Con Đường Tình Yêu Của Những Siêu Quậy
Chương 19
AngleDark
13/09/2014
Ngọc Nhi và Mai đi tới võ quán qua một con hẻm nhỏ có tiếng kim loại va chạm nhau
- Ngọc Nhi mày nghe thấy tiếng gì không_ Mai
- có hình như là tiếng kim loại va vào nhau thì phải
- ừ không biết trong đó làm gì nhỉ
- ai mà biết được nhưng mà tao nghĩ không bình thường
- vậy mình xem thử đi_ trí tò mò nổi lên
- ừ vào xem sao tao nghĩ trong này có đánh nhau
Ngọc Nhi và Mai lại gần xem đúng là đánh nhau, một đám thanh niên khoảng gần 20 tên tay cầm típ đậm chất giang hồ đang đánh một người đàn ông khoảng 45 tuổi
- ông già cứng đầu lắm chịu chết đi
- đừng lôi thôi
- ông giỏi lắm hôm nay nhất định ông phải chết
- muốn giết ta phải xem bản lĩnh của các người đã
/
- trời ơi bọn này dám đánh một ông bác như thế thật là bất công quá mà_ Mai
- xem ra ông bác này cũng khá đấy nhưng mà một mình ông ấy thì không ổn đâu_ Ngọc Nhi
- mình ra giúp đi_ Mai
- ừ
- trời ơi vụ gì đây_ Mai lên tiếng khi ra đứng ở chỗ bọn người đang đánh nhau. Mai và Ngọc Nhi bước ra làm mấy người kia dừng việc đánh nhau lại nhìn 2 đứa nó
- một đám thanh niên mà đi đánh một ông bác đáng tuổi ba mình thật là không biết nhục mà
- hai con nhãi kia ở đâu chui ra đây nói bậy vậy hả_ một tên tóc xanh lên tiếng
- hỏi dở ai mà chả ở trong bụng mẹ chui ra_ Ngọc Nhi
- ừ hỏi gì kì_ Mai
- tốt nhất là chúng mày lên đi đi không đừng trách tụi anh ác nha_ một tên tóc dựng ngược lên nói
- phải đấy 2 tiểu nha đầu mau đi đi ở đây nguy hiểm lắm_ ông bác kia nói
- gì ác.haha_ Mai và Ngọc Nhi cười
- ta nói mà các cô không chịu, được thôi ở đây cùng chết với lão già này đi, lên_ tên tóc xanh kia nói
- được lên đi
Mai và Ngọc Nhi lại tiếp tục đánh chung, cùng nhau đá bay cây tip trong tay đám người kia sau đó lấy tip đó lên đánh, hai đứa song kiếm hợp bích đánh rất hăng nhưng chủ yếu là dùng chân để đánh đám người kia vì không muốn bọn kia mất mạng. Còn ông bác kia được 2 đứa nó hỗ trợ nên cũng đánh khá dễ dàng. Chưa đầy 10 phút gần 20 tên đã bị hạ gục
- sao thấy bản lĩnh của bổn cô nương chưa_ Ngọc Nhi
- đừng nên xem thường người khác nghe chưa_ Mai
Đi ra khỏi con hẻm ông bác kia lên tiếng
- cảm ơn nha đầu
- không có gì đâu ạ_ Ngọc Nhi
- tụi cháu chỉ ra thấy bất bình rút kiếm tương trợ thôi
- mày điên à làm gì có kiếm mà rút với lại có biết dùng kiếm đâu
- ờ quên chưa học kiếm đạo_ Mai
- thôi chết rồi còn 10 nữa là vào học rồi đi mau không muộn_ Ngọc Nhi
- thôi chào bác tụi cháu đi đây không trễ
- ừ có duyên sẽ gặp lại lúc đó bác sẽ hậu tạ hai đứa
- vâng có duyên sẽ gặp lại chào bác cháu đi
Nói rồi hai đứa sách cặp chạy như bay, còn ông bác đó đứng nhìn 2 đứa chạy khẽ mỉm cười
/
- phù may quá chưa vào học ông thầy chưa tới hên ghê_ Mai
- ừ may thiệt, hình như ông thầy vào kià
Từ trong phòng bên kia một người đàn ông có ngoài 45 tuổi bước ra làm Ngọc Nhi và Mai há hốc ra nhìn
- Ngọc Nhi mày tao có nhìn nhầm không đó là ông bác vừa nãy mình cứu mà
- không nhầm đâu đúng là ông ấy mà
- đây là võ sư Huấn sẽ dạy chúng ta
- chào các học viên tôi là Huấn là người sẽ dạy môn kiếm đạo_ ông bác kia giới thiệu
- tôi xin nói qua về nội quy...
