Quyển 2 - Chương 36: Cao thủ quyết đấu (2)
Phi Linh
09/01/2014
" Tiểu muội, đối thủ của muội là ai?" Bảo địch vừa thấy Phỉ lệ từ phía trên rút thăm đi xuống liền cấp tốc đi tới, hoàn toàn không để ý đến Phỉ Khắc Tư ánh mắt tràn ngập sát khí, chỉ là đến ngụ trên người tiểu muội thì nhu hòa hẳn, mấy tên tiểu tử thối trong Vũ Kỹ học viện lại dám nhờ bản thiếu gia như hắn đưa thư tình, cũng không xem bộ dạng bọn họ như thế nào đòi xứng đôi với tiểu công chúa của gia tộc Đức Cổ Lạp sao?
" Huynh thử nói xem?" Phỉ Lệ buồn bực rung rung bả vai thon gầy của mình, vẻ mặt kìm nén, dáng điệu khuất phục, đôi môi nhỏ đỏ mọng không cam lòng nói ra.
"Phỉ Lệ biểu muội, không phải muội không có đối thủ chứ?" Tây Mông hâm mộ nhìn vận may của Phỉ Lệ, thật là vận mênh quá tốt mà, chỉ có 20% tỷ lệ mà cũng có thể trúng.
Cuộc so tài luân phiên Lợi Nhã phải loại bỏ đối thủ vòng loại mới có thể tiếp tục khiêu chiến top 5 đối thủ từ trên xuống, xác định điểm số hạng cuối cùng.
" Không sai, cuộc so tài năm người mạnh hôm nay ta trực tiếp đi vào vị trí thứ ba. Khiết Tây Tạp đấu với Phú Lực Lai, Đa Mễ Bác Đắc đấu với Lạp Hạ Nhĩ."
" Như thế nào, rút ra kết quả như vậy, ngươi không hài lòng sao?" Thân hình Lạp Mạc Nhĩ quỉ dị xuất hiện đàng sau Phỉ Lệ, khóe miệng thoáng nhếch lên mỉm cười như có như không,Tây Mông bên cạnh lại hiện vẻ sùng bái nhìn Phỉ Lệ, hắn lại có một biểu muội quá thần bí,thậm chí có cả giao tình với viện trưởng Lạp Mạc Nhĩ luôn luôn xuất quỷ nhập thần.
" Người mà có vẻ đến đã đứng sau ta lâu rồi, viện trưởng Lạp Mạc Nhĩ vĩ đại, khó trách không gian ma pháp của ngươi lợi hại như vậy,sẽ không phải thường xuyên làm loại chuyện này chứ?'' Phỉ Lệ khinh thường nói ra. Thân phận và thực lực của Lạp Mạc Nhĩ thật sự rất thần bí, khi có cơ hội cần phải hung hăng bới móc một phen.
" Ha ha, có sao?" Lạp Mạc Nhĩ sờ sờ mũi của mình dáng vẻ như không có việc gì, vì cuộc sống ngày sau, Lạp Mạc Nhĩ quyết định vẫn là nên bảo trì trầm mặc sẽ tốt hơn.
''Quên đi, quan sát trận đấu đi!'' Phỉ Lệ không thèm dây dưa tiếp nữa, mà là chuyển đến trận đấu giữa Khiết Tây Tạp và Phú Lực Lai.
Chỉ thấy Khiết Tây Tạp cầm một thanh kiếm màu lửa đỏ, thong dong tránh né ma pháp hệ thổ mà Phú Lực Lai phóng thích .
"Phú Lực Lai là trung cấp Ma Pháp Sư sao?" Phỉ Lệ kinh ngạc nhìn Phú Lực Lai rất nhanh sử dụng ma pháp trung cấp, giống như ăn kẹo, cho dù là Lợi Nhã cũng chưa có làm được mà? Mỗi lần đều là đến mức đó liền thả, lực khống chế ma pháp cực cao, cho dù là Phỉ Lệ cũng rất khó làm được như vậy, quả nhiên là đối thủ khó chơi nhất.
"Phú Lực Lai khống chế ma pháp lực cùng ngươi đều là siêu siêu hạng, hơn nữa hắn cũng đã sắp đột phá Ma Pháp Sư cao cấp, bất quá hắn không phải đối thủ của Khiết Tây Tạp , Khiết Tây Tạp còn chưa thực sự bắt đầu đánh." Lạp Mạc Nhĩ nhìn Khiết Tây Tạp tán thưởng nói.
