Quyển 2 - Chương 127: Mị hoặc thế nhân (thượng)
Phi Linh
30/06/2014
"Xin chào tuyển thủ Phí La, xin hãy chuẩn bị kỹ lưỡng, sau đây là trận đấu của ngươi." Giọng nói thanh thúy của nữ nhân từ trong ma pháp trận truyền ra. Đám người Phỉ Lệ vừa dừng lại bước chân đang trở lại chỗ ghi danh thì chợt nghe thanh âm thông báo trận đấu cho Phỉ Lệ, còn vấn đề tuổi tác của Lạp Mạc Nhĩ, dĩ nhiên là bị Lạp Mạc Nhĩ hoàn hảo lảng tránh.
Bọn Mạc Ny Tạp rất tò mò rốt cuộc Phỉ Lệ hỏi Đầu lĩnh vấn đề gì, lại làm hắn có biểu tình cười khổ như thế, bọn họ thật sự rất hiếu kỳ, nhưng lúc nhìn thấy bộ dạng tối tăm của hắn, ai cũng không có khí phách mà lựa chọn im lặng ngồi một bên.
"Này! Mai Lạc bên này." Phỉ Lệ liếc mắt một cái đã nhìn thấy vẻ mặt kích động của Mai Lạc, những ánh mắt xung quanh không có hảo ý, nàng cũng mặc kệ, dù sao có Lạp Mạc Nhĩ ở trong này, nàng cũng không tin những người đó không muốn sống nữa mà xông lên. Hơn nữa còn có Mộc Luân, Mạc Ny Tạp ở bên cạnh không phải sao? Còn Nặc Nhi thì Phỉ Lệ cũng chẳng thèm để vào trong mắt.
"Ngươi là ai?" Hai gò má của Mai Lạc đỏ bừng nhìn thiếu nữ như thiên sứ trước mắt, chỉ có điều nam nhân bên cạnh thiên sứ thật đáng sợ a! Chỉ với khí tức này đã đè ép hắn đến mức không thở nổi. Hơn nữa cặp mắt màu vàng như thanh kiếm sắc bén đâm vào người hắn, làm hắn có cảm giác như có thứ gì đó đang chặn ngang cổ họng.
"Ta là Phí La a! Tiểu Lạc Lạc không nghĩ tới không gặp có một lát. Ngươi lại ngốc nữa rồi. Nói cho ta một chút về thực lực đối thủ của ta hôm nay đi. Ta vừa trở về." Phỉ Lệ hoàn toàn bỏ qua ánh mắt quỷ dị của mọi người, vẫn như trước làm theo ý mình dựa vào ngực Lạp Mạc Nhĩ, về phần Mai Lạc đáng yêu anh tuấn cũng sớm đã cứng đờ người lại, hiển nhiên là không thể tiếp nhận được sự thật này.
"Cao thủ Ba Ba Di, người của tộc Thú Nhân, 45 tuổi. Hai mươi tuổi tiến vào Giác Đấu Trường tham gia đấu cuộc tranh tài. Cho đến bây giờ chiến tích 35 trận thắng một trận thua. Am hiểu nhất là cận chiến, nhờ có kỹ xảo chiến đấu quỷ dị." Mai Lạc ngốc trệ nói hết tất cả tư liệu mình có, nhưng trên mặt vẫn không có chút biểu tình gì, rõ ràng là chưa phản ứng kịp với việc Phí La là nữ, chẳng qua thân thể hắn vẫn trung thực thực hiện yêu cầu của Phí La.
Mạc Ny Tạp nhìn thấy bộ dạng này của Mai Lạc, chỉ biết lúc đầu tiểu tử này của gia tộc Ban Đức cũng không biết thân phận của Phỉ Lệ! Bất quá khi nghe Phỉ Lệ khẳng định..., rõ ràng hắn còn đang ngẩn người, vậy mà vẫn thành thật cung cấp tin tức cho nàng ta.
"Tộc Thú Nhân à! Thật sự là không ngờ." Hình như người lần trước giao thủ cùng Thú Nhân chính là người mới khiêu chiến bên trong ở Học Viện Ma Pháp Phi Long, Đa Mễ thắng được hoàng tử của Tộc Thú Nhân! Hai mươi tuổi đi đến Giác Đấu Trường, ngây người ở trong này mười lăm năm, thực lực chắc là rất mạnh! Phỉ Lệ khát máu liếm môi dưới của mình một chút, không biết từ lúc nào, mỗi lần động thủ nàng sẽ theo bản năng mà làm ra động tác này. Hai mắt cũng tự nhiên híp lại, làm cho người ta cảm giác thấy sự lười nhác tới cực điểm mà lại quyến rũ vạn phần.
