Chương 2602: Thuận theo bản tâm
Akay Hau
10/04/2024
“Nơi này rất thích hợp cho Vong Linh a...”
Lạc Nam vuốt cằm đánh giá không gian ở bí cảnh thứ ba.
Hắn vượt qua bí cảnh thứ hai mà không rơi vào dù chỉ là một Trận Pháp Thiên Nhiên nào, bất quá bởi vì trận chiến với Diệm Lãnh làm mất không ít thời gian nên vẫn bị không ít người bỏ lại phía sau.
Bí cảnh thứ ba nồng đậm mùi vị tử vong, bầu trời đầy rẫy oán linh, dưới chân là Thi Cốt lên đến ngàn vạn...rõ ràng là hoàn cảnh lý tưởng cho Vong Linh phát triển.
Ở tại bí cảnh này, Linh Hồn và Tử Vong là hai loại lực lượng được phát huy tốt nhất, chiếm ưu thế nhất.
Mà Lạc Nam lại vừa vặn sở hữu cả hai lực lượng này.
Thả người bay về phía trước...
RỐNG!
Vô số Oán Linh đã như lệ quỷ lao vọt mà đến giữa bầu trời đêm, cảnh tượng hãi hùng.
Bất quá Lạc Nam lại sắc mặt điềm tĩnh, Hồn Đỉnh oanh động, Luyện Hồn Lĩnh Vực mở ra...trực tiếp đem tất cả Oán Linh chấn thành cặn bã.
Cảm thụ nguồn Hồn Lực bên trong cơ thể đám Oán Linh, Lạc Nam nhíu chặt chân mày.
Vốn hắn còn đang định luyện hoá toàn bộ đám Oán Linh này, xem chúng nó như tài nguyên để đột phá Cửu Cảnh Hồn Chí Tôn, nào ngờ lại phát hiện tất cả Oán Linh đều đầy rẫy tạp chất, bên trong luồng tàn hồn yếu ớt còn sót lại của chúng nó có đến chín phần là tạp chất dơ bẩn, chỉ có một phần nhỏ là linh hồn để duy trì hoạt động.
“Bị nguyền rủa à...” Lạc Nam vuốt cằm.
Thông thường tu sĩ sau khi chết, Linh Hồn của bọn hắn tuy không được hoàn mỹ nhưng cũng không thể nhiều tạp chất đến mức như vậy.
Điều này khiến Lạc Nam suy đoán đám Oán Linh này đã bị nguyền rủa, dẫn đến sự tồn tại của chúng nó chỉ là một loại vật cản đường mà thôi, hoàn toàn không có tác dụng hấp thụ tu luyện.
Theo như hắn ước tính, nếu phí công luyện hoá ngàn vạn Oán Linh ở nơi đây...sợ rằng hiệu quả mang đến còn kém hơn luyện hoá một loại tài nguyên Hồn Tu Chí Tôn Nhất Phẩm.
Nghĩ đến đây, Lạc Nam không còn hứng thú với chúng nó.
Diễm Tâm Đỉnh trong đan điền rung động, Đế Viêm Lĩnh Vực bạo phát mà ra, hình thành một phương tiểu thế giới xung quanh Lạc Nam.
Không cần đến Bá Thế xuất trận, chỉ cần Đế Viêm Lĩnh Vực là đủ để đối phó đại lượng Oán Linh ở nơi này.
Quả nhiên một đường Lạc Nam như lưu tinh lao vọt, tất cả Oán Linh điên cuồng tiếp cận lấy hắn đều bị thiêu đốt thành hư vô.
“Hả? cảm giác này...”
Lạc Nam bất chợt rùng mình, sắc mặt trở nên phức tạp.
Xuyên suốt mấy ngày qua hắn không quá mức để ý, nhưng khi số lượng Oán Linh chết thảm dưới Đế Viêm Lĩnh Vực ngày càng nhiều, hắn chợt cảm nhận được một thứ.
Đó là cảm xúc của đám Oán Linh này.
Trước khi bị Đế Viêm Lĩnh Vực thiêu đốt thành tro tàn, Lạc Nam cảm giác được một tia thở phào nhẹ nhõm nhờ được giải thoát, một tia cảm kích của chúng nó đối với bản thân hắn...
“Những Oán Linh này cũng không muốn trở thành Oán Linh, chúng nó cũng muốn được giải thoát.” Lạc Nam ánh mắt loé lên.
Hắn tin tưởng vào trực giác của mình, mặc dù đây là một điều hết sức mơ hồ...và không có chút căn cứ nào để chứng minh điều đó là đúng, bởi lẽ tất cả Oán Linh tồn tại ở trạng thái điên loạn, không còn lý trí, linh hồn của chúng đã không còn nguyên vẹn, sợ rằng ngay cả tiến vào luân hồi cũng không được.
Nhưng dù là như thế, ở khoảnh khắc cuối cùng trước khi biến mất...chúng nó đã mãn nguyện vì được giải thoát, dù có thể tan biến khỏi cửu thiên thập địa, vĩnh viễn không được siêu sinh, chúng nó vẫn truyền đến một tia cảm kích rất nhỏ đến tâm của hắn.
Đáy lòng như bị chạm đến, ánh mắt Lạc Nam nhìn một đám Oán Linh như dã hồn lang thang vất vưởng, hình thù xấu xí và dữ tợn lại sinh ra cảm giác thương hại.