Nếu như nói Phỉ Lệ là ma pháp sư thiên tài ,thì Khiết Tây Tạp không thể nghi ngờ chính là vũ kỹ thiên tài. Trực giác trong chiến đấu vô cùng sắc bén, có thiên phú hơn người, đạt tới vị trí Kiếm Sĩ cao cấp ở tuổi 13, tuyệt đối được xưng tụng hai chữ thiên tài .
"Ngươi nói Phú Lực Lai thất bại?." Phỉ lệ tựa hồ có chút kinh ngạc, dù sao Phú Lực Lai thật sự rất lợi hại, nhưng Lạp Mạc Nhĩ lại nói Khiết Tây Tạp còn chưa thật sự, điều này làm cho Phỉ Lệ có chút giật mình.
Ngay lúc đám người Phỉ Lệ bắt đầu nghiêm túc quan sát, trận chiến đã phát triển đến đoạn gay cấn.
"Phú Lực Lai, ta bắt đầu đánh thật sự , ta nói rồi vị trí quán quân ta nhất định dành được" Khiết Tây Tạp rất nhanh di chuyển lên phía trên, thân pháp đã di chuyển rất nhanh, nháy mắt lại đề cao gấp đôi.
"Thổ xích, Thổ tường." Phú lực lai không trả lời Khiết Tây Tạp, ma trượng trong tay nhanh chóng vũ động , Ma Pháp hệ thổ không ngừng thi triển ra, ngay cả ma pháp Thổ tường trung cấp cao nhất cũng liên tiếp thi triển ra, trên chán Phú Lực Lai phủ lớp mồ hôi lạnh mỏng manh, nhưng hắn cũng không có lau đi.
Hắn biết Khiết Tây Tạp sẽ thi triển vũ kỹ tâm pháp Vân Diệp, nếu như mình không thể ngăn cản, Khiết Tây Tạp sẽ trong nháy mắt phá lớp phòng vệ Thổ tường mình bày ra, khi đó mình tuyệt đối sẽ thua, Ma Pháp Sư không thể nào đánh bại chiến sĩ cận chiến, cách mình trong không gian nửa thước.
"Hổ Khiếu sóng."
"Hai chiêu thức của Hổ Khiếu sóng luân phiên được phóng ra."
Đấu khí của Khiết Tây Tạp nháy mắt được nâng lên cao nhất, trực tiếp tỏa ra ngoài, mấy phiến tường đất Phú Lực Lai phóng thíchnháy mắt đã bị phá vỡ, Khiết Tây Tạp rất nhanh khởi động thân pháp Vân Diệp, xuất hiện ở trước mắt Phú Lực Lai rất nhanh, một thanh kiếm màu lửa đỏ đặt ngay trên cổ Phú Lực Lai. Mấy sợi tóc màu lửa đỏ bay giữa không trung như đang khiêu vũ, tuyên cáo chủ nhân thắng lợi.
"Ta thắng, ta nói rồi ngươi không thắng được của ta, trước kia như vậy, bây giờ như vậy và tương lai cũng như vậy."Khiết Tây Tạp kiêu ngạo nhếch khóe miệng lên, khiêu khích nhìn về hướng Phỉ Lệ , phóng xuất ra một cỗ khí phách mãnh liệt.
"Khiết Tây Tạp thắng!" Lão sư trọng tài kích động tuyên bố kết quả trận đấu .
Đối với Khiết Tây Tạp có vẻ mặt kiêu ngạo thì Phú Lực Lai lại là vẻ mặt bình tĩnh, không có biểu lộ thất vọng, cũng không có nổi giận, , giống như một vũng đầm sâu, bình tĩnh không nổi lên chút gợn sóng nào.
"Đại ca, có cơ hội thì chiêu mộ Phú Lực Lai vào gia tộc Đức Cổ lạp đi!" Phỉ Lệ vừa lòng nhìn Phú Lực Lai, đây mới là nhân tài chân chính. Đức Cổ Lạp chưa bao giờ thiếu thiên tài, nhưng lại cần nhân tài như vậy, Lạp Mạc Nhĩ sửng sốt khi nghe Phỉ Lệ nói những lời này, bất quá một lát liền khôi phục .
"Ừ! Được." Phỉ Khắc Tư không có hỏi nhiều, hắn biết tiểu muội nói như thế tuyệt đối còn có lý do của nàng.
