Con Đường Phản Công Của Nữ Phụ
Chương 23:
Văn Nhân Túy
26/08/2024
Không phải xác chết, không phải cô hồn dã quỷ, là một người sống sờ sờ.
Mạc Lam nhìn Mạc Ngu đang ăn ngấu nghiến ở đối diện, đột nhiên cảm thấy khó tin:
"Chị thay đổi tính tình từ lúc nào vậy? Không phải chỉ ăn vitamin không ăn tinh bột sao?"
Mạc Ngu khóe miệng giật giật: "Kiểm soát lượng tinh bột nạp vào không phải là không ăn tinh bột... Chị vẫn chưa có ý định chết yểu."
Mạc Lam liếc nhìn cánh tay mảnh khảnh của Mạc Ngu, "Có gì khác nhau, vóc dáng của chị mà giảm cân nữa thì đúng là phải lo chết yểu rồi."
Mạc Ngu khó khăn nuốt xuống, lười tranh cãi với cậu em họ này.
Cô mười mấy tuổi, theo sự sắp xếp của mẹ đi học lớp dành cho tiểu thư, mê tín việc kiểm soát lượng đường và giảm cân, bị suy dinh dưỡng trong thời gian dài, cả người gầy yếu xanh xao, sau đó nhiều năm bị bệnh đau dạ dày hành hạ, cuối cùng nguyên nhân cái chết có lẽ cũng không thể tách rời khỏi các biến chứng.
Thực sự là... chuyện cũ không muốn nhắc lại.
Đã có cơ hội làm lại, nhất định phải bảo vệ tốt cơ thể này của mình.
Mạc Ngu nhanh chóng tiêu diệt sạch bánh gato, quay lại chủ đề vừa rồi: "Chuyện anh trai em và người phụ nữ đã có chồng kia, bên truyền thông cứ thế bị một bữa tiệc đính hôn dẹp yên rồi sao? Trước đó nhân cơ hội làm bài viết sao nhanh thế mà không có hồi kết?"
Bữa tiệc đính hôn mà họ sắp tham dự này được tổ chức rất vội vàng, Mạc Khải ở công ty quan hệ bất chính với người phụ nữ đã có chồng, bị chồng của người phụ nữ đó bắt quả tang, náo lên báo chí ầm ĩ mấy ngày liền.
Bác cả dùng quan hệ công chúng khẩn cấp tìm cho anh ta một mối hôn sự, đính hôn với con gái của ủy viên thường vụ tỉnh ủy.
Bữa tiệc đính hôn được tổ chức tại trang viên nhà họ Mạc, chưa từng có tiền lệ mời một số hãng truyền thông đến chứng kiến rầm rộ, có chút ý nghĩa là làm màu, cũng nể mặt truyền thông.
Bỏ phí một cơ hội hạ bệ anh trai ruột, trong lời kể của Mạc Lam không khỏi có chút bực bội: "Trước đó dẫn đầu công kích nhà mình đều là truyền thông nhà họ Hứa, cha em đích thân hạ mình đi tìm người phụ trách, tốn không ít công sức, họ mới đồng ý rút bài."
Mạc Ngu không nể nang chỉ ra: "Mặc dù tạm thời đuổi khỏi hội đồng quản trị, nhưng bác cả vẫn rất thương anh trai em."
Mạc Lam nghiến răng nghiến lợi: "Tất nhiên là thương rồi, từ nhỏ cái gì cũng đều cho Mạc Khải những thứ tốt nhất, em và mẹ em muốn gì cũng phải xem sắc mặt anh ta... Mạc Khải thì sao? Không thi đỗ trường đại học, cha em phải chạy vạy khắp nơi cũng phải đưa anh ta đến WFU để dát vàng."
Nói đến đây, cậu thiếu niên hơi ngồi thẳng người, nắm chặt tay thành nắm đấm, trong ánh mắt có vẻ hung dữ và bất mãn của loài báo đốm non:
"Hôm qua em còn nhận được tin, cha em đang âm thầm tăng cổ phần của anh ta ở Trung Đạt Sinh học Kỹ thuật. Cộng thêm sự ủng hộ của một số cổ đông lớn, xem ra là định để Mạc Khải thừa kế mảng sinh học công nghệ."
Nhà họ Mạc hiện tại do bác cả làm chủ, nắm trong tay doanh nghiệp gia đình truyền qua mấy đời, hiện tại bác cả đột nhiên lâm bệnh, vấn đề người kế nhiệm của trưởng tộc đương nhiên được đưa ra bàn bạc.
