Quyển 3 - Chương 206: Hồn Điện lộ mặt
Phi Linh
31/08/2014
Editor: Cẩm Băng Đơn.
Beta: Gynnykawai.
Một tiếng nổ mạnh qua đi, tất cả đều khôi phục yên tĩnh, chỉ còn khu phố lộn xộn, còn có tòa nhà bị phá hư, một hố to sâu gần vài chục thước xuất hiện ngay giữa đường, bên cạnh cái hố to còn lưu lại mấy mảnh gì đó sền sệt, tanh tưởi, mắt thường không thể phát hiện được tình huống này, những mảnh sền sệt đặc dính kia từ từ tụ tập tại với nhau, cuối cùng biến mất khỏi mặt đất không thấy tung tích.
Còn sót lại mùi hôi thối, còn có Nguyên Tố Ma Pháp dày đặc thật lâu vẫn chưa tiêu tán, xa xa mấy bóng người nhanh chóng di động, chưa đến chốc lát liền tới chỗ này. Chỉ là cuối cùng vẫn dừng lại cách đường phố 10 mét, không tiến lên thêm nữa, hai bên cũng không có ý muốn chào hỏi gì, chỉ nhìn xong rồi mau chóng rời đi.
"Phát hiện cái gì không?" Đoàn người Kỳ Dương mới từ đỉnh ngọn núi Thác Tháp tới, xa xa liền nhận ra có Ma Pháp khổng lồ dao động, ngay cả Kỳ Dương cũng mơ hồ phát hiện cỗ khí tức kia có lực lượng không đúng, cho nên bọn họ nhanh chóng chạy tới, nhưng mà vẫn không dám đi qua, bởi vì khi bọn họ chạy tới, nơi này đã biến thành như thế này rồi.
"Thiếu gia, tin tưởng người không lạ gì vật này!" Bàn tay Tước Nhiên chậm rãi được bao phủ một tầng vật thể thật mỏng, sau đó cầm lên một mảnh sền sệt ở góc tường chưa kịp biến mất, đem tới trước mắt Kỳ Dương, mà cái mảnh đặc dính đó giống như đã nhận ra cái gì, nhanh chóng nhúc nhích, liên tục giãy dụa trong tay Tước Nhiên.
"Người tu luyện Ma Pháp Tử Linh của Hồn Điện." Sắc mặt Kỳ Dương khó coi nhìn vật trong tay Tước Nhiên, hai chữ Hồn Điện này chẳng xa lạ gì với hắn, bởi vì vạn năm trước “nàng” biến mất, Hồn Điện cũng có can dự vào, nhưng khi đó “nàng” không cho phép bọn họ nhúng tay vào chuyện của Hồn Điện, cho nên bọn họ không điều tra chuyện nữa, nhưng từ khi xảy ra sự kiện kia, Kỳ Dương vẫn chú ý Hồn Điện, chỉ là theo quan sát của hắn, sự kinh ngạc càng lớn dần, sau khi xảy ra Đại Chiến Thần Ma, có lẽ những người khác không biết, nhưng Kỳ Dương lại biết, Hồn Điện tuyệt đối không thoát khỏi quan hệ trong cuộc Đại Chiến Thần Ma năm đó.
Mặc dù không biết vì sao, nhưng Kỳ Dương chính là biết Hồn Điện tuyệt đối không đơn giản. Chỉ có điều hắn không ngờ rằng lần này lại một lần nữa gặp phải người của Hồn Điện trong Thủ Vọng Giác, chẳng lẽ lần này tam giới lại nổi lên một trận phong ba bão táp hay sao? Hơn nữa Ma Pháp mới vừa rồi chưa kịp tiêu tán rất mạnh, hắn không ngờ ở Thủ Vọng Giác vẫn còn có Ma Pháp Sư mạnh như thế, hay là hắn chưa hiểu rõ về Ma Pháp Sư đây?
