ngẩng đầu: “Địa Tiên Môn chúng ta hành sự quang minh lỗi lạc, công pháp độc môn ngưng luyện ra Thiết Thổ không kém gì Dị Thuộc Tính, vì sao phải tham lam đồ vật của người khác?”
Lạc Nam nhìn thẳng ánh mắt của Địa Ngọc Huyền mà trong lòng có chút cảm khái.
Đều là Ngọc Cấp thế lực, vì sao Ngọc Tiên Môn lại trăm phương ngàn kế muốn vơ vét Thiên Địa Dị Vật của người khác, ngay cả tu sĩ vừa mới phi thăng cũng không buông tha. Mà Ngọc Tiên Môn lại hoàn toàn trái ngược, chả trách toàn bộ Môn phái ngay cả khí tức của thiên địa dị vật cũng không có, xem ra lời của Địa Ngọc Huyền là sự thật.
Lại nghĩ đến cách hành xử của cao tầng Địa Tiên Môn, Lạc Nam đối với thế lực này có chút hảo cảm rồi.
Xem ra ở bất kỳ thế giới nào…đều có người tốt kẻ xấu, cũng không phải tất cả thế lực tiên giới đều cặn bã như Ngọc Tiên Môn.
Lúc này, Địa Ngọc Huyền nói tiếp:
“Người kia lấy tu vi Chân Tiên giết chết Ất Tiên, lại có thể chạy thoát khỏi hai vị Ngọc Tiên của các người truy sát, chính là tuyệt đại thiên kiêu triệu năm chưa có một…Ngọc Tiên Môn của các vị đã đắc tội hắn, nếu không thể dọn dẹp sạch sẽ…hậu quả sau này chỉ sợ các vị không gánh nổi đâu!”
Đó cũng là một trong các nguyên nhân mà Địa Mạnh Hùng không muốn nhúng tay vào vũng nước đục “tà tu” lần này.
Dựa theo tin tức mà Ngọc Tiên Môn cung cấp, vị “tà tu” kia sở hữu thiên phú và tiềm lực kinh thiên động địa…
Nhân vật như vậy một khi đã lỡ đắc tội, nếu thành công giết chết hắn thì không có gì để nói…bằng không ngày sau hắn trưởng thành, chỉ cần đạt đến Ngọc Tiên cũng đủ đồ sát một cái Ngọc Cấp Thế Lực rồi.
Huống hồ dựa vào chân dung, ngoại trừ khuôn mặt bị che đậy thì thân hình của “Tà tu” rõ ràng là một người trẻ tuổi, có tiềm lực phát triển cực kỳ to lớn, muốn đắc tội với người như vậy phải cân nhắc kỹ lưỡng.
Lợi ít luôn song hành cùng nguy hiểm, Địa Tiên Môn không muốn mạo hiểm nên chưa từng nghĩ đến chuyện truy sát “Tà tu” kia, mặc kệ các thế lực khác tham lam đấu đá.
Lạc Nam một lần nữa thay đổi cái nhìn với Địa Tiên Môn, trong lòng âm thầm cảm khái, nếu thế lực nào cũng giống như thế này…chỉ sợ Tiên giới là một mảnh thái bình yên vui rồi.
Chỉ tiếc có được suy nghĩ như Địa Tiên Môn chiếm số lượng cực ít, hầu như toàn bộ Lam Cực Tiên Tinh chỉ có một, vì thế Tiên giới vẫn là một nơi có hoàn cảnh tàn khốc và khắc nghiệt.
“Ha hả, nghe lời nói của Địa tiểu thư, dường như đối với tên kia có chút để ý? Bất quá thật đáng tiếc…hắn hiện tại trọng thương chưa lành, chắc đang trốn chui trốn lũi ở nơi nào rồi, sớm muộn cũng bị bắt được mà thôi!” Lạc Nam ra vẻ khinh bỉ cười nhạt.
XOẢNG…
Một cái chén rơi xuống đất khiến Lạc Nam giật nảy mình.
Chỉ thấy Địa Ngọc Huyền đầy mặt tức giận trừng nhìn hắn, lời nói lạnh lùng sắc sảo:
“Một vị tuyệt đỉnh thiên kiêu lấy tu vi Chân Tiên làm được chiến tích như vậy đương nhiên khiến Ngọc Huyền ta ngưỡng mộ, không giống một kẻ nào đó chỉ biết ỷ vào bối cảnh sau lưng ỷ mạnh hiếp yếu, có giỏi ngươi truy sát hắn xem nào?”
Nói xong không cho Lạc Nam cơ hội trả lời, quay người đạp không bay đi…chỉ thoáng chốc đã biến mất dạng.
Lạc Nam có chút sững người vuốt vuốt mũi, cảm xúc trong lòng nhất thời thú vị nói không nên lời…
Đóng vai một kẻ đáng ghét nhìn một nữ tử xa lạ ngưỡng mộ chính bản thân mình, cảm giác này lần đầu hắn được trải nghiệm…
Cái tên Địa Ngọc Huyền, thành công gây ấn tượng với Lạc Nam hắn…
Nữ nhân này thông minh tài trí không kém Ỷ Vân…nhưng tính cách lại có phần ngay thẳng cường liệt.
