Quyển 2 - Chương 64: mê chiến trên sa mạc
Phi Linh
29/03/2014
Tất cả mọi người đều im lặng nhìn nhất cử nhất động của Phỉ Lệ và Á Sắt, thỉnh thoảng toát ra bộ dáng tựa như kinh ngạc và mờ mịt. Hiển nhiên là kinh ngạc vì hành động của hai người bọn họ.
Trước tiên, Á Sắt cần lựa chọn căn cứ của mình cho tốt, đến khu vực biên giới gần ốc đảo có nguồn nước, hành quân đánh trận trong sa mạc ai cũng biết nếu không có đầy đủ nguồn nước thì chính là đi tìm chết.
Vì vậy, Á Sắt không chút do dự đem toàn bộ binh lực đóng quân ở ốc đảo trung tâm sa mạc, không chỉ kiểm soát nguồn nước chung quanh có hiệu quả, đồng thời cũng có thể ổn định lòng quân.
Nhưng bất đồng với Á Sắt thì Phỉ Lệ lại trực tiếp lựa chọn sa mạc Vân Qua có loại thực vật đáng sợ nhất, còn có xúc tua của xích cầu. Hơn nữa còn là lựa chọn Xích Cầu rậm rạp nhất ở sâu trong sa mạc, căn cứ quân sự được xây ở nơi có xích cầu rậm rạp nhất dưới mặt sa mạc.
Cách làm này của Phỉ Lệ khiến tất cả mọi người trong lúc nhất thời kinh ngạc không dứt, một số người còn tỏ vẻ xem trò vui, nói rõ hơn chính là không coi trọng hành động của Phỉ Lệ, Man Nữu Nhĩ bên cạnh vừa thấy hành động quái dị của Phỉ Lệ như vậy thì nhất thời toét miệng cười. Không che giấu sự hả hê của mình chút nào, thật giống như đang nói người nào không biết Thánh tử của Quang Minh thần điện chúng ta có thiên phú quân sự cực cao, làm sao có thể để một tiểu nha đầu vào mắt, cho dù tiểu nha đầu đó là người có gia tộc kia.
Vẻ mặt mọi người đều không như vậy, ngoài ra còn lại hai người A Ma Lạp và Phú Lực Lai, A Ma Lạp thì mang dáng vẻ thần bí, bí ẩn, mà phú lực lai còn lại thì lại đưa cặp mắt nóng rực nhìn chằm chằm nhất cử nhất động của Phỉ Lệ, mặc dù hắn không biết vì sao Phỉ Lệ lại lựa chọn như vậy, nhưng là bằng đoạn thời gian mình tiếp xúc với Phỉ Lệ thì rất hiểu rõ, Phỉ Lệ tuyệt đối không thể nào làm một chuyện không có chút ý nghĩa nào, vậy cũng chỉ có thể nói sở dĩ Phỉ Lệ làm như vậy thật ra là có mục đích riêng.
Người của hai bên đều đã chuẩn bị sẵn sàng, chẳng qua là cách làm của Á Sắt lấy được sự nhất trí khen ngợi, mà Phỉ Lệ lại bị mọi người xem thường, Lộ Ti Đinh lúc này càng không che giấu căm hận của mình đối với Phỉ Lệ chút nào.
"Ngươi biết Phỉ Lệ làm như vậy là có ý định gì không?" Khiết Tây Tạp nhỏ giọng lôi kéo tay áo Tử La hỏi, trong mắt hiện sự hoài nghi thật sâu bán đứng suy nghĩ chân thật trong nội tâm của nàng.
"Nàng vẫn luôn là người sẽ sáng tạo kỳ tích." Tử La mỉm cười thần bí trả lời, như có điều suy nghĩ nhìn chăm chú đám người Lợi Nhã ở bên cạnh không phát ra một tiếng động, khó trách Phỉ Lệ lại lựa chọn tin tưởng bọn họ như vậy, có lẽ đây chính là đáp án. Nàng thật ra thì cũng không bình tĩnh giống như nhìn ngoài mặt như vậy, cơ trí so với phú lực lai không giống nhau, nàng am hiểu là dự đoán trước, nhưng từ sau khi nàng đứng bên cạnh Phỉ Lệ, thần chỉ cũng không có đến, nàng đã bắt đầu do dự.
