Chương 19: Phục Kích nơi hẻm núi
Kyphuong
16/11/2018
Chú thích: trang bị là tăng chỉ số cho binh lính, ví dụ: Đao đồng: + 14 lực tấn công, Bách Thú giao: 20 phòng thủ.
Binh chủng: là kiểu hình của từng loại binh, ví dụ: Ngân kỵ: có ngoại hình là mang 1 trường thương màu bạc, đồng thời khôi giáp, chiến mã đều màu bạc. nhưng trang bị vẫn là Đao Đồng + bách thú giáp.
……………………………………………………………………………………………………..
“Uy Vũ thôn, Thiên Hạ Cửu thôn, thực lực cái thôn trang này thực đáng gườm, chỉ trong vải ngày, mà cái thôn trang này có thể dẹp một cái trại sơn tặc cấp 3. ắc hẳn đây là một trong thế lực ngầm tại sever Asia” một người đàn ông tuổi trung niên đang trầm tư. Trước mặt ông có không ít binh lính, đa phần là binh cấp 2, chỉ có hơn 10 người đứng đầu là binh chủng cấp.
Lão chính là thôn phó của Gia Thế Thôn trang, thiên hạ đệ lục thôn. Và trưởng thôn chính là con trai lão Gia Luật Càn.
Ngồi ở vị trí trung tâm, Gia Luật Càn không ngừng trầm ngâm, lúc mở Sever bổng dưng xuất hiện một cái thế lực dẫn đầu, vô ưu thôn. Nhưng cái Vô Ưu thôn này, chỉ nổi lên sau đó lại chìm không một tăm hơi. Có lẻ vì cái Vô Ưu thôn này gặp vận cức chó nhặt được bào tàng nên mới trở thành thiên hạ đệ nhất thôn.
Nhưng cái Uy Vũ thông không phải dạng tầm thường. Gia Thế thôn trang tập trung không ít người chơi, hơn nữa tập đoàn gia thế dồn nguồn lực rất nhiều, ngoài ra còn có chính phủ ủng hộ phía sau.
Vậy mà cái Thiên Hạ đệ lục thôn lại thua 1 cái thiên hạ đệ cửu thôn. Mới mấy ngày trước thôn trang của hắn mới bị sơn tặc ghé thăm 1 lần, lần đó thôn trang hắn tổn thất không nhỏ, may là có người chơi lớn, liên tục lấy mạng đổi mạng, nên bọn họ đẩy lùi 100 tên sơn tặc kia.
“ các ngươi đã điều tra ra ai là chủ nhân của 2 cái thôn trang kia chưa?” Gia Luật Càn âm trầm nói.
“ Thiếu gia! Việc này tạm thời chưa có tin tức, chủ nhân của Vô Ưu thôn, cùng Uy vũ thôn vô cùng thần bí, nhưng thông tin ta có được, chỉ là cả 2 đều ở sever Asia, rất có khả năng là một trong những ẩn thế gia tộc của Trung Quốc chúng ta.” Một tên trung niên cung kính nói.
Gia Luật Càn không nói gì, nhưng ánh mắt hắn rất lạnh. Đang định nói gì thêm, thì bên ngoài một tên Giáp Binh vội cạy vào
“ cấp báo! Trinh sát phát hiện 500 mã tặc đang hành quân về thôn trang chúng ta, ước tính 3 canh giờ nửa sẽ công thôn.”
“ cái gì! 500 sơn tặc, ngươi có đùa không?” Gia Luật Càn quát lớn.
“ bẩm thôn trưởng! mọi chuyện đều chính xác! Bọn chúng có khoảng 50 kỵ binh, 100 bộ binh, 100 thương bình, cùng 50 cung binh. Tất cả đều là binh chủng cấp 3. Số còn lại là tạp binh cấp 1 và cấp 2.” Tên giáp bộ cung kính trả lời.
“ tập trung tất cả các thành viên, phòng thủ Gia thế thôn.” Gia luật Càn gầm thét.
Chuyện này không chỉ riêng Gia thế thôn gặp phải, mà top 10 thôn trang đều gặp,đây là một thảm họa cũng đồng thời là một cơ hội phát triển thôn trang. Chiến tranh mang lại tài nguyên. Đó chính là qui luật của Con Đường Vận mệnh..
……………………………………………………………………………………………………
Trở lại với cô nàng Hoàng Kỳ Phương. Đội quân của nàng đã được an bài ẩn nấp xung quanh hẻm núi, chỉ cần quân địch đi vào trận địa sẽ trực tiếp phát động tấn công.