Hắn mặc dù không hiểu bọn chúng rốt cuộc đã phạm phải tội nghiệt gì để rơi vào kết cục như thế...nhưng rõ ràng tất cả khi còn sống đều là Chí Tôn, lại bi ai đến mức không thể giữ được tôn nghiêm của mình sau khi chết.
Có khác nào cô hồn dạ quỷ?
Lạc Nam một đường tu luyện đến tận đây, có những kẻ thù không đội trời chung, có những địch nhân bắt buộc phải tiêu diệt.
Nhưng quan điểm của hắn rõ ràng, sau khi địch nhân chết đi...mọi thù hận đều tan biến, hắn không có lý do gì để tra tấn bọn hắn hay biến bọn chúng thành loại hình thù như Oán Linh để thoả mãn cảm giác trả thù.
Những kẻ bị hắn thu làm U Hồn Nô Lệ hay Vong Linh Vệ, hắn chỉ đơn thuần xem chúng là thuộc hạ cho mình sử dụng mà thôi.
Thậm chí địch nhân như Long Càn sau khi chết, Lạc Nam đã thu hắn làm Vong Linh Vệ, xem hắn như thuộc hạ, chưa từng để ý đến thù hận trước đây.
Lạc Nam dám cam đoan hiện tại nếu như hỏi Vong Linh của Long Càn có muốn tan biến hay không, Vong Linh Long Càn chắc chắn không đồng ý tan biến, ngược lại chấp nhận thân phận Vong Linh Vệ của mình.
Vậy những Oán Linh ở bí cảnh này rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì? Tại sao lại rơi vào kết cục như thế này?
Đến cả việc giải thoát cũng là điều xa xỉ với bọn hắn.
“Moá, cảm giác này quá khó chịu.” Lạc Nam mắng một tiếng.
Thử tưởng tượng ngươi thiêu đốt đối phương...nhưng trước khi tiêu tán đối phương còn cảm kích ngươi, cảm giác của hắn lúc này chính là như thế.
“Ta không phải kẻ lương thiện...nhưng ta sẽ làm những việc để không thẹn với bản tâm của mình, để ngày sau nghĩ lại, ta không hối hận và tiếc nuối.”
Nghĩ đến đây, Lạc Nam giải trừ Đế Viêm Lĩnh Vực.
Phật Nhãn mở ra giữa trán của hắn, Phật Cốt trong cơ thể hắn phát sáng...
Đồng thời Cổ Ngữ - Phật cũng hiện ra trong đáy đôi mắt.
RỐNG!
Ngay khi Đế Viêm Lĩnh Vực biến mất, vô vàn Oan Hồn liền điên loạn lao đến Lạc Nam tấn công.
Đúng lúc này, Lạc Nam chắp tay trước ngực, sắc mặt thành kính, nghiêm trang niệm:
“NAM MÔ A DI ĐÀ PHẬT...”
Năm chữ vừa ra, Phật Quang phổ chiếu...phạm vi bao trùm hàng vạn dặm.
Phật Quang chiếu đến đâu, những Oán Linh kia liền thanh tĩnh đến đấy...
Sau đó trên hư ảnh khuôn mặt mơ mơ hồ hồ vặn vẹo và dữ tợn của chúng trở nên bình lặng như nước, ngay cả động tác đang điên cuồng lao đến Lạc Nam cũng trở nên chậm dần...
Lạc Nam tiếp tục niệm...
Lần này tất cả Oán Linh như đột rột rửa toàn bộ u oán và lệ khí tồn đọng, sau đó bọn chúng chậm rãi tan biến giữa Phật Quang.
Kết cục vẫn là tan biến...
Nhưng thay vì gánh chịu nỗi đau thiêu đốt dữ dội từ Đế Viêm Lĩnh Vực...hiện tại bọn hắn lại ra đi một cách thanh thản và an tường.
Lạc Nam thấy có hiệu quả, âm thầm mừng rỡ.
Oanh Thiên Tổ Phù tác động vào âm thanh, đem tiếng niệm phật của hắn càng khuếch tán rộng rãi, phạm vi lan truyền hàng chục vạn dặm...
Phật Quang chiếu rọi bốn phương tám hướng, ánh sáng huyền diệu lan tràn khắp mọi ngõ ngách...
Từng tôn từng tôn Oán Linh dần dần thanh thản tiêu tan, không còn sự thống khổ, không còn u oán và sát lệ ngập trời...chỉ có sự giải thoát trong yên bình.
Dần dần, Lạc Nam cảm nhận được sự cảm kích, sự thoả mãn của các Oán Linh rõ nét hơn.
Hiển nhiên bọn chúng rất hài lòng khi được ra đi trong tiếng niệm chú của hắn.
Mà đây cũng không phải thủ đoạn bình thường, chính là Cửu Phẩm Chí Tôn Phật Kỹ - Siêu Độ Chú.
Môn Siêu Độ Chú này là do Lạc Nam thông qua Sơ Đạo Quyết diễn hoá và thăng cấp từ Bát Phẩm Chí Tôn Phật Kỹ - Phổ Độ Chú mà hình thành.
Phổ Độ Chú hắn không học được ở Vạn Phật Tự, mà là lần trước mua được ở Cửa Hàng May Mắn sau khi Hệ Thống hoàn thành thăng cấp.
Phổ Độ Chú có tác dụng thanh lọc, bài trừ tất cả oán niệm, giải thoát sát lục chi khí, hoá giải lời nguyền...