Nháy mắt chung quanh vang lên một trận hút không khí, sau đó là hơi thở cuồng bạo của Lạp Mạc Nhĩ, đáng chết dám rình trộm bảo bối của hắn. đáng chết.
"Hắc hắc! Ta là của ngươi, cho nên bỏ qua cho ta đi." Phỉ Lệ hưng phấn mà cắn cánh môi của Lạp Mạc Nhĩ, mãi cho đến khi nếm được nhàn nhạt hương vị rỉ máu, mùi máu tươi. Hơn nữa còn là hương vị đặc biệt của Lạp Mạc Nhĩ, quả nhiên là hương vị ngon nhất. Lạp Mạc Nhĩ của ta, ngươi làm ta nhiệt huyết sôi trào, muốn lớn tiếng tuyên bố ngươi là của ta - - Phỉ Lệ. Pháp. Đức Cổ Lạp.
Mai Lạc vừa thanh tỉnh lại một lần nữa bị hành động to gan của Phỉ Lệ làm đứng hình, quả nhiên là Phí La a! Chỉ có Phí La mới làm ra chuyện không thể tin nổi như thế, cũng chỉ có hắn mới không kiêng dè nghĩ ngợi điều gì trước khi làm. Nên nói hắn bá đạo, hay là nói hắn bừa bãi rồi. Chẳng qua bất luận là Phí La có bộ dáng nào, đều thích chủ động tất cả! Xinh đẹp, quyến rũ, yêu mỵ họa quốc tất cả tựa hồ không giống với trước đây? Chẳng qua Phí La vẫn còn bên cạnh ngươi, làm sao đây? Muốn thưởng thức khi thân thể yêu nghiệt kia hoàn toàn dính vào máu tươi, sẽ mĩ vị như thế nào. Bẩt kể hắn trốn tránh mấy lão cường giả cố chấp của gia tộc Ban Đức Lộc như thế nào, bọn họ vẫn cố giam cầm hắn. Cho nên Phí La ngươi nên chuẩn bị sẵn sàng đi.
Trong nháy mắt Mạc Ny Tạp cảm thấy giống như đã trải qua một thế kỷ, vì sao lúc trước Phí La nghịch ngợm, giảo hoạt bỗng chốc biến thành tiểu công chúa Đức Cổ Lạp quyến rũ, xinh đẹp. Mà Mai Lạc vẫn thẹn, bỗng chốc cũng trở nên thật đáng sợ. Giống như trong tích tắc đó Phỉ Lệ đã đánh thức một con mãnh thú, cảm giác tim đập nhanh cứ như sợi dây quấn chặt quanh nàng.
Liền ngay cả Mai Lạc khát máu muốn chiến đấu trong đấu trường cũng không tỉnh táo được, cuối cùng vẫn nhờ Mộc Luân nhắc nhở mà khôi phục lại. Về phần Nặc Nhi ai cũng không chú ý tới vẻ mặt cứng ngắc của nàng ta, đờ đẫn đứng sau lưng bọn họ.
Ở một nới khác của Tây phố hoàn toàn bất đồng với không khí náo nhiệt của đấu trường, xuất hiện một bóng dáng quỷ dị. Khí tức màu đen nhàn nhạt không một tiếng động ẩn nấp, cuối cùng phảng phất như không có chuyện gì phát sinh. Mà nguyên bản Ba Phỉ Lạc đang ngây ngốc ngồi ở chỗ kia của Tây phố, lúc hơi thở kia xuất hiện, liền giật mình một chút, chẳng qua rất nhanh liền bình tĩnh lại.