Mai phục tại đây có gần 1000 binh lính, đa phần là binh lính có khả năng tấn công từ xa như kỳ mâu tập, kim nỏ, hỏa nỏ, trường cung, lang kỵ binh bọc hậu chặng đưng lui. Bộ giáp binh chặn đường. tất cả đã được an bài ổn thoải.
Không lâu sau, dưới con đường ngoằn nghòe bắt đầu nhưng âm thanh của ngựa chạy, phía sau kéo theo là không ngừng tiếng người chạy bộ.
Dẫn đầu là 1000 kỵ binh, trong đó hẳn có chính là Hắc Hùng cưỡi Tuyệt Ảnh Bảo mã chạy như điên, phía sau là lút la lút nhút bộ binh, thương binh chạy theo phía sau với dáng vẻ uể oải, thở hồng hộc. cách xa thêm 1 đoạn là 1 đám cơ giới công thành ( Lôi Oanh, Nỏ Pháo xa, Xung xa) đang cố gắn chạy theo một cách chật vật.
Đôi mắt Hoàng Kỳ phương hép lại chỉ còn một tia, chăm chú nhìn đội hình của địch.
“ kế hoạch thay đổi! Lê Giang dẫn 100 Lang Kỵ Binh tấn công đội hình phía sau của sơn tặc, chú ý tiêu diệt sơn tặc càng nhanh càng tốt, hơn nữa tránh làm hư hỏng cơ giới công thành.”
“ Vương Hổ chỉ huy Giáp bộ binh chặn đầu kỵ binh địch. Nên nhớ không nên đối đầu trực diện, lợi dụng địa hình tránh mũi công của địch”
Vâng! Trưởng thôn.” Cả 2 nhanh chóng phục tùng mệnh lệnh.
Nhìn thấy đội hình địch đã đi vào phân nửa hẻm núi rồi. thời cơ đã chín mùi, không chờ đợi gì nữa, Hoàng Kỳ Phương quát lớn “ phóng Tên”
Ngay lập tức từ 2 bên sườn núi hơn 600 mũi tên các loại không ngừng bắn xuống, sau đó lại không ngừng có tiếng hét thảm vang lên.
“ địch tập! địch tập!” Sơn tặc không ngừng hét lớn.
Nhưng hẻm núi chỉ rộng chừng 3-5m, sườn núi lại dốc, địa hình dể công khó thủ, hơn nữa tinh thần sơn tặc sa súc đến cực độ, vì sơn trại đã bị công phá. Ngoài ra thể lực tiêu hao quá nhanh vì Hắc Hùng không ngừng hành quân không ngừng nghỉ.
Sơn Tặc nhanh chóng ra rời, chỉ chống trả 1 cách yêu ớt, phía sau, cung binh sơn tặc quá xa khó có thể ứng cứu đội hình phía trước. hơn nữa đám cung binh lại đối đầu với 100 tên Lang Binh vô cùng khát máu.
Cung binh điểm mạnh là tấn công từ xa hiệu quả vô cùng tốt, nhưng điểu yếu của cung binh chính là cận chiến, chỉ cần áp sát cung binh, thế là cung binh sẽ bị phế ngay lập tức.
Dẫn đầu đoàn kỵ binh, bỗng nhiên đội hình phía sau bi tập kích, Hắc Hùng tức giận vô cùng, “bọn cẩu tập chủng không những công Hắc Sơn trại ta mà còn dám đánh lén nữa. anh em xông lên chém rụng đầu chúng nó.” Hắn hét lớn.
“ Hắc Hùng! Mau ra đây nhận lấy cái chết!” Vương Hổ hét lớn.
Vương hổ mang trên người toàn bộ trang bi của Nhị trại chủ, điều này làm cho Hắc Hùng cực kỳ tức giận. “ Mau đền mạng cho ta!” Hắc hùng gào rú.
Vương Hổ sau khi sử dụng thăng tướng lệnh đã trở thành một võ tướng cấp 1.
Vương Hổ
Cấp: 40
Chỉ huy: 78
Võ lực: 89
Trí lực: 61
Thiên phú: thương kích
Kỹ năng: phá phủ: Tấn công đơn, sĩ khí càng cao, sát thương càng lớn
Nộ Hống: gầm thét làm cho sĩ khí đối phương giảm 10 điểm.