"Nếu không được thì lúc đó lại đi đoạt lại không được sao." Y Lạp Hạ Nhĩ trực tiếp nói ra ý nghĩ trong lòng mình, trong nháy mắt sát khí âm lãnh đem mọi người xung quanh thân mình phải bức lui mấy bước, bên người tạo thành một giải đất ‘Chân Không’.
"Ngạch!" Tử La im lặng nghe Y Lạp Hạ Nhĩ trả lời, lời như thế người bình thường nghe được có lẽ sẽ cho là Y Lạp Hạ Nhĩ hữu dũng vô mưu, nhưng mà ở trong mắt vài người có ý chí thì đây chính là khẳng định thực lực mình, bởi vì thực lực hắn đủ cường đại, do đó cũng không sợ hãi cái kết quả gọi là thắng thua, cho tới bây giờ không phải là cường giả không cần tuân thủ quy tắc sao?
Lời nói của mọi người dưới lôi đài cũng không có ảnh hưởng đến hai người phía trên, theo thời gian trôi đi, mô phỏng chiến tranh cũng đã bắt đầu tiến vào giai đoạn gay cấn.
Á Sắt trực tiếp phái ra một nghìn năm trăm nhân mã trùng trùng điệp điệp đi tới căn cứ quân sự của Phỉ Lệ, không có nguồn nước, trong sa mạc có thể làm bẫy rập đều không đáng nhắc tới, bởi vì thiên nhiên đã trao cho nó lực lượng thần kỳ, lại thêm vào trong sa mạc có rất nhiều ma thú, khiến cho tất cả mọi người đều không hy vọng giao chiến ở chỗ này, bởi vì sa mạc cũng không phải địa phương loài người sinh tồn, ở chỗ này là nơi mà các sinh vật cường đại và ma thú sinh tồn.
Loài người nếu bị rơi vào chỗ này, thì dấu hiệu tử vong đã bắt đầu, đó là nguyên nhân nên các đại đế quốc cho dù là phát động chiến tranh cũng sẽ cố ý tránh khỏi tác chiến trong sa mạc.
Dưới con mắt giật mình của mọi người ở đây, Á Sắt tiêu diệt Hoàng Long vọt thẳng vào căn cứ của Phỉ Lệ, thậm chí Khắc Lỗ Tư đứng ở bên cạnh cũng không dám ngẩng đầu nhìn, kết cục như vậy không khỏi cũng quá nhanh đi!
"Không xong, trúng kế rồi." Khi Á Sắt tiến vào căn cứ dưới mặt đất của Phỉ Lệ thì lập tức nhận thấy điều không ổn, dù là người bình thường cũng biết kẻ địch đến đến đánh chiếm địa bàn của mình sẽ phản kháng, tại sao Phỉ Lệ chậm chạp không có chút phản ứng nào.
Ngay lúc Á Sắt định thối lui, vốn dĩ căn cứ dưới mặt đất trong nháy mắt liền sụp xuống, chờ đợi Á Sắt chính là kết quả toàn quân bị diệt, toàn bộ mọi người nhìn biến hóa như thế đều mang thần sắc kinh ngạc, không phải Phỉ Lệ rõ ràng đang ở bên trong sao? Tại sao thoáng cái đã đang ở bên ngoài rồi.
Hơn nữa còn vừa lúc toàn bộ quân đội của Á Sắt tiến vào trong huyệt động mới bắt đầu phản kích, nhìn như vận khí, kì thực lại ẩn chứa tính toán thông minh.
Á Sắt khẩn trương xoa xoa mồ hôi lạnh trên trán, một ngàn năm trăm người cứ như vậy bị Phỉ Lệ ‘ăn hết’, do vận số hay nàng đã sớm tính trước hành động của mình, nếu là vế sau thì Phỉ Lệ không khỏi có phần quá đáng sợ, trên chiến trường nếu là có kẻ địch như thế, luôn nhận ra hành động của đối thủ trong nháy mắt, cuộc chiến này còn tiếp tục thế nào nữa.