Cũng bởi vì Địa Tiên Môn không thua gì Ngọc Tiên Môn…nên nàng có sao nói vậy, chẳng sợ làm phật lòng “Ngọc Hải”.
“Bất quá hôn sự này xem như nát rồi!” Lạc Nam hài lòng lẩm bẩm, nhìn ly trà bị Địa Ngọc Huyền giận dữ đập nát mà dở khóc dở cười.
…
Bên trong một tòa đài các, Địa Ngọc Huyền sắc mặt bình thản, chân mày hơi cau lại…dáng vẻ tức giận vừa rồi đã biến mất, thay vào đó là bắt đầu suy nghĩ…
Nàng mặc dù cực ít gặp qua Ngọc Hải, đối với tính cách của người này không hoàn toàn nắm rõ, nhưng có thể khẳng định trong quá khứ đối phương rất ham muốn chính mình, ánh mắt trần trụi tràn đầy dục vọng kia không sao che giấu được.
Nhưng bằng vào giác quan của nữ nhân, Địa Ngọc Huyền lại cảm giác được Ngọc Hải lần này có gì đó rất khác biệt.
Mặc dù biểu lộ của hắn cũng rất đáng ăn đòn, nhưng ánh mắt kia khi nhìn về phía nàng lại không giống như cũ.
Hết sức kỳ quái…
Nếu Lạc Nam biết suy nghĩ trong lòng Địa Ngọc Huyền nhất định sẽ giật nảy mình, xem ra diễn xuất của hắn có khe hỡ a.
Lạc Nam và Ngọc Hải mâu thuẫn trong thời gian cực ngắn, trước đó còn chưa biết đối phương là ai…vì thế hắn chưa thể diễn xuất vai Ngọc Hải một cách trọn vẹn được.
Mặc dù Tôn Cấp Pháp Bảo Mặt Nạ Thiên Diện mô phỏng bề ngoài, khí chất, tu vi…tất cả đều theo khuôn của Ngọc Hải, nhưng có một thứ không thể giả mạo được.
Đó chính là cảm xúc trong ánh mắt.
Lạc Nam là Lạc Nam…Ngọc Hải là Ngọc Hải, linh hồn khác nhau, cảm xúc trong mắt khác nhau, hắn rất khó có thể dùng một ánh mắt tràn ngập dục vọng để nhìn nữ nhân như Ngọc Hải trước đây được.
Dù sao Lạc Nam không phải diễn viên chuyên nghiệp…
Điều này vô tình trở thành điểm yếu để Địa Ngọc Huyền sinh lòng nghi hoặc, nếu không phải Mặt Nạ Thiên Diện quá mức toàn diện, chỉ sợ việc có kẻ giả mạo Ngọc Hải bị Ngọc Huyền khám phá ra rồi.
“Tên này vì sao cố tình làm chiêu trò để phá hỏng hôn sự? chẳng lẽ là một loại thủ đoạn lạc mềm buộc chặt, muốn ta chú ý đến hắn sao?”
Địa Ngọc Huyền lâm vào suy tư, vô số suy đoán và giả thuyết xuất hiện trong đầu…
Nàng có thể khẳng định Lễ Vật trong nhẫn là bị “Ngọc Hải” hoán đổi rồi, nhưng lại không tìm ra nguyên nhân ẩn sâu bên trong.
Vốn Địa Ngọc Huyền không tin một kẻ như Ngọc Hải sẽ chê bai mình nên muốn phá hỏng hôn sự, dù Địa Mạnh Hùng có suy đoán nàng cũng không tin.
Nhưng hôm nay gặp một lần “Ngọc Hải”, Địa Ngọc Huyền lại cảm thấy giả thuyết của phụ thân rất có thể là sự thật.
“Giả như Ngọc Hải này là giả mạo…như vậy mọi chuyện lập tức sáng tỏ, chặt chẽ không một kẻ hở…!” Địa Ngọc Huyền trong đầu bất chợt sinh ra một ý nghĩ lớn mật.
Nếu Ngọc Hải hiện tại không phải là Ngọc Hải thật sự…mà là do một kẻ thù nào đó của Ngọc Hải cải trang thành, như vậy mọi chuyện lập tức trở nên thông suốt.
Bởi vì chỉ có kẻ thù…mới giả mạo thành người khác, người thân hay bằng hữu cực hiếm trường hợp làm như vậy, hơn nữa trong tình huống này sẽ khiến mọi thứ càng thêm chặt chẽ.
Vì Ngọc Hải giả mạo không muốn Ngọc Tiên Môn có thêm thông gia cường đại, nên ra tay thọc gậy bánh xe là hết sức hợp lý.
“Không thể nào…” Địa Ngọc Huyền bật cười lắc mạnh đầu, phủ định suy đoán lớn mật vừa rồi của mình.
Ở Lam Cực Tiên Tinh này, làm gì có kẻ nào sở hữu thủ đoạn che mắt được cả Ngọc Tiên Viên Mãn như Ngọc Chấn Lôi và phụ thân nàng?
Ngọc Hải hiện tại nếu là kẻ giả mạo đã sớm bị vạch trần từ lâu rồi.