"Thực lực của người này rất mạnh, hẳn là Chiêu Hồn Sử. Mặc dù bị thương, nhưng vẫn cố đào thoát, chỉ là thực lực sẽ bị giảm không ít." Tước Nhiên nghiêm túc phân tích, bởi vì từ chất đặc sệt kia rơi trên đất cũng không khó để nhìn ra, tên Chiêu Hồn Sử này bị thương không nhẹ, đến ngay cả Ngưng Hồn cũng không dùng được. Nếu như bọn họ mà chạy tới nhanh một chút, có lẽ sẽ phát hiện được chút gì đó.
"Vô dụng, chỉ cần không tiêu diệt được linh hồn của bọn họ, thì có giết bọn họ cũng không chết, cho nên dù chúng ta có tới nhanh hơn cũng như vậy mà thôi." Kỳ Dương làm sao có thể không biết vẻ mặt đáng tiếc của Tước Nhiên là gì chứ, cái đáng sợ thực sự của Hồn Điện không phải là thực lực của bọn họ, mà là đánh mãi không chết, chỉ cần linh hồn của bọn họ không hoàn toàn bị tiêu diệt, như vậy bọn họ chính là người bất tử, hơn nữa chỉ cần bọn họ khôi phục lại một lần nữa thì thực lực sẽ càng lợi hại hơn so với lúc trước, đây mới thực sự là điểm đáng sợ của bọn họ.
Đối mặt với một đám người đánh mãi không chết, dù là ai cũng phải sợ.
"Cần điều tra không ạ?" Tước Nhiên đưa mắt nhìn hoàn cảnh chung quanh một cái, chậc chậc, lại có thể đánh Chiêu Hồn Sử của Hồn Điện bị trọng thương, không nhìn ra Thủ Vọng Giác còn có nhân vật lợi hại như vậy, không biết là Lão Bất Tử của gia tộc nào ra tay. Ma Pháp dao động mãnh liệt như vật, chẳng lẽ là người của gia tộc Bố Lôi Tiếu.
"Ừm! Lần này Hồn Điện ra tay nhất định là đang tính toán muốn làm gì đó? Ma giới bên kia cũng truyền đến tin tức ở Đại lục Phi Long cũng có người của Hồn Điện thường lui tới, Thủ Vọng Giác cũng có, như vậy thì phải điều tra rõ ràng." Kỳ Dương như có chút đăm chiêu, lần này Hồn Điện gây chiến, là bởi vì nàng sao? Kỳ Dương yên lặng nghĩ tới dung nhan xinh đẹp của Phỉ Lệ, mặc dù không biết nàng có quan hệ gì với Hồn Điện, nhưng vạn năm trước “nàng” biến mất tuyệt đối Hồn Điện không thoát được quan hệ, chẳng lẽ lần này cũng bởi vì nàng hay sao?
Nghĩ tới đây vẻ mặt của Kỳ Dương liền trầm xuống. Lần này hắn tuyệt đối sẽ không để người của Hồn Điện thừa cơ chen vào, chuyện của vạn năm trước không thể tiếp tục tái diễn một lần nữa.
"Thiếu gia, phát hiện không ít đồ vật thú vị đây này." Hoặc Nhiên cười đùa từ đằng xa đi tới, trong tay cầm một lệnh bài xinh xắn, phía trên còn khắc dấu hiệu đặc trưng của gia tộc Bố Lại Sâm.
"Hửm?" Kỳ Dương quay đầu lại nhìn Hoặc Nhiên, tựa hồ từ sau khi Hoặc Nhiên biết Phỉ Lệ bị bắt đi, vẫn duy trì khuôn mặt mỉm cười này, nhưng người của ngọn núi Thác Tháp cũng biết Hoặc Nhiên đang tức giận, hơn nữa còn là cực kỳ tức giận..., Hoặc Nhiên càng cười đến vui vẻ, càng chứng tỏ trong lòng hắn đang tức giận, nếu hắn vẫn cứ duy trì cái khuôn mặt mỉm cười này, vậy thì chứng tỏ hắn sắp đại khai sát giới rồi.