"Xin chào các vị khán giả! Thật vinh hạnh có thể bình luận trận đấu này cho mọi người. Một chút nữa trận đấu thần bí nhất từ trước đến nay chưa từng có sẽ được khai màn, vì sao nói thần bí? Đó là bởi vì cuộc tranh tài này hai bên không chỉ có thực lực cách xa nhau, hơn nữa rất nhiều người chúng ta đều sẽ quan tâm đến thân phận của hai ứng cử viên này. Một người là tuyển thủ Thú Nhân Ba Ba Di, có thân hình cường tráng của bộ tộc Hoàng Kim Sư Tử, tin tưởng mọi người vẫn còn nhớ, ở đấu trường có danh hiệu Thường Thắng Vương, cũng là người được chọn từ trung cuộc trong trận tranh tài. Mà hôm nay đối thủ của hắn chính là người mới của Giác Đấu Trường chúng ta Phí La, A! Không bây giờ phải gọi nàng là Phỉ Lệ. Nàng ta cũng không giải thích thêm cái gì? Ngoại trừ những người đã chứng kiến trận thi đấu của nàng ta ra. Ta hôm nay cố ý tiết lộ ra một chút lai lịch của nàng, nàng là tiểu công chúa tiếng tăm lừng lẫy của gia tộc Đức Cổ Lạp. Phỉ Lệ. Pháp. Đức Cổ Lạp tiểu thư. Xin phía dưới hoan nghênh hai tuyển thủ vào thi đấu."
Lúc bình luận viên công khai thân phận thật của Phí La, toàn bộ người xem đều sôi trào hừng hực rồi, mặc dù ở Giác Đấu Trường, nhưng vị tiểu công chúa mới sinh ra đã lâm vào hôn mê kia, ở trên đại lục cơ hồ không ai là không biết! Hơn nữa Đức Cổ Lạp cùng đế quốc Khải Kỳ tận lực giấu diếm. Người ngoài căn bản không ai biết được tin tức về Phỉ Lệ, ở Dong Binh Công Hội hành tung của Phỉ Lệ đã biến thành nhiệm vụ cấp A của các Dong Binh đoàn. Có thể thấy được Phỉ Lệ nổi tiếng đến cỡ nào. Hôm nay lại có thể thấy ở trong này, truyền thuyết về thiếu nữ kia làm toàn bộ đấu trường cũng bắt đầu sôi trào lên.
Ở đấu trường thuận lợi thăng cấp 30 trong các cuộc tranh tài, thì sẽ tự động thăng cấp, thực lực mọi người nơi này đều là tuyển thủ đỉnh cao của Thánh cấp. Với thực lực bây giờ của Phỉ Lệ căn bản không thể nào tiến vào đấu trường được, dù sao Phỉ Lệ cũng chỉ đấu tổng cộng có 15 trận, nhưng cũng đừng coi thường nàng bởi vì đối thủ của Phỉ Lệ là Tay mổ bụng_ Khẳng Đích đã bị nàng đánh chết trong trận thi đấu lần trước, nghe nói phía sau có người can thiệp, cho nên hôm nay mới có trận chiến đấu giữa Phỉ Lệ và Ba Ba Di.
Chẳng qua lúc nghe bình luận viên vừa mới công bố tin tức, sắc mặt của hai người dưới đài nháy mắt trở nên tái nhợt không chịu nổi, chỉ hy vọng Ba Ba Di đừng có ngu ngốc như lúc trước, bằng không đến lúc đó nếu Phỉ Lệ gặp chuyện không may, chuyện này tuyệt đối sẽ liên lụy đến hai người bọn họ.
Đương nhiên những nội tình trong đó Phỉ Lệ không thể nào biết đến, bây giờ nàng đã chậm rãi rời khỏi người Lạp Mạc Nhĩ, đi đến giữa lôi đài thi đấu.
"Trận đấu không có bất kỳ hạn chế nào, đến lúc một bên ngã xuống mới thôi."
Trọng tài cũng không có giải thích cái gì? Người tiến vào đấu trường đều biết, đây chính là nơi ăn thịt người, có chết vài người cũng chẳng phải chuyện to tát gì, cho nên mọi người đều nhất trí vấn đề này, trọng tài vừa dứt lời. Ở giữa đài Ba Ba Di hưng phấn nhìn chằm chằm thiếu nữ đối diện, chiến ý nâng cao, hơi thở cuồng liệt âm tà không ngừng phát ra trên thân thể hắn. Ngay cả trọng tài cũng không nhịn được lặng lẽ lui về phía sau.
"Bắt đầu!" Trọng tài nhanh chóng hô lên, cấp tốc lui tới an toàn khu vực, hoảng sợ nhìn Ba Ba Di, không hổ là Thú Nhân, cho dù là trọng tài dày dặn kinh nghiệm như hắn cũng chịu không nổi, nhưng hình như người thiếu nữ kia tựa hồ lợi hại hơn, một chút cũng không hoảng sợ, quả nhiên không hổ là người của gia tộc Đức Cổ lạp! Thật đúng là không giống với người bình thường.