Tiết học võ khá thú vị hai đứa nó được quan tâm tận tình
//
hết giờ học, lúc đi về ghé qua ăn tối
- ăn gì đây_ Ngọc Nhi
- ăn hủ tiếu đi trời lạnh như thế này ăn hủ tiếu là tuyệt vời nhất
- ừ đi đi tao đói lắm rồi
//
Ăn tối xong trên đường về Ngọc Nhi có cảm giác như ai đó theo dõi mình vậy, 2 đứa đứng nép vào một góc chờ người đó đi tới quả nhiên không sai có người theo sau
- anh dám theo dõi em à, có phải anh 2 kêu anh theo dõi em không
- không có gì qua nổi mắt em mà
- anh hai lâu rồi không gặp anh càng ngày càng đẹp trai suýt chút nữa em không nhận ra anh luôn rồi_ Mai
- hai đứa cũng vậy lớn nhanh quá
- thôi đi về nhà anh em đã_ Ngọc Nhi
//
- anh Nhật sao anh về đây rồi_ Nam
- bại lộ rồi_ Nhật
-anh hai sao anh kêu anh Nhật theo em, đường đường là giám đốc lại đi theo dõi em_ Ngọc Nhi
- thôi được rồi anh kêu anh Nhật theo em là để quản lý em
- không cần đâu anh mà còn làm thế em không nhìn mặt anh nữa đâu đó, để anh Nhật đi làm đi theo em làm gì
- được rồi cứng đầu
- mai anh đi làm nha, con này thính quá, anh ở đây luôn đi_ Nam
- thôi anh về nhà
- vậy cũng được
- lát anh em mình cùng về nha_ Nhật bảo Mai
- em không ở nhà em ở cùng Ngọc Nhi_ Mai
- sao vậy
- em và bà dì ghẻ kia không hợp nhau
- thời gian qua để em thiệt thòi rồi giờ anh không để em chịu thiệt nữa
- Ngọc Nhi mày nghe thấy tiếng gì không_ Mai
- có hình như là tiếng kim loại va vào nhau thì phải
- ừ không biết trong đó làm gì nhỉ
- ai mà biết được nhưng mà tao nghĩ không bình thường
- vậy mình xem thử đi_ trí tò mò nổi lên
- ừ vào xem sao tao nghĩ trong này có đánh nhau
Ngọc Nhi và Mai lại gần xem đúng là đánh nhau, một đám thanh niên khoảng gần 20 tên tay cầm típ đậm chất giang hồ đang đánh một người đàn ông khoảng 45 tuổi
- ông già cứng đầu lắm chịu chết đi
- đừng lôi thôi
- ông giỏi lắm hôm nay nhất định ông phải chết
- muốn giết ta phải xem bản lĩnh của các người đã
/
- trời ơi bọn này dám đánh một ông bác như thế thật là bất công quá mà_ Mai
- xem ra ông bác này cũng khá đấy nhưng mà một mình ông ấy thì không ổn đâu_ Ngọc Nhi
- mình ra giúp đi_ Mai
- ừ
- trời ơi vụ gì đây_ Mai lên tiếng khi ra đứng ở chỗ bọn người đang đánh nhau. Mai và Ngọc Nhi bước ra làm mấy người kia dừng việc đánh nhau lại nhìn 2 đứa nó
- một đám thanh niên mà đi đánh một ông bác đáng tuổi ba mình thật là không biết nhục mà
- hai con nhãi kia ở đâu chui ra đây nói bậy vậy hả_ một tên tóc xanh lên tiếng
- hỏi dở ai mà chả ở trong bụng mẹ chui ra_ Ngọc Nhi
- ừ hỏi gì kì_ Mai
- tốt nhất là chúng mày lên đi đi không đừng trách tụi anh ác nha_ một tên tóc dựng ngược lên nói
- phải đấy 2 tiểu nha đầu mau đi đi ở đây nguy hiểm lắm_ ông bác kia nói
- gì ác.haha_ Mai và Ngọc Nhi cười
- ta nói mà các cô không chịu, được thôi ở đây cùng chết với lão già này đi, lên_ tên tóc xanh kia nói
- được lên đi