Sau khi tiêu diệt hết một nghìn năm trăm người trong tay Á Sắt, Phỉ Lệ cũng không lập tức thừa thắng xông lên mà buông tha quay lại di động đến chỗ sâu trong sa mạc, bất quá nhân số di chuyển cũng chỉ có năm trăm người.
Người nào hiểu rõ lịch sử đại lục đều biết ở sau trong sa mạc Vân Qua không chỉ có các ma thú đáng sợ sinh sống mà còn xà nhân có tiếng hung tàn trên đại lục, đó là một loại chủng tộc mình người đuôi rắn, toàn bộ phái nữ đều hết sức xinh đẹp, hơn nữa trời sanh đã mang theo thiên phú mị hoặc, mà nữ hoàng Mỹ Đỗ Toa của họ đã có thực lực ngang bằng thực lực thần cấp trở lên ở loài người, tin đồn rằng chỉ cần là xem qua ánh mắt của nữ hoàng Mỹ Đỗ Toa, từ đó cũng biến thành pho tượng, vĩnh viễn mất đi quyền lực sinh tồn.
Hơn nữa, quái dị nhất là trong bộ tộc xà nhân không có nam giới, vì thế nên việc xà nhân sinh sản là điều khó hiểu của nhân loại, mặc dù không có nam giới, xà nhân thông qua phương thức gì để lại con cháu đời kế tiếp?
Sau đó cũng có một tên Đại lục Sử Học Gia mạo hiểm không quản nguy hiểm tánh mạng, không tiếc xâm nhập chỗ trong sa mạc Vân Qua, ở nơi đó sinh sống suốt mười năm, cuối cùng cũng hiểu rõ điều bí mật này. Xà nhân là thông qua nữ hoàng Mỹ Đỗ Toa trong một ngày đặc biệt _ Nguyệt thần chi dạ, kêu gọi lực lượng Nguyệt thần để duy trì đời kế tiếp, đề cao thực lực của bọn họ. Vì thế tên Khoa Học Gia kia bỏ ra cái giá đắt _ cặp mắt mù, để tìm hiểu việc này và trốn thoát từ sâu trong sa mạc Vân Qua.
Vì thế toàn bộ đại lục đã chấn động một đoạn thời gian rất dài, lại có thể dựa vào hấp thu lực lượng Nguyệt thần để duy trì nòi giống và tự đề cao thực lực, việc này tựa hồ không thể tưởng tượng nổi.
Hơn nữa xà nhân vốn đã nổi danh độc ác tàn nhẫn, chỉ cần dám tiến vào lãnh địa bọn họ, bọn họ sẽ không cố giết chết tất cả, xà nhân sẽ tuyệt đối không bởi vì nguyên nhân khác mà buông tha chém giết, đối với bọn hắn mà nói, máu người ngoại tộc vừa lúc có thể dùng để hiến tế Nguyệt thần.
Vì vậy khi mọi người thấy Phỉ Lệ đi sâu vào trong sa mạc, nhất thời khỉnh bỉ không ngừng, đây không phải là tự mình đi tìm chết sao? Hơn nữa còn sai người hủy diệt hết toàn bộ Xích Cầu đi ngang qua, mặc dù bản thân thực lực Xích Cầu không có gì quá xuất chúng, nhưng bởi vì trong cơ thể ẩn chứa nguồn nước lớn được xà nhân tôn sùng là vật tổ của bộ tộc, tuyệt đối không cho phép tổn thương, nhưng hành động lần này của Phỉ Lệ rõ ràng chính là khiêu khích xà nhân.
Không chỉ là đầu óc Á Sắt mơ hồ nhìn hành động của Phỉ Lệ, ngay cả những người bên cạnh cũng toàn bộ đều là mang bộ dáng gặp quỷ, ‘rồng mạnh không ép rắn thổ địa’, đây là đạo lý mà đứa trẻ lên ba cũng biết, lại nói tiếp ngươi là Long thì tương laivẫn là Long, còn không chắc chắn sao. Ngươi cố ý đi trêu chọc người ta, đây không phải là tại tìm chết sao?