"Ta cảm nhận được ma pháp của Phỉ Lệ dao động nho nhỏ từ tấm lệnh này, mặc dù không phải cực kỳ mãnh liệt, nhưng vẫn cảm nhận được!" Hoặc Nhiên ngẩng khuôn mặt trẻ con lên, mỉm cười nói với Kỳ Dương, nhưng là khi hắn đi trên đường phố, mấy dấu chân hằn lên thật sâu.
"Ngươi nghi ngờ Phỉ Lệ có liên quan tới gia tộc Bố Lại Sâm?" Kỳ Dương bình tĩnh nhìn Hoặc Nhiên, hắn biết Hoặc Nhiên đang giận chó đánh mèo, bọn họ đều biết Phỉ Lệ không ở gia tộc Bố Lại Sâm, bởi vì bọn họ đã có thể xác định bây giờ Phỉ Lệ đang ở Chợ Đen, mạo phạm điều cấm kỵ của ngọn núi Thác Tháp, dù sao cũng phải có người gánh chịu lửa giận của bọn họ, mà lần này Kỳ Dương cũng không tính nhúng tay làm gì, bởi vì chưa từng có kẻ nào dám cướp đi thứ gì trong tay bọn họ, nếu đã có gan làm, thì phải có gan đối mặt với lửa giận của bọn hắn.
"Gia tộc Bố Lại Sâm và gia tộc Lao Đốn tựa hồ không tệ, sau lưng Chợ Đen lại có người kia ở Thần giới, mặc dù không thể tiêu diệt toàn bộ, nhưng trừng phạt nho nhỏ vẫn là cần thiết, không phải ai cũng có thể đánh chủ ý tới người của ngọn núi Thác Tháp." Tộc trưởng Bá Đặc Lan của gia tộc Bố Lại Sâm, thật sự cho là bọn họ không biết chuyện hắn lấy chính nữ nhi của mình đánh cuộc sao? Dám đánh cuộc lên ngọn núi Thác Tháp, xem ra cần phải dạy dỗ thật tốt một chút, nếu không sau này vẫn sẽ còn không biết bao nhiêu người muốn đánh chủ ý lên ngọn núi Thác Tháp đây.
"Không đi quá giới hạn là được." Nếu không phải còn cố kỵ những thứ khác, Kỳ Dương quả thật không muốn ngăn càn Hoặc Nhiên ra tay, lần này mặc dù biết Phỉ Lệ không có việc gì, nhưng lần sau ai có thể bảo đảm Phỉ Lệ sẽ không bị thương. Hắn tuyệt đối không cho phép có người ra tay với Phỉ Lệ.
"Vâng!"
Đoàn người Kỳ Dương nhanh chóng từ nơi này biến mất, cùng thứ đồ đặc sệt trên tay Tước Nhiên, đường phố hỗn độn vẫn như cũ đứng vững ở trong gió đêm, nhưng mà lúc này cũng không có người thực sự để ý.
"Cấm Ma đại nhân, người không sao chứ!" Ở trong mật đạo bí ẩn nhất dưới đất của gia tộc Bố Lại Sâm, có hai bóng người đang đứng. Người đang lo lắng chính là Thành Chủ Đại Nhân Bá Đặc Lan, nhưng mà lúc này hắn hoàn toàn không có phong độ ưu nhã như bình thường, dù sao Mạc Vân thú quá quan trọng với gia tộc bọn hắn. Cho nên hắn mới sử dụng lá bài chủ chốt trong tay hắn Cấm Ma Ba La Khắc Lợi Phu, cất giấu một người trong mật đạo của gia tộc, chuyện này dù là người của gia tộc Bố Lại Sâm cũng không biết.