Ngược lại nếu một kẻ có thủ đoạn để giả mạo Ngọc Hải mà không bị Ngọc Chấn Lôi và phụ thân nàng phát hiện, như vậy thực lực của hắn chắc hẳn phải vượt qua Ngọc Tiên Viên Mãn…còn cần ngụy trang thành kẻ khác làm cái gì?
“Thật đau đầu!” Địa Ngọc Huyền suy nghĩ liên tục cảm giác đầu óc có chút mệt mỏi.
Nàng nghĩ đến nát óc cũng không ra, dứt khoát không thèm suy đoán…dù sao hôn sự lần này chấm dứt, mọi chuyện cũng xem như kết thúc.
Nghĩ đến đây Địa Ngọc Huyền lưới biếng nhắm lại đôi mắt đẹp, lâm vào ngủ say.
Ngọc Hải có bị giả mạo nàng cũng mặc kệ, an nguy của Ngọc Tiên Môn cũng chẳng liên quan đến nàng…
Đáng thương cho thiếu nữ thông minh, dù trí tưởng tượng của nàng phong phú đến mấy cũng không lường được sẽ có một tên Chân Tiên cầm theo mặt nạ khủng bố tận Tôn Cấp đi giả mạo người khác.
Chuyện này quá mức hoang đường…nhưng lại là sự thật.
…
“Thiếu chủ…kết quả thế nào?”
Trong phòng dành cho quan khách, Ngọc Hư với Ngọc Quán vây lại bên cạnh, ánh mắt mang theo chờ mong nhìn chằm chằm Lạc Nam.
Hai người biết Thiếu Chủ nhà mình vừa gặp mặt Tiểu Thư của Địa Tiên Môn, kết quả của lần gặp mặt này cực kỳ quan trọng…cũng là mục đích chính trong chuyến đi lần này của bọn hắn, làm sao có thể không chờ mong kết quả tốt đẹp?
Chỉ cần Ngọc Tiên Môn và Địa Tiên Môn kết làm thông gia, như vậy đôi bên quan hệ sẽ càng thêm chặt chẽ và gắn khít, khi đó lại để Thiếu Chủ thông hôn với một nữ đệ tử nào đó của Thiên Tiên Môn, như vậy ba thế lực chính là một nhà…còn sợ Lam gia cường đại nữa sao?
Nghĩ đến viễn cảnh tươi sáng trong tương lai, Ngọc Hư với Ngọc Quán vô thức cười ra tiếng.
Bịch bịch…
Lạc Nam cao ngạo ưởn đầu, vỗ vỗ lòng ngực tràn đầy tự tin nói:
“Thủ đoạn chinh phục nữ nhân của ta đã đạt đến đẳng cấp tông sư, Địa Ngọc Huyền mê như điếu đổ sau lần tâm sự…chỉ cần gặp mặt thêm vài lần, bồi dưỡng thêm một chút tình cảm, ta sẽ lập tức lên chức phụ thân!”
“Thật sự?” Ngọc Quán với Ngọc Hư ánh mắt đỏ hồng, tràn ngập kích động hỏi lại lần nữa.
“Đương nhiên…các ngươi về nói phụ thân tích cực chuẩn bị thêm lễ vật, những lần sau chỉ cần một mình ta đến Địa Tiên Môn làm khách là được, như vậy biểu hiện sẽ càng thêm thân mật và gần gũi!” Lạc Nam ngạo kiều đáp.
“Thiếu chủ nói chí phải!” Ngọc Hư với Ngọc Quán liên tục gật đầu, thầm nghĩ thiếu chủ quả nhiên có thủ đoạn tán gái.
Lần này bọn họ hộ tống thiếu chủ, nhìn qua thì lễ nghi có đủ, lại trang trọng vô cùng…nhưng như vậy lại giống như khách nhân đến thăm, quan hệ đôi bên có phần xa cách.
Những lần sau nếu thiếu chủ một mình đến Địa Tiên Môn, như vậy biểu hiện ra bên ngoài chẳng khác nào con rể về thăm nhà vợ, chỉ cần mang theo lễ vật biếu cho nhà vợ là đủ, không cần khách khí hay long trọng gì.
Mặc dù lễ vật cho Địa Tiên Môn rất quý trọng, nhưng chỉ cần hôn sự thành công…như vậy nữ nhi duy nhất của Địa Mạnh Hùng trở thành con dâu của Ngọc Tiên Môn, còn sợ không thể lấy lại cả vốn lẫn lời sao?
Lợi ít trong đó khó thể đo lường a…
Nghĩ đến đây hai vị trưởng lão quyết tâm ra sức thuyết phục môn chủ và các trưởng lão, phải tích góp thêm lễ vật…thúc đẩy hôn sự này càng sớm càng tốt, thầm nghĩ thiếu chủ quả nhiên suy tính rất chu đáo.
Lạc Nam một mặt đắc ý nhìn hai vị trưởng lão ném đến ánh mắt sùng bái, trong lòng liên tục cười trộm không thôi…
Nếu Địa Ngọc Huyền có mặt ở đây chứng kiến cảnh tượng này, nhất định sẽ ném cho hắn ánh mắt khinh bỉ.
