Con Đường Dị Giới Xinh Đẹp

Quyển 2 - Chương 58

Phi Linh

19/02/2014

Đám người Á Sắt và Lộ Ti Đinh nhanh chóng biến mất ngay sau đó, đồng thời ở một góc khác của rừng rậm, mấy bóng người cũng nhanh chóng biến mất, dung nhan trẻ con nhưng quyến rũ động lòng người lộ ra sau chiếc khăn lụa theo bước chân bay múa của nàng, khí tức hắc ám nồng đậm tràn ngập không gian xung quanh.

"Bắt đầu hành động, không thể thua Quang Minh thần điện, gặp phải đội hạt giống của Học Viện Ma Pháp Phi Long thì lập tức rút lui, rõ chưa?" Lãnh Mạc ra lệnh xen lẫn một tia mị hoặc, đồng dạng ra lệnh giống như Á Sắt, nàng chính là Thánh nữ Thiến Á của Hắc Ám thần điện. Có lai lịch thần bí và dung mạo xuất sắc, đồng thời cũng lãnh khốc vô tình. Các thế lực lớn khác cũng bắt đầu hành động, vòng thứ nhất của cuộc tranh tài nhanh chóng đào thải phần lớn các đội ngũ có thực lực yếu kém, cũng cho thấy tiếp tục sẽ có tinh phong huyết vũ.

"Ai? Mau ra đây!" Lan Bá Đặc kinh hãi lớn tiếng kêu lên, không tốt, có ngươi đang bao vây bọn họ, se là ai? Người của các thần điện bên kia hay của những học viện khác? Có thể không tiếng động tiến sát mình năm mươi thước mà mình không hề phát hiện, là nhân tài của đội hạt giống nào.

"Ha ha! Không ngờ một trong nhưng đội ngũ của Học Viện Ma Pháp Phi Long lại có cao thủ như vậy, thật là không tồi!" Địch La Lạp phát ra giọng trầm đục từ phía sau, thân hình cường tráng cao hơn một mét tam xuất hiện trước mắt đoàn người Lan Bá Đặc.

"Địch La Lạp, từ khi nào thì ngươi trở nên nhiều lời như vậy?" Thanh âm Duy Duy An không cam lòng yếu thế chen vào, bóng dáng của đám người Tra Nhĩ Tư cũng bình tĩnh từ đằng sau cây đi ra, đối mặt với khuôn mặt xanh mắt của Lan Bá Đặc thì hắn ngược lại tương đối bình tĩnh. Có một gã thiếu niên thấp bé đứng bên cạnh Tra Nhĩ Tư, mũi khoằm, mái tóc dai che khuất cặp mắt của hắn, làm cho người ta cảm thấy một loại hơi thở âm trầm hung ác, hắn chính là Thái Lạp_một gã thích khách.

"Duy Duy An, đừng tưởng rằng phụ thân ngươi là một gã Công Tước mà ta sợ ngươi, lần sau nếu nói chuyện tốt nhất nên chú ý một chút." Địch La Lạp hung hãn nhìn chằm chằm Duy Duy An bên cạnh, mặc dù hắn cũng là hạt giống của Học Viện Vũ Kỹ Hoắc Cách, nhưng gia tộc của hắn chỉ là một Bá tước, vì thế Duy Duy An khắp nơi đối nghịch với hắn, cũng may là thực lực của Địch La Lạp mạnh hơn Duy Duy An nên Duy Duy An không dám khiêu khích Địch La Lạp quá mức, nếu không người cuối cùng bị thiệt thòi chính là hắn.

"Hừ!" Duy Duy An thấy mắt của Địch La Lạp mắt lộ ra hung quang nhìn mình lom lom nên ngay lập tức yên lặng, nhưng trong mắt lại tràn ngập sát khí, Tra Nhĩ Tư và thậm chí còn có những đội viên khác lập tức cảnh giác cầm vũ khí của mình lên đứng ở sau lưng Duy Duy An.

" Chớ có hành động theo cảm tính, hiện tại là thời khắc mấu chốt." Từ sau lưng Địch La Lạp xuất hiện một thiếu nữ xinh xắn, vui tươi làm cho người ta có một loại cảm giác thoải mái, nhất là cặp mắt màu lam vừa nhìn là khiến cho người khác không nhịn được tim đập nhanh lên.