"Hừ! Người của gia tộc Đức Cổ Lạp, lần sau ta tuyệt đối sẽ không để cho ngươi được tốt." Cấm ma Ba La Khắc Lợi Phu không ngừng ngọa nguậy thân thể dữ tợn, chung quanh hắn lưu lại không ít máu, hiển nhiên mới vừa rồi hắn đã giết chết không ít người, dĩ nhiên những người này cũng là Bá Đặc Lan cho hắn.
Hắn rõ ràng cảm thấy thực lực mất đi, làm hắn không hề có một chút phòng bị khi bị ánh sáng của Phỉ Lệ đánh nát thân thể, ngay cả Linh Hồn Lực cũng bị tổn thương hơn phân nửa, nếu không phải thực lực của hắn cao hơn Phỉ Lệ hai cảnh giới, nói không chừng kết cục cuối cùng không chỉ là bị thương đơn giản như vậy. Mặc dù cuối cùng hắn dựa vào thủ đoạn đặc biệt của Hồn Điện mới trốn thoát được, nhưng công lực lại tổn thất hơn phân nửa, ngay cả Linh Hồn Lực cũng bị tổn thương rất lớn, hơn nữa thân thể bị vỡ vụn, không thể nào thu hồi toàn bộ được.
Bởi vì trước đây không lâu, hắn cũng cảm thấy có người mang một mảnh thân thể của hắn đi, hơn nữa còn xóa đi thần thức của hắn, có thể dễ dàng xóa đi thần thức của hắn, chứng tỏ lực của người kia tuyệt đối không yếu hơn hắn, rất có thể mạnh hơn.
"Cái gì? Gia tộc Đức Cổ Lạp, Cấm Ma đại nhân, đây là xảy ra chuyện gì vậy?" Bá Đặc Lan lo lắng nhìn Ba La Khắc Lợi Phu đang âm trầm, gia tộc Đức Cổ Lạp không phải như gia tộc Bố Lại Sâm mà có thể dễ dàng trêu chọc, cho dù có được Mạc Vân thú, hắn cũng không dám tự tin đối đầu với gia tộc đã tồn tại hơn nghìn năm, thậm chí là gia tộc siêu cấp trên vạn năm, này chẳng khác gì tìm chết.
"Con ma thú kia ngươi đừng vọng tưởng nữa, người mua nó chính là nha đầu của gia tộc Đức Cổ Lạp." Sau khi Cấm Ma Ba La Khắc Lợi Phu nói xong, liền nhắm chặt hai mắt lại, hắn cần khôi phục thực lực của mình, để ứng phó với chuyện kế tiếp sắp xảy ra, hắn biết chuyện không thể nào đơn giản như vậy, yên tĩnh chính là báo hiệu của cơn bão sắp tới.
"Cái gì?" Trong nháy mắt sắc mặt của Bá Đặc Lan trở nên tái nhợt khó coi, hắn không ngờ người của gia tộc Đức Cổ Lạp lại tới Thủ Vọng Giác, tại sao lúc trước vẫn không có ai thông báo cho hắn biết chuyện này, phải biết chuyện này sẽ làm náo động cả Thủ Vọng Giác, nhưng hắn lại không nhận được tin tức gì cả, xem ra hắn thật sự đã già rồi.
"Ngươi đi đi!" Cấm Ma Ba La Khắc Lợi Phu phất phất tay với Bá Đặc Lan, không nói thêm gì nữa. Hắn chỉ đáp ứng với Bá Đặc Lan ra tay mà thôi, những chuyện khác không có quan hệ gì với hắn, bây giờ chuyện hắn muốn làm chính là khôi phục thực lực của mình, và chờ đợi Hồn Điện truyền tin đến. Về phần Bá Đặc Lan nếu có ý tưởng gì, cũng không phải chuyện của hắn, Hồn Điện đã ẩn núp lâu như vậy, không biết khi nào Hồn Hoàng sẽ hạ lệnh, hắn đã có chút không thể chờ đợi rồi.