"Tên khổng lồ ngươi là Thú Nhân?" Phỉ Lệ cười duyên nhìn Ba Ba Di sát khí đằng đằng, không có chút bộ dáng lo lắng nào.
Trên đài toàn bộ khán giả đều khiếp sợ nhìn người thiếu nữ kia giữa sân kia, nàng chính là tiểu công chúa của gia tộc Đức Cổ Lạp sao? Y phục tím nhạt với bộ váy bó sát người, trong ánh sáng mờ ảo của ma pháp đăng, chiếc váy bó sát làm nổi bật hai chân dài thon thả, cái mông hơi hơi vểnh lên, làm nổi mật hai chân càng thêm hoàn mỹ, làm cho người ta có một loại xúc động muốn hung hăng đánh một chút.
Mà trên y phục màu tím chỉ vẽ một hình một con quái thú rất lớn, dữ tợn mà khủng bố, làm dung nhan xuất chúng càng thêm vẻ yêu nghiệt, cơ thể đã nảy nở, tản ra một hương vị ở giữa thiếu nữ và thiếu phụ.
Da thị vùng cổ non mềm trắng noãn, lại có một dấu hôn đo đỏ, xinh đẹp mị hoặc, làm cho người ta rục rịch, máu nóng sục sôi. Trên cổ nàng đeo một chiếc vòng tinh tế, màu đen mị hoặc, điên cuồng trí mạng.
Một đôi mắt tím sáng ngời như ánh dương, cười như không cười nhìn chằm chằm Ba Ba Di đối diện, dáng người phiêu dật, trong lúc đó lập tức vang lên một thanh âm hút không khí, không ít kẻ không có định lực mà hút một ngụm khí. Xung quanh Lạp Mạc Nhĩ càng phát ra hàn khí ngày càng nhiều, đáng chết sớm biết thế nên nói Phỉ Lệ mang mặt nạ, Phỉ Lệ của hắn lại bị nhiều người nhìn chằm chằm như thế.
Loại cảm giác giống như bị người khác rình trộm làm Lạp Mạc Nhĩ cực kỳ khó chịu, cho nên chung quanh trong vòng ba thước không có bất kỳ ai dám tiếp tục đứng bên cạnh Lạp Mạc Nhĩ. Cũng may thân thể Mộc Luân và Mạc Ny Tạp cường hãn, bằng không còn không biết sẽ như thế nào đâu!
Bọn Mạc Ny Tạp rất tò mò rốt cuộc Phỉ Lệ hỏi Đầu lĩnh vấn đề gì, lại làm hắn có biểu tình cười khổ như thế, bọn họ thật sự rất hiếu kỳ, nhưng lúc nhìn thấy bộ dạng tối tăm của hắn, ai cũng không có khí phách mà lựa chọn im lặng ngồi một bên.
"Này! Mai Lạc bên này." Phỉ Lệ liếc mắt một cái đã nhìn thấy vẻ mặt kích động của Mai Lạc, những ánh mắt xung quanh không có hảo ý, nàng cũng mặc kệ, dù sao có Lạp Mạc Nhĩ ở trong này, nàng cũng không tin những người đó không muốn sống nữa mà xông lên. Hơn nữa còn có Mộc Luân, Mạc Ny Tạp ở bên cạnh không phải sao? Còn Nặc Nhi thì Phỉ Lệ cũng chẳng thèm để vào trong mắt.
"Ngươi là ai?" Hai gò má của Mai Lạc đỏ bừng nhìn thiếu nữ như thiên sứ trước mắt, chỉ có điều nam nhân bên cạnh thiên sứ thật đáng sợ a! Chỉ với khí tức này đã đè ép hắn đến mức không thở nổi. Hơn nữa cặp mắt màu vàng như thanh kiếm sắc bén đâm vào người hắn, làm hắn có cảm giác như có thứ gì đó đang chặn ngang cổ họng.
"Ta là Phí La a! Tiểu Lạc Lạc không nghĩ tới không gặp có một lát. Ngươi lại ngốc nữa rồi. Nói cho ta một chút về thực lực đối thủ của ta hôm nay đi. Ta vừa trở về." Phỉ Lệ hoàn toàn bỏ qua ánh mắt quỷ dị của mọi người, vẫn như trước làm theo ý mình dựa vào ngực Lạp Mạc Nhĩ, về phần Mai Lạc đáng yêu anh tuấn cũng sớm đã cứng đờ người lại, hiển nhiên là không thể tiếp nhận được sự thật này.