Lần trước sở dĩ chọn mua Phổ Độ Chú từ Cửa Hàng May Mắn, Lạc Nam vốn định sử dụng Phổ Độ Chú bên trong chiến đấu, làm giảm đi sát khí của địch nhân từ đó khiến đối phương mất tập trung, từ đó nhân cơ hội đắc thủ.
Siêu Độ Chú diễn hoá lên từ Phổ Độ Chú, tác dụng phóng đại hơn, có tác dụng to lớn với những tồn tại chí âm chí tà.
Hắn lại không ngờ ngày hôm nay có dịp sử dụng đến.
Lạc Nam quyết định sử dụng Siêu Độ Chú để cầu siêu, siêu thoát cho Oán Linh bên trong bí cảnh này.
Dù sao thì hắn vẫn một đường tiến đến, thay vì sử dụng Nộ Viêm Lĩnh Vực...hiện tại chuyển sang sử dụng Siêu Độ Chú cũng không tốn thêm bao nhiêu công sức cả.
Dù sao cùng đám Oán Linh không thù không oán, nếu có thể chọn cách nhẹ nhàng hơn khiến bọn chúng ra đi, Lạc Nam đương nhiên không có lý do gì tiếp tục thi triển Đế Viêm Lĩnh Vực.
Về phần bọn chúng có nhờ vậy mà được tiến vào Luân Hồi hay không, Lạc Nam không đủ tư cách để biết được, càng không muốn bận tâm tìm hiểu.
Thế là hắn vừa thi triển thân pháp, vừa kích hoạt các thủ đoạn Phật Tu đến cực hạn, miệng không ngừng niệm Siêu Độ Chú.
Hắn đi đến đây, Phật Quang chiếu rọi đến nơi đó...toàn bộ Oán Linh đều nhẹ nhõm tan đi.
Thậm chí có vài trường hợp Oán Linh đặc biệt còn lại một phần linh trí, chúng nó biết hướng về phía Lạc Nam bái lạy cảm kích, lúc này mới chịu tiêu tan.
Suốt quảng đường Lạc Nam di chuyển, không chỉ Oán Linh...mà đến ngay cả các Thi Cốt cũng được Siêu Độ Chúng ảnh hưởng, xua tan tất cả lệ khí, oán hận.
Từng tôn từng tôn Thi Cốt từ dưới lòng đất trổi dậy, chúng nó hướng về phía Lạc Nam khom lưng bái tạ, sau đó tàn hồn siêu thoát.
Cuối cùng một cảnh tượng khó tin nhưng thành kính đến cực hạn đã diễn ra mà không ai lường trước được.
Những nơi Lạc Nam đi qua, Thi Cốt khấu đầu, Oán Linh tan biến...khôi phục ánh sáng nơi bí cảnh âm u tăm tối.
...
Toàn bộ Trung Châu vì cảnh tượng này chấn động, vô số người đặt tay lên tim mình, không thể nhịn được ném cho bóng lưng Lạc Nam một ánh mắt kính nể.
Mặc dù lúc này Lạc Nam vẫn trong bộ dạng của Thiên Vạn Bảo, nhưng tu sĩ bên ngoài Bí Cảnh quan sát vẫn biết được Thiên Vạn Bảo là do Lạc Nam hoá thành.
Đối với việc hắn lựa chọn giải trừ Đế Viêm Pháp Tướng, chuyển sang dùng Siêu Độ Chú của Phật Môn trợ giúp toàn bộ Oán Linh, Thi Cốt thê thảm được siêu thoát, thật sự không có ngôn từ nào để diễn tả.
“A Di Đà Phật...”
Hai vị Chí Tôn Phật Tu của Vạn Phật Tự đưa Ngộ Pháp đến tham gia Đoạt Cấm Chiến thành kính chắp tay trước ngực:
“Lạc Nam thí chủ...mới thật sự là cao tăng vậy.”
Tục gia đệ tử của Vạn Phật Tự, bọn hắn sẽ vì nhân vật này mà tự hào...
“Khó được...thật sự khó được a...” Thiên Cơ Tán Nhân vuốt cằm than thở, bên trong thanh âm không che giấu sự nể phục:
“Nhân vật như thế này...thiện thì thiên hạ an yên, ác thì ma thần lục thế...”
“Thật may mắn, phần thiện chiếm hữu bên trong nội tâm của hắn.”
Thiếu nữ hai mắt sáng tỏ như sao nhìn lấy thân ảnh mập mạp kia, thật sự tò mò muốn biết thêm về người nam nhân này.
Đối đãi với kẻ thù, hắn không ngại sử dụng chiến lực nghịch thiên, cường hoành áp đảo, trấn lột sạch sẽ không chút lưu tình.
Nhưng khi đối mặt với một đám Oán Linh, Thi Cốt tưởng chừng chỉ là kiến hôi trước mặt, hắn lại vì bọn chúng mà cảm thương, vất vả niệm Phật Chú...thay bọn hắn giải thoát khỏi bể khổ.
Nhìn lấy những luồng Oán Linh, những Thi Cốt kia hướng hắn bái tạ trước khi siêu thoát, có thể thấy hành động của hắn là vĩ đại đến mức nào.