(*Hồn Hoàng: có thể nói là người đứng đầu của Hồn Điện)
Beta: Gynnykawai.
Một tiếng nổ mạnh qua đi, tất cả đều khôi phục yên tĩnh, chỉ còn khu phố lộn xộn, còn có tòa nhà bị phá hư, một hố to sâu gần vài chục thước xuất hiện ngay giữa đường, bên cạnh cái hố to còn lưu lại mấy mảnh gì đó sền sệt, tanh tưởi, mắt thường không thể phát hiện được tình huống này, những mảnh sền sệt đặc dính kia từ từ tụ tập tại với nhau, cuối cùng biến mất khỏi mặt đất không thấy tung tích.
Còn sót lại mùi hôi thối, còn có Nguyên Tố Ma Pháp dày đặc thật lâu vẫn chưa tiêu tán, xa xa mấy bóng người nhanh chóng di động, chưa đến chốc lát liền tới chỗ này. Chỉ là cuối cùng vẫn dừng lại cách đường phố 10 mét, không tiến lên thêm nữa, hai bên cũng không có ý muốn chào hỏi gì, chỉ nhìn xong rồi mau chóng rời đi.
"Phát hiện cái gì không?" Đoàn người Kỳ Dương mới từ đỉnh ngọn núi Thác Tháp tới, xa xa liền nhận ra có Ma Pháp khổng lồ dao động, ngay cả Kỳ Dương cũng mơ hồ phát hiện cỗ khí tức kia có lực lượng không đúng, cho nên bọn họ nhanh chóng chạy tới, nhưng mà vẫn không dám đi qua, bởi vì khi bọn họ chạy tới, nơi này đã biến thành như thế này rồi.
"Thiếu gia, tin tưởng người không lạ gì vật này!" Bàn tay Tước Nhiên chậm rãi được bao phủ một tầng vật thể thật mỏng, sau đó cầm lên một mảnh sền sệt ở góc tường chưa kịp biến mất, đem tới trước mắt Kỳ Dương, mà cái mảnh đặc dính đó giống như đã nhận ra cái gì, nhanh chóng nhúc nhích, liên tục giãy dụa trong tay Tước Nhiên.
"Người tu luyện Ma Pháp Tử Linh của Hồn Điện." Sắc mặt Kỳ Dương khó coi nhìn vật trong tay Tước Nhiên, hai chữ Hồn Điện này chẳng xa lạ gì với hắn, bởi vì vạn năm trước “nàng” biến mất, Hồn Điện cũng có can dự vào, nhưng khi đó “nàng” không cho phép bọn họ nhúng tay vào chuyện của Hồn Điện, cho nên bọn họ không điều tra chuyện nữa, nhưng từ khi xảy ra sự kiện kia, Kỳ Dương vẫn chú ý Hồn Điện, chỉ là theo quan sát của hắn, sự kinh ngạc càng lớn dần, sau khi xảy ra Đại Chiến Thần Ma, có lẽ những người khác không biết, nhưng Kỳ Dương lại biết, Hồn Điện tuyệt đối không thoát khỏi quan hệ trong cuộc Đại Chiến Thần Ma năm đó.
Mặc dù không biết vì sao, nhưng Kỳ Dương chính là biết Hồn Điện tuyệt đối không đơn giản. Chỉ có điều hắn không ngờ rằng lần này lại một lần nữa gặp phải người của Hồn Điện trong Thủ Vọng Giác, chẳng lẽ lần này tam giới lại nổi lên một trận phong ba bão táp hay sao? Hơn nữa Ma Pháp mới vừa rồi chưa kịp tiêu tán rất mạnh, hắn không ngờ ở Thủ Vọng Giác vẫn còn có Ma Pháp Sư mạnh như thế, hay là hắn chưa hiểu rõ về Ma Pháp Sư đây?