Trước tiên, Á Sắt cần lựa chọn căn cứ của mình cho tốt, đến khu vực biên giới gần ốc đảo có nguồn nước, hành quân đánh trận trong sa mạc ai cũng biết nếu không có đầy đủ nguồn nước thì chính là đi tìm chết.
Vì vậy, Á Sắt không chút do dự đem toàn bộ binh lực đóng quân ở ốc đảo trung tâm sa mạc, không chỉ kiểm soát nguồn nước chung quanh có hiệu quả, đồng thời cũng có thể ổn định lòng quân.
Nhưng bất đồng với Á Sắt thì Phỉ Lệ lại trực tiếp lựa chọn sa mạc Vân Qua có loại thực vật đáng sợ nhất, còn có xúc tua của xích cầu. Hơn nữa còn là lựa chọn Xích Cầu rậm rạp nhất ở sâu trong sa mạc, căn cứ quân sự được xây ở nơi có xích cầu rậm rạp nhất dưới mặt sa mạc.
Cách làm này của Phỉ Lệ khiến tất cả mọi người trong lúc nhất thời kinh ngạc không dứt, một số người còn tỏ vẻ xem trò vui, nói rõ hơn chính là không coi trọng hành động của Phỉ Lệ, Man Nữu Nhĩ bên cạnh vừa thấy hành động quái dị của Phỉ Lệ như vậy thì nhất thời toét miệng cười. Không che giấu sự hả hê của mình chút nào, thật giống như đang nói người nào không biết Thánh tử của Quang Minh thần điện chúng ta có thiên phú quân sự cực cao, làm sao có thể để một tiểu nha đầu vào mắt, cho dù tiểu nha đầu đó là người có gia tộc kia.
Vẻ mặt mọi người đều không như vậy, ngoài ra còn lại hai người A Ma Lạp và Phú Lực Lai, A Ma Lạp thì mang dáng vẻ thần bí, bí ẩn, mà phú lực lai còn lại thì lại đưa cặp mắt nóng rực nhìn chằm chằm nhất cử nhất động của Phỉ Lệ, mặc dù hắn không biết vì sao Phỉ Lệ lại lựa chọn như vậy, nhưng là bằng đoạn thời gian mình tiếp xúc với Phỉ Lệ thì rất hiểu rõ, Phỉ Lệ tuyệt đối không thể nào làm một chuyện không có chút ý nghĩa nào, vậy cũng chỉ có thể nói sở dĩ Phỉ Lệ làm như vậy thật ra là có mục đích riêng.
Người của hai bên đều đã chuẩn bị sẵn sàng, chẳng qua là cách làm của Á Sắt lấy được sự nhất trí khen ngợi, mà Phỉ Lệ lại bị mọi người xem thường, Lộ Ti Đinh lúc này càng không che giấu căm hận của mình đối với Phỉ Lệ chút nào.
"Ngươi biết Phỉ Lệ làm như vậy là có ý định gì không?" Khiết Tây Tạp nhỏ giọng lôi kéo tay áo Tử La hỏi, trong mắt hiện sự hoài nghi thật sâu bán đứng suy nghĩ chân thật trong nội tâm của nàng.
"Nàng vẫn luôn là người sẽ sáng tạo kỳ tích." Tử La mỉm cười thần bí trả lời, như có điều suy nghĩ nhìn chăm chú đám người Lợi Nhã ở bên cạnh không phát ra một tiếng động, khó trách Phỉ Lệ lại lựa chọn tin tưởng bọn họ như vậy, có lẽ đây chính là đáp án. Nàng thật ra thì cũng không bình tĩnh giống như nhìn ngoài mặt như vậy, cơ trí so với phú lực lai không giống nhau, nàng am hiểu là dự đoán trước, nhưng từ sau khi nàng đứng bên cạnh Phỉ Lệ, thần chỉ cũng không có đến, nàng đã bắt đầu do dự.