"Cao thủ Ba Ba Di, người của tộc Thú Nhân, 45 tuổi. Hai mươi tuổi tiến vào Giác Đấu Trường tham gia đấu cuộc tranh tài. Cho đến bây giờ chiến tích 35 trận thắng một trận thua. Am hiểu nhất là cận chiến, nhờ có kỹ xảo chiến đấu quỷ dị." Mai Lạc ngốc trệ nói hết tất cả tư liệu mình có, nhưng trên mặt vẫn không có chút biểu tình gì, rõ ràng là chưa phản ứng kịp với việc Phí La là nữ, chẳng qua thân thể hắn vẫn trung thực thực hiện yêu cầu của Phí La.
Mạc Ny Tạp nhìn thấy bộ dạng này của Mai Lạc, chỉ biết lúc đầu tiểu tử này của gia tộc Ban Đức cũng không biết thân phận của Phỉ Lệ! Bất quá khi nghe Phỉ Lệ khẳng định..., rõ ràng hắn còn đang ngẩn người, vậy mà vẫn thành thật cung cấp tin tức cho nàng ta.
"Tộc Thú Nhân à! Thật sự là không ngờ." Hình như người lần trước giao thủ cùng Thú Nhân chính là người mới khiêu chiến bên trong ở Học Viện Ma Pháp Phi Long, Đa Mễ thắng được hoàng tử của Tộc Thú Nhân! Hai mươi tuổi đi đến Giác Đấu Trường, ngây người ở trong này mười lăm năm, thực lực chắc là rất mạnh! Phỉ Lệ khát máu liếm môi dưới của mình một chút, không biết từ lúc nào, mỗi lần động thủ nàng sẽ theo bản năng mà làm ra động tác này. Hai mắt cũng tự nhiên híp lại, làm cho người ta cảm giác thấy sự lười nhác tới cực điểm mà lại quyến rũ vạn phần.
Nháy mắt chung quanh vang lên một trận hút không khí, sau đó là hơi thở cuồng bạo của Lạp Mạc Nhĩ, đáng chết dám rình trộm bảo bối của hắn. đáng chết.
"Hắc hắc! Ta là của ngươi, cho nên bỏ qua cho ta đi." Phỉ Lệ hưng phấn mà cắn cánh môi của Lạp Mạc Nhĩ, mãi cho đến khi nếm được nhàn nhạt hương vị rỉ máu, mùi máu tươi. Hơn nữa còn là hương vị đặc biệt của Lạp Mạc Nhĩ, quả nhiên là hương vị ngon nhất. Lạp Mạc Nhĩ của ta, ngươi làm ta nhiệt huyết sôi trào, muốn lớn tiếng tuyên bố ngươi là của ta - - Phỉ Lệ. Pháp. Đức Cổ Lạp.
Mai Lạc vừa thanh tỉnh lại một lần nữa bị hành động to gan của Phỉ Lệ làm đứng hình, quả nhiên là Phí La a! Chỉ có Phí La mới làm ra chuyện không thể tin nổi như thế, cũng chỉ có hắn mới không kiêng dè nghĩ ngợi điều gì trước khi làm. Nên nói hắn bá đạo, hay là nói hắn bừa bãi rồi. Chẳng qua bất luận là Phí La có bộ dáng nào, đều thích chủ động tất cả! Xinh đẹp, quyến rũ, yêu mỵ họa quốc tất cả tựa hồ không giống với trước đây? Chẳng qua Phí La vẫn còn bên cạnh ngươi, làm sao đây? Muốn thưởng thức khi thân thể yêu nghiệt kia hoàn toàn dính vào máu tươi, sẽ mĩ vị như thế nào. Bẩt kể hắn trốn tránh mấy lão cường giả cố chấp của gia tộc Ban Đức Lộc như thế nào, bọn họ vẫn cố giam cầm hắn. Cho nên Phí La ngươi nên chuẩn bị sẵn sàng đi.