“Sợ rằng từ cổ chí kim, vô số cường giả tiến vào Bí Cảnh tầng thứ ba bên trong Thất Bí Chi Địa cũng chưa từng có thể tạo nên kỳ tích như thế...” Các vị cường giả ở khắp Trung Châu thở dài:
“Vốn tưởng Lạc Gia Chi Chủ tâm cao khí ngạo, hành sự không nể nang gì...hiện tại mới biết đã hiểu lầm hắn, một người khí độ như thế này, tuyệt đối sẽ không vô duyên vô cớ gây thù chuốc oán.”
Bên trong tửu lâu, Thi Mộ Tuyền ánh mắt mê ly, thì thào tự nhủ:
“Hảo đệ đệ, vì ngươi mà từ nay về sau bí cảnh thứ ba nổi tiếng với Oán Linh tung hoành, Thi Cốt hung tàn đã trở nên yên bình và thanh tỉnh...”
“Chỉ riêng cửa ải này, ngươi xứng đáng là quán quân trong lòng tỷ tỷ.”
Lạc Gia.
Chúng nữ chẳng biết từ bao giờ đã sớm đứng lên, trên mặt không che giấu được sự tự hào và kiêu hãnh.
Đây chính là nam nhân của các nàng.
Hắn sẽ toả sáng theo cách của riêng hắn, toả sáng khiến các nàng hãnh diện.
Vào thời điểm này, ngay cả Huyết Yêu Cơ, Tịnh Dạ Tiên Tử luôn tìm cách chống đối Lạc Nam cũng nhẹ cong lên cánh môi, tràn ngập thoả mãn.
“Hắn...chính là con người như thế sao?” Kỳ Duyên cắn nhẹ cánh môi, nàng đưa mắt quay sang Vân Duyên và Mị Duyên, đã thấy hai phần của bản thân mình vô cùng nhu tình và kiêu ngạo nhìn chăm chú thân ảnh nam nhân trên màn ảnh, không chút rời mắt.
Nàng rốt cuộc xem như hiểu, tại sao Vân Duyên mê muội như thế, tại sao Mị Duyên lại nhanh chóng lún sâu như thế...
Sau hành động lần này, Lạc Gia sẽ vì hắn mà sừng sững tại Trung Châu.
So với tất cả mọi người biểu hiện, năm vị viện trưởng lại là lẳng lặng nhìn cảnh tượng đang diễn ra, sắc mặt không chút đao động, cũng chẳng biết đang suy nghĩ điều gì.
...
Lạc Nam đương nhiên không rảnh bận tâm đến người khác đang nghĩ gì.
Lúc này hắn vẫn làm theo bản tâm mách bảo, một đường vừa tìm kiếm lối vào bí cảnh tiếp theo, vừa giải thoát cho tất cả Oán Linh cũng như Thi Cốt mà hắn gặp phải.
Trong quá trình hành động, Lạc Nam cũng gặp qua không ít Chí Tôn Thí Sinh.
Đa phần những người đủ khả năng tiến vào nơi này đều là nhân vật có tiếng tăm trong thiên hạ, cũng như có được bản lĩnh và lòng dạ nhất định.
Vậy nên chứng kiến hành vi của Lạc Nam, dù là đối thủ của nhau trong Đoạt Cấm Chiến, bọn hắn vẫn xa xa chắp tay xem như chào hỏi và thán phục, cũng không hề có ý định nhảy lên làm khó dễ hay làm gián đoạn việc niệm Siêu Độ Chú của hắn.
“Người nam nhân này...”
Điêu Thuyền Thiên Nữ, Vũ Mộng Tinh Huyền, Thánh Linh Thiên Vận, Trương Nhã Trâm các nàng ở các nơi khác nhau vốn đang giải quyết Oán Linh và Thi Địa chợt nghe thấy tiếng niệm phật.
Bằng vào bản lĩnh của các nàng, đương nhiên nhìn thấu Thiên Vạn Bảo là do Lạc Nam biến thành, lại chưa từng nghĩ đến hắn sẽ dùng phương thức như vậy để xuyên qua bí cảnh.
Thật ra với trạng thái hiện tại của Lạc Nam muốn không gây chú ý cũng không được, Siêu Độ Chú âm vang quá lớn, lại thêm càng ngày càng có nhiều Oán Linh và Thi Địa chủ động hướng về phía của hắn lao tới tìm kiếm sự giải thoát, Phật Quang phản chiếu khắp trời, gần như toàn bộ người trong bí cảnh từ gần hay xa đều có thể nhìn thấy hắn...
“Là tên khốn này?”
Ma Vô Lượng chứng kiến thân ảnh mập mạp đang niệm chú giữa bầu trời, sắc mặt nhất thời trở nên phẫn nộ.
Hắn nhớ lại lần trước ở Hồ Hồng Đăng, hắn chính là bị tên mập mạp này làm cho bẻ mặt, Huyễn Nhi cô nương mà hắn muốn chiếm hữu rơi vào tay đối phương.
Lại thêm tâm tình đang giận dữ vì tiếp nhận truyền thừa của Tuyệt Ma Đạo Tử chưa hoàn tất đã bị Lạc Nam kia phá hư, lần này hắn quyết định dùng tên mập làm nơi trút giận.
Nghĩ đến đây, Ma Vô Lượng không chút khách khí gầm lên:
“Chết!”
...
Chúc cả nhà ngủ ngon <3
///
Ai có lòng ủng hộ e thì đây ạ:
-Techcombank số TK: 8822261998 - NGUYEN PHUOC HAU
- Agribank số TK: 1809205083252 - (Cờ Đỏ Cần Thơ II) - NGUYEN PHUOC HAU
- Momo và viettelpay: 0942973261
- Paypal: [email protected]
E chân thành cảm ơn <3
Lạc Nam vuốt cằm đánh giá không gian ở bí cảnh thứ ba.