Chưa thấy qua kẻ nào không biết xấu hổ như vậy, rõ ràng nàng đã biểu thị thái độ cự tuyệt rõ ràng, vào miệng tên này lại như nước chảy thành sống…dường như nàng hận không thể lập tức gả cho hắn.
…
Hai ngày sau, Lạc Nam cùng hai vị trưởng lão một lần nữa vào bái phỏng Địa Mạnh Hùng cùng một đám trưởng lão, để từ biệt trở về.
“Lần này thiếu chủ cùng tiểu thư gặp mặt có thể nói là tâm đầu ý hợp…chúng ta sẽ trở về bẩm báo lên môn chủ, tin tưởng người nhất định sẽ rất vui mừng!”
Bên trong Địa Tiên Điện, Ngọc Quán với Ngọc Hư hồng quang đầy mặt, nhìn Địa Mạnh Hùng cười toe toét nói.
Địa Mạnh Hùng khóe miệng giật giật, vì phép lịch sự chỉ có thể nói giảm nói tránh:
“Hôn nhân đại sự là chuyện cả đời…tiểu Huyền hiện tại vẫn ham mê tu luyện, chưa nghĩ đến lập gia đình!”
“Ham mê tốt…ham mê tu luyện cực tốt!” Ngọc Quán với Ngọc Hư lại bình thản gật đầu phụ họa, ung dung nói:
“Thiếu chủ chúng tôi cũng rất thích tu luyện, ngày sau sẽ cùng quý tiểu thư chậm rãi đàm đạo, nghiên cứu…tin tưởng đôi bên sẽ cùng nhau tiến bộ!”
Trong lòng hai lão già đương nhiên cho rằng Địa Mạnh Hùng chỉ là đang giữ giá cho con gái mình nên mới nói như vậy, chỉ cần ngày sau thiếu chủ và tiểu thư xúc tiến bên nhau, đem gạo nấu thành cơm…Địa Mạnh Hùng làm sao có thể ngăn cản?
Theo suy nghĩ của hai người, chỉ cần Địa Ngọc Huyền chấp nhận thiếu chủ theo đúng lời hắn nói thì hôn sự này coi như mười phần nắm chắc.
Thiếu chủ sẽ lừa gạt bọn sao sao? câu trả lời là không thể nào.
Địa Mạnh Hùng khóe miệng co giật càng dữ, bất quá không tiện nói thêm cái gì, chỉ có thể gật gật đầu xem như xong, thầm nghĩ ngày sau để thiếu chủ của các ngươi gặp mặt nữ nhi của ta mới là chuyện lạ.
Trong sự đưa tiễn của Địa Mục trưởng lão, Lạc Nam cùng hai vị trưởng lão một lần nữa leo lên Phong Lôi Mã Xa, lên đường quay về Ngọc Tiên Môn.
Tâm trạng ba người đều là cực kỳ hài lòng.
Chuyến đi này…thành công tốt đẹp!
…
Nay đi ăn cưới con bạn lớp đại học ở xa, mãi mới viết xong một chap kkk
Chúc mọi người ngủ ngon :D
...
Ai muốn ủng hộ e thì đây ạ:
Số TK: 1809205083252
NGUYEN PHUOC HAU
Ngân hàng Agribank ạ. (Chi nhánh: Cờ Đỏ - Cần Thơ II)
Momo: 0942973261
Viettelpay: 9704229212704295
Chân thành cảm ơn
Lạc Nam một ngụm trà vừa mới uống vào miệng vội phun ra ngoài.
Tà tu? Thông tin về tà tu? Đây không phải là hắn sao?
Huống hồ nhìn biểu hiện sùng bái của Địa Ngọc Huyền, đây là chuyện gì xảy ra? Mình rõ ràng không nhận biết nàng nha.
Lấy lại bình tĩnh, hiện tại Lạc Nam đang trong vai Ngọc Hải…không thể để nữ nhân này nhìn ra sơ hở gì.
Nghĩ đến đến, Lạc Nam cười lạnh nói: “Ha hả, một tên tà tu gian ác mà thôi, Địa tiểu thư lại để tâm đến hắn? chẳng lẽ cũng vì lượng Thiên Địa Dị Vật và các thủ đoạn trên người hắn sao?”
“Hừ!”
Ngoài ý muốn của Lạc Nam, Địa Ngọc Huyền thái độ lập tức chuyển biến, từ lạnh nhạt chuyển thành tức giận hừ một tiếng, không chút khách khí nói:
“Ngọc Tiên Môn muốn xem người trong thiên hạ thành kẻ ngu hết sao? nếu sỡ hữu những thủ đoạn đó mà trở thành Tà Tu, như vậy Địa Ngọc Huyền ta cũng tình nguyện trở thành một Tà Tu như vậy đấy!”
“Cái gọi là Tà Tu, thực chất chỉ là cái cớ để những kẻ tham lam đường đường chính chính truy sát hắn mà thôi, thiên hạ này rất nhiều kẻ không ngu…nhưng cố tình giả ngu để đạt được lợi ít, đúng là buồn cười!”
