Chương 7
Hoa tím dại
01/09/2016
trần lập khiêm 21 tuổi, tài giỏi lạnh lùng cực kì, đang học đh ở HT nhưng đã là tổng giám đốc của tập đoàn TJS , là học trưởng của học viện HTHồ Thiên minh: 21 tuổi, nổi tiếng hào hoa, là hội trưởng hội học sinh của học viện HT, giàu có, đẹp trai, thông minhHuỳnh thái lâm: đẹp trai,hài hước, thông minh nói chung là tâm điểm của học viên nữ trong trườngđặng quân: nhìn hơi giống thái lâmTrần hoài an: em gái duy nhất của Lập khiêm xinh đẹp và hiền lành nói chung là rất tiểu thưLê diệu hương: dễ thương tính tình giống hoài an,vì là con gái nhà giàu màHoàng thiên hà: xinh đẹp kiêu kì, con gái c.t tập đoàn HCP************************************************
3 tiếng sau nhỏ cũng tỉnh lại. Đôi mắt nhỏ ngó nghiêng xung quanh và chợt đôi mắt đó nhìn thẳng vào lập khiêm _cái tủ lạnh âm 40 độ đang nhìn thẳng vào nhỏ và 2 đôi mắt nhìn thẳng vào nhau. Giống như có cái gì đó rất quen thuộc mà chính nhỏ cũng không nhận ra đó là gì nhưng mà sự quen thuộc đó đã làm trái tim của nhỏ rung rinh. nói khác hơn là nhỏ rung rinh khi đôi mắt của lập khiêm nhìn thẳng vào nhỏ như thế này, khác với cái tủ lạnh lúc sáng , bây giờ ánh mắt đó ấm áp biết bao, tràn đầy yêu thương và quan tâm giống như trên đời này chỉ có nhỏ thôi vậy. cảm thấy hơi có chút bất tiện dù không muốn nhỏ vẫn ho nhẹ một cái
-Tôi lên lớp đây
-Không cần đâu, Em đang truyền nước nên ở lại nghĩ ngơi một lát!
Nhỏ nhìn lập khiêm một cái rồi để tay lên cây kim truyền nước rồi giật mạnh nó ra. Lập khiêm vội đưa tay lên cầm chỗ rút kim rồi đưa tay với lấy hộp bông cầm máu
-Em làm gì vậy?
-Tránh ra đi tôi muốn về lớp
-Anh cho em nghỉ 3 tiết học buổi chiều rồi!
- Anh lấy quyền gì làm như vậy chứ?
-Anh lấy quyền làm học trưởng đưa ra
-trường này thật là lạ cái gì mà hội trưởng rồi lại học trưởng chứ?
-em không phân biệt được sao? Thiên minh là hội trưởng hội học sinh của trường còn anh là học trưởng chuyên quản lí chuyện học tập. hiểu chưa?
-dù anh có là gì tôi cũng phải lên lớp
-khi em vừa lên đến lớp thì trường sẽ đánh trống hết giờ đó
-Sao anh không kêu tôi dậy?
-Em bị ngất không phải đi ngủ
-Tôi phải lên lớp lấy sách vở rồi đến văn phòng hội mỹ thuật
-35' nữa mới đến giờ họp. một lát nữa diệu hương và Hoài An sẽ đem sách vở của em xuống
Nhỏ thấy không thể cải lại lập khiêm đành quay mặt vào bên trong
-cái tủ lạnh chết tiệt này_nhỏ vừa nằm vừa nói thầm
-Em nói gì vậy?
-đâu có gì đâu
Nhỏ nghĩ thầm trong đầu "nói nhỏ như vậy mà cũng nghe, đúng là yêu quái bắc cực mà"
-Anh không phải là yêu quái bắc cực đâu!
3 tiếng sau nhỏ cũng tỉnh lại. Đôi mắt nhỏ ngó nghiêng xung quanh và chợt đôi mắt đó nhìn thẳng vào lập khiêm _cái tủ lạnh âm 40 độ đang nhìn thẳng vào nhỏ và 2 đôi mắt nhìn thẳng vào nhau. Giống như có cái gì đó rất quen thuộc mà chính nhỏ cũng không nhận ra đó là gì nhưng mà sự quen thuộc đó đã làm trái tim của nhỏ rung rinh. nói khác hơn là nhỏ rung rinh khi đôi mắt của lập khiêm nhìn thẳng vào nhỏ như thế này, khác với cái tủ lạnh lúc sáng , bây giờ ánh mắt đó ấm áp biết bao, tràn đầy yêu thương và quan tâm giống như trên đời này chỉ có nhỏ thôi vậy. cảm thấy hơi có chút bất tiện dù không muốn nhỏ vẫn ho nhẹ một cái
-Tôi lên lớp đây
-Không cần đâu, Em đang truyền nước nên ở lại nghĩ ngơi một lát!
Nhỏ nhìn lập khiêm một cái rồi để tay lên cây kim truyền nước rồi giật mạnh nó ra. Lập khiêm vội đưa tay lên cầm chỗ rút kim rồi đưa tay với lấy hộp bông cầm máu
-Em làm gì vậy?
-Tránh ra đi tôi muốn về lớp
-Anh cho em nghỉ 3 tiết học buổi chiều rồi!
- Anh lấy quyền gì làm như vậy chứ?
-Anh lấy quyền làm học trưởng đưa ra
-trường này thật là lạ cái gì mà hội trưởng rồi lại học trưởng chứ?
-em không phân biệt được sao? Thiên minh là hội trưởng hội học sinh của trường còn anh là học trưởng chuyên quản lí chuyện học tập. hiểu chưa?
-dù anh có là gì tôi cũng phải lên lớp
-khi em vừa lên đến lớp thì trường sẽ đánh trống hết giờ đó
-Sao anh không kêu tôi dậy?
-Em bị ngất không phải đi ngủ
-Tôi phải lên lớp lấy sách vở rồi đến văn phòng hội mỹ thuật
-35' nữa mới đến giờ họp. một lát nữa diệu hương và Hoài An sẽ đem sách vở của em xuống
Nhỏ thấy không thể cải lại lập khiêm đành quay mặt vào bên trong
-cái tủ lạnh chết tiệt này_nhỏ vừa nằm vừa nói thầm
-Em nói gì vậy?
-đâu có gì đâu
Nhỏ nghĩ thầm trong đầu "nói nhỏ như vậy mà cũng nghe, đúng là yêu quái bắc cực mà"
-Anh không phải là yêu quái bắc cực đâu!
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.