"Thực lực của người này rất mạnh, hẳn là Chiêu Hồn Sử. Mặc dù bị thương, nhưng vẫn cố đào thoát, chỉ là thực lực sẽ bị giảm không ít." Tước Nhiên nghiêm túc phân tích, bởi vì từ chất đặc sệt kia rơi trên đất cũng không khó để nhìn ra, tên Chiêu Hồn Sử này bị thương không nhẹ, đến ngay cả Ngưng Hồn cũng không dùng được. Nếu như bọn họ mà chạy tới nhanh một chút, có lẽ sẽ phát hiện được chút gì đó.
"Vô dụng, chỉ cần không tiêu diệt được linh hồn của bọn họ, thì có giết bọn họ cũng không chết, cho nên dù chúng ta có tới nhanh hơn cũng như vậy mà thôi." Kỳ Dương làm sao có thể không biết vẻ mặt đáng tiếc của Tước Nhiên là gì chứ, cái đáng sợ thực sự của Hồn Điện không phải là thực lực của bọn họ, mà là đánh mãi không chết, chỉ cần linh hồn của bọn họ không hoàn toàn bị tiêu diệt, như vậy bọn họ chính là người bất tử, hơn nữa chỉ cần bọn họ khôi phục lại một lần nữa thì thực lực sẽ càng lợi hại hơn so với lúc trước, đây mới thực sự là điểm đáng sợ của bọn họ.
Đối mặt với một đám người đánh mãi không chết, dù là ai cũng phải sợ.
"Cần điều tra không ạ?" Tước Nhiên đưa mắt nhìn hoàn cảnh chung quanh một cái, chậc chậc, lại có thể đánh Chiêu Hồn Sử của Hồn Điện bị trọng thương, không nhìn ra Thủ Vọng Giác còn có nhân vật lợi hại như vậy, không biết là Lão Bất Tử của gia tộc nào ra tay. Ma Pháp dao động mãnh liệt như vật, chẳng lẽ là người của gia tộc Bố Lôi Tiếu.
"Ừm! Lần này Hồn Điện ra tay nhất định là đang tính toán muốn làm gì đó? Ma giới bên kia cũng truyền đến tin tức ở Đại lục Phi Long cũng có người của Hồn Điện thường lui tới, Thủ Vọng Giác cũng có, như vậy thì phải điều tra rõ ràng." Kỳ Dương như có chút đăm chiêu, lần này Hồn Điện gây chiến, là bởi vì nàng sao? Kỳ Dương yên lặng nghĩ tới dung nhan xinh đẹp của Phỉ Lệ, mặc dù không biết nàng có quan hệ gì với Hồn Điện, nhưng vạn năm trước “nàng” biến mất tuyệt đối Hồn Điện không thoát được quan hệ, chẳng lẽ lần này cũng bởi vì nàng hay sao?
Nghĩ tới đây vẻ mặt của Kỳ Dương liền trầm xuống. Lần này hắn tuyệt đối sẽ không để người của Hồn Điện thừa cơ chen vào, chuyện của vạn năm trước không thể tiếp tục tái diễn một lần nữa.
"Thiếu gia, phát hiện không ít đồ vật thú vị đây này." Hoặc Nhiên cười đùa từ đằng xa đi tới, trong tay cầm một lệnh bài xinh xắn, phía trên còn khắc dấu hiệu đặc trưng của gia tộc Bố Lại Sâm.
"Hửm?" Kỳ Dương quay đầu lại nhìn Hoặc Nhiên, tựa hồ từ sau khi Hoặc Nhiên biết Phỉ Lệ bị bắt đi, vẫn duy trì khuôn mặt mỉm cười này, nhưng người của ngọn núi Thác Tháp cũng biết Hoặc Nhiên đang tức giận, hơn nữa còn là cực kỳ tức giận..., Hoặc Nhiên càng cười đến vui vẻ, càng chứng tỏ trong lòng hắn đang tức giận, nếu hắn vẫn cứ duy trì cái khuôn mặt mỉm cười này, vậy thì chứng tỏ hắn sắp đại khai sát giới rồi.