Hắn vượt qua bí cảnh thứ hai mà không rơi vào dù chỉ là một Trận Pháp Thiên Nhiên nào, bất quá bởi vì trận chiến với Diệm Lãnh làm mất không ít thời gian nên vẫn bị không ít người bỏ lại phía sau.
Bí cảnh thứ ba nồng đậm mùi vị tử vong, bầu trời đầy rẫy oán linh, dưới chân là Thi Cốt lên đến ngàn vạn...rõ ràng là hoàn cảnh lý tưởng cho Vong Linh phát triển.
Ở tại bí cảnh này, Linh Hồn và Tử Vong là hai loại lực lượng được phát huy tốt nhất, chiếm ưu thế nhất.
Mà Lạc Nam lại vừa vặn sở hữu cả hai lực lượng này.
Thả người bay về phía trước...
RỐNG!
Vô số Oán Linh đã như lệ quỷ lao vọt mà đến giữa bầu trời đêm, cảnh tượng hãi hùng.
Bất quá Lạc Nam lại sắc mặt điềm tĩnh, Hồn Đỉnh oanh động, Luyện Hồn Lĩnh Vực mở ra...trực tiếp đem tất cả Oán Linh chấn thành cặn bã.
Cảm thụ nguồn Hồn Lực bên trong cơ thể đám Oán Linh, Lạc Nam nhíu chặt chân mày.
Vốn hắn còn đang định luyện hoá toàn bộ đám Oán Linh này, xem chúng nó như tài nguyên để đột phá Cửu Cảnh Hồn Chí Tôn, nào ngờ lại phát hiện tất cả Oán Linh đều đầy rẫy tạp chất, bên trong luồng tàn hồn yếu ớt còn sót lại của chúng nó có đến chín phần là tạp chất dơ bẩn, chỉ có một phần nhỏ là linh hồn để duy trì hoạt động.
“Bị nguyền rủa à...” Lạc Nam vuốt cằm.
Thông thường tu sĩ sau khi chết, Linh Hồn của bọn hắn tuy không được hoàn mỹ nhưng cũng không thể nhiều tạp chất đến mức như vậy.
Điều này khiến Lạc Nam suy đoán đám Oán Linh này đã bị nguyền rủa, dẫn đến sự tồn tại của chúng nó chỉ là một loại vật cản đường mà thôi, hoàn toàn không có tác dụng hấp thụ tu luyện.
Theo như hắn ước tính, nếu phí công luyện hoá ngàn vạn Oán Linh ở nơi đây...sợ rằng hiệu quả mang đến còn kém hơn luyện hoá một loại tài nguyên Hồn Tu Chí Tôn Nhất Phẩm.
Nghĩ đến đây, Lạc Nam không còn hứng thú với chúng nó.
Diễm Tâm Đỉnh trong đan điền rung động, Đế Viêm Lĩnh Vực bạo phát mà ra, hình thành một phương tiểu thế giới xung quanh Lạc Nam.
Không cần đến Bá Thế xuất trận, chỉ cần Đế Viêm Lĩnh Vực là đủ để đối phó đại lượng Oán Linh ở nơi này.
Quả nhiên một đường Lạc Nam như lưu tinh lao vọt, tất cả Oán Linh điên cuồng tiếp cận lấy hắn đều bị thiêu đốt thành hư vô.
“Hả? cảm giác này...”
Lạc Nam bất chợt rùng mình, sắc mặt trở nên phức tạp.
Xuyên suốt mấy ngày qua hắn không quá mức để ý, nhưng khi số lượng Oán Linh chết thảm dưới Đế Viêm Lĩnh Vực ngày càng nhiều, hắn chợt cảm nhận được một thứ.
Đó là cảm xúc của đám Oán Linh này.
Trước khi bị Đế Viêm Lĩnh Vực thiêu đốt thành tro tàn, Lạc Nam cảm giác được một tia thở phào nhẹ nhõm nhờ được giải thoát, một tia cảm kích của chúng nó đối với bản thân hắn...
“Những Oán Linh này cũng không muốn trở thành Oán Linh, chúng nó cũng muốn được giải thoát.” Lạc Nam ánh mắt loé lên.
Hắn tin tưởng vào trực giác của mình, mặc dù đây là một điều hết sức mơ hồ...và không có chút căn cứ nào để chứng minh điều đó là đúng, bởi lẽ tất cả Oán Linh tồn tại ở trạng thái điên loạn, không còn lý trí, linh hồn của chúng đã không còn nguyên vẹn, sợ rằng ngay cả tiến vào luân hồi cũng không được.
Nhưng dù là như thế, ở khoảnh khắc cuối cùng trước khi biến mất...chúng nó đã mãn nguyện vì được giải thoát, dù có thể tan biến khỏi cửu thiên thập địa, vĩnh viễn không được siêu sinh, chúng nó vẫn truyền đến một tia cảm kích rất nhỏ đến tâm của hắn.
Đáy lòng như bị chạm đến, ánh mắt Lạc Nam nhìn một đám Oán Linh như dã hồn lang thang vất vưởng, hình thù xấu xí và dữ tợn lại sinh ra cảm giác thương hại.