"Mật Lạp Á nói không sai, bây giờ không phải là lúc chúng ta cãi nhau." Quynh Tư hơi không vui nhìn Địch La Lạp và Duy Duy An, hắn là Đại hoàng tử của Hắc Thủy đế quốc, Hắc Thủy đế quốc mặc dù không bằng tam đại đế quốc, nhưng nếu so sánh với công quốc thì có thực lực mạnh hơn rất nhiều, vì vậy cho dù là Duy Duy An cũng không dám dễ dàng đắc tội với hắn, nếu không Duy Duy An có thể sẽ biến thành con em quý tộc đầu tiên bị trục xuất khỏi gia tộc.

"Hừ! Thì ra là tuyển thủ của Học Viện Quân Sự Đạo Cách và Học Viện Vũ kỹ Hoắc Cách, không ngờ các ngươi lại liên thủ với nhau làm việc xấu." Lan Bá Đặc khinh thường hướng về phía Địch La Lạp nói, lại vừa âm thầm đề phòng đứng lên, nếu chỉ là một đội, hắn tự tin có thể đấu lại, nhưng bọn họ lại là hai đội, hơn nữa lại là đội hạt giống, hiện tại cho dù hắn muốn liên lạc với hoàng tử điện hạ Đa Mễ Bác Đắc cũng không còn kịp nữa, đáng chết, quá sơ suất rồi, không ngờ hai đại học viện sẽ vì cuộc tranh tài mà không có mặt mũi hạ mình làm chuyện như vậy.



"Ngươi là ai? Lại có thể nhanh chóng biết thân phận của chúng ta? Chắc chắn không giống một tuyển thủ." Quynh Tư híp cặp mắt của mình lại, cẩn thận nhìn chằm chằm Lan Bá Đặc đứng đối diện, nếu như không phải là tuyển thủ ưu tú hoặc có gia cảnh nổi trội xuất sắc, những thông tin như thế này thì tuyển thủ bình dân căn bản không thể biết được, chưa nói đến lai lịch của bọn hắn.

Quynh Tư làm việc luôn luôn cẩn thận, hắn tuyệt đối không cho phép bởi vì tại mình mà gây bất kỳ tổn thất nào cho đế quốc, hắn không giống những tên ngu ngốc kia, sẽ cho rằng Hắc Thủy đế quốc cao cao tại thượng, có thực lực rất giỏi.

"Ta là ai dường như cũng không quan trọng, quan trọng là ... Nếu như các ngươi rời đi hôm nay, ta sẽ coi như không có chuyện gì phát sinh, thế nào?" Lan Bá Đặc nắm chặc thẻ điểm trong tay, nếu như lần này không giúp hoàng tử Đa Mễ Bác Đắc một tay thì bất lợi cho hắn, sẽ có rất nhiều người trong Tân Cát Tư vui lòng thấy trở thành trò cười.

"Duy Duy An biểu ca, nói dài dòng với bọn họ làm gì, trực tiếp động thủ, xảy ra chuyện gì thì ta sẽ gánh chịu." Cách Lôi Ti bất mãn với bộ dáng thận trọng của đám người Quynh Tư, nhất là Địch La Lạp vừa rồi còn uy hiếp Duy Duy An biểu ca, nếu không phải là bởi vì mẫu giao phó không thể tùy ý tiết lộ thân phận sẽ khiến phụ hoàng gặp nhiều phiền toái, nàng đã sớm goij ảnh sau lưng trực tiếp động thủ giết chết Địch La Lạp.

"Ngươi..... Ngươi là ai?" Tinh quang Quynh Tư chợt lóe, nhanh chóng phòng bị đứng lên, hắn đã nhận ra sát ý của Cách Lôi Ti đối với Địch La Lạp, nhưng mà hắn cũng bắt đầu tò mò không hiểu tại sao Cách Lôi Ti có thể nói mạnh miệng như vậy, ngay cả Duy Duy An bên cạnh cũng nhanh chóng thận trọng đứng lên, phụ thân bọn họ chỉ giao phó hắn phải chiếu cố Cách Lôi Ti thật tốt, bất kể yêu cầu gì yêu cầu gì phải tận lực thỏa mãn, nhưng lại không có nói cho hắn biết nguyên nhân chân chính.