"Ta cảm nhận được ma pháp của Phỉ Lệ dao động nho nhỏ từ tấm lệnh này, mặc dù không phải cực kỳ mãnh liệt, nhưng vẫn cảm nhận được!" Hoặc Nhiên ngẩng khuôn mặt trẻ con lên, mỉm cười nói với Kỳ Dương, nhưng là khi hắn đi trên đường phố, mấy dấu chân hằn lên thật sâu.
"Ngươi nghi ngờ Phỉ Lệ có liên quan tới gia tộc Bố Lại Sâm?" Kỳ Dương bình tĩnh nhìn Hoặc Nhiên, hắn biết Hoặc Nhiên đang giận chó đánh mèo, bọn họ đều biết Phỉ Lệ không ở gia tộc Bố Lại Sâm, bởi vì bọn họ đã có thể xác định bây giờ Phỉ Lệ đang ở Chợ Đen, mạo phạm điều cấm kỵ của ngọn núi Thác Tháp, dù sao cũng phải có người gánh chịu lửa giận của bọn họ, mà lần này Kỳ Dương cũng không tính nhúng tay làm gì, bởi vì chưa từng có kẻ nào dám cướp đi thứ gì trong tay bọn họ, nếu đã có gan làm, thì phải có gan đối mặt với lửa giận của bọn hắn.
"Gia tộc Bố Lại Sâm và gia tộc Lao Đốn tựa hồ không tệ, sau lưng Chợ Đen lại có người kia ở Thần giới, mặc dù không thể tiêu diệt toàn bộ, nhưng trừng phạt nho nhỏ vẫn là cần thiết, không phải ai cũng có thể đánh chủ ý tới người của ngọn núi Thác Tháp." Tộc trưởng Bá Đặc Lan của gia tộc Bố Lại Sâm, thật sự cho là bọn họ không biết chuyện hắn lấy chính nữ nhi của mình đánh cuộc sao? Dám đánh cuộc lên ngọn núi Thác Tháp, xem ra cần phải dạy dỗ thật tốt một chút, nếu không sau này vẫn sẽ còn không biết bao nhiêu người muốn đánh chủ ý lên ngọn núi Thác Tháp đây.
"Không đi quá giới hạn là được." Nếu không phải còn cố kỵ những thứ khác, Kỳ Dương quả thật không muốn ngăn càn Hoặc Nhiên ra tay, lần này mặc dù biết Phỉ Lệ không có việc gì, nhưng lần sau ai có thể bảo đảm Phỉ Lệ sẽ không bị thương. Hắn tuyệt đối không cho phép có người ra tay với Phỉ Lệ.
"Vâng!"
Đoàn người Kỳ Dương nhanh chóng từ nơi này biến mất, cùng thứ đồ đặc sệt trên tay Tước Nhiên, đường phố hỗn độn vẫn như cũ đứng vững ở trong gió đêm, nhưng mà lúc này cũng không có người thực sự để ý.
"Cấm Ma đại nhân, người không sao chứ!" Ở trong mật đạo bí ẩn nhất dưới đất của gia tộc Bố Lại Sâm, có hai bóng người đang đứng. Người đang lo lắng chính là Thành Chủ Đại Nhân Bá Đặc Lan, nhưng mà lúc này hắn hoàn toàn không có phong độ ưu nhã như bình thường, dù sao Mạc Vân thú quá quan trọng với gia tộc bọn hắn. Cho nên hắn mới sử dụng lá bài chủ chốt trong tay hắn Cấm Ma Ba La Khắc Lợi Phu, cất giấu một người trong mật đạo của gia tộc, chuyện này dù là người của gia tộc Bố Lại Sâm cũng không biết.