Phỉ Lệ và Khiết Tây Tạp đối diện nhìn một cái liền cùng mọi người rời khỏi , Đa Mễ Bác Đắc và Lạp Hạ Nhĩ bên kia cũng đã phân ra thắng bại, kết quả cũng không ngoài sự đoán trước của Phỉ Lệ, Đa Mễ Bác Đắc thắng, là thắng tuyệt đối, lại một lần nữa nói cho mọi người sự cường hãn của gia tộc.
" Huynh thử nói xem?" Phỉ Lệ buồn bực rung rung bả vai thon gầy của mình, vẻ mặt kìm nén, dáng điệu khuất phục, đôi môi nhỏ đỏ mọng không cam lòng nói ra.
"Phỉ Lệ biểu muội, không phải muội không có đối thủ chứ?" Tây Mông hâm mộ nhìn vận may của Phỉ Lệ, thật là vận mênh quá tốt mà, chỉ có 20% tỷ lệ mà cũng có thể trúng.
Cuộc so tài luân phiên Lợi Nhã phải loại bỏ đối thủ vòng loại mới có thể tiếp tục khiêu chiến top 5 đối thủ từ trên xuống, xác định điểm số hạng cuối cùng.
" Không sai, cuộc so tài năm người mạnh hôm nay ta trực tiếp đi vào vị trí thứ ba. Khiết Tây Tạp đấu với Phú Lực Lai, Đa Mễ Bác Đắc đấu với Lạp Hạ Nhĩ."
" Như thế nào, rút ra kết quả như vậy, ngươi không hài lòng sao?" Thân hình Lạp Mạc Nhĩ quỉ dị xuất hiện đàng sau Phỉ Lệ, khóe miệng thoáng nhếch lên mỉm cười như có như không,Tây Mông bên cạnh lại hiện vẻ sùng bái nhìn Phỉ Lệ, hắn lại có một biểu muội quá thần bí,thậm chí có cả giao tình với viện trưởng Lạp Mạc Nhĩ luôn luôn xuất quỷ nhập thần.
" Người mà có vẻ đến đã đứng sau ta lâu rồi, viện trưởng Lạp Mạc Nhĩ vĩ đại, khó trách không gian ma pháp của ngươi lợi hại như vậy,sẽ không phải thường xuyên làm loại chuyện này chứ?'' Phỉ Lệ khinh thường nói ra. Thân phận và thực lực của Lạp Mạc Nhĩ thật sự rất thần bí, khi có cơ hội cần phải hung hăng bới móc một phen.
" Ha ha, có sao?" Lạp Mạc Nhĩ sờ sờ mũi của mình dáng vẻ như không có việc gì, vì cuộc sống ngày sau, Lạp Mạc Nhĩ quyết định vẫn là nên bảo trì trầm mặc sẽ tốt hơn.
''Quên đi, quan sát trận đấu đi!'' Phỉ Lệ không thèm dây dưa tiếp nữa, mà là chuyển đến trận đấu giữa Khiết Tây Tạp và Phú Lực Lai.
Chỉ thấy Khiết Tây Tạp cầm một thanh kiếm màu lửa đỏ, thong dong tránh né ma pháp hệ thổ mà Phú Lực Lai phóng thích .
"Phú Lực Lai là trung cấp Ma Pháp Sư sao?" Phỉ Lệ kinh ngạc nhìn Phú Lực Lai rất nhanh sử dụng ma pháp trung cấp, giống như ăn kẹo, cho dù là Lợi Nhã cũng chưa có làm được mà? Mỗi lần đều là đến mức đó liền thả, lực khống chế ma pháp cực cao, cho dù là Phỉ Lệ cũng rất khó làm được như vậy, quả nhiên là đối thủ khó chơi nhất.
"Phú Lực Lai khống chế ma pháp lực cùng ngươi đều là siêu siêu hạng, hơn nữa hắn cũng đã sắp đột phá Ma Pháp Sư cao cấp, bất quá hắn không phải đối thủ của Khiết Tây Tạp , Khiết Tây Tạp còn chưa thực sự bắt đầu đánh." Lạp Mạc Nhĩ nhìn Khiết Tây Tạp tán thưởng nói.
Nếu như nói Phỉ Lệ là ma pháp sư thiên tài ,thì Khiết Tây Tạp không thể nghi ngờ chính là vũ kỹ thiên tài. Trực giác trong chiến đấu vô cùng sắc bén, có thiên phú hơn người, đạt tới vị trí Kiếm Sĩ cao cấp ở tuổi 13, tuyệt đối được xưng tụng hai chữ thiên tài .