Địa Ngọc Huyền nói một tràng khiến Lạc Nam á khẩu, hắn không hiểu vì sao nữ nhân này lại nói tốt cho mình, cũng chẳng hiều vì sao Địa Ngọc Huyền tức giận như vậy…
Bất quá cách nàng nhìn nhận vấn đề không khác bản thân hắn bao nhiêu, tiểu thư của Địa Tiên Môn quả nhiên không phải nữ nhân đơn giản.
Trong lòng nghĩ vậy, ngoài mặc Lạc Nam lại là cười lạnh nhạt:
“Thì tính sao đây? Kẻ kia hiện tại đã là chuột chạy qua đường, người người kêu đánh…Địa Tiên Môn chẳng phải cũng như vậy sao?”
“Hừ, đừng tưởng Địa Tiên Môn chúng ta thấp hèn đến như vậy…từ khi thông tin từ Tà Tu kia lộ ra, phụ thân ta đã hạ lệnh toàn bộ môn phái không được dính liếu vào chuyện này!” Địa Ngọc Huyền lại là thản nhiên đáp.
“Ồ?!” Lạc Nam có chút bất ngờ.
Thời gian qua hắn trong vai Ngọc Hải có tìm hiểu, biết số lượng cường giả ra sức truy tìm tung tích của “tà tu” ngày một tăng, các thế lực lớn hầu như đều đã xuất động, không ngờ Địa Tiên Môn lại là ngoại lệ.
“Vì sao? nếu bắt được hắn…chỉ cần đạt được một phần đồ vật trên người hắn cũng là lợi ít cực lớn a, Địa Tiên Môn của các người không quan tâm sao?” Lạc Nam có chút thắc mắc hỏi.
Địa Ngọc Huyền cao ngạo ngẩng đầu: “Địa Tiên Môn chúng ta hành sự quang minh lỗi lạc, công pháp độc môn ngưng luyện ra Thiết Thổ không kém gì Dị Thuộc Tính, vì sao phải tham lam đồ vật của người khác?”
Lạc Nam nhìn thẳng ánh mắt của Địa Ngọc Huyền mà trong lòng có chút cảm khái.
Đều là Ngọc Cấp thế lực, vì sao Ngọc Tiên Môn lại trăm phương ngàn kế muốn vơ vét Thiên Địa Dị Vật của người khác, ngay cả tu sĩ vừa mới phi thăng cũng không buông tha. Mà Ngọc Tiên Môn lại hoàn toàn trái ngược, chả trách toàn bộ Môn phái ngay cả khí tức của thiên địa dị vật cũng không có, xem ra lời của Địa Ngọc Huyền là sự thật.
Lại nghĩ đến cách hành xử của cao tầng Địa Tiên Môn, Lạc Nam đối với thế lực này có chút hảo cảm rồi.
Xem ra ở bất kỳ thế giới nào…đều có người tốt kẻ xấu, cũng không phải tất cả thế lực tiên giới đều cặn bã như Ngọc Tiên Môn.
Lúc này, Địa Ngọc Huyền nói tiếp:
“Người kia lấy tu vi Chân Tiên giết chết Ất Tiên, lại có thể chạy thoát khỏi hai vị Ngọc Tiên của các người truy sát, chính là tuyệt đại thiên kiêu triệu năm chưa có một…Ngọc Tiên Môn của các vị đã đắc tội hắn, nếu không thể dọn dẹp sạch sẽ…hậu quả sau này chỉ sợ các vị không gánh nổi đâu!”
Đó cũng là một trong các nguyên nhân mà Địa Mạnh Hùng không muốn nhúng tay vào vũng nước đục “tà tu” lần này.
Dựa theo tin tức mà Ngọc Tiên Môn cung cấp, vị “tà tu” kia sở hữu thiên phú và tiềm lực kinh thiên động địa…
Nhân vật như vậy một khi đã lỡ đắc tội, nếu thành công giết chết hắn thì không có gì để nói…bằng không ngày sau hắn trưởng thành, chỉ cần đạt đến Ngọc Tiên cũng đủ đồ sát một cái Ngọc Cấp Thế Lực rồi.
Huống hồ dựa vào chân dung, ngoại trừ khuôn mặt bị che đậy thì thân hình của “Tà tu” rõ ràng là một người trẻ tuổi, có tiềm lực phát triển cực kỳ to lớn, muốn đắc tội với người như vậy phải cân nhắc kỹ lưỡng.
Lợi ít luôn song hành cùng nguy hiểm, Địa Tiên Môn không muốn mạo hiểm nên chưa từng nghĩ đến chuyện truy sát “Tà tu” kia, mặc kệ các thế lực khác tham lam đấu đá.
Lạc Nam một lần nữa thay đổi cái nhìn với Địa Tiên Môn, trong lòng âm thầm cảm khái, nếu thế lực nào cũng giống như thế này…chỉ sợ Tiên giới là một mảnh thái bình yên vui rồi.
Chỉ tiếc có được suy nghĩ như Địa Tiên Môn chiếm số lượng cực ít, hầu như toàn bộ Lam Cực Tiên Tinh chỉ có một, vì thế Tiên giới vẫn là một nơi có hoàn cảnh tàn khốc và khắc nghiệt.