Hắn mặc dù không hiểu bọn chúng rốt cuộc đã phạm phải tội nghiệt gì để rơi vào kết cục như thế...nhưng rõ ràng tất cả khi còn sống đều là Chí Tôn, lại bi ai đến mức không thể giữ được tôn nghiêm của mình sau khi chết.
Có khác nào cô hồn dạ quỷ?
Lạc Nam một đường tu luyện đến tận đây, có những kẻ thù không đội trời chung, có những địch nhân bắt buộc phải tiêu diệt.
Nhưng quan điểm của hắn rõ ràng, sau khi địch nhân chết đi...mọi thù hận đều tan biến, hắn không có lý do gì để tra tấn bọn hắn hay biến bọn chúng thành loại hình thù như Oán Linh để thoả mãn cảm giác trả thù.
Những kẻ bị hắn thu làm U Hồn Nô Lệ hay Vong Linh Vệ, hắn chỉ đơn thuần xem chúng là thuộc hạ cho mình sử dụng mà thôi.
Thậm chí địch nhân như Long Càn sau khi chết, Lạc Nam đã thu hắn làm Vong Linh Vệ, xem hắn như thuộc hạ, chưa từng để ý đến thù hận trước đây.
Lạc Nam dám cam đoan hiện tại nếu như hỏi Vong Linh của Long Càn có muốn tan biến hay không, Vong Linh Long Càn chắc chắn không đồng ý tan biến, ngược lại chấp nhận thân phận Vong Linh Vệ của mình.
Vậy những Oán Linh ở bí cảnh này rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì? Tại sao lại rơi vào kết cục như thế này?
Đến cả việc giải thoát cũng là điều xa xỉ với bọn hắn.
“Moá, cảm giác này quá khó chịu.” Lạc Nam mắng một tiếng.
Thử tưởng tượng ngươi thiêu đốt đối phương...nhưng trước khi tiêu tán đối phương còn cảm kích ngươi, cảm giác của hắn lúc này chính là như thế.
“Ta không phải kẻ lương thiện...nhưng ta sẽ làm những việc để không thẹn với bản tâm của mình, để ngày sau nghĩ lại, ta không hối hận và tiếc nuối.”
Nghĩ đến đây, Lạc Nam giải trừ Đế Viêm Lĩnh Vực.
Phật Nhãn mở ra giữa trán của hắn, Phật Cốt trong cơ thể hắn phát sáng...
Đồng thời Cổ Ngữ - Phật cũng hiện ra trong đáy đôi mắt.
RỐNG!
Ngay khi Đế Viêm Lĩnh Vực biến mất, vô vàn Oan Hồn liền điên loạn lao đến Lạc Nam tấn công.
Đúng lúc này, Lạc Nam chắp tay trước ngực, sắc mặt thành kính, nghiêm trang niệm:
“NAM MÔ A DI ĐÀ PHẬT...”
Năm chữ vừa ra, Phật Quang phổ chiếu...phạm vi bao trùm hàng vạn dặm.
Phật Quang chiếu đến đâu, những Oán Linh kia liền thanh tĩnh đến đấy...
Sau đó trên hư ảnh khuôn mặt mơ mơ hồ hồ vặn vẹo và dữ tợn của chúng trở nên bình lặng như nước, ngay cả động tác đang điên cuồng lao đến Lạc Nam cũng trở nên chậm dần...
Lạc Nam tiếp tục niệm...
Lần này tất cả Oán Linh như đột rột rửa toàn bộ u oán và lệ khí tồn đọng, sau đó bọn chúng chậm rãi tan biến giữa Phật Quang.
Kết cục vẫn là tan biến...
Nhưng thay vì gánh chịu nỗi đau thiêu đốt dữ dội từ Đế Viêm Lĩnh Vực...hiện tại bọn hắn lại ra đi một cách thanh thản và an tường.
Lạc Nam thấy có hiệu quả, âm thầm mừng rỡ.
Oanh Thiên Tổ Phù tác động vào âm thanh, đem tiếng niệm phật của hắn càng khuếch tán rộng rãi, phạm vi lan truyền hàng chục vạn dặm...
Phật Quang chiếu rọi bốn phương tám hướng, ánh sáng huyền diệu lan tràn khắp mọi ngõ ngách...
Từng tôn từng tôn Oán Linh dần dần thanh thản tiêu tan, không còn sự thống khổ, không còn u oán và sát lệ ngập trời...chỉ có sự giải thoát trong yên bình.
Dần dần, Lạc Nam cảm nhận được sự cảm kích, sự thoả mãn của các Oán Linh rõ nét hơn.
Hiển nhiên bọn chúng rất hài lòng khi được ra đi trong tiếng niệm chú của hắn.
Mà đây cũng không phải thủ đoạn bình thường, chính là Cửu Phẩm Chí Tôn Phật Kỹ - Siêu Độ Chú.
Môn Siêu Độ Chú này là do Lạc Nam thông qua Sơ Đạo Quyết diễn hoá và thăng cấp từ Bát Phẩm Chí Tôn Phật Kỹ - Phổ Độ Chú mà hình thành.
Phổ Độ Chú hắn không học được ở Vạn Phật Tự, mà là lần trước mua được ở Cửa Hàng May Mắn sau khi Hệ Thống hoàn thành thăng cấp.
Phổ Độ Chú có tác dụng thanh lọc, bài trừ tất cả oán niệm, giải thoát sát lục chi khí, hoá giải lời nguyền...