"Hừ! Người của gia tộc Đức Cổ Lạp, lần sau ta tuyệt đối sẽ không để cho ngươi được tốt." Cấm ma Ba La Khắc Lợi Phu không ngừng ngọa nguậy thân thể dữ tợn, chung quanh hắn lưu lại không ít máu, hiển nhiên mới vừa rồi hắn đã giết chết không ít người, dĩ nhiên những người này cũng là Bá Đặc Lan cho hắn.
Hắn rõ ràng cảm thấy thực lực mất đi, làm hắn không hề có một chút phòng bị khi bị ánh sáng của Phỉ Lệ đánh nát thân thể, ngay cả Linh Hồn Lực cũng bị tổn thương hơn phân nửa, nếu không phải thực lực của hắn cao hơn Phỉ Lệ hai cảnh giới, nói không chừng kết cục cuối cùng không chỉ là bị thương đơn giản như vậy. Mặc dù cuối cùng hắn dựa vào thủ đoạn đặc biệt của Hồn Điện mới trốn thoát được, nhưng công lực lại tổn thất hơn phân nửa, ngay cả Linh Hồn Lực cũng bị tổn thương rất lớn, hơn nữa thân thể bị vỡ vụn, không thể nào thu hồi toàn bộ được.
Bởi vì trước đây không lâu, hắn cũng cảm thấy có người mang một mảnh thân thể của hắn đi, hơn nữa còn xóa đi thần thức của hắn, có thể dễ dàng xóa đi thần thức của hắn, chứng tỏ lực của người kia tuyệt đối không yếu hơn hắn, rất có thể mạnh hơn.
"Cái gì? Gia tộc Đức Cổ Lạp, Cấm Ma đại nhân, đây là xảy ra chuyện gì vậy?" Bá Đặc Lan lo lắng nhìn Ba La Khắc Lợi Phu đang âm trầm, gia tộc Đức Cổ Lạp không phải như gia tộc Bố Lại Sâm mà có thể dễ dàng trêu chọc, cho dù có được Mạc Vân thú, hắn cũng không dám tự tin đối đầu với gia tộc đã tồn tại hơn nghìn năm, thậm chí là gia tộc siêu cấp trên vạn năm, này chẳng khác gì tìm chết.
"Con ma thú kia ngươi đừng vọng tưởng nữa, người mua nó chính là nha đầu của gia tộc Đức Cổ Lạp." Sau khi Cấm Ma Ba La Khắc Lợi Phu nói xong, liền nhắm chặt hai mắt lại, hắn cần khôi phục thực lực của mình, để ứng phó với chuyện kế tiếp sắp xảy ra, hắn biết chuyện không thể nào đơn giản như vậy, yên tĩnh chính là báo hiệu của cơn bão sắp tới.
"Cái gì?" Trong nháy mắt sắc mặt của Bá Đặc Lan trở nên tái nhợt khó coi, hắn không ngờ người của gia tộc Đức Cổ Lạp lại tới Thủ Vọng Giác, tại sao lúc trước vẫn không có ai thông báo cho hắn biết chuyện này, phải biết chuyện này sẽ làm náo động cả Thủ Vọng Giác, nhưng hắn lại không nhận được tin tức gì cả, xem ra hắn thật sự đã già rồi.
"Ngươi đi đi!" Cấm Ma Ba La Khắc Lợi Phu phất phất tay với Bá Đặc Lan, không nói thêm gì nữa. Hắn chỉ đáp ứng với Bá Đặc Lan ra tay mà thôi, những chuyện khác không có quan hệ gì với hắn, bây giờ chuyện hắn muốn làm chính là khôi phục thực lực của mình, và chờ đợi Hồn Điện truyền tin đến. Về phần Bá Đặc Lan nếu có ý tưởng gì, cũng không phải chuyện của hắn, Hồn Điện đã ẩn núp lâu như vậy, không biết khi nào Hồn Hoàng sẽ hạ lệnh, hắn đã có chút không thể chờ đợi rồi.
(*Hồn Hoàng: có thể nói là người đứng đầu của Hồn Điện)
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.