“Ha hả, nghe lời nói của Địa tiểu thư, dường như đối với tên kia có chút để ý? Bất quá thật đáng tiếc…hắn hiện tại trọng thương chưa lành, chắc đang trốn chui trốn lũi ở nơi nào rồi, sớm muộn cũng bị bắt được mà thôi!” Lạc Nam ra vẻ khinh bỉ cười nhạt.
XOẢNG…
Một cái chén rơi xuống đất khiến Lạc Nam giật nảy mình.
Chỉ thấy Địa Ngọc Huyền đầy mặt tức giận trừng nhìn hắn, lời nói lạnh lùng sắc sảo:
“Một vị tuyệt đỉnh thiên kiêu lấy tu vi Chân Tiên làm được chiến tích như vậy đương nhiên khiến Ngọc Huyền ta ngưỡng mộ, không giống một kẻ nào đó chỉ biết ỷ vào bối cảnh sau lưng ỷ mạnh hiếp yếu, có giỏi ngươi truy sát hắn xem nào?”
Nói xong không cho Lạc Nam cơ hội trả lời, quay người đạp không bay đi…chỉ thoáng chốc đã biến mất dạng.
Lạc Nam có chút sững người vuốt vuốt mũi, cảm xúc trong lòng nhất thời thú vị nói không nên lời…
Đóng vai một kẻ đáng ghét nhìn một nữ tử xa lạ ngưỡng mộ chính bản thân mình, cảm giác này lần đầu hắn được trải nghiệm…
Cái tên Địa Ngọc Huyền, thành công gây ấn tượng với Lạc Nam hắn…
Nữ nhân này thông minh tài trí không kém Ỷ Vân…nhưng tính cách lại có phần ngay thẳng cường liệt.
Cũng bởi vì Địa Tiên Môn không thua gì Ngọc Tiên Môn…nên nàng có sao nói vậy, chẳng sợ làm phật lòng “Ngọc Hải”.
“Bất quá hôn sự này xem như nát rồi!” Lạc Nam hài lòng lẩm bẩm, nhìn ly trà bị Địa Ngọc Huyền giận dữ đập nát mà dở khóc dở cười.
…
Bên trong một tòa đài các, Địa Ngọc Huyền sắc mặt bình thản, chân mày hơi cau lại…dáng vẻ tức giận vừa rồi đã biến mất, thay vào đó là bắt đầu suy nghĩ…
Nàng mặc dù cực ít gặp qua Ngọc Hải, đối với tính cách của người này không hoàn toàn nắm rõ, nhưng có thể khẳng định trong quá khứ đối phương rất ham muốn chính mình, ánh mắt trần trụi tràn đầy dục vọng kia không sao che giấu được.
Nhưng bằng vào giác quan của nữ nhân, Địa Ngọc Huyền lại cảm giác được Ngọc Hải lần này có gì đó rất khác biệt.
Mặc dù biểu lộ của hắn cũng rất đáng ăn đòn, nhưng ánh mắt kia khi nhìn về phía nàng lại không giống như cũ.
Hết sức kỳ quái…
Nếu Lạc Nam biết suy nghĩ trong lòng Địa Ngọc Huyền nhất định sẽ giật nảy mình, xem ra diễn xuất của hắn có khe hỡ a.
Lạc Nam và Ngọc Hải mâu thuẫn trong thời gian cực ngắn, trước đó còn chưa biết đối phương là ai…vì thế hắn chưa thể diễn xuất vai Ngọc Hải một cách trọn vẹn được.
Mặc dù Tôn Cấp Pháp Bảo Mặt Nạ Thiên Diện mô phỏng bề ngoài, khí chất, tu vi…tất cả đều theo khuôn của Ngọc Hải, nhưng có một thứ không thể giả mạo được.
Đó chính là cảm xúc trong ánh mắt.
Lạc Nam là Lạc Nam…Ngọc Hải là Ngọc Hải, linh hồn khác nhau, cảm xúc trong mắt khác nhau, hắn rất khó có thể dùng một ánh mắt tràn ngập dục vọng để nhìn nữ nhân như Ngọc Hải trước đây được.
Dù sao Lạc Nam không phải diễn viên chuyên nghiệp…
Điều này vô tình trở thành điểm yếu để Địa Ngọc Huyền sinh lòng nghi hoặc, nếu không phải Mặt Nạ Thiên Diện quá mức toàn diện, chỉ sợ việc có kẻ giả mạo Ngọc Hải bị Ngọc Huyền khám phá ra rồi.
“Tên này vì sao cố tình làm chiêu trò để phá hỏng hôn sự? chẳng lẽ là một loại thủ đoạn lạc mềm buộc chặt, muốn ta chú ý đến hắn sao?”
Địa Ngọc Huyền lâm vào suy tư, vô số suy đoán và giả thuyết xuất hiện trong đầu…
Nàng có thể khẳng định Lễ Vật trong nhẫn là bị “Ngọc Hải” hoán đổi rồi, nhưng lại không tìm ra nguyên nhân ẩn sâu bên trong.