"Ngươi nói Phú Lực Lai thất bại?." Phỉ lệ tựa hồ có chút kinh ngạc, dù sao Phú Lực Lai thật sự rất lợi hại, nhưng Lạp Mạc Nhĩ lại nói Khiết Tây Tạp còn chưa thật sự, điều này làm cho Phỉ Lệ có chút giật mình.
Ngay lúc đám người Phỉ Lệ bắt đầu nghiêm túc quan sát, trận chiến đã phát triển đến đoạn gay cấn.
"Phú Lực Lai, ta bắt đầu đánh thật sự , ta nói rồi vị trí quán quân ta nhất định dành được" Khiết Tây Tạp rất nhanh di chuyển lên phía trên, thân pháp đã di chuyển rất nhanh, nháy mắt lại đề cao gấp đôi.
"Thổ xích, Thổ tường." Phú lực lai không trả lời Khiết Tây Tạp, ma trượng trong tay nhanh chóng vũ động , Ma Pháp hệ thổ không ngừng thi triển ra, ngay cả ma pháp Thổ tường trung cấp cao nhất cũng liên tiếp thi triển ra, trên chán Phú Lực Lai phủ lớp mồ hôi lạnh mỏng manh, nhưng hắn cũng không có lau đi.
Hắn biết Khiết Tây Tạp sẽ thi triển vũ kỹ tâm pháp Vân Diệp, nếu như mình không thể ngăn cản, Khiết Tây Tạp sẽ trong nháy mắt phá lớp phòng vệ Thổ tường mình bày ra, khi đó mình tuyệt đối sẽ thua, Ma Pháp Sư không thể nào đánh bại chiến sĩ cận chiến, cách mình trong không gian nửa thước.
"Hổ Khiếu sóng."
"Hai chiêu thức của Hổ Khiếu sóng luân phiên được phóng ra."
Đấu khí của Khiết Tây Tạp nháy mắt được nâng lên cao nhất, trực tiếp tỏa ra ngoài, mấy phiến tường đất Phú Lực Lai phóng thíchnháy mắt đã bị phá vỡ, Khiết Tây Tạp rất nhanh khởi động thân pháp Vân Diệp, xuất hiện ở trước mắt Phú Lực Lai rất nhanh, một thanh kiếm màu lửa đỏ đặt ngay trên cổ Phú Lực Lai. Mấy sợi tóc màu lửa đỏ bay giữa không trung như đang khiêu vũ, tuyên cáo chủ nhân thắng lợi.
"Ta thắng, ta nói rồi ngươi không thắng được của ta, trước kia như vậy, bây giờ như vậy và tương lai cũng như vậy."Khiết Tây Tạp kiêu ngạo nhếch khóe miệng lên, khiêu khích nhìn về hướng Phỉ Lệ , phóng xuất ra một cỗ khí phách mãnh liệt.
"Khiết Tây Tạp thắng!" Lão sư trọng tài kích động tuyên bố kết quả trận đấu .
Đối với Khiết Tây Tạp có vẻ mặt kiêu ngạo thì Phú Lực Lai lại là vẻ mặt bình tĩnh, không có biểu lộ thất vọng, cũng không có nổi giận, , giống như một vũng đầm sâu, bình tĩnh không nổi lên chút gợn sóng nào.
"Đại ca, có cơ hội thì chiêu mộ Phú Lực Lai vào gia tộc Đức Cổ lạp đi!" Phỉ Lệ vừa lòng nhìn Phú Lực Lai, đây mới là nhân tài chân chính. Đức Cổ Lạp chưa bao giờ thiếu thiên tài, nhưng lại cần nhân tài như vậy, Lạp Mạc Nhĩ sửng sốt khi nghe Phỉ Lệ nói những lời này, bất quá một lát liền khôi phục .
"Ừ! Được." Phỉ Khắc Tư không có hỏi nhiều, hắn biết tiểu muội nói như thế tuyệt đối còn có lý do của nàng.
Phỉ Lệ và Khiết Tây Tạp đối diện nhìn một cái liền cùng mọi người rời khỏi , Đa Mễ Bác Đắc và Lạp Hạ Nhĩ bên kia cũng đã phân ra thắng bại, kết quả cũng không ngoài sự đoán trước của Phỉ Lệ, Đa Mễ Bác Đắc thắng, là thắng tuyệt đối, lại một lần nữa nói cho mọi người sự cường hãn của gia tộc.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.