Lần trước sở dĩ chọn mua Phổ Độ Chú từ Cửa Hàng May Mắn, Lạc Nam vốn định sử dụng Phổ Độ Chú bên trong chiến đấu, làm giảm đi sát khí của địch nhân từ đó khiến đối phương mất tập trung, từ đó nhân cơ hội đắc thủ.
Siêu Độ Chú diễn hoá lên từ Phổ Độ Chú, tác dụng phóng đại hơn, có tác dụng to lớn với những tồn tại chí âm chí tà.
Hắn lại không ngờ ngày hôm nay có dịp sử dụng đến.
Lạc Nam quyết định sử dụng Siêu Độ Chú để cầu siêu, siêu thoát cho Oán Linh bên trong bí cảnh này.
Dù sao thì hắn vẫn một đường tiến đến, thay vì sử dụng Nộ Viêm Lĩnh Vực...hiện tại chuyển sang sử dụng Siêu Độ Chú cũng không tốn thêm bao nhiêu công sức cả.
Dù sao cùng đám Oán Linh không thù không oán, nếu có thể chọn cách nhẹ nhàng hơn khiến bọn chúng ra đi, Lạc Nam đương nhiên không có lý do gì tiếp tục thi triển Đế Viêm Lĩnh Vực.
Về phần bọn chúng có nhờ vậy mà được tiến vào Luân Hồi hay không, Lạc Nam không đủ tư cách để biết được, càng không muốn bận tâm tìm hiểu.
Thế là hắn vừa thi triển thân pháp, vừa kích hoạt các thủ đoạn Phật Tu đến cực hạn, miệng không ngừng niệm Siêu Độ Chú.
Hắn đi đến đây, Phật Quang chiếu rọi đến nơi đó...toàn bộ Oán Linh đều nhẹ nhõm tan đi.
Thậm chí có vài trường hợp Oán Linh đặc biệt còn lại một phần linh trí, chúng nó biết hướng về phía Lạc Nam bái lạy cảm kích, lúc này mới chịu tiêu tan.
Suốt quảng đường Lạc Nam di chuyển, không chỉ Oán Linh...mà đến ngay cả các Thi Cốt cũng được Siêu Độ Chúng ảnh hưởng, xua tan tất cả lệ khí, oán hận.
Từng tôn từng tôn Thi Cốt từ dưới lòng đất trổi dậy, chúng nó hướng về phía Lạc Nam khom lưng bái tạ, sau đó tàn hồn siêu thoát.
Cuối cùng một cảnh tượng khó tin nhưng thành kính đến cực hạn đã diễn ra mà không ai lường trước được.
Những nơi Lạc Nam đi qua, Thi Cốt khấu đầu, Oán Linh tan biến...khôi phục ánh sáng nơi bí cảnh âm u tăm tối.
...
Toàn bộ Trung Châu vì cảnh tượng này chấn động, vô số người đặt tay lên tim mình, không thể nhịn được ném cho bóng lưng Lạc Nam một ánh mắt kính nể.
Mặc dù lúc này Lạc Nam vẫn trong bộ dạng của Thiên Vạn Bảo, nhưng tu sĩ bên ngoài Bí Cảnh quan sát vẫn biết được Thiên Vạn Bảo là do Lạc Nam hoá thành.
Đối với việc hắn lựa chọn giải trừ Đế Viêm Pháp Tướng, chuyển sang dùng Siêu Độ Chú của Phật Môn trợ giúp toàn bộ Oán Linh, Thi Cốt thê thảm được siêu thoát, thật sự không có ngôn từ nào để diễn tả.
“A Di Đà Phật...”
Hai vị Chí Tôn Phật Tu của Vạn Phật Tự đưa Ngộ Pháp đến tham gia Đoạt Cấm Chiến thành kính chắp tay trước ngực:
“Lạc Nam thí chủ...mới thật sự là cao tăng vậy.”
Tục gia đệ tử của Vạn Phật Tự, bọn hắn sẽ vì nhân vật này mà tự hào...
“Khó được...thật sự khó được a...” Thiên Cơ Tán Nhân vuốt cằm than thở, bên trong thanh âm không che giấu sự nể phục:
“Nhân vật như thế này...thiện thì thiên hạ an yên, ác thì ma thần lục thế...”
“Thật may mắn, phần thiện chiếm hữu bên trong nội tâm của hắn.”
Thiếu nữ hai mắt sáng tỏ như sao nhìn lấy thân ảnh mập mạp kia, thật sự tò mò muốn biết thêm về người nam nhân này.
Đối đãi với kẻ thù, hắn không ngại sử dụng chiến lực nghịch thiên, cường hoành áp đảo, trấn lột sạch sẽ không chút lưu tình.
Nhưng khi đối mặt với một đám Oán Linh, Thi Cốt tưởng chừng chỉ là kiến hôi trước mặt, hắn lại vì bọn chúng mà cảm thương, vất vả niệm Phật Chú...thay bọn hắn giải thoát khỏi bể khổ.
Nhìn lấy những luồng Oán Linh, những Thi Cốt kia hướng hắn bái tạ trước khi siêu thoát, có thể thấy hành động của hắn là vĩ đại đến mức nào.
“Sợ rằng từ cổ chí kim, vô số cường giả tiến vào Bí Cảnh tầng thứ ba bên trong Thất Bí Chi Địa cũng chưa từng có thể tạo nên kỳ tích như thế...” Các vị cường giả ở khắp Trung Châu thở dài:
“Vốn tưởng Lạc Gia Chi Chủ tâm cao khí ngạo, hành sự không nể nang gì...hiện tại mới biết đã hiểu lầm hắn, một người khí độ như thế này, tuyệt đối sẽ không vô duyên vô cớ gây thù chuốc oán.”