Vốn Địa Ngọc Huyền không tin một kẻ như Ngọc Hải sẽ chê bai mình nên muốn phá hỏng hôn sự, dù Địa Mạnh Hùng có suy đoán nàng cũng không tin.
Nhưng hôm nay gặp một lần “Ngọc Hải”, Địa Ngọc Huyền lại cảm thấy giả thuyết của phụ thân rất có thể là sự thật.
“Giả như Ngọc Hải này là giả mạo…như vậy mọi chuyện lập tức sáng tỏ, chặt chẽ không một kẻ hở…!” Địa Ngọc Huyền trong đầu bất chợt sinh ra một ý nghĩ lớn mật.
Nếu Ngọc Hải hiện tại không phải là Ngọc Hải thật sự…mà là do một kẻ thù nào đó của Ngọc Hải cải trang thành, như vậy mọi chuyện lập tức trở nên thông suốt.
Bởi vì chỉ có kẻ thù…mới giả mạo thành người khác, người thân hay bằng hữu cực hiếm trường hợp làm như vậy, hơn nữa trong tình huống này sẽ khiến mọi thứ càng thêm chặt chẽ.
Vì Ngọc Hải giả mạo không muốn Ngọc Tiên Môn có thêm thông gia cường đại, nên ra tay thọc gậy bánh xe là hết sức hợp lý.
“Không thể nào…” Địa Ngọc Huyền bật cười lắc mạnh đầu, phủ định suy đoán lớn mật vừa rồi của mình.
Ở Lam Cực Tiên Tinh này, làm gì có kẻ nào sở hữu thủ đoạn che mắt được cả Ngọc Tiên Viên Mãn như Ngọc Chấn Lôi và phụ thân nàng?
Ngọc Hải hiện tại nếu là kẻ giả mạo đã sớm bị vạch trần từ lâu rồi.
Ngược lại nếu một kẻ có thủ đoạn để giả mạo Ngọc Hải mà không bị Ngọc Chấn Lôi và phụ thân nàng phát hiện, như vậy thực lực của hắn chắc hẳn phải vượt qua Ngọc Tiên Viên Mãn…còn cần ngụy trang thành kẻ khác làm cái gì?
“Thật đau đầu!” Địa Ngọc Huyền suy nghĩ liên tục cảm giác đầu óc có chút mệt mỏi.
Nàng nghĩ đến nát óc cũng không ra, dứt khoát không thèm suy đoán…dù sao hôn sự lần này chấm dứt, mọi chuyện cũng xem như kết thúc.
Nghĩ đến đây Địa Ngọc Huyền lưới biếng nhắm lại đôi mắt đẹp, lâm vào ngủ say.
Ngọc Hải có bị giả mạo nàng cũng mặc kệ, an nguy của Ngọc Tiên Môn cũng chẳng liên quan đến nàng…
Đáng thương cho thiếu nữ thông minh, dù trí tưởng tượng của nàng phong phú đến mấy cũng không lường được sẽ có một tên Chân Tiên cầm theo mặt nạ khủng bố tận Tôn Cấp đi giả mạo người khác.
Chuyện này quá mức hoang đường…nhưng lại là sự thật.
…
“Thiếu chủ…kết quả thế nào?”
Trong phòng dành cho quan khách, Ngọc Hư với Ngọc Quán vây lại bên cạnh, ánh mắt mang theo chờ mong nhìn chằm chằm Lạc Nam.
Hai người biết Thiếu Chủ nhà mình vừa gặp mặt Tiểu Thư của Địa Tiên Môn, kết quả của lần gặp mặt này cực kỳ quan trọng…cũng là mục đích chính trong chuyến đi lần này của bọn hắn, làm sao có thể không chờ mong kết quả tốt đẹp?
Chỉ cần Ngọc Tiên Môn và Địa Tiên Môn kết làm thông gia, như vậy đôi bên quan hệ sẽ càng thêm chặt chẽ và gắn khít, khi đó lại để Thiếu Chủ thông hôn với một nữ đệ tử nào đó của Thiên Tiên Môn, như vậy ba thế lực chính là một nhà…còn sợ Lam gia cường đại nữa sao?
Nghĩ đến viễn cảnh tươi sáng trong tương lai, Ngọc Hư với Ngọc Quán vô thức cười ra tiếng.
Bịch bịch…
Lạc Nam cao ngạo ưởn đầu, vỗ vỗ lòng ngực tràn đầy tự tin nói:
“Thủ đoạn chinh phục nữ nhân của ta đã đạt đến đẳng cấp tông sư, Địa Ngọc Huyền mê như điếu đổ sau lần tâm sự…chỉ cần gặp mặt thêm vài lần, bồi dưỡng thêm một chút tình cảm, ta sẽ lập tức lên chức phụ thân!”
“Thật sự?” Ngọc Quán với Ngọc Hư ánh mắt đỏ hồng, tràn ngập kích động hỏi lại lần nữa.
“Đương nhiên…các ngươi về nói phụ thân tích cực chuẩn bị thêm lễ vật, những lần sau chỉ cần một mình ta đến Địa Tiên Môn làm khách là được, như vậy biểu hiện sẽ càng thêm thân mật và gần gũi!” Lạc Nam ngạo kiều đáp.