"Nếu không được thì lúc đó lại đi đoạt lại không được sao." Y Lạp Hạ Nhĩ trực tiếp nói ra ý nghĩ trong lòng mình, trong nháy mắt sát khí âm lãnh đem mọi người xung quanh thân mình phải bức lui mấy bước, bên người tạo thành một giải đất ‘Chân Không’.
"Ngạch!" Tử La im lặng nghe Y Lạp Hạ Nhĩ trả lời, lời như thế người bình thường nghe được có lẽ sẽ cho là Y Lạp Hạ Nhĩ hữu dũng vô mưu, nhưng mà ở trong mắt vài người có ý chí thì đây chính là khẳng định thực lực mình, bởi vì thực lực hắn đủ cường đại, do đó cũng không sợ hãi cái kết quả gọi là thắng thua, cho tới bây giờ không phải là cường giả không cần tuân thủ quy tắc sao?
Lời nói của mọi người dưới lôi đài cũng không có ảnh hưởng đến hai người phía trên, theo thời gian trôi đi, mô phỏng chiến tranh cũng đã bắt đầu tiến vào giai đoạn gay cấn.
Á Sắt trực tiếp phái ra một nghìn năm trăm nhân mã trùng trùng điệp điệp đi tới căn cứ quân sự của Phỉ Lệ, không có nguồn nước, trong sa mạc có thể làm bẫy rập đều không đáng nhắc tới, bởi vì thiên nhiên đã trao cho nó lực lượng thần kỳ, lại thêm vào trong sa mạc có rất nhiều ma thú, khiến cho tất cả mọi người đều không hy vọng giao chiến ở chỗ này, bởi vì sa mạc cũng không phải địa phương loài người sinh tồn, ở chỗ này là nơi mà các sinh vật cường đại và ma thú sinh tồn.
Loài người nếu bị rơi vào chỗ này, thì dấu hiệu tử vong đã bắt đầu, đó là nguyên nhân nên các đại đế quốc cho dù là phát động chiến tranh cũng sẽ cố ý tránh khỏi tác chiến trong sa mạc.
Dưới con mắt giật mình của mọi người ở đây, Á Sắt tiêu diệt Hoàng Long vọt thẳng vào căn cứ của Phỉ Lệ, thậm chí Khắc Lỗ Tư đứng ở bên cạnh cũng không dám ngẩng đầu nhìn, kết cục như vậy không khỏi cũng quá nhanh đi!
"Không xong, trúng kế rồi." Khi Á Sắt tiến vào căn cứ dưới mặt đất của Phỉ Lệ thì lập tức nhận thấy điều không ổn, dù là người bình thường cũng biết kẻ địch đến đến đánh chiếm địa bàn của mình sẽ phản kháng, tại sao Phỉ Lệ chậm chạp không có chút phản ứng nào.
Ngay lúc Á Sắt định thối lui, vốn dĩ căn cứ dưới mặt đất trong nháy mắt liền sụp xuống, chờ đợi Á Sắt chính là kết quả toàn quân bị diệt, toàn bộ mọi người nhìn biến hóa như thế đều mang thần sắc kinh ngạc, không phải Phỉ Lệ rõ ràng đang ở bên trong sao? Tại sao thoáng cái đã đang ở bên ngoài rồi.
Hơn nữa còn vừa lúc toàn bộ quân đội của Á Sắt tiến vào trong huyệt động mới bắt đầu phản kích, nhìn như vận khí, kì thực lại ẩn chứa tính toán thông minh.
Á Sắt khẩn trương xoa xoa mồ hôi lạnh trên trán, một ngàn năm trăm người cứ như vậy bị Phỉ Lệ ‘ăn hết’, do vận số hay nàng đã sớm tính trước hành động của mình, nếu là vế sau thì Phỉ Lệ không khỏi có phần quá đáng sợ, trên chiến trường nếu là có kẻ địch như thế, luôn nhận ra hành động của đối thủ trong nháy mắt, cuộc chiến này còn tiếp tục thế nào nữa.