"Ta là Bát công chúa của Phong Hành đế quốc, còn dài dòng cái gì? Động thủ, có chuyện gì ta sẽ chịu trách nhiệm."Cách Lôi Ti dẫn đầu phát động ma pháp cấp ba_ Phong Nhận.

Cách Lôi Ti bắt đầu động thủ, những người khác lập tức bắt đầu hành động, cuộc so tài chỉ cần không nguy hiểm đến tánh mạng, tất cả thương tổn đều cho phép, chỉ là phần lớn mọi người đều sẽ không thật sự hạ độc thủ, dù sao cũng lo lắng đến thế lực phía sau, nếu thật sự đụng đến thế lực vô cùng bao che, về sau có thể gặp một loạt trả thù.

Mà Cách Lôi Ti lại ngu ngốc nhận hết tất cả trách nhiệm về trên người mình, đây là điều mà Quynh Tư đang ước còn không kịp. Đại lục Phi Long này là đầm nước sâu, ai cũng không dám tùy tiện khuấy động, đạo lý đứng mũi chịu sào không phải ai cũng hiểu được, chẳng qua là đã có người nguyện ý làm con chim đầu đàn này, Quynh Tư cũng vui vẻ phụng bồi.

Lan Bá Đặc vừa thận trọng lui trở về, vừa âm thầm mắng Cách Lôi Ti, hận không thể lập tức bóp chết Cách Lôi Ti.

"Hừ! Ta là người của gia tộc Ni Cổ Lạp ở Khải Kỳ đế quốc, Phong Hành đế quốc phải không? Ta sẽ nhớ kỹ." Hoắc Lợi cũng không ngốc, nàng dĩ nhiên hiểu được nếu như không phải tại Cách Lôi Ti, trận chiến này có thể không xảy ra, hơn nữa bộ dáng bên ngoài Lan Bá Đặc thật sự thận trọng, dễ hiểu thực lực của hai đội mạnh đến cỡ nào.

Quynh Tư vừa nghe đến Khải Kỳ đế quốc thì âm thầm thấy may mắn, quả nhiên không ngoài dự đoán, thân phận của một người tùy tiện cũng có thể đủ khả năng so với mình, nếu mình nhớ không lầm, Khẳng Đặc Ni Cổ Lạp là thừa tướng của Khải Kỳ đế quốc, hơn nữa còn rất được Đại Đế Khải Kỳ yêu thích, nữ nhi lại là quý phi được coi trọng, được cưng chìu quá mức, cháu của hắn có thể trở thành thái tử của Khải Kỳ đế quốc, chẳng lẽ Cách Lôi Ti thật sự nghĩ bằng vào danh là công chúa được cưng chìu mà đắc tội với gia tộc Ni Cổ Lạp, về phần Lan Bá Đặc, Quynh Tư càng thêm nhìn không thấu, chắc cũng là hậu duệ của đại quý tộc nào đó!



Nhưng tên đã lắp vào cung không phát không được, Quynh Tư cũng nhanh chóng vũ động trường kiếm trong tay gia nhập vào trận chiến.

Hai người Địch La Lạp và Tra Nhĩ Tư cùng nhau vây công Lan Bá Đặc, thế mà chẳng qua vẫn chỉ đánh ngang tay với Lan Bá Đặc, không phải là Lan Bá Đặc thật sự lợi hại hơn bọn họ, sở dĩ Lan Bá Đặc vừa đối phó với Phong Hệ của Tra Nhĩ Tư lại vừa khắc chế lực công kích của Địch La Lạp được bởi thân phận đặc biệt của hắn_ Hồ nhân. Phải biết hồ nhân ở Thú nhân đế quốc còn có một nghề nghiệp khác_Tế Tự, chỉ cần đạt tới 12 tuổi là có thể mở thiên phú cả hồ nhân trở thành hồ nhân đạt tiêu chuẩn Tế Tự.