Trong nháy mắt Mạc Ny Tạp cảm thấy giống như đã trải qua một thế kỷ, vì sao lúc trước Phí La nghịch ngợm, giảo hoạt bỗng chốc biến thành tiểu công chúa Đức Cổ Lạp quyến rũ, xinh đẹp. Mà Mai Lạc vẫn thẹn, bỗng chốc cũng trở nên thật đáng sợ. Giống như trong tích tắc đó Phỉ Lệ đã đánh thức một con mãnh thú, cảm giác tim đập nhanh cứ như sợi dây quấn chặt quanh nàng.
Liền ngay cả Mai Lạc khát máu muốn chiến đấu trong đấu trường cũng không tỉnh táo được, cuối cùng vẫn nhờ Mộc Luân nhắc nhở mà khôi phục lại. Về phần Nặc Nhi ai cũng không chú ý tới vẻ mặt cứng ngắc của nàng ta, đờ đẫn đứng sau lưng bọn họ.
Ở một nới khác của Tây phố hoàn toàn bất đồng với không khí náo nhiệt của đấu trường, xuất hiện một bóng dáng quỷ dị. Khí tức màu đen nhàn nhạt không một tiếng động ẩn nấp, cuối cùng phảng phất như không có chuyện gì phát sinh. Mà nguyên bản Ba Phỉ Lạc đang ngây ngốc ngồi ở chỗ kia của Tây phố, lúc hơi thở kia xuất hiện, liền giật mình một chút, chẳng qua rất nhanh liền bình tĩnh lại.
"Xin chào các vị khán giả! Thật vinh hạnh có thể bình luận trận đấu này cho mọi người. Một chút nữa trận đấu thần bí nhất từ trước đến nay chưa từng có sẽ được khai màn, vì sao nói thần bí? Đó là bởi vì cuộc tranh tài này hai bên không chỉ có thực lực cách xa nhau, hơn nữa rất nhiều người chúng ta đều sẽ quan tâm đến thân phận của hai ứng cử viên này. Một người là tuyển thủ Thú Nhân Ba Ba Di, có thân hình cường tráng của bộ tộc Hoàng Kim Sư Tử, tin tưởng mọi người vẫn còn nhớ, ở đấu trường có danh hiệu Thường Thắng Vương, cũng là người được chọn từ trung cuộc trong trận tranh tài. Mà hôm nay đối thủ của hắn chính là người mới của Giác Đấu Trường chúng ta Phí La, A! Không bây giờ phải gọi nàng là Phỉ Lệ. Nàng ta cũng không giải thích thêm cái gì? Ngoại trừ những người đã chứng kiến trận thi đấu của nàng ta ra. Ta hôm nay cố ý tiết lộ ra một chút lai lịch của nàng, nàng là tiểu công chúa tiếng tăm lừng lẫy của gia tộc Đức Cổ Lạp. Phỉ Lệ. Pháp. Đức Cổ Lạp tiểu thư. Xin phía dưới hoan nghênh hai tuyển thủ vào thi đấu."
Lúc bình luận viên công khai thân phận thật của Phí La, toàn bộ người xem đều sôi trào hừng hực rồi, mặc dù ở Giác Đấu Trường, nhưng vị tiểu công chúa mới sinh ra đã lâm vào hôn mê kia, ở trên đại lục cơ hồ không ai là không biết! Hơn nữa Đức Cổ Lạp cùng đế quốc Khải Kỳ tận lực giấu diếm. Người ngoài căn bản không ai biết được tin tức về Phỉ Lệ, ở Dong Binh Công Hội hành tung của Phỉ Lệ đã biến thành nhiệm vụ cấp A của các Dong Binh đoàn. Có thể thấy được Phỉ Lệ nổi tiếng đến cỡ nào. Hôm nay lại có thể thấy ở trong này, truyền thuyết về thiếu nữ kia làm toàn bộ đấu trường cũng bắt đầu sôi trào lên.
Ở đấu trường thuận lợi thăng cấp 30 trong các cuộc tranh tài, thì sẽ tự động thăng cấp, thực lực mọi người nơi này đều là tuyển thủ đỉnh cao của Thánh cấp. Với thực lực bây giờ của Phỉ Lệ căn bản không thể nào tiến vào đấu trường được, dù sao Phỉ Lệ cũng chỉ đấu tổng cộng có 15 trận, nhưng cũng đừng coi thường nàng bởi vì đối thủ của Phỉ Lệ là Tay mổ bụng_ Khẳng Đích đã bị nàng đánh chết trong trận thi đấu lần trước, nghe nói phía sau có người can thiệp, cho nên hôm nay mới có trận chiến đấu giữa Phỉ Lệ và Ba Ba Di.