Chức vụ: Bách Phu Trưởng Vô Ưu thôn
Trung thành: 90
“ Rống!” Vương Hổ xông lên liền sử dụng kỹ năng gầm thét. 1000 kỵ binh phía sau, sĩ khí đã không cao này còn bị -10 điểm, tinh thần trở nên xa súc, ý chí chiến đấu vô cùng kém.
Hắc hùng thì khịt mũi coi thường, hắn là một tên võ tướng cấp 3, giao đấu với một tên võ tướng cấp 1 thì sao chứ, hắn vẫn có lòng tin ăn chắc.
Hắc Hùng:
Cấp: 40
Chỉ huy: 58
Võ lực: 69
Trí lực: 31
Thiên phú: thương kích
Kỹ năng:Giao Chiến: trong giao chiến, đối phương không thể tích lũy sĩ khí trong 3 lượt.
Chức vụ: Thủ Lĩnh Sơn Tặc.
“rống!” Hắc Hùng gầm một tiếng, cả người ngựa lao về phía trước, hắn cũng ngay lập tức thi triễ kỹ năng của mình.
Một làn ánh sáng tím tụ tập trên thanh Ám Ảnh Liểm, không ngừng múa may chém tới Vương Hổ.
[ Phá Phủ] Ăn lão tử một đao, Vương Hổ cũng phi mình tới, cả người lẩn ngựa bay lên không trung. Lấy uy thế cực mạnh. Thanh Kim phủ phát quang màu hoàng kim.
“oành!” “rống Rống” không ngừng tiếng binh khí va chạm vào nhau, bụi tung mù mịch.
Tuy Hắc Hùng là vỏ tướng cấp 3, nhưng tư chất quá thấp, nên chỉ số sẽ kém hơn nhiều so với Vương Hổ tư chất S.
“ Ầm”Hắc Hùng đã bị 1 rìu đập lên người văng xuống ngựa, trên miệng không ngừng chảy ra máu tươi.
Vương Hổ cưỡi ngựa từ từ tới, lấy uy thế của một kẻ chiến thắng, hắn nhẹ nhàng lấy đầu Hắc Hùng.
Sau đó Vương Hổ vung cao cái đầu lâu của Hắc Hùng quát lớn:
“ trại chủ các ngươi đã chết! mau bỏ vũ khí xuống, nếu không giết không tha!” Vương hổ rống to, kèm theo theo kỹ năng Nộ hống. khiến cho những tên sơn tặc còn lại lục tục bỏ vũ khí xuống, quì xuống xin tha mạng.
Binh chủng: là kiểu hình của từng loại binh, ví dụ: Ngân kỵ: có ngoại hình là mang 1 trường thương màu bạc, đồng thời khôi giáp, chiến mã đều màu bạc. nhưng trang bị vẫn là Đao Đồng + bách thú giáp.
……………………………………………………………………………………………………..
“Uy Vũ thôn, Thiên Hạ Cửu thôn, thực lực cái thôn trang này thực đáng gườm, chỉ trong vải ngày, mà cái thôn trang này có thể dẹp một cái trại sơn tặc cấp 3. ắc hẳn đây là một trong thế lực ngầm tại sever Asia” một người đàn ông tuổi trung niên đang trầm tư. Trước mặt ông có không ít binh lính, đa phần là binh cấp 2, chỉ có hơn 10 người đứng đầu là binh chủng cấp.
Lão chính là thôn phó của Gia Thế Thôn trang, thiên hạ đệ lục thôn. Và trưởng thôn chính là con trai lão Gia Luật Càn.
Ngồi ở vị trí trung tâm, Gia Luật Càn không ngừng trầm ngâm, lúc mở Sever bổng dưng xuất hiện một cái thế lực dẫn đầu, vô ưu thôn. Nhưng cái Vô Ưu thôn này, chỉ nổi lên sau đó lại chìm không một tăm hơi. Có lẻ vì cái Vô Ưu thôn này gặp vận cức chó nhặt được bào tàng nên mới trở thành thiên hạ đệ nhất thôn.
Nhưng cái Uy Vũ thông không phải dạng tầm thường. Gia Thế thôn trang tập trung không ít người chơi, hơn nữa tập đoàn gia thế dồn nguồn lực rất nhiều, ngoài ra còn có chính phủ ủng hộ phía sau.
Vậy mà cái Thiên Hạ đệ lục thôn lại thua 1 cái thiên hạ đệ cửu thôn. Mới mấy ngày trước thôn trang của hắn mới bị sơn tặc ghé thăm 1 lần, lần đó thôn trang hắn tổn thất không nhỏ, may là có người chơi lớn, liên tục lấy mạng đổi mạng, nên bọn họ đẩy lùi 100 tên sơn tặc kia.