Sau khi tiêu diệt hết một nghìn năm trăm người trong tay Á Sắt, Phỉ Lệ cũng không lập tức thừa thắng xông lên mà buông tha quay lại di động đến chỗ sâu trong sa mạc, bất quá nhân số di chuyển cũng chỉ có năm trăm người.
Người nào hiểu rõ lịch sử đại lục đều biết ở sau trong sa mạc Vân Qua không chỉ có các ma thú đáng sợ sinh sống mà còn xà nhân có tiếng hung tàn trên đại lục, đó là một loại chủng tộc mình người đuôi rắn, toàn bộ phái nữ đều hết sức xinh đẹp, hơn nữa trời sanh đã mang theo thiên phú mị hoặc, mà nữ hoàng Mỹ Đỗ Toa của họ đã có thực lực ngang bằng thực lực thần cấp trở lên ở loài người, tin đồn rằng chỉ cần là xem qua ánh mắt của nữ hoàng Mỹ Đỗ Toa, từ đó cũng biến thành pho tượng, vĩnh viễn mất đi quyền lực sinh tồn.
Hơn nữa, quái dị nhất là trong bộ tộc xà nhân không có nam giới, vì thế nên việc xà nhân sinh sản là điều khó hiểu của nhân loại, mặc dù không có nam giới, xà nhân thông qua phương thức gì để lại con cháu đời kế tiếp?
Sau đó cũng có một tên Đại lục Sử Học Gia mạo hiểm không quản nguy hiểm tánh mạng, không tiếc xâm nhập chỗ trong sa mạc Vân Qua, ở nơi đó sinh sống suốt mười năm, cuối cùng cũng hiểu rõ điều bí mật này. Xà nhân là thông qua nữ hoàng Mỹ Đỗ Toa trong một ngày đặc biệt _ Nguyệt thần chi dạ, kêu gọi lực lượng Nguyệt thần để duy trì đời kế tiếp, đề cao thực lực của bọn họ. Vì thế tên Khoa Học Gia kia bỏ ra cái giá đắt _ cặp mắt mù, để tìm hiểu việc này và trốn thoát từ sâu trong sa mạc Vân Qua.
Vì thế toàn bộ đại lục đã chấn động một đoạn thời gian rất dài, lại có thể dựa vào hấp thu lực lượng Nguyệt thần để duy trì nòi giống và tự đề cao thực lực, việc này tựa hồ không thể tưởng tượng nổi.
Hơn nữa xà nhân vốn đã nổi danh độc ác tàn nhẫn, chỉ cần dám tiến vào lãnh địa bọn họ, bọn họ sẽ không cố giết chết tất cả, xà nhân sẽ tuyệt đối không bởi vì nguyên nhân khác mà buông tha chém giết, đối với bọn hắn mà nói, máu người ngoại tộc vừa lúc có thể dùng để hiến tế Nguyệt thần.
Vì vậy khi mọi người thấy Phỉ Lệ đi sâu vào trong sa mạc, nhất thời khỉnh bỉ không ngừng, đây không phải là tự mình đi tìm chết sao? Hơn nữa còn sai người hủy diệt hết toàn bộ Xích Cầu đi ngang qua, mặc dù bản thân thực lực Xích Cầu không có gì quá xuất chúng, nhưng bởi vì trong cơ thể ẩn chứa nguồn nước lớn được xà nhân tôn sùng là vật tổ của bộ tộc, tuyệt đối không cho phép tổn thương, nhưng hành động lần này của Phỉ Lệ rõ ràng chính là khiêu khích xà nhân.
Không chỉ là đầu óc Á Sắt mơ hồ nhìn hành động của Phỉ Lệ, ngay cả những người bên cạnh cũng toàn bộ đều là mang bộ dáng gặp quỷ, ‘rồng mạnh không ép rắn thổ địa’, đây là đạo lý mà đứa trẻ lên ba cũng biết, lại nói tiếp ngươi là Long thì tương laivẫn là Long, còn không chắc chắn sao. Ngươi cố ý đi trêu chọc người ta, đây không phải là tại tìm chết sao?
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.