Mai và Ngọc Nhi lại tiếp tục đánh chung, cùng nhau đá bay cây tip trong tay đám người kia sau đó lấy tip đó lên đánh, hai đứa song kiếm hợp bích đánh rất hăng nhưng chủ yếu là dùng chân để đánh đám người kia vì không muốn bọn kia mất mạng. Còn ông bác kia được 2 đứa nó hỗ trợ nên cũng đánh khá dễ dàng. Chưa đầy 10 phút gần 20 tên đã bị hạ gục
- sao thấy bản lĩnh của bổn cô nương chưa_ Ngọc Nhi
- đừng nên xem thường người khác nghe chưa_ Mai
Đi ra khỏi con hẻm ông bác kia lên tiếng
- cảm ơn nha đầu
- không có gì đâu ạ_ Ngọc Nhi
- tụi cháu chỉ ra thấy bất bình rút kiếm tương trợ thôi
- mày điên à làm gì có kiếm mà rút với lại có biết dùng kiếm đâu
- ờ quên chưa học kiếm đạo_ Mai
- thôi chết rồi còn 10 nữa là vào học rồi đi mau không muộn_ Ngọc Nhi
- thôi chào bác tụi cháu đi đây không trễ
- ừ có duyên sẽ gặp lại lúc đó bác sẽ hậu tạ hai đứa
- vâng có duyên sẽ gặp lại chào bác cháu đi
Nói rồi hai đứa sách cặp chạy như bay, còn ông bác đó đứng nhìn 2 đứa chạy khẽ mỉm cười
/
- phù may quá chưa vào học ông thầy chưa tới hên ghê_ Mai
- ừ may thiệt, hình như ông thầy vào kià
Từ trong phòng bên kia một người đàn ông có ngoài 45 tuổi bước ra làm Ngọc Nhi và Mai há hốc ra nhìn
- Ngọc Nhi mày tao có nhìn nhầm không đó là ông bác vừa nãy mình cứu mà
- không nhầm đâu đúng là ông ấy mà
- đây là võ sư Huấn sẽ dạy chúng ta
- chào các học viên tôi là Huấn là người sẽ dạy môn kiếm đạo_ ông bác kia giới thiệu
- tôi xin nói qua về nội quy...
Tiết học võ khá thú vị hai đứa nó được quan tâm tận tình
//
hết giờ học, lúc đi về ghé qua ăn tối
- ăn gì đây_ Ngọc Nhi
- ăn hủ tiếu đi trời lạnh như thế này ăn hủ tiếu là tuyệt vời nhất
- ừ đi đi tao đói lắm rồi
//
Ăn tối xong trên đường về Ngọc Nhi có cảm giác như ai đó theo dõi mình vậy, 2 đứa đứng nép vào một góc chờ người đó đi tới quả nhiên không sai có người theo sau
- anh dám theo dõi em à, có phải anh 2 kêu anh theo dõi em không
- không có gì qua nổi mắt em mà
- anh hai lâu rồi không gặp anh càng ngày càng đẹp trai suýt chút nữa em không nhận ra anh luôn rồi_ Mai
- hai đứa cũng vậy lớn nhanh quá
- thôi đi về nhà anh em đã_ Ngọc Nhi
//
- anh Nhật sao anh về đây rồi_ Nam
- bại lộ rồi_ Nhật
-anh hai sao anh kêu anh Nhật theo em, đường đường là giám đốc lại đi theo dõi em_ Ngọc Nhi
- thôi được rồi anh kêu anh Nhật theo em là để quản lý em
- không cần đâu anh mà còn làm thế em không nhìn mặt anh nữa đâu đó, để anh Nhật đi làm đi theo em làm gì
- được rồi cứng đầu
- mai anh đi làm nha, con này thính quá, anh ở đây luôn đi_ Nam
- thôi anh về nhà
- vậy cũng được
- lát anh em mình cùng về nha_ Nhật bảo Mai
- em không ở nhà em ở cùng Ngọc Nhi_ Mai
- sao vậy
- em và bà dì ghẻ kia không hợp nhau
- thời gian qua để em thiệt thòi rồi giờ anh không để em chịu thiệt nữa
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.