“ các ngươi đã điều tra ra ai là chủ nhân của 2 cái thôn trang kia chưa?” Gia Luật Càn âm trầm nói.
“ Thiếu gia! Việc này tạm thời chưa có tin tức, chủ nhân của Vô Ưu thôn, cùng Uy vũ thôn vô cùng thần bí, nhưng thông tin ta có được, chỉ là cả 2 đều ở sever Asia, rất có khả năng là một trong những ẩn thế gia tộc của Trung Quốc chúng ta.” Một tên trung niên cung kính nói.
Gia Luật Càn không nói gì, nhưng ánh mắt hắn rất lạnh. Đang định nói gì thêm, thì bên ngoài một tên Giáp Binh vội cạy vào
“ cấp báo! Trinh sát phát hiện 500 mã tặc đang hành quân về thôn trang chúng ta, ước tính 3 canh giờ nửa sẽ công thôn.”
“ cái gì! 500 sơn tặc, ngươi có đùa không?” Gia Luật Càn quát lớn.
“ bẩm thôn trưởng! mọi chuyện đều chính xác! Bọn chúng có khoảng 50 kỵ binh, 100 bộ binh, 100 thương bình, cùng 50 cung binh. Tất cả đều là binh chủng cấp 3. Số còn lại là tạp binh cấp 1 và cấp 2.” Tên giáp bộ cung kính trả lời.
“ tập trung tất cả các thành viên, phòng thủ Gia thế thôn.” Gia luật Càn gầm thét.
Chuyện này không chỉ riêng Gia thế thôn gặp phải, mà top 10 thôn trang đều gặp,đây là một thảm họa cũng đồng thời là một cơ hội phát triển thôn trang. Chiến tranh mang lại tài nguyên. Đó chính là qui luật của Con Đường Vận mệnh..
……………………………………………………………………………………………………
Trở lại với cô nàng Hoàng Kỳ Phương. Đội quân của nàng đã được an bài ẩn nấp xung quanh hẻm núi, chỉ cần quân địch đi vào trận địa sẽ trực tiếp phát động tấn công.
Mai phục tại đây có gần 1000 binh lính, đa phần là binh lính có khả năng tấn công từ xa như kỳ mâu tập, kim nỏ, hỏa nỏ, trường cung, lang kỵ binh bọc hậu chặng đưng lui. Bộ giáp binh chặn đường. tất cả đã được an bài ổn thoải.
Không lâu sau, dưới con đường ngoằn nghòe bắt đầu nhưng âm thanh của ngựa chạy, phía sau kéo theo là không ngừng tiếng người chạy bộ.
Dẫn đầu là 1000 kỵ binh, trong đó hẳn có chính là Hắc Hùng cưỡi Tuyệt Ảnh Bảo mã chạy như điên, phía sau là lút la lút nhút bộ binh, thương binh chạy theo phía sau với dáng vẻ uể oải, thở hồng hộc. cách xa thêm 1 đoạn là 1 đám cơ giới công thành ( Lôi Oanh, Nỏ Pháo xa, Xung xa) đang cố gắn chạy theo một cách chật vật.
Đôi mắt Hoàng Kỳ phương hép lại chỉ còn một tia, chăm chú nhìn đội hình của địch.
“ kế hoạch thay đổi! Lê Giang dẫn 100 Lang Kỵ Binh tấn công đội hình phía sau của sơn tặc, chú ý tiêu diệt sơn tặc càng nhanh càng tốt, hơn nữa tránh làm hư hỏng cơ giới công thành.”
“ Vương Hổ chỉ huy Giáp bộ binh chặn đầu kỵ binh địch. Nên nhớ không nên đối đầu trực diện, lợi dụng địa hình tránh mũi công của địch”
Vâng! Trưởng thôn.” Cả 2 nhanh chóng phục tùng mệnh lệnh.
Nhìn thấy đội hình địch đã đi vào phân nửa hẻm núi rồi. thời cơ đã chín mùi, không chờ đợi gì nữa, Hoàng Kỳ Phương quát lớn “ phóng Tên”
Ngay lập tức từ 2 bên sườn núi hơn 600 mũi tên các loại không ngừng bắn xuống, sau đó lại không ngừng có tiếng hét thảm vang lên.
“ địch tập! địch tập!” Sơn tặc không ngừng hét lớn.