Mạc Lam nhìn Mạc Ngu đang ăn ngấu nghiến ở đối diện, đột nhiên cảm thấy khó tin:
"Chị thay đổi tính tình từ lúc nào vậy? Không phải chỉ ăn vitamin không ăn tinh bột sao?"
Mạc Ngu khóe miệng giật giật: "Kiểm soát lượng tinh bột nạp vào không phải là không ăn tinh bột... Chị vẫn chưa có ý định chết yểu."
Mạc Lam liếc nhìn cánh tay mảnh khảnh của Mạc Ngu, "Có gì khác nhau, vóc dáng của chị mà giảm cân nữa thì đúng là phải lo chết yểu rồi."
Mạc Ngu khó khăn nuốt xuống, lười tranh cãi với cậu em họ này.
Cô mười mấy tuổi, theo sự sắp xếp của mẹ đi học lớp dành cho tiểu thư, mê tín việc kiểm soát lượng đường và giảm cân, bị suy dinh dưỡng trong thời gian dài, cả người gầy yếu xanh xao, sau đó nhiều năm bị bệnh đau dạ dày hành hạ, cuối cùng nguyên nhân cái chết có lẽ cũng không thể tách rời khỏi các biến chứng.
Thực sự là... chuyện cũ không muốn nhắc lại.
Đã có cơ hội làm lại, nhất định phải bảo vệ tốt cơ thể này của mình.
Mạc Ngu nhanh chóng tiêu diệt sạch bánh gato, quay lại chủ đề vừa rồi: "Chuyện anh trai em và người phụ nữ đã có chồng kia, bên truyền thông cứ thế bị một bữa tiệc đính hôn dẹp yên rồi sao? Trước đó nhân cơ hội làm bài viết sao nhanh thế mà không có hồi kết?"
Bữa tiệc đính hôn mà họ sắp tham dự này được tổ chức rất vội vàng, Mạc Khải ở công ty quan hệ bất chính với người phụ nữ đã có chồng, bị chồng của người phụ nữ đó bắt quả tang, náo lên báo chí ầm ĩ mấy ngày liền.
Bác cả dùng quan hệ công chúng khẩn cấp tìm cho anh ta một mối hôn sự, đính hôn với con gái của ủy viên thường vụ tỉnh ủy.
Bữa tiệc đính hôn được tổ chức tại trang viên nhà họ Mạc, chưa từng có tiền lệ mời một số hãng truyền thông đến chứng kiến rầm rộ, có chút ý nghĩa là làm màu, cũng nể mặt truyền thông.
Bỏ phí một cơ hội hạ bệ anh trai ruột, trong lời kể của Mạc Lam không khỏi có chút bực bội: "Trước đó dẫn đầu công kích nhà mình đều là truyền thông nhà họ Hứa, cha em đích thân hạ mình đi tìm người phụ trách, tốn không ít công sức, họ mới đồng ý rút bài."
Mạc Ngu không nể nang chỉ ra: "Mặc dù tạm thời đuổi khỏi hội đồng quản trị, nhưng bác cả vẫn rất thương anh trai em."
Mạc Lam nghiến răng nghiến lợi: "Tất nhiên là thương rồi, từ nhỏ cái gì cũng đều cho Mạc Khải những thứ tốt nhất, em và mẹ em muốn gì cũng phải xem sắc mặt anh ta... Mạc Khải thì sao? Không thi đỗ trường đại học, cha em phải chạy vạy khắp nơi cũng phải đưa anh ta đến WFU để dát vàng."
Nói đến đây, cậu thiếu niên hơi ngồi thẳng người, nắm chặt tay thành nắm đấm, trong ánh mắt có vẻ hung dữ và bất mãn của loài báo đốm non:
"Hôm qua em còn nhận được tin, cha em đang âm thầm tăng cổ phần của anh ta ở Trung Đạt Sinh học Kỹ thuật. Cộng thêm sự ủng hộ của một số cổ đông lớn, xem ra là định để Mạc Khải thừa kế mảng sinh học công nghệ."
Nhà họ Mạc hiện tại do bác cả làm chủ, nắm trong tay doanh nghiệp gia đình truyền qua mấy đời, hiện tại bác cả đột nhiên lâm bệnh, vấn đề người kế nhiệm của trưởng tộc đương nhiên được đưa ra bàn bạc.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.