Bên trong tửu lâu, Thi Mộ Tuyền ánh mắt mê ly, thì thào tự nhủ:
“Hảo đệ đệ, vì ngươi mà từ nay về sau bí cảnh thứ ba nổi tiếng với Oán Linh tung hoành, Thi Cốt hung tàn đã trở nên yên bình và thanh tỉnh...”
“Chỉ riêng cửa ải này, ngươi xứng đáng là quán quân trong lòng tỷ tỷ.”
Lạc Gia.
Chúng nữ chẳng biết từ bao giờ đã sớm đứng lên, trên mặt không che giấu được sự tự hào và kiêu hãnh.
Đây chính là nam nhân của các nàng.
Hắn sẽ toả sáng theo cách của riêng hắn, toả sáng khiến các nàng hãnh diện.
Vào thời điểm này, ngay cả Huyết Yêu Cơ, Tịnh Dạ Tiên Tử luôn tìm cách chống đối Lạc Nam cũng nhẹ cong lên cánh môi, tràn ngập thoả mãn.
“Hắn...chính là con người như thế sao?” Kỳ Duyên cắn nhẹ cánh môi, nàng đưa mắt quay sang Vân Duyên và Mị Duyên, đã thấy hai phần của bản thân mình vô cùng nhu tình và kiêu ngạo nhìn chăm chú thân ảnh nam nhân trên màn ảnh, không chút rời mắt.
Nàng rốt cuộc xem như hiểu, tại sao Vân Duyên mê muội như thế, tại sao Mị Duyên lại nhanh chóng lún sâu như thế...
Sau hành động lần này, Lạc Gia sẽ vì hắn mà sừng sững tại Trung Châu.
So với tất cả mọi người biểu hiện, năm vị viện trưởng lại là lẳng lặng nhìn cảnh tượng đang diễn ra, sắc mặt không chút đao động, cũng chẳng biết đang suy nghĩ điều gì.
...
Lạc Nam đương nhiên không rảnh bận tâm đến người khác đang nghĩ gì.
Lúc này hắn vẫn làm theo bản tâm mách bảo, một đường vừa tìm kiếm lối vào bí cảnh tiếp theo, vừa giải thoát cho tất cả Oán Linh cũng như Thi Cốt mà hắn gặp phải.
Trong quá trình hành động, Lạc Nam cũng gặp qua không ít Chí Tôn Thí Sinh.
Đa phần những người đủ khả năng tiến vào nơi này đều là nhân vật có tiếng tăm trong thiên hạ, cũng như có được bản lĩnh và lòng dạ nhất định.
Vậy nên chứng kiến hành vi của Lạc Nam, dù là đối thủ của nhau trong Đoạt Cấm Chiến, bọn hắn vẫn xa xa chắp tay xem như chào hỏi và thán phục, cũng không hề có ý định nhảy lên làm khó dễ hay làm gián đoạn việc niệm Siêu Độ Chú của hắn.
“Người nam nhân này...”
Điêu Thuyền Thiên Nữ, Vũ Mộng Tinh Huyền, Thánh Linh Thiên Vận, Trương Nhã Trâm các nàng ở các nơi khác nhau vốn đang giải quyết Oán Linh và Thi Địa chợt nghe thấy tiếng niệm phật.
Bằng vào bản lĩnh của các nàng, đương nhiên nhìn thấu Thiên Vạn Bảo là do Lạc Nam biến thành, lại chưa từng nghĩ đến hắn sẽ dùng phương thức như vậy để xuyên qua bí cảnh.
Thật ra với trạng thái hiện tại của Lạc Nam muốn không gây chú ý cũng không được, Siêu Độ Chú âm vang quá lớn, lại thêm càng ngày càng có nhiều Oán Linh và Thi Địa chủ động hướng về phía của hắn lao tới tìm kiếm sự giải thoát, Phật Quang phản chiếu khắp trời, gần như toàn bộ người trong bí cảnh từ gần hay xa đều có thể nhìn thấy hắn...
“Là tên khốn này?”
Ma Vô Lượng chứng kiến thân ảnh mập mạp đang niệm chú giữa bầu trời, sắc mặt nhất thời trở nên phẫn nộ.
Hắn nhớ lại lần trước ở Hồ Hồng Đăng, hắn chính là bị tên mập mạp này làm cho bẻ mặt, Huyễn Nhi cô nương mà hắn muốn chiếm hữu rơi vào tay đối phương.
Lại thêm tâm tình đang giận dữ vì tiếp nhận truyền thừa của Tuyệt Ma Đạo Tử chưa hoàn tất đã bị Lạc Nam kia phá hư, lần này hắn quyết định dùng tên mập làm nơi trút giận.
Nghĩ đến đây, Ma Vô Lượng không chút khách khí gầm lên:
“Chết!”
...
Chúc cả nhà ngủ ngon <3
///
Ai có lòng ủng hộ e thì đây ạ:
-Techcombank số TK: 8822261998 - NGUYEN PHUOC HAU
- Agribank số TK: 1809205083252 - (Cờ Đỏ Cần Thơ II) - NGUYEN PHUOC HAU
- Momo và viettelpay: 0942973261
- Paypal: [email protected]
E chân thành cảm ơn <3
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.