Nhưng hẻm núi chỉ rộng chừng 3-5m, sườn núi lại dốc, địa hình dể công khó thủ, hơn nữa tinh thần sơn tặc sa súc đến cực độ, vì sơn trại đã bị công phá. Ngoài ra thể lực tiêu hao quá nhanh vì Hắc Hùng không ngừng hành quân không ngừng nghỉ.
Sơn Tặc nhanh chóng ra rời, chỉ chống trả 1 cách yêu ớt, phía sau, cung binh sơn tặc quá xa khó có thể ứng cứu đội hình phía trước. hơn nữa đám cung binh lại đối đầu với 100 tên Lang Binh vô cùng khát máu.
Cung binh điểm mạnh là tấn công từ xa hiệu quả vô cùng tốt, nhưng điểu yếu của cung binh chính là cận chiến, chỉ cần áp sát cung binh, thế là cung binh sẽ bị phế ngay lập tức.
Dẫn đầu đoàn kỵ binh, bỗng nhiên đội hình phía sau bi tập kích, Hắc Hùng tức giận vô cùng, “bọn cẩu tập chủng không những công Hắc Sơn trại ta mà còn dám đánh lén nữa. anh em xông lên chém rụng đầu chúng nó.” Hắn hét lớn.
“ Hắc Hùng! Mau ra đây nhận lấy cái chết!” Vương Hổ hét lớn.
Vương hổ mang trên người toàn bộ trang bi của Nhị trại chủ, điều này làm cho Hắc Hùng cực kỳ tức giận. “ Mau đền mạng cho ta!” Hắc hùng gào rú.
Vương Hổ sau khi sử dụng thăng tướng lệnh đã trở thành một võ tướng cấp 1.
Vương Hổ
Cấp: 40
Chỉ huy: 78
Võ lực: 89
Trí lực: 61
Thiên phú: thương kích
Kỹ năng: phá phủ: Tấn công đơn, sĩ khí càng cao, sát thương càng lớn
Nộ Hống: gầm thét làm cho sĩ khí đối phương giảm 10 điểm.
Chức vụ: Bách Phu Trưởng Vô Ưu thôn
Trung thành: 90
“ Rống!” Vương Hổ xông lên liền sử dụng kỹ năng gầm thét. 1000 kỵ binh phía sau, sĩ khí đã không cao này còn bị -10 điểm, tinh thần trở nên xa súc, ý chí chiến đấu vô cùng kém.
Hắc hùng thì khịt mũi coi thường, hắn là một tên võ tướng cấp 3, giao đấu với một tên võ tướng cấp 1 thì sao chứ, hắn vẫn có lòng tin ăn chắc.
Hắc Hùng:
Cấp: 40
Chỉ huy: 58
Võ lực: 69
Trí lực: 31
Thiên phú: thương kích
Kỹ năng:Giao Chiến: trong giao chiến, đối phương không thể tích lũy sĩ khí trong 3 lượt.
Chức vụ: Thủ Lĩnh Sơn Tặc.
“rống!” Hắc Hùng gầm một tiếng, cả người ngựa lao về phía trước, hắn cũng ngay lập tức thi triễ kỹ năng của mình.
Một làn ánh sáng tím tụ tập trên thanh Ám Ảnh Liểm, không ngừng múa may chém tới Vương Hổ.
[ Phá Phủ] Ăn lão tử một đao, Vương Hổ cũng phi mình tới, cả người lẩn ngựa bay lên không trung. Lấy uy thế cực mạnh. Thanh Kim phủ phát quang màu hoàng kim.
“oành!” “rống Rống” không ngừng tiếng binh khí va chạm vào nhau, bụi tung mù mịch.
Tuy Hắc Hùng là vỏ tướng cấp 3, nhưng tư chất quá thấp, nên chỉ số sẽ kém hơn nhiều so với Vương Hổ tư chất S.
“ Ầm”Hắc Hùng đã bị 1 rìu đập lên người văng xuống ngựa, trên miệng không ngừng chảy ra máu tươi.
Vương Hổ cưỡi ngựa từ từ tới, lấy uy thế của một kẻ chiến thắng, hắn nhẹ nhàng lấy đầu Hắc Hùng.
Sau đó Vương Hổ vung cao cái đầu lâu của Hắc Hùng quát lớn:
“ trại chủ các ngươi đã chết! mau bỏ vũ khí xuống, nếu không giết không tha!” Vương hổ rống to, kèm theo theo kỹ năng Nộ hống. khiến cho những tên sơn tặc còn lại lục tục bỏ vũ khí xuống, quì xuống xin tha mạng.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.