Chẳng qua lúc nghe bình luận viên vừa mới công bố tin tức, sắc mặt của hai người dưới đài nháy mắt trở nên tái nhợt không chịu nổi, chỉ hy vọng Ba Ba Di đừng có ngu ngốc như lúc trước, bằng không đến lúc đó nếu Phỉ Lệ gặp chuyện không may, chuyện này tuyệt đối sẽ liên lụy đến hai người bọn họ.
Đương nhiên những nội tình trong đó Phỉ Lệ không thể nào biết đến, bây giờ nàng đã chậm rãi rời khỏi người Lạp Mạc Nhĩ, đi đến giữa lôi đài thi đấu.
"Trận đấu không có bất kỳ hạn chế nào, đến lúc một bên ngã xuống mới thôi."
Trọng tài cũng không có giải thích cái gì? Người tiến vào đấu trường đều biết, đây chính là nơi ăn thịt người, có chết vài người cũng chẳng phải chuyện to tát gì, cho nên mọi người đều nhất trí vấn đề này, trọng tài vừa dứt lời. Ở giữa đài Ba Ba Di hưng phấn nhìn chằm chằm thiếu nữ đối diện, chiến ý nâng cao, hơi thở cuồng liệt âm tà không ngừng phát ra trên thân thể hắn. Ngay cả trọng tài cũng không nhịn được lặng lẽ lui về phía sau.
"Bắt đầu!" Trọng tài nhanh chóng hô lên, cấp tốc lui tới an toàn khu vực, hoảng sợ nhìn Ba Ba Di, không hổ là Thú Nhân, cho dù là trọng tài dày dặn kinh nghiệm như hắn cũng chịu không nổi, nhưng hình như người thiếu nữ kia tựa hồ lợi hại hơn, một chút cũng không hoảng sợ, quả nhiên không hổ là người của gia tộc Đức Cổ lạp! Thật đúng là không giống với người bình thường.
"Tên khổng lồ ngươi là Thú Nhân?" Phỉ Lệ cười duyên nhìn Ba Ba Di sát khí đằng đằng, không có chút bộ dáng lo lắng nào.
Trên đài toàn bộ khán giả đều khiếp sợ nhìn người thiếu nữ kia giữa sân kia, nàng chính là tiểu công chúa của gia tộc Đức Cổ Lạp sao? Y phục tím nhạt với bộ váy bó sát người, trong ánh sáng mờ ảo của ma pháp đăng, chiếc váy bó sát làm nổi bật hai chân dài thon thả, cái mông hơi hơi vểnh lên, làm nổi mật hai chân càng thêm hoàn mỹ, làm cho người ta có một loại xúc động muốn hung hăng đánh một chút.
Mà trên y phục màu tím chỉ vẽ một hình một con quái thú rất lớn, dữ tợn mà khủng bố, làm dung nhan xuất chúng càng thêm vẻ yêu nghiệt, cơ thể đã nảy nở, tản ra một hương vị ở giữa thiếu nữ và thiếu phụ.
Da thị vùng cổ non mềm trắng noãn, lại có một dấu hôn đo đỏ, xinh đẹp mị hoặc, làm cho người ta rục rịch, máu nóng sục sôi. Trên cổ nàng đeo một chiếc vòng tinh tế, màu đen mị hoặc, điên cuồng trí mạng.
Một đôi mắt tím sáng ngời như ánh dương, cười như không cười nhìn chằm chằm Ba Ba Di đối diện, dáng người phiêu dật, trong lúc đó lập tức vang lên một thanh âm hút không khí, không ít kẻ không có định lực mà hút một ngụm khí. Xung quanh Lạp Mạc Nhĩ càng phát ra hàn khí ngày càng nhiều, đáng chết sớm biết thế nên nói Phỉ Lệ mang mặt nạ, Phỉ Lệ của hắn lại bị nhiều người nhìn chằm chằm như thế.
Loại cảm giác giống như bị người khác rình trộm làm Lạp Mạc Nhĩ cực kỳ khó chịu, cho nên chung quanh trong vòng ba thước không có bất kỳ ai dám tiếp tục đứng bên cạnh Lạp Mạc Nhĩ. Cũng may thân thể Mộc Luân và Mạc Ny Tạp cường hãn, bằng không còn không biết sẽ như thế nào đâu!
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.