“Thiếu chủ nói chí phải!” Ngọc Hư với Ngọc Quán liên tục gật đầu, thầm nghĩ thiếu chủ quả nhiên có thủ đoạn tán gái.
Lần này bọn họ hộ tống thiếu chủ, nhìn qua thì lễ nghi có đủ, lại trang trọng vô cùng…nhưng như vậy lại giống như khách nhân đến thăm, quan hệ đôi bên có phần xa cách.
Những lần sau nếu thiếu chủ một mình đến Địa Tiên Môn, như vậy biểu hiện ra bên ngoài chẳng khác nào con rể về thăm nhà vợ, chỉ cần mang theo lễ vật biếu cho nhà vợ là đủ, không cần khách khí hay long trọng gì.
Mặc dù lễ vật cho Địa Tiên Môn rất quý trọng, nhưng chỉ cần hôn sự thành công…như vậy nữ nhi duy nhất của Địa Mạnh Hùng trở thành con dâu của Ngọc Tiên Môn, còn sợ không thể lấy lại cả vốn lẫn lời sao?
Lợi ít trong đó khó thể đo lường a…
Nghĩ đến đây hai vị trưởng lão quyết tâm ra sức thuyết phục môn chủ và các trưởng lão, phải tích góp thêm lễ vật…thúc đẩy hôn sự này càng sớm càng tốt, thầm nghĩ thiếu chủ quả nhiên suy tính rất chu đáo.
Lạc Nam một mặt đắc ý nhìn hai vị trưởng lão ném đến ánh mắt sùng bái, trong lòng liên tục cười trộm không thôi…
Nếu Địa Ngọc Huyền có mặt ở đây chứng kiến cảnh tượng này, nhất định sẽ ném cho hắn ánh mắt khinh bỉ.
Chưa thấy qua kẻ nào không biết xấu hổ như vậy, rõ ràng nàng đã biểu thị thái độ cự tuyệt rõ ràng, vào miệng tên này lại như nước chảy thành sống…dường như nàng hận không thể lập tức gả cho hắn.
…
Hai ngày sau, Lạc Nam cùng hai vị trưởng lão một lần nữa vào bái phỏng Địa Mạnh Hùng cùng một đám trưởng lão, để từ biệt trở về.
“Lần này thiếu chủ cùng tiểu thư gặp mặt có thể nói là tâm đầu ý hợp…chúng ta sẽ trở về bẩm báo lên môn chủ, tin tưởng người nhất định sẽ rất vui mừng!”
Bên trong Địa Tiên Điện, Ngọc Quán với Ngọc Hư hồng quang đầy mặt, nhìn Địa Mạnh Hùng cười toe toét nói.
Địa Mạnh Hùng khóe miệng giật giật, vì phép lịch sự chỉ có thể nói giảm nói tránh:
“Hôn nhân đại sự là chuyện cả đời…tiểu Huyền hiện tại vẫn ham mê tu luyện, chưa nghĩ đến lập gia đình!”
“Ham mê tốt…ham mê tu luyện cực tốt!” Ngọc Quán với Ngọc Hư lại bình thản gật đầu phụ họa, ung dung nói:
“Thiếu chủ chúng tôi cũng rất thích tu luyện, ngày sau sẽ cùng quý tiểu thư chậm rãi đàm đạo, nghiên cứu…tin tưởng đôi bên sẽ cùng nhau tiến bộ!”
Trong lòng hai lão già đương nhiên cho rằng Địa Mạnh Hùng chỉ là đang giữ giá cho con gái mình nên mới nói như vậy, chỉ cần ngày sau thiếu chủ và tiểu thư xúc tiến bên nhau, đem gạo nấu thành cơm…Địa Mạnh Hùng làm sao có thể ngăn cản?
Theo suy nghĩ của hai người, chỉ cần Địa Ngọc Huyền chấp nhận thiếu chủ theo đúng lời hắn nói thì hôn sự này coi như mười phần nắm chắc.
Thiếu chủ sẽ lừa gạt bọn sao sao? câu trả lời là không thể nào.
Địa Mạnh Hùng khóe miệng co giật càng dữ, bất quá không tiện nói thêm cái gì, chỉ có thể gật gật đầu xem như xong, thầm nghĩ ngày sau để thiếu chủ của các ngươi gặp mặt nữ nhi của ta mới là chuyện lạ.
Trong sự đưa tiễn của Địa Mục trưởng lão, Lạc Nam cùng hai vị trưởng lão một lần nữa leo lên Phong Lôi Mã Xa, lên đường quay về Ngọc Tiên Môn.
Tâm trạng ba người đều là cực kỳ hài lòng.
Chuyến đi này…thành công tốt đẹp!
…
Nay đi ăn cưới con bạn lớp đại học ở xa, mãi mới viết xong một chap kkk
Chúc mọi người ngủ ngon :D
...
Ai muốn ủng hộ e thì đây ạ:
Số TK: 1809205083252
NGUYEN PHUOC HAU
Ngân hàng Agribank ạ. (Chi nhánh: Cờ Đỏ - Cần Thơ II)
Momo: 0942973261
Viettelpay: 9704229212704295
Chân thành cảm ơn
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.