Đáng lẽ với thân phận nửa thú nhân của hắn sẽ không thể nào lấy được cơ hội này, nhưng Lan Bá Đặc lại có ma pháp thiên phú hơn người, tộc trưởng của gia tộc Tân Cát Tư càng yêu thích hắn thêm, không tiếc vận dụng toàn lực trợ giúp Lan Bá Đặc thành công mở ra thiên phú của chủng tộc, vốn là không ôm bao nhiêu hi vọng, nhưng lại không ngờ sẽ thành công, hơn nữa lại còn là Tâm linh uy nhiếp, loại này là thiên phú cho dù là hồ nhân huyết mạch thuần khiết cũng khó có thể có được, hồ nhân phần lớn mở ra thiên phú là chúc phúc, rất ít là loại chiến đấu, vậy mà thiên phú Lan Bá Đặc thức tỉnh là thiên phú chiến đấu vạn người khó cầu, tự nhiên thiên phú thức tỉnh đó đã nâng cao địa vị của Lan Bá Đặc trong gia tộc Tân Cát Tư.

Tâm linh uy nhiếp chủ yếu chính là tinh thần công kích tinh thần công kích, trực tiếp công kích linh hồn của con người, trợ giúp cho chiến đấu trên chiến trường gặp phải bất lợi, tuy là tâm linh uy nhiếp của Lan Bá Đặc mới là sơ cấp, nhưng đối phó với Tra Nhĩ Tư thì vẫn có thể được. Vì vậy, trong lúc giao đấu, người này cũng không làm gì được người kia, nhưng cuộc chiến bên kia thì khá tàn khốc, không phải ai cũng giống như Lan Bá Đặc, đối mặt với vây công có thể bình tĩnh đối phó.

"Dừng tay, nếu không ta cắt đứt gân chân của hắn." Thái Lạp âm trầm lại lãnh khốc phá vỡ cục diện bế tắc cục diện bế tắc.

Lan Bá Đặc bị buộc dừng tay, hắn biết nếu mình không dừng tay, Thái Lạp thật sự sẽ cắt đứt gân chân của thành viên trong đội, mặc dù Mục Sư có khả năng chữa trị máu thịt tươi, nhưng đối với kinh mạch thì không làm gì được, hắn mặc dù là người không từ thủ đoạn nào, nhưng cũng hiểu dựa vào một người tuyệt đối sẽ không thể thành công.

Tên thiếu niên bị Thái Lạp chế phục thấy Lan Bá Đặc dừng tay thì trong lúc nhất thời cảm xúc dâng lên mãnh liệt, đối với ân cứu mạng của Lan Bá Đặc thì hết sức cảm kích, thậm chí âm thầm thề thần phục, mà những thành viên còn lại cũng mang ý định giống như vậy.

"Lấy thẻ điểm của các ngươi ra." Cách Lôi Ti đắc ý đi tới trước mặt Hoắc Lợi, rút thẻ điểm của nàng ra, trên mặt nâng lên vẻ cười đắc ý, khi nhìn rõ số thẻ điểm của Hoắc Lợi thì phẫn hận nói: Hơn hai trăm thẻ điểm, thật là tôt! Cách Lôi Ti hung ác tát Hoắc Lợi, nửa khuôn mặt Hoắc Lợi tức khắc sưng vù lên, Hoặc Lợi nhìn chằm chằm Cách Lôi Ti như muốn giết người nhưng không có nói gì, lúc này cả đội Lan Bá Đặc thoáng hiện qua một tia sát ý, chỉ có Cách Lôi Ti vẫn đắc trí ở bên cạnh, một bên Tra Nhĩ Tư và Quynh Tư nhìn nhau, họ hiểu hôm nay coi như là đã kết thù, thầm buồn bực Cách Lôi Ti không biết chừng mực, cho là Phong Hành đế quốc của các ngươi vô địch sao?

"Lườm cái gì mà lườm? Sau này khi thấy Học Viện Ma Pháp Phi Long các ngươi ta thấy một thì giành một."Cách Lôi Ti giơ tay phải lên tát, vẻ mặt rất phách lối.

"A! Phải không? Ta rất mong đợi biểu hiện của ngươi, bản lãnh của Bát công chúa được cưng chiều ở Phong Hành đế quốc có bao nhiêu." Phỉ Lệ thanh âm khinh miệt truyền tới.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện bách hợp
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Con Đường Dị Giới Xinh Đẹp

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook